Thiên Kim Thật Toàn Năng Ở Hệ Thống Đia Phủ

Chương 09: Bí mật về thân thế của Trương Nhã Lệ ( Long Phượng thai )

Edit: Hahahjhj1410


 

Lý Lạc Phàm nhớ kỹ dáng vẻ người trong ảnh chụp, lại bay tới một cái phòng đóng cửa. Cô thổi một ngụm vào cửa phòng nghỉ, cửa phòng cót két cót két mở ra, lộ ra vô cùng quỷ dị. Bây giờ chính là ban ngày nếu là đặt vào buổi tối có thể thấy cảnh tượng quỷ nháo náo nhiệt.


 

Phòng này nho nhỏ, vừa vào cửa chính là một cái bàn lớn mặt trên đặt đầy đủ loại sách tham khảo. Đối diện bàn là một cái tủ quần áo nhỏ Lý Lạc Phàm vẫy tay một cái cửa tủ quần áo mở ra, bên trong là vài bộ đồng phục học sinh cũ kỹ, trừ những thứ đó ra ngay cả những quần áo kiểu dáng khác đều không có.


 

Quay đầu đang nhìn hướng giường đơn trong phòng, trên mặt bày một cái sàng đan màu xám đen, bên cạnh bức màn cũng là màu sắc cũ kỹ, toàn bộ nổi bật trong phòng đều mang tử khí trầm trầm.


 

Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng mà thở dài, trách không được Trương Nhã Lệ cho phòng của cô ấy trang sức đều là loại màu sắc vàng nhạt sáng rực này, có thể tâm lý của cô ấy vẫn luôn khát vọng là ánh mặt trời ấm áp cùng tinh thần phấn chấn đi.


 

Vừa muốn xoay người đi ra Lý Lạc Phàm ánh mắt lại rơi xuống cửa màu đỏ trên rương hành lý. Cô điểm điểm ngón tay ở trên rương hành lý, rương hành lý mở ra bên trong bày xếp quần áo ngay ngắn chỉnh tề, một ít thứ thuộc về phương diện thiết kế còn có một ít công cụ may đồ nho nhỏ.


 

Từng kiện quần áo theo ngón tay Lý Lạc Phàm lơ lửng ở không trung, mỗi một bộ quần áo đều được làm tinh xảo lại hào phóng, những chi tiết nhỏ được thiết kế ở bên trong lại có một chút khiến cho người khác nhìn thấy đều sáng mắt. Mỗi chỗ ở góc áo của bộ đồ đều có một vài chữ nhỏ ZYL, vừa thấy liền biết đây là LOGO nhỏ mà Trương Nhã Lệ thiết kế cho chính cô ấy.


 

Lý Lạc Phàm vung ngón tay trong suốt lên, một tấm lá bùa trống rỗng xuất hiện ở giữa ngón tay cô, cô nhẹ nhàng vân vê lá bùa không lửa tự cháy rơi vào trong rương hành lí, một lát sau đồ vật trong rương hành lý bị đốt sạch sẽ chỉ còn lại một đống tro. Cùng lúc đó, đang ca hát cắm hoa trang trí gian phòng của mình, Trương Nhã Lệ vui mừng phát hiện những bảo bối trước kia cô ấy mang về nhà lại xuất hiện ở trong âm trạch của cô ấy.


 

Nhất định là Lạc Phàm đốt cho mình!


 

Trương Nhã Lệ vui sướng nghĩ, chết đã mấy ngày đây là lần đầu tiên thu được vật phẩm từ dương gian đốt đến đây.


 

*


 

Bên này Trương Nhã Lệ lòng tràn đầy vui vẻ thay quần áo, bên kia trong nhà Trương Nhã Lệ Lý Lạc Phàm đã bay vào phòng Trương Xuân Lan, là mẹ của Trương Nhã Lệ.


