Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 75: Kim lân trưởng thành (thượng)
Ma pháp sư áo bào đen đập quyền trượng xuống đất, sàn nhà đá cẩm thạch lấy nữ vương làm trung tâm lập tức chia năm xẻ bảy. Trong chốc lát, toàn bộ sảnh yến hội liền chìm xuống một nửa.

Quý tộc bám gót thân vương cùng đại thần ở trong yến hội chiếm tuyệt đại đa số, bọn họ giống như đã được thông báo trước, đứng ở trên mặt đất không bị hạ xuống, trên mặt tận lực toát ra biểu tình khiếp sợ.

Mà số ít quý tộc trung lập tham gia yến hội cùng các đại thần theo phái thủ hoàng thì vô cùng hoảng hốt, bọn họ đứng cách rất gần vị trí mà nữ vương đứng.

Mặc dù biết thân vương dã tâm bừng bừng, nhưng bọn họ chưa từng nghĩ đến đối phương sẽ làm ra chuyện điên cuồng như vậy, thậm chí còn muốn nhân cơ hội lấy mạng của bọn họ!

Các đại thần và quý tộc đều không phải là kẻ ngu xuẩn, nếu nói sự kiện này không liên quan gì đến thân vương, bọn họ sẽ là người đầu tiên không tin. Mấy người rất nhanh đã nghĩ thông suốt dụng ý mà đối phương làm như thế, chỉ cần bọn họ và nữ vương đều chết, thân vương sẽ có thể đẩy hết tất cả chuyện này lên trên thân những người khác, trực tiếp thượng vị.

Không phải chỉ là không chung đội thôi sao? Lại bị đối xử tàn nhẫn như thế! Phẫn nộ và oán hận lập tức xông lên đầu, các đại thần và quý tộc trung lập cắn răng. Chỉ cần có thể sống sót, bọn họ tuyệt sẽ không cho phép tên thân vương tàn bạo này đặt chân vào hoàng vị!

Các quý tộc và đại thần vừa nghĩ, vừa cố gắng chạy trốn cực nhanh. Đúng lúc này dưới chân đột nhiên truyền đến cảm giác mất trọng lượng, sự bối rối và sợ hãi trước tử vong khiến cho đầu óc bọn họ lập tức trống rỗng.

Mấy người đều hoảng sợ nhắm chặt hai mắt lại, thân thể hạ xuống thẳng tắp, sau đó —— uỳnh. Không ngờ, bọn họ lại không bị rơi xuống dưới đó, mà chỉ nặng nề rơi vào một cái lưới lớn co dãn.

Sợi tơ tinh thần lực lục sắc giao thoa với nhau, như là mạng nhện trực tiếp ngang qua một cái hang lớn hắc ám. Bọn họ run rẩy bám vào cái võng tinh thần lực, mở to mắt nhìn xuống lỗ đen thâm bất khả trắc phía dưới.

Chỉ mới nhìn một cái, các quý tộc và đại thần nằm trên võng tinh thần lực đã bị dọa đến mức đầu đầy mồ hôi.

Bọn họ nuốt nước miếng một cái, ngẩng đầu, nhìn về phía nam nhân thần bí đang đứng ở trên sợi tơ tinh thần lực. Nữ vương cứ tưởng là đã rơi xuống đầu tiên bị đối phương nắm chặt cổ tay, bảo hộ ở sau lưng.

Theo tin tức trước đó thì vị này là một sứ giả đến từ bí đoàn.

Nam nhân với mũ trùm màu trắng che khuất khuôn mặt, từ góc độ của bọn họ, chỉ có thể nhìn thấy cái cằm góc cạnh rõ ràng của đối phương, có vẻ vừa trầm mặc vừa thần bí.

Loại thủ đoạn này đúng là cường đại mà khó lường.

Các quý tộc và đại thần nằm trên lưới tơ vừa cảm thấy may mắn lại vừa hiếu kì. Bọn họ đã sớm nghe nói về việc bên cạnh nữ vương có một bí đoàn rất mạnh đi theo, nhưng chưa từng nghĩ tới bí đoàn này lại mạnh mẽ như thế. Bởi vì dưới sự khống chế khủng khiếp của thân vương, bên cạnh nữ vương tuổi nhỏ của bọn họ làm sao có thể có người thủ vệ cường đại như vậy?

Mà cảnh tượng bây giờ tựa như là đánh thẳng vào mặt của bọn họ, nếu không nhờ bí đoàn này thì bọn họ đã sớm chết rồi.

Đối diện là ba ma pháp sư đang lơ lửng giữa không trung. Mắt thấy công kích của mình không hiệu quả, ánh mắt cả ba đều hơi kinh ngạc, lập tức đưa tay ra tiếp tục công kích.

Không chờ bọn họ vừa niệm xong chú ngữ, một ngọn lửa màu u lam đột nhiên xuất hiện. Ngọn lửa đột nhiên bành trướng, phân tán thành bốn năm đại hỏa cầu bay thẳng về phía ma pháp sư.

"Đây là lửa gì? !"

Các ma pháp sư áo bào đen không hề để ý đến mấy ngọn lửa đang trào về phía bọn họ, trong bọn họ cũng có pháp sư tạo ra lửa nên không hề sợ lửa.

Vị ma pháp sư ngoài cùng bên phải trực tiếp vung vẩy quyền trượng trong tay, phóng thích ngọn lửa của mình ra để công kích.

