Thiên Kim Thật Toàn Năng Ở Hệ Thống Đia Phủ

Chương 07: Nâng cao chất lượng cuộc sống cùng với quỷ.

Edit: Hahahjhj1410


 

Xem biểu tình một lời khó nói hết của Lý Lạc Phàm, Trần Bằng Cương nâng tay đem bộ ngực vỗ bùm bùm ứa ra âm khí: " Ta khi còn sống là đầu bếp số một cấp quốc gia, am hiểu nhất là món ăn sơn đông, món cay Tứ Xuyên, món ăn Hoài Dương, món ăn Quảng Đông cũng có đọc lướt qua, liền xem cô thích ăn cái khẩu vị gì."


 

Nhìn trên mặt Lý Lạc Phàm lộ ra vẻ mặt hài lòng, Trần Bằng Cương nhẹ nhàng thở ra, liền vội vàng hỏi một câu: " Cô bình thường khẩu vị sở thích là loại món ăn nào?"


 

Lý Lạc Phàm nhớ lại lúc trước bản thân cô mười tám năm ăn cơm đến bây giờ, âm u thở dài: " Chủ yếu ăn các món ăn đường phố hoặc ăn mì là chính, có đôi khi còn có thể ăn tạm cháo trắng với dưa muối là được."


 

Trần Bằng Cương nâng cằm trầm tư: " Chỉ thích ăn những món này đó sao? Cái này cũng không thể hiện rõ tay nghề của ta a!"


 

" Không, tôi tuyệt không thích ăn những món đó." Lý Lạc Phàm chém đinh chặt sắt nói ra: " Mời các người đến vì phục vụ tôi ăn một chút mỹ vị,  các vị lấy ra tay nghề gia truyền của nhà các người làm là được."


 

Trần Bằng Cương nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, xoa xoa tay lộ ra tươi cười ngốc ngốc.


 

Biết tình huống của Trần Bằng Cương lúc sau Lý Lạc Phàm lại nhìn về phía hai con quỷ còn lại.


 

Soái ca quỷ khẽ mỉm cười gật đầu chào hỏi: " Tôi gọi Vương Mạt, khi còn sống ở nước ngoài du học trong lúc ở một khách sạn 3 sao Michelin đã làm qua phụ bếp, học được một chút tay nghề làm cơm Tây, nếu cô nghĩ muốn cải thiện khẩu vị có thể cân nhắc lưu lại tôi."


 

Tựa hồ cảm giác tay nghề so Trần Bằng Cương kém quá xa, Vương Mạt cố gắng khai quật mặt khác ưu thế trước mặt của anh ta: " Mặt khác tôi học tập không kém, vô luận là ở quốc nội học lên đại học hay vẫn là nước ngoài học nghiên cứu học tiến sĩ đều là đứng đầu trường học, nếu cô cần tôi có thể giúp cô học bù."


 

Lý Lạc Phàm đôi mắt lập tức trợn tròn, liền ở  khi Vương Mạt cảm giác một chiêu này của anh ta có tác dụng thời điểm, liền nghe thấy thanh âm tức giận của Lý Lạc Phàm: " Nhìn tôi có dáng vẻ giống như là học tập không giỏi sao?"


 

Vương Mạt nhìn thoáng qua ba vị lão sư ngồi ở trong phòng hút hương khói nói chuyện phiếm, lúc này mới phản ứng kịp chính anh ta phương diện này còn thật không sánh bằng các vị lão sư khi còn sống liền nổi danh danh sư cao quý, bất quá anh ta còn có ưu thế khác.


 

Vương Mạt lộ ra hiểu ý, cười một tiếng hạ giọng nói ra: " Nếu có cần tôi có thể giúp cô hoàn thành bài tập, nghiên cứu phân tích bài thi trọng điểm, tôi khi còn sống rất biết bắt chước chữ viết của người khác."


