Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 64: 【 nhớ kỹ lời thoại nha 】
Elisian, Linh tộc Tế Tự Hỗn Độn Tạp Trì.

Cũng giống như chú Steria, Aitian, Ngải Vi Sa, Elisian cũng là một trong những trưởng giả đức cao vọng trọng ở Tạp Trì, đồng thời cũng là một trong những thẻ bài tác chiến cùng Kiều Tinh Nam ở cuộc thi đấu vòng tròn.

Sở dĩ Kiều Tinh Nam để số 0 và Đạc Nhạc đi tìm Elisian chính là vì muốn nhờ đối phương giúp một tay duy trì trật tự trên buổi yến hội, đồng thời phụ trợ cho đám "dòng họ hoàng thất" mà Hắc Bạch Thủy Nguyệt huyễn hóa ra làm trò hay ở trước mặt đám sứ giả kia.

Ở bên trong kịch bản mà y an bài, Elisian là một trong những đại thần mà đế vương tin cậy nhất.

Elisian nhất định có thể làm tốt chuyện này.

Hồi tưởng đến bộ dáng hiền từ mà cơ trí của Elisian, Kiều Tinh Nam đối với chuyện này đúng là tin tưởng không nghi ngờ.

Ngón tay của y điểm nhẹ, khống chế số 0 chuyển biến phương hướng mang theo các thẻ bài đi đến nơi ở mà mình phân chia cho Elisian ở, tiếp theo liền thấy một trưởng giả cao tuổi ngồi ở bên trong tiểu đình.

Lúc này Elisian đang ngồi vừa uống trà, vừa cùng một nam nhân dùng vải giao màu trắng che mắt nói chuyện, bên cạnh còn có trưởng giả Vu tộc Aitian và Ngải Vi Sa.

Phát giác có người tới chỗ tiểu đình của bọn họ, các trưởng giả trong đình đều nhìn qua phía bên kia, sau đó liền thấy người mặc áo bào trắng bị các thẻ bài vây quanh.

Tân chủ nhân có thể thông qua số 0 tới đối thoại với bọn họ.

Elisian đã sớm nghe nói về chuyện này từ phía hệ thống. Trong buổi họp Tế Tự, ông đã từng đem chuyện này báo cho các thẻ bài, dùng cái này để kích thích lòng hiếu kỳ của các thẻ bài và thúc đẩy bọn họ tiến vào "Phòng ái tâm "

Các trưởng giả đang ngồi đều không ngoại lệ biết hết mọi chuyện, hiện tại bọn họ có thể thông qua người mặc áo bào trắng để giao lưu với Kiều Tinh Nam.

"Chủ nhân."

Elisian nhìn người mặc áo bào trắng, tựa như là thấy được vị thanh niên tóc đen mấy ngày không gặp kia, trong con mắt màu nâu tràn đầy hiền từ, đang muốn đứng lên chào hỏi với Kiều Tinh Nam thì một giây sau đã nhìn thấy lão hữu Chiêm tinh giả vốn dĩ đang ngồi ở bên cạnh mình nhanh chóng đứng lên còn nhanh hơn ông.

Trưởng giả Mori nhất tộc Chiêm tinh giả, tuổi tác hình như lớn hơn Elisian một chút, cũng là nhân vật cấp bậc nguyên lão ở Hỗn Độn Tạp Trì, nhưng trên mặt của ông ta không có lấy một nếp nhăn, nhìn y như người trẻ tuổi mới hai mươi tuổi.

Mái tóc bạc của ông ta được buộc gọn lại ở sau ót, mặc một thân ngân sắc ám văn trường bào màu trắng, môi mỏng khẽ mím, nhìn qua vừa thần bí mà vừa tao nhã.

Tại sao ông ấy lại ở chỗ này?

Chú Steria đứng ở bên cạnh số 0 nhìn thấy Mori, nụ cười bên khóe miệng bớt phóng túng đi một chút. Vị trưởng giả Mori này không phải từ trước đến nay đều không thích uống trà cùng bọn họ hay sao?

Chiêm tinh giả nhất tộc là thẻ bài quái thai nhất, cả ngày cứ lải nhải không biết đang làm cái gì, thái độ căng ngạo gần như không kém cạnh gì Long tộc. Mặc kệ ai tới, nhất tộc bọn họ đều sẽ lập tức lựa chọn giả mù, căn bản không thèm để ý tới đối phương, cả tộc đoàn kết ghê gớm.

Mà thái độ của Mori đối với người ngoài thì chính là thái độ nổi bật của cả tộc bọn họ, cao ngạo như là thiếu đánh.

Một bên, Steria vốn đã chuẩn bị sẵn sàng. Nếu như Mori bất kính với chủ nhân của ông, tới thời điểm cần thiết, ông nhất định sẽ châm chọc đối phương vài câu, nhưng ông ta lại làm một điều mà ông không hề nghĩ tới. Thời khắc này, biểu hiện của Mori và thường ngày thực sự là như một trời một vực, hữu hảo cứ như biến thành một người khác vậy.

"Mời ngồi sang bên này."

Giọng của Mori luôn mang theo một tia ý lạnh tự nhiên, mỗi một chữ đều giống như mang theo một loại vận luật kỳ diệu.

Lão già này rốt cuộc muốn làm gì?

Steria cảm thấy hơi quái lạ, nhưng mà Chiêm tinh giả nhất tộc vốn luôn kỳ kỳ quái quái, nhưng từ trước đến nay đều có chừng mực, sẽ không làm chuyện gì ngu xuẩn. Steria nói thầm ở trong lòng mấy câu, cũng liền không nghĩ nhiều nữa.

Ở xa, trong Udia trang viên, Kiều Tinh Nam thầm khen ngợi khí chất của Mori, sau đó khống chế số 0 ngồi xuống bên cạnh Mori.

Trưởng giả Tạp Trì là ác mộng của mỗi một thẻ bài tân sinh.

Mana và Lund đứng ở sau lưng số 0, thở mạnh cũng không dám thở, phu thê bọn họ ngày thường rất thích gây loạn trong Tạp Trì, nên mỗi lần nhìn thấy trưởng giả Tạp Trì thì đều phải đi đường vòng.

Lúc này bất ngờ phải đối mặt với nhiều trưởng giả như vậy, đôi phu thê cũng có hơi sợ, nhất là khi hai người còn phải đối mặt với ánh mắt của cả Aitian và Ngải Vi Sa, cái đuôi vốn dĩ quấn lấy nhau nhanh như chớp trở nên hơi cứng ngắc.

