Sau Khi Bị Vả Mặt, Nữ Phụ Trèo Lên Người Nam Chính!

Chương 19: Đến khúc cao trào, cô bị làm tới mơ màng(H)
Nghiêm Kỷ cởi áo khoác ném đi, sau đó kéo quần, gậy thịt nóng rực bật ra ngoài. Anh lau chất dịch không thể nhịn được mà tiết ra từ quy đầu.

Anh nâng chân của Mộc Trạch Tê đang gác trên vai mình lên cao hơn, lộ ra huyệt nhỏ hồng hào đang không ngừng co bóp sau cơn cao trào. Côn thịt to dài nóng bỏng đặt giữa âm hộ đang ướt nhẹp của Mộc Trạch Tê, anh đẩy thắt lưng ma sát côn thịt trên mật dịch ẩm ướt để trơn hơn.

Cả người chàng trai đè xuống, côn thịt đút vào khe nhỏ hẹp từng chút một.

Nghiêm Kỷ cúi đầu nhìn miệng huyệt trắng hồng của Mộc Trạch Tề đang bị côn thịt nóng rực của anh mở rộng từng chút một, âm hộ yêu kiều căng ra, chậm rãi nuốt trọn lấy gậy thịt. Mị thịt lập tức ôm khít, siết chặt dương vật to lớn đang tiến vào.

Mộc Trạch Tề bừng tỉnh, cô muốn kép hai chân lại nhưng lại bị Nghiêm Kỷ giữ chặt: “Ưm ~ Đừng mà ~! Nghiêm Kỷ…Lần đầu của chúng ta là sơ xuất, vậy lần thứ hai là tội lỗi đấy!”

“Tội lỗi? Tội lỗi cái gì?” Lúc này Nghiêm Kỷ đã dấy lên dục vọng, anh hỏi với giọng khàn đặc, nhưng thắt lưng thì không ngừng đút côn thịt thô to vào trong huyệt nhỏ.

“A!” Huyệt nhỏ không chịu nổi anh trêu chọc, lúc này đã sớm ướt nhẹp, không khó đút vào như lần đầu tiên nên côn thịt to lớn thuận lợi đi vào.

Mộc Trạch Tê hoảng hốt, ầm ĩ kêu loạn: “Lâm Thi Vũ…”

“Lâm Thi Vũ?” Nghiêm Kỷ khẽ dừng một chút, lập tức hiểu ra Mộc Trạch Tê đang nói gì: “Tôi không thích Lâm Thi Vũ.”

Anh dứt lời liền cúi người liếm đôi môi hồng hào của Mộc Trạch Tê, vừa mềm vừa ngọt, anh đưa lưỡi thăm dò quấn chặt lấy lưỡi nhỏ của cô, che kín cái miệng đang nói linh tinh. Thắt lưng dùng sức, đâm côn thịt sâu vào huyệt nhỏ.

Mộc Trạch Tê đẩy Nghiêm Kỷ, đập vào ngực anh. Anh cũng không hề dừng lại, ra sức đâm vào huyệt nhỏ trong tiếng van xin nũng nịu của cô.

Mị thịt mềm mại trơn ướt của huyệt bao phủ lấy côn thịt cương cứng đến khó chịu, còn co rút mút chặt khiến Nghiêm Kỷ sảng khoái tới tê dại.

Anh thở dốc thẳng lưng đẩy vào rút ra, bàn tay ấm áp vuốt ve da thịt nhẵn mịn như tơ của Mộc Trạch Tê.

Nghiêm Kỷ nhìn chằm chằm Mộc Trạch Tê, đôi mắt chứa đựng sương mờ lúc này đã lưng tròng nước mắt, gương mặt nhỏ nhắn vừa đau khổ lại vừa vui sướng. Nghiêm Kỷ cắm sâu hơn, gương mặt đẹp trai căng cứng.