 

Lý Lạc Phàm nhớ tới một phòng bài thi kia của cô liền giả vờ không thèm để ý ho khan một tiếng, lúc này sắc mặt đã có chút vểnh lên.


 

" Tôi cảm thấy chàng trai này cũng rất không tồi." Lý Lạc Phàm chững chạc đàng hoàng bình luận: " Cơm Tây tôi còn chưa ăn qua, rất hiếu kì. Hơn nữa người trưởng không kém, nhìn ra có thể làm cơm."


 

Vương Mạt trên mặt tươi cười càng sáng lạn hơn, xem ra anh ta có cơ hội lưu lại .


 

Cuối cùng còn dư lại nữ quỷ Trương Nhã Lệ là cô gái rất thanh tú, cô ấy có chút ngại ngùng lộ ra tươi cười, có chút khẩn trương nói ra: " Tôi từ nhỏ liền rất thích làm rất thích làm việc nhà, làm cắt may quần áo thủ công cho bản thân, cũng biết làm một ít món ăn gia đình."


 


 

" Loại hình này yêu thích không sai a!" Lý Lạc Phàm quả thực hai mắt tỏa sáng: " Tôi liền thích những cô gái nhỏ có loại tính cách rất thích dọn dẹp nhà cửa ở nhà như cô."


 

"Thật sao?" Trương Nhã Lệ có chút thương tâm cúi thấp đầu xuống, khóe miệng hạ thấp xuống: " Nhưng mà mẹ tôi nói tôi đây là không có tiền đồ, một chút cũng không tiến về phía trước."


 

" Ai nói không tiền đồ." Lý Lạc Phàm khuôn mặt phồng lên tròn trịa, nhìn đến lòng đầy căm phẫn: " Tôi vẫn cảm thấy những cô gái kia có thể đem phòng ở dọn dẹp sạch sẽ còn có thể cắt may quần áo thủ công lớn lên giống như có được một đôi bàn tay của tiên nữ, loại việc này cần có sự kiên nhẫn liền kém xa đối với tôi."


 

Trương Nhã Lệ nín khóc mà cười, trên mặt tươi cười cũng nhìn thấy được tự tin hơn rất nhiều.


 

" Các vị nếu là nguyện ý liền tất cả đều ở lại đây đi, bất quá là mua nhiều hơn mấy tờ giấy để cắt mấy cái người giấy cho các vị chui vào ở trong đó, dù sao tôi cũng có nhiều minh tệ như vậy, có thể trả lương mời các vị đến làm việc." Lý Lạc Phàm đem đến một chậu cúng một ít hương nến tiền giấy thỉnh bọn họ, vừa ăn vừa nói ra: " Chờ qua hừng đông lúc sau tôi đi mua nhà cho các vị ."


 

"Cái kia, nếu có giấy các tông tôi có thể tới làm phòng ở." Hút được hương khói nhìn Trương Nhã Lệ so với khi vừa tới trạng thái tốt hơn nhiều, trong ánh mắt cũng nhiều hơn vài phần ánh sáng.


 

Lý Lạc Phàm một phách ba chưởng: " Vậy thì dạy cho cô, cô thật đúng là cái tiểu tiên nữ tâm linh thủ xảo còn có thể tiết kiệm tiền."


 

Lại được khen Trương Nhã Lệ trên mặt tươi cười càng sáng lạn hơn, trên người nhiều thêm vài phần linh lực khác không có ở quỷ sống.


 

Nếu quyết định đều thuê vậy thì tính là quỷ một nhà, Lý Lạc Phàm nhớ tới lúc hứa hẹn thông báo tuyển dụng của cô: " Các vị có cái nguyện vọng gì chưa làm xong cần ta giúp?"


 

Nghe được hai chữ "Nguyện vọng" này tươi cười trên mặt ba con quỷ không hẹn mà cùng đều phai nhạt đi.


