Nữ Phụ Trà Xanh Trở Thành Đồ Chơi Của Nam Chính

Chương 26: Đêm đầu tiên 3- Đêm đầu tiên bàn về lợi ích, giữ chặt eo và tàn nhẫn đụ, dấu hiệu chiếm hữu.
Nghiêm Kỷ bỗng nhiên cười to.

Mộc Trạch Tê không phải là người tự làm khó mình, cho dù bị chơi đùa, cô cũng sẽ tìm được một con đường khác.

Tính tình của cô, nhìn như là tình cảm nhưng thật ra rất vô tình nhất.

Nhưng, tốt nhất là nên tính toán lợi nhuận. Nếu không sẽ có rắc rối trong tương lai.

Nghiêm Kỷ đâm côn thịt đã cứng đến phát đau vào miệng huyệt ẩm ướt của Mộc Trạch Tê, Mộc Trạch Tê lại sảng khoái rất nhiều lần, còn mình thiếu chút nữa là nghẹn chết.

Nghiêm Kỷ không khỏi nghi ngờ là ai hầu hạ ai? Ai mới là người bán thân?

Nghiêm Kỷ cởi còng tay của Mộc Trạch Tê ra, thấy trên cổ tay cô có chút đỏ, lúc trước cô thật sự sợ hãi, nhưng cũng rất nhanh chấp nhận số phận của mình.

"Tôi đồng ý với những gì cậu nói, đêm đầu tiên là quý giá.”

Mộc Trạch Tê sửng sốt, hai mắt lập tức sáng lên, Nghiêm Kỷ như vậy là thật sự muốn xóa sổ sao?

Nghiêm Kỷ nở nụ cười, giữ cây côn thịt của mình, đè quy đầu xuống cạo một chút dịch tình dồi dào, ưỡn người chen về phía trước.

Nghiêm Kỷ cười nói: "Nhưng cậu đừng quên, tôi cũng là lần đầu tiên, đều trân quý như nhau. Chúng ta không thể thanh toán được.”

Mộc Trạch Tê sửng sốt.

Lập tức dưới thân có cảm giác đau nhức.

Vào rồi! Lại vào rồi! Tay nhỏ của Mộc Trạch Tê lo lắng nắm lấy cánh tay Nghiêm Kỷ, bàn tay nhỏ bé nắm đến trắng bệch.

Đau!

Có đủ trơn trượt, quy đầu chậm rãi lún vào trong, quy đầu lập tức bị mút chặt.

Nghiêm Kỷ sảng khoái hít sâu một hơi, liếm mặt Mộc Trạch Tê, tiếp tục đẩy vào.

Mộc Trạch Tê duỗi cẳng chân, cơ thể căng như dây cung. Móng tay sắp cắm sâu vào da thịt của Nghiêm Kỷ.

Thậm chí Mộc Trạch Tê cũng không dám kêu la khóc một tiếng, cắn răng rên rỉ, như muốn di chuyển.

Côn thịt to lớn hung hãn nảy lên, từ từ xâm nhập vào hành lang sẽ xé rách cơ thể của mình.

Đau quá...

Nghiêm Kỷ cúi người xuống liếm hôn Mộc Trạch Tê không dám nhúc nhích, an ủi cô.

Lần đầu tiên đương nhiên là sẽ đau.

Nghiêm Kỷ đầu đầy mồ hôi, hơi thở dồn dập, cũng bị cái lỗ nhỏ siết chặt vừa đau vừa sảng khoái.

Mộc Trạch Tê không hổ là báu vật.

Côn thịt mới vào được một nửa, những nếp nhăn thịt bên trong lập tức quấn lấy nó, ngậm chặt lấy côn thịt, vừa hút vừa mấp máy môi hoa.

Khoái cảm kết hợp với cơ thể Mộc Trạch Tê khiến linh hồn của Nghiêm Kỷ như đang run rẩy điên cuồng hét lên.

Mộc Trạch Tê tự nhiên bị đau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, cơ thể giống như bị xé rách, cả người đều run rẩy.

Dưới thân thật sự rất trướng, miệng huyệt không ngừng tràn ra rất nhiều dịch tình.

Nghiêm Kỷ từ từ rút ra, từng chút từng chút mở ra thế giới cực lạc luôn đóng chặt.

Thật thoải mái, sướng!

Nghiêm Kỷ sướng đến mức cột sống tê dại, hai chân hưng phấn run rẩy, anh liếm liếm môi mỏng.

Lần đầu tiên quả nhiên vẫn phải làm từ từ.

Anh đã bị tiểu huyệt hút đến mức gần như mất hồn, mặc dù muốn dùng sức đụ thật mạnh nhưng lại bị hút đến mức khó có thể tác chiến.

Nghiêm Kỷ kiềm chế cơn nóng giận của mình, anh phải đụ để mở Mộc Trạch Tê ra, cứ đi vào hết rồi nói sau.

Anh dùng tư thế truyền thống nam trên nữ dưới, ôm Mộc Trạch tê để đụ.

Côn thịt của Nghiêm Kỷ vừa thô vừa dài, tiểu huyệt của Mộc Trạch Tê miễn cưỡng ăn vào. Miệng huyệt đã được mở rộng ra rất nhiều, khó khăn nuốt vào côn thịt dài.

Cứ đi vào, trong đau nhức lại mơ hồ có một loại khoái cảm khó có thể nói thành lời.

Không giống cảm giác bị Nghiêm Kỷ liếm và dùng ngón tay cắm vào.

