Nguyện Ước Một Vì Sao

Chương 20

Trong giấc mơ, Thẩm Viên Tinh cảm nhận được giọng nói ấm áp dịu dàng kia dường như ngừng lại một lúc.

Cô tỉnh dậy trong làn gió nhẹ của buổi chiều thổi vào lớp học, cánh tay tê dại vì bị đè lâu, nét mặt nhăn nhó như quả bóng vậy.

May là Thẩm Viên Tinh thức dậy kịp lúc, Kiều Anh Tuấn thoát nạn.

Từ Thành Liệt rút mắt khỏi cậu ta, liếc nhìn Thẩm Viên Tinh vừa tỉnh dậ. Anh ngồi thẳng người lại, mắt nhìn thẳng phía trước, giống như đã tập trung nghe giảng suốt buổi học.

Xua tan cơn buồn ngủ, Thẩm Viên Tinh liếc nhìn anh, thấy anh ngồi yên bất động bên cạnh, trong lòng không khỏi thất vọng.

Nhưng sự chú ý của cô cuối cùng vẫn tập trung vào cánh tay tê cứng của mình, phải xoa bóp một hồi mới thấy sống lại.

Khi Thẩm Viên Tinh tỉnh táo trở lại, tiết học vừa tầm kết thúc.

Cô đi nhà vệ sinh, chuẩn bị chút nữa quay lại lớp lại ngủ tiếp một tiết nữa.

Nhưng điện thoại rung lên, là tin nhắn của Thẩm Minh Xuyên. Thẩm Viên Tinh nhìn bức ảnh em trai gửi, cơn buồn ngủ đột nhiên tan biến sạch.

Trong ảnh, ánh nắng chiều dịu dàng và ấm áp, ánh sáng như lớp sương mỏng manh phủ lên cô và Từ Thành Liệt.

Khác với hình ảnh Thẩm Viên Tinh vẫn thường thấy, trong ảnh chàng trai cũng gối đầu trên bàn ngủ say giống như cô, mặt đối mặt với cô.

Điều duy nhất đáng tiếc là trong bức ảnh là Từ Thành Liệt quay lưng về phía máy quay nên không nhìn rõ được gương mặt, đương nhiên cũng không đoán được biểu cảm của anh lúc đó thế nào.

Dù vậy, với tấm ảnh này Thẩm Viên Tinh cũng có thêm động lực.

Ít nhất nó chứng tỏ Từ Thành Liệt cũng không phải hoàn toàn lãnh đạm. Cho dù anh là tảng băng lớn, cô sớm muộn cũng sẽ làm cho anh tan chảy hoàn toàn mà thôi.

_

Sau khi ngồi nhờ hai tiết của Từ Thành Liệt, Thẩm Viên Tinh cùng anh tan học.

Trên đường về cô không ngừng trò chuyện với anh, từ ăn uống, ngủ nghỉ đến sở thích, nhưng vẫn không nhận được phản hồi từ anh.

Cuối cùng Thẩm Viên Tinh phải dùng át chủ bài của mình, giơ điện thoại quơ quơ bức ảnh lên trước mặt anh: "A Liệt, lúc ngủ trông tôi có đẹp không?"

Bị cô quấn lấy cả buổi, trong lòng Từ Thành Liệt vốn đang rối bời, đột nhiên nhìn thấy bằng chứng không thể chối cái kia liền dừng bước.

Thẩm Viên Tinh cũng dừng lại theo, Kiều Anh Tuấn và hai người phía trước lặng lẽ quay đầu lại nhìn bọn họ, mỗi người mang một vẻ mặt phức tạp khác nhau.

Kiều Anh Tuấn lập tức tái mét mặt, trong lòng có dự cảm mãnh liệt rằng cái chết đang đến gần.

Còn người gửi ảnh cho Thẩm Viên Tinh là Thẩm Minh Xuyên thì vô tư vô lo, dù sao cậu cũng sẽ ủng hộ chị gái. Giả sử Từ Thành Liệt thực sự hỏi tội, cậu sẽ nói là do Kiều Anh Tuấn gửi tấm hình.

