Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 72
Hóa thân của thần chỉ.

Nghe thấy năm chữ này, tất cả các thần chỉ ở đây đều rơi vào trầm mặc.

Chỉ có thần chỉ sống sót ở hiện thế mới có được hóa thân, ví dụ như những thần chỉ hiện tại chỉ là có ý thức, gần như không có cách nào ngưng tụ được thành hóa thân.

Các thần chỉ sớm đã chết hết rồi.

Nếu đối phương thật sự là thần chỉ thì Thần này được sinh ra như thế nào? Mục đích tới nơi này để làm cái gì?

"Cấp độ tư chất của Thần ở đại lục kia như thế nào?"

Sau khi dừng lại một hồi lâu, một giọng nói không phân biệt nam nữ truyền đến: "Không thể phán định."

"Aliphisa không thể dò xét Thần của đại lục kia."

Aliphisa là thẩm phán giả trong số mười hai thần chỉ, là một vị Thần sẽ tiến hành thẩm phán trên các phương diện sơ bộ đối với các đại lục tham gia khảo hạch, bao gồm chiến lực tân sinh, trình độ hòa bình không giới hạn ở trong đại lục.

Chỉ có đại lục có tư chất hợp cách mới có tư cách phái người tiến vào ghi chép vạn thế, tham gia khảo hạch đại lục chân chính.

Aliphisa không thể dò xét đại lục kia.

Nói rõ năng lực của vị Thần ở đó trên cả Aliphisa.

Một vị Thần mới không xác định vô cùng mạnh mẽ sao?

Các thần chỉ ở đây đều không nói gì.

Đúng vào lúc này, thần chỉ ngồi phía bên trái chú ý tới một chi tiết, ngữ khí của Thần mang theo một cảm giác lạnh lùng như là hàn băng ngàn năm:

"Thần đi theo Uyathor đại lục tới."

"Cứ thăm dò một phen là được."

Âm thanh kéo dài vang lên, ghi chép vạn thế lại khôi phục lại sự yên tĩnh ngày xưa.

Cùng lúc đó, Kiều Tinh Nam ở bên cạnh Asrit nhìn vẻ ngoài giống như là đang thưởng thức phong cảnh của thần bí chi địa, nhưng trên thực tế thì đang tranh thủ thời gian lén lút gọi 035 đến.

Ở xa Hỗn Độn Tạp Trì, 035 nghe được tiếng gọi liền nhanh chóng chạy đến chỗ kí chủ nhà mình.

【 kí chủ, ta đến rồi! 】

035 vội vàng đáp lại.

Nghe được tiếng của hệ thống, nét mặt Kiều Tinh Nam không có gì thay đổi, trong lòng trấn an: "Vất vả cho ngươi rồi 035, phía Hỗn Độn Tạp Trì như thế nào?"

Sau khi Kiều Tinh Nam nhập tọa độ lên trên tấm bia đá thì 035 đã biến mất, bây giờ hệ thống trở về, nói rõ ghi chép vạn thế cũng đã có phản ứng.

Nghe y nói như thế, 035 suýt nữa sụp đổ.

Ai có thể ngờ được, cứ tưởng là chỉ có mỗi Chiêm tinh giả kéo chân mình, ai ngờ chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì cũng kéo chân mình!

Chủ ý thức không những suốt ngày ngủ không quan tâm thế sự, mà lúc kết nối tọa độ cũng có thể ngủ được. Nếu như không phải mình phản ứng kịp thời, đánh chủ ý thức tỉnh lại thì nói không chừng lần kết nối thứ hai cũng thất bại!

Nó nhìn nụ cười trên mặt Kiều Tinh Nam, thân thể béo ị nhảy tới trước mặt Kiều Tinh Nam, mặc dù biết kí chủ không nhìn thấy nó, nhưng 035 vẫn dùng thân thể béo ụ nằm xuống trước mặt y, thừa nhận sai lầm.

Sau đó nói ra hết lý do vì sao tín hiệu kết nối lần đầu tiên không thành công cho Kiều Tinh Nam biết.

Kiều Tinh Nam nghe vậy liền nói: "Nói cách khác, lần đầu tiên ghi chép vạn thế đã không ghi tên Hỗn Độn Tạp Trì?"

035 càng thêm chột dạ.

【 Đúng, sau đó vật kia dường như còn muốn quét hình Hỗn Độn Tạp Trì, thế là chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì liền trực tiếp che giấu đối phương. 】

Đơn giản mà nói, lần đầu tiên ghi chép vạn thế kết nối với Hỗn Độn Tạp Trì đã thất bại, còn lần kết nối thứ hai thì lại thành công, sau đó đối phương không có cách nào tiến hành bước thăm dò kế tiếp nữa.

Hai chuyện này rất có thể sẽ gây nên hoài nghi và cảnh giác của ghi chép vạn thế.

Kiều Tinh Nam trầm tư một lát, đè ý nghĩ trong lòng xuống. Bây giờ ghi chép vạn thế không có hành động gì nên y tạm thời cũng không cần suy nghĩ nhiều. Chờ sau khi tách khỏi mọi người rồi suy nghĩ thêm cũng không muộn.

035 biết ý nghĩ của kí chủ, ngoan ngoãn nằm yên ở một bên không lên tiếng nữa.

Mặt ngoài y vẫn bình tĩnh như trước, có hơi nghiêng đầu, đưa ánh mắt theo dõi chung quanh.

Từ sau khi tiến vào thần bí chi địa, Nhân tộc và dị tộc của Uyathor đại lục đều ăn ý duy trì khoảng cách không gần không xa.

Đế vương Nhân tộc cũng không tiếp tục nói ra mấy lời khách sáo hữu hảo dối trá kia nữa, các quốc gia phân biệt rõ ràng, nước sông không phạm nước giếng, bình yên vượt qua lần tham gia thần bí chi địa này.

