Ta Dựa Vào Việc Rút Thẻ Để Thiết Kế Nhân Vật

Chương 76: Kim lân trưởng thành (hạ)
Vừa nãy rốt cuộc đã xuyên qua thứ gì?

Ý nghĩ trong đầu Kiều Tinh Nam còn chưa thành hình, một giây sau đã thấy lớp vảy kim sắc băng lãnh trên mặt đất.

Kiều Tinh Nam: ...

Trưởng thành còn phải hóa thành nguyên hình nữa sao?

Nhìn cảnh tượng trước mặt, Kiều Tinh Nam hơi có chút xấu hổ. Bạo quân đột nhiên bị bại lộ như vậy thật sự có chút khó xử, mình bây giờ lui ra ngoài còn kịp nữa không?

Không chờ y kịp quay người, đuôi rắn vốn dĩ còn rất an phận trực tiếp quấn lấy eo Kiều Tinh Nam, kéo y tới gần.

Eo đã bị giữ lấy.

Cho dù cách một lớp quần áo, Kiều Tinh Nam cũng có thể cảm giác được nhiệt độ băng lãnh của lớp vảy, hô hấp của y hơi loạn, thân hình thoắt một cái, ngay sau đó liền đối mặt với một đôi mắt rắn khát máu.

Tấm lưng nhanh chóng xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh.

Rõ ràng, đối phương bây giờ đã không còn lý trí.

Asrit sẽ không cắn chết mình đấy chứ? !

Kiều Tinh Nam kiệt lực duy trì sự trấn định, y thở ra một hơi, hạ giọng muốn đánh thức đối phương khôi phục ý thức: "Asrit, ta là Kiều, ngươi buông ta ra trước đã."

Ngữ khí của y thanh lãnh, mang theo chút tức giận, là cảm xúc của một đế vương bình thường khi bị bằng hữu mạo phạm.

Nhưng Asrit không có bất kỳ phản ứng nào.

Hắn giống như một con dã thú đói khát nhìn chằm chằm vào con mồi của mình, mắt rắn không nhúc nhích nhìn chăm chú lên con mắt của Kiều Tinh Nam. Khi thời gian trôi qua, Asrit giống như càng không thể khống chế được bản thân, đuôi rắn càng cuốn càng gấp.

Chờ một chút, hô hấp Kiều Tinh Nam khẽ run.

Thẻ bài Hắc Bạch Thủy Nguyệt của y còn ở trên thân, chắc chắn là có thể tự vệ, đây cũng là lý do vì sao lúc ấy Kiều Tinh Nam không trực tiếp rời đi, mà lại muốn chuyển bạo quân đến một chỗ trống trải, tránh cho động quật bị phá hủy.

Sự trưởng thành của một kim lân hiển nhiên là không đơn giản.

Tốt xấu gì cũng đã ở chung lâu như vậy, Kiều Tinh Nam cũng không nỡ động thủ với bạn bè của mình. Nếu như Asrit thật sự không khống chế nổi muốn giết y, y trả đũa lại cũng không muộn.

Nghĩ như vậy, Kiều Tinh Nam không nói thêm gì nữa, y thở ra một hơi, buông lỏng thân thể, giảm đi cảm giác tồn tại của mình.

Không thể không nói, cách làm này của Kiều Tinh Nam rất chính xác.

Asrit hiện tại đau đến mức sắp điên luôn rồi, mỗi một cái vảy trên người đều truyền đau đớn đến khắp thân thể, giống như có hàng trăm hàng ngàn con côn trùng đang gặm cắn, huyết dịch đánh thẳng vào người, mỗi một lần nghiền ra đều sẽ mang mới từng cơn đau.

Hắn đã quên đi mình là ai, trong đầu chỉ còn lại hai chữ thống khổ, hận không thể hủy diệt tất cả mọi thứ ở nơi này, rồi phát tiết cơn đau đớn không cách nào giải sầu ra bên ngoài.

Nghe thấy nam nhân trước mặt ngập ngừng nói cái gì đó, trong lòng Asrit càng thêm khó chịu, không gian ngưng kết quanh thân lại bị vỡ tan, lưỡi kiếm khí thậm chí còn trực tiếp cắt đứt phần bích hoạ bên cạnh.

Nhưng mà nam nhân tóc đen lại đột nhiên yên tĩnh.

Y đang ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh mình, giống như muốn vĩnh viễn ở cùng với mình. Ý thức hỗn độn của Asrit bất chợt nhận ra điểm này, bản năng kim lân cũng thoáng được thỏa mãn, trong lòng tràn ra cảm xúc vô cùng vui vẻ.

Người trước mặt này có mùi rất dễ chịu.

Asrit chậm rãi buông đuôi rắn đang trói buộc y của mình ra.

Cuối cùng cũng hoàn toàn buông lỏng.

Kiều Tinh Nam thở dài một hơi, lúc này y phục trên người y vì bị đuôi rắn trói buộc nên có vẻ hơi lộn xộn.

Nhưng mà lúc này y cũng không buồn chỉnh lý.

Kiều Tinh Nam đã thấy được giải pháp để xử lý, chỉ cần mình tiếp tục giảm đi cảm giác tồn tại thì Asrit sẽ không chú ý tới mình nữa.

Nhưng mà một giây sau, đế vương tóc vàng lại lao lên, đè lên người Kiều Tinh Nam.