 

Phòng này không thể so với phòng khách ngăn nắp hơn bao nhiêu, trên sàn ném mấy tấm ảnh chụp Trương Nhã Lệ bị xé nát, từ phía trên dấu vết xé rách liền có thể nhìn ra lúc ấy Trương Xuân Lan tâm tình là nổi giận tới cỡ nào.


 

Từ trên ảnh chụp liếc qua đi, ánh mắt Lý Lạc Phàm rơi vào trên một cái bàn đơn giản bên giường, ngăn kéo bàn nửa mở bên trong có hơn mười cuốn nhật ký, xem màu sắc trang bìa cùng độ mài mòn thì biết đã được vài năm rồi.


 

Lý Lạc Phàm vẫy tay một cái tất cả nhật ký đều nhẹ nhàng bay ra, trước tiên cô dựa theo từng năm phân ra, tìm ra một quyển lâu đời nhất lật xem.


 

Nhật kí:


 

Ngày 3 tháng 8 năm 1999


 

Tôi không thể chịu đựng được tại sao có thể có người không biết tiến tới như thế, hai đứa nhỏ rất nhanh đều đã ba tuổi lại không được cho học nhận chữ, chính mình không có tiền đồ coi như xong đi còn không cho con cái có tiền đồ!


 

... ... ...


 

Ngày 5 tháng 10 năm 1999


 

Quả nhiên con thỏ không cái đuôi tùy căn, hai đứa nhỏ cùng cha bọn chúng đều ngốc giống nhau, tôi cảm giác nhân sinh của mình đều bị ba cái người này làm hỏng!


 

... ...


 

Ngày 5 tháng 1 năm 2000


 

Nhìn xem ba người nằm ở trên giường ngây ngốc chơi, tôi thật sự có một loại cảm giác bi ai. Bọn họ không biết tầm quan trọng của sự cố gắng, bọn họ không biết tiến tới cảm giác bức bách, học nhận được chữ chậm như vậy lại một cái tự kiểm điểm đều không có. Tôi thật hận tôi mắt bị mù mới gả cho Lý Đại Hằng, mỗi lần trên vấn đề giáo dục đều bất hòa tôi giống như đứng ở hàng chiến tuyến đầu.


 

... ...


 

... ...


 

Lý Lạc Phàm vẻ mặt mộng bức lật xem xong một tờ cuối cùng rồi buông xuống cuốn ghi chép này, cái cô Trương Xuân Lan này là có cái bệnh gì sao? Có trẻ nhỏ hai ba tuổi liền ngay cả lời nói đều nói không được rõ ràng, cô ta lại muốn con cô ta học nhận được chữ đã vậy lại còn ngại học chậm?


 

Không thể tưởng tượng được, ném đi cuốn ghi chép thứ nhất Lý Lạc Phàm lại cầm lên cuốn thứ hai.


 

Ngày 1 tháng 2 năm 2000


 

Tôi quyết định ly hôn, hai cái đứa nhỏ mang gien thấp kém đều cho hắn, tôi nhất định muốn tìm cái người đàn ông ưu tú biết tiến tới để tái sinh một đứa con biết tiến về phía trước.


 

... ...


 

Ngày 11 tháng 10 năm 2000


 

Thân cận mấy chục lần đều thất bại, đối với đàn ông quả thực đều thất vọng cực độ, một đám giới tính chiếm phần lớn nhưng con cái lại đều là phế vật giống nhau, hoàn toàn không biết tiến tới.


 

... ...


 

Ngày 2 tháng 11 năm 2000


 

Kỳ thật không kết hôn cũng không có cái gì, tôi nếu có thể dựa vào bản thân từ cái gia đình ghê tởm đến cực điểm kia đi ra thì cũng có thể đem con bồi dưỡng giống như tiền đồ của tôi. Tôi quyết định đem con gái được nhận tới bên cạnh bản thân nuôi dưỡng, sau đó đem con gái bồi dưỡng thành người phụ nữ hăm hở tiến lên giống như tôi.


 

... ...