Rất hiển nhiên, thần bí chi địa lần này đối với bọn họ cũng rất quan trọng.

Arilance cũng có suy nghĩ như thế.

Ngoại trừ sắp xếp cho nước phụ thuộc và Kiều Tinh Nam đi cùng thì những người được tuyển còn lại đều là trụ cột quan trọng bảo vệ Arilance đế quốc, bốn vị thánh kỵ sĩ trưởng đã có ba vị đi theo.

Chỉ là các tộc trưởng Mộc tộc có quan hệ tương đối thân cận với Asrit, dường như bởi vì nguyên nhân nào đó mà không thể đi vào thần bí chi địa.

Kiều Tinh Nam nhẹ nhàng mím môi, nhìn về phía thần bí chi địa. Y còn tưởng ở bên trong thành bảo sẽ là đình viện tương tự với đế cung hoặc là một tòa thành giáo đường kiến trúc theo kiểu phương Tây, không ngờ lại là một tòa thành tràn ngập khí tức tự nhiên, ngăn cách sơn thủy.

Trên bầu trời xanh thẳm là các lâu các to lớn kết nối với nhau.

Cách đó không xa, bên trong rừng rậm đang phát ra những chấm nhỏ huỳnh quang.

Mỗi một cây đại thụ khổng lồ cổ đại xuất hiện đều làm cho lòng người chấn kinh, tán cây tầng tầng lớp lớp, xanh um tươi tốt. Đằng sau là dòng nước gợn sóng vòng quanh đại thụ, cuối cùng hội tụ thành một hồ nước.

Còn không đẹp bằng tinh vực Tạp Trì.

Kiều Tinh Nam yên lặng phê bình một câu.

Cư dân của Uyathor đại lục tạm cư trú ở một nơi tọa lạc bên trên đại thụ, Kiều Tinh Nam đi theo Asrit về phía rừng rậm, ánh mắt lén lút đánh giá chung quanh.

Lúc này mới phát hiện trên hồ nước cũng có một loạt các tòa thành cỡ nhỏ, nhìn kỹ còn có thể phát hiện được một vài thân ảnh phía trên.

Thánh kỵ sĩ trưởng của Arilance Upak đã từng tới thần bí chi địa, lúc này liền đi ở bên cạnh họ làm hướng dẫn viên du lịch.

"Thần bí chi địa rất lớn, khu vực này chỉ là một nơi cho một phần người đại lục sinh sống." Upak vừa đi vừa nhẹ giọng giới thiệu chung quanh cho bọn họ.

Nghe được câu này, Kiều Tinh Nam liền dừng lại. Một chỗ lớn như thế mà chỉ là nơi tạm cư cho một nhóm người dân đại lục thôi sao.

Xem ra, người tới đây còn nhiều hơn y nghĩ.

Dựa theo lời Upak nói, nơi này chỉ là biên giới của thần bí chi địa, không được gọi là vị trí trung tâm.

"Trung tâm của thần bí chi địa là nơi cất giữ ghi chép vạn thế." Upak giải thích: "Mà khu vực biên giới thì là chỗ tạm cư cho các đại lục điều động người đến, trừ cái đó ra, còn có không ít chỗ có thể gia tăng năng lực, bên trong nguy cơ tứ phía, nhưng cũng có chỗ không hề nguy hiểm."

Những chỗ giúp gia tăng năng lực được phân bố cực lớn, nhưng cũng không phải là nơi mà tất cả Nhân tộc hoặc là dị tộc đều có tư cách đến.

"Hôm nay là ngày đầu tiên thần bí chi địa mở ra, rất nhiều người đại lục chưa tới đây. Dựa theo bình thường thì phải chờ đến ngày mai, những người ở đại lục mới có thể tập hợp." Upak bổ sung thêm một câu.

Asrit cũng biết chuyện này, hắn rất ngay thẳng nói cho Kiều Tinh Nam nghe: "Hai ngày này việc thẩm phán còn chưa bắt đầu, Kiều có thể bảo thuộc hạ đi ra rìa ngoài gia tăng thực lực."

Ở chỗ đó cũng ít hạn chế hơn.

Nếu không biết tự lượng sức mình đi đến trung tâm gia tăng huyết mạch hoặc thể chất, trước tiên không đề cập tới việc có được cho phép hay không, mà ảnh hưởng của đẳng cấp cũng sẽ không dễ chịu.

Kiều Tinh Nam cũng từng nhìn thấy những thứ này trong tư liệu, y gật gật đầu tỏ vẻ là đã hiểu. Về phần cái này có hữu hiệu với các thẻ bài hay không, cũng phải chờ thử qua mới biết được.

Một đoàn người đi đến dưới đại thụ, một người mặc bạch bào đeo mặt nạ màu đỏ kỳ lạ đi tới. Dọc theo con đường này, Kiều Tinh Nam từng không chỉ một lần gặp phải những người ăn mặc cùng một kiểu như vậy.

Nghe nói đây là thần thị.

Thần thị đeo mặt nạ quái lạ, thái độ rất lạnh nhạt, có chút cúi đầu dẫn mọi người đến chỗ nghỉ ngơi.

Người của Arilance cùng ở trên một gốc đại thụ.

Nói là đại thụ nhưng thân cành kéo dài hợp thành vô số cung điện, mỗi một nhánh cây khổng lồ đều là một không gian bị bịt kín, các bên sẽ không quấy rầy nhau, dị tộc và những đế quốc nhân loại khác thì ở trên cây đại thụ khác.

"Kiều, chúng ta ở phía trên cùng."

Cung điện xa hoa đặt ở tầng cao nhất, là nơi đặc biệt chuẩn bị cho đế vương đại lục cùng kỵ sĩ cận vệ của bọn họ.

Kiều Tinh Nam gật đầu một cái.