Kiều Tinh Nam không cần nghĩ cũng biết, hai phần tử chiến đấu là Mana Lund nhất định là không hợp với các trưởng giả, ngón tay y điểm nhẹ để cho bọn họ đi nghỉ ngơi trước, không cần ở chỗ này chờ.

Mana và Lund nghe nói như thế thì ngay lập tức trầm tĩnh lại, cái đuôi thoải mái mà lung lay rời đi. Kiều Tinh Nam thấy thế, không khỏi bật cười.

Xem ra việc mình để các trưởng giả làm quản gia thật đúng là không chọn sai.

Thời gian khẩn cấp, Kiều Tinh Nam rất nhanh dời lực chú ý trở về. Y không được lãng phí thời gian, mượn nhờ thân thể số 0, hơi vấp mà nói ra ý đồ mình đến.

Steria và Đạc Nhạc thì phụ trách ở một bên bổ sung.

Hỏa Nhất từ khi nhìn thấy các trưởng giả Tạp Trì liền trở nên vô cùng an phận núp ở trong ngực Tư Sa cũng lặng lẽ bổ sung vài câu: "Đám sứ giả thông thương kia cũng nhiều tâm nhãn lắm đó!"

Cho tới bây giờ, Hỏa Nhất vẫn còn nhớ rõ ở trong các đế quốc kia có một cường quốc tên là Goliland lừa gạt một nước yếu khác thăm dò chủ nhân của mình!

Thật sự không phải là vật gì tốt!

Tuyết Lang bên người Angelia cũng tán đồng ngao lên một tiếng.

Trong lòng mấy vị trưởng giả Tạp Trì cũng đều nắm chắc, được tân chủ nhân giới thiệu, rất nhanh đã biết sau đó mình nên ứng đối như thế nào.

Kiều Tinh Nam thương lượng với mấy vị trưởng giả thật lâu, cuối cùng toàn bộ giao phó hết những chuyện suy tính trong lòng, lúc này mới yên lòng chuẩn bị rời đi.

Thời gian đã không còn sớm, bọn họ cũng phải mau trở về chuẩn bị, ứng đối yến hội sau đó.

Lúc gần đi, Kiều Tinh Nam chú ý tới vị chiêm tinh giả Mori kia vẫn đang một mực "Nhìn" về phía mình. Kiều Tinh Nam biết tầm mắt của đối phương đã rơi trên người mình rất lâu, trước đó lúc cùng các trưởng giả Tạp Trì thương lượng, Mori vẫn dùng cặp mắt bị che kín kia nhìn mình.

Ông ta không lên tiếng, chỉ khi mình nói chuyện thì mới lạnh nhạt gật đầu.

Trông thấy vẻ ngoài trẻ trung của Mori, cho dù biết ông ta là một trong những trưởng giả thì Kiều Tinh Nam cũng không gọi được ông ta là chú.

"Xin hỏi, có chuyện gì sao?"

Cũng may, bởi vì số 0 nói chuyện không lưu loát, cho nên vào thời điểm này nghe có vẻ cũng không xấu hổ lắm.

Đối phương bịt mắt nên Kiều Tinh Nam không nhìn ra được cảm xúc trong mắt của Chiêm tinh giả trước mặt, chỉ có thể nhìn thấy khóe miệng của ông ta có hơi nhếch lên, sau đó có hơi ngoắc ngoắc.

"Chủ nhân, không có gì."

Không có chuyện gì là được rồi, Kiều Tinh Nam cũng không nghĩ nhiều nữa, khống chế 0 gật đầu một cái, sau đó liền dẫn các thẻ bài rời đi.

Hắn cũng không biết là sau khi mình rời đi, vị Chiêm tinh giả đã nói không có gì vẫn còn đang "Nhìn" y, cho đến khi bóng lưng đã biến mất ở chỗ ngoặt thì mới thu hồi ánh mắt.

Elisian cũng chú ý tới cảnh này, nhưng vừa quay đầu lại liền thấy hai vị hảo hữu Vu tộc đã kích động chuẩn bị trợ giúp cho chủ nhân nên bèn phất phất tay để cho bọn họ mau chóng rời đi.

"Vậy chúng ta liền cáo từ."

Khuôn mặt nghiêm túc của Aitian và Ngải Vi Sa khẽ buông lỏng, bây giờ chuyện bận rộn, bọn họ không tiện khách sáo, đứng dậy trực tiếp rời khỏi tiểu đình.

Elisian nhìn hai người rời đi, nhấp một ngụm trà, sau đó nhìn về phía vị Chiêm tinh giả bên cạnh ông, cái gì cũng không có hỏi.

Chiêm tinh giả rốt cuộc đã nhìn ra sự tình gì, nếu như bọn họ có thể biết, Mori chắc chắn đã nói ngay, nhưng chuyện không được quy tắc cho phép không thể nói ra, toàn tộc bọn họ sẽ giấu kín ở trong đáy lòng, thà chết cũng sẽ không nói cho bất cứ người nào.

Kiều Tinh Nam nhìn các thẻ bài trở về thì khẽ buông lỏng thở ra một hơi, tiếp theo mình chỉ cần chờ yến hội bắt đầu là được. Kiều Tinh Nam nghĩ đến, khẽ mím môi nhấp một ngụm nước trà, đang định đặt chén trà xuống thì Asrit ngủ gật rất lâu bên cạnh cuối cùng cũng tỉnh lại.

Khi đối phương tỉnh ngủ, trong mắt không có nửa điểm mông lung, hắn nhận ra cái áo khoác đang đắp trên thân, con mắt xanh biếc nhìn vào con ngươi Kiều Tinh Nam, sau đó ôn hòa nở một nụ cười: "Kiều thật là một người biết quan tâm."

Kiều Tinh Nam để chén xuống, lắc đầu nở nụ cười: "Không có gì."

Lúc này trời chiều còn chưa hoàn toàn biến mất, gió nhẹ lướt qua còn mang theo từng tia ý lạnh.

Cần phải trở về, lát nữa còn phải chuẩn bị tiệc tối.

Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, trực tiếp nhìn về phía Asrit chậm rãi nói: "Trời sắp tối rồi. Asrit, thân thể ngươi không thoải mái, ngươi nên sớm đi về nghỉ đi."

Sau đó lại nhìn về phía đáy mắt xanh đen của hắn: "Không nên thức đêm."

Hơn nữa ngươi còn chưa chính thức trưởng thành, chính là đang tuổi lớn, thức đêm cẩn thận không cao được đấy.

