Không làm tốt công việc nghiên cứu khoa học thì về nhà thừa kế gia sản bạc tỷ

Tác giả
Viên Khuyết Nha
Thể loại
Ngôn Tình, Hài Hước, Sủng
Trạng thái
Lượt xem
0
Chương
111

Tác giả: Tròn Khuyết Nha
Editor: Heo mê Truyện
Số chap: 769

Văn án:

Phó Chi, người đã phát triển vô số công nghệ và sở hữu khối tài sản hàng trăm triệu USD, cuối cùng đã được nhà nước tìm ba mẹ cho! 

Vừa đến Lục gia, bị anh em Lục gia xem là tiểu đáng thương, luôn tìm cách từ chối Phó Chi, thậm chí còn thay phiên ném tiền để diễn vai huynh muội tình thâm. 

Lục Dư Mặc: "Em gái tôi ở nông thôn đến, các người đừng bắt nạt em ấy." 

Lục Dư Thâm: "Em gái tôi tay trói gà còn không chặt, vì vậy đừng khi dễ em ấy."

 Lục Dư Bạch: "Em gái tôi học không tốt, đừng cười nhạo em ấy." 

Nhưng mọi người nhanh chóng phát hiện ra rằng phong cách của cô gái nhỏ được mang từ nông thôn này có chút không đúng.

Ngày đầu tiên, một phóng viên đã chụp được hình ảnh cô gái nhỏ ăn tối với giáo sư và vị giáo sư ấy còn xách túi cho cô ấy. 

Giáo sư: Đây là giáo viên của tôi , tôi là học sinh của cô ấy. 

Quần chúng ăn dưa: ? 

Ngày hôm sau, một phóng viên khác chụp ảnh một người đàn ông giàu có bậc nhất đang phục vụ trà cho cô. 

Người giàu bậc nhất: Đây là sếp của tôi, còn tôi là nhân viên của cô ấy. 

Quần chúng ăn dưa: ? ? 

Ngày thứ ba, các phóng viên lại chụp được cảnh đỉnh lưu trong giới thể thao điện tử đi hành hạ cặn bã vì cô. 

Đỉnh lưu: Không cần suy đoán, không cần bịa đặt, đây là ba ba nhà tổ chức. 

Cư dân mạng: Rốt cuộc cô có bao nhiêu bối cảnh? 

Trang web chính thức của quốc gia: Chúng tôi là bối cảnh lớn nhất của cô ấy.

*******

Lệ Nam Lễ, kẻ mới nổi ở kinh đô, đường hoàng và tao nhã, nhưng thủ đoạn lại rất tàn nhẫn. Mọi người đều cho rằng anh ta là kẻ cấm dục, không dính chút bụi trần, càng không chạm vào phụ nữ.

Phụ nữ theo đuổi anh ta có thể xếp vòng quanh kinh đô nhiều lần mà không thể khiến anh ta nhìn lấy một lần.

Cho đến khi một phóng viên chụp được cảnh anh và Phó Chi đồng thời ra vào cùng một căn hộ, anh ôm eo cô gái nhỏ, ôn nhu kiềm chế, khẽ thì thầm: "Chi Chi ngoan, anh yêu em."