Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 42: Quyển 1 - Hoa xác độc màu xanh lục
Hai người Tiêu Triết và Mai Trường Ca cùng trở về nhà họ Mai. Ông cụ nhà họ Mai thấy chẳng những cháu trai nhà mình về, mà ngay cả cháu dâu tương lai nhà mình cũng về nên nhất thời cảm thấy rất là phấn chấn.

Sau khi ông cụ Mai nghe Mai Trường Ca nói mục đích tới đây của Tiêu Triết thì lại càng vui vẻ, không chỉ lập tức gật đầu đồng ý, lại còn trực tiếp hứa rằng ông ấy sẽ tự mình dạy những thứ liên quan đến đạo trời cho Tiêu Triết.

Tiêu Triết nhìn ông cụ Mai hào hứng đi ra khỏi phòng bèn hỏi Mai Trường Ca bên cạnh: “Mai Trường Ca, hình như ông của anh rất vui?”

Mai Trường Ca gật đầu: “Từ lúc tôi sinh ra, ngày nào ông nội tôi cũng ngóng trông cháu dâu tới cửa, ông mong có thể uống một ly trà của cháu dâu. Đây chính là điều ông mong ước mười mấy năm, cô nói có thể không vui được sao.”

Tiêu Triết nghe được lời này thì khóe miệng giật giật mấy cái. Chuyện này là gì với gì chứ, hiện tại mình chỉ là vợ chưa cưới của Mai Trường Ca thôi, vẫn chưa phải là cháu dâu của ông cụ Mai đâu.

Chẳng qua Mai Trường Ca lại dặn dò tiếp một câu: “Có điều ông nội của tôi rất nghiêm khắc, đến lúc đó nếu ông nội tôi có quở mắng cô thì cô tuyệt đối đừng để trong lòng nhé. Ông cụ khá nóng tính, lúc ấy mông và lòng bàn tay tôi cũng chẳng có một ngày không sưng.”

Tiêu Triết nhìn khuôn mặt đẹp trai dịu dàng của Mai Trường Ca, dù thế nào cũng không tưởng tượng ra được một người đàn ông thần thái phóng khoáng như anh nếu bị đánh sưng mông với lòng bàn tay sẽ có dáng vẻ như thế nào.



Tiêu Triết với Mai Trường Ca không thể ngờ rằng, hai người bọn họ chân trước vừa rời khỏi học viện y thì phòng giải phẫu kia lại có chút động tĩnh. Chẳng qua lúc này không phải là Ngô Thiên, mà là những thi thể nữ giới ngâm trong bể giải phẫu.

Từng giọt chất lỏng màu xanh lục không ngừng rỉ ra từ trong cơ thể của những thi thể nữ giới kia, mà khi những chất lỏng màu xanh lục nhỏ vào dung dịch formalin ngâm thi thể lại không tan đi, trái lại chỉ thấy những chất lỏng màu xanh lục này hòa vào những chất lỏng màu xanh lục khác, nhưng lại tách biệt với dung dịch formalin.

Theo thời gian trôi đi, những chất lỏng màu xanh lục đó càng tích càng nhanh, càng để lâu lại càng nhiều, còn chất lỏng màu xanh lục trong từng bộ thi thể nữ giới giống như vô cùng vô tận vậy. Rất nhanh, những chất lỏng màu xanh lục đó đã tràn ra ngoài thành bể, sau đó nhanh chóng phủ kín toàn bộ mặt sàn của phòng giải phẫu.

“Ha ha ha, chúng ta đến phòng giải phẫu xem đi, hiện tại mấy thi thể nữ trong bể đều rất xinh đẹp!” Giọng của một nam sinh truyền đến, cửa phòng giải phẫu nhanh chóng bị đẩy ra, có mấy sinh viên nam đi vào. Chỉ có điều mấy nam sinh này dường như không hề chú ý tới dưới chân bọn họ đã dính đầy những chất lỏng màu xanh lục.

Đang lúc mấy người hào hứng đi đến chỗ bể ngâm thi thể thì một thi thể nữ trong bể lại từ từ ngồi dậy.

Mấy sinh viên nam nhìn thấy một cảnh như vậy thì nhất thời sợ run tại chỗ, đầu óc bọn họ trong khoảng thời gian ngắn đều không kịp phản ứng. Đây là có chuyện gì, rốt cuộc chuyện này là sao? Chẳng lẽ thi thể cũng biết động đậy?

