Mẹ Kế Uy Vũ

1/5

[ZHIHU] MẸ KẾ UY VŨ (1/5)

Chuyển ngữ: Tangyeyou

✨GIỚI THIỆU✨

Bạn thân cướp bạn trai sắp cưới của tôi, tôi trăm phương ngàn kế quyến rũ ba cô ta.

Đàn ông trưởng thành được hoan nghênh đại khái ở chỗ đi ăn chỉ đi Michelin, ra ngoài luôn có tài xế riêng, những mẫu cao cấp, xa xỉ, đặt làm riêng mới nhất được giao thẳng đến tận nhà.

À, còn có một điểm quan trọng nhất.

Có thể khiến bạn thân đã từng diễu võ giương oai, mặt mày tối sầm gọi tôi một tiếng mẹ.

Mà người chồng này, cô ta không thể nào cướp được, tư vị đó quả thực là chớ vui mừng quá.

Ở công ty cô ta giậm chân mắng tôi là không biết xấu hổ, không cần tôi ra tay, thì đã có người tát cô ta một cái, bảo cô ta không làm việc thì cút về nhà.

Ừm, người đàn ông của tôi đúng là rất mê người.

1.

Lúc Hứa Mộc Thần gửi tin nhắn cho tôi, tôi đang cầm CV chờ phỏng vấn ở công ty của ba cô ta.

“ Giai Giai, tớ thật sự thích bạn trai cậu, cậu đưa một cái giá nhường cho tớ đi, cậu là tốt nhất.”

Tốt con khỉ.

Tôi muốn biết tại sao tôi lại làm bạn thân với diện mạo này của cô ta?

Tôi siết chặt điện thoại, nhớ đến bài đăng mà cô ta đăng trên khoảnh khắc* tối hôm qua.

*Khoảnh khắc - 朋友圈: là bảng tin trên wechat, nó tương tự với bảng tin ở Facebook.

“Lễ tình nhân, cảm ơn đã có anh.”

Ảnh đính kèm là một bó hoa hồng và "vô tình" để lộ ra tay phải của đàn ông.

Buồn cười nhất là, trên tay người đàn ông kia còn đeo chiếc đồng hồ do tôi tặng, đồng hồ phiên bản giới hạn bỗng nhiên không còn đáng giá một đồng.

Đàn ông không tự yêu lấy bản thân mình giống như cải trắng thối vậy.

Vậy nên tối qua tôi đã thức thâu để làm xong CV, nhờ quan hệ của mẹ tôi nên tôi xí được 1 slot tới phỏng vấn.

Mẹ tôi tưởng tôi tiến bộ rồi.

Thật ra bà ấy đâu biết, tôi muốn báo thù.

Hung hăng trả thù bạn thân b*tch trà xanh và tên người yêu có mắt như m:ù kia của tôi.

2.

Tôi ngẩng đầu liếc mắt nhìn bảng hiệu đang treo ghi văn phòng CEO, hừ lạnh một tiếng, trả lời lại một tin nhắn: "Cô thích thì cứ lấy đi, tiền tôi cũng không thèm nhận, dù sao sau này cũng là người một nhà, người một nhà không nói chuyện hai nhà."

Sau đó lập tức block cô ta và bạn trai của tôi.

À không, bạn trai cũ.

Ba năm nay, lần nào tôi yêu đương, cuối cùng cũng đều sẽ chẳng đi đến đâu.

Người bạn trai cuối cùng này rất tôn trọng tôi, tình cảm của chúng tôi rất tốt, đã đến bước bàn chuyện cưới gả rồi.

Kết quả lễ tình nhân vậy mà lại ngủ đến trên giường bạn thân tôi, uổng công tôi còn tưởng anh ta là một chàng trai nhỏ ngây thơ.

Mãi đến hôm qua tôi mới biết được, bạn thân của tôi, cực kì hứng thú với việc cướp bạn trai của tôi.

Cũng chẳng phải tôi quá ngốc.

Chỉ là tôi quá tin tưởng cô ta.

Mỗi một người bạn trai của tôi, cô ta đều giúp đỡ tôi phân tích lợi và hại.

Nếu như bạn trai không đứng đắm còn giúp tôi mắng bạn trai nữa.

Một người đã không quá nhiệt tình với tình cảm từ nhỏ như tôi, lần đầu tiên gặp được cô gái có tính cách nóng bỏng như vậy, tự nhiên sẽ thân thiết với cô ấy.

