Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 43
Ở trong Ngục tộc thì sức chiến đấu của tộc Mặt quỷ chỉ đứng sau chủ tộc Liên tộc, không phải là bởi vì bọn họ có thể điều khiển lửa, hay là ở trong điều kiện cho phép thì có thể câu thông thúc đẩy vạn vật chi hỏa, mà là bởi vì sau khi lửa biến mất, mặt quỷ sẽ tiến vào giai đoạn tấn công hỗn loạn cuồng bạo.

Trên thực tế, thẻ bài 【 Tư Sa mặt quỷ 】được đánh giá là bậc SSR, cũng không phải là bởi vì tác dụng khác biệt của ba hỏa chủng kia, mà là chính bản thân Tư Sa khi không có hỏa chủng trói buộc.

Trên giao diện hệ thống không ngừng nhấp nháy dấu chấm than nguy hiểm màu đỏ.

【 Cảnh cáo! Xin kí chủ mau chóng rút lui! 】

【 Xin chú ý, Tư Sa mặt quỷ bậc SSR đã tiến vào trạng thái tấn công hỗn loạn! ! ! 】

Kiều Tinh Nam dời ánh mắt ra chỗ khác, nét mặt chuyên chú nhìn vào màn sáng trước mặt, ngón tay của y điểm nhẹ lên trên lan can, biểu cảm trên mặt lạnh nhạt, dường như đã sớm dự liệu được trường hợp như vậy.

Chuyện này khiến đế vương Vidi Biala ở đối diện vẫn luôn một mực dùng ánh mắt còn lại quan sát y có hơi kiêng kị.

Vốn dĩ hắn cảm thấy Hỗn Độn đế quốc này chỉ là một quốc gia nhỏ bé không có tiếng tăm, nhưng bây giờ, vì sao một đất nước nhỏ bé không có tiếng tăm lại có một dị tộc cường đại như vậy quy thuận? !

Hỗn Độn đế quốc rốt cuộc là một nơi như thế nào?

Còn tên dị tộc kia thì là một kẻ như thế nào? Ba quả cầu lửa quanh thân đã không còn, không phải hắn nên bị đánh cho tơi tả sao? ! Hiện tại là chuyện gì xảy ra đây!

Giờ phút này Luyện Kim cũng muốn hỏi, tên dị tộc trước mắt rốt cuộc là đang định làm cái gì!

Con ngươi màu nâu của hắn co lại, mộc trượng không ngừng nâng lên, đè ép bối rối trong nội tâm triệu hồi ra hết bức tường sắt này đến bức tường sắt khác, bảo hộ hắn trên dưới trái phải kín không một kẽ hở.

Nhưng bức tường sắt cứng rắn này lại đang bị ngọn lửa xanh lam xung kích hóa thành chất lỏng chỉ trong chốc lát.

Tên dị tộc đeo mặt nạ quỷ vương kỳ lạ màu xanh mực đang chậm rãi đi về phía bức tường sắt không ngừng tan chảy lại xây lên, mỗi một bước đi của hắn, ngọn lửa màu u lam trên đất đều sẽ bốc lên cao, không ngừng đập thẳng vào kết giới hình tròn.

Khi tên dị tộc kỳ lạ đứng cách một mét trước bức tường sắt mới được xây lên, ngọn lửa nóng hổi cũng đã leo lên trên kết giới hình tròn.

Lúc này toàn bộ lôi đài đều đã hoàn toàn bốc cháy thành một biển lửa màu u lam, kết giới tức thì bị biển lửa cuốn đi, phát ra tiếng kẽo kẹt chói tai.

Sắc mặt Luyện Kim tái nhợt, không ngừng quơ quơ mộc trượng, bức tường liên tục được xây dựng đã hoàn toàn bị hóa thành chất lỏng.

Mồ hôi đã làm ướt sũng pháp bào của hắn, xuyên thấu qua lớp sắt nóng chảy, hắn chỉ thấy được một ngọn lửa giống như ma quỷ đang không kiêng nể gì muốn thôn phệ lấy mình.

Cùng cái tên kỳ lạ đeo mặt nạ màu xanh mực kia nữa.

Tiếng cười sắc nhọn bên tai khiến cho người ta lạnh sống lưng, cũng khiến cho Luyện Kim cuối cùng cũng ý thức được, hành vi làm tiêu hao ngọn lửa lúc trước của hắn—— đã khiến một con ác quỷ tỉnh lại rồi bò lên từ Địa Ngục.

Trên khán đài các dị tộc ngơ ngác nhìn trận chiến trong kết giới trước mặt, phía sau lưng toát ra mồ hôi lạnh, giọng nói khô khốc.

"Vì sao! Không phải sau khi ngọn lửa biến mất thì hắn sẽ phải nhận lấy cái chết sao? Sao hắn còn cường đại hơn cả trước đó vậy? !"

"Sao bên Ngục tộc lại cam tâm để một người cường đại như vậy đến chỗ Nhân tộc cơ chứ!"

"Mà đã mạnh như vậy rồi thì vì sao hắn lại phải quy thuận Nhân tộc suy nhược!"

Nhưng mà câu nói này không có người nào có thể trả lời bọn họ.

Các dị tộc ở đây chỉ có thể nhìn thấy ngọn lửa màu xanh u lam như những dòng nước biển chảy dài trên lôi đài, mỹ lệ và đáng sợ.

Đứng trước bức tường sắt, nam nhân đeo mặt nạ quỷ vương nghiêng nghiêng đầu, dường như không hiểu tại sao vật này lại cứ tái sinh. Hắn khẽ giơ tay lên, một giây sau, toàn bộ ngọn lửa giống như là đều có sự sống.

Ngọn lửa màu xanh như là thủy quái bay lên trên trời, nhanh chóng ngưng tụ thành vô số hỏa cầu khổng lồ.

Trên lôi đài, nam nhân buông tay xuống, trong chốc lát, vô số hỏa cầu đột nhiên bắn ra bốn phía, bất luận là bức tường sắt trước mặt hay là kết giới hình tròn đều phải hứng chịu sức công kích liên tiếp không ngừng tới từ hỏa cầu khổng lồ.

Âm thanh oanh tạc vang lên liên tiếp không ngừng khiến cho người ta không biết là bức tường sắt truyền đến, hay là từ trong kết giới truyền đến.