Mặc dù y không chọn phòng, nhưng mà ở mặt ngoài y tốt xấu gì cũng là một đế vương, lại có quan hệ tốt với Asrit nên đương nhiên y sẽ không ở trong một cung điện khác.

Phòng của cung điện này có rất nhiều, Kiều Tinh Nam nghĩ đến việc trước đó mình luôn ở sát vách Asrit nên lần này cũng không nói cái gì, chọn phòng cũng ở cách vách hắn.

"Làm sao vậy?"

Kiều Tinh Nam phát giác được ý cười trong mắt Asrit.

"Không có gì."

Asrit còn nghĩ là mình phải chủ động gọi Kiều đến ở sát vách, không ngờ, Kiều lại lựa chọn ở cạnh hắn. Mặc dù hắn cũng không biết việc này có cái gì để mà vui vẻ, nhưng không quan trọng, hắn chỉ cảm thấy rất vui.

Asrit quy kết lý do của sự vui vẻ này là cơ hội để hắn không cần tìm lý do cũng thuận lợi ở sát bên Kiều, nhờ Kiều áp chế huyết mạch hung tàn trong cơ thể hắn.

Kiều Tinh Nam không biết trong đầu Asrit đang suy nghĩ đến cái gì, dưới ánh mắt đầy sự vui vẻ của đối phương, y dẫn thuộc hạ của mình trở về phòng.

"Các ngươi cũng nghe thấy lời Upak nói rồi đây, hiện tại có thể cùng đi khám phá thần bí chi địa." Kiều Tinh Nam nhìn các thẻ bài, kiên nhẫn dặn dò.

Sau hai ngày mới có thể tập hợp đủ tất cả đại lục, hai ngày này nếu rảnh rỗi, Kiều Tinh Nam cũng không muốn ép các thẻ bài phải ở cạnh mình.

"Nếu đi ra ngoài có thể đi cùng đám người Howard."

Kiều Tinh Nam cũng không có quên, còn có một đám dị tộc đang nhìn chằm chằm, ngó chừng những thẻ bài nhỏ yếu đáng thương lại bất lực của mình.

"Được rồi, chủ nhân!" Hỏa Nhất vui vẻ đáp lại.

Kiều Tinh Nam gật đầu cười, bởi vì còn có chuyện muốn hỏi hệ thống, y liền phất phất tay. Trước hết để cho các thẻ bài đi dạo trong tòa cung điện tìm kiếm gian phòng bọn họ vừa ý.

035 lúc này cũng lặng lẽ ngoi đầu lên.

Kiều Tinh Nam nghe thấy hệ thống kêu mình một tiếng, nét mặt ôn hòa hỏi một câu: "035 vẫn chưa trả lời ta, Hỗn Độn Tạp Trì bây giờ thế nào?"

【 Hỗn Độn Tạp Trì và chủ ý thức đều rất tốt. 】

035 nói, kiệt lực miêu tả việc Hỗn Độn Tạp Trì đã chặn đường và che đậy tín hiệu đơn giản như thế nào. Giống như cầm vợt điện bắt muỗi vậy, bép một tiếng là muỗi chết rồi.

"Vậy là tốt rồi."

Kiều Tinh Nam khẽ buông lỏng.

Hôm nay y đã tỉnh táo lại.

Dựa theo Kiều Tinh Nam phân tích, nếu như ghi chép vạn thế không thể thăm dò được Hỗn Độn đại lục thì rất có thể sẽ hướng sự theo dõi, thậm chí là thăm dò bọn họ, hoặc là không cho phép bọn họ dự thi.

Hai loại khả năng đều có thể xảy ra, loại trước sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với bọn họ, nhưng nếu là loại sau thì bọn họ cần phải tìm lý do để ứng đối, nhưng mà tổng thể mà nói cũng không có vấn đề gì lớn.

"Vất vả cho ngươi và chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì rồi." Kiều Tinh Nam ôn hòa nói với 035, "Nếu như sau này ở tinh vực Tạp Trì có hoạt động thu thập kim bùn thì nhớ nói cho ta biết."

Kiều Tinh Nam biết chủ ý thức Tạp Trì và 035 đều vô cùng muốn lấy được kim bùn.

035 suýt nữa gây ra sai lầm nghe nói như thế quả là cảm động muốn khóc. Sao kí chủ có thể tốt như vậy? Nó nhanh chóng đem phần cảm động này biến thành động lực.

【 Kí chủ! ! Bây giờ 035 sẽ trở về tiếp tục đào mỏ! 】

Không sai, quặng mỏ mà Kiều Tinh Nam sở hữu là nhờ hệ thống giúp một tay khai thác, tuy việc mà 035 phải làm cũng chỉ là đeo nón bảo hộ, đứng ở quặng mỏ chỉ đạo.

Kiều Tinh Nam không biết vì sao 035 lại đột nhiên kích động muốn đi đào quáng như vậy, nhưng đối phương không đắm chìm trong áy náy nữa thì y cũng an tâm hơn: "Tốt lắm 035, vậy mọi việc nhờ ngươi."

Khi 035 hoàn toàn không đáp lại nữa, Kiều Tinh Nam mới suy nghĩ một chút. Sau này mỗi khi y làm bất kỳ chuyện gì thì đều sẽ tuyệt đối cẩn thận, đề phòng bị đám thần chỉ tóm được cái chuôi.

Nghĩ như vậy, y đưa tay sờ lên thẻ bài Hắc Bạch Thủy Nguyệt để ở trước ngực.

Lúc trước Kiều Tinh Nam cũng không muốn lén đem Hắc Bạch Thủy Nguyệt theo cùng, nhưng rất nhiều chuyện ở thần bí chi địa đều là bí ẩn. Vì cân nhắc đến độ an toàn, Kiều Tinh Nam vẫn lén lút mang Hắc Bạch Thủy Nguyệt tới.