Bây giờ xem ra đúng là nực cười.

Tất cả đều là đùa bỡn tôi.

Thời gian ba năm, tình cảm chân thật tất cả đều ném cho chó ăn.

Bắt đầu từ hôm nay, mục tiêu của tôi đã trở nên rõ ràng và sáng tỏ.

Tôi muốn làm mẹ kế của cô ta.

Dù sao người bạn trai duy nhất không thể bị cô ta cướp đi, có lẽ chỉ có ba cô ta.

Không phun cục tức này ra thì tôi không tên là Trình Giai.

3.

“Người tiếp theo, Trình Giai.”

Tôi mang theo tâm trạng thấp thỏm bước vào văn phòng của Hứa Nghị.

Cũng chẳng phải là sợ phỏng vấn, mà là sợ không thể để lại ấn tượng tốt.

Dù sao ngày trước lúc ở trường tôi toàn thích mặc áo sơ mi, quần bò.

Hôm nay cũng là lần đầu tiên tôi ăn mặc trưởng thành như vậy.

Hứa Mộc Thần không chỉ một lần khoe khoang về vẻ ngoài của ba cô trước mặt tôi, nói cô ta thừa hưởng được gen trội của ba cô ta nên mới xinh đẹp và có nhiều người theo đuổi như vậy.

Mãi đến khi đứng ở đây tôi mới thật sự cảm nhận được cái gì gọi là người khiêm tốn, những tên trẻ trâu ngây ngô kia không hề có cửa để so.

Ba cô ta trông hoàn toàn không giống một người đã hơn 40 tuổi, dáng người thẳng tắp, vừa nhìn đã biết là tập gym nhiều năm, điển hình của kiểu đàn ông mặc quần áo thì thấy gầy, cởi ra thì có cơ bắp.

Anh quản lý một công ty to như vậy còn có thể kỷ luật như vậy, bỗng nhiên hảo cảm của tôi đối với anh cũng tăng thêm vài phần.

"Xin chào." Tôi hơi gật đầu.

Anh ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái: “Mời ngồi.”

"Tôi đã xem qua CV của cô, theo lý thuyết cô thích hợp làm quản lý dự án hơn hoặc là tiếp tục đi học đào tạo chuyên sâu. Tại sao lại lựa chọn công việc không hề có nội dung kỹ thuật như thư ký?" Anh vùi đầu lật xem CV hỏi.

Tôi lộ ra nụ cười mà mình tự cho là mê người nhất, lấy ra tự tin đã chuẩn bị cả một đêm: “Đầu tiên, tôi không cho rằng thư ký là công việc không hề có nội dung kỹ thuật. Nếu như công việc này không có nội dung kỹ thuật vậy thì tại sao còn phải thiết lập cương vị này chứ? Cho dù là ở công ty hay đơn vị thì thư ký đều cần thiết, bởi vì bọn họ không chỉ phục vì cho sếp, còn là cầu nối giữa nhân viên và sếp...”

Tôi chú ý đến Hứa Nghị vẫn luôn cúi đầu bỗng nhiên ngẩng lên trao cho tôi một ánh mắt khẳng định.

Tôi càng tự tin hơn trong nháy mắt, hơi ngửa cổ lên nhìn chăm chú vào mắt anh trả lời.

Câu hỏi phía sau tôi biết lắng nghe, còn cùng anh trò chuyện những chuyện khác nữa.

Cảm ơn mẹ tôi, mặc dù cuộc sống của tôi khiêm tốn nhưng những thứ cần hiểu biết thì hiểu biết cũng kha khá rồi, vậy nên câu hỏi của anh tôi gần như đều có thể trả lời.

Tôi cứ tưởng bản thân đã có thể nắm chắc thắng lợi trong tay, kết quả cuối cùng anh nói câu: “Hôm nay nói chuyện rất vui vẻ, cô về nhà chờ tin tức nhé.”

Tôi tưởng tôi nghe nhầm rồi, hơi vội vàng hỏi: “Đây không phải vòng phỏng vấn cuối sao?”

Sắc mặt anh không thay đổi, chỉ cười nhạt một cái: “Ừm, chí ít có thể tuyển dụng, cũng cần tôi xem hết tất cả các ứng viên đã mới có thể đưa ra quyết định.”

