Nhật Ký Chăm Bé Phản Diện Của Đại Lão

Chương 60 Kẻ ăn chơi có được dụng cụ phát trực tiếp ngoài hành tinh 18
Thế nhưng Tần Trạch đã giãy giụa lên xe, đội Kinh Vệ không chút do dự nữa, mang theo những tùy tùng đang hôn mê của Tần phủ lên xe, đưa Tần Trạch hồi phủ, ngoài ra còn sai người mời đại phu.

Năm sau trời vẫn lạnh, nhưng hôm nay nắng chói chang, Tần Bạch học cả buổi sáng cũng cảm thấy buồn bực đến sợ, bèn lấy cớ luyện võ ở trong viện để phơi nắng.

Dương Truyền cũng tùy hắn ta.

Khi bầu không khí đang thanh thản dễ chịu, một gã sai vặt té lộn nhào chạy tới và nói: "Không ổn rồi, không ổn rồi, thiếu gia, ngài mau đi xem một chút đi, lão gia xảy ra chuyện rồi."

Mí mắt Tần Bạch giật giật kịch liệt, còn chưa kịp hỏi lại, gã sai vặt đã phun ra những lời nói như đao: "Lão gia gặp phải thích khách, bị đâm xuyên tim, chỉ sợ là sợ là."

Tần Bạch nghe không rõ những lời nói phía sau, hắn ta chạy như điên đến tiền viện, nhìn thấy ở phía xa xa một bóng người, đang định vui mừng gọi cha, nhưng khi nhìn thấy có một thanh kiếm đang cắm trong tim cha, hắn ta ngây ngẩn cả người.

Khán giả cũng đã sớm bùng nổ, sáu tháng qua đủ để khiến họ thích Tần Trạch, cái người bên ngoài nghiêm túc nhưng bên trong chính trực này.

Hắn không còn trẻ, không có dung nhan như Phan An, thậm chí còn ít nói kiệm lời. Nhưng năm tháng đã mài dũa hắn ra một loại khí chất nội liễm rất đặc biệt. Kiên cố như bàn thạch, cứng cáp như tre.

Điều hiếm có hơn nữa là hắn có một trái tim như vàng, một trái tim có thể chịu lửa thiêu nước dìm mà không thay đổi.

Người như vậy, có lẽ mọi người luôn hy vọng hắn sống lâu hơn một chút, không cầu sống trăm tuổi, nhưng cũng nguyện sống thọ và chết tại nhà. Hơn nữa không phải bởi vì thay người vô tội đòi lại công lý mà bị ghi hận, cuối cùng chết ở dưới kiếm của ác nhân.

【 Tôi không chấp nhận kết quả này!!! 】

【 Tôi nhớ rằng trong không gian gấp của dụng cụ phát trực tiếp có hai chai bình dịch trị liệu cao cấp. Các chị em, xông lên! 】

【 Mẹ kiếp, công ty phát sóng trực tiếp không phải là người, giá của dịch trị liệu cao cấp lại tăng rồi, nhưng con mẹ nó, lần này chính nghĩa nhất định phải thắng!! 】

【 Dương Truyền còn có thể lật lại bản án, đợi được ánh sáng ban mai. Đại Tần sẽ không thể không có thể!!!! 】

【 Chơi nó đi 】 khen thưởng Cơ Giáp x5

【 Cầu Cầu 】 khen thưởng Cơ Giáp x8

【 Khẩu Lương Ni 】 khen thưởng Tinh Cầu x1

Đại Tần không có chuyện gì cũng khen thưởng...

Nhân viên công ty livestream như mở cờ trong bụng, tinh tệ đó dường như không phải là tinh tệ, điên cuồng tăng vọt.

Tám mươi triệu, chín mươi chín, một trăm triệu!

Thế nhưng đây chỉ là khởi đầu.

Càng nhiều khán giả vọt tới, tổ trưởng đã nói không nên lời.

Anh ta chỉ lắc đầu một cái, một đống số 0 phía trước lại thay đổi rồi.

Hai trăm triệu, ba trăm triệu... sáu trăm triệu, vẫn còn đang tăng...