Nhưng bọn họ cũng không thể ngờ được, ngọn lửa mà bọn họ thả ra lại trực tiếp bị ngọn lửa màu u lam kia thôn phệ.

Ngay sau đó, trên không trung xuất hiện hai thân ảnh, một nam một nữ, hai cánh sau lưng ẩn ẩn có hoa văn tinh tú, cánh tung bay, ngưng tụ ra khí tức nguy hiểm.

Các quý tộc và quan chức nằm trên sợi tơ tinh thần lực nhìn cảnh chiến đấu trước mặt thì lập tức hoa mắt chóng mặt, nội tâm khuấy động không thôi.

"Cũng không biết khi thân vương nhìn thấy tràng cảnh này thì sẽ có cảm tưởng thế nào."

Trong lòng một đại thần dâng lên sự hiếu kì. Cái tổ chức tên là “bí đoàn” có thể phái ra những thành viên cường đại như này rốt cuộc là loại tổ chức gì, vì sao từ trước đến nay bọn họ đều chưa từng nghe nói đến?

Chiến cuộc ác liệt đã rơi vào hồi cuối, ba vị ma pháp sư kia cuối cùng cũng bị đánh ngất xỉu, rồi bị cặp đôi ác ma hung hăng áp chế dưới chân.

Kiều Tinh Nam nhìn Mana Lund vung cánh lên, bèn bảo số 0 chuyển dời bọn họ đến địa phương an toàn, sau đó mới thở dài một hơi.

Lúc này, các quý tộc và đại thần đều đã thoát ra khỏi lỗ đen đáng sợ, sợi tơ tinh thần lực lục sắc cũng đang dần dần tiêu tán.

Hóa ra đây chính là kỹ năng kèm theo của số 0.

Kiều Tinh Nam chuyên chú nhìn võng tinh thần lực trên màn sáng đang dần dần hóa thành tia sáng rồi biến mất.

Trước đây y cũng cảm thấy rất hứng thú với những kỹ năng kèm theo của các tấm thẻ bài, cũng từng thăm dò cân nhắc qua. Nhưng bởi vì không có phương hướng nên đến cuối cùng vẫn chưa thăm dò ra được một thẻ bài nào cả.

Lần này đột nhiên kích hoạt, thật đúng là trùng hợp.

Kiều Tinh Nam nghĩ nghĩ, đầu ngón tay khẽ run lên, mở giao diện hệ thống ra, lặng lẽ nhìn vào kỹ năng kèm theo [ sợi tơ tinh thần du tẩu ] của số 0.

【 Kỹ năng kèm theo do thẻ bài con rối số 0 tự kích phát ra, sợi tơ tinh thần lực có thể tùy ý di chuyển, chiều dài, độ cứng, phạm vi, thời gian sử dụng của sợi tơ tinh thần lực không bị hạn chế.

Chú thích: Cụ thể hóa, không thể dùng làm thủ đoạn để công kích 】

Kiều Tinh Nam suy nghĩ một chút. Nói một cách đơn giản thì kỹ năng kèm này thật sự đúng như tên gọi của nó, sau khi thiết lập, độ cứng và chiều dài của sợi tơ tinh thần lực đủ để nâng đỡ nhiều người.

Đáng tiếc là kỹ năng này không thể dùng để công kích. Nếu có thể tự do lựa chọn chiều dài và độ cứng của sợi tơ tinh thần lực thì đây chắc chắn là một loại năng lực cường đại khiến cho người ta phải khiếp sợ.

035 tung bay ở trên đầu Kiều Tinh Nam, trên thân thể béo ị đeo một cái nón bảo hộ. Nó vừa nghe được tin số 0 đã kích hoạt được kỹ năng kèm theo thì đến cả mũ cũng không cởi đã lập tức từ chỗ đào quáng chạy đến đây.

Sự thật chứng minh, kỹ năng này quả thực rất là vô bổ.

Sợi tơ tinh thần lực không thể dùng để công kích, vậy nghĩa là công dụng của nó cũng chỉ có thể là dẫm lên trên. Giống như vừa rồi tạm thời dựng lên một cái võng tinh thần lực, thậm chí đến cả tạm thời phòng ngự cũng không thể, dù sao nó cũng không có tác dụng bảo vệ.

035 vạch lên đầu ngón tay suy nghĩ, cũng không nghĩ ra được xem cái kỹ năng kèm theo này cụ thể có thể làm ra được chuyện gì.

Ngược lại là Kiều Tinh Nam, sau khi biết kỹ năng của số 0 là cái dạng này thì tâm trạng vẫn luôn không tệ.

Tương phản với suy nghĩ của 035, y thấy, kỹ năng này có rất nhiều tác dụng. Có thể giúp cho mọi người tùy ý đi lại được ở trên sợi tơ tinh thần lực, cái này bản chất của nó đã rất cường đại.

035 nhận ra lúc này kí chủ lại chuyển hướng ánh mắt lên trên màn sáng, nó bật lên hai lần ở trên không trung, vừa định lặng lẽ rời khỏi nơi này tiếp tục đào quáng thì chợt phát hiện chân mày kí chủ cau lại.

Động tác nhảy nhót của 035 cũng dừng lại.

"Kiều, xảy ra chuyện gì vậy?"

Asrit cũng phát hiện cảm xúc của Kiều Tinh Nam tựa hồ có chút không đúng, hắn hơi nghiêng đầu, nhẹ giọng hỏi.

