[SNARRY] ĐỨA TRẺ ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

CHƯƠNG 11: SIRIUS BLACK
McGonagall đi vào phòng hiệu trưởng thì thấy Dumbledore, Snape cùng hai học trò nhà mình Harry Potter và Ron Weasley đang dắt díu nhau co rúm lại một chỗ. "Tôi nghe nói anh cần gặp tôi, Severus, có chuyện gì vậy? Học trò nhà tôi lại gây chuyện nữa sao?"

"Không, giáo sư McGonagall con không có?" Ron lắp bắp nói.

Snape hừ lạnh "Đương nhiên rồi, nhìn xem, ta nghi ngờ cậu Weasley đây mang theo một Animagus phi pháp vào trường học."

Lúc này McGonagall mới để ý thấy một con chuột cứng đơ nằm ở giữa phòng. "Animagus?" McGonagall cùng Harry và Ron đồng thanh kêu lên.

"Animagus là gì thế?" Harry thắc mắc.

"Là phù thủy có thể biến thành thú vật, trò Potter." McGonagall không ngại phổ cập kiến thức cho học trò nhà mình.

"Không... Scabber không phải Animagus đâu. Nó đã ở nhà con hơn mười năm rồi." Ron hoảng loạn giải thích.

"Và cậu Weasley đây cho rằng một con chuột sống hơn mười năm là điều bình thường? Hãy dùng bộ óc như quỷ khổng lồ của mi suy nghĩ một tí đi, ngu xuẩn." Snape châm chọc.

"Được rồi, Severus." Dumbledore cắt ngang "Bây giờ có lẽ chúng ta nên tìm hiểu vị này là ai. Minerva phiền cô."

Giáo sư McGonagall nghiêm túc gật đầu rồi rút đũa phép của mình ra, "Animagus Reverse"

Mọi thứ như một bộ phim bị tua nhanh, con chuột bắt đầu mọc tay chân dần dần lớn lên thành một người đàn ông to béo có gương mặt nhọn hoắt làm Ron hét rầm lên.

"Peter Pettigrew" McGonagall ngạc nhiên hô, "Cậu chưa chết."

"Xem ra chuyện năm đó có nhiều uẩn khúc" Dumbledore nhìn Peter Pettigrew nằm đông cứng trên sàn nhà trầm ngâm nói "Chúng ta phải mời thần sáng và bộ pháp thuật đến đây thẩm vấn xem vì sao vị anh hùng của giới pháp thuật đây tình nguyện sống chui lủi như một con vật trong nhà Weasley mà không muốn đi ra ngoài nhận vinh quang vốn có của hắn. Harry, Ron hai trò nên trở về thôi. Và Severus, phiền thầy lấy một ít chân dược, có lẽ lát nữa chúng ta sẽ cần tới."

Harry kéo Ron đang khóc thút thít trở về. Bất an ngủ một đêm mọi chuyện khó hiểu đều được giải thích vào bữa sáng hôm sau khi đàn cú mang những tờ báo của "Nhật báo tiên tri" bay vào lễ đường. Đám động vật nhỏ nháo nhác ngạc nhiên về những tin tức mới nhất.

"Tội phạm Peter Pettigrew, anh hùng nhận được huân chương Merlin hạng nhất thực ra lại là tử thần thực tử đã giả chết bằng cách biến thành Animagus trốn trong nhà một phù thủy. Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Sirius Black năm đó bị oan? Chờ đón buổi xét xử vào hôm nay." Hermione đọc to tờ báo có tấm ảnh Peter Pettigrew bị hai thần sáng áp tải.

"Merlin ơi, Scabber của mình là một tên đàn ông xấu xí." Ron cứ như tâm thần lập đi lập lại.

"Sirius Black?" Harry vừa hỏi vừa cho Jerry ăn, vì quá bận sáng nay Snape đã ném Jerry cho Harry trông và nó cũng vui vẻ với điều này.

"Sirius Black, bị bắt vào Azkaban vì cáo buộc giết 12 Muggle và vị Peter Pettigrew này đây." Hermione giải thích sau đó cô bé trừng mắt hô lên "Harry, trong này có nói Sirius Black chính là cha đỡ đầu của bồ."

"A?" Harry giật mình, "Cha đỡ đầu?"

"Trong đây nói là Sirius Black bị cáo buộc làm lộ tin tức về nơi ở hai vợ chồng James Potter và Lily Evans khiến họ bị kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy giết... hại." Hermione đọc nhanh xong lại ngập ngừng nhìn vẻ mặt chợt trở nên trắng bệch của Harry. "Harry, bồ có sao không?"

"Mình... mình không biết." Harry mờ mịt nói, bé Jerry bên cạnh hình như cũng cảm thấy ba nhỏ mình không ổn nên cố gắng giơ đôi tay bé nhỏ của mình cố gắng ôm Harry.

"Potter" Snape không biết từ đâu xuất hiện đằng sau Harry như một hồn ma.

"Vâng, thưa giáo sư." Harry lau vội giọt nước mắt rồi mới trả lời.

Snape nhìn đôi mắt đỏ hoe của Harry vài giây rồi cất tiếng, "đi theo ta" hắn bế Jerry tiến về phía dãy bàn Slytherin, "Trò Malfoy, giúp ta trông chừng Jerry, ta nghĩ trò biết rõ thứ gì nên làm và thứ gì không nên làm phải không?"

"Đương nhiên thưa chủ nhiệm, con sẽ chăm sóc tốt cho Jerry." Draco che giấu kích động nhướng mày dùng giọng điệu quý tộc đặc hữu nói.