 

Ngồi dưới đất Trương Nhã Lệ ôm lấy đầu gối của cô ấy, tóc thật dài từ trên vai trượt xuống chặn lại ánh mắt có chút cô đơn của cô ấy.


 

" Tôi từ nhỏ liền không phải là đứa con mà mẹ tôi thích, diện mạo bình thường, không biết ca hát  khiêu vũ cũng không, miệng cũng không ngọt, thành tích học tập cũng không tốt." Trương Nhã Lệ ủy khuất hít mũi một cái, giọng nói có chút nghẹn ngào: " Thời điểm đến trường kỳ thật rất nghiêm túc, nhưng là tôi thật sự không thông minh, tôi rõ ràng hoàn toàn rất cố gắng nhưng là bất quá những thành tích nên đạt mức giỏi thì tôi luôn luôn ở mức khá, thứ nên hiểu thì luôn luôn lý giải không được, tôi cố gắng muốn đi kiếm tiền nhưng là tôi thật sự không được."


 

Trương Nhã Lệ nức nở lên tiếng: " Mẹ tôi không cam lòng a, mỗi ngày buộc tôi học, nếu làm không hết bài thi thì không cho tôi ngủ, khi đó tôi cả đêm làm bài thi là chuyện thường, buổi sáng bị buồn ngủ nhưng vẫn phải tiếp tục đi học, ở loại thời điểm cường độ giải đề liên tục như này tôi rốt cuộc thi đậu cao trung. Chờ tới sau khi vào cao trung học tập còn khó hơn, cuối cùng tôi thi điểm thấp đậu vào một trường đại học tư nhân bình thường. Mẹ tôi rất thất vọng, nhưng là tôi vẫn rất vui vẻ, bởi vì tôi trúng tuyển vào chuyên ngành thiết kế thời trang chuyên nghiệp, tôi đối với này cái chuyên ngành thật sự cảm thấy rất hứng thú. Mẹ tôi hy vọng tôi học lại, tôi lần đầu tiên phản kháng nhưng bà ấy, chém đinh chặt sắt đến trường học báo danh. Mẹ tôi vì bức tôi trở về học lại liền cắt đứt sinh hoạt phí cùng học phí của tôi, một phân tiền cũng không cho tôi."


 

" Tôi dựa vào một chút tiền mừng tuổi trước kia tích cóp được mua vé xe đi trường học báo danh, nộp học phí học kì đầu tiên, về sau tiền đều là chính tôi đi làm kiếm ra." Nhớ lại thời gian học đại học, Trương Nhã Lệ trong ánh mắt lại sáng lên hào quang: " Kia bốn năm thời gian, thật là những ngày nhân sinh khoái nhạc nhất của tôi, tôi không cần lại học toán học không cần lại giải đề lịch sử, tôi chỉ cần vui vui sướng sướng thiết kế quần áo, đem suy nghĩ trong đầu tôi từng cái biến thành sự thật. Tôi ở trường học làm việc ngoài giờ, dọn dẹp ký túc xá cho bạn học, quét dọn vệ sinh, sắp xếp ngăn tủ, còn giúp các cô ấy may quần áo định chế, tiền kiếm được chẳng những đầy đủ đóng học phí cùng sinh hoạt phí, còn tích cóp được một ít. Ở trường học, lão sư cùng bạn học đều nói tôi ở phương diện này có thiên phú, tôi rốt cuộc không còn là  đứa con ăn nói vụng về trong miệng mẹ tôi."


 

Lý Lạc Phàm nghe vậy cũng thay Trương Nhã Lệ nhẹ nhàng thở ra: " May mắn cô học đúng  chuyên ngành với sở thích. Này sinh hoạt rất có xu hướng đi đầu sao? Sau đó cô lại xảy ra điều gì thế?"