Xúc cảm lạnh buốt xen lẫn hơi thở ấm áp phả vào cổ của y, kích thích toàn thân y ngứa ngáy.

"Asrit?"

Kiều Tinh Nam mấp máy môi, trái tim đập thình thịch, không phải đối phương định cắn mình đấy chứ?

Asrit không nghe rõ đối phương nói cái gì, hắn chỉ có thể cảm nhận được khí tức quen thuộc dưới thân giúp cho mình an tâm.

Chỉ cần cái khí tức này ở bên cạnh mình thì mọi sự đau đớn trong thân thể của hắn dường như cũng không còn đáng sợ nữa.

Asrit khẽ ngửi ngửi cái cổ Kiều Tinh Nam rồi dần dần chuyển lên trên.

Hầu kết, cái cằm, vành tai, từng chỗ một.

Giống như là một con dã thú tìm kiếm mùi hương quen thuộc, không buông tha bất kỳ một chỗ nào của Kiều Tinh Nam.

Kiều Tinh Nam cũng không hiểu Asrit làm như vậy là có ý gì, mặt ngoài nhìn qua thì đối phương có vẻ cũng không có ý muốn công kích mình.

Thế nhưng cứ như vậy cũng không phải cách hay.

Kiều Tinh Nam không cho rằng việc đối phương cứ ngửi mình như thế thì hắn có thể thuận lợi trưởng thành được.

Y chống lên lồng ngực Asrit, cau mày, suy nghĩ trong đầu xoay tròn, mình nhất định phải nghĩ biện pháp thoát ly khỏi tình trạng hiện tại.

Đã nhận ra con mồi có ý muốn chạy trốn, mắt rắn xanh biếc của Asrit lộ ra mấy phần không vui, đuôi rắn của hắn đặt trên đùi Kiều Tinh Nam, tay nắm chặt cổ tay của đối phương trói chặt lấy y. Một giây sau, trực tiếp đối mặt với con mắt vàng kim.

Kiều Tinh Nam cảm thấy hơi hồi hộp trong lòng, nhìn mắt rắn cách mình càng ngày càng gần.

Khí tức đối phương thở ra mang theo cảm giác ấm áp, đánh vào gò má của mình. Ngay sau đó, hơi thở ấm áp lại rơi vào cái mũi của mình, hô hấp của Kiều Tinh Nam trong phút chốc trở nên hơi hỗn loạn.

Chóp mũi thân mật cọ vào chóp mũi của đối phương, trong lúc hơi thở giao thoa, nhiệt độ trong không khí cũng dần dần lên cao.

Con mắt Kiều Tinh Nam hơi mở, không được tự nhiên nghiêng nghiêng đầu, nhưng vẫn có thể cảm giác được hơi thở của đối phương rơi lên trên mặt của mình.

Một giây sau, đầu ngón tay hơi lạnh của Asrit lơ đãng xoẹt qua bờ môi của Kiều Tinh Nam, sau đó, cọ lên một vòng màu đỏ trên khóe miệng Kiều Tinh Nam.

Đây là huyết dịch của Asrit.

Ngón tay của hắn bị huyết mạch trong cơ thể làm ảnh hưởng, làn da không ngừng rách ra rồi hợp lại, vòng đi vòng lại, lúc này cũng như là đuôi rắn, tràn đầy vết máu loang lổ.

Vệt máu màu đỏ bôi lên trên đôi môi có chút trắng bệch của Kiều Tinh Nam giống như Hồng Mai rơi vào bên trong tuyết trắng, mang theo ý vị yếu ớt mà mỹ lệ, khiến cho người ta không dời nổi mắt.

Suy nghĩ trong đầu Asrit hoàn toàn hỗn loạn, nhưng nhìn bộ dạng Kiều Tinh Nam trước mặt, hắn chỉ cảm thấy huyết dịch càng thêm sôi trào. Hắn khẽ ngửi ngửi vành tai Kiều Tinh Nam, bình phục tâm trạng, lúc một cái tay khác xẹt qua trên mặt đối phương, lại không cẩn thận đụng vào khóe miệng của y.

Kiều Tinh Nam không được tự nhiên giật giật cơ thể. Y cứ có cảm giác miệng mình hơi nóng lên, vô thức liếm liếm, là mùi rỉ sắt hơi mặn.

"Asrit, buông ta ra."

Kiều Tinh Nam hít sâu một hơi, không thể kéo dài thêm nữa, y lại cảnh cáo một tiếng.

Nếu thực sự không được, y sẽ trực tiếp gọi Hắc Bạch Thủy Nguyệt ra để tự thoát thân. Dù sao thì với bộ dạng này của Asrit cũng sẽ không làm nổ động quật được.

Đang nghĩ ngợi, khóe miệng trước đó bị Asrit chạm qua của Kiều Tinh Nam hơi nóng lên, trong ngực đột nhiên sinh ra một cỗ khô nóng và một cảm giác hơi đau, không quá nhiều, nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy không được tự nhiên.

Con mắt vốn dĩ thanh minh dần dần hơi mông lung, bối rối dần dần đánh tới. Trước khi mất đi ý thức, y vô thức nhích lại gần chỗ mà y thấy thoải mái nhất.

Đó là cái đuôi của Asrit.

Nhưng mà Kiều Tinh Nam đã mất đi ý thức gần như không biết được điểm này, y chỉ nghĩ là mình nằm trên một khối băng rồi ngủ thiếp đi, thậm chí còn có chút thoải mái mà cọ cọ.