Nhưng mà vẻ ngoài bạo quân hiện tại ngược lại không hề thấp, cao tận một mét tám mấy, còn cao hơn một chút so với mình. Kiều Tinh Nam xem xét, thật ra không cần cao thêm nữa cũng được. - ủng hộ đọc truyện trên app tyt

Asrit ừ một tiếng, mắt nhìn về phía Kiều Tinh Nam, nhìn từ con mắt màu vàng óng đến cái cổ trắng nõn của đối phương, sau đó lười biếng nói: "Gần đây ngủ hơi trễ, hôm nay sẽ ngủ sớm."

Kiều Tinh Nam khẽ gật đầu.

Mặc dù không biết là thật hay là giả, nhưng mà bạo quân nhất định có thể chăm sóc tốt bản thân, y cũng không cần quản nhiều như vậy.

Chờ Asrit rời đi, Kiều Tinh Nam liền dẫn các thẻ bài rời khỏi tiểu đình.

Bây giờ thời gian đã không còn sớm, các thẻ bài bên cạnh ở thời điểm này cũng không giúp được gì. Kiều Tinh Nam cũng không cần Phong Lăng và những người khác tiếp tục ở bên mình nữa, trực tiếp phất tay để các thẻ bài đi về nghỉ, còn mình thì đi vào gian phòng hoán đổi trở về thị giác của số 0.

Bên kia, tiệc tối ở "Hỗn Độn đế quốc" sắp khai màn.

Trong sứ đoàn thông thương các quốc gia, chỉ có đám sứ giả và kỵ sĩ trưởng bảo vệ bọn họ là có tư cách tiến vào buổi tiệc tối hoan nghênh này, còn gần trăm kỵ sĩ bình thường thì chỉ có thể ở trong phòng an tĩnh hưởng dụng bữa tối của bọn họ.

Phòng ái tâm là chỗ mà tinh vực Tạp Trì thiết trí ra giúp chủ nhân và thẻ bài giao lưu tình cảm, đương nhiên không thể nào để chủ nhân và thẻ bài đói bụng nói chuyện tình cảm được. Cho nên, chỉ cần phòng ái tâm mở ra thì cũng có thể lợi dụng năng lượng để ngưng tụ ra các loại đồ ăn mỹ vị.

Đương nhiên, mặt ngoài thì đều là do trù nương và đầu bếp trong phòng bếp mà Hắc Bạch Thủy Nguyệt huyễn hóa ra hoàn thành những công việc này.

Dưới sự dẫn dắt của các thị nữ, đám sứ giả các quốc gia rất nhanh đã đi tới đình viện tổ chức yến hội.

Bởi vì có ma pháp trận nên yến hội sảnh Hoàng gia sáng tỏ như là mặt trời giữa trưa, chăm sóc đến một vài quý tộc trong Dực Tộc, trong đình viện thậm chí còn có những lâu các bay trên không trung.

Nước hồ nhân tạo sóng gợn lăn tăn bao quanh đình viện, nhân ngư mỹ lệ ngồi ở bên bờ đánh đàn, bờ môi khẽ nhúc nhích. Những giọng hát còn dễ nghe hơn thiếu nữ tuyết trắng trước đó từ trong miệng của các nàng truyền ra, hay đến mức khiến cho người ta hoài nghi con mắt của mình.

"Thật sự là có lỗi, hiện tại mới đến nghênh đón."

Đạc Nhạc lúc này đã đổi sang một bộ quần áo trang trọng hơn trước đó đi về phía bọn họ, giọng nói mang theo ý cười đột nhiên khiến cho người và các kỵ sĩ quay trở về hiện thực, "Xin hãy tha thứ cho sự thất lễ của ta."

"Ngài không thất lễ, chúng ta sao lại để ý?" Đám sứ giả hoàn hồn xong thì vội vàng phủ nhận.

Đạc Nhạc cười híp mắt bắt chuyện vài câu, sau đó nói: "Xin cho phép ta giới thiệu cho các vị mấy vị đại thần phụ trách sự vụ tương quan ở vương quốc."

"Đến lúc đó việc thông thương nhất định phải được bọn họ phê chuẩn."

Vừa nghe đến câu nói này, sắc mặt tất cả các sứ giả liền trở nên nghiêm túc, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Ngay sau đó, bọn họ liền bị Đạc Nhạc dẫn tới trước mặt một đám lão nhân khí chất bất phàm.

"Năm vị này là nội các đại thần bọn ta."

Năm vị đại thần theo thứ tự là, Linh tộc trưởng giả Elisian, Chiêm tinh giả Mori, hai vị trưởng giả Vu tộc Aitian, Ngải Vi Sa và Mộc tộc trưởng giả Uhde.

Đám sứ giả thông thương đứng ở trước mặt mấy người này, nhìn những trưởng giả này, cũng có thể cảm giác được trên người bọn họ có một loại uy áp khó hiểu, khiến cho người ta không dám lỗ mãng.

Đó là đương nhiên.

Kiều Tinh Nam mượn thị giác số 0, nhìn về phía các sứ giả nghiêm túc trước mặt, nhếch miệng lên mỉm cười.

Y lựa chọn những trưởng giả vô cùng trầm ổn. Rõ ràng, một vị đế vương đi du lịch bên ngoài, nếu như không có đại thần có thể tin được thì đế quốc của mình có rơi vào tay ai cũng không biết.

Mấy vị đại thần trước mặt chỉ cần tùy tiện xuất ra một chiêu là cũng có thể dọa cho mấy kẻ cuồng chiến đấu ở Tạp Trì sợ hãi.

Cái khác không nói, chí ít khuôn mặt bọn họ cũng đều là dáng vẻ của những nhân sĩ thông minh đức cao vọng trọng, ngoại trừ Chiêm tinh giả Mori. Ông ta nhìn qua vẫn là bộ dáng thanh niên, nhưng khí chất xa cách vững vàng lại khiến cho người ta không dám khinh thường.

"Không phải câu nệ như vậy, các ngươi là sứ giả Uyathor đại lục, cũng là đồng bạn thông thương tương lai của đế quốc bọn ta." Con mắt màu nâu của Elisian đảo qua trên người bọn họ, sau đó ông mỉm cười, nhìn qua vô cùng hiền lành.

"Hỗn Độn đế quốc sản vật màu mỡ. Ngày sau, tài vụ quan của bọn ta sẽ mang các ngươi đi khảo sát, hiện nay chúng ta tập hợp một chỗ tham gia yến hội chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi."

"Các ngươi chỉ cần xem bọn ta như bằng hữu, thỏa thích hưởng dụng rượu ngon nước trà và món ngon mỹ vị, cùng một chỗ tâm sự phong tục khác biệt chuyện lý thú của các quốc gia, không phải quá mức câu nệ."

