Kết Hôn Thật Không Lừa Đâu

Chương 68: Khảo nghiệm ăn ý.
Toàn bộ khu bình luận đều an tĩnh.

Ước chừng vài giây sau cũng không có ai comment.

Người xem trực tiếp bị Lục Tẫn làm cho chấn động, cạn lời luôn.

Lại qua vài giây, mới có người thử thăm dò đánh ra một dấu chấm hỏi. Những người khác mới khép lại được cái miệng vào, tiếp tục gõ chữ.

【Tui cảm thấy với tình huống này của Lục Lục, Nguyệt Lão có tới chủ trì thì kết quả cũng vẫn vậy thôi.】

【Lâm Yến phải thêm bao nhiêu cái kính lọc rồi mới có thể chịu đựng được tên ngốc này thế?】

【Cảm ơn tổ tiết mục.】

Tron nơi cắm trại, Lâm Yến nhìn chằm chằm Lục Tẫn, nửa ngày không nói chuyện.

Lục Tẫn dưới bầu không khí trầm mặc quỷ dị chịu không được lên tiếng, “Không cắt tóc à?”

“Cỏ.” Lâm Yến cảm giác huyết áp của mình đang tăng cao. Cậu tận lực bình ổn tâm tình rồi mới nói: “Em nói cỏ là-”

Lục Tẫn nhanh nói tiếp một câu: “Một loại thực vật.”

Lâm Yến: “…”

Lục Tẫn: “...”

Lâm Yến mặt vô biểu tình: “Anh bị ngốc à?”

Ngay lúc nói xong câu kia Lục Tẫn đã nhận ra mình vừa làm cái gì. Anh xấu hổ giấu cái kéo ở sau lưng, “Chin nhỗi...”

Lâm Yến: “Anh đi ra đi.”

Cậu tránh cánh tay của Lục Tẫn, nhặt mấy cọng cỏ từ trên đầu xuống.

【Chậc chậc, bọn họ giận nhau rồi.】

【Lại còn cỏ là một loại thực vật:)).】

Lục Tẫn mang bao tay, muốn giúp Lâm Yến, nhưng lại bị cậu cự tuyệt.

Nhưng tay cũng vươn ra rồi, anh lại không muốn thu lại.

Lục Tẫn nghĩ nghĩ, rồi giang hai tay giúp cậu chắn nắng.

Lâm Yến vừa phủi cỏ trên đầu xuống vừa liếc mắt nhìn anh, lúc này không có đập rớt tay Lục Tẫn xuống.

Lục Tẫn thế mà vẫn không chịu ngồi yên.

Anh đứng im che cho Lâm Yến được một chốc, sau đó lại dời tay xuống, che lại đôi mắt của Lâm Yến.

Lâm Yến: “?”

Lục Tẫn: “Em nháy mắt mấy cái đi”

Vẻ mặt Lâm Yến đầy dấu chấm hỏi, cậu chớp đôi mắt một chút.

Lục Tẫn nhỏ giọng nói: “Chớp chớp liên tục ấy, nhìn sẽ giống Tôn Ngộ Không… A…”

Lục Tẫn trực tiếp bị Lâm Yến đẩy một cái, đặt mông ngồi trên mặt đất.

Trên mặt Lâm Yến hiếm thấy xuất hiện chút ý cười, cậu đoạt lấy cây kéo lớn trên tay Lục Tẫn: “Em cảm thấy anh rất thích hợp làm Sa Ngộ Tĩnh. Anh có muốn thử không?”

Lục Tẫn xin tha: “Anh sai rồi.”

【Không phải, tui nói chứ, sao Yến Yến còn để mắc mưu hahaha.】

【Cắt tóc thì cứ cắt cắt tóc đi, còn đẩy ngã người ra làm gì? Tư thế này không tồi nha Ọ ( //////// ) Ọ】

【Anh quỳ gối đẹp mắt đấy, vừa thấy đã biết rất có kinh nghiệm rồi.】

Lâm Yến khom lưng nhặt Tiểu Mễ lên, ném xuống bên cạnh anh: “Tự mình trông đi.”

Cậu giương mắt, thấy đạo diễn đứng ở cách đó không xa đang cười ha hả nhìn họ.

Thấy cậu nhìn sang bên đây, đạo diễn trực tiếp xoay đầu đi, giả bộ không có việc gì xảy ra.

Lâm Yến đi qua đó.

