Pháp Y Vương Phi
- Tác giả
- Ánh Nhật
- Thể loại
- Ngôn Tình, Xuyên Không, Trinh Thám, Nữ Cường, Hài Hước, Cổ Đại, Sủng
- Trạng thái
- Lượt xem
- 8.654
- Chương
- 172
Thể loại: Ngôn tình cổ đại, Xuyên không, Nữ cường, Sủng, 1vs1
Editor: Thành Cát Tư Hãn Lạc Mẫn Nhi
Văn án:
Công việc của pháp y, giao tiếp với người chết. Nhiệm vụ của pháp y, khiến người chết "nói chuyện".
Phương Tranh là nữ pháp y nổi tiếng, mỗi ngày đều bận rộn tra án, khám nghiệm, bỗng nhiên lại ngoài ý muốn xuyên về cổ đại.
Xuyên về thời gian lạc hậu này, coi như cô không thể nào tiếp tục công việc của bản thân, đã thế thì thôi lại còn trở thành vị tam tiểu thư danh tiếng không ra gì của phủ Tướng quốc.
Ai ai cũng nói Nhiếp tiểu thư này trời sinh ngu dốt, từ nhỏ đọc sách, nhưng ngay cả Tam Tự Kinh, Bách Gia Kính cũng không thuộc!
Ai ai cũng nói vị này không khác gì người đàn bà đanh đá, tính cách kiêu ngạo ương ngạnh, thậm chí trong ngày đại hôn của mình, dựa vào danh phận vương phi, ở trước mặt mọi người quở trách thị thiếp, khiến chúng khách khứa bàn tán, cuối cùng còn làm cho tân lang Thần vương gia tức giận, phất tay áo bỏ đi, sau nửa năm thành thân cũng không tiến tân phòng nửa bước!
Không tiến tân phòng?
Được, cả đời này ngươi có ngon cũng đừng bước vào!
Muốn hưu thê?
Tốt, nói chuyện giữ lời, mau nhanh đưa hưu thư tới!
...
Đối với cái tên Vương gia mặt than này, Phương Tranh thề phải phát huy danh tiếng "người đàn bà đanh đá" đến mức tốt nhất.
Có điều chấp nhận danh tiếng đó nhưng cô không thể nghe được mình bị tròng vào cái danh "độc phụ".
Vừa mở mắt đã nhìn đến thi thể, bị người đổ oan.
Cái gì? Người này là dô cô giết?!Không thể nào, sao có thể?
Cái gì? Không tin? Còn nói người này là đối tượng thông dâm của cô?
CMN, như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa.
Không tin lời cô nói chứ gì?
Được, vậy để chính người chết nói, cuối cùng ai mới là hung thủ!
Editor: Thành Cát Tư Hãn Lạc Mẫn Nhi
Văn án:
Công việc của pháp y, giao tiếp với người chết. Nhiệm vụ của pháp y, khiến người chết "nói chuyện".
Phương Tranh là nữ pháp y nổi tiếng, mỗi ngày đều bận rộn tra án, khám nghiệm, bỗng nhiên lại ngoài ý muốn xuyên về cổ đại.
Xuyên về thời gian lạc hậu này, coi như cô không thể nào tiếp tục công việc của bản thân, đã thế thì thôi lại còn trở thành vị tam tiểu thư danh tiếng không ra gì của phủ Tướng quốc.
Ai ai cũng nói Nhiếp tiểu thư này trời sinh ngu dốt, từ nhỏ đọc sách, nhưng ngay cả Tam Tự Kinh, Bách Gia Kính cũng không thuộc!
Ai ai cũng nói vị này không khác gì người đàn bà đanh đá, tính cách kiêu ngạo ương ngạnh, thậm chí trong ngày đại hôn của mình, dựa vào danh phận vương phi, ở trước mặt mọi người quở trách thị thiếp, khiến chúng khách khứa bàn tán, cuối cùng còn làm cho tân lang Thần vương gia tức giận, phất tay áo bỏ đi, sau nửa năm thành thân cũng không tiến tân phòng nửa bước!
Không tiến tân phòng?
Được, cả đời này ngươi có ngon cũng đừng bước vào!
Muốn hưu thê?
Tốt, nói chuyện giữ lời, mau nhanh đưa hưu thư tới!
...
Đối với cái tên Vương gia mặt than này, Phương Tranh thề phải phát huy danh tiếng "người đàn bà đanh đá" đến mức tốt nhất.
Có điều chấp nhận danh tiếng đó nhưng cô không thể nghe được mình bị tròng vào cái danh "độc phụ".
Vừa mở mắt đã nhìn đến thi thể, bị người đổ oan.
Cái gì? Người này là dô cô giết?!Không thể nào, sao có thể?
Cái gì? Không tin? Còn nói người này là đối tượng thông dâm của cô?
CMN, như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa.
Không tin lời cô nói chứ gì?
Được, vậy để chính người chết nói, cuối cùng ai mới là hung thủ!
Danh sách chương
Chương 11: Ngỗ tác Mạnh Hiển Chương 12: Ý tốt của Trắc phi Hàn Lạc Tuyết Chương 13: Sóng ngầm mãnh liệt Chương 14: Nghi ngờ Chương 15: Gió nổi không ngừng Chương 16: Đánh đòn phủ đầu Chương 17: Không cho mặt mũi Chương 18: Giằng co trong viện Chương 19: Lại một lần nữa lập uy Chương 20: Đánh vào thể diện