Kiều Tinh Nam ngước mắt nhìn màn sáng: "Không sao, ta chỉ đang tự hỏi ba tên ma pháp sư kia có phải người của đế quốc Segwey hay không."

Hoá ra không phải là bởi vì kỹ năng vô dụng của số 0 à?

035 lặng lẽ thở ra một hơi, nó cũng hiểu là Kiều Tinh Nam và kí chủ khác không giống nhau. Gần đây Đạc Nhạc thúc hàng quá gấp, nó cũng không thể thường đến đây, nhìn bộ dáng của kí chủ bây giờ cũng không có gì gọi là thất vọng, vậy thì nó cũng có thể yên tâm rời đi.

Về phần cửa thứ nhất này, kí chủ thông minh như vậy nhất định có thể thông qua an toàn.

035 nghĩ đến đây rồi liền quay lại không gian hệ thống.

Kiều Tinh Nam cũng không biết hệ thống lại có lòng tin vào mình như vậy, khuôn mặt y ngưng trọng nhìn màn sáng trước mặt.

Tính từ bây giờ thì còn một giờ nữa yến hội sinh nhật mười ba tuổi của nữ vương mới chính thức kết thúc.

Các cửa ải ở sáu cấp độ đầu tiên đều liên quan đến nhau.

Cho nên thân phận của ba ma pháp sư trước mặt chắc chắn là sẽ rất quan trọng cho kịch bản sau này.

Nếu như ba ma pháp sư này thật sự là do đế quốc Segwey phái tới, như vậy thì rất rõ ràng, kịch bản sau này mà vị trận doanh chi chủ của bọn họ phải đối mặt có lẽ sẽ càng thêm phức tạp.

Mượn ánh mắt số 0, Kiều Tinh Nam nhìn thấy được khuôn mặt căng thẳng của nữ vương Ariel mười ba tuổi, nhưng vẫn ráng chống đỡ nở nụ cười, xử lý đâu vào đấy những kẻ phá hủy sinh nhật của nàng.

Mặt đất chia năm xẻ bảy cũng dần dần khôi phục thành bộ dáng lúc trước bởi vì đám ma pháp sư đã rời đi.

"Đa tạ mấy vị các hạ."

Khi tàn cuộc được thu thập xong, nụ cười trên mặt Ariel liền trở nên hơi tiều tụy. Nàng nhìn số 0, Tư Sa và Mana Lund, khẽ khom người hành lễ.

"Nếu không có mấy vị các hạ trợ giúp, vận mệnh của ta sẽ càng thêm bi thảm."

Mana đi qua, nhẹ nhàng ôm nữ vương tuổi nhỏ trước mặt, an ủi nàng vài câu.

Ariel cuối cùng cũng giữ vững được tinh thần. Nàng vừa định nói thì lại nghe thấy các vị kỵ sĩ chung quanh nàng kích động quỳ trước mặt nàng tâu: "Bệ hạ, ma pháp sư đế vương Segwey phái tới đã đến."

Ma pháp sư đế quốc Segwey?

Kiều Tinh Nam đưa mắt nhìn thời gian, yến hội sinh nhật mười ba tuổi của nữ vương vẫn chưa kết thúc.

Y nói thầm với số 0 ở trong lòng bảo nó nhắc nhở mọi người chú ý cảnh giác, sự chú ý của y cũng rơi vào trên người Ariel.

May mắn chính là sự tình phát triển cũng không phức tạp như vậy.

"Tham kiến nữ vương."

Ba vị ma pháp sư giống ba người lúc trước y như đúc, lúc này đang hành lễ với nữ vương.

Ba người trước lúc tiến vào cũng nghe nói một ít chuyện phát sinh lúc này, sắc mặt đen trầm đều có chút không vui.

Chẳng ai ngờ rằng, ba ma pháp sư bọn họ đang đi trên đường lại gặp phục kích, nhưng là ma pháp sư đứng đầu đế quốc Segwey nên bọn họ cũng không bị thương, chỉ là trễ nải một chút thời gian đi đường.

Không ngờ, kẻ địch lại thừa cơ hội này, giả trang thành ba người bọn họ đi đến tập kích nữ vương.

Nghe được câu chuyện hóa ra là như vậy, Kiều Tinh Nam bèn chú ý nhất cử nhất động của bọn họ, cảm thấy khả năng bọn họ nói dối là rất nhỏ, mới khẽ thở ra một hơi.

Chí ít hiện tại thì đế quốc Segwey cũng không có ý xen vào nội chính của đế quốc Grand, tình huống tạm thời không quá là bết bát.

Tâm trạng Ariel vốn đang có chút nặng nề, sau khi biết phỏng đoán xấu nhất đã không trở thành sự thật thì trên mặt cũng mang theo một nụ cười vui vẻ như trút được gánh nặng.

"Đa tạ ba vị các hạ, không ngại vạn dặm xa xôi để tới đây."

Ba vị ma pháp sư thực lực cao cường cũng tâm cao khí ngạo, đối với Ariel tuổi nhỏ mặc dù tôn kính, nhưng cũng không nói gì nhiều với nàng. Chỉ là sau khi làm phép dán hai cấm chú thủ hộ lên người Ariel thì liền giận đùng đùng đứng lên chuẩn bị tìm mấy tên ma pháp sư kia tính sổ.

Mà đúng vào lúc này, âm thanh đồng hồ quả lắc vang lên, sinh nhật mười ba tuổi của nữ vương cũng đã tới lúc kết thúc.

—— đinh, chúc mừng Hỗn Độn đại lục thông qua cửa thứ nhất ghi chép vạn thế.