Tất cả những cảm xúc tuyệt vời và sự quyến rũ đầy mê hoặc này, trước đó Nghiêm Kỷ nghĩ nó chỉ là một giấc mơ hoang đường, “Làm tình” là một cái gì đó còn tuyệt vời hơn cả giấc chiêm bao.

Tính tình của Nghiêm Kỷ cũng không dịu dàng như bình thường, trong tình yêu anh là người thích khống chế tuyệt đối, đành tạm thời nhịn xuống những lời thô tục.

Anh cắn răng đâm sâu vào huyệt nhỏ.

Nghiêm Kỷ cởi nút áo của Mộc Trạch Tê, lộ ra bộ ngực trắng như tuyết, bàn tay to ra sức xoa nắn. Anh đưa chiếc lưỡi ẩm ướt liếm lên đầu vú hồng nhạy cảm. Đợi đến khi Mộc Trạch Tê không thể chịu đựng được nữa, anh mới ngậm núm vú vào trong miệng mình.

Mộc Trạch Tê không chịu nổi, khoái cảm khiến huyệt nhỏ không ngừng co rút.

Ngực lớn thơm ngát cương cứng cọ xát vào lồng ngực của Nghiêm Kỷ. Vừa thơm vừa mềm, Nghiêm Kỷ ước gì có thể vò nát Mộc Trạch Tê, anh vừa liếm núm vú vừa tham lam đẩy thắt lưng, đâm sâu vào huyệt nhỏ.

Chỉ một lát sau, Mộc Trạch Tê đã bị anh giày vò tới không còn sức. Anh đâm một cách đầy mạnh bạo, không bao lâu sâu cô đã lên đỉnh cao trào.

Nghiêm Kỷ bị huyệt nhỏ cao trào siết chặt, suýt chút nữa đã bắn ra ngoài. Anh chỉ có thể dừng lại rút ra trước, để anh và cô cùng thở dốc.

Nghiêm Kỷ nghẹn tới khó chịu, anh lột sạch chiếc váy nhăn nheo trên người Mộc Trạch Tê. Bế cô từ ghế sô pha lên, cả người cô mềm nhũn, vẫn đang chìm trong cơn cao trào, ánh mắt đầy mê ly.

Nghiêm Kỷ nhấc bổng Mộc Trạch Tê đang mơ mơ màng màng, đặt nằm úp xuống tay vịn sô pha rộng rãi, tư thế này giúp cơ thể mềm mại như không xương của Mộc Trạch Tê phát huy tới mức cao nhất.

Cơ thể của Mộc Trạch Tê trắng nõn, lồi lõm đầy đặn. Bởi vì nằm sấp nên làn da trắng bóc và cột sống tạo thành một đường cong gợi cảm như một rãnh tuyết uốn cong, mông eo hai bên như thể đựng rượu, làm say mê lòng người.

Đẹp, quá đẹp. Giống như những bức tranh sơn dầu thời Trung cổ Châu Âu miêu tả vẻ đẹp khỏa thân của người phụ nữ. Làn da trắng nõn nà lấp lánh như ánh trăng mờ ảo.

Trước kia, Nghiêm Kỷ luôn ghét bỏ tay vịn này quá rộng, trông có vẻ bất lợi lại còn xa hoa. Nhưng bây giờ lại vừa vặn, Mộc Trạch Tê khiến người ta có cảm giác muốn giấu cô đi, ham muốn hưởng thụ cơ thể này của cô.

Nghiêm Kỷ ôm thắt lưng mềm mại của cô để cô quỳ úp xuống. Cặp mông hình quả đào vểnh lên, huyệt nhỏ ngậm đầy dâm thủy lộ ra một cách trần trụi.

Mộc Trạch Tê biết mình đã đổi tư thế, cô sợ cắm vào từ phía sau. Xâm nhập từ phía sau thật sự có thể vào rất sâu, mỗi lần Nghiêm Kỷ cắm vào vừa sâu vừa dữ dội. Đôi chân đầy đặn trắng nõn đang quỳ thẳng của Mộc Trạch Tê kẹp chặt, ngăn không cho Nghiêm Kỷ tiến vào, giống như đang dùng cách này để từ chối Nghiêm Kỷ.