Đây kỳ thật cũng là một chuyện để Kiều Tinh Nam thăm dò.

Nếu như y có thể mang Hắc Bạch Thủy Nguyệt cùng vào thần bí chi địa mà không bị ngăn cản, như vậy nói rõ, ở thần bí chi địa này, thẻ bài được cho phép sử dụng, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ càng thêm an toàn.

Kiều Tinh Nam là một người lạc quan, luôn nghĩ đến mặt tốt. Hiện tại y đã biết sau này ghi chép vạn thế có lẽ sẽ có hành động nào đó với mình.

Nên y có thể sớm làm trước một vài chuẩn bị.

Kiều Tinh Nam âm thầm nghĩ kĩ một phen, sau khi ý nghĩ trong lòng dần dần thành hình, y mới thở ra một hơi, ngồi ở trên giường nhéo nhéo đôi lông mày đau nhức.

Y nằm dài trên giường, chuẩn bị híp mắt một lúc.

Mà vào lúc Kiều Tinh Nam chuẩn bị nhắm mắt lại thì không gian lại xảy ra một chút vặn vẹo.

Thơ ca tụng nhẹ nhàng giống như có thể gột rửa lòng người chảy vào lỗ tai của mình, Kiều Tinh Nam đột nhiên mở to mắt, cảnh giác nhìn chung quanh, một không gian thuần trắng.

Nơi này là nơi nào?

Y vô thức đụng một cái vào trước ngực của mình, cảm nhận được thẻ bài vẫn còn ở đó, Kiều Tinh Nam mới nhẹ nhàng thở ra.

Đúng lúc này, một viên thiên thạch bùng cháy lên ngọn lửa cực đại đột nhiên xuất hiện từ đằng xa, vạch phá không gian màu trắng, vang lên tiếng sấm nổ vang trời. Không khí nóng rực xen lẫn phá không sắc bén, nhanh chóng lao về phía Kiều Tinh Nam.

Con ngươi Kiều Tinh Nam thít chặt, trong chớp mắt viên thiên thạch khổng lồ kia cách y càng ngày càng gần, ở trong tầm mắt trở nên càng lúc càng lớn.

Đây là sự thăm dò đối với một thần chỉ lạ lẫm.

Sáu điểm sáng nhỏ vụn lóe ra ánh sáng lạnh lùng, các Thần chăm chú quan sát nhất cử nhất động của Kiều Tinh Nam.

Nếu như đối phương không phải thần chỉ, bọn họ sẽ cứu người trước.

Mắt thấy bóng người mang theo khí tức thần chỉ nhàn nhạt trước mặt dường như bị dọa cho choáng váng, không tránh cũng không né.

Điểm sáng lóe lên một cái, đang định làm thiên thạch thăm dò biến mất.

Một giây sau, nam nhân tóc đen hơi đưa tay, bên cạnh đột nhiên hiện ra hai luồng sương mù, một đen một trắng, bọn chúng quấn lấy nhau xoay tròn, trong chốc lát ngưng tụ thành một bóng người!

Một thân ảnh nam nhân có cánh chim to lớn trung thành đứng ở trước người, trên xương bả vai là hai cái cánh màu đen trắng, nhẹ nhàng mở tung ra. Trong chốc lát đen, hai đoàn sương mù trắng đen phóng thẳng về khối thiên thạch khổng lồ kia.

—— bành

Thiên thạch đều nứt, tro bụi tung bay, không khí đánh thẳng vào áo choàng của Kiều Tinh Nam, lăng liệt rung động. Hai cánh to lớn vòng lại, nhẹ nhàng che chắn những tảng đá nhỏ vụn sẽ đụng phải nam nhân tóc đen.

Lại còn là năng lực sáng tạo!

Trong các thần chỉ, chỉ có Sáng Thế thần mới có năng lực sáng tạo, không ngờ đối phương cũng có thể sáng tạo ra sinh vật bảo vệ mình!

Sáu điểm sáng trông thấy cảnh tượng trước mặt, quanh thân không ngừng lóe ra điểm sáng, như là ý thức rung chuyển của các Thần.

Mà sáu thần chỉ ý thức đều không biết, giờ phút này phía dưới biểu tình bình tĩnh của Kiều Tinh Nam là tràn đầy cảm giác may mắn.

Y giương mắt nhìn bóng lưng Thủy Nguyệt mở tung hai cánh.

Vừa nãy nếu không có Thủy Nguyệt thì mình chắc chắn đã xong đời.

Thủy Nguyệt không tiêu tán, hắn tung cánh bay đến bên cạnh Kiều Tinh Nam, cánh màu đen mở ra, đặt sau lưng Kiều Tinh Nam, bảo vệ y.

Kiều Tinh Nam tỉnh táo lại, nhìn về phía chung quanh. Chợt phát hiện, nơi xa đột nhiên ngưng tụ mấy cái vương tọa, mà ở phía trên vương tọa nhấp nhô những điểm sáng pha tạp, Kiều Tinh Nam hơi dừng lại.

Điểm sáng chậm rãi biến lớn, lờ mờ ngưng tụ thành bóng người không thấy rõ mặt, hơi đếm một chút, ước chừng có sáu người.

Một suy đoán không tốt trong lòng Kiều Tinh Nam từ trước, hiện tại đã hoàn toàn biến thành sự thật.

Xem ra là có liên quan đến mười hai thần chỉ.

"Tại sao lại tới nơi đây, hóa thân của thần chỉ?"

Âm thanh xa xăm từ trong miệng một bóng người màu trắng trong đó truyền đến.

Hóa thân của thần chỉ?

Kiều Tinh Nam nghe thấy xưng hô thế này, hơi sững sờ, y lắc lắc đầu: "Ta không phải."

Giả làm một đế vương đã đủ mệt mỏi rồi, làm sao y có thể lại khoác thêm cho mình một lớp vỏ bọc, tự nhận là hóa thân của thần chỉ nữa chứ.