 

 Ngày 8 tháng 1 năm 2001 


 

Kéo dài mấy tháng, tôi cuối cùng đem con gái từ Lý gia mang về, nhìn con gái mang theo tóc liếm kẹo que cười ngốc dạng tôi thật sự cảm thấy đau lòng. Tôi lúc trước nên trực tiếp đem con gái mang đi chứ ở trong nhà hắn hoàn chỉnh một năm con cái không có một chút tiến bộ.


 

... ...


 

Ngày 18 tháng 3 năm 2001


 

Hắn tới thăm Nhã Lệ đều mang theo Lý Tử Nhiên, mỗi lần thăm xong Nhã Lệ đều muốn khóc nháo mấy ngày, tôi thật sự thấy phiền.


 

... ... ...


 

Ngày 2 tháng 4 năm 2001


 

Tôi cho con gái sửa lại danh tự mới gọi là Trương Nhã Lệ, về sau con bé là một đứa con duy nhất của tôi mà không có quan hệ gì với Lý Đại Hằng. Tôi mang con bé rời khỏi thanh sông thị đi vào Nam Thành định cư, đừng nhìn nơi này là cái bình thường tiểu thành thị nhưng mà nơi này có cao trung tốt nhất trong tỉnh, con gái của tôi tương lai nhất định phải từ nơi này thi đậu đại học cao cấp nhất.


 

... ...


 

Ngày 7 tháng 5 năm 2003


 

Trương Nhã Lệ tại sao lại ngu xuẩn như vậy! Ngốc muốn chết! Một chút cũng không giống tôi !


 

... ...


 

Ngày 5 tháng 10 năm 2004


 

Tuyệt vọng, tôi như thế nào sinh ra cái ngu xuẩn!


 

Ngày 2 tháng 4 năm 2008


 

Tôi sẽ không buông tha, Trương Nhã Lệ liền tính là ngốc cũng muốn cho tôi dùng sức bay lên, chỉ cần bất tử không thấy mệt tôi liền cho con bé dùng sức học! Trương Nhã Lệ cùng Lý Tử Nhiên là Long Phượng thai, chỉ cần Trương Nhã Lệ tương lai so với Lý Tử Nhiên đại học thi tốt liền chứng minh tôi giáo dục rất thành công!


 

... ...


 

Ngày 10 tháng 10 năm 2010


 

Ngốc chết ngốc chết !


 

... ... ...


 

... ... ...


 

Lý Lạc Phàm liền lật xem mấy quyển ở giữa, trên cơ bản đều là đang mắng Trương Nhã Lệ lại ngốc lại xuẩn, cô nhịn không được trực tiếp cầm lên một quyển cuối cùng lật đến trang Trương Nhã Lệ thi đại học ra thành tích kia.


 

Ngày 25 tháng 7 năm 2018


 

Nhìn đến thành tích thi tốt nghiệp trung học của Trương Nhã Lệ, tôi quả thật giống như tượng bị Ngũ Lôi oanh đỉnh, tôi không tin tôi cực cực khổ khổ nuôi dưỡng con bé mười mấy năm mà con bé lại thi thành tích rác như thế trở về, quả thực cô phụ tín nhiệm của tôi cùng tài lực bồi dưỡng. Năm nay Lý Tử Nhiên cũng thi đại học, không biết thằng bé khảo thế nào. Nếu như thằng bé thi đậu đại học tốt thì chẳng phải là nói rõ là tôi đã thất bại? Cầu nguyện Lý Tử Nhiên so với Trương Nhã Lệ thi còn kém hơn!


 

Trương Nhã Lệ cái đứa phế vật này!


 

Ngày 25 tháng 8 năm 2018


 

Trương Nhã Lệ cánh lại cứng rắn rồi dám không nghe lời tôi nói nữa, chính mình báo cái trường học dở tệ còn chạy tới đi học chuyên ngành rác. Tôi hối hận trước kia đối với con bé quá tốt, mỗi cuối năm còn cho con bé mấy trăm khối tiền mừng tuổi. Tôi biết con bé đều để dành tiền tích góp nhưng mà không nghĩ đến con bé lại dám dùng tiền tôi cho để trốn thoát khỏi tôi! Tôi sẽ lại  không cho con bé thêm một phân tiền nào nữa, tôi muốn cho con bé quỳ xuống trở về cầu tôi!