Trong ba người, chỉ có Cao Thần xem câu chuyện của hai người kia như trò tiêu khiển, hết sức thích thú với vai trò người qua đường đến hóng hớt của mình. Dù sao cậu cũng không nghĩ Thẩm Viên Tinh lại can đảm đến thế, nói theo đuổi là theo đuổi, còn tấn công dữ dội đến thế.

Cách đó không xa, Từ Thành Liệt dừng lại, trước tiên liếc nhìn Thẩm Viên Tinh, sau đó ánh mắt liếc nhẹ về phía Kiều Anh Tuấn. Cuối cùng, anh lại nhìn Thẩm Minh Xuyên.

Nhìn chung hiểu được diễn biến sự việc.

Anh vẫn bình thản, mặt không chút cảm xúc, đáp lại Thẩm Viên Tinh bằng giọng điệu lãnh đạm: "Đang ngủ, không để ý."

Kiều Anh Tuấn cùng hai người kia cách đó không xa: "...."

Ai tin lời Từ Thành Liệt chứ, người vừa nghe tiếng máy ảnh đã bật dậy ngay lập tức, làm sao có thể đang ngủ được?

Nhưng họ không có bằng chứng.

Thẩm Viên Tinh không nói lên lời, hung hăng trừng mắt nhìn anh, lòng đầy hoài nghi, nhưng cuối cùng vẫn bị người này làm cho cứng miệng.

Từ Thành Liệt rời mắt đi, lướt qua cô, bước thẳng tới Kiều Anh Tuấn.

Kiều Anh Tuấn sợ hãi quay người chạy, cái cớ là muốn đi khu ăn uống mua trà sữa, bảo mọi người về trước.

Buổi chiều Từ Thành Liệt tan hai tiết Viết cơ bản là hết lớp, nhưng Thẩm Viên Tinh vẫn còn tiết.

Cô không dám chậm trễ, mặt dày bám theo Từ Thành Liệt tới dưới tòa ký túc xã Tùng Trúc, chờ anh vào tòa nhà mới quay người, chạy ào về phía tòa nhà Minh Tư. Hôm nay cô có tiết ở đó. May là cô đã báo trước với Lâm Kiều, nhờ cô ấy mang sách giúp.

Hết tiết buổi chiều, Thẩm Viên Tinh nhắn tin cho Thẩm Minh Xuyên, hỏi thăm lịch trình của Từ Thành Liệt.

Biết họ đang trên đường tới căng tin số 1, Thẩm Viên Tinh không nói một lời, trực tiếp nhét sách vở vào tay Lâm Kiều rồi chạy thẳng ra khỏi tòa Minh Tư, thẳng tiến về hướng của căng tin số 1.

Có lẽ vì đang là giờ ăn tối, sinh viên tới căng tin số 1 khá đông.

Khi Thẩm Viên Tinh tới nơi, xung quanh đã bàn tán về chuyện Từ Thành Liệt đến căng tin số 1 ăn cơm. Có vẻ là do ai đó đăng bài trên diễn đàn trường, quảng cáo cho căng tin số 1.

Lúc này Thẩm Viên Tinh thầm cảm ơn đứa em trai mình thật đáng tin cậy.

Thẩm Minh Xuyên đã xếp hàng cho cô, ngay sau Từ Thành Liệt.

Khi Thẩm Viên Tinh tới nơi, Từ Thành Liệt vừa tới quầy đồ ăn, dì ở căng tin đang hăng hái lắc lắc cái muôi to, múc đều từng thứ rau củ.

"Chị à, Cao Thần bọn họ kéo nhau đi chiếm chỗ rồi, chị qua đó luôn đi." Đồ ăn của Thẩm Minh Xuyên đã được Kiều Anh Tuấn mang đi rồi. Cậu xếp hàng chỉ để chờ Thẩm Viên Tinh thôi. Giờ thấy chị đến, tất nhiên nhường chỗ cho chị, rồi lặng lẽ rời đi, không làm bóng đèn ở đây nữa.