Y không định chạy sao?

Con mắt màu đỏ ngòm của Asrit hiện lên một tia mê mang, còn chưa kịp phản ứng, vô thức ôm lấy con mồi của mình. Không khí chung quanh, tất cả đều là khí tức dễ ngửi trên người trước mặt này.

Ý thức hỗn loạn, dần dần có một tia thanh minh.

Cho đến giờ phút này, Asrit mới hoảng hốt nhớ ra mình đã trưởng thành.

Vì sao Kiều có thể đi vào không gian của mình?

Asrit nhìn về phía nam nhân đang ôm chặt cái đuôi của mình nằm ngủ, bỏ qua sự thỏa mãn và ngờ vực nổi lên trong lòng, lại giương mắt nhìn không gian sắp vỡ vụn, vô thức bồi thêm một tầng.

Đợt thành niên thứ hai sắp đến rồi.

Mình chẳng mấy chốc sẽ tiếp tục mất đi ý thức.

Asrit cắn răng, chỉ kịp phủ lên một tầng không gian cho Kiều Tinh Nam, một giây sau, ý thức vốn dĩ thanh tỉnh tiếp lâm vào hỗn loạn.

Nhưng mà có lẽ vì trong ngực của hắn đã có khí tức khiến cho kim lân an tâm nên quá trình thành niên vốn dĩ thống khổ dường như cũng trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều phần.

Dạ minh châu chiếu xuống ánh sáng lờ mờ trên mặt vảy của Asrit, từ đuôi mắt đến cánh tay, từ cánh tay đến phần eo trần trụi cùng đuôi rắn, lớp vảy ẩn ẩn lóe ra ánh sáng vàng kim lộng lẫy.

Trên mặt của hắn mặc dù vẫn còn thống khổ, nhưng so với trước thì có vẻ an tâm và yên bình hơn nhiều.

Trong khi huyết mạch pha trộn, huyết dịch mới sẽ thay thế huyết dịch hỗn tạp, huyết dịch thuần khiết thuộc về kim lân không ngừng tái sinh, tỏ rõ rằng vị kim lân đã suốt một thời gian dài chưa thành niên này đang từ từ trưởng thành rồi.

Chỉ là cho dù ở lúc thành niên, vị kim lân ở kỳ quá độ này cũng vẫn luôn ôm thật chặt đế vương tóc đen trong ngực giống như đang bảo hộ một món đồ trân bảo của mình.

Lúc Kiều Tinh Nam tỉnh lại, y còn chưa thể làm rõ tình huống lúc bấy giờ. Trong khi ý thức mông lung, y vô thức cọ cọ lên món đồ vừa ấm áp vừa mát lạnh bên cạnh mình.

Hả?

Kiều Tinh Nam đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu nhìn về phía Asrit nằm ở bên cạnh mình, con ngươi trợn to, phút chốc muốn ngồi dậy, nhưng cường độ bên hông khiến y chưa thể lập tức thức dậy, một cánh tay có vảy màu vàng kim đang đặt ở trên eo của y.

Nhìn xuống, chóp đuôi của đối phương còn đang vỗ nhè nhẹ lên mặt đất.

Xem bộ dạng có vẻ là đã không xảy ra chuyện gì rồi.

Kiều Tinh Nam quan sát Asrit một chút, đối phương cũng đã trưởng thành.

Chỉ thấy khuôn mặt nam nhân càng thêm cứng rắn, đuôi của hắn thì vẫn bị vảy bao trùm, phía trên lờ mờ có hoa văn thần bí như kim sắc, thần bí mà cường đại.

Thân thể của Kiều Tinh Nam giật giật, vừa định lén lút rời đi thì lại đột nhiên đối diện với con mắt xanh biếc của Asrit. Đối phương dường như cũng mới có ý thức, dáng vẻ có vài phần lười nhác.

Kiều Tinh Nam nghĩ đến việc mình vừa mới ôm ấp cái đuôi của đối phương, trong lòng lập tức có chút bối rối, vô thức bày ra vẻ mặt nghiêm túc.

Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút thì người hiện tại nên hốt hoảng cũng không phải mình, mà là Asrit trước mặt dùng đủ mọi cách để che giấu thân phận kim lân, dù sao đối phương cũng không muốn bị người khác biết thân phận của mình.

"Asrit."

Giọng nói thanh lãnh của Kiều Tinh Nam rơi vào bên tai Asrit.

"Có thể giải thích một chút không?"

Bây giờ Asrit đã trưởng thành.

Là một kim lân thuần huyết trưởng thành, tất cả mọi thứ đều không đáng bị hắn để ở trong lòng, chỉ có truy cầu cường đại và hủy diệt mới là con đường mà một kim lân phải đi..

Nhưng ở thời điểm này số phận của hắn lại ngoặt một cái.

Hắn nhìn khuôn mặt yên bình, không biết đang suy nghĩ gì của Kiều, trong lòng đột nhiên cảm thấy hồi hộp, sau đó cười khổ một tiếng.

"Kiều, ta không phải Nhân tộc."

Giọng nói khàn khàn mang theo cảm xúc mệt mỏi vang lên.

Asrit rủ mi mắt xuống, trên mặt là biểu cảm không biết làm sao cùng đắng chát.