Mặc dù cách kết giới khá xa, nhưng đối mặt với tình cảnh đáng sợ như vậy vẫn làm cho những dị tộc và các kỵ sĩ trên khán đài quan sát đều có chút sợ hãi, nhất là khi kết giới cũng chỉ cách hàng thính phòng thứ nhất khoảng ba mét.

"Kết giới này rắn chắc lắm đúng không? Sẽ không rách ra chứ!"

Dị tộc ngồi ở hàng thứ nhất đứng ngồi không yên, nuốt nước miếng một cái, sợ lửa bên trong lao ra.

"Cái này là thứ mà lãnh chúa Linh tộc bố trí, làm sao có thể không rắn chắc cho được?"

Giọng nói của dị tộc trả lời tuy hùng hồn hữu lực, nhưng kỳ thật trong lòng cũng đang rất bối rối.

Nhưng lúc này không thể sợ được, dù sao thì đến bây giờ Luyện Kim cũng còn chưa nhận thua! Bọn họ không thể tự tiêu diệt uy phong của mình!

Một giây sau, bức tường sắt gia cố của Luyện Kim liền bị hỏa cầu khổng lồ đánh vỡ, ngọn lửa màu u lam gần như quét sạch mọi thứ bên trong bức tường sắt chỉ trong một hơi, bao gồm cả Luyện Kim đang cầm mộc trượng.

Bên ngoài sân, các dị tộc đều có thể nghe được tiếng kêu gào thống khổ bên trong bức tường sắt, ngay sau đó truyền đến tiếng Luyện Kim run rẩy nói: "Ta nhận thua!"

Lúc này, các dị tộc đều không rảnh để ý tới Luyện Kim như thế nào, tầm mắt của bọn họ đã bị kết giới hình tròn hấp dẫn. Chỉ thấy kết giới bị ngọn lửa đè ép lên mà như ẩn như hiện lúc này hiện đầy vết rạn như là mạng nhện ở trên đó.

"Kết giới sắp bị phá vỡ rồi!"

Sau tiếng kinh hô này, chỉ nghe thấy một âm thanh thanh thúy —— choang, kết giới vỡ vụn, rơi lả tả tỏa ra tinh quang.

Từng khối đại hỏa phá nát kết giới vọt ra ngoài!

Không khí nhanh chóng trở nên nóng rực, mang đến một loại uy hiếp khiến cho người ta run sợ, không thể đụng vào, ngọn lửa này vĩnh viễn không dập tắt, cho đến khi ngươi hoàn toàn bị nó đốt thành tro bụi mới thôi.

Cùng lúc đó, trên đỉnh tháp, vào thời khắc Luyện Kim vừa mới hô lên hai chữ nhận thua, Kiều Tinh Nam nhanh chóng nói ở trong lòng: "Sáu mươi vạn đồng vàng, thăng cấp mặt quỷ."

Gần như là cùng thời khắc đó, trong đầu Kiều Tinh Nam vang lên thanh âm nhắc nhở của hệ thống.

【 đinh, thăng cấp thành công, thẻ bài Tư Sa mặt quỷ, cấp độ trước mắt SSR(cấp hai) 】

【 đinh, quỷ hỏa đã thành công cập nhật 】

Khi thanh âm nhắc nhở của hệ thống dừng lại, Kiều Tinh Nam mới giương mắt nhìn về phía màn sáng, hơi cong môi.

Chỉ thấy ba ngọn lửa bỗng nhiên ngưng tụ lại ở quanh thân nam nhân mặc mũ che màu xanh lam, nam nhân vốn dĩ đang tràn đầy điên cuồng khi nhìn thấy ba ngọn lửa của mình trở về thì lập tức khôi phục lại vẻ điềm tĩnh ngày xưa, hoàn toàn khác xa với tên ác ma đại sát tứ phương vừa nãy ở trên lôi đài.

Ngọn lửa màu xanh quét sạch toàn bộ lôi đài xong, thậm chí còn sắp lan tràn đến thính phòng cũng ngay lập tức phân tán thành từng mảnh lửa.

Mà Tư Sa đối thủ của Luyện Kim, pháp bào của hắn lúc này đã bị đốt rụi hơn một nửa, nhìn hơi thê thảm, nhưng bởi vì đầu hàng nhanh nên chỉ bị đốt một thời gian ngắn. Hắn còn có thể tự mình đứng lên, cũng không thê thảm giống như Tannai trước đó.

Cảnh cáo màu đỏ trên màn hình hệ thống chiếu lên không trung cũng thay đổi thành: 【Tư Sa mặt quỷ bậc SSR đã rời khỏi trạng thái không khác biệt, khôi phục lại lý trí, nguy cơ đã được giải trừ. 】

Kiều Tinh Nam bây giờ mới hơi thả lỏng tâm trạng, tiếp theo hắn nghe thấy trên màn sáng vang lên tiếng chuông, sau đó truyền đến giọng nói của một ông lão cao tuổi thần bí:

"Người chiến thắng cuối cùng trong cuộc thi đấu dị tộc chính là Tư Sa mặt quỷ đến từ Hỗn Độn đế quốc."

Đây là trận quyết đấu cuối cùng.

Tư Sa chiến thắng, cũng mang ý nghĩa người chiến thắng cuộc thi đấu dị tộc đã xuất hiện.

Các dị tộc và Nhân tộc vây xung quanh còn đang đắm chìm trong trong sự sợ hãi vì suýt chút nữa bị ngọn lửa thôn phệ, tất cả đều cảm thấy khá là hoảng hốt với kết quả này.

Bởi vì cách đỉnh tháp khá xa, hai vị đế vương Iris và Vidi cũng không có cảm thấy sợ hãi là bao, bất luận trong lòng nghĩ như thế nào thì mặt ngoài, bọn họ đều tỏ ra vui vẻ nói vài câu chúc mừng với Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu tỏ vẻ biết ơn, dường như cũng không thèm để ý đến kết quả này. Trên thực tế chỉ riêng việc áp chế kích động trong nội tâm đã dùng mất hơn phân nửa sức lực của y rồi.

Hiện tại, kế hoạch tiến hành rất thuận lợi, mọi thứ mà y chuẩn bị kỹ, nghĩ kĩ cũng đều không có uổng phí.

Đầu ngón tay Kiều Tinh Nam hơi nắm chặt lại.

