Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 20: Quyển 1 - Diệu Toán nhà họ Ly, Ly Ca Tiếu!
Nghe thấy lời Tiêu Linh Linh nói, sắc mặt của mọi người trong phòng khách lập tức thay đổi.

"Tiêu Linh Linh, cô nói bậy bạ gì đó?" Giờ phút này Mạc Thư Hằng thật sự kinh sợ. Có một số việc làm cũng đã làm rồi nhưng sau khi làm tuyệt đối không được lôi nó ra ngoài sáng. Vậy mà Tiêu Linh Linh lại ngu ngốc mà nói ra như thế. Mẹ kiếp, bây giờ chưa bàn đến việc cô ta và nhà họ Tiêu đã ngửa bài với nhau, lại còn để nhà họ Mạc và nhà họ Tiêu vạch mặt nhau à?

Nhưng lời nói ra như chén nước đổ đi, muốn hốt cũng không hốt lại được.

Hơn nữa bố của Tiêu Linh Linh là con thứ của ông cụ Tiêu, Tiêu Không Hằng lúc này cũng bước nhanh lên trước, vung tay tát thẳng hai cái "bốp bốp" lên mặt Tiêu Linh Linh.

"Bố, bố!" Đôi song sinh của Tiêu Không Hằng, em trai em gái ruột của Tiêu Linh Linh là Tiêu Niệm Bích và Tiêu Niệm Hàn cũng vội vàng chạy tới, sau đó một trái một phải kéo tay Tiêu Không Hằng: "Bố, bố, chị chỉ nói bừa thôi, bố đừng tin!"

Còn Tiêu Thần đứng bên cạnh thì lại nheo mắt. Anh ta vẫn rất hiểu Tiêu Linh Linh. Cô gái này luôn nhanh trí, dù vừa rồi có mất bình tĩnh thế nào thì cũng sẽ không nhỡ miệng nói bừa.

Chẳng lẽ em gái mình từng bị Tiêu Linh Linh hãm hại thật?

Còn Tiêu Tình và Tiêu Phong thì đứng cạnh Tiêu Thần. Lúc này hai người họ hạ giọng xuống hỏi: "Anh cả, lúc anh và Tiểu Triết gọi điện thoại, em ấy thật sự không sao mà nhỉ?"

Tiêu Triết là đứa nhỏ nhất trong đời thứ ba của nhà họ Tiêu, ba người Tiêu Thần, Tiêu Tình, Tiêu Phong và cô là anh em ruột cùng bố cùng mẹ.

Tiêu Thần liếc em gái mình, sau đó từ từ gật đầu: "Nó không nói nó có chuyện gì... có điều..."

Nói tới đây, trong đáy mắt Tiêu Thần lại có làn sóng lạnh lẽo chuyển động: "Có điều Tiêu Linh Linh sẽ không lừa người khác bằng chuyện thế này!"

Hai người Tiêu Tình và Tiêu Phong đều nghe ra ý của Tiêu Thần. Vì vậy sắc mặt hai người cũng lạnh hẳn đi.

Dưới gối của ông cụ Tiêu, Tiêu Thiên Tứ, có ba người con trai. Con trai cả là Tiêu Không Dịch có hai trai hai gái, theo thứ tự là Tiêu Thần, Tiêu Tình, Tiêu Phong, Tiêu Triết.

Dưới gối con thứ Tiêu Không Hằng có hai gái một trai là Tiêu Linh Linh, Tiêu Niệm Bích, Tiêu Niệm Hàn.

Dưới gối con út Tiêu Không Ngọc có một trai một gái là Tiêu Nguyệt, Tiêu Kiệt.