Đạo diễn thấy mình chạy không khỏi nắng, lập tức lên tiếng: “Không có quan hệ với tôi. Tôi chỉ cho mượn kéo thôi.”

Lâm Yến không tính truy cứu, chỉ nói: “Tôi đứng chờ người tới đủ thôi.”

Lục Tẫn nhanh chóng đứng dậy.

Mới vừa làm chuyện ngu ngốc, bây giờ anh đang suy nghĩ làm thế nào để dỗ người đó vui vẻ trở lại.

“Chúng ta đi hái trái cây nha?”

Lâm Yến: “Không đi, đạo diễn chỉ tính tiền cho hai người.”

Lục Tẫn: “Anh có tiền.”

Lâm Yến không dao động: “Không nên tùy tiện phá hư quy tắc của tổ tiết mục.”

Lục Tẫn nhìn về phía đạo diễn.

Đạo diễn không muốn bị cuốn vào trận phong ba này: “Cái gì? À, hai người cứ tùy ý đi.”

Lâm Yến nhìn thời gian, Hoàng Dĩnh và Chu Huyền Âm sắp tới nên nói: “Không đi.”

Lục Tẫn làm theo cậu nhìn thời gian, nghĩ đến một chuyện: “Vậy cúng ta chờ ở đây trước rồi tí lén rời đi.”

Lúc nói đến chữ “lén rời đi”, biểu tình của anh cứ như là đứa nhỏ chuẩn bị đi làm chuyện xấu.

Lâm Yến nói thầm một câu “Ấu trĩ” trong lòng, lại gật đầu.

Không lâu, xe của Chu Huyền Âm và Hoàng Dĩnh tới.

Cửa xe mở ra, người xuống xe trước là Chu Huyền Âm.

Cậu ấy chào hỏi mọi người. Sau đó xoay người vươn tay vào trong xe, biểu tình cũng dịu dàng hơn vài phần.

Hoàng Dĩnh đặt tay lên tay cậu ấy, từ trong xe bước xuống.

Cô dịu dàng cười với mọi người, vẫy tay chào hỏi. Tay cũng không buông ra, mà vẫn bị Chu Huyền Âm nắm chặt.

Trước khi quay phim, Chu Huyền Âm đã tỏ tình với Hoàng Dĩnh.

Hoàng Dĩnh lúc đó không trả lời, để ngỏ một cái kết, lúc ấy hành động của hai người còn trở thành đề tài bàn tán trong một thời gian ngắn.

Xem dáng vẻ hiện tại của Hoàng Dĩnh, hẳn là đã đáp ứng rồi.

Lục Tẫn nhìn bọn họ, hai mắt có chút hâm mộ.

Anh cũng học theo, hướng bạn trai duỗi tay rồi kêu cậu một tiếng: “Lâm Yến.”

Lâm Yến theo bản năng thả tay vào đó.

Nhưng cậu rất nhanh ý thức được tình huống không đúng, lạnh mặt nói một câu: “Anh dám kêu một tiếng, em sẽ đánh anh.”

Lần này, Lục Tẫn thật sự không có loại ý tưởng này.

Anh chỉ đơn thuần muốn nắm tay bạn trai thôi.

Lời của Lâm Yến đều chọc cho mọi người nở nụ cười.

Hoàng Dĩnh cười không ngừng: “Lục lão sư, sao anh lại như vậy. Lãng mạn một chút thì sẽ chết người sao?”

Cô ấy không ít lần thấy biên tập phấn khích cắt nối hình ảnh của Lục Tẫn và Lâm Yến.

Vốn vì bọn họ nhân khí cao như vậy, cô đã từng muốn học hỏi một chút. Nhưng càng xem thì cô ấy càng trầm mặc.

Này con mẹ nó ai mà lĩnh hội được?

Mạch não của Lục Tẫn đáng cho anh độc thân cả đời.

Bình luận cũng nhảy lên sôi nổi.