Nghiêm Kỷ nhìn cô gái nhỏ bé không ngoan ngoãn nghe lời này nhưng lại có vài nét đáng yêu không rõ, dục vọng muốn chà đạp cô càng lớn hơn. Anh nắm chặt côn thịt đang căng cứng đến phát đau, mạnh bạo phá mở huyệt nhỏ đang kẹp chặt kia, cắm vào bên trong huyệt nhỏ ướt át rối như tơ vò, khoái cảm bị bao lấy khiến anh nhịn không được bắt đầu đâm Mộc Trạch Tê.

Cho dù hai chân đang kẹp chặt nhưng sự mềm mại của cơ thể phụ nữ cũng không thể so được với độ cứng rắn của người đàn ông đang đứng. Khi đâm vào, quy đầu to lớn mạnh mẽ mở rộng âm hộ chật hẹp. Quy đầu nhô lên xòe ra dạng ô cọ vào mị thịt vướng víu rồi hung hăng co lại rút ra, cứ như thế lặp đi lặp lại mấy lần.

Huyệt nhỏ vốn đã nhạy cảm khi vừa mới đến cao trào lập tức co rút, dịch nhờn phun tung toé.

“A!” Mộc Trạch chợt nhận ra tư thế này không thân thiện đối với mình, côn thịt hung hăng ma sát hoa huyệt của mình co rút đến tê dại. Cô vẫn luôn nhận thức được chuyện hiện tại, cô khóc lóc nức nở, lặng lẽ thả lỏng hai chân ra, còn mở rộng hơn một chút.

Nghiêm Kỷ bật cười một tiếng, tha cho cô. Cúi người đưa lưỡi say sưa liếm láp vòng eo, gặm xương cánh bướm của cô. Anh nâng hông thẳng lưng, cơ bụng sôi trào cảm giác bộc phát, thỏa thích đâm sâu vào cô.

“Ưm… a… ưm… a… a!”

“A!”

……

Thời gian dài đằng đẵng, lực thao rất mạnh, cự vật chôn ở trong cơ thể vừa hung hăng vừa dữ dội, hoa huyệt co rút co quắp vô số lần. Cả người Mộc Trạch Tê run lên, không ngừng rên rỉ cũng không giấu được tiếng khóc nức nở.

Cơ thể của Nghiêm Kỷ vẫn còn mang theo nét gầy gò của một chàng thiếu niên, các cơ bắp trên người nông và sắc xảo, chân dài eo thon mang lên một vẻ nhã nhặn. Thế mà khi cắm vào rút ra trong huyệt nhỏ của cô, anh lại điên cuồng như một tên côn đồ.

Anh dịu dàng vuốt ve chạm lên cơ thể của Mộc Trạch Tê, nhưng dưới eo không hề nhẹ nhàng một chút nào.

Hai chân đang quỳ của Mộc Trạch Tê không ngừng rung rẩy, bị từng đợt cao trào cọ rửa đến hoa mắt ù tai, cô tức giận và run rẩy mắng Nghiêm Kỷ: “Hu hu… anh Nghiêm khốn kiếp! Anh còn muốn cắm vào bao lâu a! Em chịu không nổi nữa a…”

Ồ, mắng người rồi. Nghiêm Kỷ lại bị cô làm cho mềm lòng. Nghiêm Kỷ đột nhiên nhận ra anh rất thích nghe Mộc Trạch Tê mắng mình, lại không nhịn được muốn yêu thương cô. Anh một tay đỡ lấy vòng eo xụi lơ của cô vì bị thao, tốc độ cắm vào rút ra của anh tăng nhanh hơn.

Côn thịt thô to tiến lên rồi nhanh chóng rút lui trong huyệt nhỏ, rồi đâm mạnh vào huyệt nhỏ cho đến khi dâm thuỷ giàn giụa chảy ra.