Không phải thần chỉ?

Có thể tùy ý sáng tạo ra một sinh mệnh tới bảo vệ mình ở trong không gian của các Thần, ngoại trừ hóa thân của thần chỉ thì còn có thể là cái gì?

Ý thức các thần chỉ hơi động một chút, lần nữa cảm giác được khí tức trên thân Kiều Tinh Nam, trên thân vẫn còn mang theo khí tức thần chỉ nhàn nhạt.

Mặc kệ đối phương là thần chỉ, hay là có quan hệ với thần chỉ thì sau khi chứng kiến cảnh tượng vừa nãy, các thần chỉ đều sẵn sàng hiện ra chân thân bình đẳng đối đãi với đối phương.

Aliphisa là một vị thần chỉ có tính tình ôn hòa nhất trong mười hai thần chỉ, Thần nhìn về phía Kiều Tinh Nam, trong lời nói có một chút áy náy vì sự việc vừa nãy: "Trên người của ngươi có khí tức được thần chỉ che chở, việc này xuất hiện ở vẫn lạc chi địa là quá mức hiếm thấy. Vừa rồi thăm dò dưới tình thế cấp bách, xin đừng nên trách."

Thần chỉ che chở?

Thủy Nguyệt sau lưng Kiều Tinh Nam vẫn mở tung cánh, ánh mắt trung thành bảo vệ chính mình.

【 Thần chỉ Hắc Bạch Thủy Nguyệt 】

Chỉ cần không huyễn hóa ra một ngàn người thì thẻ bài sẽ không biến mất, vẫn sẽ ở trên người mình.

Rất rõ ràng, đối phương đã ngộ nhận khí tức của Thủy Nguyệt thần chỉ thành của mình.

Ngón tay Kiều Tinh Nam khẽ run, y nhìn thân ảnh màu trắng trước mặt. Vào lúc biết hệ thống che giấu các thần chỉ, y cũng đã đoán được sẽ có một trận thăm dò như thế này.

Chỉ là không ngờ lại, sẽ là tình huống đột nhiên, thô bạo như vậy.

Kiều Tinh Nam khẽ lắc đầu: "Thần chỉ phù hộ là thần chỉ ở đại lục bọn ta, chúc phúc cho đế vương."

Đây là một cơ hội.

Kiều Tinh Nam sẽ không thừa nhận mình là thần chỉ, nhưng việc thần chỉ tồn tại có thể dễ dàng giải thích, vì sao các Thần không thể thăm dò Hỗn Độn đại lục.

Aliphisa cũng không biểu hiện ra ngoài là có tin tưởng hay không, giọng nói của Thần linh hoạt kỳ ảo: "Đã có thần linh che chở, vì sao còn muốn đi vào vẫn lạc chi địa của bọn ta."

Mười hai thần chỉ ở vẫn lạc chi địa chỉ là vì muốn thủ hộ các đại lục vỡ vụn.

Một người là hóa thân của thần chỉ hoặc là có mang theo khí tức của thần chỉ, vì sao lại đi vào khu vực của bọn họ?

Kiều Tinh Nam không cần nghĩ đều biết, mình bây giờ không thể nào nói thật ra được. Dù sao thì những vị thần này cũng không biết việc mình tới chỉ là vì duy trì thiết lập nhân vật.

Trên mặt y mang theo ý cười vừa đủ: "Thần chỉ đại lục bọn ta yêu thích sự thiện lương, trung thành và nhiệt tình. Với tư cách là đế vương Hỗn Độn đại lục, ta nên cẩn tuân lời dạy bảo, mang theo lòng nhiệt tình hữu hảo tâm đi vào thần bí chi địa."

"Ta nghe nói chỉ khi ký tên lên trên ghi chép vạn thế, mới có thể được các đại lục khác thừa nhận."

"Làm như vậy cũng chỉ là kỳ vọng có vẻ xây dựng quan hệ tốt với các đại lục."

"Đương nhiên để tới đây, ta cũng có tư tâm của đế vương, muốn cho đế quốc của mình càng thêm cường đại."

Từ lần trước câu thông với Mi Nhan, Kiều Tinh Nam đã ghi nhớ một câu, đó chính là thần chỉ cao cao tại thượng, ánh mắt các Thần sẽ không vì người đời mà dừng lại.

Nhưng đối mặt với các thần chỉ khác, cho dù là mười hai thần chỉ cũng sẽ không coi nhẹ đối phương.

Cho nên lúc nói chuyện, Kiều Tinh Nam đã cố ý giật một cây cờ lớn, dùng cái này để cho lời mình nói ra có độ tin cậy cao hơn một chút.

Đối với lời giải thích của Kiều Tinh Nam, sáu vị thần chỉ trước mặt phần lớn là bán tín bán nghi.

Thật sự có đế vương đi vào thần bí chi địa chỉ là vì muốn xây dựng quan hệ với các đại lục khác?

Hơn nữa thần chỉ của đối phương khí tức nồng hậu dày đặc, cộng thêm biểu hiện trước đó, rõ ràng không phải chỉ là một nhân loại bình thường như y nói.

Các Thần vẫn cho rằng đối phương là một thần chỉ.

Trước mắt có thể thấy, vị thần chỉ này không có ác ý với các Thần, mặc dù chẳng biết tại sao lại đóng vai "đế vương nhân loại", nhưng nếu có ác ý, có bản lĩnh cường đại sáng tạo thì cũng sẽ dễ dàng có thể nghiền nát ý thức của các Thần còn sót lại.

Căn bản không cần phải giải thích nhiều như vậy.

Thế là các thần chỉ bóng trắng chỉ đơn giản trao đổi một phen về tình huống của Hỗn Độn đại lục. Bóng trắng cầm đầu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: "Nếu ngươi vì giao lưu mà đến thì sau khi thông qua cửa thứ sáu, ta sẽ ghi đại lục của ngươi lên trên ghi chép vạn thế, sau đó giao lưu cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều."