Kiều Tinh Nam không phải người ngu, là một người gần như xem diễn kịch như cuộc đời của mình, y có thể dễ dàng nhìn ra được sơ hở trong diễn xuất của đối phương.

Đương nhiên, Kiều Tinh Nam cũng không định truy đến cùng chuyện này, nhưng là một đế vương vô tội cái gì cũng không biết, vừa mới biết được trên người hảo hữu của mình có chỗ không đúng, chắc chắn sẽ có một chút thái độ.

Cho nên y mới hỏi thăm như vừa rồi.

Đồng thời trên mặt cũng hiện ra một tia kinh ngạc vừa đủ.

"Ngươi sẽ cảm thấy ta không xứng làm hảo hữu của ngươi sao?" Giọng nói Asrit hơi nhẹ, lộ ra cảm xúc thấp thỏm.

Thật sự là thất sách, Asrit có chút tiếc nuối. Bởi vì thuận lợi trưởng thành nên vết thương trước đó đã sớm khép lại, nếu không ở thời điểm này, hắn còn có thể thuận thế giả vờ đáng thương để Kiều đồng tình với mình.

Kỳ thật Asrit cũng không biết vì sao mình lại muốn biểu hiện ra như vậy để cho Kiều Tinh Nam thông cảm. Hắn chỉ biết là, nếu hắn không biểu hiện như thế, đến lúc đó mà Kiều không nguyện ý tiếp tục làm bằng hữu của hắn nữa, hắn cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ.

Hắn biết thái độ của Kiều Tinh Nam dành cho dị tộc và Nhân tộc là giống nhau, sẽ không bởi vì chủng tộc khác nhau mà đối đãi khác nhau.

Nhưng lỡ như?

Kim lân sẽ phòng ngừa bất luận tình huống nào có thể khiến cho mình không vui.

"Không xứng?" Kiều Tinh Nam hơi nhíu nhíu mày.

Asrit giương mắt nhìn về phía Kiều Tinh Nam.

"Ngươi và ta là bằng hữu, vì sao ta lại bởi vì chuyện này mà phủ định quan hệ của chúng ta?" Kiều Tinh Nam không ngờ, chuyện Asrit để ý lại là chuyện này.

"Cái ta muốn hỏi chính là dáng vẻ mất đi thần trí của ngươi trước đó rốt cuộc là thế nào, vì thân thể xảy ra vấn đề gì sao?"

Kiều Tinh Nam trực tiếp hỏi vấn đề mình muốn biết ra, quyết định nhanh chóng giải quyết tình cảnh lúng túng hiện tại.

Asrit trố mắt lên, sau đó lắc đầu cười một tiếng: "Đã không còn gì nữa, Kiều không cần lo lắng."

Nhìn ra Asrit kỳ thật cũng không muốn trả lời vấn đề này, Kiều Tinh Nam khẽ gật đầu, cũng không tra cứu thêm nữa.

Asrit nhếch khóe miệng lên cười, đuôi rắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên mặt đất, phát ra âm thanh bộp bộp.

Kiều Tinh Nam vô thức nhìn về phía phát ra âm thanh, liền bày ra bộ mặt hoài nghi.

Đuôi rắn của Asrit lập tức cứng ngắc.

Kiều Tinh Nam ho nhẹ một tiếng, nói sang chuyện khác: "Nói đến thì vảy của Mạc Kim và Mạc An đều là vảy kim sắc, rất giống với ngươi."

Asrit đã giật bộ quần áo nát vụn trên người mình xuống, mới lấy ra một kiện áo bào màu trắng từ bên trong không gian ra chuẩn bị mặc vào. Nghe nói như thế, trên mặt không hề có sự hoảng hốt, vô cùng bình tĩnh trả lời: "Ừm, bọn họ là đệ đệ của ta."

"Mạc Kim và Mạc An đều là đệ đệ của ngươi?" Trong lòng Kiều Tinh Nam xuất hiện cảm giác quỷ dị, đều lúc này, Asrit còn cố gắng che lấp cái mặt nạ tràn ngập lỗ hỏng của hắn.

"Đúng." Biểu cảm trên mặt Asrit vô cùng đứng đắn căn dặn Kiều Tinh Nam: "Trước đó ta quên căn dặn Kiều, hiện tại Mạc Kim lớn tuổi, không khống chế nổi hung tính, cho nên về sau ngươi cách nó xa ra một chút, đừng để nó làm ngươi bị thương."

"Còn Mạc An tuổi tác còn nhỏ, ngươi không cần sợ."

Asrit nói như vậy, rõ ràng đã biểu đạt ra một điểm mấu chốt.

"Nói cách khác, ta có thể ở cùng với Mạc An?" Khuôn mặt Kiều Tinh Nam phức tạp.

Nếu không phải y cũng là nam nhân giống như Asrit thì hiện tại y chắc chắn cũng sẽ hoài nghi Asrit có ý gì với mình.

Asrit vẻ mặt trịnh trọng gật đầu, lúc này hắn đã mặc xong quần áo, vảy trên người và đuôi rắn cũng đã hoàn toàn biến mất, nhìn qua có một sự vững vàng không giải thích nổi.

"Đi thôi."

Kiều Tinh Nam chỉ coi lời mà Asrit vừa mới nói là đề phòng cho sự phát triển trong quá trình trưởng thành của thân đệ đệ hắn là Mạc Kim nên cũng không nghĩ nhiều, đứng lên sửa sang lại một chút bộ quần áo xốc xếch của mình.

