Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 42
Xúc cảm ấm áp mềm mại lướt qua lướt lại trên vảy.

Bóng người trong bóng tối sững sờ trong chốc lát, dường như không quen với việc bị người khác đụng vào, "hắn" bất chợt giật giật, nhưng vẫn không né tránh tay của đối phương.

Cặp con ngươi xanh biếc như là dã thú một mực theo dõi nam nhân trên giường, trong mắt không có bất kỳ cảm xúc nào, giống như chỉ đang đơn thuần nhìn chăm chú vào đối phương mà thôi.

Cảm nhận được xúc cảm băng lãnh của lớp vảy trên lòng bàn tay, Kiều Tinh Nam nằm ở trên giường ngủ say, lông mi khẽ run lên.

Hoàng kim mãng xà bò đến đây sao?

Vì buồn ngủ nên đầu óc Kiều Tinh Nam hơi hỗn độn, nhưng mà nếu sủng vật của bạo quân bò đến gian phòng của mình, y vẫn phải gắng gượng mở mắt, nhưng mà khi Kiều Tinh Nam buộc mình ngồi dậy thì lại phát hiện chung quanh không có vật gì cả.

Y ma sát ngón tay cái vào trong lòng bàn tay.

Xúc cảm vừa rồi không giống như là giả, có lẽ ban ngày gặp phải áp lực lớn, số lần vuốt ve hoàng kim mãng xà quá nhiều nên mới dẫn đến ảo giác như vừa rồi?

Đúng là có khả năng.

Xem ra là áp lực quá lớn nên mới xuất hiện ảo giác.

Kiều Tinh Nam càng nghĩ càng đau lòng, lập tức nằm lên trên giường đắp kín mền, tranh thủ thời gian đi ngủ. Y đã quá thảm rồi, không thể để xảy ra thêm vấn đề gì nữa.

Không qua mấy phút, trong căn phòng liền truyền đến tiếng hít thở bình ổn, mà thân ảnh trong bóng tối kia đã biến mất từ lâu không thấy gì nữa, giống như là chưa hề xuất hiện.

Sáng ngày thứ hai, sau khi tỉnh lại Kiều Tinh Nam liền quên mất chuyện xảy ra tối hôm qua, chỉ nhớ rõ hôm qua mình mê màng mơ thấy cái gì đó. Nhưng y cũng không để ý nữa, nhớ hôm nay phải đi tranh tài, y mặc quần áo xong liền đi ra khỏi gian phòng.

Các thẻ bài đều đang chờ ở bên ngoài.

Dưới chân Steria còn có một con hoàng kim mãng xà đang cuộn tròn.

Thấy Kiều Tinh Nam đi ra, hoàng kim mãng xà như một con Husky lung lay chóp đuôi, ngoằn ngoèo bò qua quấn lên trên cánh tay Kiều Tinh Nam không nhúc nhích.

Kiều Tinh Nam bất đắc dĩ nở nụ cười, vừa muốn nói gì thì lại nghe thấy bên cạnh truyền đến một giọng nói mang theo ý cười "Kiều" .

Y quay đầu nhìn lại, bạo quân đang đứng ở trước cửa căn phòng cách vách chào hỏi y.

Kiều Tinh Nam hơi cong môi, cười nói: "Asrit hôm nay dạy thật sớm."

Ngày bình thường, bạo quân rất thích ngủ nướng.

Bình thường mình phải ra ngoài năm phút sau thì hắn mới từ bên trong đi tới.

Asrit cùng Belley và Liên Phù đi đến trước mặt Kiều Tinh Nam, ánh mắt ý vị không rõ vạch một vòng tròn lên trên lớp vảy trên người con hoàng kim mãng xà.

Hoàng kim mãng xà không hiểu sao lại cảm thấy ớn lạnh, vô thức quấn chặt cánh tay Kiều Tinh Nam hơn, cũng thu được một cái vuốt ve ôn nhu.

"Đi thôi."

Kiều Tinh Nam thấy Asrit không hề cử động nên mới chủ động lên tiếng nói.

Thi đấu sắp bắt đầu, y còn phải nhanh đi gặp đối thủ kế tiếp của Tư Sa, không có thời gian ở chỗ này chơi trò chơi người gỗ với bạo quân.

Asrit nhìn Kiều Tinh Nam một cái, ừm một tiếng, đi theo y cùng đi đến quan chiến thất.

Một bên khác, đế vương Odrifi - Iris và đế vương Biala - Vidi đã đến quan chiến thất sớm hơn nửa giờ trước.

Vì hôm qua là ngày đầu tiên nên hai vị đế vương này còn cố kỵ hình tượng, nhưng hiện tại thì cũng không quan tâm nữa. Iris ôm hai mỹ nhân mà hắn bắt được hôm qua, thỉnh thoảng hôn một cái, Vidi hôm qua không có ai, lúc này cũng ôm một mỹ nhân.

Đế quốc của hai người bọn họ đều không có dị tộc phụ thuộc, một người là đơn thuần tới chơi, một người thì là muốn được dị tộc ủng hộ. Nói về bản chất thì cả hai đều không có chút hứng thú nào với cuộc tranh tài dị tộc ở đây.

Mắt thấy hai vị đế vương tuổi trẻ từ bên ngoài đi vào, bọn họ còn nhiệt tình cười với hai người, muốn giới thiệu cho hai người một vài mỹ nhân giọng nói mềm mại, thân hình uyển chuyển ở nơi này.

Mỹ nhân địa phương khác đều không phóng khoáng được bằng nơi này.

Ai ngờ hai người trẻ tuổi này không có một ai phản ứng với bọn họ.

Iris còn đỡ, hắn căn bản không để ở trong lòng, nếu bọn họ không muốn mỹ nhân thì hắn còn có thể ôm thêm một hai người nữa.

Còn đế vương Biala Vidi thì biểu cảm trên mặt gần như là không nhịn được.

Nạo quân Arilance không để ý đến mình còn chưa tính, vậy mà cái tên đế vương không biết đến từ đất nước nghèo đói nào thế mà cũng dám không để ý tới mình? Muốn chết ư! Vidi thầm khắc ghi cái tên này trong lòng, tiếp tục cùng đế vương Odrifi bấu víu quan hệ.