Sáu mươi vạn đồng vàng này vốn chuẩn bị để cho Tư Sa thăng cấp mà.

Kỹ năng tấn công hỗn loạn của Tư Sa rất đáng sợ.

Ngay từ đầu, Kiều Tinh Nam cũng nghĩ nếu gặp phải đối thủ cường đại thì sẽ dùng những đồng vàng này tranh thủ thời gian thăng cấp cho Tư Sa để Hỏa Nhất mạnh lên, trước khi kỹ năng tấn công hỗn loạn kích hoạt thì sẽ trực tiếp xử lý đối thủ.

Như vậy cũng sẽ không cần lo lắng đến việc kỹ năng tấn công hỗn loạn sẽ gây ra phiền phức gì, nhưng mà chỗ sơ hở duy nhất chính là y không thể xác định được là sau khi Tư Sa thăng cấp có tiếp tục tiêu diệt đối thủ nữa hay không.

Bởi vì điểm này, Kiều Tinh Nam đã phải nhức đầu rất lâu.

Nhưng mà vào một buổi tối ngày nào đó, đang lúc Kiều Tinh Nam suy nghĩ về kế hoạch, trong lúc vô tình y đã ấn mở ra ghi chép thăng cấp cho Tư Sa, sau đó liền nhận ra một bug xuất hiện giữa kỹ năng tấn công hỗn loạn của Tư Sa và thăng cấp.

【 Mỗi lần mặt quỷ thăng một cấp, ngọn lửa sẽ tự động cập nhật. 】

Nói ngắn gọn, cho dù toàn bộ Hỏa Nhất, Nhị, Tam đều bị tiêu hao thì chỉ cần thăng một cấp, bọn chúng cũng sẽ lập tức cập nhật ra, thời gian công kích sẽ bắt đầu lại.

Nghe giống như là bỏ tiền mua lửa vậy.

Kiều Tinh Nam khẽ thở dài một cái trong lòng.

Nhưng mà cái bug này cũng tiện thể giải quyết luôn rắc rối đã quấy nhiễu y suốt bao lâu nay. Chỉ cần thăng cấp, Hỏa Nhất Nhị Tam sẽ được cập nhật, hơn nữa còn có thể tồn tại thêm khoảng hai mươi phút chiến đấu nữa, dựa vào thực lực của bọn họ, nhất định có thể xử lý đối thủ.

Vốn dĩ hắn muốn đợi Tư Sa mở kỹ năng tấn công hỗn loạn xong liền trực tiếp thăng cấp, nhưng bởi vì chuyện hôm qua Thiên Ngục tộc tới đào chân tường nên y đã tạm thời sửa lại chú ý.

Phải để đến khi Luyện Kim hoàn toàn nhận thua, y mới đồng ý thăng cấp, cập nhật Hỏa Nhất Nhị Tam, ngăn cản Tư Sa tấn công hỗn loạn.

Tất cả mọi thứ y làm chỉ là để cho Ngục tộc kiêng kị Tư Sa hơn thôi.

Bên cạnh, Asrit sau khi nhìn thoáng qua ngọn lửa màu xanh trên màn hình thì không nhìn về phía màn sáng nữa, mà cúi đầu, trong tay cầm Thu Quả màu đen, chán chường thưởng thức, thỉnh thoảng lại đưa mắt liếc nhìn Kiều Tinh Nam một cái.

Đợi đến khi cuộc tranh tài kết thúc, hắn mới tùy tiện ném mấy cái quả lên trên bàn, đang muốn nói cái gì thì lại bị hai vị đế vương ở bên nhanh chân đến trước, ánh mắt Asrit lóe lên một tia u ám.

Lúc Kiều Tinh Nam nhìn qua, vẻ u ám trong mắt của hắn nhanh chóng biến mất, hắn vui vẻ cười cười, giống như là đang thực sự cảm thấy rất cao hứng vậy.

"Kiều, thuộc hạ của ngươi đã giành được thắng lợi rồi."

Kiều Tinh Nam nghe vậy thì nhẹ nhàng gật đầu, dáng vẻ như là đã biết trước.

Mặc dù y biểu hiện rất bình thản, nhưng bởi vì trong lòng đang thật sự rất vui vẻ nên lúc này trong con ngươi màu vàng như lưu ly của y cũng có mấy phần vui vẻ chân thực, có một chút khác biệt so với trước kia: "Ừm."

Lấy được số tiền kia, y chỉ còn cách cơ hội sống sót, cao chạy xa bay hơn một bước nữa thôi!

Lúc Kiều Tinh Nam cười, Asrit cứ nhìn chăm chú vào đối phương, chờ đối phương thu liễm nụ cười xong, ánh mắt hắn mới lướt qua ánh mắt của nam nhân, ngón tay hơi giật giật, sau đó lại nhìn về phía hoàng kim mãng xà quấn trên cánh tay Kiều Tinh Nam.

Hoàng kim mãng xà nghiêng đầu đối mặt với Asrit, cái đầu rắn của nó đặt trên bờ vai Kiều Tinh Nam, nhìn trông thân mật cực kỳ, trong con ngươi xanh biếc tràn đầy ngờ vực.

Ngay sau đó, Asrit liền chậm rãi nở một nụ cười không rõ ý vị với nó.

Hoàng kim mãng xà lập tức hưng phấn lắc lắc chóp đuôi, đầu của Asrit hình như đã trở lại bình thường rồi!

Kiều Tinh Nam thì lại không chú ý đến tương tác qua lại giữa một người một rắn này, bởi vì hai vị đế vương bên cạnh kia lại tìm đến y, nhất là tên Vidi quốc vương Biala kia, thực sự là như muốn dán sáu chữ "Ta muốn giao hảo với ngươi" lên trên mặt.

Y vẫn như là thường ngày, lạnh nhạt xa cách trả lời bọn họ, nội tâm thì lại cầu nguyện. Mau tới đi, mau trao giải đi! Y đã chuẩn bị sẵn sàng để nhìn Tư Sa nhận giải thưởng rồi!

Như thể nghe thấy được tiếng kêu gào trong nội tâm Kiều Tinh Nam, rất nhanh, một thị nữ đã phụng mệnh mời tất cả đế vương Nhân tộc tiến vào một căn phòng khác trên đỉnh tháp.

Đó là chỗ đặc biệt dành để đón tiếp người thắng.