Mà trong hình, Tần Trạch đang ngồi trên giường, từ chối đại phu chẩn trị, hắn vẫy tay ra hiệu những người khác ra ngoài, ngoại trừ Tần Bạch.

“Cha, cha làm sao vậy?” Nước mắt Tần Bạch không ngừng được rơi xuống: “Để đại phu chữa trị vết thương cho cha.”

Tần Trạch yếu ớt nói: "Không trị được."

“Có thể trị được, có thể trị được.” Toàn thân Tần Bạch run rẩy, hắn ta chỉ có thể lặp đi lặp lại những lời này, nếu không hắn ta sẽ sụp đổ mất.

Trong lúc hoảng hốt, hắn ta nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay cha mình, trong mắt loáng một cái đã sáng lên: "Cha, chúng ta còn có tinh quái, dùng cái này, dùng cái này nhất định sẽ cứu được cha."

“Cha, nhất định có thể cứu được cha.” Hắn ta vuốt ve chiếc nhẫn, giờ phút này hắn nguyện ý đánh đổi tất cả mọi thứ.

Tổ trưởng hắng giọng đang định đẩy mạnh tiêu thụ.

Tần Trạch lắc đầu: "Không thể."

"Vì sao!" Tần Bạch không khỏi kêu to một tiếng, sau đó hắn ta ý thức được có gì đó không đúng, lại nhỏ giọng dỗ dành: "Cha, cha đừng cứng nhắc như vậy, con cầu xin cha đấy, cầu xin cha, cho dù là vì con và nương, con cầu xin cha hãy sống sót, cha ơi, con xin cha..."

Hắn ta khóc lóc thảm thiết, nước mắt nước mũi giàn giụa khắp mặt.

Tần Trạch thở dài: "Được rồi."

Tổ trưởng cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ mình phải làm bộ làm tịch một chút, ít nhất cũng phải để Tần Trạch quay lại cầu xin anh ta, quét sạch cơn uất hận trước đây.

Thế nhưng không có việc gì xảy ra cả, Tần Trạch cũng không nói chuyện với anh ta, chỉ thấy hắn phất tay một cái: Từ "hư không xuất hiện" một lọ dịch thuốc trong suốt.

Tần Bạch vội vàng nói: "Đúng đúng, chính là cái này."

Hắn ta vội vàng đến mức thậm chí không nhìn kỹ.

Vì vậy, khi Tần Trạch uống lọ dịch thuốc đó xong, vết thương không những không khỏi mà còn phun ra một ngụm máu đen. Mặt hắn càng xám xịt hơn.

Tần Bạch thật sự muốn phát điên: "Làm sao có thể như vậy? Không nên là như vậy."

Hắn cầm lấy cái lọ đó lên nhìn kỹ hơn, sau khi nhìn nó nhiều lần, nó quả thực là thứ mà hắn ta đã từng nhìn thấy trước đây.

Tại sao, tại sao hiệu quả lại khác nhau.

“A Bạch.” Một giọng nói yếu ớt gọi hắn ta.

Tay run run, Tần Trạch dùng sức lau đi nước mắt của nhi tử, giọng nói đứt quãng: “Con quá ngây thơ, dễ dàng tin tưởng người khác, như vậy không tốt.”

Nói xong, hắn lại phun ra một ngụm máu đen. Tần Bạch nắm tay hắn, liên tục bảo đảm: "Cha, sau này con sẽ không bao giờ tin tưởng bất luận kẻ nào nữa."

“A Bạch.” Tần Trạch khó khăn nói: “Vĩnh viễn, vĩnh viễn, phải dựa vào chính mình.”

"Hãy luôn giữ lại, một phần trực giác."

Máu đen từ khóe miệng hắn tràn ra, rơi xuống y phục màu lam, loang ra một vùng vết tích.

Tần Trạch đột nhiên giơ tay ra rút thanh kiếm đang cắm trong ngực, máu chảy như suối, ôm lấy Tần Bạch dưới ánh mắt kinh ngạc cùng sợ hãi của hắn ta: "A Bạch, có đứa nhi tử là con, ta rất vui."

