Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 21: Quyển 1 - Tiêu Triết trở về
Đương nhiên Ly Thiên Cương cũng nghe thấy lời cháu mình nói nhưng vẻ mặt ông ấy vẫn hờ hững như không.

Sắc mặt ông cụ Mạc hơi khó coi. Cùng là thế gia truyền thừa từ Thượng Cổ, ông ta khá rõ bản lĩnh của nhà họ Ly. Ông ta còn rõ hơn ai hết chuyện Tiêu Triết thực sự là do hai người Tiêu Linh Linh và Mạc Thư Hằng liên thủ gây ra.

Tuy bây giờ chỉ là lời một phía từ Tiêu Linh Linh, hẳn là không có bằng chứng nên ông cụ Tiêu cũng không thể giận chó đánh mèo lên đầu nhà họ Mạc nhưng một khi đã để người nhà họ Ly tới coi thì chuyện lại khác. Tới lúc đó, có thể cũng không bằng không chứng nhưng ai cũng biết chân tướng từ quẻ của nhà họ Ly.

"Ly Thiên Cương, chuyện này nhà họ Ly các ông cũng muốn thò chân vào sao?" Ông cụ Mạc lên tiếng trước chủ nhân nhà họ Tiêu. Bây giờ không chỉ sắc mặt ông ta không tốt mà ngay cả giọng nói kia cũng rất khó chịu.

Có điều Ly Thiên Cương lại bật cười lớn: "Đây đều là chuyện của bọn trẻ. Hơn nữa đứa cháu trai này của tôi cũng không tùy tùy tiện tiện bói cho người khác!"

Mắt Mạc Thư Hằng lóe lên, sau đó lại mỉm cười: "Ông nội, bây giờ hẳn là Ly Ca Tiếu còn đang học tập tâm pháp diệu toán của nhà họ Ly!"

Lời tên này nói khá uyển chuyển. Ý trong ý ngoài cũng những lời đó rõ ràng là muốn nói trình độ bói toán của Ly Ca Tiếu có hạn, cho nên dù cậu ta thực sự bói được gì thì cũng không cần phải để ý tới.

Ly Ca Tiếu cau mày: "Ai bảo anh là tôi còn đang học tâm pháp diệu toán của nhà họ Ly thế? Lúc ba tuổi tôi đây đã thuộc làu mấy thứ đó rồi. Bây giờ ở ngoài có người ra giá năm triệu mời tôi tính một quẻ tôi đây cũng không buồn tính cho đâu. Hừ, hừ, có ba quẻ tôi đây không xem, nhìn không thuận mắt là không xem, trông mặt mũi xấu xí là không xem, khiến tâm trạng tôi đây khó chịu cũng không xem!"

Mọi người nghe thấy vậy thì ai nấy đều nhếch mép. Ba không xem của thằng nhóc này nói trắng ra thì chỉ có một, đó là chỉ xem cho người mình vừa mắt thôi.

Có điều Ly Ca Tiếu còn chưa nói hết lời. Thiếu niên đỡ ông nội mình vừa đi về phía ông cụ Tiêu vừa nói tiếp: "Hôm nay tôi đây chỉ vừa mắt ông cụ Tiêu. Nếu là anh và cô gái này thì tôi sẽ không xem, vì dáng dấp hai người các anh quá xấu!"

Yên tĩnh, bây giờ trong phòng khách đều yên tĩnh hết.

Sợ là lúc này, dù có cây kim rơi xuống đất thì cũng có thể nghe thấy tiếng vang.

Những lời sau cùng của cậu ta có nghĩa là Mạc Thư Hằng và Tiêu Linh Linh xấu à? Đương nhiên không xấu mà còn ngược lại hoàn toàn. Dáng dấp Mạc Thư Hằng rất khôi ngô tuấn tú, còn Tiêu Linh Linh cũng thật sự xứng đáng là một mỹ nữ.

Nhưng bây giờ Ly Ca Tiếu người ta đúng là toạc móng heo ra, tôi đây chướng mắt các người đấy, thì sao nào? Tôi đây là nhìn anh không vừa mắt, có giỏi thì mời người anh em qua cắn tôi một cái đi!

Vì vậy, không biết ai trong phòng khách là người đầu tiên không nhịn được, "phì" cười thành tiếng. Ngay sau đó tiếng cười nhanh chóng lan khắp phòng khách.

Những tiếng cười kia lọt vào tai ba người Mạc Thư Hằng, ông cụ Mạc và Tiêu Linh Linh lại cực kỳ chói tai. Đương nhiên, sắc mặt ba người họ cũng càng ngày càng khó coi.

Lúc này, ông cụ Tiêu lại nâng bàn tay to xoa nhẹ vài cái lên đầu Ly Ca Tiếu: "Thằng bé ngoan!"

"Ông Tiêu, trước kia cháu từng bói cho chị Tiêu Triết một quẻ. Trong mệnh của chị ấy có một nút thắt, nhưng lại thoát chết rất hiểm!" Ly Ca Tiếu nói: "Nói cách khác, Tiêu Linh Linh thực sự hại chị Tiểu Triết của cháu nhưng chị Tiểu Triết lại không chết!"

Giọng Ly Ca Tiếu vừa dứt, lúc này giọng nói vui mừng của Tiêu Thần vang lên: "Tiểu Triết, em về rồi!"

Nghe thấy giọng nói này, mọi người không kiềm được mà ngẩng đầu nhìn về phía cửa, quả nhiên thấy một thiếu nữ đang mỉm cười đi vào: "Ông nội, Tiểu Triết chúc ông năm nào cũng có ngày này, tháng nào cũng như tháng nay!"

"Đứa bé ngoan, đứa bé ngoan!" Ông cụ Tiêu vừa thấy Tiêu Triết còn yên yên ổn ổn xuất hiện trước mắt mình, trái tim vẫn treo cao suốt từ nãy đến giờ rốt cuộc có thể hạ xuống.

Mắt Tiêu Triết hờ hững đảo nhanh qua hai người Tiêu Linh Linh và Mạc Thư Hằng. Tiêu Triết cô cũng không phải loại người lấy ơn báo oán, cũng không phải loại người đánh rớt hàm răng còn nuốt vào bụng.

Tiêu Triết cô làm người luôn có nguyên tắc, người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta thì trả lại gấp trăm lần, nhất định phải đập chết!

"Cô... cô... cô... Rốt cuộc cô là người hay là ma!" Tiêu Linh Linh không ngờ lại phải đối mặt với ánh mắt của Tiêu Triết, cô ta bắt đầu run lập cập mất kiểm soát.
Chương kế tiếp