Ngoại trừ đế vương Nhân tộc và lãnh chúa dị tộc ra thì chỉ có bên thắng thi đấu dị tộc mới được phép tiến vào, còn những dị tộc và Nhân tộc khác chỉ có thể làm khán giả ngồi trên đài xem phát sóng trực tiếp.

Kiều Tinh Nam và Asrit đi song song với nhau, một bên đế vương Biala Vidi và đế vương Odrifi đi theo ở phía sau, mỹ nhân bên cạnh bọn họ lúc này đã được đưa về gian phòng của mình.

Thuộc hạ bên người các đế vương cũng không thể đi theo vào, chỉ được canh giữ ở ngoài cửa.

Phòng trao giải rất lớn, chỗ ngồi trên đài cao xa hoa được chia làm hai bên trái phải, chính giữa là thảm Vân Thú cao cấp chỉ có bên thắng mới có thể đạp vào.

Khi đế vương Nhân tộc đều đến trình diện, các lãnh chúa dị tộc đã ngồi xuống vào một loạt vị trí bên trên bên trái rồi.

Trông thấy những Nhân tộc này, các lãnh chúa dị tộc không lộ ra nét mặt chán ghét, nhưng hiển nhiên cũng không thân thiện là bao, chỉ có lãnh chúa Linh tộc tuổi tác khá cao là khẽ vuốt cằm, ra hiệu bọn họ ngồi vào chủ vị bên phải.

Lần này dù sao cũng là sân nhà của dị tộc.

Mấy vị đế vương Nhân tộc đều không phản đối sắp xếp của bọn họ, Asrit dẫn Kiều Tinh Nam đến ngồi ở chủ vị, bên tay trái Kiều Tinh Nam thì là đế vương Biala Vidi.

Lần trao giải này do tộc trưởng Linh tộc tới tụng hát. Lời cầu nguyện thần bí vang lên, bầu không khí trở nên trang trọng trang nghiêm, rất nhanh đại môn mở ra, một thiếu nữ dị tộc tóc bạc bạch bào dẫn theo một dị tộc đeo một cái mặt nạ quỷ vương kỳ lạ đi vào.

Mà bên cạnh dị tộc thì vẫn là ba ngọn lửa màu u lam bay quanh, khéo léo sát gần lại với hắn, nhìn vô cùng vô hại. Nếu như không phải mọi người ở đây đều đã nhìn thấy dáng vẻ dữ dằn của những ngọn lửa này thì nói không chừng cũng có thể đã bị nó lừa rồi.

Lúc tất cả lãnh chúa dị tộc nhìn thấy dị tộc thần bí giờ này ở phía dưới thì trong nội tâm đều có chút phức tạp.

Vừa nãy, bọn họ đều đã thấy được ở trong màn sáng, lúc ba đám hỏa chủng biến mất, tên dị tộc này đã hoàn toàn bộc phát, thậm chí còn xông phá cả kết giới của tộc trưởng Linh tộc. Phải biết, cho dù là những lãnh chúa như bọn họ, nếu không sử dụng toàn lực thì cũng không có cách nào xông phá được kết giới của tộc trưởng Linh tộc.

Tộc Mặt quỷ đều có lực bộc phát cường đại như thế sao!

Không, rất có thể đó mới là thực lực chân chính của hắn, ba đám hỏa chủng chỉ là để che mắt mà thôi.

Thật sự là một năng lực kinh khủng.

Ở đây, trong số các lãnh chúa dị tộc thì tâm trạng lãnh chúa Ngục tộc là phức tạp nhất, bởi vì cái tên dị tộc cường đại cùng chi nhánh trong Ngục tộc của bọn họ. Hôm qua ông ta còn bảo Tannai đi mời chào đối phương, nhưng đối phương lại bất ngờ không đồng ý.

Lãnh chúa Ngục tộc cảm thấy rất dễ hiểu, thậm chí rất đồng ý với suy đoán của Tannai, ông ta cảm thấy đối phương cự tuyệt sở dĩ là vì muốn nhận được càng nhiều lợi ích hơn, hoặc là có âm mưu gì đó mà thôi.

Cho tới hôm nay ông ta thấy được lực bộc phát của Tư Sa thì mới hiểu được, Tư Sa là cường giả.

Một cường giả chân chính sẽ có sự kiêu ngạo của mình.

Nhưng hắn lại quy thuận Nhân tộc. Chủng tộc của bọn họ cường đại như vậy, muốn làm gì thì làm, bọn họ sẽ không thỏa hiệp với hiện thực mà chỉ ỷ vào năng lực của mình làm những chuyện mà mình muốn làm.

Nhưng bây giờ, điều mà lãnh chúa Ngục tộc muốn biết nhất là Hỗn Độn đế quốc rốt cuộc có gì tốt mà đáng để một cường giả như hắn đi theo.

Nghĩ như vậy, lãnh chúa Ngục tộc liền chuyển ánh mắt sang phía nam nhân tóc đen bên người đế vương Arilance, ngoại trừ vẻ ngoài đẹp mắt ra thì trên thân người này còn có chỗ nào có thể hấp dẫn một cường giả như vậy?

Kiều Tinh Nam đương nhiên cũng chú ý, trong số các lãnh chúa dị tộc đối diện, có một đôi mắt sáng ngời có thần đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng mà bởi vì bị Asrit nhìn chằm chằm đã quen, hơn nữa y cũng đoán được tại sao vị kia lại nhìn mình chằm chằm nên Kiều Tinh Nam cũng không để ý.

Con mắt màu vàng óng của y vẫn nhìn về phía Tư Sa dưới đài đang chuẩn bị nhận giải thưởng.

Sau khi bài tụng hát kết thúc, tất cả phần thưởng lúc này đều được cho vào rương rồi dâng lên không ngớt, còn tộc trưởng Linh tộc vừa mới kết thúc tụng hát lại chậm rãi nói: "Hi vọng những phần thưởng này sẽ làm động lực thúc đẩy ngươi thêm cần cù, không cô phụ danh hiệu quán quân cuộc thi thi đấu dị tộc."

Mặc dù dị tộc trước mặt quy thuận Nhân tộc nhưng những thứ nên có thì vẫn phải có.

Mà lúc này, các dị tộc ngồi trên đài nhìn thấy cảnh này, trông thấy một loạt những rương bảo vật được dâng lên, lập tức hâm mộ đỏ ngầu cả mắt.