Tần Bạch cảm thấy bả vai trầm xuống, hai tay giơ lên không trung, run rẩy vuốt lưng cha, nhẹ giọng gọi: "Cha, cha?"

Lần này, không còn ai đáp hắn ta nữa.

"Cha-"

Giọng nói tuyệt vọng đến thê lương vang vọng chọc thủng bầu trời Tần phủ.

Sau khi nhận được tin tức, Tam Hoàng tử và những người khác vội vàng dừng lại trước cổng Tần phủ.

Tam Hoàng tử đau khổ che mặt, sao có thể như vậy.

Cơ thể mập mạp của Hình Bộ Thượng Thư run lên, hắn ta đặt mông ngồi trên mặt đất, nước mắt rơi xuống lúc nào không biết, thấm ướt cả mặt đất.

Tiểu lão đệ, ngươi ra đi vội vàng quá.

【 !!! 】

【 Công ty khoa học kỹ thuật số một Tinh Tế, mày mau giải thích cho lão tử!! 】

【 Vương bát đản, trả lại mạng Đại Tần cho tôi. 】

【 Ahhhhhh, má nó, tao giết mày. 】

Sự tình thay đổi đột ngột, công ty khoa học kỹ thuật số 1 cũng ngơ ngác, thế nhưng việc này cũng không thể không ngơ ngác, những khán giả phẫn nộ đã truy cập trang web chính thức của họ và trực tiếp đánh sập hệ thống.

Quản lý cấp cao của công ty đã mắng đám người tổ trưởng và những người khác máu chó đầy đầu: "Anh đang làm cái quái gì vậy!"

"Anh có biết trong tinh võng bây giờ trở thành cái dạng gì rồi không?"

"Tôi để cho anh chậm rãi tiến dần từng bước, ai bảo anh hại chết Tần Trạch!"

Tổ trưởng hô to kêu oan: "Tôi không có, Tần Trạch vốn không liên lạc với chúng tôi."

Nhưng không ai lắng nghe anh ta.

Tần Trạch đột ngột ly thế, lúc thiên tử biết được tin tức thì vô cùng sửng sốt.

Cảm quan của thiên tử đối với Tần Trạch rất phức tạp. Nhưng hoàng đế chưa bao giờ hoài nghi năng lực của Tần Trạch.

Ông thở dài một hơi, phân phó: "Hậu táng đi."

Tần Bạch chủ trì việc hậu sự của Tần Trạch, người thiếu niên vẫn còn chút khiêu thoát và thiên chân này, đã trưởng thành qua một đêm.

Các thư sinh kính phục cách làm người của Tần Trạch, đồng thời cũng cảm niệm Tần Trạch đã dùng toàn lực lật lại bản án cho Dương Truyền. Mặc niệm cho hắn.

Còn về thích khách ám sát Tần Trạch lúc đó, Tam Hoàng tử rất nhanh đã điều tra ra chân tướng, là quan viên đã phạm án trước đây không phục nên đã thuê người ám sát.

Lần này những quan viên này sẽ không bị lưu đày mà trực tiếp xử trảm, Tam hoàng tử nói tin tức này cho Tần Bạch.

Thế nhưng trong lòng Tần Bạch cũng không gợn sóng nữa, chỉ là con ngươi chuyển động, biểu thị hắn ta đã biết.

Tam Hoàng tử vỗ vai hắn ta, một lúc sau mới rời đi.

Tần Bạch luôn túc trực bên linh cữu của cha mình, chỉ trong một thời gian ngắn hắn ta đã gầy đi một vòng.

Hắn ta căm hận chiếc nhẫn đó, thứ đó đã cho hắn ta hy vọng rồi lại khiến hắn ta tuyệt vọng. Hắn ta tạm khóa chiếc nhẫn đó vào trong tủ.

Nửa đêm, Tần Bạch vô cùng tưởng niệm người cha quá cố, bèn vào thư phòng của cha, sau đó phát hiện ra thứ gì đó trên công án.