—— mười phút sau, tự động thanh tràng.

Kiều Tinh Nam biết, sau khi thông qua cửa thứ nhất, số 0 bọn họ sẽ rời khỏi thế giới này. Trong lúc chờ đợi cửa thứ hai thì sẽ tiến vào thế giới trận doanh.

Nghĩ nghĩ, ngón tay Kiều Tinh Nam điểm nhẹ, khống chế số 0 nói với nữ vương: "Chúng ta sắp rời đi."

Ariel sững sờ, bên trong đôi mắt màu xám bạc hơi không nỡ.

Nhưng nàng cũng biết, bí đoàn sứ giả trước mặt biết mình có thể sẽ gặp phải nguy hiểm nên mới đến để giải cứu nàng, không thể nào cứ ở bên cạnh nàng mãi được. Bây giờ nàng đã vượt qua sinh nhật mười ba tuổi, có tư cách nhiếp chính, cũng có ma pháp sư có thể bảo hộ an toàn của nàng.

Còn mấy vị sứ giả này, nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành.

Ariel đè xuống sự không nỡ và ỷ lại trong lòng, nhếch khóe miệng lên, mang trên mặt nụ cười kiên nghị. Lần đầu tiên nàng nói ra lời hứa hẹn với các bí đoàn sứ giả trước mặt: "Vì tương lai của đế quốc, ta sẽ cố gắng bảo vệ quốc gia này."

Trở thành một nữ vương hợp cách.

Tiểu nữ hài mười ba tuổi dáng người thẳng tắp, nét mặt trịnh trọng, mặc dù đơn bạc gầy yếu, nhưng vẫn loáng thoáng có thể thấy được phong thái mà một vị nữ vương ưu tú nên có hiện hữu ở trên người nàng.

"Kiều, kết thúc rồi."

Con ngươi xanh biếc của Asrit hiện lên y cười, hắn nhìn về phía bên mặt của Kiều Tinh Nam nói khẽ.

Kiều Tinh Nam gật đầu một cái, màn sáng tượng trưng cho Hỗn Độn đại lục dần dần biến mất, số 0 cũng xuất hiện ở bên cạnh bọn họ.

Chỗ khó khăn nhất ở cửa thứ nhất kỳ thật chính là chỗ tiếp cận nữ vương, cũng phải luôn luôn duy trì cảnh giác bảo hộ nữ vương, nói tóm lại là độ khó cũng không lớn.

Từ đầu tới đuôi, thân vương Nhật trận doanh đều không xuất hiện, chỉ có các thích khách không ngừng chạy tới là biểu hiện rõ ràng cho sự tồn tại của đối phương. Có lẽ phải chờ đến cửa ải phía sau thì mới có thể nhìn thấy bọn họ.

Nói thật, Kiều Tinh Nam rất muốn trực tiếp diệt trừ đám quý tộc và đại thần vẫn luôn bám gót thân vương, bởi vì đối phương thậm chí còn không chút kiêng kỵ nào làm ra những chuyện kia ở bữa tiệc sinh nhật.

Nhưng đại biểu cho một đại thần hoặc là quý tộc không chỉ là chính bọn họ, mà còn chôn giấu sau lưng bọn họ một mạng lưới quan hệ và tập đoàn lợi ích, hiển nhiên không thể nào tùy tâm giải quyết được.

Những thứ này có lẽ cũng phải đợi đến cửa ải sau này để giải quyết, Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, sau đó liền dùng ánh mắt trấn an nhìn các thẻ bài bên cạnh mình.

Xem như đã thông qua cửa thứ nhất, sau này thời gian vượt ải sẽ do đại biểu đại lục tự đưa ra quyết định.

Kiều Tinh Nam cũng chưa sẵn sàng để tiếp tục vượt ải.

Mặc dù thời gian ở ngoại giới mới chỉ trôi qua hai giờ, nhưng các thẻ bài ở cửa thứ nhất này đã thật sự phải sống trong đó hai tháng. Kiều Tinh Nam rất là đau lòng cho các thẻ bài, đương nhiên không nỡ để bọn họ tiếp tục tiến vào cửa ải thứ hai.

Đương nhiên, sở dĩ còn có một nguyên nhân khiến y không định tiếp tục vượt ải chính là, Kiều Tinh Nam muốn đi ra rìa ngoài thần bí chi địa nhìn một chút.

Hôm qua y nghe các thẻ bài nói ở rìa ngoài thần bí chi địa có xuất hiện một tia thần chỉ chi lực, có thể nâng cao cấp bậc của bọn họ, nhưng cụ thể với các thẻ bài có được hay không, trong lòng Kiều Tinh Nam vẫn còn có chút lo lắng. Cho nên y muốn tự mình đi xem một chút, cũng dễ nhờ 035 giúp một tay phán định.

"Asrit, phía ngươi như thế nào rồi?"

Kiều Tinh Nam quay đầu nhìn về phía Asrit, khách khí hỏi.

Mặc dù đối phương không thèm để ý đến thành tích của Uyathor đại lục, nhưng dù gì mình cũng phải hỏi một câu.

Ánh mắt Asrit tùy ý nhìn sang bên cạnh một cái: "Ừm, cũng kết thúc rồi."

Uyathor đại lục đã thất bại ở cửa thứ tám.

"Bệ hạ."

Thánh kỵ sĩ Upak ngồi sau lưng Asrit, cúi đầu xuống, khắp khuôn mặt là sự áy náy.