Kiều Tinh Nam chỉ lộ ra một nụ cười thân thiện, tỏ vẻ cảm tạ với vị thần ôn hòa này.

Sau đó các thần chỉ khác cũng hỏi Kiều Tinh Nam một vài chuyện liên quan tới Hỗn Độn đại lục, nhất là một thần chỉ với giọng nói thô cuồng, trong lời nói là sự hào sảng, rất hiếu kì về một đại lục cường đại được thần chỉ phù hộ sẽ có bộ dáng như thế nào.

Nhưng mà thời gian dần trôi, các câu hỏi kế tiếp đều chuyển dời đến những người cùng đi với Kiều Tinh Nam và người Uyathor đại lục đến thần bí chi địa.

Vị thần chỉ với giọng nói thô cuồng trông dáng vẻ rất là hào phóng, không quan tâm nói: "Đế vương Hỗn Độn, về sau đừng qua lại với tên nhóc con tóc vàng kia, hắn không phải là. . ."

Còn chưa có nói hết, một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên quát lớn một tiếng, "Chớ có nói lung tung."

Kiều Tinh Nam nghe nói như thế, ngơ ngác một lát, sau đó nở nụ cười, làm như không nghe thấy.

Nhưng mà bên trong tư tâm, y cũng biết người đối phương nói là Asrit.

Rõ ràng đây cũng là lần đầu tiên Asrit tới, hắn cũng chưa biểu hiện gì cả, vì sao thần chỉ lại đột nhiên nhắc đến hắn?

Arilance đế vương có thể có cái gì khiến các thần chỉ đều phải bài xích? Kiều Tinh Nam phân tích một chút, cũng chỉ có huyết mạch kim lân của Asrit thôi.

Trong lòng của y đã nắm chắc, những thần chỉ này bảo mình là ít qua lại với Asrit, thái độ cũng không tính là chán ghét, có lẽ tạm thời sẽ chưa có tác động gì đến Asrit.

Nói thế nào cũng là bạn bè, Kiều Tinh Nam định là sau khi trở về sẽ dùng biện pháp để ám chỉ cho Asrit, nhắc hắn cẩn thận một chút, về sau tận lực ít đến nơi này.

Nghĩ đến đây, cuộc nói chuyện của y và thần chỉ cũng dần dần rơi vào hồi cuối.

Một thân ảnh bên trong sáu vị thần chỉ đưa tay vung lên, trong chớp mắt, không gian vặn vẹo trở về chỗ cũ.

Lúc Kiều Tinh Nam mở mắt ra, trong cơn mông lung, con mắt màu vàng óng nhìn lên đồng hồ quả lắc treo trên tường, thời gian không khác chút nào với lúc trước khi y đi ngủ.

Vậy là trong khoảng thời gian mình rời đi, hiện thực căn bản không có thay đổi, mình giống như chỉ là vừa mở mắt và nhắm mắt, những chuyện vừa mới phát sinh giống như chỉ là một giấc mộng.

Một giây sau, Kiều Tinh Nam nhìn thấy Thủy Nguyệt bị huyễn hóa đứng ở bên cửa sổ phòng mình.

Vừa nãy y thật sự đã gặp mặt mười hai thần chỉ một lúc.

Kiều Tinh Nam thở ra một hơi, ngồi dậy vỗ vỗ bả vai Thủy Nguyệt, nói khẽ: "Cảm ơn Thủy Nguyệt."

Cánh chim màu trắng đen của Thủy Nguyệt khẽ run lên, một giây sau huyễn hóa thành làn sương mù đen trắng, một lần nữa biến lại thành thẻ bài trước ngực Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam ngoắc ngoắc môi, đứng lên đi đến cửa sổ cung điện, nhìn mặt trăng phía ngoài, trái tim vẫn chưa được yên tĩnh.

Cửa thần chỉ đã tạm thời đi qua, nhưng y biết, chỉ cần y vẫn giữ thân phận là con dân trong đại lục có thần chỉ thì ở thần bí chi địa này, y sẽ chính là người luôn bị các Thần để ý đến. Không những thế, đối phương dường như còn đang hoài nghi y là một thần chỉ.

Mười hai thần chỉ chắc chắn sẽ nhìn mình chằm chằm mọi lúc mọi nơi.

Đây thật sự không phải là một tin tức tốt.

Kiều Tinh Nam phủi nhẹ một tia lo âu trong lòng đi, đi tới bên giường, nằm ở trên giường rồi nặng nề thiếp đi.

Ngày thứ hai, người mà các đại lục phái tới đều lục tục đi đến thần bí chi địa.

Kiều Tinh Nam ngồi ở bên bàn, cùng Asrit vừa đi vào phòng của mình chậm rãi uống trà.

"Tối nay đại lục tề tụ, sẽ tổ chức yến hội đại lục tại bên trong phòng yến hội ở khu vực trung tâm." Asrit hơi lười biếng nói.

Hắn rất không thích yến hội, ồn ào lại nhàm chán.

Kiều Tinh Nam gật đầu một cái, ánh mắt của y rơi khuôn mặt tái nhợt của Asrit, trong giọng nói mang theo một tia quan tâm: "Asrit, thân thể của ngươi có thể chống đỡ được không?"

Y giống như vô ý nói: "Thần bí chi địa đường xá xa xôi, ngươi phải lấy thân thể làm trọng."

Về sau nếu có thể không đến thần bí chi địa thì cũng đừng tới nữa.

Với bề ngoài của ngươi dường như có chút nguy hiểm.

Khóe miệng Asrit nhếch lên, cảm thấy rất vui vẻ vì được Kiều Tinh Nam quan tâm: "Có thể."

