Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam Chính

Chương 18: Cắm cho nụ hoa nhỏ xinh đẹp ra nước trên bàn, nước dâm chảy dọc theo bàn học chảy xuống
Nghiêm Kỷ thừa dịp cơ thể Mộc Trạch Tê mềm nhũn, không có sức chống cự, thuận tay lột quần lót nhỏ đang dần ướt đẫm xuống.

Mộc Trạch Tê cảm thấy lạnh lẽo, lòng bàn chân trơn bóng.

Đây là phòng tuyến cuối cùng của con gái, mặt Mộc Trạch Tê thoáng cái trắng bệch, giãy dụa: "Nghiêm Kỷ! Đừng!”

Nghiêm Kỷ si ngốc nhìn chỗ riêng tư xinh đẹp mà đáng yêu của Mộc Trạch Tê. Cô thực sự đẹp ở khắp mọi nơi.

Cơ thể Mộc Trạch Tê mềm nhũn trắng nõn, ngay cả miệng huyệt cũng trơn bóng mập mạp mềm mại, ngượng ngùng mấp máy, giống như một nụ hoa nhỏ chuẩn bị nở rộ.

Khiến người ta không khỏi muốn lột nụ hoa ra xem bên trong mê người như thế nào, khiến người ta tìm tòi khám phá.

Đôi tay bé nhỏ của Mộc Trạch Tê bối rối nắm lấy váy ngắn che lại, đáng tiếc trước đó váy nhỏ đã bị Nghiêm Kỷ chà đạp đến nửa thắt lưng, cũng không che được bao nhiêu.

Không che được ánh mắt nóng bỏng và nguy hiểm của Nghiêm Kỷ.

Nơi riêng tư nhất cứ như vậy mà dễ dàng bị phá giải, lộ ra ngoài. Mộc Trạch Tê hối hận, Nghiêm Kỷ không phải là người dễ lừa gạt.

Bây giờ Mộc Trạch Tê ước gì thời gian trôi qua thật nhanh, tan học có người quay lại, nhưng thời gian hình như lúc nào cũng dài như vậy.

Nghiêm Kỷ dùng hai ngón tay vén nụ hoa nhỏ ra một chút.

Hai chân trắng nõn mềm mại kẹp một âm hộ trắng nõn mềm mại bị Nghiêm Kỷ vạch ra, giống như lột cánh hoa, để lộ ra ngoài.

Bởi vì mới vừa rồi hai người mới tình cảm mãnh liệt, cơ thể Mộc Trạch Tê bị chạm vào, hoa tâm đang phun ra mật hoa, âm vật hơi sưng đỏ cũng dính vào, ẩm ướt trong suốt, như nụ hoa phủ sương sớm.

Nghiêm Kỷ thật lòng khen: "Thật sự là rất xinh đẹp.”

Mộc Trạch Tê cứ mở chân nằm ở trên bàn Nghiêm Kỷ như vậy, cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ bị Nghiêm Kỷ nhìn miệng huyệt như thế này, cực kỳ xấu hổ.

Càng xấu hổ hơn khi nghe lời khen ngợi đó. Hai chân muốn khép lại.

Chân cô lúc này như nhũn ra, cũng không giãy dụa nữa, mím môi nén nước mắt, nhìn bóng đèn trên trần phòng học.

Mộc Trạch Tê sụt sịt: "Nhìn xong chưa?”

Nhìn xong thì đừng tiếp tục...

Nghiêm Kỷ nở nụ cười, dưới tay không vuốt ve chỗ riêng tư hoàn toàn lộ ra của cô, đi đến trước mặt cô.

"Xấu hổ sao? Cậu phải làm quen đi. Sau này nơi này sẽ bị nhìn nhiều hơn. Bây giờ thấy xấu hổ, vậy sau này nhìn cái lỗ nhỏ này ăn côn thịt của tôi, không phải là xấu hổ đến khóc sao?”

Mộc Trạch Tê sửng sốt, còn chưa kịp đánh giá cẩn thận những lời của Nghiêm Kỷ.

Nghiêm Kỷ đã ngậm chặt môi cô, Mộc Trạch Tê lập tức bị đè chặt.

Tiếp theo đầu ngón tay hơi lạnh đã chậm rãi chui vào trong cái lỗ nhỏ kia. Bởi vì Mộc Trạch Tê ướt, nên anh vào cũng không sâu, chỉ vào nửa ngón tay.

Mộc Trạch Tê chỉ cảm giác được dưới thân hơi trướng lên, sau đó cảm giác được bên trong đang động, từng chút một, mang theo cảm giác tê dại đau xót.

"A! Nghiêm Kỷ! Đâu có sờ, ô" Mộc Trạch Tê cầm tay đang làm bậy của Nghiêm Kỷ, sau đó co rúm lại trốn.