"Không sao."

Khuôn mặt Asrit là một vẻ không quan tâm. Ngay vào lúc hắn chuẩn bị hẹn Kiều Tinh Nam cùng nhau trở về thì bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười.

"Hoá ra đế vương Arilance tôn kính cũng tới đây." Lãnh chúa Dực tộc đi theo các đồng bạn của hắn rời đi, bỗng nhiên nhìn thấy đế vương tóc vàng, cái cánh màu trắng khẽ nhúc nhích, trong mắt có chút giễu cợt.

"Ta còn tưởng rằng Nhân tộc chỉ có ba đế vương tới thôi."

Vốn dĩ ở cửa này, Uyathor đại lục phải phái năm đại biểu ra xuất chiến. Mặc kệ là ở bên trong cửa ải có hợp nhau hay không, hợp tác thế nào thì các nước đều sẽ cho ra một thái độ thân mật. Không nói những cái khác, chí ít thì các lãnh chúa dị tộc và đế vương cũng đều phải ngồi cùng một chỗ.

Kết quả là đế vương đế quốc Arilance này cái gì cũng mặc kệ, từ khi đến cứ kè kè bên cạnh đế vương đại lục khác, cũng không biết muốn làm cái gì, thật là khiến người ta chán ghét.

"Dực, chớ nói nhảm."

Lãnh chúa Linh tộc khẽ quát lớn một tiếng: "Đây dù sao cũng là nội chính Nhân tộc."

Ánh mắt hắn lặng lẽ xẹt qua người các dị tộc đứng bên cạnh Kiều Tinh Nam, trong mắt lóe lên ngọn lửa nóng rực.

Biểu hiện của đám người Tư Sa ở bên trong cửa ải, lãnh chúa Linh tộc đều chú ý tới.

Thực lực của bọn họ cường đại đến loá mắt.

Thần bí chi địa mặc dù có thể liên hệ đông đảo đại lục, nhưng chưa từng có một đại lục nào có thể có nhiều dị tộc như Uyathor đại lục bọn họ. Hơn nữa, huyết mạch của đám dị tộc ở những đại lục kia đều cực kỳ thấp kém, thông gia với những đại lục đó chính là đang vũ nhục huyết mạch của bọn họ.

Chỉ có Hỗn Độn đại lục trước mặt mới có thể sánh vai cùng bọn họ.

Nhưng hiện tại còn không phải lúc để tiếp xúc.

Lãnh chúa Linh tộc nghĩ tới đây, thu liễm thần sắc trong mắt, cười tít mắt nói với Asrit: "Xin các hạ tha thứ, hắn tâm thẳng nhanh miệng."

Kiều Tinh Nam nghe lãnh chúa dị tộc nói như vậy, bên trong con mắt vàng kim hiện lên một tia không vui.

Mặc dù Asrit quả thực không có trách nhiệm, nhưng trong trái tim tất cả mọi người ở đây đều rõ ràng. Dị tộc và Nhân tộc không thể nào hữu hảo hợp tác, thương lượng cùng bọn họ chắc chắn cũng sẽ không ra kết quả gì, cuối cùng đều là làm theo ý mình mà thôi.

Đối phương nói như vậy quả thực có ý muốn gây sự.

Kiều Tinh Nam nhìn Asrit, chú ý tới nét mặt đối phương y đột nhiên ý thức được cái gì, sau đó lại thấy đối phương nhìn về phía sau mình. Ngay sau đó, chỉ nghe thấy Asrit cười khẽ một tiếng, lặp lại từng chữ từng câu: "Tha thứ cho hắn?"

Kiếm quang màu bạc xẹt qua trên không trung, âm thanh xé gió sắc bén vang lên, lãnh chúa Dực tộc vô thức huy động lông vũ. Ngay sau đó đã nhìn thấy bốn năm cái lông vũ lắc lắc rơi trên mặt đất.

"Vậy kế tiếp, xin ngươi tha thứ cho thuộc hạ của ta."

"Asrit!"

Đối với Dực tộc mà nói, lông vũ là nhược điểm của bọn họ.

Lãnh chúa Dực tộc lập tức nổi giận. Một giây sau, ngọn lửa màu u lam bành trướng, trực tiếp bay đến trước mắt của hắn, im lặng lộ ra ý vị uy hiếp.

Lãnh chúa Linh tộc nhìn về phía đế vương tóc đen đứng ở bên cạnh Asrit, rõ ràng là đối phương muốn che chở cho Asrit.

"Dực, chúng ta đi."

Lãnh chúa Linh tộc đè bả vai lãnh chúa Dực tộc xuống, khẽ nhắc nhở hắn: "Nơi đây không thể động thủ."

Ở thần bí chi địa không thể vận dụng sức mạnh quân sự, bằng không thánh kỵ sĩ Upak sẽ không chỉ dùng kiếm khí tổn thương lông vũ của lãnh chúa Dực tộc không đâu.

Lãnh chúa Dực tộc chưa từng phải chịu ủy khuất như vậy. Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Asrit cùng Kiều Tinh Nam bên cạnh hắn, đến cuối cùng chỉ có thể chửi một câu, đi theo lãnh chúa Linh tộc rời đi.

Kiều Tinh Nam ra hiệu Hỏa Nhất trở về, sau đó nhìn về phía Asrit, vừa định mở miệng nói cái gì, đã nhìn thấy ba vị đế vương khoan thai đi về phía bọn họ, vị vương tử Madipa kia cũng cẩn thận đi ở phía sau.