Thẩm Viên Tinh ừ một tiếng, không quên nháy mắt với Thẩm Minh Xuyên, khen cậu xử lý rất tốt, rất sáng suốt.

Sau khi Thẩm Minh Xuyên đi, Thẩm Viên Tinh vội vàng áp sát vào sau lưng Từ Thành Liệt, kéo nhẹ vạt áo anh, hỏi anh định chọn món gì. Nhưng cô còn chưa kịp hỏi, Từ Thành Liệt đã lấy đồ ăn xong chuẩn bị rời đi. Khi rời đi, anh cũng vô tình giật lấy luôn vạt áo vừa bị Thẩm Viên Tinh nắm.

Cái nhìn lạnh lùng lướt qua anh dành cho cô, giống như nhìn một người xa lạ.

Do ánh mắt quá lạnh nhạt ấy mà Thẩm Viên Tinh đơ ra mất mấy giây, để anh chạy mất. Khi Thẩm Viên Tinh tỉnh táo lại, cô mới nghiến răng nghiến lợi hối hận vì đã buông tay, vừa vội vàng tiến lên trước, tới quầy lấy đồ ăn.

Thẩm Viên Tinh quét mắt đánh giá một lượt các món ăn hôm nay, định chọn hai món mặn một món rau. Ví dụ như đậu phụ xào thịt ba chỉ, rồi măng, cuối cùng là...

"Dì ơi, cho cháu một phần thịt nướng muối ớt."

"Cho cháu một phần thịt nước muối ớt!"

Hai giọng nữ vang lên gần như cùng lúc, tuy nhiên giọng của Thẩm Viên Tinh nhỏ hơn một chút, bị át đi.

Nghe giọng quen quen, Thẩm Viên Tinh nhìn sang bên, thấy Liễu Tinh Đồng đứng hàng bên cạnh cũng đang nhìn cô. Ánh mắt hai người chạm nhau.

Im lặng hai giây, trong không khí thoang thoảng mùi thuốc súng.

Thực ra Liễu Tinh Đồng đã chú ý Thẩm Viên Tinh từ lúc lâu. Bởi vì cô ta thấy cô kéo áo Từ Thành Liệt, kết quả bị anh lạnh nhạt giật tay ra, cảnh tượng thật đáng xấu hổ.

Phía sau Liễu Tinh Đồng là Hoắc Minh Đào, chính là cơ hội để cô ta cho hắn xem tình trạng hiện tại của Thẩm Viên Tinh, để hắn biết quyết định chia tay cô ngày đó là thật đúng đắn.

Nhưng Liễu Tinh Đồng không ngờ Thẩm Viên Tinh cũng chọn món thịt nướng muối ớt giống cô. Cả hai đều thấy xui xẻo, nhưng xui xẻo hơn là, dì đứng bếp báo hai người nhưng chỉ còn một phần thịt nướng cuối cùng.

"Hai em bàn bạc với nhau đi, ai muốn ăn cái này?"

Sau khi dì nhà ăn nói xong, bắt đầu đổ các món khác vào đĩa, sau đó đảo mắt nhìn Thẩm Viên Tinh và Liễu Tinh Đồng.

Thẩm Viên Tinh cũng không ngờ cô và Liễu Tinh Đồng lại oan gia trái chủ đến mức này. Chỉ là lấy cơm mà cũng trúng phải tình huống chỉ còn một phần cuối cùng.

Thẩm Viên Tinh tất nhiên không muốn nhường Liễu Tinh Đồng, nên hai người lại đồng thanh: "Cháu muốn!"

Nói xong, xung quanh im lặng hẳn.

Nhiều ánh mắt đổ dồn về phía hai người, dì nhà ăn đứng sau quầy nhíu mày, vẻ rất khó xử.

Xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.

Suy cho cùng chuyện Thẩm Viên Tinh và Hoắc Minh Đào chia tay, cùng chuyện Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng hẹn hò, các bài viết liên quan vẫn đang hot trên diễn đàn trường.

Cũng là những bài hiếm hoi có lượt xem cao trên diễn đàn.