Bàn cũng không rộng, Nghiêm Kỷ sợ cô ngã xuống. Liền buông bả vai đè cô ra, động tác dưới tay tăng nhanh, một bên mút lấy vật thô to mềm mại kia, tay dần dần lại đút vào một chút.

Lần đầu tiên của Mộc Trạch Tê, anh chỉ vào nửa ngón tay, tạm thời không xé được lớp màng kia. Ngón tay thon dài rút ra và mở rộng miệng huyệt.

Nhìn dáng người củ Nghiêm Kỷ gầy gò và mảnh khảnh, nhưng sức lực thật sự rất lớn. Anh chỉ buông một bả vai, Mộc Trạch Tê đã bị áp chế đến không thể động đậy.

Sau khi cảm giác được ngón tay Nghiêm Kỷ đi vào sâu hơn, Mộc Trạch Tê càng không dám động đậy. Nhưng một ngón tay cảm giác dị vật rất mạnh.

Hai người gần đến mức Mộc Trạch Tê có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt trong sáng đẹp trai của Nghiêm Kỷ, Mộc Trạch Tê vụng trộm miêu tả khuôn mặt đẹp trai vô số lần.

Lúc này lại mang theo sắc dục, trong phòng học đè mình vừa hôn vừa sờ, bây giờ ngón tay còn đi vào, ép buộc mình làm chuyện dâm đãng như vậy.

Mộc Trạch Tê bỗng nhiên tỉnh ngộ, có lẽ lúc này Nghiêm Kỷ vẫn dịu dàng... Vậy sau đó thì sao?

Mộc Trạch Tê không dám nghĩ.

Một người thông minh làm bất cứ điều gì đều có thể suy một ra ba.

Nghiêm Kỷ hiểu được cấu trúc sinh lý của phụ nữ. Lập tức hiểu, ngón trỏ đang mò mẫm và đưa vào vùng nhạy cảm nông cạn bên trong, ngón cái ấn vào âm vật nhạy cảm kia.

Vừa cắm vừa xoa, miệng huyệt vốn đã mẫn cảm, lúc này bị hai bên kết hợp đùa bỡn. Phát ra khoái cảm sâu sắc hơn.

Mộc Trạch Tê oa một tiếng, khóc lóc run rẩy: "Nghiêm Kỷ!" Trước mắt trắng bệch, tiết ra.

Cô càng như vậy, Nghiêm Kỷ càng hưng phấn.

Theo phản ứng căng thẳng của cô, thịt màu mỡ bên trong phun ra dịch tình, ngậm chặt lấy ngón tay Nghiêm Kỷ, run rẩy co rút lại.

Nghiêm Kỷ thở dồn dập, đây là bên trong phụ nữ sao? Côn thịt đi vào trong sẽ có cảm giác như thế nào?

Anh bây giờ chính là độ tuổi tinh lực dồi dào tinh trùng thượng não. Nhìn thấy chỗ riêng tư của phụ nữ, máu dồn thẳng về phía thắt lưng, côn thịt vốn đã cứng rắn càng sưng to hơn, có chút đau đớn.

Thật sự rất muốn đi vào, để nó hút vào bên trong, giải tỏa dục vọng mãnh liệt không thể kiểm soát.

Nghiêm Kỷ kéo quần đồng phục học sinh và quần lót ra, côn thịt trực tiếp nhảy ra. côn thịt dựng đứng, bởi vì chịu đựng đến cực hạn mà tràn ra dịch tuyến tiền liệt, hung hãn nhảy lên.

Nghiêm Kỷ nắm lấy hai cái chân trắng nõn của Mộc Trạch Tê, sau khi tách ra anh định chen vào.

Đồ vật dưới hông anh thật sự lớn đến kinh ngạc, quy đầu to lớn cọ dịch tình ướt át vào miệng huyệt, dường như che kín miệng huyệt mập mạp mềm mại.

Sao của con trai lại lớn như vậy? Mặt Mộc Trạch Tê lúc trắng lúc đỏ.

Rất cứng rất nóng, thông qua tiếp xúc của hai bộ phận sinh dục mà truyền đến trên cơ thể Mộc Trạch Tê, côn thịt to lớn kia còn đang run rẩy nhảy lên.

Giống như sau một giây sau sẽ đi vào, xé rách cơ thể Mộc Trạch Tê.

Giọng Mộc Trạch Tê vì sợ hãi mà run rẩy, hai chân bị Nghiêm Kỷ nắm trong tay điên cuồng đạp, khóc nói.

"Ư, Nghiêm Kỷ... Cậu không thể làm thế! Tôi vẫn luôn nghe lời cậu, không lộn xộn! Bây giờ cậu không thể làm thế!”