Elisian nói với vẻ hòa thuận, trưởng lão Mộc tộc cũng là người có tính tình ôn nhu, mấy vị sứ giả cũng đều là quan viên kinh nghiệm phong phú, đương nhiên biết phải làm sao. Có sẵn lời mời liền theo mấy vị đại thần hàn huyên, vẻ mặt tươi cười bắt chuyện với nhau.

Nhưng mà càng trò chuyện, mấy vị sứ giả càng kinh ngạc.

Elisian và đại thần tên là Uhde xử sự khéo đưa đẩy, đúng là giọt nước không lọt.

Thanh niên vẫn luôn bịt mắt thì có sức quan sát kinh người, mặc dù không thế nào tiếp lời, nhưng mới mở miệng liền nói trúng tim đen, đưa ra những lỗ thủng của một vài sứ giả các quốc gia trong lúc thông thương. Ví dụ như vấn đề truyền tống trận của Madipa, hay vấn đề về sức chiến đấu yếu kém của kỵ sĩ hộ vệ thông thương Biala.

Hai vị trưởng giả đứng ở bên cạnh một nam một nữ, khuôn mặt nghiêm túc, mặc dù vẫn nhàn nhã uống trà, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ đưa ra một vài vấn đề thông thương. Hơn nữa hai vị này vô cùng chú trọng quy củ thông thương, làm đâu ra đấy, rất khó có thể dao động ý nghĩ của bọn họ.

Mấy vị đại thần Hỗn Độn đế quốc đều không dễ lừa.

Chuyện này mang ý nghĩa, nếu như hai bên thực sự thông thương, bọn họ muốn ngấm ngầm làm chuyện gì trên hiệp nghị cũng rất khó. Mấy sứ giả ở đây mặt ngoài cười, nhưng trong lòng càng thêm cẩn thận, đây đều là chuyện phải báo cáo cho đế vương bọn họ.

Kiều Tinh Nam mượn thị giác số 0 nhìn dáng vẻ bọn họ trò chuyện vui vẻ, không tự giác cười lên một tiếng.

Mấy vị trưởng giả này có thể trở thành người quản lý cả một tộc ở trong Tạp Trì nên đương nhiên sẽ không vụng về, cộng thêm nguyên nhân tính cách, đám sứ giả muốn nói lời khách sáo căn bản cũng không dễ dàng.

Giao cho các trưởng giả, mình thực sự là rất yên tâm.

Kiều Tinh Nam vui mừng nghĩ đến đây, tiếp theo liền nhìn chung quanh một chút. Quý tộc và các thần tử chung quanh tới tham gia yến hội, có một phần là thẻ bài huyễn hóa thành, có một phần là Thủy Nguyệt hóa thành.

Tiểu Lệ na và Ngõa Y đều lấy tư cách kỵ sĩ trưởng có mặt tại buổi yến hội lần này, các vị trí khác còn có mấy người mà Kiều Tinh Nam quen thuộc.

Bởi vì bên mình tạm thời không cần người nên Kiều Tinh Nam liền để mấy người Tư Sa đi tìm hảo hữu quen thuộc của mình trò chuyện thư giãn.

Nhưng hiển nhiên, bọn họ lúc này sẽ không nguyện ý rời khỏi số 0. Dù sao hiện tại cũng nhiều người, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì, bọn họ sợ ở ngoài tầm mắt của mình chủ nhân lại phải chịu oan ức.

"Chủ nhân, số 0 cũng sẽ bảo hộ, ngài."

Trong lòng Kiều Tinh Nam hiện lên một tia ấm áp.

Phòng ái tâm coi như là địa bàn của bọn họ, mặc dù y cũng không cảm thấy trong lúc mình quan sát "Tình huống" có thể nhận phải ủy khuất gì, nhưng mà cũng không nên lãng phí hảo tâm của bọn họ.

Ánh mắt Kiều Tinh Nam lộ ra mấy phần ý cười, ngón tay điểm nhẹ, khống chế số 0 gật đầu một cái với mấy người Tư Sa, lập tức liền nhìn về phía yến hội.

Dựa theo thiết lập của y thì "Thúc thúc và dì" của y cũng sắp ra sân.

Làm một thiếu niên đế vương, các đại thần và quý tộc bên người y đều sẽ ảnh hưởng đến vị trí đế vương của y.

Trong lúc đi du lịch gặp phải kẻ phản bội còn mất đi một vị thân vương, như vậy đế quốc này ở trên một loại phương diện nào đó mà nói cũng không phải là hoàn toàn ổn định.

Điều Kiều Tinh Nam cần phải làm là để cái nhược điểm này lộ ra, nhưng mà đây cũng không thể tính là nhược điểm.

Dù sao thì ở trong mắt đám người ngoài kia, mấy kẻ lòng lang dạ thú cũng không thể nào làm gì được một đế quốc khổng lồ cùng những thần tử kỵ sĩ ưu tú như vậy, cùng lắm chỉ là một vài rắc rối không đáng nhắc đến mà thôi.

Tới rồi.

Kiều Tinh Nam mượn con mắt số 0 thấy được bốn vị công tước đang đi đến chỗ đoàn sứ giả.

Bốn vị công tước đi hai hàng cách nhau rất xa, nhưng bởi vì đều đồng thời đi về phía sứ đoàn thông thương ngoại quốc nên động tĩnh cũng không phải quá nhỏ.

Chí ít những sứ đoàn thông thương này cũng phát giác ra được, nụ cười vốn dĩ ôn hòa trên mặt Elisian và Uhde đột nhiên có chút thay đổi, ánh mắt ẩn ẩn lộ ra mấy phần chán ghét.

Bọn họ có thể nhìn ra, sự chán ghét của đám đại thần đều là nhằm vào một đôi công tước trong đó, hai người này ăn mặc phục trang đẹp đẽ, dáng vẻ vênh váo hung hăng.

Mà ở bên cạnh thì là hai vị công tước hốc mắt ửng đỏ.

"Disman đại công tước và tiểu công tước mạnh khỏe."

Elisian dẫn đầu, hướng về phía đôi nam nữ hai hốc mắt ửng đỏ hành lễ, mấy đại thần Uhde ngay sau đó cũng vội vàng vấn an.

Sau đó mấy người nhìn về phía hai vị công tước rất khó chịu kia, nụ cười trên mặt liền phai nhạt đi rất nhiều: "Mattia đại công tước và tiểu công tước mạnh khỏe."

