[SNARRY] ĐỨA TRẺ ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

CHƯƠNG 13: GINNY WEASLEY
Snape và Harry rảo bước đi theo Dumbledore, "thưa thầy, thứ trong phòng chứa bí mật có phải một con tử xà không?" Harry do dự hỏi.

"Harry, trò biết?" Dumbledore ngạc nhiên hỏi, Snape cũng bất ngờ nhìn nó.

"Ách... không, đó là do Hermione phỏng đoán."

"Có lẽ ta phải cho Gryffindor thêm 50 điểm, vì trò Granger rất thông minh." Dumbledore vui vẻ reo lên.

Snape hừ lạnh một cái, "Tử xà, năm rồi là quỷ khổng lồ, sao Hogwarts lại xuất hiện mấy thứ nguy hiểm như vậy Dumbledore? Bây giờ có lẽ người ta nên đổi lại xưng hô trường học pháp thuật an toàn nhất thành nơi chết chóc nhất nhỉ?"

"Thôi nào Severus, đây đều là những chuyện bất đắc dĩ. Con tử xà này vốn dĩ bị nhốt trong phòng chứa, nếu không có điều kiện đặc thù nó sẽ không bị thả ra ngoài."

"Thả ra?" Snape nhướng mày, ai thả?.

"Đúng vậy là thả ra, chúng ta may mắn vì không có trò nào mất mạng giống như 50 năm trước." Dumbledore thở dài nói.

"Giáo sư Dumbledore, 50 năm trước phòng chứa bí mật đã được mở ra sao?" Harry chen vào hỏi.

"Ta e là đúng vậy, Harry. Có lẽ trò biết người đã mất ấy. Đó là con ma khóc nhè Myrtle." Dumbledore giải thích "ta nghĩ rằng lối vào phòng chứa chính là nơi mà trò ấy chết."

"Con mà khóc nhè Myrtle?"Snape đen mặt "Đừng nói với tôi..."

Snape ngán ngẩm nhìn tấm bảng phòng vệ sinh nữ, "Ông tính nói với tôi đây là lối vào phòng chứa bí mật của Slytherin?" cho dù Snape có muốn phủ nhận thế nào thì Dumbledore vẫn cứ gật đầu.

Ba người chờ ở trước cửa nhà vệ sinh nữ một lúc thì McGonagall và Flitwick cùng vội vàng bước đến. "Chúng tôi đã sẵn sàng, Albus" McGonagall gật đầu với Dumbledore.

"Như vậy, chúng ta vào thôi."

Cả đoàn người tiến vào nhà vệ sinh nữ khiến Myrtle hét rầm lên, "Đám đàn ông các người tại sao lại đi vào nhà vệ sinh nữ?"

Flitwick xấu hổ khụ một tiếng, Dumbledore giơ đũa phép lên đuổi Myrtle đi, "Đi chơi chỗ khác đi, con của ta."

Dumbledore tìm xung quanh bồn rửa tay một chút liền thấy cái vòi nước có khắc hình một con rắn, cụ dẫn Harry qua và bảo, "Con ngoan, bảo nó mở ra đi."

"Bảo với nó?" Harry khó hiểu hỏi.

"Ý ta là dùng xà ngữ. Con biết đấy đây là phòng chứa bí mật của Slytherin, điều kiện để mở nó ra chính là xà ngữ." Dumbledore nói.

Harry nuốt nước bọt một cái, nó nhìn cái vòi nước tưởng tượng trước mặt mình là một con rắn thật rồi cất giọng tê tê nghe rợn cả xương sống.

[Mở ra]

Mấy cái bồn rửa tay bắt đầu động đậy, di chuyển ra xa làm lộ ra một lối đi tối om dẫn xuống lòng đất. Dumbledore gật đầu với tất cả rồi dẫn đầu nhảy xuống. Tiếp theo đó là Flitwick và McGonagall.

"Xuống trước đi, Potter" Snape nói, sau khi nhìn Harry nhảy xuống hắn ếm cho xung quanh một tá bùa xua đuổi rồi nhảy xuống theo. Không biết rằng có một thân ảnh lén lút hưng phấn đi vào nhìn xuống cái cửa động đen ngòm.

Harry cảm thấy mình trượt thật lâu trong một cái ống vòng vèo, hôi thối. Đến khi thấy được ít ánh sáng thì nó nhào vào một khoảng không rồi ngã nhào trên một lớp đất mềm nhớp nhúa. Dumbledore đỡ Harry dậy và cho nó một cái bùa tẩy sạch. Lúc này thì Snape cũng xuất hiện, Harry nhanh tay đỡ lấy Snape làm hắn đứng vững, hành động này cứu nguy cho gương mặt Snape khỏi phải tiếp xúc với mặt đất dơ bẩn. Dumbledore đứng một bên hứng thú nhìn hỗ động của hai người đến khi bị Snape trừng cho một cái rồi mới quay đi.