Kiều Tinh Nam đi theo bạo quân diễn xuất, không để ý đến hai quốc vương kia, ngồi xuống cái ghế ngày hôm qua.

Y kỳ thật không quan tâm đến cảm xúc của hai vị đế vương bên cạnh.

Nói cho cùng thì tất cả gia tài của mình và thẻ bài đều đặt hết ở chỗ bạo quân, cho dù có giao hảo được với hai vị bên cạnh thì cũng sẽ không thay đổi được tình trạng như bây giờ.

Kiều Tinh Nam biết, điều mà mình bây giờ nên làm chính là bảo đảm Tư Sa có thể chiến thắng. Sau khi lấy được mấy trăm vạn đồng vàng y sẽ lập tức thăng cấp cho Phong Lăng, tìm được tin tức của đệ đệ muội muội, sau đó nghĩ biện pháp rời đi, không phải tiếp tục viết kịch bản đối phó với tên đế vương đáng ghét này nữa.

Sau khi nhận thấy ánh mắt của Asrit, Kiều Tinh Nam liền rủ mi mắt xuống.

Bạo quân gần đây càng ngày càng trở nên kì quái.

Mặc dù Kiều Tinh Nam đã sớm quen với việc đối phương thỉnh thoảng sẽ nhìn mình chằm chằm, nhưng hắn luôn cảm thấy hiện tại ánh mắt bạo quân có gì đó không đúng, khiến cho mình toàn thân run rẩy.

"Asrit."

Kiều Tinh Nam cảnh giác trong lòng, y hơi nghiêng đầu, nghi hoặc nói với vị "bằng hữu" bên cạnh cứ nhìn chằm chằm vào mình: "Trên mặt ta có cái gì sao?"

Chẳng lẽ là nhận ra được mình có gì đó không đúng cho nên đang tìm cơ hội ra tay với mình? Hoặc là hắn thật sự muốn móc con mắt của mình đi? Bất luận là cái nào, Kiều Tinh Nam cũng cảm thấy hơi khó giải quyết.

Asrit bị bắt gặp xong cũng không hề cảm thấy lúng túng, hắn cười nói một tiếng không có gì, sau đó tiếp tục giương mắt nhìn về phía màn sáng.

Thật sự là quái lạ.

Kiều Tinh Nam nói thầm một câu trong lòng, tạm thời không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm nhìn về phía màn sáng.

Hôm nay là ngày thứ hai của cuộc thi đấu dị tộc. Thông thường, thi đấu dị tộc sẽ tiến hành liên tục trong vòng ba ngày để xác định người chiến thắng cuối cùng.

Và tỉ lệ thắng lợi cũng càng ngày càng thấp, bởi vì đối thủ càng ngày càng cường hãn.

Long Đằng ngồi ở trên khán đài nhìn tộc nhân của mình thi đấu, khuôn mặt nghiêm túc, hôm nay đối thủ tương đối khó chơi, nhưng đối với cường giả trong tộc bọn họ mà nói thì đây cũng là cơ hội tăng cấp tốt nhất.

Ánh mắt hắn thay đổi, chú ý đến Tư Sa đứng trên lôi đài bên trái, đối phương sắp bắt đầu trận đấu thứ sáu của mình, dị tộc mà hắn chuẩn bị đối chiến cũng không phải là dị tộc trong số bốn dị tộc được yêu thích, thực lực căn bản không sánh bằng Tư Sa. Trận đấu này với Tư Sa mà nói đúng là không đáng nhắc tới.

Tư Sa rất mạnh.

Chỉ có những tuyển thủ đạt trình độ cao nhất trong trận đấu mới có tư cách đánh với hắn một trận.

Đây là ý nghĩ mà các dị tộc quan chiến từ tầng thứ nhất lên đến tầng thứ sáu đều công nhận.

Nhưng mà bọn họ vẫn không hiểu vì sao một cường giả như này lại đi gia nhập Nhân tộc? ! Còn là một đế quốc chưa từng được ai nghe nói đến! Các dị tộc gãi rách da đầu cũng không nghĩ ra nguyên nhân.

Một cường giả như này nếu như ở lãnh địa dị tộc, nói không chừng còn có thể làm một lãnh chúa phù hộ một phương! Vì sao còn phải chịu làm kẻ dưới cho kẻ khác? !

Các dị tộc quan chiến nói thầm, lúc nghe thấy tin đế vương Hỗn Độn đế quốc cũng tới nơi này bọn họ lại rối rít liếc nhìn nhau, cả đám đều vô cùng tò mò về vị đế vương nhân loại thu phục được người như Tư Sa.

Lúc này, Luyện Kim có khả năng đoạt giải quán quân nhất đang mặc một pháp bào màu đen từ trên lôi đài nhảy xuống. Cách đó không xa trên lôi đài, ngọn lửa màu u lam như đang nổ tung bay lên trời.

Hắn biết vị dị tộc này chính là người gần đây được thảo luận đến nhiều nhất - Tư Sa.

Ngọn lửa màu xanh lam chiếu vào trong con ngươi màu nâu của Luyện Kim, thần bí mà kỳ lạ. Nghe nói ngọn lửa này không thể bị dập tắt, cũng không biết có thể đốt cháy vũ khí của mình hay không.

Ngọn lửa tiêu tán, trận đấu này thắng bại đã định.

Luyện Kim vừa muốn rời đi thì đã trông thấy dị tộc điều khiển ngọn lửa từ trên lôi đài nhảy xuống, ánh mắt Luyện Kim lập tức lướt qua ba ngọn lửa.

Ba ngọn lửa này có tác dụng giống nhau sao?

Là một người đam mê kỹ thuật, trong lòng Luyện Kim bỗng nhiên dấy lên sự hiếu kỳ, hắn sẽ tìm cách tìm hiểu về nó.

"Đối thủ tiếp theo là Dực tộc Tones." Luyện Kim nghĩ thầm, nếu mình nhanh hơn một chút nữa thì tốt rồi.