Đó là…

Phương pháp để phong ấn một cái gì đó

Mũi Tần Bạch đau xót, nước mắt thấm ướt mặt giấy.

Trong phòng phát sóng trực tiếp khán giả "gặp lại ánh sáng" lại lần nữa nhìn thấy Tần Bạch, dường như đã cách cả một đời, người nam tử trước mắt có đôi mắt đen nhánh, vẻ mặt tiều tụy, nhưng trong ánh mắt lại có một ánh sáng kỳ dị.

Hàn phong thổi qua, khán giả phải mất một lúc mới nhận ra hình như đang ở trên đỉnh núi, còn là vào ban đêm.

Ánh trăng vừa sáng vừa tròn, thanh lạnh.

【 Tiểu Tần, tôi rất nhớ anh hu hu hu. 】

【 Hiện tại là tình huống gì vậy. 】

【 Tần Trạch sẽ không thật sự chết đúng không? 】

【 Tiểu Tần, Tiểu Tần... 】

Khán giả có rất nhiều điều để nói, nhưng Tần Bạch lại không có phản ứng gì.

Thật lâu sau, khuôn mặt Tần Bạch đột nhiên phóng đại, mọi người nhìn thấy một đôi mắt đỏ bừng, dọa bọn họ sợ hết hồn. Hậu tri hậu giác mới phát hiện chiếc Tần Bạch đã nhặt chiếc nhẫn lên.

“Ngươi là cái đồ tà vật.” Hắn ta cắn răng nặn ra một câu.

Tần Bạch biết cái chết của cha mình không thể đổ lỗi cho chiếc nhẫn, nhưng hắn ta không có cách nào không giận chó đánh mèo. Không phải nói là nó có thể hồi sinh người chết sao?

Tại sao nó không thể cứu được cha hắn ta!

【 Tiểu Tần, chúng tôi không phải tà vật. 】

【 Hu hu hu hu tôi rất khổ sở. 】

Những người khác còn chưa kịp lên tiếng, màn hình trước mặt đã tràn ngập máu chó đen, khán giả dường như đã bị dán lên mặt.

Sau đó chiếc nhẫn bị ném vào thiêu trên đống lửa đốt bằng gỗ đào, đợi đến khi trăng tròn nhất, Tần Bạch dùng kẹp gắp than gắp chiếc nhẫn ném vào một cái hũ sành nát, sau đó đổ gạo nếp đặc chế vào, phong ấn kín bằng giấy dầu dây thừng đỏ rồi chôn xuống đất.

Cũng trong lúc đó, một năng lượng đặc thù đã trực tiếp công phá vào đầu não của Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1, tất cả các tài liệu về "nghiên cứu người ngoài hành tinh" bên trong đều đã bị tiêu hủy.

Các cao tầng vẫn chưa kịp phản ứng, công ty từng bị Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1 ác ý chèn ép đã kết nối các quần chúng tinh tế đang tức giận tố cáo Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1.

Lý do là Công ty Công nghệ Đầu tiên đã trộm tinh tệ của 【 Chủ bá 】.

Có người tung ra bằng chứng cho thấy Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1 không hiểu sao lại có một số tiền lớn, số tiền này lại trùng khớp với tài khoản cá nhân của Tần Trạch.

Đối với Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1 mà nói, mấy trăm triệu đối với bọn họ thực sự chẳng là gì, bọn họ kiếm được mấy chục tỷ mỗi năm, Tần Trạch đối với bọn họ mà nói chỉ là một sản phẩm thử nghiệm mà thôi, sao họ phải đi trộm?

Thế nhưng khó tránh khỏi cấp dưới có tầm mắt hạn hẹp.

Cao tầng muốn đẩy một con dê thế tội ra, thế nhưng đây mới chỉ là khởi đầu.

Với sự tham gia của nhiều lực lượng khắp nơi và các cuộc điều tra chuyên sâu, nhiều vấn đề khác của Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1 đã được phơi bày, chẳng hạn như liên quan đến Hắc Đạo, buôn lậu, giao dịch quyền sắc, làm giả sổ sách, hối lộ quan chức, vân vân.

