Tham gia show hẹn hò, tui có thêm một bầy anh em guộc

Phần 3
13.

Lúc bọn tôi về tới biệt thự thì các khách mời khác cũng đã tới.

Chu Na Na đi cùng ảnh đế Hứa Ca.

Ôn Thấm đi cùng bác sĩ Bùi Diên Nhiên.

Hứa Ca là chàng trai kiên cường trong giới giải trí, khả năng học hỏi cực cao, lúc diễn vai người câm điếc thì học một tháng là rành ngôn ngữ ký hiệu, diễn vai hành động thì đi học Taekwondo, Judo.

Được coi là tấm gương sáng trong nghề.

Thỉnh thoảng mấy blogger lại lôi ra nói.

Nhưng bản thân anh ta rất khiêm tốn, hiếm khi tham gia các chương trình tạp kỹ, lần này hình như đánh cược thua người chống lưng nên mới phải tham gia chương trình Sao hẹn hò này.

"Đàn ông ai chẳng mơ được làm Hứa Ca" luôn là đề tài nóng bỏng.

Anh ta luôn được đông đảo quần chúng nhân dân yêu thích.

Còn Bùi Diên Nhiên là một anh bác sĩ từng lọt ống kính của một bộ phim tài liệu, cao ráo đẹp trai lại còn giỏi chuyên môn, khiến bao nhiêu chị em mê mệt.

Lần này vì cư dân mạng bỏ phiếu rất đông nên tổ chương trình quyết dốc túi trả công cao mời anh ta tham gia.

Bùi Diên Nhiên có làn da rất trắng, thấy cả mạch máu màu xanh dưới da, mắt màu nâu nhạt, tạo cảm giác lạnh lùng xa cách.

Nếu anh ta chịu bước vào giới giải trí, chắc chắn sẽ có không ít công ty chịu lăng xê.

14.

Hứa Ca tiên phong chào hỏi bọn tôi trước, tay vẫn bận rộn lo nấu cơm.

"Hai đứa về trễ vậy, chơi vui quá quên đường về hả?"

Chu Na Na hẹn hò với Hứa Ca suốt cả một ngày, có vẻ càng lúc càng thích Hứa Ca.

Bây giờ cô ấy đang ngại ngùng đứng cạnh làm phụ bếp cho Hứa Ca.

"Hôm nay bọn tôi đi nhiều chỗ lắm, hai người thì sao?"

"Cũng vui lắm."

Tề Nam bước tới, mỉm cười hỏi họ: "Hôm nay mọi người về bằng phương tiện gì?"

Chu Na Na trả lời: "Do chỉ có mười đồng nên anh Hứa thuê xe đạp công cộng."

Ôn Thấm đáp: "Bọn tôi đi nhờ xe của người hâm mộ."

"Chỗ nguyên liệu nấu ăn này là các anh chị mang tới hay tổ chương trình chuẩn bị vậy?"

Hứa Ca mỉm cười đáp: "Bạn tôi chuẩn bị cho đấy, coi như an ủi tinh thần cho tôi."

Thực ra chuyện Hứa Ca thua cược mới phải tham gia chương trình này cũng chẳng phải chuyện bí mật gì.

Đã bị người hâm mộ kể lể khắp nơi rồi.

Buổi tối đầu tiên coi như bình yên vô sự.

Trước khi ngủ, tổ chương trình còn chèn thêm tiết mục viết thư bày tỏ tấm lòng.

Các vị khách mời có thể gửi thư cho nhau, mục đích là để thúc đẩy tình cảm.

Tôi cũng chẳng quen ai cả, nên chỉ đành viết thư cho Tề Nam.

Tề Nam có gửi thư cho tôi hay không thì tôi cũng chịu.

Bọn tôi phải treo thư mình viết lên cây.

Sau khi viết xong, tôi đi ra ngoài luôn, không ngờ lại chạm mặt Ôn Thấm.

Vì tôi không được kế thừa ký ức của Khương Nguyện thật, nên tôi cũng không biết thực sự tôi với Ôn Thấm có quan hệ thế nào.

"Cô viết thư cho ai vậy?"