 

Trương Nhã Lệ cười khổ một tiếng: " Tốt nghiệp đại học về sau tôi nghĩ đã bốn năm không về nhà, liền mua lễ vật về nhà xem mẹ tôi, kết quả bà ấy vừa nhìn thấy tôi liền thay đổi mặt, vốn nghĩ đóng cửa đuổi tôi đi, nhưng mà không biết vì sao đột nhiên thay đổi ý nghĩ, đem tôi lôi tiến vào, nói khiến tôi đừng nghĩ làm quần áo làm gì, muốn tôi cố gắng thi khảo nhân viên công vụ."


 

Lý Lạc Phàm đỉnh đầu hiện lên mấy cái dấu chấm hỏi lớn, cô thật sự không hiểu người mẹ này là não suy nghĩ cái gì.


 

Trương Nhã Lệ đối với chuyện này cũng rất không biết nói gì: " Mẹ tôi hy vọng tôi thi khảo nhân viên công vụ, nhưng là tôi biết lấy năng lực của tôi thì tôi căn bản thi không đậu. Tôi liền nghĩ muốn mở ra một cái của tiệm thời trang của bản thân, hoặc là nhận lời mời đến xí nghiệp thời trang lớn học tập kinh nghiệm. Bởi vì chuyện này, tôi cùng mẹ lại sinh ra xung đột, lần này bà ấy đem tôi nhốt ở trong phòng, cho tôi một đống tư liệu học tập muốn tôi chuẩn bị thi khảo công chức, không cho tôi đi ra ngoài. Tôi không muốn đem thời gian lãng phí ở những thứ này, cho nên tôi thừa dịp khi mẹ tôi đi làm từ cửa sổ trèo ra, nghĩ muốn leo đến phòng bên cạnh phòng tôi bằng ban công, như vậy liền có thể từ ban công bên gian phòng đó rời khỏi nhà. Nhưng là không nghĩ đến..."


 

Lý Lạc Phàm sáng tỏ: " Chân trượt a, nhà cô có bao nhiêu tầng?"


 

Trương Nhã Lệ gật đầu trả lời: " Có năm tầng lầu."


 

Lý Lạc Phàm thở dài: " Đáng tiếc, vậy cô nguyện vọng là cái gì?"


 

Trương Nhã Lệ cúi thấp đầu xuống: " Tôi từ trong thân thể lúc rời đi ở bệnh viện thấy được mẹ tôi, bà ấy cách cửa phòng mổ mắng tôi ích kỷ, mắng tôi yếu đuối, mắng tôi nhát gan, mắng tôi tình nguyện tự sát cũng không nguyện ý cố gắng thi khảo nhân viên công vụ, bà ấy mắng tôi nếu biết tôi là cái đức hạnh này lúc trước bà ấy liền không nên mang tôi trở về."


 

Lý Lạc Phàm mẫn cảm bắt đến điểm mấu chốt: " Không nên mang cô trở về là có ý gì?"


 

Trương Nhã Lệ vội vàng nói: " Đây chính là điều tôi muốn mời cô tra giúp, tôi muốn biết tôi có phải hay không là con ruột của bà ấy? Thân thế của tôi có phải hay không có cái ẩn tình gì khác?"


 

" Thành giao!" Lý Lạc Phàm đứng lên lười biếng duỗi eo: " Tôi giúp Nhã Lệ giải quyết chuyện của cô ấy trước, sau đó lại giúp hai vị sau."


 

Trần Bằng Cương cùng Vương Mạt đều không có ý kiến gì, ngược lại càng quan tâm bọn họ khi nào có thể chui vào được thân thể người giấy.


 

Lý Lạc Phàm cầm lấy kéo cắt ba hình người giấy trắng, Trương Nhã Lệ nhìn thoáng qua chui vào trước, tại khi "Biến thành người" sau đó chuyện thứ nhất chính là cầm lên cái kéo vừa rồi Lý Lạc Phàm đã dùng qua khéo tay cắt ba cái người giấy thật rất tinh xảo, còn cầm lên màu chì bên cạnh ở mặt trên miêu tả vẽ ra ngũ quan, chỉ chốc lát một cái người giấy trông rất sống động liền hoàn thành.