 

Ngày 5 tháng 2 năm 2019


 

Ha ha, bạch nhãn lang lại còn không chịu nhận sai.


 

Ngày 3 tháng 10 năm 2020


 

Tôi lúc trước làm ra quyết định sai lầm nhất chính là đem Trương Nhã Lệ từ Lý gia mang về, quả thực lãng phí hai mươi năm sinh mệnh của tôi.


 

Ngày 5 tháng 7 năm 2021


 

Trương Nhã Lệ trở về tôi vốn nghĩ sẽ đuổi con bé đi nhưng may mắn tôi kịp phản ứng. Tuy rằng con bé thi cái trường học dở tệ nhưng may mà là khoa chính quy chỉ cần cố gắng vẫn có cơ hội thi lên nhân viên công vụ. Mặc dù là nhân viên công vụ thi không đậu cũng có thể xem thử thi biên chế, tóm lại tôi không thể lại đem con bé thả chạy!


 

Ngày 7 tháng 7 năm 2021


 

Trương Nhã Lệ lại dám nhảy lầu tự sát! Tôi hận chết con bé ! Con bé đã hủy tâm huyết cả đời tôi! Tôi nguyền rủa con bé phải xuống Địa ngục!


 

... ...


 

Ầm, phù chú ở nhật ký bay trên không trung trùng điệp rớt xuống, Lý Lạc Phàm gương mặt tất cả đều là lửa giận. Cô trước khi đến đây nghĩ tới có thể có rất nhiều vấn đề như việc có lẽ Trương Nhã Lệ là đứa con nhặt được hoặc cũng có khả năng cha mẹ đẻ của cô ấy cùng Trương Xuân Lan trước kia có cái yêu hận tình thù gì đó. Nhưng cô tuyệt đối không nghĩ đến Trương Nhã Lệ lại là con gái ruột thịt của Trương Xuân Lan!


 

Có một người mẹ ruột như vậy còn không bằng là nhặt được đâu!


 

Trương Xuân Lan đây là có loại bệnh tinh thần cố chấp đi!


 

Lý Lạc Phàm vung tay lên tất cả nhật ký trên bàn đều bị vung rơi trên mặt đất, nếu lúc này thân thể cô cũng ở trong phòng thì dù như thế nào cũng không thể không hung hăng đạp mấy cái.


 

Ném xong nhật ký Lý Lạc Phàm hạ khẩu khí, lại bay tới ngăn kéo bàn bên cạnh nhìn nhìn, lần này cô phát hiện một tờ giấy nhỏ trông có vẻ cũ nát và mặt trên có một số điện thoại.


 

Nhìn nhật kí rơi đầy đất, Lý Lạc Phàm suy đoán số điện thoại này rất có khả năng là của Lý Đại Hằng chồng trước của Trương Xuân Lan. Lấy tính cách cố chấp Trương Xuân Lan bà ta khẳng định ôm mộng Trương Nhã Lệ thi đậu Thanh Bắc về sau lại gọi điện thoại cho Lý Đại Hằng khoe khoang ý nghĩ chứng minh việc bà ta đã giáo dục là chính xác. Nhưng bà ta khẳng định lại không nguyện ý đem số điện thoại của Lý Đại Hằng lưu vào trong di động, vì thế viết tờ giấy đặt ở trang nhật kí trong ngăn kéo là phương pháp tốt nhất.


 

Lý Lạc Phàm tay lơ lửng kéo toàn bộ ngăn kéo đều rớt xuống, cô tay nâng tờ giấy mảnh kia đi ra cửa phòng chui qua khe cửa đem tờ giấy mang ra ngoài. Cùng lúc đó, hồn phách chui qua cửa phòng về tới trong thân thể, một lát sau Lý Lạc Phàm ngồi dưới đất mở mắt đứng dậy nhặt lên tờ giấy rơi trên mặt đất.