Và giờ đây, Thẩm Viên Tinh và Liễu Tinh Đồng lại cùng tranh giành phần thịt nướng cuối cùng ở căng tin, trên diễn đàn trường lại xuất hiện bài đăng về hai cô gái từng là tình địch gặp lại nhau là giành giật ầm ĩ.

Có vẻ như bê bối ngoại tình của Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào trước đó đã nhạt dần trong lòng mọi người, giờ đây chủ đề bàn tán chính là Thẩm Viên Tinh thua kém hơn người khác.

Về việc giành giật đàn ông, cô thực sự đã thua Liễu Tinh Đồng, người kém hơn mình cả về ngoại hình lẫn nhan sắc.

Đang lúc tình thế căng thẳng, Hoắc Minh Đào vốn luôn cảm thấy có lỗi với Thẩm Viên Tinh nên không dám nhìn thẳng cô, giờ lên tiếng.

Dĩ nhiên anh ủng hộ Liễu Tinh Đồng: "Em Thẩm à, mọi việc có trước sau, theo lý thì phần thịt nướng này nên thuộc về Đồng Đồng."

"Hay là tôi..."

Hoắc Minh Đào vốn muốn nói, hôm nay hắn sẽ mời khách, coi như bồi thường cho Thẩm Viên Tinh.

Nhưng chưa dứt lời, đã bị cô cười khẩy cắt ngang.

Ánh mắt đầy khinh bỉ của Thẩm Viên Tinh rơi trên mặt Hoắc Minh Đào, ban đầu cô không muốn nhìn hắn ta, sợ bẩn mắt. Nhưng lời hắn vừa nói thật buồn cười, cô không nhịn được: "Anh Hoắc không thấy từ 'trước sau' vừa thốt ra từ miệng anh rất buồn cười hay sao?"

Hoắc Minh Đào nghẹn lời, hắn biết rõ Thẩm Viên Tinh đang ám chỉ chuyện hắn thân mật quá mức với Liễu Tinh Đồng khi còn hẹn hò với cô.

Hơn nữa, Thẩm Viên Tinh là bạn gái cũ của anh, còn Liễu Tinh Đồng là bạn gái hiện tại.

Nói về trước sau, quả thực Thẩm Viên Tinh đi trước, Liễu Tinh Đồng đi sau.

"Có gì buồn cười, nói thật về trước sau thì tôi và anh Đào quen nhau trước."

"Hơn nữa, chị giờ không đang mải miết theo đuổi nam thần trường sao, hay chị làm tất cả chỉ để trả thù anh Đào?"

Liễu Tinh Đồng cố ý nâng cao giọng, nhìn Thẩm Viên Tinh đầy thù địch.

Nghĩ rằng Từ Thành Liệt và Thẩm Minh Xuyên đang ngồi gần đó.

Thẩm Viên Tinh sợ hãi, cô không muốn anh biết mình theo đuổi anh vì mục đích khác. Cô chủ động kết thúc tình huống căng thẳng, cười khẩy với Liễu Tinh Đồng: "Trả thù? Hắn ta đâu có xứng"- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác.

Nói xong, cô quay mặt về phía quầy, nói với dì bếp: "Thôi khỏi thịt nướng, cho cháu phần khoai tây rim sườn nhé, cảm ơn dì."

Dì phục vụ bếp vội vàng múc đầy cho cô một muỗng khoai tây rim sườn thật lớn, có vẻ để an ủi Thẩm Viên Tinh, lần này bà không run tay nữa, xúc đồ ăn vô cùng hào phòng.

Cuộc chiến không tiếng súng kết thúc khi Thẩm Viên Tinh rút lui.

Mặc dù Thẩm Viên Tinh là người lùi bước trước, nhưng Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào cũng chẳng chiếm ưu thế. Đặc biệt là Hoắc Minh Đào, người ở giữa bị khinh miệt một trận.

Thẩm Viên Tinh ngồi xuống cạnh Thẩm Minh Xuyên, mặt mày ủ ê.