Tư Sa cũng không biết có người đang nghĩ đến việc đánh nhau với mình, hắn đứng ở bên cạnh Mộc tộc dự thi, an tĩnh chờ đợi trận tranh tài sắp tới.

"Chủ nhân đã nhắc là phải cẩn thận!"

Hỏa Nhất đụng đụng vào Hỏa Nhị, lại đụng vào Hỏa Tam, cuối cùng bay lên trên đầu Tư Sa: "Nhưng không cần sợ, chúng ta có thể thiêu chết bọn họ!"

Tư Sa gật đầu một cái.

Tư Sa không thích nói chuyện, chuẩn xác mà nói thì tộc Mặt quỷ đều không thích nói chuyện, bọn họ vì lửa mà sinh, tính tình thuần túy như lửa.

Hỏa Nhất đung đưa, ngâm nga một bài hát.

Ở bên cạnh, người Long Đằng tộc và Tư Sa đứng chung một chỗ, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía ngọn lửa phiêu đãng.

- Ta cũng thực sự muốn có một ngọn lửa mạnh mẽ như vậy.

- Dây leo sẽ chết.

"Nhìn bọn ta làm cái gì?"

Hỏa Nhất phừng một chút biến thành hình dạng to bằng quả đấm, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mấy người Mộc tộc, "Các ngươi không định tranh tài trận tiếp theo sao?"

Một người thuộc Long Đằng tộc trong đó lập tức gật đầu, "Hiện tại có thể lên một tầng rồi."

Trận thứ bảy, trận thứ tám, cho tới trận cuối cùng ngày hôm nay, đối thủ của Tư Sa vẫn không phải là một trong bốn ứng cử viên đoạt giải quán quân. Trong quan chiến thất, ánh mắt Kiều Tinh Nam nhìn sang một bên khác, lúc này Luyện Kim đang chiến đấu với một ứng cử viên đoạt giải quán quân khác là nhân ngư đuôi xanh.

Hiển nhiên, nhân ngư đuôi xanh Joanna cũng không mạnh được bằng Luyện Kim, cho dù ngự thủy cũng không thể chống đỡ được đòn tấn công liên tiếp bằng vũ khí của đối phương.

Trên trận chỉ còn lại một vài cường giả.

Bên thắng sẽ được chọn vào ngày mai.

Đến lúc đó, Tư Sa cũng sẽ phải đối đầu với Luyện Kim.

"Ngày mai, cường giả dị tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không để hắn phách lối như vậy!"

Một dị tộc là người xem trên đài cắn răng nói, "Chúng ta còn có Luyện Kim!"

Tones – tộc nhân Dực tộc có khả năng đoạt giải quán quân nhất ở trong một trận tranh tài đã bị Luyện Kim đánh bại.

"Luyện Kim rất mạnh! Liên tục đánh bại hai ứng cử viên đoạt giải quán quân, tinh lực có vẻ cũng không có dấu hiệu tiêu hao, nhất định có thể đánh bại đối phương!"

Câu nói này nhận được sự đồng tình từ tất cả dị tộc chung quanh.

Tên hắc mã Tư Sa này xuất hiện quá đột ngột, cộng thêm tin tức đối phương đầu nhập vào nhân tộc khiến cho gần như không một dị tộc nào có hảo cảm với hắn, cho dù hắn mạnh thì làm sao?

Kho vũ khí của Luyện Kim nhất định có thể đánh bại hắn!

Phải biết, đối phương chỉ mới một trăm tuổi đã có được cái tên Luyện Kim, trở thành chi mạch cường đại che chở một phương, thậm chí còn được các lãnh chúa dị tộc mang đến những nơi thần bí! Một người như vậy làm sao lại để thua một tên phản đồ đầu nhập vào nhân tộc chứ? !

Ngay cả Long Đằng ngồi xem ở trên đài cũng nghe thấy được các dị tộc sau lưng reo hò ngày mai thắng lợi.

Luyện Kim chưa chắc có thể chiến thắng.

Bởi vì hắn nghe nói, đến bây giờ vẫn không ai có thể làm cho vị Ngục tộc mặt quỷ đến từ Hỗn Độn đại lục kia sử dụng đến ngọn lửa thứ hai.

Long Đằng nghĩ thầm, mặc dù có thể là vì đối thủ không mạnh, nhưng hắn biết Hỏa Nhất mạnh hơn Hỏa Nhị rất nhiều, hơn nữa cho đến bây giờ, hắn cũng còn chưa biết Hỏa Nhất có năng lực gì.

Ý nghĩ như vậy, các lãnh chúa dị tộc cũng đều có.

"Tỉ lệ thắng lợi của Luyện Kim và hắn chia năm năm."

"Nếu tên phản đồ quy thuận nhân tộc thắng thì mặt mũi của chúng ta phải đặt ở đâu?"

Lãnh chúa Ngục tộc hung hăng vỗ một cái lên lan can nói: "Mặc dù chi mạch Ngục tộc bọn ta rất mạnh, chuyện này mặc dù đáng để cao hứng, nhưng cái thứ chạy đi làm nô lệ cho nhân tộc thật sự khiến cho người ta buồn nôn!"

Đương nhiên, ông ta còn không xác định được là ở trong Ngục tộc rốt cuộc có chi nhánh tộc Mặt quỷ hay không nữa.

"Hơn nữa còn quy thuận một Hỗn Độn đế quốc không biết đến từ nơi nào!"

Người ở chỗ này đều thầm đồng ý trong lòng, mâu thuẫn giữa Nhân tộc và dị tộc từ đó đến giờ đều chưa từng biến mất, mặc dù bây giờ đã không còn tùy tiện đánh nhau nữa, nhưng trên thực tế thì vẫn luôn âm thầm phân cao thấp.

Long Đằng tộc và Liên tộc lúc trước đầu nhập vào nhân loại đã đủ khiến mọi người cảm thấy khó tin, nhưng mà khi đó Arilance với tư cách là đế quốc mạnh nhất nhân loại nên bọn họ nắm lỗ mũi vẫn còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận. Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một cường tộc, còn quy thuận cho một tiểu quốc không biết tên, thật sự là làm cho bọn họ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là hơi thống hận.

