Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 4
"Cậu xem cậu kìa, cần gì phải cố chấp như vậy? Nhất quyết cứ phải đắc tội với Minh Toa Toa chứ! Bây giờ thì hay rồi! Đến danh hiệu nam diễn viên có trong tay cũng mất trắng, nguồn lực cũng không rẻ bằng công ty đối thủ, người cầm quyền phía trên của công ty cũng chưa có động tĩnh gì, căn bản chính là ném cậu vô một xó, không phải là đang hủy hoại cậu hay sao!”

Thu Thanh Duy vừa ngồi xuống liền nghe thấy tiếng kể lể từ buồng ghế ngay kế bên truyền đến. 

Cô ghé mắt nhìn xuyên qua tấm bình phong, thấy bóng dáng của hai người đàn ông, một người mặc áo sơ mi đeo kính trông giống như người làm đại điện quản lý. Còn người còn lại ăn mặc tùy ý, một chiếc áo phông cùng chiếc quần jean giản dị nhưng vẫn toát ra được phong cách thời thượng khiến người ta khó lòng bỏ qua.

Anh ngả mình trên ghế sô pha, mũ lưỡi trai hạ xuống thấp, chỉ có thể nhìn thấy chóp mũi anh tuấn cùng với chiếc cằm thẳng. 

Thu Thanh Duy liếc nhìn một cái liền thu mắt về, trong lúc cô đang cúi đầu gọi rượu, căn buồng sát vách lại truyền đến động tĩnh. 

“Cậu nói xem có phải não cậu bị phế rồi không? Đường đường một đấng nam nhân, cùng Minh Toa Toa lên giường cũng chả thiệt thòi gì cho cậu, dỗ cho em nó vui vẻ một chút, nguồn lực trong giới cũng xem như nắm chắc trong lòng bàn tay?  Cậu mà không làm, ắt sẽ có kẻ khác giành lấy mà làm!”

Giới showbiz bây giờ đều bệnh hoạn mất hết lý trí rồi, ngay cả nghệ sĩ nam cũng lâm vào thế phải bán thân để đổi lấy nguồn lực rồi sao?

Cô không nhịn được, lại lần nữa nghiêng đầu nghe ngóng.

Người đàn ông ngả mình trên ghế sô pha ban nãy đã ngồi dậy, khom mình cúi đầu nghịch chiếc bật lửa. 

Ánh lửa vừa bùng cháy rồi lại bị dập tắt

Mờ mờ ảo ảo, cô chỉ mang máng nhìn thấy khóe môi anh mím chặt. 

Dễ thấy anh không lấy làm vui vẻ cho lắm

Người đại diện đang cố khuyên nhủ không ngớt, không phải người trong cuộc nên Thu Thanh Duy để ý đến những thứ này, bản thân cũng thấy phiền hà, đang suy nghĩ xem có nên đổi chỗ ngồi hay không, thì người đàn ông nãy giờ vốn im lặng bỗng lên tiếng. 

Chất giọng khàn mang âm hưởng trầm mặc nhưng lại vô cùng trong trẻo, khiến con người ta có chút nổi da gà.

“Nghe này, tôi là một nghệ sĩ, không phải gà công nghiệp. ”

"Anh cảm thấy tiếc quá thì tự mình làm đi."

Người đại điện tức muốn vẹo cả mũi, đứng dậy chửi bới:

“Cậu đúng đúng là … đúng là nước đổ đầu vịt mà!”

“Cậu cứ đợi đó đợi thanh danh bị hủy hoại triệt để đi! Nói cho cậu biết, những nỗ lực bao năm nay tất cả coi như đổ sông đổ bể cả rồi, đến lúc đó đừng có mà hối hận!” 

Người nam nhân đó cười khẩy một tiếng, liệng thẻ phòng lên mặt bàn, thái độ rất quả quyết. 

Người đại diện đành bó tay với anh, mặt tối sầm tức giận bỏ đi.

Khung cảnh này thật quen thuộc khiến Thu Thanh Duy nhớ lại chuyện xảy ra trước trận đấu gần đây nhất của mình. 