Vừa nhìn là biết đối phương không hiểu được ám hiệu của mình, Kiều Tinh Nam ngầm hừ một tiếng, nhấp ngụm trà.

"Ra ngoài đi dạo một chút đi." Asrit lười biếng đứng lên: "Trước khi bắt đầu yến hội, chỉ có lúc này là an tĩnh nhất."

Kiều Tinh Nam nghe xong lời này cũng cảm thấy có lý.

Hai người liền sóng vai ra ngoài phòng.

Kỳ thật bọn họ cũng không đi đâu xa, chỉ đi quanh cành cây lớn hai vòng, nhìn bóng người như nước chảy ở phương xa.

"A, Kiều, đó là thuộc hạ của ngươi đúng không?" Asrit tùy ý nhìn về phía bầu trời, sau đó nhìn về phía Kiều Tinh Nam.

Một ngọn lửa màu xanh lam to bằng nửa người trưởng thành đang tung bay trên không trung, cùng một cặp cánh chim màu đen đang không ngừng bay lượn bốn phía, nhìn kỹ còn có thể trông thấy tinh tú điểm phía trên hai cái cánh đó.

Hình như là đôi phu thê kia.

Kiều Tinh Nam dừng lại, y nhìn về phía Asrit đang nhìn, ngọn lửa màu xanh lam trên không trung càng thêm bành trướng.

Đây là thế nào?

Từ khi số 0 lên tới bậc SSR, tốc độ đi đường của nó mặc dù vẫn chậm chạp như cũ, nhưng cũng không cần y phải mỗi ngày phân thần khống chế nó nữa. Cho nên ở thời điểm này, Kiều Tinh Nam không hề biết chuyện gì đã xảy ra.

Ngón tay điểm nhẹ, Kiều Tinh Nam kết nối với tinh thần của số 0, lúc này số 0 và Tư Sa đang lẳng lặng đứng ở bên dưới Mana Lund.

【 Chủ nhân? 】

Ngón tay Kiều Tinh Nam khẽ động, hỏi về tình huống của bọn họ.

"Cái chỗ kia." Asrit nhìn thấy khoảng cách giữa Kiều Tinh Nam và hắn, trong lòng khó chịu.

Không để lại dấu vết xích lại gần đối phương, Asrit hồi ức nói: "Là chỗ rìa ngoài có thể gia tăng năng lực."

Kiều Tinh Nam nghe thấy Asrit nói xong, đồng thời bên tai cũng truyền tới giọng nói hơi có chút ngập ngừng của số 0.

Nghe xong số 0, trong mắt Kiều Tinh Nam hơi bất ngờ.

Hoá ra rìa ngoài của thần bí chi địa này cũng có thể gia tăng thực lực của các thẻ bài.

Không phải đẳng cấp, mà là thực lực.

Số 0 vẫn là SSR(cấp một), nhưng thực lực của nó cường đại hơn một chút so với SSR trước đó. Mặc dù cũng không rõ ràng, nhưng một chỗ không cần bỏ ra đồng vàng cũng có thể gia tăng thực lực lên đúng là đáng kinh ngạc.

Chính vì vậy mà Hỏa Nhất kích tình bành trướng trên không trung lúc này cùng với phu thê Mana Lund đã không kìm nén được tính tình kích động của mình mà bay lên không trung, lao thẳng về phía tiết ra đầy tinh lực kia.

Cũng không phải chuyện lớn gì, Kiều Tinh Nam cũng yên lòng, gật đầu một cái với Asrit bên cạnh: "Bọn họ không sao đâu."

Asrit ừ một tiếng.

Cũng chính là vào lúc này, Kiều Tinh Nam mới phát hiện khoảng cách giữa mình và Asrit hơi gần, gần như là bả vai dán bả vai, tay hơi động đậy là có thể cọ vào tay của đối phương, ẩn ẩn cảm thấy sự ấm áp trên mu bàn tay đối phương.

"Đi thôi, yến hội sắp bắt đầu rồi."

Kiều Tinh Nam nói xong liền quay người chuẩn bị trở về phòng,

Ánh mắt Asrit tối sầm lại, nhìn khoảng cách giữa mình và Kiều Tinh Nam lại cách xa ra, hắn lập tức nhấc chân đi theo: "Được."

Kiều Tinh Nam đúng là bởi vì đã đến giờ nên mới xoay người, đám người bọn họ gần như là người đến yến hội Uyathor đại lục chậm nhất.

Về phần những người tiến vào sảnh yến hội Uyathor đại lục sớm nhất thì đương nhiên chính là Madipa đế quốc cẩn thận chặt chẽ. Vì là do vương tử lĩnh đội nên càng sợ mất lễ nghi hơn những người khác.

Mắt thấy lãnh chúa dị tộc ở Uyathor đại lục góp thành một đống, đế vương Odrifi, Goliland và Biala lại đi cùng nhau, vương tử Madipa không hợp với bọn họ vô cùng kỳ vọng Arilance đế quốc đến.

Bởi vì các kỵ sĩ cấm không được đi vào, cho nên vào thời điểm này, vương tử Madipa thậm chí còn không có người nói chuyện cùng.

Ở trên yến hội này, Uyathor đại lục cũng không được coi trọng.

Kiều Tinh Nam cầm một cái ly đế cao trong suốt, đứng ở bên cạnh Asrit, quan sát tình thế hiện tại.

Uyathor đại lục cũng không hề yếu.

Nhưng buổi yến hội này giống như là đang tận lực giảm đi giá trị của Uyathor đại lục.

Kiều Tinh Nam nhấp một ngụm rượu đỏ, an tĩnh nhìn các đại lục chung quanh, phân tích ai là ai.

Asrit thì không quan tâm gì cả, ngồi ở bên người Kiều Tinh Nam, vừa ngáp, vừa nghĩ lúc nào có thể trở về nghỉ ngơi.

