Sao Trời Tựa Anh

Chương 51: Ngoại truyện ba: Gặp phụ huynh
Hôm nay là tiệc gia đình nhà Lục Tinh Diễn. Cũng vừa vặn là ngày kỷ niệm hai năm chính thức yêu nhau của Sầm Nịnh và Lục Tinh Diễn, mặc dù sau khi hai người ở bên nhau chưa được bao lâu, Lục Tinh Diễn đã đề nghị đưa Sầm Nịnh về nhà gặp bố, còn có họ hàng khác trong nhà.

Nhưng Sầm Nịnh nói đợi hai người ở chung thêm một khoảng thời gian, cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, vì thế chuyện này mới kéo dài đến bây giờ.

Đây là lần đầu tiên Sầm Nịnh đến nhà cũ của nhà họ Lục, sau khi lên cấp ba Lục Tinh Diễn dọn ra ngoài ở, trừ những ngày lễ tết, bình thường cũng rất ít khi về nhà.

Mà hôm nay vừa vặn là tiệc gia đình nhà Lục Tinh Diễn, lại là ngày kỷ niệm hai năm yêu nhau của hai người, chọn ngày không bằng gặp ngày, Lục Tinh Diễn đã nói trước với Lục Vân Phong. Mấy năm nay Lục Vân Phong đã không còn quan tâm lắm đến chuyện công ty, doanh nghiệp nhà họ Lục cơ bản đều giao hết cho người thừa kế duy nhất đó là Lục Tinh Diễn, cho nên anh muốn đưa bạn gái về nhà, Lục Vân Phong đương nhiên sẽ không phản đối.

Hôm nay người đến tham gia tiệc gia đình đều là họ hàng của Lục Tinh Diễn, các cô dì chú bác họ hàng đều đến đông đủ.

Sầm Nịnh vẫn luôn đi theo Lục Tinh Diễn, nhìn anh chào hỏi những người khác, cô cũng học theo chào. Cô cứ nghĩ rằng gia đình giàu có như nhà họ Lục, chắc chắn sẽ cực kỳ chú trọng mấy thứ như lễ nghi phép tắc, nhưng ngoài dự đoán của cô đó là, những người họ hàng này của Lục Tinh Diễn đều rất giản dị dễ gần.

Đề tài thảo luận của mọi người lúc ăn cơm cũng là những chuyện trong nhà giống gia đình bình thường.

Điều này cũng khiến cho Sầm Nịnh thả lỏng hơn nhiều, thật ra cô vẫn luôn cảm thấy bản thân mình đang trèo cao, hai người họ thật sự không môn đăng hộ đối, điều kiện gia đình cũng chênh lệch rất xa. Nhưng sau khi ăn bữa cơm này, sự bất an trong lòng cô hoàn toàn biến mất.

“Bạn gái của A Diễn xinh thật đấy, sau này kết hôn rồi nhất định không được bắt nạt người ta đâu đấy.” Bác của Lục Tinh Diễn nói thẳng với anh.

“Bác nói câu này hơi thừa, cháu thương cô ấy còn không kịp.” Lục Tinh Diễn nói chuyện vẫn không nghiêm túc như vậy.

Sầm Nịnh ngồi cạnh dùng ánh mắt ra hiệu anh đừng nói lung tung, Lục Tinh Diễn ngầm hiểu ngậm miệng.

“Anh này, anh cũng nói mấy câu đi, người ta sắp trở thành con dâu anh rồi đó.” Bác của Lục Tinh Diễn lại nói với Lục Vân Phong.

Mặc dù Lục Vân Phong không tỏ thái độ gì nhiều, nhưng lại dùng hành động để thể hiện thái độ của ông, ông đưa cho Lục Tinh Diễn và Sầm Nịnh cặp nhẫn mà lúc trước ông và mẹ Lục đính hôn, điều này tương đương với việc ông thừa nhận người con dâu tương lai này.

-

Ra khỏi nhà cũ nhà họ Lục, hai người cũng không vội vã về nhà, mà chậm rãi đi xuống chân núi.

Mười ngón tay của Lục Tinh Diễn và cô đan chặt lấy nhau, đèn dọc đường đi thỉnh thoảng chớp nháy. Đi được một đoạn, Sầm Nịnh đột nhiên mở miệng hỏi anh: “Lục Tinh Diễn, tại sao anh lại thích em?”

Tại sao lại là em?

Người bên cạnh cúi đầu nhìn cô, từng câu từng chữ nghiêm túc trả lời: “Bởi vì trên thế giới này chỉ có một Sầm Nịnh, từ năm gặp em ở ngõ Bạch Mã, lại đến cấp ba đại học, em đã sớm ở trong tim anh, là độc nhất vô nhị, không thể thay thế. Sự hiền lành tốt bụng của em, còn có cả những ưu điểm khác không thể đếm, còn có…”

“Em làm gì tốt như anh nói.” Sầm Nịnh lên tiếng ngắt lời anh: “Ai mà chả biết nói mấy câu tâng bốc nịnh hót này, em cũng biết nói, đối với Sầm Nịnh Lục Tinh Diễn là người tốt nhất trên thế giới này.”

Hai người cười cười nói nói cả dọc đường, cái bóng sau lưng bị ánh đèn đường kéo dài, vầng trăng sáng trên đầu, chiếu sáng đường về nhà của hai người.

Kết cục của câu chuyện, hai người họ đều trở thành một phiên bản tốt hơn của bản thân, đây là phiên bản tốt nhất của họ, họ gặp nhau khi còn là thiếu niên, hạt giống yêu thầm cuối cùng cũng nở ra bông hoa đẹp nhất, tình yêu đẹp nhất cùng lắm cũng chỉ thế này thôi.

Chương kế tiếp