Là cháu gái của một tay đua đã nghỉ hưu, Thu Thanh Duy cũng có máu lửa cùng niềm đam mê với tốc độ chảy trong người. Trong khi các cô bé đồng trang lứa đều ở nhà chơi búp bê, thì cô ấy ở trong ga-ra ô tô mày mò cải tiến, sửa chữa chiếc xe đua; còn khi những các cô gái khác đang bận rộn với chuyện hẹn hò yêu đương, thì cô lại đang phiêu mình du lượn trên đường đua. Những vết chai sạn thô ráp trên đôi tay cũng đến từ sự kiên trì luyện tập đó mà ra, đổi lại chính là sự chiến thắng huy hoàng khiến cho cả khán trường đều phải rúng động.

Dựa vào kỹ năng lái xe tuyệt vời, cô thu về được vô số fan hâm mộ, đã liên tiếp thiết lập kỷ lục mới chỉ vỏn vẹn trong ba năm ngắn ngủi, trở thanh binh của giới đua xe, cũng được mệnh danh là chiến thần “hắc mã” lớn nhất trong vòng chung kết đua xe châu Á!   

Ở đâu có cạnh tranh ắt hẳn không thiếu những phi vụ làm ăn. Sự xuất hiện của cô chắc chắn đã ảnh hưởng không ít đến lợi ích của một số nhà tư bản phía sau cánh gà.

Trước khi cuộc đua diễn ra, nhà tài trợ cuộc đua ra giá cao mua chuộc để cô nhường bước, đương nhiên cô không đồng ý. Kết quả xe đua bị người khác lén lút động tay động chân, khi sắp cán vạch đích xe bất ngờ mất lái mà đổ nhào xuống vách núi …

Sau khi xuyên sách đó, cô phải cố thích nghi với thân phận mới, không rảnh suy nghĩ tới những thứ khác, khi nhớ lại chuyện đó, rất nhiều xúc cảm lẫn lộn cứ thế nghẹn ngào dâng lên.

Suýt chút nữa cô đã lập thêm kỷ lục mới và trở thành “chiến thần” đua xe thế hệ mới trong giới đua xe Châu Á, lão già ở trên thiên đường nhìn thấy nhất định sẽ rất tự hào về cô.

Đáng tiếc, giấc mơ của cô lại bị phá hủy dưới tay của một kẻ hèn hạ nào đó. 

Hiện tại dù có thêm một mạng để sống, nhưng cũng chỉ còn sống được ba tháng ngắn ngủi, mong muốn bước vô giới đua xe một lần nữa từ con số 0 e cũng tan thành mây khói.

Thật sự là … cô không cam tâm …

Còn tên đàn ông ngồi ngay sát bên này, không ngoài dự liệu, chắc lại vì cự tuyệt ả Minh Toa Toa vào tối nay mà thân bại danh liệt, giấc mộng minh tinh cũng từ đó mà tan biến.

Nhìn theo cách này, cảm giác cũng chả khác gì ngày tận thế cuối cùng của nhân loại.

Rượu được gọi rất nhanh đã đem lên, cùng lúc đó DJ trên sấu khấu bắt đầu cầm mic hét lớn, ánh đèn bật lên, xen lẫn với tiếng nhạc ồn ào chói tai. 

Bầu không khí náo nhiệt xập xình trên sàn nhảy cùng dãy bàn ngồi rải rác phía bên kia, trái lại khiến cho dãy buồng ghế bên này thêm vài phần cô quạnh buồn tẻ.

Thu Thanh Duy nghe thấy tên đàn ông bên cạnh liên tục gọi thêm rượu, uống dữ dội. 

Nghĩ đến cái chết bi thảm từ kiếp trước cùng chuyện chỉ còn sống chưa đến ba tháng nữa, tâm trạng cô cũng trở nên u uất chán nản, cứ uống hết ly này đến ly khác trong vô thức.

2 giờ sau.

Thu Thanh Duy uống có chút đã say mèm, xem ra vỏ bọc thân thể mới này thực chất chỉ là một bé gà yếu đuối mắc bệnh nan y, thân thể không chịu nổi chút dày vò này, cô đành phải ngừng uống, chuẩn bị thu dọn về dinh thự. 