“A!” Mộc Trạch Tê co người lại, bật khóc và nghẹn ngào, bên trong huyệt nhỏ kìm không nhịn được đạt cao trào lại phun dâm thuỷ ra lần nữa, đôi mắt xinh đẹp đã tan rã.

Côn thịt to và dài bị huyệt nhỏ quấn chặt gắt gao ngáo nghiến mút lấy, hút tất cả tinh dịch vào trong niệu đạo. Nghiêm Kỷ siết chặt tinh quan, cảm giác chìm ngập trong dục vọng cao trào muốn bắn tinh nhưng không thể bắn tinh khiến cho Nghiêm Kỹ sắp chạm vào ranh giới cầm thú.

Côn thịt càng lúc càng cứng, Nghiêm Kỷ đè chặt vòng eo Mộc Trạch Tê xuống, ưỡn eo càng lúc càng vào sâu đâm thẳng vào bên trong tử cung.

Sau đó côn thịt càng cương cứng lên trong cơ thể cô, bây giờ Mộc Trạch Tê mới biết Nghiêm Kỷ sắp xuất tinh.

Mộc Trạch Tê chống đỡ cơ thể mềm nhũn của mình, xoay người đưa tay muốn đẩy ra, khó khăn nói với giọng điệu mềm mại: “Không… muốn! Đừng mà… đừng ở bên trong… chỉ có... cái này không thể…”

Bàn tay nhỏ bé vừa vặn chạm vào chiếc cằm sắt bén và yết hầu của Nghiêm Kỷ, cô dùng sức đẩy ra, nhưng anh không nhúc nhích tí nào.

Nghiêm Kỷ ngửa cổ đẩy cô ra, yết hầu anh chuyển động lên xuống nuốt nước bọt, còn cực kỳ dâm đãng bắt chước động tác ngậm lấy đầu vú, mút lấy đầu ngón tay của Mộc Trạch Tê.

Cả người Nghiêm Kỷ nóng rực, toàn bộ máu trên người đều dồn về phía côn thịt đang bắn nhanh, ngay cả gân xanh trên eo cũng căng ra và giật nảy, vòng eo cường tráng tham lam không ngừng dùng sức đâm sâu vào bên trong.

Cuối cùng sau khi rút ra đút vào hơn chục lần, Nghiêm Kỷ ngửa đầu thở hổn hển, thư thái bắn tất cả tinh dịch vào sâu bên trong tử cung của Mộc Trạch Tê.

Cơ thể của Mộc Trạch Tê bị đâm gần như tan thành từng mảnh, cả người run lên, một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng bắn vào tử cung. Khi trong đầu Mộc Trạch Tê trở nên trắng xóa, Nghiêm Kỷ vẫn còn bắn nhanh, hai người cùng nhau đạt tới khoái cảm.

Sau cơn cao trào, hai người cùng thở hổn hển một lúc lâu, Nghiêm Kỷ mới chậm rãi rút côn thịt vẫn chưa thỏa mãn ra.

Mộc Trạch Tê nằm úp sấp, cửa huyệt đáng thương bị anh giày vò cọ xát đến đỏ au phun ra tinh dịch trắng, số lượng lớn tinh dịch bị bắn vào dọc theo giữa hai đùi chảy xuống, phun đầy trên ghế sô pha, trông cực kỳ dâm mĩ.

Mộc Trạch Tê bị ức hiếp, ý thức vẫn hơi mông lung, cô nức nở nghẹn ngào nói : “Bắn… ở bên trong… sẽ mang thai…”

Nghiêm Kỷ bế cô lên, để cơ thể mềm mại của cô dựa vào lòng ngực mình, vừa hôn vừa dỗ dành nói: “Lát nữa tôi lấy nó ra cho cậu, cậu sẽ không mang thai, có được không?”
Chương kế tiếp