Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 50: Quyển 1 - Cửu Trọng Phong Thiên Trận
Mai Trường Ca sẽ sắp xếp Cửu Trọng Phong Thiên Trận rất nhanh nên cần có các nguyên liệu nên anh vội vàng chạy tới chỗ phòng bí mật.

"Ông nội, cháu tới rồi!"

Vừa nghe thấy giọng Mai Trường Ca, trên mặt mọi người rốt cuộc lộ ra nụ cười. Ông cụ Mai ngay cả đầu cũng không ngoảnh lại: "Trường Ca, nhanh lên! Nhanh bày trận!"

Mai Trường Ca vội vàng đáp lại một tiếng, sau đó đi tới trước mặt mọi người. Lúc này rốt cuộc anh cũng thấy hạt châu màu máu kia. Anh từng thấy hạt châu màu máu bị phong ấn có điều lúc đó khắp hạt châu màu máu đều là màu đỏ sậm như thể một giọt máu đông đặc.

Nhưng giờ phút này, hạt châu màu máu này lại trở nên tươi sáng, màu đỏ sậm vốn có đã biến thành màu đỏ tươi sáng, hơn nữa dường như trong đó còn có chất lỏng màu đỏ đang chuyển động không ngừng.

Chỉ nhìn một cái, Mai Trường Ca đã thầm cảm thán một câu trong lòng thật là xinh đẹp.

Đúng là rất đẹp.

Có điều Mai Trường Ca thu hồi ánh mắt rất nhanh, vì bây giờ anh còn có chuyện quan trọng hơn cần phải xử lý. Anh đặt cái túi lớn trong tay xuống, sau đó lấy từng thứ trong đó ra. Ánh mắt của mọi người nhà họ Mai cũng không kiềm được mà nhìn về phía Mai Trường Ca. Thực ra họ cũng rất tò mò về Cửu Trọng Phong Thiên Trận này. Thấy những nguyên liệu Mai Trường Ca lấy ra kia, cẩn thận xếp từng thứ theo quy tắc kỳ lạ, mọi người chỉ cảm thấy mí mắt mình đang nhảy nhót. Trời ơi, Cửu Trọng Phong Thiên Trận vậy mà lại cần nhiều nguyên liệu cực phẩm như thế. Phải biết rằng có nguyên liệu bây giờ đã không tìm ra, chắc là do lão tổ tông của nhà họ Mai truyền lại. Nói cách khác những thứ kia chính là chỉ dùng vào một mục đích này.

Cho nên nói không đau lòng, nói không nhức thịt vốn là lý do lừa gạt trẻ con.

Bây giờ Mai Trường Ca không dám phân tâm chút nào. Những nguyên liệu trong tay anh không được phép có nửa chút sai sót. Một khi có chút xíu sai sót nào thì vốn sẽ không thể kích hoạt Cửu Trọng Phong Thiên Trận.

Cho nên tuy mọi người thấy bây giờ có vẻ Mai Trường Ca rất nhẹ nhàng nhưng vì vốn họ không thấy mặt anh. Giờ phút này khuôn mặt tuấn tú của anh đã bị mồ hôi thấm ướt từ lâu. Mấy sợi tóc rơi trên trán cũng đã bị thấm ướt, dính vào trán anh.

Mai Trường Ca khẽ cắn môi, vươn tay cầm một miếng nguyên liệu lên lần nữa. Sau đó ánh mắt anh rơi vào trên những nguyên liệu đã xếp xong. Khoảng cách giữa các nguyên liệu này và nguyên liệu trong căn phòng này phải vô cùng tinh chuẩn.

Anh nâng mắt, không dám chớp mà nhìn những nguyên liệu kia chằm chằm, trong đầu tính toán thật nhanh. Một giọt mồ hôi lớn cỡ hạt đậu nành lăn từ trên trán anh, rơi thẳng vào mắt, lập tức cảm giác xót tràn ngập đồng tử anh. Nhưng dù thế, Mai Trường Ca vẫn không dám chớp mắt. Anh dùng bàn tay đo lường trên đất, cuối cùng rất quyết đoán mà thả nguyên liệu trong tay xuống. Sau đó anh lùi lại hai bước, vươn tay cầm một nguyên liệu nữa lên.

Bây giờ mặt cả đám người nhà họ Mai đang cố gắng vây hãm huyết châu càng lúc càng trắng. Ngay cả khuôn mặt ông cụ Mai lúc này cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Ai cũng không ngờ huyết ảnh linh châu này vậy mà lại hấp thụ linh lực trong cơ thể mọi người. Tuy bây giờ họ cũng rất muốn rút linh lực ra khỏi cơ thể nhưng một khi rút khỏi thì họ sẽ không còn cách nào vây khốn hạt châu màu máu nữa.
Chương kế tiếp