【Mọi người còn nhớ Lâm Yến từng rất khách khí với Lục Tẫn nữa không.】

【Mở miệng một tiếng Lục lão sư, tưởng là sẽ mở ra một thời kỳ yêu đương hường phấn ngọt ngào. Ai nghĩ chỉ sau vài tuần cậu ấy đã phải bắt đầu ân cần hỏi thăm đầu óc của Lục Tẫn rồi chứ.】

【Hành động này không phải đang khẳng định bước tiến trong tình yêu của bọn họ hả, bọn họ không còn cố kỵ mà trêu chọc nhau rồi nè.】

【Fan CP quả nhiên trâu bò!】

【A đợi chút, nắm tay thiệt hả !!???】

【A a a! Tổ chương trình thật trâu bò!】

【Lục Tẫn cười trộm kìa, ngọt quá rồi huhu.】

Lục Tẫn nắm chặt tay Lâm Yến, kéo người lại gần rồi nói: “Tôi rõ ràng là rất lãng mạn.”

Hoàng Dĩnh nhớ tới mấy cái kỳ quái mà biên tập cắt nói, nén cười hỏi Lâm Yến: “Thật vậy chăng?”

Lâm Yến rất không muốn trả lời.

Lục Tẫn cúi đầu nói bên tai cậu: “Cho anh một chút mặt mũi đi.”

Khí nóng phun vào lỗ tai mẫn cảm của Lâm Yến.

Cậu dừng một chút, ngẫm lại cảnh tượng Lục Tẫn cắn mút tai cậu như vừa tìm được đồ chơi mới ngày hôm qua.

“Rất lãng mạn.” Lâm Yến bất động thanh sắc dời mặt đi, “Vừa lòng chưa?”

Nghe có chút miễn cưỡng, Lục Tẫn đề nghị: “Có thể nói với giọng tình cảm một chút.”

Lâm Yến nhìn về phía cameras: “Người xem và bạn bè thân ái, người trước mặt này có rất nhiều tế bào lãng mạn. Qùa tặng dành cho bạn sẽ là đá chặn cửa, còn đem bạn nhảy vào vũng nước, chưa kể còn có ý cắt tóc giúp bạn, rồi mua tôm hùm đất làm thú cưng cho bạn.”

Lục Tẫn: “…”

Tất cả mọi người đều cười rộ lên một tràng.

Khu bình luận cũng nhảy lên một đống ha ha ha.

Lục Tẫn vui sướng nói: “Không ngờ em lại nhớ rõ rõ ràng như vậy..."

Lâm Yến: “Lãng mạn như vậy, quên thì rất đáng tiếc.”

Lục Tẫn cảm thấy rất có đạo lý, “Không sao mà, đều được quay lại rồi, em về nhà có thể bật lên xem nha.”

Lâm Yến nhìn anh, “Cảm ơn đề nghị hết sức lãng mạn này của anh.”

Lục Tẫn nhìn lại: “Vì phòng ngừa bị xóa, anh cũng có thể quay thêm lần nữa…”

Lâm Yến bóp miệng anh: “Im miệng.”

Mọi người cười càng dữ dội.

Đạo diễn cười theo một hồi, sau đó phủi tay: "Được rồi, mọi người yên lặng một chút nào."

Tiếng cười dần dần biến mất, mọi người đứng thành hàng, chăm chú nghe ông ấy nói tiếp.

Đạo diễn: "Thật ra hôm nay, chúng tôi không có bố trí nhiệm vụ gì, muốn để cho mọi người thoải mái một chút, vỗ tay!"

Tiếng vỗ tay thưa thớt vang lên.

Khương Địch Địch nghi ngờ nói: "Thế nhưng chỗ chúng ta ở lại không có ai.”

Đạo diễn: “Đúng vậy, tuy rằng không có nhiệm vụ, nhưng sẽ có trò chơi nhỏ.”

"Trò chơi tiếp theo vô cùng đơn giản, gọi là khảo nghiệm ăn ý. Sẽ có một vài vấn đề để hỏi mọi người, mọi người viết đáp án lên bảng, đáp án giống nhau thì sẽ được một điểm. Cặp nào có điểm tích lũy cao nhất có thể tận hưởng dịch vụ lều trại khách sạn.”

Khương Địch Địch chần chờ nói: “Vậy điểm tích lũy ít nhất thì sao?”

Đạo diễn cười hắc hắc: “Mọi người cứ chờ đi.”

Lục Tẫn nhỏ giọng nói với Lâm Yến: “Chúng ta chắc chắn có thể ở khách sạn.”

Khương Địch Địch và Hướng Bách là cp mới bị ghép vào, mắt thường cũng thấy được sự xa cách của bọn họ.

Mà Hoàng Dĩnh cùng Chu Huyền Âm, theo anh biết chỉ là cp thương mại, quay chương trình xong thì ai sẽ đi đường nấy.