Hai vị công tước Mattia là một nam một nữ, hai người đứng chung một chỗ, ánh mắt không thèm nhìn vào các đại thần mà rơi thẳng vào sứ đoàn thông thương thượng. Cằm có chút nâng lên, ánh mắt ẩn ẩn toát ra vẻ khinh miệt.

"Các ngươi muốn thông thương với Hỗn Độn đế quốc bọn ta?"

Mặc dù đây là sự thật, nhưng lời này quá thẳng thắn, thậm chí là hơi vô lễ, sứ đoàn thông thương nghe nói như thế đều sửng sốt một chút.

Sứ giả Will Goliland và sứ giả Winterton Arilance có kinh nghiệm phong phú hơn một chút, chuyện gì thái quá cũng đều nhìn thấy qua.

Mắt thấy công tước đối phương hỏi thăm bọn họ, hai người ổn định tâm thần xong liền gật đầu một cái, cười nói: "Đúng vậy, chúng ta rất hi vọng có thể cùng Hỗn Độn đế quốc thành lập hữu nghị."

Vừa dứt lời, chỉ thấy hai vị công tước được xưng là Mattia liếc nhìn nhau, tiểu công tước dùng quạt xếp che mặt cười khẽ, mà đại công tước thì trực tiếp mở miệng, ra vẻ ôn hòa nói: "Đế quốc chúng ta sản vật màu mỡ, nếu có vấn đề gì thì có thể hỏi bọn ta."

"Cái này thì không cần, ta nhớ chúng ta đã có người phụ trách tiếp đãi sứ thần nước ngoài rồi, chính là tài vụ quan."

Disman tiểu công tước cười lạnh mở miệng, nàng quay đầu nhìn về phía những sứ giả này nói: "Gần đây vương của bọn ta không ở bên trong chủ thành, chủ thành giới nghiêm, nếu như có chuyện tài vụ quan sẽ trợ giúp các ngươi."

Từ hai thái độ hoàn toàn khác biệt này, các sứ thần thông thương cũng ngửi ra được có hương vị gì đó không giống bình thường, mặt ngoài rối rít gật đầu, nhưng nội tâm đang suy nghĩ gì đều không biết được.

Goliland - Will đã âm thầm ghi xuống chuyện này, chuẩn bị đợi buổi tối trở về sẽ nói cho vương. Với tình huống vừa rồi mà nói thì nội bộ Hỗn Độn đế quốc hẳn là cũng không ổn định lắm, nhưng mà hai người kia có lẽ cũng không thể rung chuyển được sự thống trị của đế vương.

Kiều Tinh Nam nhìn thấy cảnh này, cảm thấy hơi chắc chắn.

Từ góc độ này của y có thể nhìn thấy rất rõ biểu hiện của mấy vị công tước mà Hắc Bạch Thủy Nguyệt huyễn hóa thành, tổng thể mà nói thì không còn trở ngại nào nữa, dù sao thì sự tồn tại của những công tước này cũng là vì muốn lấp đầy lỗ thủng, chỉ cần khiến những công tước nhìn như có vấn đề này xuất hiện thì sau đó những sứ giả này tự suy nghĩ gì cũng không liên quan gì đến mình.

Các công tước hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn rất nhanh đã rời khỏi nơi này. Nét mặt Elisian dần ấm lên, lúc nhìn về phía các sứ giả, trên mặt một lần nữa phủ lên nụ cười, nói sang chuyện khác: "Ta nghe Đạc Nhạc nói ngày mai hắn sẽ dẫn các ngươi đi thăm dò khoáng mạch?"

Dù nội tâm các sứ thần đang suy nghĩ rất nhiều thứ nhưng trên mặt vẫn là nụ cười không đổi, nghe thấy câu hỏi thì lập tức trả lời, bầu không khí dần trở về hòa hợp như lúc ban đầu.

Sau khi yến hội kết thúc, Đạc Nhạc quen biết nhóm sứ thần có nhiệm vụ hộ tống bọn họ rời đi, người mặc áo bào trắng số 0 đi ở bên cạnh Đạc Nhạc, đảm nhiệm nhân vật bảo vệ.

Đạc Nhạc cười híp mắt lặp lại về hành trình ngày mai một lần nữa, ngay sau đó hắn nói: "Ngày mai chúng ta sẽ đi đến một truyền tống trận thông hướng đến khoáng mạch, ở nơi đó chúng ta phải đi ngang qua phiên chợ chủ thành, bởi vì thời gian có hạn, cho nên lần này không mang theo các vị đi cùng được."

Phiên chợ là nơi rất dễ để nhìn ra trình độ kinh tế của một đế quốc, nghe thấy là mình không thể tận mắt chứng kiến nên sứ giả của các quốc gia cũng có chút tiếc nuối.

Đạc Nhạc chú ý tới nét mặt mang theo thất vọng của bọn họ, con mắt nheo lại cong hơn: "Yên tâm, chúng ta còn có thời gian, sau khi về sẽ mang các vị đi đến phiên chợ dạo chơi."

Có thể đi là được rồi.

Đám sứ giả rối rít gật đầu, tính đến lúc đó nhất định phải cẩn thận ghi chép đồ của Hỗn Độn đế quốc.

Đưa mắt nhìn bóng lưng đám sứ giả thông thương trở về phòng, Đạc Nhạc hơi mở mắt: "Chủ nhân, chuyện đi khoáng mạch để ta phụ trách là được rồi, ngài có thể nghỉ ngơi."

Y ngầm là, chủ nhân không cần phải chú ý đến nơi này quá nhiều, dù sao đây cũng là việc nhỏ, chủ nhân hoàn toàn có thể thừa dịp nghỉ ngơi.

Kiều Tinh Nam khống chế số 0 lắc đầu.

Dựa vào Đạc Nhạc và chú Steria còn có các vị trưởng giả, chỉ cần dựa theo đại phương hướng của kịch bản, biểu diễn không quá kéo hông, bọn họ nhất định có thể thành công vượt qua buổi khảo sát thông thương này.

Mặc dù biết điểm này, nhưng Kiều Tinh Nam vẫn cự tuyệt.

"Chờ xem, ngày mai thế nào."

Ngày mai phải đi đến chỗ khoáng mạch, hơn nữa trước đó Kiều Tinh Nam còn căn cứ vào SP Hắc Bạch Thủy Nguyệt mà thiết kế ra một hình tượng Thủy Nguyệt bậc SSR, thẻ bài này ngày mai sẽ ra sân, y rất chờ mong biểu hiện ngày mai của đối phương.

Cho nên ngày mai, y nhất định phải quan tâm kỹ càng chuyện phát sinh ở bên này.