Ôn Thấm lên tiếng trước.

Tôi sững sờ, không ngờ cô ấy lại bắt chuyện với tôi.

"Viết cho Tề Nam, tôi quen có mỗi mình cậu ta chứ mấy."

"À, tôi biết ngay mà."

Sao nghe cứ thấy sai sai nhỉ.

Năm trăm anh em dưới khung bình luận đã giải đáp hết mọi thắc mắc giùm tôi.

"Nghe nói Ôn Thấm với Khương Nguyện quen nhau mà, bây giờ chắc toang rồi."

"Hồi bữa có blogger nào đó kể chuyện hai nữ diễn viên mới lên tranh giành tình nhân, nghe nói là một ngôi sao nam tên Đ nào đó đúng không? Lúc đó tôi đoán là Ôn Thấm với Khương Nguyện, vì hai cô này đóng vai nữ chính và nữ thứ trong phim "Hoa song sinh", nam chính là Trần Tử Đình."

"Thế là Khương Nguyện cướp bồ Ôn Thấm hả?"

"Trời ơi cái giới này loạn thật đấy."

"Có gì đâu, xem cho vui mà."

"Lầu trên đừng có đơm đặt nữa, toang đâu ra mà toang."

Tôi không nhiều lời với Ôn Thấm mà về phòng luôn.

Tôi mở thư Tề Nam viết cho tôi ra.

"Mai chị chọn ai?"

Hóa ra là một câu hỏi.

Ai mà biết.

Cùng lúc đó, khung bình luận của Tề Nam tưng bừng thôi rồi.

Vì tôi không viết gì ám muội cho cậu ta cả.

Chỉ có một câu: "Ngày mai ăn gì?"

"Cặp đôi ăn cơm không chạy đâu cho thoát."

"Có lẽ Tề Nam khâm phục cô này từ đáy lòng thật."

"Sống lại một đời, tôi muốn ăn ba bát cơm to trong giới giải trí."

15.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy đói vô cùng.

Chắc do tối qua mọi người cũng mệt, nên giờ đều đang ngủ.

Chỉ có Hứa Ca đang lúi húi nấu cơm trong bếp.

Anh chàng ảnh đế này không làm giá xí nào luôn nhỉ.

Đầy mùi đàn ông, không sến súa màu mè kiểu cách chút nào.

Mặc đồ ở nhà màu đen, càng nổi bật làn da trắng.

Nhìn là thấy có thể đấm phát bay luôn mười con zombie.

"Anh đang nấu cơm à?"

"Phải, phụ một tay không?"

Tôi bước lại xắn tay áo hỗ trợ anh ta, nói đùa: "Nếu tôi phụ anh thì lát cho tôi ăn thêm ba bát được không?"

"Được chứ."

Sau khi soạn đồ ăn xong, tôi ra ngoài chạy mấy vòng thể dục, dù sao thì trời vẫn còn sớm.

Hứa Ca cũng chạy theo tôi.

Sau giờ ăn sáng là đến tiết mục ba khách mời nữ chọn đối tượng hẹn hò.

Hôm qua chỉ là khai vị.

Hôm nay họ cho ba khách mời nữ đứng đối diện ba khách mời nam, cách một cái bể bơi.

Ba khách mời nữ bơi qua giành khách mời nam.

Trời ơi cái huần hòe gì vậy?

Ba đứa tôi nhìn nhau, đều cảm thấy tổ chương trình chơi hơi quá đáng.

Nhưng đành chịu thôi, ai bảo họ trả cát-xê cao quá làm gì.

Đang mùa hè nhưng nước bể bơi vẫn hơi lạnh, vừa xuống nước tôi đã rùng mình.

Tôi không hứng thú gì với chuyện yêu đương cả, chỉ hào hứng rèn luyện kỹ năng bơi chó của mình.

Còn Ôn Thấm và Chu Na Na thì sải tay bơi trông cực kỳ chuyên nghiệp.

Hồi trước mỗi lần trốn zombie, tôi toàn phải nhảy xuống sông nín thở để che giấu mùi cơ thể.