Không biết vì sao, từ khi bước vào địa phương này, Asrit liền cảm thấy mỗi một khối xương đều đau nhức.

Rất nhanh, âm thanh thơ ca tụng của buổi yến hội vang lên, một thần thị mặc bạch bào, đeo mặt nạ màu đỏ đi tới.

Ánh mắt Kiều Tinh Nam nhìn về phía vị thần thị đứng ở trung tâm, chỉ thấy hắn chậm rãi hát lên ý nghĩa tồn tại của thần bí chi địa, cảm tạ thần chỉ dùng sinh mệnh để thủ hộ các đại lục bị phá thành những mảnh nhỏ.

Sau khi tụng hát xong, thần thị liền lui xuống, người lên đài tiếp tục chính là sáu vị đại lục chi chủ.

Bọn họ là sáu đại lục thờ phụng mười hai thần chỉ, cũng là sáu đại lục thực lực mạnh nhất hiện tại.

Kiều Tinh Nam nhớ lại tư liệu về ghi chép vạn thế mà trước đó y từng đọc, mặc dù tin tức không hoàn chỉnh, nhưng y vẫn mơ hồ chắp vá được những chuyện đã xảy ra.

Bởi vì thần chỉ đã mất, đại lục bị phá thành mảnh nhỏ, các Thần không có cách nào bảo hộ được tất cả đại lục, chỉ có thể dựa vào thần lực còn sót lại mà bảo vệ một phần đại lục thờ phụng mình.

Các đại lục khác thì lưu ly tứ tán.

Cho tới bây giờ, các đại lục dần dần đoàn tụ bởi vì thần bí chi địa và ghi chép vạn thế, đương nhiên nói là đoàn tụ cũng không đúng lắm.

Dù sao thì nội dung trong cuốn sách đó cũng chỉ là suy đoán, khối đại lục hoàn chỉnh thực sự quá lớn khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng.

"Kiều, ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?"

Asrit nhìn Kiều Tinh Nam, trông thấy con mắt vàng kim của y không hề chớp mắt nhìn sáu người trên đài rất là chuyên chú, không biết đang suy nghĩ cái gì, Asrit nhìn lên trên đài, ánh mắt có chút không vui.

Con mắt xanh biếc của hắn hiện lên một tia hồng quang, sau đó bị hắn đè ép xuống. Hắn biết mình còn vị thành niên, sẽ không đánh lại được bọn họ.

Ánh mắt Asrit nhìn về phía Kiều Tinh Nam, trong lòng ẩn ẩn dâng lên cảm giác cấp bách, dường như nếu mình không trưởng thành được thì sẽ đánh mất đi thứ gì đó.

Kiều Tinh Nam lúc này lại không phát giác ra được cảm xúc dị thường của Asrit, y chăm chú nghe nội dung nói chuyện của các đại lục chi chủ trên đài, trong lúc nhất thời hơi sững lại.

"Mười năm một lần đoàn tụ ở thần bí chi địa, chúng ta cứ dựa theo lệ cũ năm trước, đó là trước khi rời khỏi thần bí chi địa sẽ thống kê lại những đại lục thông qua được cửa thứ sáu, lấy được công nhận của ghi chép vạn thế."

"Chờ đến năm tiếp theo, có thể căn cứ vào thứ tự của đại lục, điều động giao hoán sinh(học sinh trao đổi) đến các đại lục trong vòng một năm, càng làm tăng thêm tình hữu nghị giữa các đại. Hi vọng tất cả đại lục chi chủ đều có thể sớm chuẩn bị sẵn sàng."

Kiều Tinh Nam lập tức nghĩ thông suốt. Hèn chi, lúc mình nói muốn giao lưu với các đại lục khác, thần chỉ lại bảo mình phải thông qua cửa thứ sáu.

Hoá ra là ở chỗ này chờ mình!

Móa!

Kiều Tinh Nam không cần động não nghĩ cũng biết tình trạng tiến thối lưỡng nan của mình sau này.

Bây giờ y phải chiến thắng các cửa ải của ghi chép vạn thế, còn nhất định phải xông đến cửa thứ sáu. Nếu không mình sẽ bị Uyathor đại lục chất vấn.

Nhưng thông qua cửa thứ sáu, sự việc phải đối mặt tiếp theo chính là “giao hoán sinh”.

Nghe tên là biết, các đại lục sẽ tự điều động những thế hệ mới qua đại lục của nhau học tập một quãng thời gian.

Vừa nãy mình đã nói với các thần chỉ là mình muốn giao lưu với các đại lục khác, thúc đẩy sự phồn vinh, hiện tại cũng không thể nào cự tuyệt.

Hơn nữa có lẽ hiện tại y vẫn còn đang bị các thần chỉ chú ý, cho dù muốn cự tuyệt cái thứ này thì cũng không thể không lộ ra bộ dáng hứng thú.

Kiều Tinh Nam suýt nữa thì bóp nát cái chén trong tay.

"Kiều, ngươi cảm thấy hứng thú với vụ giao hoán sinh kia à?"

Asrit nhìn con mắt hơi sáng của Kiều, bỗng nhiên hiểu rõ, y hứng thú với cái này sao?

Mặc dù hắn cũng không hiểu giao hoán sinh có cái gì tốt, nhưng mà Asrit vẫn hỏi câu này với Kiều Tinh Nam để ánh mắt Kiều Tinh Nam có thể dời khỏi đám người trên đài.

Không có.

Kiều Tinh Nam nở nụ cười, nhưng trái tim thì đang không ngừng đập loạn.

Liệu có một loại khả năng nào mà hệ thống có thể trực tiếp gửi cho đại lục của mình một gói quà lớn, có thổ địa có đế quốc còn có các chủng loại người hay không?

Sang năm sẽ có học sinh tới đó học đó.
Chương kế tiếp