Snape đứng dậy nhìn lướt qua Harry còn đang đứng ngơ ngẩn ở một bên, "Theo kịp, Potter" rồi vung áo chùng bước ra khỏi đại sảnh đằng sau là Harry nhắm mắt lẽo đẽo theo sau.

Snape mang Harry đến phòng hiệu trưởng, ở đây nó được Dumbledore cho biết về Sirius Black, về người giữ bí mật và cả chuyện đã xảy ra mười một năm trước. Sau đó, nó được Dumbledore và Snape đưa đến bộ pháp thuật qua lò sưởi. Bọn họ đi đến một căn phòng rộng lớn hình tròn âm u lạnh lẽo với trần nhà rất cao. Dumbledore dẫn Harry ngồi vào một cái ghế, nó nhìn xung quanh. Có khoảng năm mươi người ngồi trên những băng ghế trên cao, mặc áo choàng màu mận chín với chữ W bạc được làm công phu ở bên trái ngực. Một số có biểu hiện rất khắc khổ, những người khác thì tỏ vẻ tò mò thẳng thắn.

"Đây là tòa án tối cao Wizengamot, hôm nay, tại đây sẽ diễn ra buổi xét xử Sirius Black, thầy nghĩ trò nên chứng kiến điều này." Dumbledore ghé vào tai Harry nói nhỏ.

Harry gật đầu, nó sợ sệt nhìn xung quanh, tay rón rén nắm lấy góc áo choàng của ông thầy độc dược vẫn đen mặt ngồi bên cạnh, thần kì là Snape chỉ liếc nó một cái rồi để yên cho nó nắm.

Bang bang .Ở trên cái bục cao nhất một người đàn ông đội mũ quả dưa màu xanh cầm một cây búa gỗ gõ 2 cái lên bàn khiến mọi người chú ý.

"Đó là Cornelius Fudge, Bộ trưởng Bộ Pháp thuật." Dumbledore giới thiệu với Harry.

"Hôm nay chúng ta sẽ xét xử và thẩm tra tội phạm Sirius Black và nghi phạm Peter Pettigrew về vụ án xảy ra vào ngày 31 tháng 10 năm 1981. Đầu tiên dẫn phạm nhân Sirius Black vào."

Hai thần sáng dẫn một người đàn ông gầy còm, mặc một bộ đồ tù nhân rách rưới, mái tóc đen sẫm, đôi mắt thẫn thờ vào, họ để ông ngồi trên một chiếc ghế giữa phòng xử án.

"Tên?" Một người lớn tiếng hỏi

"Sirius Black"

"Ông có thừa nhận việc mình đã để lộ tin tức cho kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy gián tiếp dẫn đến cái chết của James Potter và Lily Evans?"

"Không... không phải tôi." Người đàn ông thống khổ ôm đầu của mình.

"Vậy ông nói gì khi ông chính là người giữ bí mật nơi ở của James Potter và Lily Evans?"

"Không phải tôi, tất cả là tại Peter Pettigrew, chúng tôi đã đổi người giữ bí mật vào phút chót để kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy nghĩ đó là tôi." Sirius bỗng trở nên kích động bật nhào lên khiến hai thần sáng bên cạnh phải đè chặt anh xuống.

Những người ở trên băng ghế phía trên châu đầu vào nhau xì xào nói nhỏ, Fudge lo lắng lấy khăn tay lau mồ hôi rồi hô lên, "Như vậy, đưa nghi phạm Peter Pettigrew vào."

Cơ hồ là khi nhác thấy hình bóng của Peter Pettigrew, Sirius lồng lộn lên làm hai thần sáng to khỏe bên cạnh suýt nữa thì trượt tay. "Peter Pettigrew... thằng chó chết... sao mày vẫn còn sống. Tao phải giết mày."

Peter Pettigrew sợ đến co rúm người "Sirius... Sirius... tôi làm sao có thể làm khác được? Chúa tể Hắc ám... cậu không biết đâu... hắn có những vũ khí mà cậu không tưởng tượng nổi đâu... tôi bị hắn hăm dọa... Sirius... tôi đâu có được dũng cảm như cậu hay Remus hay James... Tôi đâu có muốn chuyện đó xảy ra... chính là kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã bức hiếp tôi..."

Nghe đến đây ai còn không biết chuyện gì đã xảy ra nữa, Fudge vã mồ hôi như mưa, giam giữ oan một người suốt 11 năm, thể diện của Bộ pháp thuật đã mất sạch thật rồi. Sau đó, không cần hỏi nhiều hình xăm tử thần thực tử trên tay Peter Pettigrew đã là bằng chứng tốt nhất chứng tỏ hắn mới là tử thần thực tử chứ không phải Sirius Black.

Bang...

"Như vậy, ai đồng ý rằng Peter Pettigrew có tội, gây ra cái chết của James Potter và Lily Evans và phải chịu hình phạt là nụ hôn của giám ngục?" Đồng loạt tất cả mọi người trong phòng đều giơ tay.

"Ai đồng ý rằng Sirius Black đã bị oan, được phóng thích ra khỏi Azkaban và được trả lại sự trong sạch?" Một lần nữa, tất cả mọi người trong phòng đều giơ tay.

"Bây giờ, tôi tuyên bố Peter Pettigrew có tội, cuộc hành hình sẽ được triển khai dưới sự giám sát của Bộ pháp thuật vào ngày 15/7. Sirius Black bị oan và được giải phóng ra khỏi Azkaban."

Nghe đến đây trên vẻ mặt của Sirius không có một tí vui mừng nào, anh ôm đầu khóc rống luôn miệng nhắc đi nhắc lại 2 cái tên James và Lily.



Chương kế tiếp