Mà lúc này, tên đàn ông sát vách cũng trùng hợp kêu tính tiền, cô nhấc thân mình lên, từ phía trong bình phong bước ra ngoài. 

Có lẽ là do nốc quá nhiều, anh bước đi nhìn cứ như ma xui quỷ khiến, lúc lướt ngang qua bàn Thu Thanh Duy thân thể anh lảo đảo, trong tiềm thức anh muốn vịn vô mép bàn nhưng lại hụt tay trực tiếp cắm đầu xuống đất. 

Bị một tên nam nhân cao 1m8 đè trúng lên, Thu Thanh Duy trước mắt như tối sầm lại, suýt chút nữa chắc đi chầu trời luôn quá. 

Hai người giữ nguyên tư thế bị bổ nhào trên sô pha, Thu Thanh Duy mất vài phút để hoàn hồn lại, thấy đối phương không có chút động tĩnh gì, cũng chả có ý định sẽ ngồi dậy, cô tức giận bộp mạnh vô cái đầu chết bẫm của hắn mấy cái bạt tay, giận giữ quát mắng: “Này! Đứng dậy đi tên kia!”

Tên đàn ông trưng ra bộ dạng như không nghe thấy gì tất, thậm chí còn dụi dụi vô ngực cô làm nũng, dáng vẻ mãn nguyện như kiểu: ‘Ông đây đang ngủ rất thoái mái, đừng có làm ồn’.

Nếu như ban nãy không phải là cô tận mắt chứng kiến dáng vẻ cự tuyệt các quy tắc ngầm trong giới, một mực không chịu khuất phục của anh, Thu Thanh Duy cô chắc chắn sẽ hoài nghi tên này là đang cố ý giở trò lưu manh.

Cô dùng hết sức lực đẩy anh xuống khỏi thân mình, kết quả làm chiếc mũ lưỡi trai đang đội rơi xụp xuống, khuôn mặt vốn giấu kín nãy giờ hiện ra ngay trước mắt.

Chỉ cần liếc mắt một cái, Thu Thanh Duy liền hiểu ra, lý do ả Minh Toa Toa đó lại hao tâm tổn sức muốn được ngủ cùng anh đến vậy.

Trải qua hai kiếp người, cô trước giờ cũng chưa từng gặp qua người nào khôi ngô đến vậy!

Ngũ quan chạm khắc hài hòa, cặp mắt cùng đôi lông mày này rõ là mỹ miều đến cám dỗ con người ta, thế nhưng khí chất lại toát lên vẻ thanh thoát. Sự kết hợp tương phản này lại đem đến cho người khác một cảm giác thu hút đến khó tả. 

Nếu đem ra so sánh với tên nam chủ - con cưng của ông tác giả xem ra cũng không sánh bằng. 

Nếu ném tên đàn ông say khướt này ở đây, Thu Thanh Duy cá chắc rằng, không đến năm phút liền bị kẻ có mưu đồ xấu xa bẫng đi nhân cơ hội mà đục nước thả câu. 

Cô dán mắt nhìn cái tên chết bầm say xỉn trước mắt, đúng là đến cả mái tóc cũng khiến người khác nhìn là muốn phạm tội mà, Thu Thanh Duy xoay xoay bả vai, quyết định làm việc thiện một lần. 

Nửa đêm lúc 3 giờ sáng, Bạc Nguyên Triệt tỉnh lại.

Đôi mắt mơ màng của anh nhìn chằm chằm lên trần nhà một lúc lâu, bỗng nhiên bừng tỉnh — Đây là nơi nào?

Là người của công chúng vì thế khi ở bên ngoài anh trước giờ luôn rất cẩn trọng, sợ rằng lỡ giới truyền thông bắt thóp được bất kỳ tư liệu mật nào của anh.

Nhưng dạo gần đây lại còn bị ả Minh Toa Toa làm phiền khiến anh lòng dạ rối bời, tối nay lại còn bị người đại diện cầm thẻ phòng kèm lời cảnh cáo, nếu như anh không đồng ý, công ty sẽ triệt để khiến anh tàn lụi.