Tại sao bọn họ không sớm tìm ra được chi mạch này?

Nếu như sớm tìm ra thì thực lực dị tộc nhất định có thể tăng lên nhiều!

Thế là Lãnh chúa Ngục tộc lặng lẽ đưa ra một quyết định ở trong lòng.

Buổi tối chúng thẻ bài đều đến phòng của Kiều Tinh Nam.

Bọn họ phải tổng kết lại những người mà ngày mai Tư Sa cần chú ý nhất.

"Hôm nay, Luyện Kim đối phó với Tones Dực tộc và nhân ngư đuôi xanh Joanna, trong đó dùng trên trăm loại vũ khí."

Hỏa Nhất kiêu ngạo nói: "Chủ nhân không cần lo lắng, bọn ta có thể đốt cháy đống vũ khí đó."

Kiều Tinh Nam đương nhiên biết có thể làm như thế, y nở nụ cười, tiếp tục nói: "Phóng ra hơn trăm loại vũ khí xong, Luyện Kim vẫn rất nhẹ nhàng, có lẽ hắn còn có nhiều thủ đoạn hơn, đây chỉ là một trong những phương pháp đối phương dùng để kéo dài thời gian ở giai đoạn trước."

Phong Lăng ở một bên gật đầu, khi số tầng tòa tháp càng ngày càng cao, tin tức khí lưu trong không khí truyền đến cũng ngày càng nhiều hơn, "Trong cái lỗ đen đó đang bùng lên một loại khí tức kinh khủng, thời gian không thể kéo dài."

Thời gian chờ đợi càng dài thì khí tức kia càng nguy hiểm.

Mà ai cũng biết, thứ Luyện Kim am hiểu nhất chính là kéo dài thời gian.

Trong lúc nhất thời, nét mặt các thẻ bài đều có chút không tốt.

Đạc Nhạc đặt một đống tiền lên người Tư Sa, nét mặt càng tệ hơn, đôi mắt híp híp của hắn mở ra một chút, không để lại dấu vết nhìn về phía Tư Sa, tự hỏi nếu như mình phải bồi thường tiền thì liệu có thể vơ vét một chút thêm từ đối phương hay không.

Tư Sa và ba đám lửa chợt cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

Vào lúc Hỏa Nhất muốn nói thay lão đại của hắn và các huynh đệ thì lại nghe thấy tân chủ nhân cười một tiếng.

Hỏa Nhất rất thích tân chủ nhân, lực chú ý nhanh chóng bị chuyển đi, ngay sau đó nó nghe được tân chủ nhân ôn hòa giải thích về biện pháp hôm qua y nghĩ ra.

"Như thế quả thực có thể kéo dài sự tỉnh táo của Tư Sa."

"Nhưng sẽ phải tiêu rất nhiều tiền."

Đây là giọng nói đau khổ phát ra từ Đạc Nhạc.

Kiều Tinh Nam cũng không quá để ý: "Tiêu số tiền này là vì để thu hoạch được nhiều tiền hơn. Giống như công việc đầu tư mà Đạc Nhạc ngươi rất am hiểu vậy, đầu tư bất kỳ thứ gì cũng phải trả giá tiền vốn, huống chi chỉ cần Tư Sa thắng lợi, đồng vàng ngươi đặt coi như là lấy về được rồi. Tư Sa còn là người có tỷ lệ đặt thấp nhất, đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ không lỗ vốn."

Đạc Nhạc nghe vậy, lập tức không thấy đau lòng nữa, còn cười híp mắt quay đầu cổ vũ cho Tư Sa cùng ba đám quỷ hỏa bên cạnh hắn, ánh mắt nhìn Tư Sa giống như nhìn thần tài của mình.

Farrel Ruier uống rượu, hắn còn nhớ lần trước khi Đạc Nhạc lộ ra ánh mắt như vậy là khi Toa Thiên cho hắn túi không gian.

Sau khi hội nghị của "Hỗn Độn đế quốc" kết thúc, các thẻ bài lại cùng nhau đi xuống tầng dưới, chuẩn bị trở về phòng của mình.

Bỗng nhiên Phong Lăng dừng lại: "Có một giọng nói xa lạ."

Kiều Tinh Nam lúc này đang tập trung hoàn thiện kịch bản của mình, đồng thời khống chế số 0 trở về phòng, nghe được câu này liền nhíu nhíu mày.

"Ở phòng của Tư Sa."

Phong Lăng kéo chiếc khăn lụa màu xanh da trời của mình lên, che khuất bờ môi nói tiếp.

"Không phải là có người đến gây chuyện đấy chứ? !"

Farrel Ruier vừa nói ra lời này, nhanh như chớp, khí thế Hỏa Nhất liền tăng vọt.

Có người dám tìm lão đại ta gây chuyện? !

Có tin ta bành trướng thành một quả cầu lớn thiêu chết các ngươi hay không!

"Không thể để hắn ảnh hưởng đến trạng thái chiến đấu của Tư Sa ngày mai được." Đạc Nhạc tự lẩm bẩm, mở cặp mắt híp híp kia ra.

Steria cũng siết chặt thủ trượng, ánh mắt màu xanh thẳm lóe lên một luồng tinh quang, ưu nhã nói: "Cũng không nhất định là đến gây chuyện, nhưng mà ta có thể xác định hắn là một kẻ không biết lễ tiết, tự tiện xông vào phòng của người khác, thật sự là nên bị giáo huấn một trận."

"Chúng ta đi, nhìn xem."

Đây là số 0 nói.

Số 0 biết, nếu như Tư Sa xảy ra chuyện, chủ nhân sẽ rất đau đầu, nó nhất định phải trợ giúp chủ nhân giải quyết phiền phức.

"Cẩn thận một chút."

Kiều Tinh Nam phát hiện không biết vì sao mọi người lại kích động như vậy, đến cả số 0 cũng thế, nhưng mà y lại cảm thấy rất hứng thú với người ở bên trong đó, căn dặn một câu xong cũng không ngăn cản nữa.