Bức tường đổ và mọi người đẩy.

Con quái vật lớn một thời đã sụp đổ chỉ sau một đêm.

Trong livestream, Tần Trạch đã từ "vụ án giết người của cử nhân" tra ra được hoàng tử của một quốc gia đã mưu phản, tử thương vô số. Bên ngoài livestream, từ một 【 chủ bá 】 đã dẫn đến công ty livestream liên tiếp bị bạo lôi, nhiều người đã bị bỏ tù.

Không thể không nói, tràn đầy kịch tính.

Sau khi Công ty Khoa học Kỹ thuật số 1 rơi đài, chính phủ nghiêm cấm làm phiền người dân bản địa của người ngoài hành tinh tinh cầu khác.

Khán giả không biết lực lượng thần bí đó, còn tưởng rằng hành động của Tần Bạch đã phá hủy thiết bị phát sóng trực tiếp, rất nhiều người sinh ra kính sợ dân bản địa của người ngoài hành tinh tinh cầu khác.

Người ta không có công nghệ cao nhưng làm theo phương pháp thông thường vẫn có thể xử lý bọn họ.

Chỉ là mỗi lần nghĩ tới người đàn ông trung niên khí phách hiên ngang trong trí nhớ thì luôn cảm thấy có chút hoảng hốt;.

Thế gian này thực sự có người vô tư như vậy, đáng tiếc là mệnh không dài.

Tuy nhiên, sau khi Tần Trạch qua đời hai năm, sức khỏe của thiên tử ngày càng xấu đi. Ông gắng gượng chủ trì kỳ thi mùa xuân, kỳ thi trước Dương Truyền đỗ Trạng nguyên, phong quang vô hạn.

Thiên tử cũng có chút yên tâm, ông rốt cuộc không chôn vùi nhân tài. Một năm sau, thiên tử băng hà, Tam Hoàng tử kế vị, năm sau mở ân khoa.

Tần Bạch mãn kỳ chịu tang, được tân đế phá lệ, trực tiếp tham gia thi hội, cùng 289 người khác đỗ đạt, sau đó tiến vào Hình Bộ.

Tần Bạch đi theo con đường mà cha hắn ta đã đi, thế nhưng không giống cha hắn ta ở chỗ, tân hoàng bội phục cách làm người của Tần Trạch, đồng thời cũng nhớ tới chuyện Tần Trạch đã kéo ngã Tứ hoàng tử và gián tiếp giúp đỡ mình nên hắn rất hậu đãi Tần Bạch.

Mà Hình Bộ Thượng Thư lại càng thương tiếc Tần Trạch, các loại cảm xúc đan xen, cuối cùng dời đến trên người Tần Bạch.

Dương Truyền thì không cần phải nói, vốn đã nhận đại ân của Tần Trạch, lại làm phu tử của Tần Bạch ba năm, hai người vừa là thầy cũng vừa là bạn. Hắn ta không những dốc lòng chỉ điểm Tần Bạch mà còn thường xuyên an ủi Tần Bạch, trên quan trường cũng chiếu cố Tần Bạch rất nhiều.

Vì vậy, con đường làm quan của Tần Bạch đã diễn ra vô cùng thuận lợi. Tuy nhiên, vào tuổi thành gia lập thất, Tần Bạch đã là tam phẩm Đề hình án sát sử, phụ trách các vụ án ở một tỉnh.

Sau khi hắn ta nhậm chức, các vụ án oan án sai lâu năm đã được Tần Bạch không tiếc công sức lật lại bản án, chỉ vì muốn trả cho những người vô tội một cái công đạo.

Tần Bạch Tần Bạch, thanh bạch thanh bạch. Vì thanh bạch, vì người oan khuất cầu thanh bạch. Hắn ta đã sống không hổ thẹn với cái tên mà cha hắn ta đã đặt cho.

Tần Bạch sống một cuộc đời thanh bạch, công chính liêm khiết, lấy bản thân mình làm gương để dạy dỗ tử tôn, nhất tộc Tần Thị cuối cùng cũng đã lấy lại được vinh quang.

Chương kế tiếp