Tuy rương bảo vật có những gì bọn họ đều không được nhìn thấy, nhưng công bố ban thưởng trước đó thực sự cũng đã đủ làm cho người ta đỏ mắt rồi!

Phải biết, bất luận là Nguyệt Chi Lộ cực kỳ tốt cho thân thể dị tộc và Nhân tộc, hay Hướng Hi Quả giúp gia tăng thiên phú dị tộc, thậm chí là Ngộ Thần Quả cả trăm năm khó gặp giúp gia tăng ngộ tính thì cũng đều quý giá cả.

"Nếu cần thiết thì bọn ta sẽ cử người giúp ngươi vận chuyển những cái rương này đến phòng của ngươi."

Tộc trưởng Linh tộc khách khí nói một câu.

Ở bên, tộc trưởng Ngục tộc nghe vậy liền giật mình, ông ta chợt nghĩ, bên mình có thể phái người giúp đối phương đưa vào trong phòng được.

Nếu mình có thể gia tăng một chút quan hệ với vị cường giả này thì đúng là vô cùng tốt, nói không chừng còn có thể khuyên nhủ thành công đối phương trước khi ngày mai hắn rời đi.

"Không cần."

Chỉ thấy một quả cầu lửa màu xanh da trời bên người Tư Sa bừng một cái biến lớn, chủ động nói: "Mấy cái này đều thuộc về vương của bọn ta!"

Sau đó, các dị tộc trước màn sáng đều nhìn thấy cường giả mặt quỷ Tư Sa thần bí cúi người hành lễ với vị nam nhân tóc đen phía trên bên phải hắn, quả cầu lửa bên cạnh tung bay ở trên không trung, giọng nói dịu đi rất nhiều: "Vương, ngài nguyện ý nhận lễ vật nho nhỏ này không?"

Lễ vật nho nhỏ?

Nhỏ?

Cái này mà nhỏ sao? Nếu ngươi cảm thấy nhỏ thì có thể cho ta không!

Những dị tộc ngồi xem trên đài nhìn thấy cảnh tượng phát trên màn sáng đều cảm thấy trái tim của mình như đang chảy máu!

Nam nhân tóc đen mắt vàng bên trong màn sáng lạnh nhạt nhìn lướt qua những thứ kia, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên.

Không gian trữ vật!

Các dị tộc trước màn sáng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, họ không kinh ngạc vì không gian trữ vật mà chỉ rầu rĩ trong lòng, những lễ vật trân quý như vậy mà Tư Sa lại đưa cho Nhân tộc một cách dễ dàng như thế.

Còn các lãnh chúa dị tộc có mặt ở đây thấy cảnh này thì con ngươi đều thít chặt lại, người này có không gian trữ vật!

Có dị tộc hơi thẳng tính, ví dụ như lãnh chúa Dực Tộc trực tiếp liền nhìn về phía Kim Lân vương.

Lập tức, ông ta liền phát hiện Kim Lân vương cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Đương nhiên, Dực Tộc tộc trưởng nghĩ. Kim Lân vương đúng là nên kinh ngạc. Rõ ràng ở Uyathor đại lục cũng chỉ có một mình hắn là có không gian trữ vật, kết quả hiện tại lại có một người nữa cũng có.

Có lẽ không phải là vì công cụ lưu trữ của Kim Lân vương bị mất đi, ông ta biết nếu như công cụ lưu trữ của đối phương đã mất thì hắn ta sẽ không mang bộ dáng nho nhã hòa ái như hiện tại đâu.

Kiều Tinh Nam không biết đám người dị tộc bên kia rốt cuộc đang kinh ngạc cái gì, nhưng mà cho dù y có biết thì y cũng không thèm để ý. Dù sao y cũng đến từ ‘một đại lục khác', việc Uyathor đại lục có mấy công cụ lưu trữ không có một chút liên quan nào đến y.

Hiện tại, có một điều càng làm cho Kiều Tinh Nam mừng rỡ đó là cố gắng mấy ngày nay của bọn họ đều không uổng phí, cơ hội thăng cấp của Phong Lăng đã gần ngay trước mắt!

"Kiều, chúc mừng." Asrit nở nụ cười.

Kiều Tinh Nam cũng đáp lại bằng một nụ cười, hiện tại y thực sự là rất vui, thậm chí còn không chờ nổi muốn trở về thăng cấp cho Phong Lăng.

Nhưng khi nghi thức trao giải dần đi vào hồi cuối, lãnh chúa Linh tộc lại đi về phía Nhân tộc, đại biểu cho các tộc trưởng khác và Kim Lân vương mời đế vương Nhân tộc bên này cùng tới tham gia tiệc tối.

Mấy năm trước Asrit không đến, bởi vậy cũng không biết là hàng năm sau khi thi đấu dị tộc, các lãnh chúa dị tộc sẽ tổ chức một buổi tiệc tối cùng đế vương Nhân tộc hưởng thụ vui sướng khi thịnh sự kết thúc.

Kiều Tinh Nam vẫn như thường lệ gật đầu, nhưng nội tâm thì hừ một tiếng, xem ra còn phải ứng phó nốt buổi tiệc tối với dị tộc rồi.

Nói thật, buổi tiệc tối này quả thực khiến cho người ta cảm thấy hơi mệt mỏi.

Chẳng những phải chú ý đến sự thăm dò của đám dị tộc bên kia, mà còn phải ứng phó với đám đế vương Biala, Vidi không ngừng hỏi thăm, tới tận đêm khuya mười một giờ, buổi tiệc tối này mới kết thúc.

May mắn là những người này đã biết Hỗn Độn đế quốc là một đế quốc cường đại đến từ đại lục khác, cùng với biểu hiện kiên định của Tư Sa cũng làm cho Ngục tộc hoàn toàn cắt đứt suy nghĩ muốn đào chân tường.

Trên đường trở về phòng, Kiều Tinh Nam chú ý tới Asrit có vẻ trầm mặc hơn trước đó, trong lòng hơi nghi hoặc một chút, y tỏ vẻ mặt ân cần nói: "Asrit, ngươi làm sao vậy?"

Asrit lắc đầu, ngoắc ngoắc môi: "Hơi mệt một chút mà thôi."