Mấy thẻ bài khí thế hung hăng đi vào.

Mở cửa là Tư Sa, hắn đẩy cửa phòng ngủ của mình ra, một đám lửa lớn trên đỉnh đầu bất chợt lao thẳng về phía bóng người đứng bên cửa sổ kia.

"Bại hoại! Ai cho ngươi vào phòng lão đại của ta!"

Nhận được mệnh lệnh của lãnh chúa Ngục tộc nên không thể không đến, Tannai nhìn thấy một đám lửa bay thẳng về phía mình, suýt nữa bị dọa ngã, "Ngừng ngừng ngừng! Ta không có ác ý!"

Sau khi Tannai và Tư Sa đánh xong thì đã sinh ra bóng ma tâm lý với mấy ngọn lửa, vốn chỉ muốn cả một đời không gặp mặt Tư Sa thêm lần nào nữa. Nhưng có ai mà nghĩ được, lãnh chúa lại bảo hắn tới mời Tư Sa gia nhập bọn họ!

Trở ngại mệnh lệnh, Tannai mặc dù ghét Tư Sa nhưng vẫn không thể không đến.

Hắn đau khổ, chật vật chạy trốn, tránh né ngọn lửa.

Dù sao thì mục đích mình tới cũng không phải là muốn đánh nhau với đối phương, nếu động thủ thì cũng không có lợi cho mục đích của hắn.

"Cái tên bại tướng kia, vì sao ngươi dám tùy tiện vào phòng của lão đại ta? Muốn tới báo thù đúng không?" Hỏa Nhất thấy rõ là ai xong, toàn thân lại lớn hơn một vòng, đang chuẩn bị tiến lên thì lại bị số 0 dùng giọng nói ngăn cản.

"Nghe hắn nói xem thế nào."

Ngón tay Kiều Tinh Nam điểm nhẹ, khống chế số 0 nói chuyện.

Nghe thấy chủ nhân nói như vậy, Hỏa Nhất vốn đang uy hiếp Tannai có vẻ hơi do dự một chút, sau đó liền thu nhỏ cơ thể của mình lại, quay lại lên trên vai lão đại đứng cùng một chỗ với Hỏa Nhị, nói tiếp: "Ngươi tới đây làm gì?"

Tannai thấy đối phương cuối cùng cũng có thể bình tĩnh nói chuyện, bèn ho khan một tiếng, ra hiệu đối phương bảo các đồng bạn khác rời đi. Chuyện này không tiện nói với người ngoài.

"Bọn họ không thể đi."

Hỏa Nhất thay mặt cho mọi người trả lời.

Tannai suy nghĩ một chút thì thấy cũng được, dù sao hai tên bên cạnh cũng là dị tộc, ánh mắt hắn lặng lẽ đánh giá người mặc áo bào trắng vừa mới phát ra tiếng kia.

Lãnh chúa nghe người Linh Thư tộc nhắc đến, người mặc áo bào trắng này mặc dù là Mộc tộc nhưng thực lực rất mạnh, hơn nữa Tư Sa dường như còn rất nghe lời người mặc áo bào trắng, một dị tộc khác mặc quần áo màu đen nghe nói là Linh tộc, năng lực Linh tộc rất thần bí, bất luận là lôi kéo được ai thì đều tốt.

Nghĩ như vậy Tannai liền bắt đầu khoa trương khen ngợi lãnh địa dị tộc, sau đó nói: "Cho nên ở lại Nhân tộc làm gì? Không phải cùng một chủng tộc thì đều có ngăn cách, tới lãnh địa dị tộc chúng ta tốt biết bao nhiêu! Lãnh chúa nói, đến lúc đó dù có phân chia lãnh địa bộ tộc thì cũng dễ thương lượng, tuyệt đối công bằng hơn đám Nhân tộc xảo trá!"

Nghe Tannai nói xong, tất cả thẻ bài ở đây đều trầm mặc, Kiều Tinh Nam bị đào chân tường cũng trầm mặc. Không thấy ai đáp lại, Tannai suy nghĩ một chút, mình nói gì sai à!

"Ngươi đang suy nghĩ cái rắm gì vậy."

Cái gì? Tannai nhìn ngọn lửa đang bành trướng trước mặt, ánh mắt xẹt qua một đám người với nét mặt khó hiểu. Nhưng những người hắn dụ dỗ lại đều che mặt, cho nên Tannai căn bản không thấy rõ nét mặt của bọn họ.

Nhưng mà rất hiển nhiên, bọn họ đều đồng ý với ngọn lửa táo bạo kia.

Những dị tộc trước mặt không có một chút dao động nào.

Vì sao? !

Hỗn Độn đế quốc kia tuyệt vời như vậy sao? !

Tannai không tin, hắn cảm thấy đám người này sở dĩ không đồng ý chính là vì lòng tham không đáy muốn nhiều chỗ tốt hơn, thật sự là ghê tởm!

Đang lúc Tannai nghĩ đến có nên cho thêm nhiều chỗ tốt hơn hay không thì mấy người đối diện dường như đã bắt đầu thấy hắn phiền, Hỏa Nhất còn trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.

Tannai thấy thế, chỉ có thể không cam lòng không muốn rời đi. Lúc gần đi, còn để lại một câu, 'Các ngươi cố gắng suy nghĩ một chút, trước lúc rời đi, chúng ta có thể thương lượng lại.'

Còn lâu.

Các thẻ bài bị người khác dụ dỗ quả thực không hiểu nổi, bọn họ đều nghĩ chủ nhân tính cách rất tốt, bọn họ có điên rồi mới để bị dụ đi.

Mà giờ khắc này đối mặt với cảnh thuộc hạ của mình bị Ngục tộc dụ dỗ, Kiều Tinh Nam đã cân nhắc tương đối nhiều.

Y ra hiệu mấy người chú Steria nhanh chóng đi nghỉ ngơi, mình thì đưa số 0 về gian phòng phơi mặt trăng, sau đó ngồi ở trước bàn dùng bút điểm nhẹ lên giấy.