Nghiêm Kỷ biết cô sợ, cúi người vừa hôn vừa dỗ dành: "Ngoan, lần này không đi vào quá nhiều, ở đây không tiện, tôi chỉ vào nông thôn.”

Mộc Trạch Tê bắt được trọng điểm, "Lần này?”

Còn lần sau thì sao?

Nghiêm Kỷ lập tức đè hai chân Mộc Trạch Tê cong lên, để lộ miệng huyệt không chút che chắn ra ngoài, đút côn thịt vào trong.

Côn thịt đâm thẳng vào bụng dưới của cô, côn thịt đỏ au dài hiện ra rất rõ trên cái bụng trắng nõn.

Hai cánh hoa màu mỡ trơn trượt dán vào côn thịt, khi Nghiêm Kỷ nhẹ nhàng di chuyển thắt lưng, côn thịt lướt qua âm vật sưng đỏ, gây ra khoái cảm khiến người ta run rẩy.

Dường như miệng huyệt đã trở thành đá mài cho côn thịt, không ngừng cọ xát vào trong, mài bông hoa nhỏ bắn ra nước.

Thỉnh thoảng lướt qua bề mặt hoa rồi lại trượt vào miệng huyệt khẩu trơn trượt, quy đầu thô cứng chọc vào miệng huyệt, ác ý kích thích trái tim căng thẳng của Mộc Trạch Tê.

Côn thịt rất cứng, khi cọ xát vào hoa tâm mẫn cảm, cảm giác cọ xát rất mạnh.

Cọ một cái Mộc Trạch Tê nhịn không được cùng run rẩy theo. Cô không dám cử động, nghĩ thà Nghiêm Kỷ cứ cọ cọ như vậy là tốt rồi, cô cũng coi như hiểu rõ tính tình của Nghiêm Kỷ, có động cũng sợ trêu chọc anh.

Cô cắn môi, ôm chân mình yên lặng rơi lệ. Nằm ngửa trên bàn Nghiêm Kỷ, cô đã là con cá nằm trên thớt của anh, mặc cho anh làm thịt.

Nghiêm Kỷ nhìn dáng vẻ ủy khuất này của cô, lại càng muốn chà đạp cô nhiều hơn. Anh cúi người liếm khuôn mặt óng ánh trơn bóng của cô.

Theo cú trượt cuối cùng, quy đầu bị mắc vào trong một cái lỗ nhỏ mềm mại hút người, chậm rãi đẩy về phía trước.

Thịt rùa chui qua lớp thịt mềm màu mỡ ở miệng huyệt, khe nhỏ từ từ mở ra, từng chút đi vào.

Mộc Trạch Tê trừng to đôi mắt, đau đớn, Nghiêm Kỷ thật sự tiến vào!

Giọng Mộc Trạch Tê đứt quãng, bản thân quần áo xộc xệch, cô túm lấy đồng phục nghiêm chỉnh của Nghiêm Kỷ luống cuống kéo: "Nghiêm Kỷ! Nghiêm Kỷ! Không thể như vậy!”

Nghiêm Kỷ hôn lên môi cô, sung sướng thở dốc, dục vọng trên mặt rất sâu.

"Đừng sợ, chỉ vào một chút, sắp tan học rồi, các bạn cùng lớp sắp trở về. Đừng nhúc nhích, để tôi vào ở chỗ nông, bắn là được.”

Mộc Trạch Tê nước mắt giàn giụa, cô tiến lùi cũng không thể, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay Nghiêm Kỷ.

Nghiêm Kỷ tiếp tục đẩy vào trong một chút, quy đầu từng chút một rơi vào cái miệng nhỏ mở rộng đáng thương kia, vùi vào trong thịt mềm mại trắng nõn.

Bên trong thịt mềm co rút lại ép côn thịt ra ngoài, ngăn cản côn thịt đi tới.

Mức độ đau đớn đã vượt qua sức chịu đựng của Mộc Trạch Tê, bàn tay nhỏ bé của cô túm lấy quần áo Nghiêm Kỷ trắng bệch, ô ô lắc đầu.

Côn thịt của Nghiêm Kỷ rất lớn, ngay cả quy đầu cũng là to lớn dọa người, Mộc Trạch Tê nhỏ, chỉ mới cắm vào quy đầu đã bị kẹt không đi vào được.

Miệng huyệt chưa từng khai phá co rút lại, đẩy côn thịt to lớn ra ngoài. Một đẩy một chen, ngược lại mút quy đầu rất sướng.

Trên trán Nghiêm Kỷ đều là mồ hôi kiềm chế và nhẫn nại. Vừa sảng khoái vừa khó nhịn.

Chỉ mút một cái quy đầu đã sướng như vậy, vậy cả cây đi vào không biết sẽ tuyệt vời như thế nào.

Nhưng anh không muốn lần đầu tiên của Mộc Trạch Tê ở đây, trinh tiết của con gái và con trai không giống nhau, sẽ đau.