Nghe được ý nghĩ của chủ nhân, Đạc Nhạc lại phì cười: "Nói đến đây, chủ nhân, ta còn chưa có hỏi qua cái vị Thủy Nguyệt kia bây giờ đang ở nơi nào, vì sao lần này trên yến hội không nhìn thấy hắn?"

Lúc trước hắn còn trông thấy tên tiểu thí hài Vistor ra vẻ thành thục kia.

Chủ nhân an bài cho hắn nhân vật này, đúng là quá tiện cho hắn.

"Hắn, ở yến hội."

Số 0 dựa theo lời chủ nhân dặn dò nói ra bốn chữ này.

Nếu như Kiều Tinh Nam không có đoán sai thì đối phương hiện có lẽ đang ở lâu các trên không trung đình viện đợi.

"Đi thôi. Chú Steria, sẽ dẫn hắn trở về."

Mấy người Steria lúc đầu cũng nghĩ sẽ đi theo, nhưng dù sao cũng chỉ là dẫn một sứ đoàn thông thương mà thôi, nếu như không phải là bởi vì phải quan sát bọn họ trên đường thì kỳ thật Đạc Nhạc và số 0 đều không cần đi.

Kiều Tinh Nam liền bảo bọn họ đi tìm Thủy Nguyệt trước.

Hiện tại hẳn đang ở trong phòng chờ bọn họ.

Đạc Nhạc nghe xong lập tức dấy lên lòng hiếu kỳ.

Nói thật ra, trong những thẻ bài của chủ nhân, trong lòng Đạc Nhạc vẫn luôn có một cấp bậc độ thiện cảm cho riêng mình.

Độ thiện cảm đứng đầu là mình và Toa Thiên, tiếp theo là một vài thẻ bài không cần bỏ tiền ra cũng có thể sáng tạo lợi ích, cuối cùng thì là thẻ bài bỏ ra giá tiền rất lớn nhưng không nhìn thấy hồi vốn.

Hắc Bạch Thủy Nguyệt bậc SP trong mắt hắn là loại thẻ bài không cần bỏ ra tiền. Dù sao cũng đã lên tới SP rồi, đi lên gần như không có biện pháp thăng tiếp, mà bây giờ đối phương lại đang sáng tạo ra lợi ích.

Thật sự là một thẻ bài dễ dùng!

Đạc Nhạc đi theo sau lưng số 0, đi vào phòng mà hắn tạm thời cư trú.

Vừa mới mở cửa, đã nhìn thấy một cái cánh màu trắng lớn, một giây sau một cái cánh lớn màu đen cũng ánh vào tầm mắt của hắn.

Dực Tộc?

Không, không đúng.

Trong Dực Tộc, ngoại trừ cự long cùng Tạp Trì ngủ say ra thì từ hai cánh đến bốn cánh rồi đến sáu cánh đều không ngoại lệ là cánh màu trắng.

Cánh màu đen chỉ có thể là Ngục tộc mà thôi.

Đạc Nhạc tiếp tục đi vào, chỉ thấy một người nam nhân dáng dấp lạnh lẽo, hắn như là Dực Tộc chân không chạm đất, sau lưng có một đôi cánh, trái đen phải trắng, phía trên ẩn ẩn có thể trông thấy hoa văn thần bí.

Mái tóc hắn thuần bạch sắc, Đạc Nhạc dời tầm mắt đi, nhìn về phía bộ quần áo không hợp quy tắc mà hắn mặc, áo bào màu đen lộ ra cái eo gầy gò hữu lực.

Trình độ cường tráng này không kém cạnh Toa Thiên chút nào.

Đạc Nhạc nghĩ nghĩ, đối mặt với con mắt không có chút gợn sóng nào của Thủy Nguyệt.

Siêu ngầu!

Con mắt Kiều Tinh Nam dời từ cánh đối phương nhìn về phía mặt của đối phương, thầm khen một tiếng.

"Vương." Thủy Nguyệt nhìn về phía người mặc áo bào trắng, mất tiếng thốt lên.

Kiều Tinh Nam lập tức giật mình một cái, lúc trước y thiết lập Thủy Nguyệt là vì phòng ngừa xuất hiện biến cố, mặc dù phần lớn cơ sở thiết lập đều căn cứ trên Hắc Bạch Thủy Nguyệt. Ví dụ như thích nghe cố sự, cánh ngự phong, sương mù đen trắng gì gì đó.

Nhưng ngoại trừ chuyện liên quan đến thẻ bài thì những thiết lập khác đều giống với Hỗn Độn đế quốc. Thủy Nguyệt biết mình có thể mượn năng lực số 0 đối thoại cùng bọn họ, nhưng cũng biết thân phận của mình chính là Thánh kỵ sĩ của Hỗn Độn đế quốc.

Sau khi căn dặn đối phương không được ở trước mặt sứ giả thông thương khác mà sử dụng xưng hô như thế này đối với mình xong, Kiều Tinh Nam thấy đối phương gật đầu một cái, lúc này mới thở dài một hơi, bàn giao sự tình cho các thẻ bài xong liền bảo bọn họ đi về nghỉ.

Tốc độ trong phòng ái tâm bằng với ngoại giới.

Vì ứng đối với việc ngày hôm sau xuất hành đến chỗ khoáng mạch, Kiều Tinh Nam cũng lên giường đi ngủ sớm, vừa rạng sáng ngày thứ hai đã theo đại bộ đội gặp mặt.

Lần này người đi khảo sát khoáng mạch chỉ có sứ giả đế quốc và mấy vị kỵ sĩ trưởng, Kiều Tinh Nam liền để mấy người chú Steria ở lại nhìn những người khác, còn mình thì đi theo Đạc Nhạc và Thủy Nguyệt cùng rời đi.

Sứ giả các quốc gia và các kỵ sĩ cùng với Eliel đợi Thủy Nguyệt đi ra, trong lúc đó ánh mắt sẽ thỉnh thoảng rơi vào cái cánh của Thủy Nguyệt.

Nội tâm không ngừng phân tích hắn rốt cuộc là Dực Tộc hay là Ngục tộc, nói là Dực Tộc thì cánh hắn là màu đen, nói là Ngục tộc thì hắn lại có cánh màu trắng.

Dị tộc ở Hỗn Độn đế quốc thực sự có rất nhiều, trong đó có rất nhiều chủng tộc mà bọn họ không biết. Nội tâm đám sứ giả hơi rung động, nhưng mà dù sao cũng là sứ giả đến từ cường quốc, bọn họ rất nhanh đã đè cảm xúc xuống.