Từ chuyện xảy ra trước đó với Tannai thì có thể nhìn ra, ở giữa dị tộc và Nhân tộc có ngăn cách rất lớn, mà dị tộc quy thuận nhân tộc cũng nhận phải bài xích của dị tộc.

Tư Sa quy thuận Nhân tộc nhưng thực lực cường đại, Ngục tộc phái người mời chào một lần cũng không có gì lạ, nếu như ngày mai Tư Sa thi đấu thắng lợi, Ngục tộc rất có thể sẽ lựa chọn đến mời chào thêm lần nữa.

Nếu như Tư Sa không trở về Ngục tộc thì nhất định sẽ kích thích lãnh chúa Ngục tộc nảy sinh hiếu kì với "Hỗn Độn đế quốc", lỡ như lúc này để cho bọn họ nhìn ra chân ngựa, phát hiện điều không hợp lý, biết Hỗn Độn đế quốc là một âm mưu thì thực sự không xong.

Kiều Tinh Nam nghĩ tới đây, rủ mi mắt xuống, xem ra y phải bàn bạc lại với đám Tư Sa thêm, để bọn họ biến Hỗn Độn đế quốc trở nên chân thực một chút.

Ngón tay Kiều Tinh Nam điểm nhẹ, liên lạc với với số 0 còn đang phơi mặt trăng, "Số 0, ta cần ngươi giúp ta đi thông báo cho đám Tư Sa, có một vài chuyện ta cần bọn họ làm."

Số 0 nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, khuôn mặt chất phác cứng ngắc trở nên sinh động một chút: "Được rồi, chủ nhân."

Lúc này, Tư Sa còn chưa có nghỉ ngơi, nghe tiếng gõ cửa phát hiện là số 0, Hỏa Nhất bèn xông ra bên cạnh hắn, "Chủ nhân?"

Số 0 đóng cửa lại, gật nhẹ đầu: "Chủ nhân, có chuyện."

Kiều Tinh Nam khống chế số 0 nói kịch bản mình vừa mới cấu thành cho Tư Sa nghe, số 0 nói chuyện chậm còn hơi ngập ngừng. Chờ toàn bộ kịch bản được nói xong thì đã qua nửa giờ.

Tư Sa gật đầu, ngọn lửa trên hai vai lấp lóe cũng bày tỏ là đã hiểu.

Hỏa Nhất vui vẻ đáp: "Được rồi! Chúng ta nhất định có thể làm được."

Kiều Tinh Nam nở nụ cười, khích lệ ba hỏa chủng rồi cũng không chờ lâu, khống chế số 0 đi nghỉ ngơi.

Đại thể đã hoạch định xong, chỉ cần sống qua ngày mai, chờ Tư Sa thắng lợi, bọn họ sẽ rời khỏi nơi này. Đến lúc đó mặc kệ những dị tộc này nghĩ như thế nào, dù sao bạo quân cũng không biết, bọn họ cũng không cần phải lo lắng cho an toàn sinh mệnh của mình.

Nghĩ như vậy, Kiều Tinh Nam nằm ở trên giường, mơ mơ màng màng tiến vào mộng đẹp.

Nhưng Kiều Tinh Nam lại không biết, sau khi mình nặng nề thiếp đi thì bên giường của mình bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh.

Mây đen dần dần tán đi, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ to lớn sát đất chiếu ánh sáng xuống đầy đất, cũng rơi vào lớp vảy màu vàng của hắn, tiếng sột soạt vang lên.

Người này có thể làm cho mình bình tĩnh trở lại.

Là bởi vì y có con mắt vàng kim kia sao?

Trong bóng tối, bóng người kia vẫn nhìn chăm chú lên người nằm trên giường, mãi đến khi trời sáng rồi thì mới biến mất không thấy gì nữa.

Kiều Tinh Nam không cảm nhận được chút nào về chuyện này.

Hôm nay là một ngày quan trọng, là ngày cuối cùng thi đấu dị tộc, chỉ cần thành công đánh thắng mấy trận này là bọn họ có thể nhận được mấy trăm vạn đồng vàng kia rồi.

Kiều Tinh Nam khẽ siết chặt nắm đấm, ngồi ở bên cạnh bạo quân, ngước mắt nhìn màn sáng trước mặt. Mà lúc này, Tư Sa cũng rút được đối thủ của mình.

Vẫn không phải là Luyện Kim.

Kiều Tinh Nam mím môi một cái, hiện tại kỳ thật y rất hi vọng Tư Sa tranh thủ thời gian đánh bại Luyện Kim, như vậy thì không phải lo lắng nữa.

Luyện Kim cường đại tựa như là một cây đao treo trên đầu, không biết lúc nào sẽ rơi xuống.

Bức màn ánh sáng thiết kế cho cuộc thi đấu dị tộc dường như biết cuộc so tài nào có thể thu hút sự chú ý của mọi người nhất.

Người trên lôi đài đang dần giảm bớt, mà Luyện Kim và Tư Sa vẫn không đối đầu với nhau.

Dị tộc chung quanh cũng muốn nổ tung rồi.

"Tháp Dị tộc làm sao vậy! Mau cho Luyện Kim xử lý tên phản bội kia đi!"

"Kẻ phản bội, tại sao có thể đi đến nơi này! Sa tộc Bailey, ngươi phải liều mạng đánh hắn!"

Dị tộc kêu la, muốn tên dị tộc quy thuận nhân tộc kia mau cút đi.

Khác với dị tộc, trên khán đài Nhân tộc thì ra sức reo hò cổ vũ cho Tư Sa, mấy người Mộc tộc ở Arilance đã sớm bị đánh xuống lôi đài, hiện tại trên cái lôi đài này cũng chỉ có Tư Sa quy thuận nhân tộc là còn trụ vững.

"Tư Sa lên đi!"

"Cách thắng lợi càng ngày càng gần."

Lúc này, đế vương nhân tộc cũng không ngờ tên dị tộc quy thuận nhân tộc lại có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, đương nhiên, đế vương ở đây chính là chỉ đế vương Odrifi - Iris và đế vương Biala - Vidi.