Nghĩ đến việc nỗ lực mấy năm nay đều phải đổ sông đổ bể, tâm trạng cứ như bị ứ đọng, bèn vứt bỏ lí trí để bản thân chìm đắm vào men say.

Lúc này nhìn lại bản thân trần truồng, đang nằm trên giường lớn trong khách sạn, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót che thân, nhất thời trong lòng anh thất vọng não nề. 

Đừng nói là

Ả Minh Toa Toa thừa dịp hắn say rượu bí tỉ rồi xuống tay rồi chứ?

Anh ngồi dậy, đôi mắt vốn đào hoa đa tình quyến rũ, giờ phút này chứa đầy sự tức giận, toả ra sát khí đằng đằng.

Nửa năm trước, anh cũng không ngờ tới bản thân mình sẽ va phải rắc rối lớn như Minh Toa Toa. 

Ban đầu, anh còn nghĩ con người này chỉ là một fan hâm mộ bình thường, giúp anh mua tên trên hot search, theo chân anh tham dự các hoạt động, còn mua tặng anh một số món quà nho nhỏ. 

Dần dần, cô ta bắt đầu xuất hiện ở hậu trường, tự mình giúp anh chọn y phục, cùng lối trang điểm, theo dõi anh ghi hình chương trình và gửi đồ ăn tối cho anh. Nhân viên trong đoàn ai cũng ái ngại thân phân con gái chủ tịch tập đoàn giải trí nên không dám đuổi cô ta đi, còn anh cũng chỉ có thể đè nén cảm giác bất mãn mà chịu đựng sự quấy rối của cô ta.

Sau này, cô ta lại mặt dày lấy chìa khóa phòng của anh từ tổ chương trình, nửa đêm canh ba không nói không rằng lẻn vào phòng, tự tiện trèo lên giường của anh, cũng may anh chưa ngủ say giấc, trực tiếp đạp cô ta xuống đất.

Sau đó, mỗi khi anh thấy cô ả Minh Toa Toa liền phải ngoải đầu bỏ chạy, tuyệt đối không cho cô ta lấy được một chút cơ hội nào, sáo ngữ lịch sự trước kia với cô ta cũng đổi thành sự đối đãi lạnh lùng từ trong ánh mắt.

Ở Lạc Thành, Minh đại tiểu thư cũng được tính là một nhân vật có máu mặt. 

Không chỉ bởi vì cô là thiên kim chủ tịch của công ty giải trí lớn nhất cả nước, mà còn vì cô ta đam mê luyến sắc , không ít sao nam trong giới giải trí từng bị cô ta sàm sỡ quấy rối, vì sợ bị gây khó dễ nên các nam nghệ sĩ không còn lựa chọn khác chỉ đành thỏa hiệp . Cho đến nay cô ả Minh Toa Toa vẫn chưa lần nào để lỡ mất con mồi, kết quả lại chịu thất thủ trước tên Bạc Nguyên Triệt này. 

Miếng mồi mà bản thân ăn không được lại càng là miếng mồi ngon, anh càng cự tuyệt, Minh Toa Toa lại đuổi theo càng mãnh liệt bất chấp dùng mọi thủ đoạn dơ bẩn nào. 

Đáng tiếc thay, Bạc Nguyên Triệt lại là một tên tính khí cố chấp cứng đầu. 

Kể từ khi debut ra mắt, anh chưa lần nào chọn đi đường ngang ngõ tắt, toàn bộ đều dựa vào thực lực của bản thân, từng bước leo lên ngôi vị đỉnh cao trong giới giải trí, tuyệt đối không cúi đầu nhượng bộ, vì thế hai người cứ thế mà dây dưa với nhau. 

Rốt cuộc cho dù anh đã dùng trăm phương ngàn cách đề phòng mà vẫn không ngăn được sự lợi dụng đê hèn và vô liêm sỉ của đối phương, để cho ả Minh Toa Toa vô sỉ hạ lưu có cơ hội ra tay.