"Asrit, Kiều, đã xảy ra chuyện gì thế?" Đế vương Seth của Goliland khắp khuôn mặt tràn đầy sự lo lắng.

Giống như bọn họ không hề biết trước đó vì sao Asrit lại phát sinh xung đột với lãnh chúa dị tộc vậy.

Đế vương Vidi của Biala rõ ràng là đang rất sợ Asrit, nhưng lúc này lại không đến chỗ của hắn nịnh nọt, mà vẫn đứng chung một chỗ với Iris.

Asrit lười nhác trả lời bọn họ, tùy ý gật đầu một cái rồi liền quay đầu nhìn về phía Kiều Tinh Nam: "Kiều, chúng ta đi nhé?"

Lúc này, nhất định phải đi cùng ta sao?

Kiều Tinh Nam bình tĩnh nhìn mấy vị đế vương kia, nghĩ nghĩ, cũng trực tiếp đồng ý.

Kế tiếp mình còn có chuyện phải làm, chuyện giữa những đế vương này cũng không cần mình nhúng vào.

Nghe thấy Kiều Tinh Nam đồng ý trở về cùng với mình, nét mặt Asrit hơi vui vẻ.

Ở bên cạnh Kiều, hắn lúc nào cũng cảm thấy vui vẻ.

Trên đường trở về, Asrit đi ở bên cạnh Kiều Tinh Nam, mái tóc dài màu vàng óng của hắn buộc ở sau lưng, thân thể thì lặng lẽ xích lại gần Kiều Tinh Nam, tới gần một chút, gần thêm chút nữa.

"Vì sao hắn cứ đẩy chủ nhân thế?"

Hỏa Nhất tung bay ở bên cạnh Tư Sa, nhìn thấy chủ nhân ở trước mặt cứ bị chen sang bên cạnh để đi liền khẽ nói nhỏ, giọng nói hơi nghi hoặc một chút.

Tư Sa và số 0 cũng không hiểu lắm, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía chủ nhân bị chen ở một bên.

"Chẳng lẽ..." Mana nắm cánh tay Lund, bên trong con mắt màu đỏ lóe lên một tia ám trầm: "Hắn muốn đánh nhau với chủ nhân của chúng ta?"

Lund cũng đang nghĩ đến khả năng này, càng suy nghĩ khả năng càng lớn.

"Thế nhưng quan hệ của hắn và chủ nhân chúng ta rất tốt mà."

Hỏa Nhất phản bác.

Một bên, Howard nghe thấy bọn họ nói chuyện, chỉ có thể để tay ở trên thân kiếm dùng sức nhéo nhéo để duy trì sự tỉnh táo. Nói thật ra, hắn hiện tại cũng càng ngày càng không hiểu vương bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì.

Ban đầu Kiều Tinh Nam còn tưởng Asrit không cố ý, nhưng đường đi càng đi càng lệch, y cũng chỉ đành bất đắc dĩ dừng bước.

Asrit nghi ngờ nhìn qua: "Làm sao vậy Kiều?"

"Đi đường hẳn hoi."

Kiều Tinh Nam ra hiệu Asrit nhìn khoảng cách ở giữa bọn họ.

Asrit thấy vậy cũng không chột dạ, trong con mắt xanh biếc tràn đầy ý cười: "Được rồi, tiếp theo sau khi trở về ngươi định sẽ làm cái gì?"

Asrit đã sắp trưởng thành nên chỉ muốn ở bên cạnh Kiều Tinh Nam. Nếu có thể ở cùng Kiều trong một căn phòng cùng nhau chơi đùa thì thật là tốt. Còn lại, hắn thực sự không có một chút hứng thú vào với thần bí chi địa dù đây cũng là lần đầu tiên hắn tới.

Lúc này sắc trời vẫn còn tương đối sớm.

"Ta chuẩn bị đi ra rìa ngoài nhìn một chút."

Kiều Tinh Nam cũng không giấu diếm hắn.

"Rìa ngoài?" Asrit nghe xong lời này, trên mặt cố ý biểu hiện ra một tia hứng thú.

"Ừm." Kiều Tinh Nam gật đầu một cái.

"Trùng hợp quá, Kiều, ta cũng đang muốn đi ra rìa ngoài một chút." Asrit lại phát huy bản tính dính người của mình.

Kiều Tinh Nam cũng không để ý, đối phương muốn cùng đi thì cứ đi thôi.

Dù sao quan hệ của y và Asrit cũng rất tốt, huống chi lần này danh ngạch đến thần bí chi địa cũng là lấy của Arilance.

Nhưng mà Kiều Tinh Nam nhìn bốn người bên cạnh mình, giọng nói thanh lãnh nhưng lại mang theo một tia ấm áp: "Các ngươi có thể đi làm chuyện riêng của mình."

Kiều Tinh Nam muốn cho các thẻ bài vất vả tranh tài đi nghỉ ngơi, nhưng bốn thẻ bài trung thành lúc này đều lắc đầu.

Bọn họ muốn bảo hộ Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam không cự tuyệt được bọn họ, cũng liền không nói gì thêm nữa.

Nhưng mà khi đến rìa ngoài, Kiều Tinh Nam vẫn bảo các thẻ bài cứ đi đến chỗ mà bọn họ cảm thấy hứng thú.