Ánh mắt hai người bọn họ đều nhìn về phía đế vương trẻ tuổi ngồi bên cạnh Asrit.

Iris kinh hô hai tiếng, biểu thị ra sự khâm phục với Kiều Tinh Nam vì có được dị tộc mạnh mẽ như vậy, sau đó lại trầm mê, say đắm với mỹ nhân ôn hương nhuyễn ngọc bên cạnh.

Mà Vidi thì lại vô cùng lo lắng vì vị đế vương xa lạ có cho mình chiến lực cường đại này lại là hảo hữu của Asrit.

Nhưng trên mặt hắn vẫn duy trì nụ cười: "Thế lực dị tộc Nhân tộc có thể rực rỡ hào quang như này thật sự là chuyện khiến người ta kinh ngạc vui mừng."

Kiều Tinh Nam vốn luôn nhìn về phía màn sáng, nghe được bọn họ nói chuyện liền gật gật đầu, không để ý tới hai người bọn họ nữa.

Asrit ngồi bên cạnh Kiều Tinh Nam nhìn vào Tư Sa đang sử dụng ngọn lửa tấn công kẻ địch ở trong màn sáng, đột nhiên khẽ cười một tiếng: "Kiều, kỵ sĩ của ngươi quả thực là lợi hại hơn những dị tộc mà bọn họ mang tới rất nhiều."

Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, nhưng cách đối đãi vẫn thân cận hơn hai vị đế vương đối diện một chút.

Bên trong đôi mắt màu xanh lục của Asrit hiện lên một vệt ánh sáng, sau đó hắn mím môi, tiếp tục nhìn vào màn sáng.

Cuộc tranh tài cuối cùng cũng đi tới trận cuối cùng, mà trận này cũng là trận thu hút nhiều người theo dõi nhất trong ba ngày thi đấu.

Người bị dị tộc ghét nhất là Tư Sa đối chiến với chi mạch Vu tộc tộc Luyện Kim kiêu ngạo.

"Luyện Kim! Lên đi! Bắt tên phản bội kia phải quỳ rạp xuống!"

Ở trên khán đài, các dị tộc vốn đã nhiều hơn Nhân tộc rất nhiều, lúc này kêu lên hoàn toàn áp đảo âm thanh bên phía nhân tộc.

"Giết hắn đi Luyện Kim!"

Tất cả dị tộc đều hận không thể đập nát Tư Sa ra thành trăm mảnh.

Vu tộc có thể triệu hoán ra hàng trăm hàng ngàn vũ khí, đối chiến với Ngục tộc chỉ có ba đám lửa.

Nhìn cũng biết là đống vũ khí đó có thể mài đống lửa kia đến chết!

Bọn họ không tin năng tượng của đám lửa kia lại có thể liên tục không ngừng xuất hiện giống như vũ khí của Luyện Kim!

Trên lôi đài Tư Sa căn bản không thèm để ý đến mấy lời gào thét trên khán đài, hắn nhìn Luyện Kim, biết người này giỏi nhất là kéo dài thời gian, còn hắn thì lại cần tốc chiến tốc thắng!

Luyện Kim đối diện kỳ thật cũng không thèm để ý rốt cuộc trên khán đài đang kêu gào cái gì, hắn hiện tại thực sự rất muốn biết, ở trong cuộc đối chiến này, mình và Tư Sa rốt cuộc ai mới là người chiến thắng, còn cả ba ngọn lửa trên người hắn nữa, Luyện Kim hiện tại cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với chúng.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng quan sát đối phương.

Vào khoảnh khắc khi tiếng chuông vang lên, Hỏa Nhị như là một tia chớp nhanh chóng phóng tới chỗ Luyện Kim, mà trước người Luyện Kim thì lại đột nhiên xuất hiện một bức tường sắt, ngọn lửa cấp tốc quét sạch toàn bộ tường sắt, tường sắt bị hỏa thiêu tan chảy, chảy xuống từng giọt sắt lỏng.

Dưới sự bao vây của ngọn lửa, bức tường sắt nhanh chóng trở nên lớn hơn, cực nhanh đẩy ngọn lửa lại về phía Tư Sa, trong không trung truyền đến tiếng uỳnh uỳnh chói tai.

Tư Sa vẫn đứng ở nguyên tại chỗ không nhúc nhích.

"Lần này bị sợ choáng váng rồi! Ha ha ha ha!"

Những dị tộc này đang điên cuồng muốn Luyện Kim giành lại cho bọn họ chút mặt mũi, áp chế nhuệ khí của tên phản bội này.

Khi mọi người nghĩ là bức tường sắt kia có thể đánh thẳng vào Tư Sa đẩy hắn đi thì tường sắt khi vừa đụng phải Tư Sa lại hóa thành chất lỏng. Trong chốc lát, ngọn lửa biến thành một con chim màu u lam phát ra một tiếng hót vang khiến cho người ta run sợ, cấp tốc bay về phía Luyện Kim.

Luyện Kim thấy thế cũng điềm tĩnh, mộc trượng trong tay hắn vung lên, chỉ lát sau trong không trung liền xuất hiện năm mươi cây thương bắn về phía ngọn lửa kia. Thương này tựa như cũng có sinh mệnh, đâm tới đâm lui, đâm thủng ngọn lửa thành những ngọn lửa nhỏ hơn, ánh lửa ngưng tụ, ngay sau đó liền muốn phóng tới chỗ Luyện Kim, nhưng lại bị năm mươi chuôi thương bắt lấy.

Vào lúc đó trên bầu trời lại xuất hiện thêm mấy chục chuôi vũ khí lao nhanh về phía Tư Sa.

"Lên đi!"

"Luyện Kim nhanh lên! Giết hắn!"

Những dị tộc kích động nhìn mấy cây thương đánh úp về phía Tư Sa, cầu nguyện có thể đâm nát kẻ phản bội đáng chết này.

Nhưng lại phát hiện, ngọn lửa màu lam mờ nhạt vốn chỉ bay lượn bên vai phải Tư Sa đột nhiên bay ra ngoài, nhanh chóng biến lớn to như một bàn tay lửa khổng lồ, nhẹ nhàng nắm lại, nhanh như chớp những cây thương kia liền hóa thành chất lỏng.