Cô hoàn toàn không còn hứng thứ trêu chọc Từ Thành Liệt, cúi đầu nhìn đĩa khoai tây rim sườn đầy ắp, lại nhớ lời Hoắc Minh Đào vừa rồi bảo vệ Liễu Tinh Đồng.

Nhưng không phải buồn, chỉ rất bất mãn vì không giành được phần thịt nướng.

Thẩm Minh Xuyên nhìn cô một cái.

Trước đó cũng định đứng lên tiếp viện, nhưng cậu mới đứng dậy thì phía Thẩm Viên Tinh đã kết thúc. Vì vậy, cậu lại ngồi xuống, nhìn cô cầm khay đồ ăn tới.

Thấy vẻ mặt cô không vui, Thẩm Minh Xuyên định mở miệng an ủi.

Kết quả, Từ Thành Liệt ngồi đối diện Thẩm Viên Tinh lại đẩy khay ăn của mình sát vào khay của cô.

Tiếng va chạm nhỏ thu hút sự chú ý của Cao Thần, Kiều Anh Tuấn.

Ngay cả Thẩm Viên Tinh đang buồn rầu cũng ngước mắt lên, ánh nhìn rơi thẳng vào chàng trai đối diện.

Chỉ thấy Từ Thành Liệt cúi đầu, mặt không biểu cảm, dùng đũa gắp thức ăn từ đĩa mình sang đĩa cô.

Thẩm Viên Tinh nhìn theo cánh tay anh, mới phát hiện Từ Thành Liệt cũng gọi một phần thịt nướng muối ớt. Lúc này anh đang gắp từng miếng thịt từ đĩa mình sang đĩa cô.

Thẩm Viên Tinh vốn đang buồn vì mất phần thịt nướng bỗng sững sờ. Ánh mắt dán chặt vào bàn tay thon dài trắng ngần của anh, chỉ cảm thấy một luồng ấm áp từ lòng bàn chân lan tỏa lên, nhanh chóng tràn vào trái tim.

Cô không kìm được mà nhìn chằm chằm Từ Thành Liệt.

Có lẽ nhận ra ánh mắt tập trung của cô, sau khi gắp xong miếng cuối cùng, anh cũng liếc cô một cái. Vẻ mặt vô cảm nói: "Đừng hiểu lầm, tôi chỉ là không thích món này thôi."

Thẩm Viên Tinh: "...."

Nếu không thích ăn còn chọn món đó làm gì, nhà giàu quá à?

Bên cạnh, Thẩm Minh Xuyên cùng Cao Thần và Kiều Anh Tuấn đầu trầm mặc, mặt mày kỳ quặc.

Bởi vì họ biết, Từ Thành Liệt chưa bao giờ kén ăn cả, làm sao có thứ anh không thích ăn hứ!!

-----------------------

Tiểu phẩm nhỏ

Vào ngày sinh nhật của Từ Thành Liệt, Thẩm Viên Tinh uống chút rượu rồi cùng anh đến thư viện trường tìm sách.

Do tác dụng của rượu, cô nhớ lại nhiều chi tiết, cũng dần ý thức được, mặc dù Từ Thành Liệt cứ cứng miệng nói không thích cô, nhưng hành động lại thể hiện rõ tình cảm thật của anh.

Vì vậy, nhân lúc hơi say, cô đẩy anh vào góc tối của thư viện, túm cổ áo anh tra hỏi: "Sao anh cứ không chịu hẹn hò với em? Anh rõ ràng là rất thích em!"

Từ Thành Liệt bị đẩy vào góc: "...."

Anh không trả lời được, chỉ nghe Thẩm Viên Tinh tiếp tục: "Em theo đuổi anh lâu như vậy rồi, hôm nay anh phải cho em một lời giải thích!"

"Bằng không em sẽ làm chuyện ấy với anh ngay tại đây!"

Từ Thành Liệt: "...."

Im lặng một lúc, anh định nhẹ nhàng đẩy cô say xỉn ra, nhưng người kia nói là làm, đã đặt tay lên thắt lưng anh, vuốt ve định mở khuy thắt lưng của anh...

:)))) từ giờ hãy gọi chị là Thẩm biến thái.

Chương kế tiếp