【 Aaaaaaa —— 】

Bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của 035.

Kiều Tinh Nam còn chưa kịp phản ứng, gắng gượng chống đỡ lại cơn đau nhức tai vì bị âm thanh này tấn công.

【035 làm sao vậy? 】

Làm sao vậy?

Toàn bộ cơ thể màu trắng tròn của 035 lập tức đỏ bừng giống như muốn hợp vào làm một đội với chủ hệ thống, nó không ngờ mình chỉ mới mang theo một tia thần chỉ chi lực rời đi mà lúc trở về, kí chủ đã ở trong tình trạng quần áo không chỉnh tề ngồi cùng một chỗ với đế vương tóc vàng kia rồi.

Hình ảnh này đối với tiểu bàn cầu gần mấy ngàn tuổi mà nói là quá mức kích thích.

Mặc dù nó từng nghe các tiền bối hệ thống tán gẫu qua về chuyện “người lớn”, nhưng 035 cũng không hề tỏ ra muốn biết rõ ràng xem chuyện kia cụ thể phải làm như thế nào.

Dựa theo lời các tiền bối giải thích, Nhân tộc là một chủng tộc có thể mang thai, hiện tại quần áo của kí chủ không chỉnh tề, cho nên nói không chừng kí chủ sắp có thể có con rồi?

【 Kí chủ, các người —— 】

Sóng điện âm sắc bén truyền đến, Kiều Tinh Nam không hề biết hệ thống đang nói cái gì, trong lòng của y hơi nghi hoặc một chút hỏi lại hệ thống: "Ngươi đang nói cái gì đây?"

Lúc này 035 mới ý thức được lời của nó đã bị che giấu, nó hơi uể oải, nhưng vẫn đành dằn chuyện này xuống đáy lòng. Không sao đâu, chờ mình trở về nghiên cứu một chút, nói không chừng tới thời điểm nào đó mình còn có thể giúp kí chủ nuôi con!

Đầu tiên chính là trở về đào quáng để kiếm tiền!

Ý chí chiến đấu của 035 càng tăng cao.

【 Không có gì đâu kí chủ, 035 chỉ nghĩ thông suốt một vài chuyện thôi. 】

Kiều Tinh Nam nghe nói như thế cũng không nghĩ nhiều, vừa nãy lúc Asrit thần trí mơ hồ đã trực tiếp giật y phục của mình ra. Tuy cũng chỉ lộ ra vị trí từ xương quai xanh trở xuống, nhưng lúc này vẫn cần sửa sang lại một chút.

Y vừa chỉnh vừa hỏi hệ thống: 【 Chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì có nói gì không? 】

Kiều Tinh Nam biết trước đó 035 đã thu thập được một tia thần chỉ chi lực, bởi vì không cách nào phán đoán nên mới cần chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì phán định thấy, xem xem là nó rốt cuộc sẽ gây nên ảnh hưởng gì cho các thẻ bài.

Nói chuyện đến nơi đây, 035 lập tức nghiêm túc hơn rất nhiều, nó bật lên trên không trung hai lần: 【 Chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì phán định, thần chỉ chi lực vô hại với thẻ bài. 】

Kiều Tinh Nam thả lỏng tâm trạng, một giây sau liền nghe thấy 035 tiếp tục thuật lại toàn bộ những lời chủ ý thức Hỗn Độn Tạp Trì nói cho nó nghe.

Sau khi nghe xong, Kiều Tinh Nam hơi ngây người, y hỏi lại hệ thống:

【 Nói cách khác, chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì cũng cần thần chỉ chi lực? 】

【 Đúng vậy, kí chủ. 】

Nội tâm 035 hơi chột dạ.

Kí chủ không biết, bởi vì đọa thẻ ở Hỗn Độn Tạp Trì quá nhiều nên đã rất lâu rồi không có cách nào sinh ra thẻ mới.

Trước đó kí chủ đã cho chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì kim bùn, có thể giúp gia tăng tư chất của Tạp Trì, đồng thời cũng có thể gia tăng khả năng sinh ra thẻ mới của Hỗn Độn Tạp Trì.

Nhưng chiếu vào tốc độ cùng hiệu quả mà Hỗn Độn Tạp Trì trước mắt tiêu hóa kim bùn thì nói thật ra, tình huống cũng không tốt lắm.

Lúc 035 mang một tia thần chỉ chi lực đến cho Hỗn Độn Tạp Trì, không ngờ sau khi phán định, chủ ý thức của Hỗn Độn Tạp Trì liền ăn luôn.

Ăn xong còn nói, cái này hữu dụng với nó.

Mặc dù tên ngu ngốc chủ ý thức Hỗn Độn Tạp Trì này, không nói ra thần chỉ chi lực có thể dùng ở đâu, nhưng theo suy đoán của 035, khả năng rất lớn là sau khi rút thẻ hoặc là thăng cấp mà sinh ra ảnh hưởng tích cực.

Đây không phải là khả năng, và là cơ hội thật tốt để giúp đỡ cho kí chủ hay sao? !

Nghĩ như vậy, 035 lại biểu đạt ý nghĩ của mình.

—— lại lấy thêm một tia thần chỉ chi lực nữa.

Thần chỉ chi lực trong động quật này không ít, hơn nữa những vòng tuần hoàn sẽ liên tục duy trì thần chỉ chi lực ở nơi này, cho nên có mất một vài tia thần chỉ chi lực thì cũng không dễ thấy.