Không ngờ ngọn lửa này lại cường hãn như thế!

Dị tộc chung quanh mở trừng trừng hai mắt nhìn.

Lúc này Kiều Tinh Nam mới chú ý đến, trong mắt Luyện Kim dường như lóe lên vẻ hưng phấn.

Mà bây giờ khoảng cách Hỏa Nhị biến mất chỉ còn lại hai phút, Kiều Tinh Nam nhíu mày.

Tên Luyện Kim trước mặt này thật sự rất giỏi trong việc trì hoãn.

Hỏa Nhất tung bay ở trên vai Tư Sa, cũng không nhịn được hơi lo lắng. Thời gian của Hỏa Nhị sắp kết thúc, Hỏa Tam cũng đã mở ra hình thức chiến đấu, còn mình nhất định phải tốc chiến tốc thắng!

Dị tộc quan chiến nhìn tình hình chiến đấu kịch liệt trước mặt đều không nhịn được hơi hoảng sợ, bất luận là màn công kích tầng tầng lớp lớp của Luyện Kim hay là ngọn lửa thay đổi phong phú của Tư Sa thì đều là thứ mà bọn họ căn bản không thể với tới!

Một giây sau, hỏa chủng màu u lam kia dường như đã hao hết khí lực, rít gào lên một tiếng chói tai, liều chết xông về phía đối diện, nhưng lại tan hết ánh sáng dưới sự ngăn cản của bức tường sắt kia.

"Hết rồi! Một ngọn lửa đã không còn, còn thừa lại hai ngọn lửa! Tiêu diệt chúng! Luyện Kim! Tiêu diệt bọn chúng, sau đó giết hắn!"

Các dị tộc tựa như đã tìm được một phương pháp phá giải, kích động tru lên.

Hỏa Nhất hung hăng nhìn Luyện Kim trước mặt, nhanh chóng vọt lên tới: "Tên khốn khiếp, ta thiêu chết ngươi!"

Mà lúc này, các dị tộc cũng không nhận ra, ngọn lửa mới xuất hiện này không giống hai con trước đó—— nó biết nói chuyện.

Bọn họ hiện tại mới giật mình ý thức được, lửa này cường hãn hơn lửa vừa nãy!

Mặc dù ngọn lửa này chỉ mang hình dạng quả cầu lửa nhưng lại phát ra tiếng động giống như sét đánh, ầm ầm vang lên, đống vũ khí tiếp xúc vào nó trong chớp mắt đều hóa thành chất lỏng, đến cả bức tường được Luyện Kim bảo hộ cực kỳ chặt chẽ cũng giống như vậy, nhanh chóng xuất hiện lỗ thủng.

Động tác của Luyện Kim nhanh hơn trước đó rất nhiều, hắn lúc này không ngừng rèn đúc tường sắt, một bên khác cũng đang không ngừng công kích về phía đối diện.

Kiều Tinh Nam nhìn cảnh này liền khẽ cau mày, tay hơi động một chút.

Ánh mắt của hắn nhìn chăm chú lên Luyện Kim sắc mặt hơi trắng bệch, Luyện Kim đang kéo dài thời gian, nhưng giai đoạn trước tiêu hao quá nhiều thì sẽ ảnh hưởng đến công kích sau đó.

Nhưng bây giờ khoảng cách Hỏa Nhất biến mất cũng chỉ còn lại ba phút.

Mà Hỏa Tam cũng đang phải tranh thủ thời gian tung ra một đòn mạnh mẽ, làm tan chảy toàn bộ đống vũ khí đang tấn công về phía Tư Sa, sau đó nó cũng biến mất trong không trung.

Các dị tộc lại gào lên: "Luyện Kim lên đi! Ngươi sắp thắng rồi! Một thương là có thể đánh chết hắn, công kích hắn! Nhanh!"

Lúc này trong lòng Luyện Kim chỉ muốn cười khổ, hắn cũng nghĩ như vậy, nhưng sau khi hỏa chủng phòng thủ biến mất, hỏa cầu trước mặt ngoan lệ công kích mạnh hơn trước đó gấp mười lần, khiến hắn căn bản không có cách nào có thể ra tay công kích Tư Sa.

Nhưng mà theo tính toán của hắn thì chỉ còn hai phút thôi là ngọn lửa này cũng biến mất.

Luyện Kim nghĩ như vậy bèn nhếch môi lên, trong lòng đếm ngược từng giây một, mặt quỷ thật là một chủng tộc thú vị.

Không biết sau khi ngọn lửa này biến mất, đối phương có thể sợ quá khóc lóc van xin hay không.

Công kích của Hỏa Nhất càng trở nên dữ dội hơn khi thời gian bị rút ngắn.

Đếm ngược. . . 3. . . 2. . . 1. . . 0

Ngọn lửa màu u lam tiêu tán trên không trung, công kích dừng lại.

Các dị tộc nhanh chóng reo hò ầm ĩ.

Luyện Kim cũng lập tức bỏ đi bức tường sắt, nâng mộc trượng lên muốn công kích đối phương.

Nhưng không ngờ được, lúc này trong không khí tràn ngập một luồng khí tức nguy hiểm, làm nội tâm hắn bỗng nhiên dâng lên nỗi run rẩy, tên dị tộc đối diện vẫn luôn đeo mặt nạ quỷ vương màu xanh mực chợt nở nụ cười, tiếng cười tựa như ma quỷ sắc nhọn kia khiến cho người ta không khỏi cảm thấy lạnh lẽo phía sau lưng.

Mà đi kèm với tiếng cười của hắn, ngọn lửa màu u lam nhanh chóng quét sạch toàn bộ lôi đài, kết giới hình tròn cũng bị mờ đi do tác động của ngọn lửa.

【 đinh, ngài có muốn hao phí sáu mươi vạn đồng vàng thăng cấp cho [ Tư Sa mặt quỷ ] không】

Kiều Tinh Nam nhìn màn sáng trước mặt, hơi cong môi lên, nhưng không lập tức đồng ý.
Chương kế tiếp