Khu vực rìa ngoài rất lớn, có chỗ đặc biệt đi săn ma thú, cũng có chỗ nghỉ ngơi giải trí, thậm chí còn có không ít một vài động quật vật tổ đại biểu cho lịch sử của thần bí chi địa.

【 kí chủ, khí tức nơi này không rõ ràng, không cách nào phán định. 】035 không phải là thẻ bài, đối với phần rìa ngoài chỉ có chút xíu thần chỉ chi lực, khả năng phán đoán của nó cũng không còn quá chuẩn.

Y đang cần đi vào chỗ sâu kia một chút, mà nơi đó lại là động quật vật tổ rìa ngoài thần bí chi địa.

Kiều Tinh Nam biết Mana Lund thích vào mấy chỗ sâu để săn giết ma thú, mà Tư Sa và số 0 thì thích ngồi bên ngoài tiểu đình để cảm thụ khí tức nơi này.

"Ở thần bí chi địa không được phép động thủ, ta chỉ vào trong động quật nhìn một chút, không cần phải lo lắng." Kiều Tinh Nam ra hiệu mấy người số 0 ở lại nơi này hấp thu thần chỉ chi lực, y chuẩn bị dẫn 035 đi cùng xem xét một chút.

"Chúng ta cùng đi chứ, Kiều."

Asrit ra hiệu Howard bên cạnh mình đừng đi theo, sau đó bước chân nhẹ nhàng đi ở bên cạnh Kiều Tinh Nam. Rất rõ ràng, hắn rất hưởng thụ thời gian có thể ở riêng với Kiều.

Sao hắn dính người như thế chứ?

Trong đầu Kiều Tinh Nam hiện ra một ý nghĩ như vậy, sau đó khẽ gật đầu, liền đi về phía trong động quật mà 035 vừa ra hiệu.

Từ bên ngoài nhìn vào thì động quật âm trầm đáng sợ, nhưng đi vào động quật thì sẽ phát hiện có vô số dạ minh châu quý hiếm được đặt ở trong động quật này, làm động quật sáng như là ban ngày.

【 kí chủ, đã thu thập thành công. 】

035 bắt được một tia thần chỉ chi lực, nhưng mà nó cũng không thể phân biệt được thần chỉ chi lực này sẽ có ảnh hưởng thế nào với các thẻ bài.

Có thể tìm ra cũng chỉ có chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì.

【 Ta đi tìm chủ ý thức Hỗn Độn Tạp Trì phán định thử xem! 】

Kiều Tinh Nam ở trong lòng ra hiệu 035 cố lên, trên mặt thì vẫn bình tĩnh tiếp tục xem vật tổ trước mặt.

Trên vách tường điêu khắc rất nhiều hoa văn vật tổ, ánh mắt Kiều Tinh Nam rơi vào bức điêu khắc mặt người thân ngựa trên tường, sau đó nhìn về phía một cái hoa văn khá là kỳ quái, có chút thú vị.

Dựa theo hiểu biết của Kiều Tinh Nam, đây đều là biểu tượng của các thần chỉ.

Cũng không biết là thật hay là giả.

Kiều Tinh Nam đánh giá một chút, vật tổ điêu khắc trong động quật này chắc chắn đã trên trăm năm, mà càng đi vào chỗ sâu thì liền xuất hiện thêm nhiều hoa văn khác ngoài vật tổ.

Tựa như là đang kể về cố sự nào đó.

Có thể là bởi vì thần chỉ chi lực ở nơi này tương đối nồng đậm và dày đặc nên Kiều Tinh Nam càng ở bên trong lâu thì càng cảm giác được toàn thân có chút ấm áp dễ chịu.

Y không suy nghĩ nhiều, tò mò đứng ở trước một vật tổ mặt người thân rắn, chỉ thấy phía trên một con cự xà bị bỏ trống, là một cái điềm báo.

Đằng sau chính là các vật tổ khác cùng hoa văn bích hoạ hỗn tạp, đang định đi lên phía trước tiếp tục xem, Kiều Tinh Nam bỗng nhiên dừng lại một chút. Nhớ ra từ khi tiến đến động quật này, Asrit đột nhiên không nói lời nào.

"Asrit?" Kiều Tinh Nam khẽ nhíu mày, nhìn về phía Asrit ở bên cạnh cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lúc đầu Asrit đi theo sau lưng Kiều Tinh Nam tiến vào trong động quật vật tổ còn chưa có cảm giác gì, hắn không có chút hứng thú nào đối với mấy vật tổ này, chỉ luôn chú ý đến cử động Kiều Tinh Nam của, thỉnh thoảng mới lướt qua một cái vật tổ trên vách tường.

Nhưng không biết vì sao, khi thời gian dần dần trôi qua, ở trong lòng Asrit chậm rãi sinh ra một loại cảm giác khô nóng, huyết dịch như đang phun trào, từ từ kêu gào muốn được hủy diệt.

Kim lân bọn họ trời sinh đã thích hủy diệt, bọn họ muốn phá hủy toàn bộ đại lục này, đặt vào không gian của bọn họ, bổ sung năng lượng cho bọn họ.

Ý nghĩ hung tàn từ đáy lòng không ngừng xông ra, trong con mắt xanh biếc của Asrit nổi lên một tầng huyết hồng.

Hắn nhìn nam nhân trước mặt, trên áo choàng nền trắng kim văn là một cái cổ trắng nõn yếu ớt, chỉ cần nhẹ nhàng cắn một cái thì một dòng màu đỏ nóng hổi trong người y sẽ chảy xuống trên thân thể của y.