Kiều Tinh Nam nghe 035 nói xong, gật đầu một cái với nó ở trong lòng rồi dặn dò hai câu bảo 035 chú ý an toàn.

Lúc này, Asrit cũng đã mặc quần áo xong, đứng ở một bên chờ Kiều.

Ánh mắt Asrit rơi vào cánh tay thon dài của Kiều Tinh Nam, từng chút từng chút vuốt phẳng nếp uốn quần áo. Hắn biết áo bào màu trắng của Kiều là bị đuôi rắn của mình làm cho xốc xếch, ánh mắt xẹt qua cái cổ của Kiều Tinh Nam, thấy được xương quai xanh rõ ràng của y, ánh mắt tối sầm lại, vô thức dời ánh mắt đi.

Chỉ là cái cổ trắng nõn vẫn cứ xuất hiện ở trong đầu của mình, vung đi không được.

"Asrit, đi thôi."

Kiều Tinh Nam chờ 035 mang theo thần chỉ chi lực rời đi xong, cũng nhanh chóng vuốt phẳng y phục của mình, nhìn về phía Asrit.

Kết quả là nhìn thấy Asrit không biết đang nhìn về chỗ nào mà thính tai ửng đỏ nhìn qua vô cùng dễ thấy.

"Đi thôi." Asrit ho nhẹ một tiếng.

Lúc hai người cùng nhau rời đi, Asrit lặng lẽ phất tay xóa bỏ không gian.

Cho tới bây giờ, Asrit cũng không biết lúc ấy Kiều đã làm như thế nào để xâm nhập vào không gian của mình, mà bản thân Kiều lại càng không biết mình đã từng tiến vào không gian mà hắn bố trí như thế nào.

Asrit dằn ý nghĩ trong lòng xuống dưới đáy lòng, sắc mặt như thường đi ở bên cạnh Kiều Tinh Nam.

Tộc nhân Kim Lân tộc ở thời điểm thành niên sẽ có thể hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch truyền thừa, nhưng dù hắn có đọc được ký ức truyền thừa nào thì đều không ngoại lệ, mỗi một âm thanh đều sẽ nói cho hắn ta biết.

Ngoại trừ kim lân, không ai có thể xuyên qua không gian của kim lân.

Kiều không phải kim lân nên đó mới là điều khiến hắn bất ngờ.

Cho nên rốt cuộc nguyên nhân là gì?

"Vị đế vương tóc đen kia nhất định là hóa thân của thần chỉ."

Điện đường màu trắng, mười hai thần chỉ ngồi trên vương tọa, có một vị ý thức thần chỉ tính khí nóng nảy, điểm sáng trên người lờ mờ lóe ra.

Mười hai thần chỉ vẫn luôn chú ý đến động tác của Kiều Tinh Nam.

Lúc các Thần thấy đối phương và con non kim lân cùng nhau tiến vào động quật thì đã dự đoán được một vài chuyện.

Ví dụ như vị con non kim chưa thành niên lân vốn chưa đến lúc trưởng thành nhưng vì phải chịu khí tức của các Thần kích thích nên mới bị ép phải trưởng thành.

Đây là sự phản nghịch thực chất giấu ở bên trong kim lân, bọn họ nhất tộc là trời sinh đã không muốn bị thần chỉ áp chế.

Cho dù Kim Lân tộc đã rất khác so với trước kia, huyết mạch cường đại dưới sự chán ghét của thời gian cuối cùng cũng bị vứt bỏ biến thành một huyết mạch bình thường, nhưng thực chất bên trong vẫn sẽ có chỗ tương tự.

Ví dụ như Kim Lân tộc có thể tạo dựng ra những không gian mà các Thần đều không thể nhìn trộm và xâm nhập.

Nếu như là thời kì toàn thịnh của bọn họ, đối mặt với một kim lân quá độ thành niên như vậy, bọn họ nhất định có thể nhìn trộm được không gian của hắn.

Nhưng hiện tại các Thần chỉ là ý thức mà thần chỉ lưu lại, cho nên mới không thể dò xét được không gian mà các kim lân con non tạo dựng.

"Trên người của đối phương không có khí tức của kim lân nên không phải là Kim Lân tộc."

Như vậy mà có thể thoải mái đi vào không gian mà đối phương tạo dựng nên, Kiều Tinh Nam ngoại trừ là thần chỉ thì còn có thể là cái gì?

Trong lòng tất cả các ý thức thần chỉ vào lúc này đều có một tia gợn sóng.

"Nhưng mà một thần chỉ thế giới khác đi vào chỗ của chúng ta rốt cuộc là muốn làm cái gì?"

"Chỉ nhìn một cách đơn thuần ở cửa thứ nhất thì tạm thời vẫn không có cách nào phân định được tính tình của y cùng đám thuộc hạ ."

"Sau sáu cửa ải, xem cách y thông quan rồi mới tiến hành phán định."

"Tạm thời quan sát đã."

Tất cả thần chỉ lúc này đều đã đạt được chung nhận thức.

Giống như là khi các Thần lợi dụng ghi chép vạn thế để tiến hành thẩm phán đại lục. Lúc này, các Thần cũng lựa chọn dùng ghi chép vạn thế để tiến hành phán định tính tình của Kiều Tinh Nam.

