Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 55: Quyển 1 - Dũng mãnh bất ngờ
Thực ra lúc Tiêu Triết làm ra một loạt hành động này thì vốn không nghĩ nhiều. Tuy cô vẫn rất rõ ràng với cấu tạo sinh lý của đàn ông nhưng… nhưng… Cô không nghĩ chẳng qua mình chỉ hành động theo bản năng, vì sao vẻ mặt Mai Trường Ca lại đau khổ như thế...

Thấy Mai Trường Ca bịt chặt nửa thân dưới, đau đớn tới mức cong người như một con tôm lớn, lúc này Tiêu Triết mới hậu tri hậu giác mới nghĩ tới dường như đầu gối mình đụng phải chỗ không nên đụng mà hình như vấn đề ở chỗ đó còn rất lớn...

Vậy nên Tiêu Triết không kiềm được mà hơi ngại ngần. Cô lúng ta lúng túng mà nhìn Mai Trường Ca, sau đó cẩn cẩn thận thận mở miệng hỏi: "Chuyện này… Anh… Anh không sao chứ?"

Khuôn mặt tuấn tú của Mai Trường Ca đã kìm nén tới mức đỏ rực rồi. Mồ hôi lạnh to như hạt đậu hiện đầy trên trán anh. Anh ngước mắt nhìn Tiêu Triết, sau đó hơi khó khăn mà nói: "Tiểu Triết, cô… cô thấy dáng vẻ tôi giống không có chuyện gì à?"

Khóe môi Tiêu Triết giật giật. Dù gì bất kể thế nào thì Mai Trường Ca lúc này cũng có vẻ như gặp chuyện lớn, mà mình lại là đầu sỏ gây nên tất cả chuyện này, ngẫm lại ông cụ Mai đối xử với mình rất tốt nên Tiêu Triết hơi xấu hổ. Nhìn thế nào thì mình như vậy cũng có vẻ lấy oán trả ơn rồi.

"Chuyện này… Mai Trường Ca, tôi là bác sĩ anh biết chứ?" Tiêu Triết khẽ hỏi.

Mai Trường Ca nghe nói thế thì hơi ngẩn ra nhưng anh lại phản ứng kịp rất nhanh. Dường như có vẻ anh đã hiểu ra Tiêu Triết muốn làm gì vì vậy ánh mắt anh nhìn về phía Tiêu Triết hơi kỳ lạ. Hình như lá gan của cô nàng này hơi lớn, ít nhất phải lớn hơn tưởng tượng của mình nhiều.

Tiêu Triết hoàn toàn là phái hành động cho nên đôi bàn tay cô đã đưa về phía dây thắt lưng của Mai Trường Ca.

"Tiểu Triết!" Mai Trường Ca muốn né tránh nhưng đau đớn từ chỗ nào đó đã khiến anh muốn di chuyển cơ thể một chút cũng rất khó khăn.

"Câm miệng, tôi là bác sĩ." Tiêu Triết lại liếc Mai Trường Ca trắng mắt, sau đó ánh mắt kia dừng lại chốc lát trên mặt anh: "Sao mặt anh lại đỏ hơn thế!"

"Ngu ngốc, người ta là đang xấu hổ. Cô tưởng người trên đời này ai cũng giống cô, nhìn chỗ đó của đàn ông mà còn thản nhiên như thế à?" Giọng Trần La Y vang lên trong lòng Tiêu Triết nhưng không biết vì sao Tiêu Triết lại cảm thấy trong giọng của con hàng quỷ này lại mang theo chút mùi vị cười trên nỗi đau của người khác. Nhưng bây giờ không phải lúc truy cứu chuyện này.

Nhưng lời của Trần La Y lại nhắc nhở Tiêu Triết. Vì vậy cô nhìn Mai Trường Ca, nói: "Anh đang xấu hổ hả?"

Mai Trường Ca: "..." Anh có thể không thấy xấu hổ mới là lạ, hơn nữa da anh vốn không dày mấy.

"Không sao!" Nhưng anh lại không ngờ Tiêu Triết lại rất phóng khoáng mà đưa tay mở dây thắt lưng của anh ra, sau đó nói: "Không phải lần đầu tiên tôi thấy thứ này. Tôi còn đặc biệt nghiên cứu đó, về cơ bản đều giống nhau mà thôi!"

Mai Trường Ca: "..."

Bây giờ anh chỉ cảm thấy có vô số con quạ đen đang bay qua đầu mình. Rốt cuộc con nhóc này là loại nào, có cần phải mạnh mẽ như thế không!

Chương kế tiếp