Tiêu Triết là nhỏ nhất trong đời thứ ba của nhà họ Tiêu, cũng là người có thiên phú mạnh nhất về Đông y trong đời thứ ba nhà họ Tiêu hiện giờ. Hơn nữa tính tình Tiêu Triết vô cùng tốt, có thể nói bất kể là ông cụ Tiêu Thiên Tứ hay hai chú Tiêu Không Hằng, Tiêu Không Ngọc đến mấy anh họ chị họ trong đời thứ ba nhà họ Tiêu cũng rất thích Tiêu Triết.

Ban đầu khi Tiêu Không Hằng nghe thấy con gái cả Tiêu Linh Linh của mình bị ông cụ đuổi ra khỏi nhà họ Tiêu thì còn định cầu xin thay cho con gái mình nhưng sau đó lại nghe thấy con gái cả lại cướp chồng chưa cưới của Tiêu Triết. Lúc đó đầu ông ấy hơi không phản ứng kịp nhưng sau đó, con gái cả nhà mình lại tung ra một tin tức bùng nổ là cô ta giết Tiêu Triết. Tiêu Không Hằng cảm thấy bừng bừng lửa giận. Nhà họ Tiêu từ xưa tới nay có gia huấn là con cháu trong dòng họ canh tranh cái gì cũng được nhưng nếu đã giết hại lẫn nhau thì phải bị xử tử thẳng. Như thế, ông cụ chỉ đuổi Tiêu Linh Linh ra khỏi nhà họ Tiêu đã là nhẹ rồi.

Nhưng mà... nhưng mà...

Tiêu Không Hằng nhìn về phía anh cả lại thấy trên khuôn mặt nho nhã của anh cả đã tràn đầy hoảng sợ: "Tiêu Linh Linh, tất cả những gì cháu nói là thật?"

Lúc này Tiêu Linh Linh bị Mạc Thư Hằng quát lớn, còn cả bố mình cho hai cái tát nên cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Cô ta hơi sợ hãi nhìn ông nội mình và bác cả, sau đó cắn môi: "Chuyện này, cháu... cháu... cháu... vừa rồi cháu nói đùa đấy. Không phải anh cả nói Tiểu Triết còn chuẩn bị quà mừng thọ cho ông nội đấy ạ!"

Tiêu Thần từ từ bước mấy bước về phía Tiêu Linh Linh, cả Tiêu Tình và Tiêu Phong sau lưng anh ấy cũng bước ra như thế.

Tiêu Linh Linh vừa thấy động tác của Tiêu Thần thì cảm thấy miệng mình khô khốc. Không biết vì sao, trong thế hệ thứ ba của nhà họ Tiêu, trừ Tiêu Triết ra, không ai là không sợ Tiêu Thần..

"Anh cả!" Hai chị em Tiêu Niệm Bích, Tiêu Niệm Hàn cũng chắn trước người chị gái mình: "Anh cả, bây giờ còn chưa làm sáng tỏ mọi chuyện..."

"Ặc, chuyện này thực ra rất đơn giản. Tôi chỉ gieo một quẻ là có thể bói ra!" Đúng lúc đó, một giọng nói trẻ trung trong sáng vang lên. Mọi người nhìn theo tiếng thì thấy hai người một già một trẻ bước vào từ cửa. Tuy đầu ông cụ kia đã bạc trắng nhưng cử chỉ đều toát ra vẻ tiên khí từ tận xương tủy. Còn thiếu niên kia thì lại mang vẻ thông minh cởi mở.

Người đến là Diệu Toán nhà họ Ly, Ly Thiên Cương. Còn thiếu niên kia cũng là người nhà họ Ly, nhỏ tuổi nhất nhưng thiên phú của cậu ta cũng mạnh nhất như Tiêu Triết. Hơn nữa, mẹ của thiếu niên này là người của Thiên Đạo nhà họ Mai, cho nên cũng có thể nói trong người thiếu niên này cùng chảy hai dòng máu của Thiên Đạo nhà họ Mai và Diệu Toán nhà họ Ly.

Tên thiếu niên ấy là Ly Ca Tiếu!
Chương kế tiếp