Kiều Tinh Nam gật đầu, lên tiếng nói hai câu quan tâm đến bằng hữu, sau khi Asrit vào nhà, mấy người Liên Phù cũng hành lễ với Kiều Tinh Nam để cáo lui.

Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, quay người gọi các thẻ bài vào trong phòng, lúc này mới lộ ra một nụ cười thật lòng.

"Tư Sa, Hỏa Nhất Hỏa Nhị Hỏa Tam, các ngươi quá tuyệt vời!"

Đạc Nhạc cũng ở bên cạnh, cười híp mắt cùng với tân chủ nhân khen nấy khen để. Hôm nay sau trận tranh tài thắng của Tư Sa, hắn có thể kiếm lời một khoản đồng vàng vô cùng lớn!

Hai người khen ngợi liên tục làm Tư Sa và Hỏa Nhị Hỏa Tam xấu hổ không thôi, Hỏa Nhị và Hỏa Tam núp ở bên trong cổ áo Tư Sa không chịu đi ra, chỉ có Hỏa Nhất là càng trở nên lớn hơn kiêu ngạo nói: "Chúng ta lúc nào chẳng giỏi!”

Kiều Tinh Nam không khỏi bật cười, đương nhiên y cũng không có quên công lao của các thẻ bài khác, lần lượt khen xong tất cả các thẻ bài, Kiều Tinh Nam cười lấy mấy cái rương từ trong không gian hệ thống ra.

Hôm nay không thể thăng cấp, giờ đã quá muộn rồi, càng quan trọng hơn là dù có thăng cấp thì làm ở đây cũng không tiện. Kiều Tinh Nam định là ngày mai sau khi trở lại Arilance thì sẽ thăng cấp cho Phong Lăng sau.

"Thời gian không còn sớm, mọi người đi nghỉ trước đi. Khi nào chúng ta trở về rồi hãy nói sau."

Các thẻ bài cũng đều rất nghe lời, chú Steria quay đầu nhìn về phía Kiều Tinh Nam, bên trong đôi mắt màu xanh thẳm tràn đầy ôn hòa: "Chủ nhân cũng sớm đi nghỉ ngơi đi."

Kiều Tinh Nam cảm thấy trong lòng thật ấm áp, y gật gật đầu: "Được."

Nói là nói như vậy, nhưng sau khi các thẻ bài rời đi, Kiều Tinh Nam vẫn ngồi ở trên ghế, mở tất cả các rương ra, chuẩn bị kiểm tra lại đống tài sản hiện tại của mình.

Y cần mau chóng xử lý xong mấy món đồ mà y có lúc này, như vậy mới có thể tiện thể lập kế hoạch cho tương lai.

Mà trong căn phòng cách vách, Asrit nói là muốn ngủ sớm lại chậm chạp mãi không thể chìm vào giấc ngủ.

Hôm nay hắn nhận phải quá nhiều kích thích, dù là lúc nhìn màn sáng hay là lúc tham gia tiệc tối thì gần như tất cả mọi thứ đều ít nhiều kích thích huyết mạch hung tàn của hắn.

Đúng lúc này, tiếng đập cửa bỗng nhiên truyền đến, đồng thời còn xuất hiện một luồng khí tức khiến cho người ta chán ghét.

"Mạc An, mở cửa."

Giọng nói ôn hòa, giống như hắn và người bên trong có quan hệ rất tốt.

Asrit nghe thấy giọng nói ngoài cửa, con ngươi xanh biếc nhanh chóng nhiễm lên hồng quang, huyết dịch trong thân thể bởi vì khí tức đối phương mà từ từ sôi trào. Hắn đè lên cái bàn, không ngừng ngăn chặn suy nghĩ muốn giết chết đối phương, nhưng tạm thời còn chưa thể làm được.

"Cút."

Asrit đè nén sát ý, lạnh lùng nói.

Huyết dịch ở thể nội va chạm với nhau, cảm giác đau như bị xé nát thân thể lại ập tới, hắn giống như lại một lần nữa trải nghiệm được cảm giác từng cái vảy một bị giật xuống, ngọn lửa nóng thiêu đốt nỗi thống khổ của hắn, ý thức dần dần mơ hồ, nhưng bên tai tiếp tục truyền đến giọng nói làm cho người ta chán ghét.

"Mạc An, vòng tay không gian của mẫu thân ngươi đâu?"

Ngoài cửa, người kia vẫn dùng giọng nói ôn hòa như cũ: "Vị đế vương ở Hỗn Độn đế quốc nói y đến từ một đại lục khác, rốt cuộc là có thật hay không?"

Dị tộc khác sẽ tin, nhưng hắn thì không, Kim Lân vương thiên tính đa nghi, nhất là khi hắn không cách nào cảm giác được khí tức của không gian trữ vật lúc đó.

Cũng không biết là lời nào đã chạm vào giới hạn của Asrit, con ngươi xanh biếc của hắn lập tức tràn đầy hồng quang hung ác, như là một con thú khát máu, giật giật khóe miệng: "Cút."

Bên trong lờ mờ truyền đến một sự uy áp thấm sâu tận huyết mạch, thuần khiết mà hung tàn, Kim Lân vương dừng lại, ánh mắt lóe lên một tia ngoan lệ, tại sao hắn có thể thức tỉnh? !

Bên trong không ngừng truyền ra khí tức uy hiếp đến Kim Lân vương, nếu tiếp tục nói, đối phương nhất định sẽ lao ra giết mình.

Nhớ tới cái vòng tay không gian kia, Kim Lân vương đành phải cố gắng kìm nén sát ý mãnh liệt trong lòng, hắn lui ra phía sau một bước, giọng nói trầm thấp mà ôn hòa: "Thôi được rồi, ta biết là ngươi lo lắng, nhưng tuyệt đối không được để vòng tay không gian rơi vào tay người khác."

Nói xong, Kim Lân vương liền chuẩn bị rời đi, nhưng mà khi đi ngang qua trước sát vách phòng Asrit, hắn lại dừng lại một chút, trong mắt lóe lên một tia âm u, sau đó bước chân tiếp tục rời đi.

Lúc này Kiều Tinh Nam đã đếm xong đồng vàng, vui vẻ nằm dài trên giường ngủ, cũng không biết vừa nãy mới xảy ra một trận chém giết đáng sợ như thế nào.