Chẳng biết bây giờ có thể nín thở bao lâu nhỉ?

Tự nhiên tôi muốn kiểm tra thử cho vui, thế là lặn xuống đáy bể bơi nín thở chơi.

Một phút trôi qua.

Tôi cảm giác được dòng nước quanh mình thay đổi.

Lúc mở mắt ra, tôi nhìn thấy gương mặt của Hứa Ca, sau đó là bác sĩ Bùi, cuối cùng là Tề Nam đang phun bong bóng ở cuối hàng.

Các vị tới đây làm gì hả trời!

Các vị bò tới hết thì tôi có phải ghép cặp với các vị hay không?

Tôi vội vàng bơi chó về hướng ngược lại.

Chỉ cần tôi bơi đủ nhanh thì các vị không đuổi kịp đâu.

Nhưng tôi chưa bơi được một mét đã bị người ta ôm ngang.

Hứa Ca ôm eo tôi, đỡ tôi lên khỏi mặt nước, bàn tay dài xương xương đẹp mê ly kia còn tính đưa lên mũi coi tôi còn thở không.

Tề Nam và bác sĩ Bùi đều dừng lại.

Chu Na Na tỏ vẻ không tin nổi.

Ôn Thấm thì hừ một tiếng.

Tôi lặng lẽ giơ tay: "Thực ra mọi người có nhớ không, bể bơi này chỉ sâu mét rưỡi thôi?"

Tôi cao mét sáu tám.

Không chìm được.

Tề Nam còn bị uống mấy ngụm nước bể bơi.

Tổ chương trình hô to: "Cặp đôi thứ nhất hôm nay đã được xác định, Hứa Ca và Khương Nguyện!"

Bác sĩ Bùi không dây dưa dài dòng quay người đi lên.

Tề Nam lườm tôi một cái, sau đó xoay lưng đi tìm khách mời nữ.

Hẹn tiếp thì không hay lắm.

Hứa Ca vẫn đang ôm tôi.

Anh ta khá cao lớn, hai đứa tôi đều mặt áo phông trắng cộc tay, dính nước nên áo ôm sát người lộ hết đường cong. Nước bể bơi hơi lạnh nhưng tôi lại cảm nhận được sự ấm áp từ người anh ta.

Tôi chọt chọt cơ bắp của anh ta.

Anh ta mỉm cười: "Sao thế?"

Ánh mắt cực kỳ sáng.

"Nghĩ ra được gì để hẹn hò chưa?" Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta.

"Chưa nghĩ ra."

Tôi ngượng ngùng nói: "Vậy thì kiếm chỗ nào vui vui chơi đi."

Khung bình luận tưng bừng.

Fan chèo thuyền Tề Nam Khương Nguyện khóc.

"Cặp đôi ăn cơm của tôi tan vỡ nhanh vậy sao?"

"Hóa ra đóa hoa tình yêu chỉ nở được thoáng chốc."

"Cạn lời rồi, tôi cạn lời thật rồi."

"Chuyện gì vậy? Tôi mới vào xem livestream của Khương Nguyện lần đầu, sao giờ lại khóc lóc cả đám vậy?"

"Lầu trên ngồi lại đó uống miếng nước trà ăn một miếng trầu tôi kể bồ nghe chuyện hôm qua Khương Nguyện bế Tề Nam squat một trăm cái."

"Nhưng mà có vẻ Khương Nguyện chủ động với ảnh đế hơn lúc hẹn hò với Tề Nam đó."

"Đùa hả, tôi năm nay bảy mươi tuổi chưa từng nghe chuyện gì như này!"

"Cái gì mà hài vậy? Tổ chương trình có phân đoạn nào không cần nhập mã cũng coi được không?"

"Tổ chương trình đừng chơi ngu nha!"

"Lẽ nào chỉ mình tôi phản đối ghép cặp Hứa Ca với Khương Nguyện thôi à?"

"Lầu trên là fan bạn gái à? Hứa Ca đã ba mươi rồi, không tìm bạn gái nữa là muộn đấy, gái trẻ bọn tôi không ghiền mấy anh bốn mươi đâu."
Chương kế tiếp