Cảm giác bị côn thịt cắm càng thêm mãnh liệt, càng thêm rõ ràng, khoái cảm cắm vào sâu trong hoa huyệt kéo dài ra, rồi lại lan ra toàn bộ cơ thể.

Mộc Trạch Tê không tin những gì Nghiêm Kỷ nói sẽ khiến người ta sảng khoái đến thuận theo.

Mộc Trạch Tê cắn răng chịu đựng, ậm ừ.

Nghiêm Kỷ rất hưng phấn khi nghe tiếng nũng nịu yếu ớt kêu lên. Anh hôn vành tai cô: "Thoải mái, cậu đã nếm được mùi vị chưa? Hả? Thoải mái thì kêu ra đi.”

Hơi thở của Nghiêm Kỷ nặng nề, ngón cái xoa xoa hột le của cô, từng chút từng chút chịch hoa huyệt, rồi đâm vào chỗ nhạy cảm nhô lên trong miệng huyệt.

"Ưm... ưm" Mộc Trạch Tê không kiềm chế được tiếng rên rỉ, nước ở miệng huyệt càng ngày càng nhiều, cơ thể cũng mềm như nước.

Khoái cảm giống như thủy triều, cuốn cô đến choáng váng.

Càng đi vào sâu hơn. Nghiêm Kỷ câu lấy chiếc lưỡi nhỏ của Mộc Trạch Tê để mút, quấn lại với nhau, một đoạn côn thịt cuối cùng cũng đi vào.

Lấp đầy hoa huyệt chật hẹp, hoàn toàn chiếm giữ cô.

A... Thật trướng...

Cao trào lần thứ hai khiến mắt Mộc Trạch Tê nổ đom đóm, trong đầu đều là tia lửa bùng nổ.

Nghiêm Kỷ sảng khoái hừ lạnh một tiếng.

Toàn bộ côn thịt bị hút rất thoải mái, bên trong là vách huyệt mập mạp ướt át, uốn éo vừa hút vừa mút lấy côn thịt.

Sau đó bị cuốn theo khi huyệt đạo co giật đạt cao trào.

Nghiêm Kỷ bị quấn lấy đến mức không chịu nổi. Anh đè hai chân Mộc Trạch Tê cong lên, giống như ngồi xổm mà đụ.

Cao trào phun ra nhiều dịch tình, anh tăng nhanh tốc độ đâm vào rút ra.

"Ách...a!" Mộc Trạch Tê cao trào mấy lần, đã cực kỳ mệt mỏi.

Mái tóc xoăn như hoa dính vào mặt, trải dài trên chiếc giường trắng tinh.

Cả người ửng hồng đầm đìa mồ hôi, cơ thể bị đẩy về phía trước, bộ ngực trắng to lớn bị đụng đến lắc lư.

Lắc lư lọt vào trong mắt Nghiêm Kỷ, lại bị anh mút lấy, anh va chạm mạnh hơn, khiến bộ ngực như thạch mềm lại lắc lư trong miệng anh.

Lửa dục của Nghiêm Kỷ càng thiêu nóng hơn, anh kẹp hai chân cô ở bên hông mình, bàn tay to siết chặt eo cô, càng thêm hung ác đụ cô sâu hơn.

"Ưm...a!" Cổ họng Mộc Trạch Tê tràn ra tiếng rên rỉ vui sướng đến cực hạn, cô rên rỉ đứt quãng.

Dưới thân bị khoái cảm dâng trào xâm chiếm, cảm giác tê dại theo cảm giác đau đớn như đứt lìa, tê đến tận xương tủy, chui vào chỗ sâu.

Cô dùng chút sức lực cuối cùng dùng đôi mắt mông lung ngẩng đầu lên nhìn xuống dưới thân.

Cây côn thịt thô dài dữ tợn của Nghiêm Kỷ đói khát ra vào trong cơ thể mình.

Lúc rút ra có thể nhìn thấy bên trên thân côn thịt đều là chất nhầy dính dính, mang theo thịt hồng mềm mại, lại bị hung hăng đưa vào trong.

Có thể tưởng tượng ra động tác kịch liệt đến dọa người.

Mộc Trạch Tê khóc, vẫn đang bị đâm vào, cô hoàn toàn không còn sức lực, đầu nghiêng nằm liệt ở trên giường run rẩy nức nở vì cao trào.

Nghiêm Kỷ cũng không nhịn được, đưa tay gối lên Mộc Trạch Tê, khiến cô mềm nhũn ngẩng đầu lên, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô hôn.

Nước bọt từ sự kết hợp của hai người tràn ra từ bên môi Mộc Trạch Tê, hơi thở của cô dồn dập, căng thẳng ôm lấy cơ thể.

Nghiêm Kỷ đâm mạnh vào một nhát, thoải mái bắn vô số tinh dịch nóng bỏng vào cơ thể Mộc Trạch Tê.

Anh sảng khoái gặm nhấm môi Mộc Trạch Tê, một bên bắn còn một bên cuồng cắm vào chỗ sâu nhất, bắn đến chỗ sâu nhất trong tử cung.

Giống như đàn ông đánh dấu chiếm hữu với phụ nữ...

(Sau này, Nghiêm Kỷ sẽ thật sự hối hận vì đã nói với vợ chỉ cần nói chuyện tiền bạc là được, không phiền phức. Bây giờ vợ tôi không yêu tôi. )
Chương kế tiếp