Bên ngoài đế cung có một thềm đá màu trắng, sau khi đi xuống, mọi người liền thấy một cái truyền tống trận. Đám sứ giả đã quen với việc một loạt truyền tống trận xuất hiện như thế.

Bọn họ mang theo khuôn mặt tươi cười đứng lên trên.

Mặc dù dùng truyền tống trận sẽ hơi đau lòng, nhưng đám sứ giả hình như cũng đã nhanh chóng quen thuộc với tác phong hào khí của nơi này rồi.

Cho dù ở trong đại lục khác thì cũng không có một đại lục nào có thể giống như Hỗn Độn đại lục, có thể sử dụng truyền tống trận nhiều như thế.

Thông qua truyền tống trận lại đi thêm hai bước, xa xa đã nhìn thấy một bảng chỉ đường to lớn, đó là thứ đặc biệt dùng để ra hiệu nhắc nhở vị trí của phiên chợ.

Từ cổng phiên chợ hướng vào bên trong là có thể nhìn thấy thương phẩm rực rỡ muôn màu, cửa hàng chung quanh bất luận là tiệm thợ rèn hay là tiệm may hoặc là cửa hiệu thuốc cũng đều sạch sẽ gọn gàng, thỉnh thoảng còn có thể nghe được tiếng đám lái buôn rao hàng.

Con mắt sứ giả Biala như sắp dán vào phía trên, vừa rồi trong lúc vô tình, hắn nhìn thấy một đứa trẻ vừa mới chạy tới. Thứ mà tay của đứa trẻ nắm chặt không phải cục đá, mà là một bảo thạch sáng long lanh.

Mặc dù tính chất không thuần nhưng rõ ràng là cũng không rẻ, sao có thể để một đứa trẻ cầm mang đi chơi? !

Quan trọng nhất chính là, người chung quanh không một ai là để ý.

Không quan tâm bảo thạch chút nào sao?

Đám sứ giả hận không thể lập tức chạy vào phiên chợ, nhìn xem Hỗn Độn đế quốc rốt cuộc có đồ tốt nào có thể thông thương với bọn họ hay không, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười tít mắt của Đạc Nhạc, sứ giả Biala liền nhanh chóng tỉnh táo lại.

Sau này còn có rất nhiều thời gian để xem, hiện tại phải tạm thời tỉnh táo lại, cần nhìn một chút xem khoáng mạch mà bọn họ yêu thích là như thế nào.

Đang lúc bọn họ chuẩn bị rời đi, phiên chợ bỗng nhiên truyền đến tiếng cãi lộn, một giây sau một bóng người từ lầu hai cửa hàng rớt xuống.

Có thể trông thấy người rơi trên mặt đất là một ác ma mọc cánh đen, có cái đuôi, mà theo sát ác ma thì chính là một thẻ bài trên đầu có cái sừng dài, cũng là người Ngục tộc.

Ngục tộc vốn có tính khí nóng nảy, tùy tiện xảy ra chút chuyện ma sát thì sẽ đánh nhau.

Vì phòng ngừa xảy ra chuyện như vậy, ảnh hưởng đến sự ổn định của phiên chợ, Kiều Tinh Nam đặc biệt an bài kỵ sĩ tuần tra, nhưng mà bởi vì chuyện phát sinh quá nhanh, hiện tại xem ra đối phương còn chưa có chạy tới kịp.

Kiều Tinh Nam cũng không bối rối.

【Bậc SSR Thủy Nguyệt: Thánh kỵ sĩ Hỗn Độn đế quốc, vĩnh viễn thủ hộ sự an bình và ổn định của đế quốc. 】

Các sứ thần thông thương vốn có chút bối rối, bởi vì bọn họ nhận ra đó là hai Ngục tộc sức chiến đấu cường hãn đang đánh nhau. Các kỵ sĩ sau lưng rối rít đưa tay đặt lên trên thân kiếm, thời khắc chuẩn bị, nếu xảy ra nguy hiểm thì phải bảo hộ các sứ thần an toàn.

Đúng lúc này, cánh của vị nam nhân mọc hai cánh đen trắng bên cạnh bọn họ đột nhiên hơi vỗ, hai khối không khí một đen một trắng trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống, uỳnh —— một tiếng hung hăng đập vào trên người của bọn họ, trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện vết rạn.

Không, đây không phải là khối không khí, ánh mắt Eliel lăng liệt. Hắn chợt nhận ra, một đen một trắng trước mặt là hai khí thể, là từ sương mù nồng hậu dày đặc ngưng tụ mà thành.

"Kẻ làm loạn, phải phạt."

Giọng nói mất tiếng ở trong cuộc công kích kinh khủng này nghe có vẻ càng quỷ dị hơn.

Nhìn hai cái cánh đen trắng mở rộng, Eliel đưa tay đặt lên trên thân kiếm, ngón tay có hơi run rẩy.

Vị Thánh kỵ sĩ này rất mạnh.

Hai người Ngục tộc đang điên cuồng đánh nhau lập tức bị áp bách, động cũng không có cách nào động. Bỗng nhiên, không khí nứt ra một lỗ đen, một nam nhân tóc ngắn từ bên trong đi ra, thân trên để hở, trên lỗ tai còn mang theo một cái khuyên tai nhỏ.

Một giây sau giữa không khí lại bị vỡ ra rất nhiều lỗ đen, có nam có nữ, bọn họ dáng người thon dài thẳng tắp, nhìn về phía tràng cảnh trước mặt, tất cả đều mang một bộ dáng nghiêm túc.

Đây là chủng tộc gì, sao có thể phá không? !

Sứ giả và các kỵ sĩ Uyathor đại lục đều sợ ngây người. Hỗn Độn đế quốc đúng là mỗi một ngày lại giúp suy nghĩ của bọn họ cập nhật lại thêm một lần nữa? !

Kiều Tinh Nam ngoắc ngoắc môi, ngón tay điểm nhẹ. Đây là kỵ sĩ trưởng Toa Thiên phụ trách tuần tra an toàn phiên chợ, và các kỵ sĩ suất lĩnh với hắn.

Bọn họ tới rất đúng lúc.

Đạc Nhạc nhớ kỹ hai tên Ngục tộc gây chuyện trước mặt, trong lòng yên lặng ghi thêm một khoản nợ cho bọn họ, nhất định phải nhân đôi tiền nợ của hai người này!

"Thật có lỗi, quấy nhiễu các vị rồi. Bây giờ ta sẽ đem hai cái người gây chuyện này đi, xin phép rời đi trước."

