Đường vào tim anh

Chương 17: Sâu quá (H)

Cố Nam Sơn cầm côn thịt cứng rắn chuẩn xác đút vào động nhỏ lầy lội phía dưới. Hoa huyệt của cô nhỏ nhưng khít chặt vô cùng, anh bóp eo cô, hơi dùng sức đẩy về phía trước, quy đầu chen qua vách thịt nhỏ tiến vào trong.

Dưới tác động của bên dưới, người cô bị đẩy về phía sau một chút, cùng lúc đó Cố Nam Sơn nhanh tay vươn tay ra bảo vệ đầu cô, còn tay anh đập vào thành giường, anh thầm thở dài, may là còn chưa đụng vào đầu cô. Thanh Ca của anh mong manh mềm mịn như miếng đậu hũ, chạm mạnh sẽ vỡ nát, vậy nên phải thật nhẹ nhàng và cẩn thận.

Sau đó anh lấy một cái gối hơi mỏng đặt dưới eo cô để tránh cho cô đau lưng, rồi anh thúc hông để côn thịt to lớn ra vào liên tục mật huyệt.

Vật đó được kéo ra ngoài một chút mang theo rất nhiều mật dịch từ động nhỏ. Dịch nhờn ướt át chặn lại miệng huyệt của cô, hai bên cánh hoa hồng hào được phủ một lớp nước sáng bóng, bụng nhỏ hơi phồng lên chính là minh chứng cho phiến thịt của anh vẫn đang tung hoành trong cơ thể cô.

Người đàn ông ấn vào bụng nhỏ của cô, người con gái bị anh chọc đến ngứa ngáy khó chịu, thở gấp liên tục, bởi vì thở không ra hơi, cô khẽ mở miệng, chính bản thân cô lúc này cũng không nhìn ra được biểu cảm của mình. Nhưng vẻ mặt hưởng thụ giây phút này vô cùng dâm mỹ, tất cả đều hiển hiện trong tầm mắt của người đối diện.

Cố Nam Sơn cúi đầu bao lấy bộ ngực đang run rẩy vì động tác của anh, nhũ thịt mềm mại thơm mùi sữa thoang thoảng và khiến anh phát nghiện.

Anh lắc hông, thân dưới va chạm càng lúc càng kịch liệt như muốn đâm hỏng cô, đầu nấm to lớn trực tiếp đập vào hoa tâm, xuyên thủng từng lớp da thịt, va vào miệng tử cung.

“A… ư… Sâu quá… Chú ra ngoài đi…” Thanh Ca bị va chạm đến cả người yếu ớt run rẩy, cô khóc thút thít xin tha thứ.

Cô thực sự sợ hãi, người đàn ông này dường như đã thay đổi thành con người khác, hoàn toàn không giống như Cố Nam Sơn mà cô từng biết trước đây.

Tay anh vân vê đỉnh anh đào diễm lệ ướt át, đẩy nhanh tiết tấu giao hòa, lời xin tha vừa nãy của cô còn có tác dụng nhưng giờ thì không được nữa rồi. Bây giờ tâm trí anh đều bị những suy nghĩ khác xâm chiếm. Nào là xuyên thủng cô, mạnh mẽ chiếm hữu để cô khóc lóc xin tha.

“A a a…. Ưm… ư… Chú nhỏ, lớn quá, trướng quá a…” Cô thở hổn hển, nói đứt quãng hầu như không thành một câu.

“Đừng sợ, lát nữa là ổn thôi.”

Người đó an ủi cô bằng một nụ hôn, sau khi đã xoa dịu cảm xúc của cô, anh cầm lấy hai chân cô quấn quanh eo gầy nhưng rắn chắc của mình. Động tác của thân dưới không có dấu hiệu dừng lại, dương vật sưng to lấp kín lỗ nhỏ, hai túi tinh nặng trĩu vỗ từng nhịp vào miệng huyệt mỏng manh.

