Nước Ga Có Vị Muối

Chương 18
Lúc này, Hứa Nguyện đi tới bên cạnh mới thấy rõ mặt cô.

Thiếu nữ tươi cười xán lạn, khóe miệng có hai lúm đồng tiền rất xinh đẹp, ngay cả khóe mắt, đuôi lông mày cũng mang theo một chút ý cười.

“Xin chào” - Vệ Ngưng mở to đôi mắt phượng, thần sắc trong ánh mắt đầy vẻ chân thành, không hề có nửa phần mang ý tứ nào khác.

Hứa Nguyện sững sờ một chút, nhưng cũng rất nhanh hoàn hồn, cười cười tự giới thiệu: "Xin chào, tôi là Hứa Nguyện. ”

Vệ Ngưng vẫn tươi cười như trước, thân thiện cười nói: "Tớ biết, tên cậu rất dễ nhớ. ”

Cô rất nhiệt tình, tìm một đề tài giống như là định nói chuyện với các cô một lúc. Nhưng bọn họ cũng không thể nói chuyện với nhau quá nhiều, bởi vì giáo viên thấy mọi người tụ tập đông không được bao lâu liền tới nhắc nhở về tiết học buổi sáng.

Lâm Thâm Thâm và Vệ Ngưng ở chung một tiểu khu, sau khi học thêm xong liền cùng nhau rời đi.

Hứa Nguyện cùng Chúc Ý Bạch nhà ở gần nhau, mà Lý Du Hâm cũng về cùng đường với hai người họ nên cả ba người cùng nhau về.

Gọi một chiếc xe taxi, ba người lười biếng ngồi ở ghế sau chơi điện thoại di động, chú tài xế cũng không mở miệng tán gẫu, trong xe rất yên tĩnh.

"Vệ Ngưng sao lại đột nhiên muốn cùng chúng ta đi học thêm?" - Lý Hâm Du phá vỡ sự yên tĩnh.

“Chắc là Thâm Thâm dẫn cậu ấy đến đấy” - Hứa Nguyện mở miệng đáp lại một câu.

"Ừm" - Đây là chuyện rõ ràng, Chúc Ý Bạch có lệ trả lời, sau đó bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên buông điện thoại di động xuống: "Nghĩ lại thì gần đây ở trường học, Thâm Thâm thường xuyên cùng cô ấy ăn cơm rồi trở về phòng”.

Lúc mới khai giảng, Lâm Thâm Thâm thường đi ăn cơm cùng bạn trai, còn lại ba người bọn họ đi với nhau.

Từ sau khi cô ấy chia tay, thường cô đơn một mình, thỉnh thoảng Hứa Nguyện cũng sẽ gọi cô cùng nhau ăn cơm gì đó nhưng cô luôn cúi đầu bộ dạng rất bận rộn.

"Vệ Ngưng không phải đi ăn cùng bạn trai cô ấy sao?" - Trường học không quản quá nghiêm tình yêu nam nữ, nam nữ ngồi cùng một bàn ăn cơm cũng không có quan hệ gì.

“Ai biết được” - Chúc Ý Bạch bĩu môi, nhún nhún vai lại cầm điện thoại lên, tiếp tục lướt Weibo.

Hứa Nguyện nhìn cô nhìn chằm chằm điện thoại di động cười si mê, lập tức biết rõ cô đang xem cái gì: “Cậu đang xem nam thần nhà cậu chứ gì”.

"Gần đây anh ấy đã đến Milan Fashion Week, những bức ảnh sân bay đó đều rất đẹp" - Vừa nhắc tới ca ca nhà mình, Chúc Ý Bạch liền cười đến không khép miệng lại được.

Dung Quang là một ca sĩ toàn năng ra mắt ba năm, năm đầu tiên đã giành được giải thưởng Bài hát vàng cho nghệ sĩ mới xuất sắc nhất, tổng cộng ba album được phát hành.

Lúc mới ra mắt, anh cũng vừa vặn là sinh viên năm nhất học viện âm nhạc trung ương, được trang web chính thức gọi là thiếu niên khoa chữa bệnh. (healing)

Hứa Nguyện bỗng nhiên nghĩ đến một câu —— "Trong mắt cậu có gió mùa hè, cũng có ánh sáng ấm áp nhất. ”

Rất phù hợp với ánh sáng mặt trời.