Toa Thiên cáo lỗi, gật đầu cười với người mặc áo bào trắng, Thủy Nguyệt và những sứ thần, ánh mắt ngừng một giây trên người Đạc Nhạc rồi liền rời đi.

Đây chỉ là việc nhỏ.

Trên thực tế không cần Đạc Nhạc giải thích, những sứ thần này cũng hiểu rõ. Các dị tộc thực lực cường hãn, nhưng phần lớn tính cách đều táo bạo hơn hẳn Nhân tộc. Không bằng nói, việc Hỗn Độn đế quốc có thể giúp cho các dị tộc bình thản ổn định ở chung cùng Nhân tộc như thế quả thực khiến cho bọn họ rất kinh ngạc.

【 khoáng mạch vô biên】 là giả, nhưng khoáng mạch có thể tùy ý di động thuộc tính trước đó mà Kiều Tinh Nam đổi được lại là thật. Lúc trước Kiều Tinh Nam tranh tài thắng lợi, đổi kim bùn, khoáng mạch và ba tấm chỉ định SSR.

Kim bùn đã sớm giao cho hệ thống để nó dùng cho Tạp Trì, nhưng Tạp Trì dùng xong dường như cũng không có gì thay đổi.

Chỉ định SSR y còn chưa sử dụng đến.

Khoáng mạch thuộc tính trước mặt là một trong ba phần thưởng, hàng thật giá thật xuất hiện ở trước mặt Kiều Tinh Nam.

Khoáng mạch bảo thạch to lớn vô cùng, thời gian một ngày căn bản đi không hết.

Nhìn thợ mỏ chở xe bảo thạch đi lên không ngớt ở khoáng mạch, trong mắt những sứ giả này đều hiện ra ánh sáng.

Hơn nữa nếu như bọn họ không nhìn lầm thì gần khoáng mạch là một mảng khoáng mạch vô biên vô tận.

Đạc Nhạc cười nói với bọn họ: "Khoáng mạch khác không phải là bảo thạch, tạm thời không thể để cho các ngươi nhìn."

Lời này vừa ra, các sứ thần liền cảm giác mình bị thua lỗ rất nhiều, chỉ cần là khoáng mạch, đối với bọn họ chính là bảo vật, bọn họ có thể đổi hết!

Sau khi biểu lộ ra ý nghĩ như vậy, chỉ thấy Đạc Nhạc lắc đầu: "Thật xin lỗi, chúng ta còn chưa có ý định thông thương với các đế quốc, nếu quả thật thông thương với các ngươi thì bảo thạch tạm thời đã đủ rồi."

"Khoáng mạch khác ngoại trừ cung cấp cho đế quốc bọn ta, cũng có phần cho các quốc gia hợp tác. Vì sự an toàn của nơi này nên mỗi ngày lấy quặng đều có hạn chế, không có cách nào đưa ra cùng giao dịch với các ngươi được."

Chuyện này hoàn toàn khiến các sứ giả đế quốc luống cuống, bọn họ vây quanh Đạc Nhạc tiếp tục tranh thủ.

Cuối cùng thái độ Đạc Nhạc cũng dao động.

"Chờ một chút nữa, chờ các đế quốc chúng ta hợp tác thêm một quãng thời gian. Nếu như vui vẻ, ta sẽ xin với vương, cùng các ngươi giao dịch thêm những khoáng mạch khác."

Lấy được kết quả này đã không dễ dàng.

Đám sứ giả Uyathor đại lục khẽ thở dài một cái, nhìn thấy khoáng mạch hùng vĩ như vậy, trong lòng bọn họ thầm hạ một quyết định.

Chờ hôm nay trở về nhất định phải nói cho bệ hạ, hai quốc gia nhất định phải giao hảo.

Winterton lúc này cũng cảm thấy may mắn, đế vương bọn họ đã có dự kiến trước là sẽ trở thành hảo hữu với vị bệ hạ kia.

Ý nghĩ đế quốc khác đều không khác mấy.

Nhưng mà, sứ giả Goliland Will vẫn còn có thêm một chút ý khác. Tối về, hắn lập tức liên hệ với đế vương của mình đem toàn bộ ý nghĩ nói ra.

Bất luận là biểu hiện của tất cả Thánh kỵ sĩ, hay là kỵ sĩ của Hỗn Độn đế quốc, cùng chuyện phát sinh trên phiên chợ, khoáng mạch, một việc đều không để lọt.

Đương nhiên, còn có chuyện quan trọng nhất là hai vị công tước.

Mặc dù hai vị công tước kia không thể coi là nhược điểm của Hỗn Độn đế quốc, nhưng dầu gì cũng là chỗ có thể lợi dụng...

Một bên khác, Kiều Tinh Nam thở ra một hơi thật sâu. Cả ngày hôm nay y không đi ra ngoài mà chỉ ở trong phòng, mang theo các sứ thần đi dạo khoáng mạch.

Đợi đến lúc hoàng hôn, lần này hành trình khoáng mạch mới tính là kết thúc, tảng đá lớn trong lòng Kiều Tinh Nam mới rơi xuống. Cho đến giờ phút này, y mới có tâm tư buông lỏng.

Sau đó chỉ cần giao cho các thẻ bài là được rồi.

Nhìn ánh nắng phía ngoài, Kiều Tinh Nam sinh ra cảm giác buồn ngủ. Chờ đến khi đứng dậy muốn đi nghỉ ngơi một chút, y chợt nhớ tới, Asrit mỗi ngày đều sẽ đến tìm mình hôm nay lại không có tới.

Ngoại sanh và đệ đệ thì vẫn giống như bình thường qua đây đưa hoa.

Không phải là chuyện trưởng thành lại xảy ra vấn đề gì đấy chứ.

Trong lòng Kiều Tinh Nam hiện ra mấy phần lo lắng, suy nghĩ một chút, y khẽ thở dài một cái, dẫn Phong Lăng và Farrel Ruier chuẩn bị đi ra ngoài.

Về tình về lý, lúc này Kiều Tinh Nam nên đi thăm đối phương.

Kết quả vừa ra khỏi cửa, bên tai đột nhiên nổ vang.

Kiều Tinh Nam giương mắt nhìn sang, đã nhìn thấy cách đó không xa hết tòa cung điện này đến tòa cung điện khác đổ sụp, bụi mù nổi lên bốn phía, mặt đất dưới chân bị xung kích làm rung động.

Động đất? !

Con ngươi Kiều Tinh Nam thít chặt, một giây sau y quay người nhìn về cung điện bình yên vô sự phía sau lưng mình.

Trong đầu chậm rãi hiện ra một dấu chấm hỏi.
Chương kế tiếp