Gừng càng già càng cay, lẽ nào đã nhìn ra ý định của tôi?

Tôi hít một hơi thật sâu, nếu như ngay cả thư ký cũng ứng tuyển thất bại, tôi sẽ chẳng có lí do gì để tiếp cận anh cả.

Chỉ đành mỉm cười gật đầu, tiện tay vén lại tóc của tôi, dùng góc hoàn hảo nhất của mình đối diện anh: “Tổng giám đốc Hứa, tôi thật sự rất hi vọng có thể có được cơ hội này, phải biết rằng vừa tốt nghiệp đã có thể bước vào học tập ở công ty to như vậy, đó chính là phúc phận mấy đời mà tôi đã tu được.”

Nói xong, tôi đứng dậy cúi đầu rồi lui ra ngoài.

Động tác liền một mạch, không để cho anh cơ hội nói chuyện.

4.

Ra khỏi tòa cao ốc, tôi hơi nhụt chí.

Không biết ban nãy Hứa Nghị có nhìn trúng tôi không nữa, thời gian một buổi tối hồi hộp quá, cũng chưa thể công lược gì nhiều.

Chẳng lẽ vẫn thật sự phải nhờ mẹ tôi tìm quan hệ tạo cơ hội vô tình gặp được cho tôi?

Nếu như bị bà ấy biết được tôi muốn theo đuổi một người đàn ông đứng đuổi, đoán chắc bà ấy sẽ giet tôi mất.

Tôi quay đầu nhìn một chút, quyết định đi bạn bè giúp đỡ nghe ngóng lịch trình của Hứa Nghị.

Tôi với Hứa Mộc Thần chơi với nhau rất tốt, có rất nhiều bạn chơi chung, đành phải đi bạn thân của tôi.

Bạn thân vừa nghe tôi vì tìm việc làm liền nói thẳng một câu: “Tối nay chú Hứa có một buổi tiệc ruou, bố tớ cũng có thư mời, cậu đi cùng luôn đi.”

Buổi tối tôi đã toại nguyện gặp được Hứa Nghị.

Anh mặc vest, đi giày da đang trò chuyện cùng người khác, bên cạnh có mấy cô gái xinh đẹp đang chờ thời cơ để hành động, đối thủ cạnh tranh của tôi đúng là không ít mà.

Quả nhiên là người đàn ông độc thân hoàng kim, ai ai cũng xem trọng.

Vậy nên tôi bưng li ruou vang đỏ đi về phía anh, ưỡn ngực, hơi gật đầu với mấy cô gái ăn mặc diêm dúa langlo: “Tổng giám đốc Hứa của chúng tôi không thích người như mấy cô, vậy nên đừng sáp lại quá gần, xuất hiện tôi tin bên lề chúng tôi còn phải tốn tiền giải quyết.”

Giọng nói của tôi không lớn không nhỏ vừa hay có thể lọt vào tai của Hứa Nghị.

Anh quay đầu lại liếc mắt nhìn tôi một cái, khóe miệng hiện ra ý cười nhàn nhạt, chớp mắt đã biến mất.

Tôi giống như nhận được lời khẳng định, đi qua đó, đứng ở bên cạnh anh, đưa tay phải về phía người đối diện: “Chào ngài, Trình Gia - thư ký của tổng giám đốc Hứa, tửu lượng của tổng giám đốc Hứa của chúng tôi không tốt, tôi có thể uống cùng ngài.”

Người đối diện nắm lấy tay tôi, mỉm cười nói: “Cô thư ký mới của tổng giám đốc Hứa tình tình khá là nhiệt tình.”

Lúc Hứa Nghị nhìn về phía tôi một lần nữa, trong đôi mắt hiện lên một tia sáng.

Tôi cố ý không nhìn anh, ngửa đầu uống cạn một ly ruou vang đỏ.

Sau một hồi hàn huyên, anh kéo tôi đến chỗ hẻo lánh: “Vào bằng cách nào?”

“Đây không phải là phẩm hạnh cơ bản của thư ký tổng giám đốc Hứa sao?”

Tôi thấy được suy nghĩ chợt lóe lên trong mắt anh, đó là niềm hi vọng của tôi.

Sau đó anh nhếch khóe môi: “3 ngày sau đến công ty tôi báo danh. Còn nữa, tửu lượng của tôi không kém.”

5.