.

Sau khi Hứa Nguyện ăn tối ở nhà cùng ba mẹ, cô đi đến trung tâm mua sắm gần đó để đi dạo. Sau khi cô chụp ảnh kem xoài mới ra mắt của KFC, cô mới hài lòng bắt đầu ăn

Điện thoại di động rung liên tục và một vài phút sau đó có thông báo nhảy lên.

Hứa Nguyện giơ điện thoại di động lên nói với ba mẹ: "Ba mẹ ba đi dạo trước, Hiểu Hiểu tìm con, con đi ra ngoài xem có chuyện gì? ”

"Được rồi, dù sao đến lúc đó điện thoại liên lạc với con" Mẹ cũng không lo lắng gì, ngược lại vung tay bảo Hứa Nguyện cứ đi đi.

【Lê Hiểu: không có gì đâu! Vốn định tìm rủ cậu ra ngoài chơi, nhưng chợt nhớ ra các cậu chưa được nghỉ 】.

[Ước một điều ước đi:haizz, đừng nhắc nữa, chỉ có trường cậu là sướng nhất, vào trễ lại nghỉ sớm】

【Ước một điều ước đi: đúng rồi, cậu không ở nhà à? Tớ gọi không ai trả lời!!! 】

Phải mất khoảng năm phút bên kia mới trả lời..

[Lê Hiểu: ừm, bây giờ tớ đang ở thủ đô]

[Ước một điều ước đi:? Để làm gì? Ngắm tuyết à?! 】

【Lê Hiểu: không phải, ba tớ đi công tác, thừa dịp tớ được nghỉ liền dẫn tớ theo】

[Ước một điều ước đi: oh! Hiểu Hiểu vậy khi nào cậu trở về?! 】

【Ước một điều ước đi: Tớ muốn ăn vịt quay Bắc Kinh [bán manh]]

【Lê Hiểu: yên tâm yên tâm, cho dù tớ quên, ba tớ cũng sẽ giúp cậu mang về! Qua hai ngày nữa tớ sẽ trở về, dù sao cũng phải ăn Tết】

【Ước một điều ước đi: thay tớ cảm ơn chú nhé!!! 】

【Lê Hiểu: được được. Không nói nữa, tớ đi tắm trước đã】

【Ước một điều ước đi: đi Pikachu! 】

"Hứa Nguyện? Hứa nguyện! ”

Bên này Hứa Nguyện còn đang gõ chữ, bên tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm rất lớn, cô ngẩng đầu, vẻ mặt ngơ ngác.

"Tớ ở đây! Hứa Nguyện Cậu thật ngốc”.

“Lâm Hạ, đồ khốn kiếp!” - Hứa Nguyện nhìn thấy người gọi mình, bởi vì bị cậu ta dọa sợ, theo bản năng liền giơ chân lên đá qua.

"Trời ơi, Hứa Nguyện sao cậu lại bạo lực như vậy?" Bắp chân Lâm Hạ đau nhói, khom người xoa xoa: "Cậu có còn là nữ hay không?! ”

"Xin lỗi! Ai bảo cậu..."

"Lâm Hạ, cậu làm sao vậy?" Từ cửa hàng bên cạnh truyền ra thanh âm cắt ngang lời Hứa Nguyện.

"A Hàng a, cứu mạng! Tớ sắp bị Hứa nguyện ngược đãi đến chết. ”

Hứa Nguyện và Tả Vu Hàng chỉ đơn giản gật đầu với nhau một cái liền dời ánh mắt, sau đó lại định tìm Lâm Hạ tính sổ, "Ai, Tiểu Hạ Tử à, cậu còn nói lý à! ”

"Tỷ tỷ à, thục nữ một chút có được không?!" Lâm Hạ một tay khoác lên vai Tả Vu Hàng, nhảy về phía sau vài bước, tiếp tục nói: "Tốt xấu gì cũng ở trước mặt nam sinh mà, giữ chút hình tượng đi! ”.

"Cậu cẩn thận một chút" Tả Vu Hàng đỡ Đỡ Lâm Hạ, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo nhất cử nhất động của Hứa Nguyện.
Chương kế tiếp