Bạc Nguyên Triệt nắm chặt tấm chăn trắng như tuyết, đôi mắt hằn lên những tia máu gằn gộc. 

Chính vào lúc này, trong gian phòng tổng thống yên tĩnh truyền ra tiếng cười khúc khích. 

Anh quay đầu lại, chủ nhân của tiếng cười đó đang đứng cạnh cánh cửa đang mở toang phía ban công.

Không phải ả Minh Toa Toa ngang ngược ương ngạch khiến anh khinh bỉ mà là một nữ nhân xa lạ anh chưa gặp qua bao giờ 

Cô mặc áo choàng tắm rộng thùng thình, cái cổ trắng ngắn tao nhã như thiên nga, khuôn mặt đẹp đến mức khiến ánh trăng phía sau cũng phai màu. 

Trong giới giải trí đúng thật không thiếu mỹ nam mỹ nữ nhưng khuôn mặt kia thật sự khiến anh cảm thấy kinh động. 

Thất thần một hồi, tiếng cười khẽ kia lại truyền đến. 

Người phụ nữ ấy nghiêng đầu nhìn anh, ngữ khí có phần trêu đùa: “Vừa rồi có phải anh đang nghĩ, dù dùng trăm phương ngàn cách ngăn ngừa Minh Toa Toa, kết quả lại không cẩn thận sập bẫy làm mất đời trai rồi?”

Lời này khiến Bạc Nguyên Triệt đột nhiên hoàn hồn, trợn tròn trừng mắt nhìn cô, bộ dạng giống như chú mèo đang xù lông vì phát hỏa. 

Anh mở miêng, một âm thanh gay gắt truyền ra: “Cô là ai?”

Thu Thanh Duy không trả lời, bước đến tủ lạnh lấy một chai trà lúa mạch đưa cho anh. Bạc Nguyên Triệt không nhận, cảnh giác hỏi lại: “Cô là ai? Cô với Minh Toa Toa có quan hệ như thế nào? Rốt cuộc cô đã làm gì tôi rồi ?”

“Trước khi hỏi những câu này, không phải anh nên tự kiểm điểm bản thân mình trước hay sao?” Thu Thanh Duy đem chai nước nhét vào tay anh, sau đó liền kéo cổ áo xuống. 

Từng thớ da mềm mại, trắng nõn như tuyết ngày đông, lộ ra. 

Hai mắt Bạc Nguyên Triệt rực lửa, vội vàng quay đi, phát cáu mà mắng: “Cô làm cái gì vậy?!”

Thu Thanh Duy một lần nữa đi đến trước mặt anh chỉ vào vết bầm tím trên xương quai xanh tức giận chỉ trích:

“Xem thử chuyện tốt mà anh làm ra đây này!”

“Tôi không quen với ả Minh Toa Toa gì đó, chỉ là đêm qua xui xẻo chọn phải buồng ghế kế chỗ anh, trùng hợp làm sao lại xui xẻo gặp cục nợ từ đâu trên trời rơi xuống như này!”

“Uống không được thì đừng học đòi uống rượu, anh mượn rượu giải sầu, còn tôi thì ngược lại, bị anh dày vò thành bộ dạng như thế này, đến bây giờ vẫn còn đau khắp cả người”

Xâu chuỗi lời nói lại với nhau, Bạc Nguyên Triệt liền hiểu được ngọn ngành. 

Tối nay không phải do trò mèo của Minh Toa Toa gây ra, mà là … một tai nạn ngoài ý muốn do say rượu mà nên? Nhìn bộ dạng vẫn là do anh lỡ tay động thủ với cô gái nhà người ta.

Trong nháy mắt thấy bản thân từ vai người bị hại lại thành kẻ gây họa cho người khác, lửa giận trong Bạc Nguyên Triệt liền dập tắt, anh chột dạ nhìn vết bầm tím trên cổ của người phụ nữ này, yết hầu không kìm được nuốt khan mấy lần, cuối cùng anh chốt hạ một câu —

“Cô yên tâm, tôi sẽ có trách nhiệm với cô.” 

Thu Thanh Duy: ?
Chương kế tiếp