“Ưm… ư… a… Cố Nam Sơn, chú rút ra mau…”

Đôi tay cô gái nhỏ ôm lấy vai anh, từng đợt khoái cảm truyền vào hạ thể cô, toàn thân yếu mềm, đôi tay nhỏ đặt trên vai anh cũng run lên. Đôi mắt cô phủ đầy nước, khoảnh khắc này cô đã không thể phân biệt được cảm xúc đang ập đến cô lúc này có phải là sung sướng hay không, cô chỉ mải miết mở miệng mong anh mủi lòng, nhưng người nào đó đâu có ý định buông tha cô.

“Bé ngoan, sắp đến rồi…” Cố Nam Sơn âu yếm hôn lên giọt nước mắt đang rơi của cô, dù vậy, côn thịt không có ý muốn rút ra, nó vẫn đang khuấy động trong lỗ hoa của cô.

Ý thức của cô đã loạn, niềm vui sướng của tình ái như đám mây bay, đi rồi đến, đến rồi đi.

Bây giờ cô có nói gì cũng vô ích, Cố Nam Sơn nói anh sắp đến rồi mà mãi vẫn không thấy gì, cô cũng vậy, mãi vẫn chưa đạt cực khoái. Trận tình ái này kéo dài rất lâu, lâu đến mức cô sắp mềm thành bãi nước, còn người đàn ông thì vẫn đâm kịch liệt.

Thanh Ca cảm thấy cả thế giới đang rung chuyển, đèn chùm trên trần nhà dường như không ngừng thay đổi, và ánh trăng bên ngoài cửa sổ dường như cũng đang chuyển động.

Toàn thân cô giống như bị nhiễm điện dần tê dại đi, nhất là nơi người đó va chạm liên tục, dục vọng mãnh liệt của anh càng tiến vào cô sâu hơn. Phía dưới của cô không ngừng co rút, cô vô thức hóp chặt bụng dưới. Cố Nam Sơn bị cô bất ngờ kẹp chặt, cảm giác ngứa ngáy như kiến bò từ xương cụt lan ra khắp người anh.

“A… a… a… Đến rồi… Ưm… a…!”

Cô hét lên và đạt đến cao trào, gần như đồng thời, quy đầu khổng lồ cũng phun trào, luồng nhiệt nóng bỏng ‘tưới lên’ hoa huyệt của cô qua lớp bao cao su.

Anh nhanh chóng rút ra, thắt nút bao cao su dính đầy tinh dịch rồi ném đi. Mùi dâm dịch nồng đậm phảng phất trong phòng khó mà bay đi hết và hai người họ đã có hơn một tiếng chìm đắm trong khoái lạc tình ái.

Sau khi cô được anh dẫn tới đỉnh cao dục vọng, cả người không còn sức lực, nằm đó không nhúc nhích, mặc kệ anh bế cô đi tắm rửa.

Trận chiến này, Thanh Ca cô đây xin chịu thua, Cố Nam Sơn đích thị là sói, cô thực sự không đối phó nổi.

Tác giả: Phỏng vấn một chút, mau tới đây, cảm giác lúc này thế nào!?

Thanh Ca lườm người đàn ông nào đó: Đừng nói nữa, quả thật như là một chuyến đến thăm quỷ môn quan.

Cố Nam Sơn xoa xoa huyệt thái dương: “Cục vàng nhỏ, xin lỗi, anh đã làm em đau.”

Tác giả: Chậc chậc chậc, chú nhỏ lâu lắm không khai trai, đói đến gấp không chờ nổi rồi.

Cố Nam Sơn: Đây không phải sắp xếp của bà sao? Nói mà không biết xấu hổ hả?

Tác giả: Ôi thôi được, không nói nữa, mới có được lăn giường tí thôi mà, dù sao thì thể lực của chú nhỏ bị rút cạn rồi.

Vẻ mặt Cố Nam Sơn đầy uy hiếp nhìn tác giả: Bà thử nói lại lần nữa xem!

Chương kế tiếp