 

Chỉ là những người giấy này cũng không phải ai cắt ra liền có thể sử dụng, người thường hoặc là "Quỷ" cắt tạo ra chính là người giấy bình thường, chỉ có khi Lý Lạc Phàm là người có năng lực quỷ thần chi lực cắt ra tới loại người giấy này quỷ mới có thể sử dụng được.


 

Nhìn thấy ánh mắt mong đợi của ba con quỷ cùng chính tay nghề thô ráp vụng về thật sự của bản thân cô, Lý Lạc Phàm xấu hổ sờ sờ mũi ở trên mỗi người giấy lần lượt thổi một hơi.


 

Ba con quỷ lập tức từ trên người giấy lúc trước thoát ly đi ra chạy về phía thân thể mới, chờ bọn họ đứng lên lần nữa về sau Lý Lạc Phàm không thể không thừa nhận, Trương Nhã Lệ cắt tạo ra người giấy so với chính cô cắt giống thật hơn rất nhiều, bọn họ mặc vào cái người giấy này ngoại trừ biểu tình bên ngoài cứng đờ một chút thì cùng người sống không có gì khác biệt.


 

Lúc này đã là rạng sáng 2 giờ, Lý Lạc Phàm buồn ngủ ngáp thẳng, cùng ba con quỷ chào hỏi liền trở về phòng ngủ, này một giấc liền ngủ thẳng tới giữa trưa ngày thứ hai. Chờ thời điểm thức dậy, Lý Lạc Phàm lập tức bị biến hóa trong nhà kinh ngạc đến ngây người.


 

Mấy cửa sổ trong phòng ở mở ra ánh sáng chiếu vào phòng rực rỡ hơn, mở ra tủ quần áo ít ỏi kia của cô không có mấy bộ y phục được treo ngay ngắn chỉnh tề, liền một chút nếp nhăn đều không có còn mang theo nhàn nhạt mùi hoa. Trên bàn đống tài liệu phụ đạo cùng bài thi giống nhau đều đã phân loại riêng biệt bày ngay ngắn chỉnh tề, mỗi phần đều dán nhãn có thể vừa xem liền hiểu ngay tìm đến vật cô cần.


 

Đẩy cửa phòng ra, mùi hương đồ ăn tranh nhau chen lấn bay vào mũi, Lý Lạc Phàm một bên chảy nước miếng một bên lệ rơi đầy mặt: Sinh hoạt hạnh phúc rốt cuộc lại tới!


 

*****Tác giả có chuyện nói:


 

Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục cố gắng !


 

*****Mới nhất bình luận:


 

ai, ta cũng muốn được ba con quỷ chiếu cố ta qwq mỗi ngày làm nhà ta này 130 bình phòng ốc vệ sinh ta thật sự sụp đổ... Cái cơm ăn xong còn phải thu thập phòng bếp tẩy... 】


 

【 hạnh phúc nhân sinh 】


 

【 ha ha 】


 

【 đẩy cửa phòng ra, đồ ăn mùi hương tranh nhau chen lấn bay vào lỗ mũi, Lý Lạc Phàm một bên chảy nước miếng một bên lệ rơi đầy mặt: Hạnh phúc sinh hoạt rốt cuộc lại tới! Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha 】


 

【 liền là nói ta hiện tại rối rắm muốn hay không nhìn xuống, có cái họ Trương cùng ta muội muội cùng tên cùng...


 

【 này này cuộc sống như thế ta ta ta cũng muốn, nước miếng *ㅠ* 】


 

【 " Tôi có nhiều minh tệ" đại gia~~】


 

【 " Cơm Tây ta còn chưa ăn"  tác giả đại đại ~ Chưa từng ăn 】


 

- xong -..


 

04/11/2023.

Chương kế tiếp