Tất nhiên là tôi biết tửu lượng của anh không kém, ngược lại anh thích loại ruou như thế nào tôi đều biết rõ, tất nhiên là để có thể có chuyện để nói với anh.

Thật ra tửu lượng của tôi không tốt, một ly ruou vào bụng đầu đã bắt đầu choáng váng, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ cười với anh: “Tổng giám đốc Hứa, đây là đang nói với tôi, tôi đã ứng tuyển thành công sao?”

Anh hơi nhướn mày: “Tất nhiên.”

“Vậy tại sao không bảo tôi ngày mai đến báo danh?”

Anh không lên tiếng, chỉ có con ngươi thâm thúy nhìn vào tôi: “Trình Giai, cô là bạn của Thần Thần, vì sao không nói trước cho tôi biết?”

Trong lòng tôi hơi giật mình, thì ra anh cũng đã điều tra tôi.

Một cơn gió lạnh thổi qua, tôi tỉnh ruou hơn một nửa, đa số còn lại là bị anh dọa.

“Tổng giám đốc Hứa là nể mặt Thần Thần nên mới cho tôi cơ hội? Vậy tôi không cần, tôi không muốn trở thành một người dựa vào đi cửa sau mới có thể tìm được việc.”

Nói xong tôi quay đầu rời đi, không ngờ giày cao gót kẹt vào gạch lát trong vườn hoa, suýt chút nữa thì tôi ngã sấp mặt.

May mắn có một cánh tay rắn chắc nâng lấy eo của tôi.

Tôi ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Hứa Nghị, thuận thế nghiêng người một cái hoàn toàn ngã vào trong lòng anh.

“Dọa tôi sợ muốn chết, nhờ có tổng giám đốc Hứa nên tôi mới không ngã xuống, nhưng cái váy này là tôi đi mượn.”

Tôi dõng dạc nói dối.

Tôi không tin là, ôn hương nhuyễn ngọc ở trước mặt, một người đàn ông góa vợ sớm như anh lại có thể chịu nổi.

Trừ khi anh không thích phụ nữ.

Lúc tôi muốn rời khỏi lòng anh, tay của anh trái lại lại đỡ chặt hơn một chút: “Gót giày cũng gãy rồi? Còn có thể đi vững không?”

Trên người anh có mùi thuốc lá nhàn nhạt, hoàn toàn không giống với mấy ông chú trung niên mập ú, ngược lại là một ông chú hấp dẫn phái nữ với hormone tràn đầy.

Với sức hấp dẫn này, toàn toàn có thể đá bay mấy tên bạn trai mà tôi quen trước đó ra chuồng gà.

“Không sao, cùng lắm thì tôi đi chân trần về thôi, đau chân cũng không sao, chủ yếu là sợ làm trễ nải thời gian của tổng giám đốc Hứa, không làm phiền tổng giám đốc Hứa nữa.”

Ở lâu với Cùng với Hứa Mộc Thần, những trích dẫn lời nói của trà xanh này vậy mà lại hạ bút thành văn.

Tôi tuyệt đối không ngờ được, còn cần phải dùng chiêu trò của Hứa Mộc Thần để tán đổ ba cô ta, nếu cô ta mà biết sẽ như nào nhỉ?

"Tôi nói muốn đưa cô về khi nào?" Khuôn mặt anh hiện lên một đợt ý cười.

Tôi:…

Không cần phải trêu đùa em gái nhỏ như vậy đâu!

Tôi cắn răng nghiến lợi nói: “Là do tôi hiểm lầm, còn tưởng tổng giám đốc Hứa không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, nể tình tôi là bạn của con gái anh, cũng không đến nỗi ngay cả nhà cũng không đưa tôi về chứ?”

Anh cười nhẹ một tiếng: “Cô muốn về nhà sao?”

Khoảnh khắc đó, trong lòng tôi tình cảnh nguy nan!

Không hổ là người dày dặn kinh nghiệm, ngày đầu tiên gặp mặt đã muốn hẹn tôi đi khách rồi!

Tôi mừng thầm, xem ra không cần dùng đến kế hoạch lâu dài, nói không chừng mười ngày nửa tháng đã thành công rồi.

Tôi cúi đầu xuống, thẹn thùng nói: “Đi đâu cũng được.”

Nhưng trong lòng lại nghĩ, tốt nhất là đưa tôi về nhà anh, khiến cho con nhãi Hứa Mộc Thần tức chet.

Chương kế tiếp