Ở đây không tiện, sau đó cũng không dễ xử lý.

Không giống như trong mộng, có thể đi vào, lại hoàn toàn không thể vào. Vào đầu, chỉ nếm thử hương vị.

Nghiêm Kỷ nâng chân Mộc Trạch Tê lên xếp chồng lên nhau, dùng đôi chân mềm mại của cô kẹp lấy thân côn thịt.

Mới vừa rồi khi cọ qua miệng huyệt, kinh mạch trên con thịt dọa người dính dịch tình trơn trượt, dâm mỹ không chịu nổi.

Lại vừa vặn phát huy tác dụng bôi trơn.

Nghiêm Kỷ ôm chân Mộc Trạch Tê chơi đùa, cứ như vậy chậm rãi ưỡn thắt lưng.

Quy đầu bị lún trong cái lỗ nhỏ mềm mại nhẹ nhàng rút ra, thân côn thịt nóng cứng bị thịt chân trơn nhẵn lạnh lẽo kẹp lấy, cũng coi như an ủi.

Bàn học chậm rãi di chuyển, Mộc Trạch Tê bị đụng đến cơ thể lắc lư, nhìn đèn trong phòng học cảm giác thật hư ảo, không biết phải làm sao.

Nghiêm Kỷ quả thật chỉ cho vào một chút, nhưng điểm đó cũng khiến Mộc Trạch Tê trả giá bằng cả mạng sống. Quá lớn, một cái quy đầu mà đã trướng đau nhức, nhưng vẫn chấp nhận được.

Dù sao so với thật sự bị Nghiêm Kỷ tiến vào bên trong phá thân thì tốt hơn.

Mộc Trạch Tê không biết, mình đã bất tri bất giác từng bước hạ thấp điểm mấu chốt.

Mặc dù vào ít nhưng lỗ nhỏ sẽ hút. Mút lấy miệng cây côn thịt, giống như muốn hút tinh dịch ra ngoài.

Thịt chân mềm mại cũng hoàn mỹ dán vào côn thịt, khi rút ra, thịt chân lạnh lẽo kẹp côn thịt vừa cứng vừa nóng.

Mộc Trạch Tê da thịt mềm mại, so với thủ dâm còn sướng hơn nhiều.

Cảm giác này làm cho Nghiêm Kỷ sướng muốn phát điên.

Nghiêm Kỷ lại cúi người hôn Mộc Trạch Tê nồng nhiệt, hấp thu sự ngọt ngào của cô, động tác dưới thắt lưng không ngừng.

Anh nhất định phải phân tán sự chú ý của mình, nếu không abg thật sự sợ lập tức sẽ đi vào, đâm vào bên trong Mộc Trạch Tê.

Nghiêm Kỷ tham lam hôn Mộc Trạch Tê, động tác dưới thắt lưng càng ngày càng nhanh.

"Ưm..." Mộc Trạch Tê dần dần cảm thấy có gì đó không ổn, theo động tác của Nghiêm Kỷ, cảm giác thoải mái này lần nữa lan tràn ra.

Chỉ là loại thoải mái kia lan tràn ra từ chỗ sâu trong miệng huyệt, mang theo khoái cảm ngứa ngáy bao trùm toàn bộ cơ thể, vừa trống rỗng vừa sảng khoái.

Sắc mặt Mộc Trạch Tê ửng đỏ, há miệng nhỏ nhắn bị gặm hôn đến ửng đỏ, đây là khoái cảm sao?

Nghiêm Kỷ thở hổn hển, nhìn cô muốn bắn, mà anh cũng nhịn không được muốn bắn. Vì vậy, tăng tốc độ di chuyển.

Ngón chân Mộc Trạch Tê càng lúc càng co rút, theo Nghiêm Kỷ cuối cùng đỉnh đầu rùa vào, thiếu chút nữa đụng vào sâu bên trong.

Cơ thể Mộc Trạch Tê run lên kịch liệt theo, đầu óc đột nhiên giống như pháo hoa, bùm bùm, hồn bay lên trời.

Nghiêm Kỷ sung sướng thở dốc, ôm Mộc Trạch Tê, bắn tất cả tinh dịch vào miệng huyệt sưng đỏ kiều diễm.

Theo một luồng nhiệt nóng bỏng, Mộc Trạch Tê thất thần co rút run rẩy, sâu trong miệng huyệt phun ra một dòng dịch tình nóng bỏng, nước tràn ra.

Chất lỏng cơ thể hỗn hợp của hai người, dọc theo giữa đùi Mộc Trạch Tê chảy xuống, trên bàn học để lại dấu vết.

Báo hiệu sự khởi đầu hoang đường và dâm mỹ của bọn họ...
Chương kế tiếp