Lá cây vang xào xạc trước cái cửa sổ sát đất, một tia sáng vàng hiện lên, đứng ở bên giường, con ngươi xanh biếc nhiễm lên màu đỏ, nhìn người trước mặt ngủ say, nghe thấy tiếng hít thở bình ổn của đối phương, thần sắc Asrit dần dần ổn định lại. Ánh mắt hắn từ trên mặt đối phương, dần dần dời xuống ngón tay nam nhân để ở bên người.

Asrit chợt nhớ ra xúc cảm đôi tay này lần trước khi chạm vào vảy của mình, như ngọc ôn lương thoải mái dễ chịu, màu đỏ trong mắt lui đi một chút, những thống khổ kia cũng giống như bị ném đi.

Y thật sự có thể trấn an huyết mạch của mình.

Một suy nghĩ chậm rãi dâng lên trong đầu Asrit.

Mãi đến khi bóng đêm từng bước lui đi, những tia nắng đầu tiên ban ngày chiếu vào căn phòng, Asrit mới hoàn toàn hạ quyết tâm.

Hắn nhìn thật sâu vào nam nhân tóc đen ở trên giường, lông mi nam nhân khẽ run, dường như y sắp tỉnh lại. Asrit thấy thế chỉ mấp máy môi, quay người biến mất.

Kiều Tinh Nam cũng không biết căn phòng của mình vừa có thêm một người lạ.

Đến tận khi ra cửa, trong đầu y còn đang suy tư đến việc phải xử lý đống phần thưởng hôm qua như thế nào.

Đồng vàng có thể cho Phong Lăng và chú Steria, trừ cái đó ra thì dị tộc còn đưa y rất nhiều thứ, ví dụ như mấy loại quả và thực vật tốt cho thân thể của dị tộc và Nhân tộc, còn có các loại khoáng thạch quý hiếm có tác dụng rèn đúc vũ khí, y có lưu lại một phần, dù sao mình và các thẻ bài cũng có thể dùng đến.

Những thứ khác không dùng được, Kiều Tinh Nam cũng sửa sang lại một chút, khi nào cần thì có thể tặng người hoặc là mang đi bán.

Các thẻ bài lúc này đều đã thu thập xong để chờ đợi Kiều Tinh Nam, Asrit sát vách lúc này cũng đứng ở ngoài cửa. Trừ hắn ra, đế vương Biala - Vidi và đế vương Odrifi - Iris cũng đang ở đây.

Thấy Kiều Tinh Nam đi ra, Asrit chậm rãi nở nụ cười nhìn y, hai đế vương khác cũng mỉm cười chào hỏi.

Khi người hầu của hai người kia tìm đến thì Iris và Vidi cũng không ở nữa, khách sáo hai câu rồi liền rời đi.

Kiều Tinh Nam rất hiếu kì không biết hai người bọn họ đến tìm Asrit rốt cuộc là muốn làm gì, bởi vì nếu xem xét quan hệ của Asrit và hai vị đế vương kia thì bọn họ rõ ràng cũng không thân đến mức có thể đứng ở trước cửa phòng nói chuyện phiếm.

"Đi thôi, Kiều." Asrit đi đến bên cạnh Kiều Tinh Nam nói.

Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, biết càng nhiều thì chết càng nhanh, lòng hiếu kỳ nên bớt lại chút.

Ai mà ngờ, trong lúc ngồi cùng bạo quân trong một toa xe, chuẩn bị tới thành trì gần nhất dùng truyền tống trận về nước thì Asrit lại chủ động nói cho y nghe.

"Một tháng sau, bốn nước tụ hội?"

Kiều Tinh Nam khẽ vuốt ve con hoàng kim mãng xà quấn ở trên người y, chậm rãi lặp lại lời bạo quân vừa mới nói.

Asrit tùy ý gật gật đầu, bốn nước tụ hội chỉ là một kíp nổ thôi, ánh mắt hắn lướt qua con hoàng kim mãng xà trên tay đối phương, đối mặt với con mắt của Kiều Tinh Nam: "Ừm, chuyện này không quan trọng."

"Ồ." Kiều Tinh Nam suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy không có gì quan trọng. Nếu như đến lúc bốn nước tụ hội mà mình vẫn còn ở đây thì cũng không có chuyện của mình, còn nếu mình tìm được đệ đệ muội muội sớm và rời đi thì chuyện này lại càng không liên quan gì đến mình.

"Nhưng nó lại ảnh hưởng tới một chuyện khác, khiến cho ta vô cùng buồn rầu." Asrit thở dài.

Ngươi, buồn rầu?

Kiều Tinh Nam nghe hắn nói như thế thì lập tức cảnh giác, nhưng trên mặt vẫn là biểu cảm lo lắng: "Asrit đang phiền não cái gì?"

"Ta còn có một con sủng vật, lúc trước ta từng nói với Kiều rồi đó, sủng vật đó đẹp mắt và thông minh hơn Mạc Kim nhiều." Asrit không nhìn vào con mắt rắn thuần khiết của hoàng kim mãng xà đang nhìn về phía hắn.

"Sau khi trở về, có lẽ bởi vì chuyện bốn nước tụ hội mà ta sẽ không có thời gian trấn an nó, nhưng mà con sủng vật này rất thông minh, chỉ thân cận với những ai cũng là đế vương như ta."

Nghe đến đó, Kiều Tinh Nam liền nhìn vào ánh mắt Asrit, bên trong viết đầy lời ám chỉ.

Ta hoài nghi ngươi đang gạt ta.

Thế nhưng rất hiển nhiên, đối phương nói nhiều như vậy chính là muốn để mình đi gặp con sủng vật của hắn. Nhưng mặc kệ đây có là hố thì y cũng phải nhảy, chẳng lẽ sủng vật của hắn thật sự có thể phân rõ ai là đế vương hay không sao?

Kiều Tinh Nam nghĩ tới đây, trái tim đập thình thịch. Hẳn là không đâu, y có đọc cả đống sách trong phòng đọc sách của Arilance cũng không có thấy ghi chép như này, nghĩ như vậy, nội tâm lại càng thêm cảnh giác.

Nhưng bên ngoài, Kiều Tinh Nam lại tỏ ra quan tâm nói với Asrit: "Asrit không cần lo lắng, nếu ngươi không có thời gian, mà ta lại rảnh rỗi thì ta có thể giúp ngươi trấn an tân sủng vật của ngươi."