 

Từ nhà lầu cũ kỹ đi xuống, Lý Lạc Phàm do dự rất lâu vẫn không có bấm số điện thoại trên tờ giấy. Việc này cô phải trở về cùng Trương Nhã Lệ thương lượng một chút, nhìn xem cô ấy có nguyện ý hay không muốn cha ruột biết tin cô ấy đã chết.


 

*


 

Tiến vào trong sân nhà, Lý Lạc Phàm liền nhìn xuyên thấu qua cửa sổ rộng mở thấy được Trương Nhã Lệ đang sắp xếp và trang trí lại xung quanh chỗ ở. Bắt gặp Lý Lạc Phàm trở về, Trương Nhã Lệ mặt tái nhợt treo lên nụ cười sáng lạn: " Cô đã trở về! "


 

" Ân!" Lý Lạc Phàm đi qua cách cửa sổ nâng tay sờ sờ đầu Trương Nhã Lệ, giả vờ vô ý hỏi: " Tôi từ nhà cô tìm được số điện thoại cha ruột của cô, cần tôi giúp cô liên hệ ông ấy không?"


 

Trương Nhã Lệ có chút chua xót cười nói: " Tôi trong trí nhớ từ nhỏ đến lớn cũng không có người cha thân thích nào đến xem qua tôi, có lẽ ông ấy căn bản là không yêu tôi đi, lúc này quấy rầy ông ấy cũng không có cái ý nghĩa gì. Tôi muốn biết tôi là con ruột của mẹ tôi sao?"


 

Lý Lạc Phàm nhẹ gật đầu: " Tôi nhìn thấy nhật kí của mẹ cô, cô hẳn là còn có người anh trai hoặc là em trai là Long Phượng thai đi theo cha của cô."


 

" Nguyên lai là con gái ruột a..." Trương Nhã Lệ trên mặt cô đơn không giấu được, cô ấy lau mắt cố gắng tỏ ra không thèm để ý cười: " Quả nhiên tôi là đứa con không được yêu thích cho nên ngay cả mẹ ruột cũng không yêu thích tôi. Lạc Phàm, cám ơn cô giúp tôi điều tra những việc này tôi hiện tại không có gì tiếc nuối."


 

" Đừng nghĩ như vậy! Mẹ cô không yêu cô là vì vấn đề của bà ta chứ không phải vấn đề của cô, cô là một người con gái rất tốt." Lý Lạc Phàm nhìn trước mặt Trương Nhã Lệ bỗng nhiên trong lòng toát ra cái ý nghĩ lớn mật: " Tôi mang cô đi tìm cha của cô đi, khiến cho ông ấy làm bạn với cô một ngày, cho các người đều lưu lại một đoạn kí ức đầu tiên lẫn nhau."


 

Trương Nhã Lệ ngây ngẩn cả người: " Nhưng mà tôi chết!"


 

Lý Lạc Phàm nở nụ cười: " Không có việc gì, ông ấy không biết đâu."


 


 

*****Tác giả có chuyện nói:


 

Nhắn lại nhắn lại ngươi đang ở đâu, nhường ta nhìn thấy ngươi ~~


 

*****Mới nhất bình luận:


 

【 đau lòng Nhã Lệ, hiện tại thật sự có rất nhiều cha mẹ cho hài tử quá nhiều áp lực, làm cho bọn họ hoàn thành chính mình không có hoàn thành giấc mộng đi 】


 

【 đại nhân ~ đây là nhân gia bán thận đổi lấy lựu đạn, xin không cần cô phụ nhân gia, mỗi ngày đổi mới nha ~ 】


 

【 đây là cái gì cố chấp cuồng? ! 】


 

【 Lý Lạc Phàm cùng Trương Nhã Lệ đều là rất tốt rất tốt cô nương 】


 

【 a a a a, tạp ta thật là khó chịu a 】


 

- xong -..

22/11/2023.

Chương kế tiếp