Sáu sáu cửa ải, tính tình của đối phương như nào sẽ bày ra rõ ràng ở trước mặt bọn họ.

"Còn có tên kim lân thành niên kia nữa, tính tình của hắn chúng ta cũng cần quan sát."

Ý thức thần chỉ ngồi ở ngoài cùng bên phải lóe lên trên người một điểm sáng: "Tuyệt không thể cho phép bất cứ thứ gì uy hiếp đến sinh mệnh của đại lục chúng ta."

Lúc này, dù là Kiều Tinh Nam hay là Asrit thì đều không biết được dự định của các thần chỉ.

Sau khi hai người bọn họ rời khỏi động quật thì liền nhìn thấy các thuộc hạ tới tìm bọn họ.

"Bệ hạ." Trong con mắt màu nâu của Howard tràn đầy ngỡ ngàng.

Nếu như hắn nhớ không lầm thì lúc đế vương của bọn họ rời đi có mặc một kiện áo bào màu đen, làm sao lúc trở về lại biến thành màu trắng rồi?

Upak với tư cách là thánh kỵ sĩ trưởng cũng vô cùng thận trọng, hắn cũng phát hiện ra điểm này.

Khác với tên nam nhân chưa có mảnh tình vắt vai nào là Howard thì Upak mặc dù đứng đắn, nhưng cũng coi là một kẻ già đời, được chứng kiến không ít chuyện.

Vương của bọn họ đột nhiên ở bên ngoài đổi một bộ quần áo, trong khi đó đế vương Hỗn Độn đứng ở một bên đồng hành cùng bệ hạ, quần áo trên người mặc dù đã đủ sạch sẽ, bằng phẳng, rộng rãi, thế nhưng cũng xuất hiện một vài nếp uốn kỳ lạ, càng làm cho Upak không thể nào coi nhẹ. Các câu đùa tục trong quân lưu truyền lập tức tràn đầy trong đầu của hắn.

Cho nên bệ hạ rốt cuộc đã làm chuyện gì với đế vương Hỗn Độn đại lục ở trong động quật?

Upak không dám nghĩ sâu, chỉ có thể ở đằng sau yên lặng quan sát bệ hạ và vị đế vương tóc đen kia. Nhìn hai người bọn họ trò chuyện vui vẻ, đế vương của bọn họ vẫn dính lấy đối phương giống như trước đó, thậm chí còn thân thiết hơn một chút so với trước đó .

Upak cúi đầu, ánh mắt xéo qua nhìn về phía các thuộc hạ khác. Dù là thuộc hạ Arilance hay là thuộc hạ Hỗn Độn đại lục thì trong mắt đều mang theo cảm xúc hâm mộ.

Nếu như mình cũng đơn thuần như bọn người này, cái gì cũng không biết thì thật là tốt.

"Chủ nhân."

Kiều Tinh Nam dẫn theo các thẻ bài tạm biệt đám người Asrit, về tới phòng, khắp khuôn mặt là ý cười.

"Lần này các ngươi làm rất tốt."

Kiều Tinh Nam vẫn như là thường ngày, đặc biệt khen ngợi đối với bốn thẻ bài của y, sau đó liền nhận được ba khuôn mặt đỏ rực kích động cùng một Tư Sa với hỏa cầu bành trướng.

"Là nhờ sự bố trí của chủ nhân."

Cái đuôi sau lưng Mana vui vẻ vung qua vung lại, cho dù nàng và Lund tính cách côn đồ, nhưng vẫn hiểu rõ thiết định nhân vật của Kiều Tinh Nam xảo diệu đến cỡ nào.

Bí đoàn sứ giả là một tổ chức thần bí đến rồi đi không để lại một dấu vết, mỗi một lần xuất hiện đều vào những lúc mà đế quốc Grand gặp nguy nan. Cách làm này cũng vô cùng hợp lý để giải quyết lý do mà bọn họ biến mất sau khi thông quan tiếp nhận cửa ải tiếp theo.

Hơn nữa mấu chốt nhất là, nữ vương bây giờ rất tín nhiệm bí đoàn, chân tâm thật ý cho rằng bí đoàn là vì chính nghĩa của đế quốc mà tồn tại.

Giai đoạn trước bọn họ nhận được tín nhiệm của nữ vương, đến sau này nói không chừng sẽ mang lại tác dụng lớn.

Chí ít thì ở sáu cửa ải đầu tiên có liên quan đến nhau này, những vấn đề mà bọn họ gặp phải, nói không chừng còn có thể được giải quyết dễ dàng bởi sự tín nhiệm của đối phương dành cho "Bí đoàn".

Trên thực tế, những cửa ải sau này cũng tuân theo đạo lý này.

Ngày hôm sau, Kiều Tinh Nam và Asrit đã khôi phục bình thường ngồi ở trên đài quan sát, nhìn đám người số 0 và Tư Sa vượt ải trong màn sáng.

Kịch bản cửa thứ hai là sự kiện xảy ra khi Ariel mười lăm tuổi.

Lúc này bên cạnh Ariel đã có những thuộc hạ vô cùng trung thành. Nhưng khi ngoại tuần, nàng lại bất ngờ phát hiện được bên cạnh mình có phản đồ, đang có ý đồ làm trở ngại việc áp dụng những chính sách mới ban bố của nàng.