Asrit vô cùng cảm động: "Kiều, ngươi thật sự là hảo hữu chí giao của ta!"

Kiều Tinh Nam lúc này chỉ hận không thể đánh bạo quân một trận, nhưng trên mặt vẫn dè dặt nở nụ cười.

Cùng một lộ trình, nhưng ở trong mắt mỗi người, lúc trở về lúc nào cũng nhanh hơn lúc đi.

Sắc trời dần dần tối đi, Kiều Tinh Nam cuối cùng cũng cùng tất cả thuộc hạ về lại gian phòng của mình.

Nhớ lại lúc chia tay, bạo quân nói với mình là ngày mai sẽ phái người dẫn y đi xem sủng vật, Kiều Tinh Nam cũng có chút lo lắng. Nhưng ngay sau đó y cũng không nghĩ nhiều nữa, hiện tại điều quan trọng nhất chính là thăng cấp cho Phong Lăng.

Tư Sa chiến thắng cuộc thi dị tộc đã kiếm được năm trăm vạn, mà lúc thi đấu, Đạc Nhạc cũng dùng một vạn năm ngàn đồng vàng đặt cho Tư Sa thắng lợi. Bởi vì Tư Sa lúc ấy một ứng cử viên không được coi trọng, cho nên lần này Đạc Nhạc có thể nói là nằm lấy tiền, lấy được một trăm năm mươi vạn đồng vàng.

Kiều Tinh Nam nghe thấy chuyện này, không thể không khen Đạc Nhạc một tiếng: "Lợi hại."

Thật là một thiên tài kiếm tiền.

Đạc Nhạc cười híp mắt giao tiền cho Kiều Tinh Nam: "Chủ nhân, xin hãy tiết kiệm những đồng vàng này."

Đừng lãng phí những đồng vàng đáng thương lại đáng yêu này.

Kiều Tinh Nam nhận một trăm vạn, đưa năm mươi vạn cho Đạc Nhạc: "Chờ khi nào ngươi lên tới SR thì có thể dùng năm mươi vạn đồng vàng này kiếm tiền."

Đạc Nhạc nghe vậy, lập tức mừng rỡ nhận lấy, không chút khách khí nói: "Vậy chủ nhân nhớ là phải thăng cấp cho ta nha."

Hắn thấy thăng cấp cho các thẻ bài khác cũng không bằng thăng cấp cho mình, bởi vì mình là thẻ bài biết kiếm tiền nhất!

Kiều Tinh Nam cười gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Phong Lăng.

Phong Lăng vẫn mang theo chiếc khăn lụa màu xanh da trời che chắn gần nửa gương mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt màu xanh lam, bình thản mà thần bí.

Kiều Tinh Nam biết vào lúc này trong tai Phong Lăng tràn ngập những âm thanh làm cho người ta sụp đổ, chỉ có khi y thăng cấp Phong Lăng lên tới bậc SSR, đối phương mới không phải chịu đựng những âm thanh kia nữa.

Hơn nữa lên tới bậc SSR, Phong Lăng có thể dựa vào nhân quả, nhờ gió trợ giúp tìm được tin tức về đệ đệ muội muội của y.

Kiều Tinh Nam hơi siết chặt tay, nở nụ cười với Phong Lăng, sau đó mở giao diện hệ thống ra.

Bậc SR lên tới bậc SSR, mỗi một bậc hao phí mười vạn đồng vàng.

Xét thấy tình trạng tiêu hao đồng vàng thăng cấp trước đó, Kiều Tinh Nam hơi trầm mặt, trực tiếp chuẩn bị một số tiền lớn.

【 đinh, ngài có muốn sử dụng một trăm vạn đồng vàng thăng cấp cho thẻ bài hay không 】

【 đinh, thăng cấp thành công, thẻ bài Phong Lăng Thính Phong giả, cấp độ hiện tại bậc SR(cấp ba) 】

Cấp ba, Kiều Tinh Nam nắm chặt tay, đang chuẩn bị tiếp tục tiêu hao đồng vàng thì liền nhìn thấy thần sắc thống khổ của Đạc Nhạc bên cạnh.

Y dừng lại, lo lắng nói: "Đạc Nhạc, ngươi làm sao vậy?"

Đạc Nhạc mở con mắt híp ra, thống khổ nói: "Không có gì đâu, chỉ là nhìn ngài dùng tiền, trong lòng ta quá thống khổ."

Lời quan tâm Kiều Tinh Nam định nói lập tức kẹt lại ở cổ họng, y đành sửa lại: "Hay là ngươi về phòng nghỉ ngơi trước đi?"

Đạc Nhạc lắc đầu, kiên định nói: "Không cần đâu chủ nhân, ta nhất định phải biết được ngài đã bỏ ra bao nhiêu tiền." Sau đó sẽ cày lại từng đồng một!

Ở bên, Steria đã hiểu được ý tứ của hắn, ông khẽ “hừ” một tiếng, hành động này thật sự là không tao nhã.

Kiều Tinh Nam vỗ vỗ bờ vai của hắn quay đầu tiếp tục, vì không muốn làm cho Đạc Nhạc đau lòng nữa, Kiều Tinh Nam quyết định tốc chiến tốc thắng!

【 đinh, có muốn sử dụng một trăm vạn đồng vàng thăng cấp cho thẻ bài hay không?】

【 đinh, thăng cấp thành công, thẻ bài Phong Lăng Thính Phong giả, cấp độ hiện tại bậc SR(cấp năm) 】

Kiều Tinh Nam thở dài một hơi, tiếp theo liền nghe tiếng thanh âm nhắc nhở vang lên.

【 đinh, có muốn lựa chọn kích hoạt Phong Lăng Thính Phong giả lên bậc SSR(cấp một) hay không? 】

Một giây sau hệ thống tự động khấu trừ mười vạn đồng vàng.

Khi đồng vàng dùng để kích hoạt biến mất, một tia sáng màu tím thần bí bỗng nhiên xuất hiện, nó như là như cơn gió linh hoạt, quấn quanh ở trên người Phong Lăng, khiến đôi mắt xanh nhạt của Phong Lăng càng thêm thần bí.

Kiều Tinh Nam bị ánh sáng tím đột nhiên xuất hiện làm chói mắt, một giây sau bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng gió lạnh gào thét.
Chương kế tiếp