“Ừng ực, ừng ực…” Khó khăn nuốt mấy ngụm nước miếng, mấy nam sinh cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, đều thấy được vẻ luống cuống và hoảng loạn trong mắt nhau.

“Không, không sao đâu, trong viện y học chúng ta làm sao có thể loạn…” Một nam sinh lắp bắp nói. Nhưng cậu ta còn chưa nói xong lại nghe được một hồi tiếng “Anh, anh, anh…”, vì thế nam sinh đó nhìn ngay về hướng âm thanh âm kia truyền tới thì nhìn thấy thi thể nữ vừa mới ngồi dậy đã từ từ xoay đầu qua…

Không đúng, không đúng, cái đầu kia lại có thể xoay hơn 180 độ. Nói cách khác, một người sống có thể làm được một việc yêu cầu độ khó cao như vậy ư?

Chắc chắn là không, cho tới bây giờ, trên thế giới vẫn chưa có một người sống nào có thể xoay cổ mình 180 độ. Vậy, vậy, vậy thì cho dù là người chết cũng không nên làm được chứ?

Nhưng mấy nam sinh này đã từng thấy trong phim kinh dị.

“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Chân tôi hình như mềm nhũn rồi.” Một sinh viên nam mở miệng nói, trong giọng của cậu ta mang theo mười phần nức nở.

“Chạy thôi!” Một sinh viên gần cửa nhất lập tức hét lớn một tiếng, sau đó anh ta cất bước chạy ra ngoài. Lúc này thi thể nữ giới xoay đầu 180 độ kia bỗng từ từ mở đôi mắt đang nhắm chặt ra, đôi mắt kia không có đen và trắng rõ ràng, chỉ là một màu xanh lục thê lương, mà lúc này đôi mắt màu xanh lục ấy nhìn như lập lòe ánh sáng xanh.

“A, có ma!” Lúc này mấy sinh viên nam khác cũng nháo nhào la lên, sau đó không nói hai lời đã chạy hướng ra ngoài phòng giải phẫu.

“Khặc, khặc khặc…” Thi thể nữ nhìn thấy bóng lưng chạy trốn chật vật của những sinh viên nam kia thì nở nụ cười, tiếng cười kia giống như con dơi rầm rì trong đêm tối, rất là khó nghe, lại như còn giòi bám trên xương, không ngừng vang lên bên tai mấy nam sinh kia. Mấy sinh viên nam kia liều mạng muốn thoát khỏi tiếng cười giống như ma âm này, chính là cho dù bọn họ có chạy nhanh thế nào, dù bọn họ có đưa tay che kín lỗ tai thì tiếng cười kia vẫn vang vọng, thật lâu cũng không tiêu tan. Sau đó mấy sinh viên nam cảm thấy mình gần như sắp phát điên, a... chuyện này rốt cuộc là sao.

Chẳng qua mấy sinh viên nam sắp phát điên này lại không hề chú ý tới, khi bọn họ điên cuồng chạy vội ra sân trường thì bọn họ cũng để lại những dấu chân màu xanh lục ở trên sân. Những dấu chân màu xanh lục đó chỉ hơi lập loè vài cái rồi nở ra những đóa hoa xinh đẹp màu xanh lục, những đó hoa kia cỡ bằng cái tô, rất đẹp, hơn nữa còn lóe lên mấy tia sáng óng ánh màu xanh lục. Chỉ là những bông hoa to màu xanh lục này lại không có bất kỳ mùi thơm gì, chỉ có từng sợi sương màu xanh lục không ngừng phóng ra ngoài không khí.



Mà lúc này ở nhà họ Mai, Mai Trường Ca đang mang vẻ mặt bất đắc dĩ để nghe ông nhà mình liên tục khen Tiêu Triết thông minh như thế nào, mà đương nhiên sẽ có so sánh, ông cụ mai còn không chút bủn xỉn mà kể cho Tiêu Triết nghe về mấy tai nạn xấu hổ của Mai Trường Ca khi còn nhỏ một cách sống động như thật.

Vì thế Mai Trường Ca chỉ thấy số lần khóe miệng mình giật trong mấy ngày nay tuyệt đối đã vượt quá số lần khóe miệng mình giật trong mười mấy năm qua, đồng thời anh còn phải đón nhận đủ loại ánh mắt đánh giá kỳ lạ của Tiêu Triết ném tới!

Cảm giác hơi bị nhột!
Chương kế tiếp