Lúc đám người số 0 và Tư Sa xuất hiện, dựa vào sự tín nhiệm của nữ vương, bọn họ rất nhanh đã tìm được phản đồ dưới tay nữ vương.

Vốn dĩ cái tên phản đồ kia còn muốn giảo biện, đánh bài tình cảm, nhưng so với hắn, Ariel càng tin tưởng những sứ giả bí đoàn từng cứu nàng năm mười ba tuổi, còn nói với nàng là phải gánh vác trách nhiệm của một quốc gia hơn.

Nhờ có lời dặn dò của Kiều Tinh Nam, đám người số 0 và Tư Sa đã thuận lợi trợ giúp nữ vương thúc đẩy việc áp dụng chính sách.

Sau đó ba cửa ải tiếp theo, Kiều Tinh Nam chỉ cần chỉ đạo đám người số 0 vài ngày là đã hoàn thành. Trong thời gian này, Asrit luôn dính lấy Kiều Tinh Nam, dường như cũng không khác thường ngày là mấy nên Kiều Tinh Nam cũng không có để ý nhiều, lực chú ý đều đặt vào việc hoàn thành cửa ải.

Ba bốn năm cửa ải theo bản chất mà nói thì đều là những phản ứng khác nhau xuất hiện khi nữ vương ban bố chính sách. Dù là đám quan chức phản đối hay là các quý tộc không phối hợp thì đều bị khí thế của nữ vương trấn áp hết, dùng thủ đoạn thiết huyết mà trực tiếp thực hành.

Nhưng kịch bản ở cửa thứ sáu lại có sự chuyển hướng. Vào năm Ariel hai mươi tuổi, nàng cần phải lựa chọn một vị hôn phu, mà vị hôn phu này theo điều tra lại có dính dáng đến thân vương của đế quốc Grand.

Ariel mới biết yêu, phát hiện chuyện này xong thì cực kỳ bi thương.

Nhưng so với tình yêu, Ariel lúc mười ba tuổi đã hiểu rõ trách nhiệm trên người mình, nàng cũng hiểu sâu sắc rằng trên người mình phải gánh chịu thứ gì.

So sánh với con dân của nàng thì tình yêu không có chỗ xếp hạng.

Từng chuyện từng chuyện một xảy ra, nếu không có bí đoàn sứ giả trên thân mang theo quang huy "Vì chính nghĩa của đế quốc", nếu không có sự tín nhiệm của nữ vương, thậm chí nếu Kiều Tinh Nam không bồi dưỡng cho nữ vương ý thức gánh chịu trách nhiệm thì như vậy mỗi một cửa ải đều rất gian nan.

Majiner vẫn luôn lặng lẽ chú ý đến màn sáng của Hỗn Độn đại lục, nhìn thấy đại lục của đối phương thế như chẻ tre, nội tâm cũng càng thêm kích động.

Nam nhân tóc đen không biết là đảm nhiệm chức vụ như thế nào ở Hỗn Độn đại lục mà có thể nghĩ ra một biện pháp cơ trí như vậy.

Vẻ mặt kích động, mảy may không nhìn ra thái độ khinh thị lúc trước khi hắn nhìn thấy Hỗn Độn đại lục lựa chọn tự mình xây dựng nhân vật.

Đương nhiên ngoại trừ hâm mộ mưu kế đối phương hơn người ra, cái mà hắn để ý nhất cũng là thực lực cao cường của đám sứ giả bí đoàn.

"Hỗn Độn đại lục, phải nhớ kỹ!"

Nhìn vào màn sáng, thấy người của Hỗn Độn đại lục đã thông qua cửa thứ sáu đi ra, Majiner xiết chặt cổ tay của người bên cạnh, kích động nói: "Chờ khi nào kí tên đại lục, ta lập tức sẽ tiếp cận đối phương!"

Giống như Majiner, có không ít những đại biểu đại lục vẫn luôn chú ý đến màn sáng phía tây cũng muốn thừa dịp khi Hỗn Độn đại lục còn chưa nhất phi trùng thiên, tìm thời cơ thích hợp tiến hành giao lưu cùng bọn họ, liên lạc tình cảm.

Sau khi thông qua sáu cửa ải, lục đại đại lục thần bí chi địa sẽ mang các đại biểu đại lục thông quan, đánh dấu tên của đại lục bọn họ lên trên ghi chép vạn thế.

Đồng thời cũng phải sớm ký kết hiệp nghị tham gia giao hoán sinh, đây là vì phòng ngừa có một số đại lục rời khỏi thần bí chi địa quá mức vội vàng mà mất đi cơ hội để các đại lục trao đổi với nhau.

Đối với tất cả đại lục mà nói, chuyện này vô cùng quan trọng.

Mà đối với Kiều Tinh Nam mà nói, chuyện này cũng vô cùng quan trọng.

Kiều Tinh Nam ra hiệu đám người số 0 ngồi ở bên cạnh mình, sau đó nhìn về phía Asrit nói: "Đi thôi."

Trước đó nói chuyện trời đất, Asrit cũng biểu lộ với y là muốn đi xem xem hiệp nghị ghi chép vạn thế và giao hoán sinh sẽ được ký tên như thế nào.

Còn ký tên như thế nào nữa?

Đương nhiên là dùng mạng để ký rồi.

Kiều Tinh Nam thấp thỏm trong lòng, nhưng trên mặt nhất định phải biểu hiện dáng vẻ vô cùng mong đợi.
Chương kế tiếp