Thật là một hình ảnh đẹp mắt.

Asrit đắm chìm trong suy nghĩ, nụ cười trên khóe miệng càng lúc càng lớn, một giây sau, lòng bàn tay xuất hiện một vết máu, lý trí dần dần trở về.

Màu đỏ có gì mà đẹp mắt?

Thứ đẹp mắt nhất trên người Kiều chính là con mắt vàng kim kia, dù có mang theo ý cười, hay là tràn đầy lãnh ý thì đều làm người ta không dời mắt nổi.

Mình đã bị kỳ hung tàn ảnh hưởng quá nghiêm trọng rồi.

Asrit che lại cặp mắt màu đỏ tràn đầy sự hung tàn kia rồi chậm rãi cúi đầu xuống, ngón tay co ro, tạm thời dùng không gian phong bế ngũ quan của bản thân.

"Asrit?"

Không biết qua bao lâu, giọng nói thanh lương vang lên.

Ý thức càng trở nên rối loạn, Asrit không thể đè nén được sự táo bạo trong lòng, vào lúc này cũng nghe được không gian dính ở trên da mình truyền ra tiếng vỡ vụn.

Trong điện quang hỏa thạch, hắn cuối cùng cũng ý thức được cái gì đó.

—— hắn sắp thành niên rồi.

Kim lân trưởng thành dù có thành công hay không thì đều sẽ tạo ra thế trận đại hủy diệt với những thứ chung quanh.

Asrit đè xuống cảm xúc hung tàn cùng tử vong đang kêu gào trong người, lần đầu tiên hắn cảm thấy hối hận, hắn không nên ở riêng với Kiều như vậy.

"Kiều, rời khỏi nơi này."

Asrit đưa tay không ngừng ngưng kết không gian quanh thân mình, ngăn cách bản thân mình vào một nơi hẻo lánh trong động quật vật tổ.

Nhưng mà không gian vừa mới ngưng kết được lại dần dần bị khí thế trưởng thành phá vỡ, thoáng xuất hiện những vết rách như là mạng nhện.

Trước khi không gian vỡ vụn, trước mặt lại tiếp tục ngưng tụ một không gian hoàn chỉnh, không ngừng tái diễn quá trình này.

Thống khổ từ trung tâm trái tim bắt đầu lan tràn, Asrit tựa lên trên tường, ý đồ dùng không gian của mình phong tỏa tâm trạng của mình, để cho động tĩnh thành niên của mình không gây thương tổn đến Kiều.

Ý thức thanh tỉnh dần dần bị sự hung tàn xâm nhập, trên ngón tay khớp xương rõ ràng lờ mờ hiện ra vảy kim sắc, nhưng ngay sau đó một khắc đột nhiên băng liệt, lưu lại từng vết máu.

Bên tai là tiếng tụng hát đáng ghét. Hắn giống như lại quay trở về khoảng thời gian bị những người kia đánh chửi, dù là bị bọn họ cố ý ném vào trong lửa, hay là mỗi ngày bị ức hiếp coi nhẹ, bị lột vảy, Asrit cũng không thèm để ý.

Hắn chỉ nghĩ, Kiều ở nơi đó, mình phải thành lập xong không gian, không thể đụng vào Kiều.

Kiều yếu ớt như vậy.

Nếu con mắt vàng kim kia vì đau đớn mà trở nên ướt át thì thật là khó coi. Cho dù ý thức của Asrit rối loạn thế nào thì hắn cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

—— chỉ cần không gian được xây xong, mình sẽ bị phong bế.

Trừ phi không gian vỡ vụn, nếu không hắn sẽ không có cách nào ra ngoài, cũng không có bất kỳ người nào có thể tiến vào.

Nhưng lúc này Asrit không hề biết, giọng nói mà hắn dùng toàn lực để nhắc nhở Kiều Tinh Nam rời đi lại suy yếu như thế.

Kiều Tinh Nam không hề nghe rõ giọng của Asrit. Y chỉ có thể nhìn thấy, Asrit hư nhược giam mình ở trong góc động quật, khắp khuôn mặt là sự thống khổ.

"Asrit?" Kiều Tinh Nam không cần nghĩ cũng biết, hiện tại tình trạng của Asrit đang không ổn.

Rất có thể là bởi vì hắn sắp thành niên.

Nhớ tới động tĩnh sập phòng hai lần trước đó khi Asrit thành niên, nếu hắn trưởng thành ở chỗ này, động quật có lẽ sẽ đổ sụp. Asrit không chết được, nhưng một người bình thường như y chắc chắn là không thể sống sót.

Nhưng mà y cũng không thể buông lại Asrit mặc kệ được.

Mắt thấy nét mặt Asrit càng ngày càng không đúng.

Kiều Tinh Nam cắn răng, chuẩn bị tiến lên lôi Asrit ra khỏi nơi này, ít nhất phải đi một chỗ trống trải.

Mới vừa đi hai bước, bước chân Kiều Tinh Nam liền dừng lại. Hả?

Vừa nãy hình như đã xuyên qua thứ gì đó?

—— kiều xuyên qua không gian của mình.

Con mắt màu đỏ ngòm của Asrit càng trở nên hung tàn.

Bộ quần áo màu đen nhanh chóng nát tan, chỉ một giây sau, một cái đuôi rắn kim sắc chứa vết máu loang lổ vọt thẳng về phía Kiều Tinh Nam, quấn lấy cái eo gầy gò của đối phương.
Chương kế tiếp