Trong ba cặp thì chỉ có anh và Lâm Yến là người yêu chân chính thôi.

Ưu thế của bọn họ là vô cùng lớn.

Lâm Yến lại không yên tâm, dặn dò anh: “Anh viết đáp án bình thường thôi nha.”

Lục Tẫn so cái ngón tay cái, “Yên tâm.”

Lâm Yến nhìn ngón tay cái này. Cậu nhớ tới ngón tay cái cùng với đủ loại triển khai ly kỳ của anh, cũng không muốn tin tưởng.

Nhân viên công tác cho mỗi cá nhân một cái bản bảng màu trắng. Hơn nữa còn yêu cầu mỗi người đến một khu vực riêng.

Lục Tẫn lưu luyến buông tay ra, “Đợi chút còn được cầm tay em không?”

Lâm Yến đẩy anh: “Đợi chút lại nói, anh đi trước đi.”

Lục Tẫn: “Em không lưu luyến bàn tay ngọc ngà của anh chút nào à?”

Mẹ nó chứ ngọc ngà.

Lâm Yến: “Lưu luyến, rất lưu luyến, anh đi đi.”

Lục Tẫn vừa lòng rời đi.

Câu hỏi của bọn họ là tùy ý viết.

Đạo diễn: "Câu hỏi thứ nhất, mời viết ra ca sĩ mà người nữ ưa thích. Lâm Yến với Lục Tẫn chơi kéo búa bao đi, ai thua thì là người đó.”

Lâm Yến ra kéo, Lục Tẫn ra búa.

Lâm Yến không có đặc biệt thích ca sĩ gì.

Cậu nghĩ nghĩ rồi viết xuống tên một ca sĩ trên Baidu.

Đợi mọi người ghi xong sau, đạo diễn nói: "Mời lật bảng."

Hoàng Dĩnh và Chu Huyền Âm đều viết tên Hoàng Dĩnh.

Hướng Bách và Khương Địch Địch ghi sai.

Ánh mắt mọi người đều hướng về phía tổ ở giữa.

Chỉ thấy Lâm Yến viết tên ca sĩ ngoại quốc ở trên bảng.

Mà Lục Tẫn viết một chữ trên bảng —— anh.

Mọi người: “…”

Khu bình luận: “…”

Đâu ra một loại tư thái tự tin như vậy.

Lục Tẫn còn rất ngạc nhiên: “ Ca sĩ mà em thích nhất lại không phải anh?”

Lâm Yến so với anh càng ngạc nhiên: “Anh có phải ca sĩ đâuu?”

Lục Tẫn: “Anh biết hát màaa.”

Lâm Yến: “……”

Thích mẹ anh, em còn chưa quát anh im miệng đủ à.

Đạo diễn: “Khụ khụ, câu thứ hai. Nhà trai thích động vật nhỏ nào nhất? Lâm Yến cùng Lục Tẫn lại kéo búa bao tiếp đi.”

Lần này vẫn là Lục Tẫn thắng.

Lâm Yến nhéo cây bút trên bảng, cảm thấy không thể dùng lẽ thường đi nói đáp án của Lục Tẫn.

Cậu chịu đựng cảm giác thẹn thùng, viết lên bản trắng một chữ duy nhất.

Công bố đáp án.

Hoàng Dĩnh cùng Chu Huyền Âm vẫn đoán giống nhau.

Lần này ngoài ý muốn chính là, Khương Địch Địch và Hướng Bách cũng đoán đúng. Hai người họ cũng đạt được một điểm.

Áp lực tăng lên tổ Lâm Yến và Lục Tẫn.

Lâm Yến đáp án: Tôi.

Lục Tẫn đáp án: Tôm hùm đất.

Các khách quý: “…”

Lục Tẫn: “…”

Lâm Yến: “…”

Tiểu Mễ bò tới bò lui bên chân Lâm Yến, hình như nhận ra Lâm Yến viết sai đáp án. Nó dùng cái kìm nhỏ đi kẹp ống quần cậu.

Trong nháy mắt Lâm Yến chỉ muốn có cái hố để nhảy xuống.

Lục Tẫn đánh vỡ yên lặng, anh cẩn thận nói: “Lâm Yến, chúng ta…làm người thôi được không?”

Tác giả có chuyện nói:

Vô cùng cảm ơn các độc giả đã ủng hộ tôi, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!

Chương kế tiếp