Bọn họ đi vào một đường hầm rất lớn đầy đất đá, tối om, ánh sáng phát ra từ đầu đũa phép chỉ đủ chiếu sáng một khoảng nhỏ dưới chân. Đột nhiên Snape lôi tay Harry ra sau cảnh giác chỉa đũa phép vào một hình bóng thon dài khổng lồ lóe lên ánh xanh.

"Bình tĩnh, Severus, có lẽ đây không phải tử xà." Một lúc lâu sau không thấy nó động đậy McGonagall mới bước lên xem xét, "Cái này giống như... da rắn lột?"

Nghe tới đây Snape hứng thú tiến lại gần bộ da rắn. Kiểm tra xong hắn tự nhiên bỏ tất cả vào túi mình mặc cho ánh nhìn không đồng ý từ Dumbledore bắn tới, này này cũng phải để lại một chút cho lão già này chứ hả?

Tất cả lại tiếp tục lên đường cho đến khi gặp một cánh cửa tròn lớn được điêu khắc bởi hai con rắn kim loại.

"Harry, nhờ trò."

Harry bước lên lại tê tê một trận với cánh cửa, hai con rắn nhúc nhích bò quanh tháo chốt cửa và cánh cửa từ từ mở ra. Flitwick và McGonagall dẫn đầu vào trong, khi Harry cũng chuẩn bị bước vào thì bị Dumbledore cản lại.

"Harry, trò chờ ở ngoài này."

"Nhưng mà..." Harry hô lên.

"Đứng ở đây, Potter, không được đi loạn", Snape nói, hắn nghĩ nghĩ gì đó rồi lấy tay xoay đầu Harry làm nó phải quay cả người ra sau, "cũng không cho phép nhìn lén."

Snape liếc Dumbledore một cái rồi hai người cùng nhau tiến vào mật thất.

...

Đứng ở ngoài chờ đợi thực là khó khăn, Harry nóng ruột khi nghe thấy những âm thanh ầm vang phát ra từ phía trong nhưng nó cố nén lại bản tính tò mò của mình, nó không muốn làm các giáo sư phân tâm.

Bỗng nhiên, Harry nghe thấy một tiếng động, nó quay ra sau liền nhìn thấy một thân ảnh nhỏ nhắn lóe qua. Dù chỉ là một chớp mắt nó đã nhận ra đó là đồng phục Gryffindor, Harry lo lắng đuổi theo vì sợ đó là học trò nào nghịch ngợm chạy xuống đây.

Harry đuổi theo hình bóng đó đến một nơi rộng rãi sáng hơn một tý, nhìn thấy một đầu tóc đỏ rực nó liền biết người đó là ai.

"Ginny" Harry hô lên.

Cô bé dừng lại nhưng không quay đầu, cứ đứng đưa lưng lại với Harry.

"Ginny, sao em lại ở đây? Chỗ này nguy hiểm lắm. Để anh đưa em v..." Harry im bặt khi thấy Ginny chầm chậm quay đầu lại.

Trong ánh sáng mờ tối, Harry nhìn thấy hai con ngươi đỏ thẫm, gương mặt tái nhợt vặn vẹo nhìn xoáy thẳng vào Harry. Ginny, mà không, đây không còn là Ginny nữa rồi, cô bé mở miệng nhưng lại âm thanh phát ra lại trầm khàn như tiếng một người đàn ông.

"Harry... Potter"

"Ôi chao, xem chúng ta có gì ở đây này." Một giọng nói ngả ngớn vang lên một cách đột ngột.

Harry nhìn qua liền thấy Lockhart trong bộ áo chùng màu xanh lơ bẩn thỉu, tuy chật vật gã vẫn nở nụ cười tiêu chuẩn như trong mấy loại tạp chí nữ sinh hay cầm.

"giáo sư Lockhart, thầy phải ra khỏi đây ngay." Harry hô lên.

"Không, không, không, trò Potter, có vẻ như trò đang có một cuộc phiêu lưu thú vị nhỉ. Như thầy đã nói ở đâu có phiêu lưu ở đó có Gilderoy Lockhart này đây." Gã ưỡn ngực, chống nạnh hai tay một cách kệch cỡm.

"Cút đi, tên ngu xuẩn." Ginny rít lên từ kẽ răng.

"Gryffindor trừ 10 điểm, vì trò Weasley vô lễ với giáo sư"

"giáo sư Lockhart, mau chạy đi, đó không phải Ginny đâu." Harry kêu to.

"Ai cha, một kẻ giả mạo, đương nhiên thầy chắc chắn biết cách phải xử lý như thế nào." Lockhart nháy mắt với Harry một cái rồi rút đũa phép ra, ánh sáng từ đũa phép vừa lóe lên đã bị một ánh sáng đỏ từ đũa phép của Ginny chặn lại, gã bị xung lực bắn ra văng thẳng lên tường ngất xỉu.

Ginny nở nụ cười cổ quái vặn vẹo cái cổ nghiêng đầu về phía Harry.

"Kẻ được chọn, cậu bésống sót, bây giờ chúng ta đã có thể nghiêm chỉnh nói chuyện với nhau được rồi."


Chương kế tiếp