Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 10: Ai?
Thành phố C, 8 giờ sáng, tuyến số 4 tàu điện ngầm đi thẳng đến khu trung tâm tài chính đông như thùng cá mòi.

Thành phố C những năm gần đây, tàu điện ngầm phát triển cực kỳ nhanh chóng. Trước đây số chuyến chỉ đếm được trên 5 đầu ngón tay, hiện nay đã phát triển đưa hơn 18 tuyến vào hoạt động. Tính tới năm 2030, tổng cộng sẽ bàn giao gần 30 tàu điện ngầm đưa vào sử dụng.

Tàu điện ngầm dừng tại trạm, nhân viên an toàn dùng loa phát thanh liên tục lặp đi lặp lại: “Không được chen lấn chú ý thứ tự.” Từng tốp từng tốp công nhân nhân không cần tốn sức, chỉ cần nhấc nhẹ chân là có thể được dòng người chen chúc tự động đẩy vào trong toa tàu.

Ở đây có rất nhiều người mặc xuề xòa, thậm chí trên mặt những người công nhân còn thấy rõ cơn buồn ngủ lúc sáng sớm cùng sự mệt mỏi. Có một người rất gây chú ý.

Thời tiết đầu mùa xuân, cô gái mặc chiếc váy màu vàng nhạt gần như làm bừng sáng màu buồn tẻ của toàn bộ toa tàu điện ngầm.Chiều dài của váy chỉ vừa qua đùi, dưới váy là một đôi chân thẳng tắp, thon dài được bao lấy bởi một đôi tất trong suốt.

Một tay cô cầm lấy cột trụ của tàu điện ngầm, trên vai khoác một chiếc Todd đang thịnh hành bây giờ. Cùng ở trên tàu điện ngầm những người khác đều liên tục cúi đầu xem điện thoại.

Lại đến trạm dừng, dòng người trên toa tàu lại di chuyển lên xuống tàu.

Người đàn ông mặc áo đen đi ngược hướng với dòng người, yên lặng lách người lại gần nơi có sắc màu vàng nhạt.

Phía cửa sắt đóng lại lần nữa, là lúc anh ta đã đứng phía sau cô.

Toa xe trật trội đến mức miễn cưỡng mới di chuyển nhẹ người được, một cánh tay đã nhất lên thì rất khó tìm được khe hở mà bỏ xuống được.

Người đàn ông áo đen một tay cầm lấy vòng treo của tàu điện ngầm, tay kia của anh ta buông xuống cầm chiếc điện thoại.

Anh ta đeo một chiếc kính đen loại phổ thông nhất, cảnh giác quan sát bốn phía xung quanh.

Đại đa số trên mặt mọi người đều hiện vẻ lạnh lùng cùng sắc mặt mệt mỏi.

Vì vậy người đàn ông áo đen nhìn thẳng về phía cửa sổ tàu điện ngầm.

Ở góc khuất ngay lúc mọi người không chú ý, anh ta từ từ lật chiếc điện thoại đang cầm trên tay, hướng máy ảnh lên trên, rồi vươn người về phía trước từng chút từng chút, hướng xuống dưới chiếc váy màu vàng nhạt.

Người đàn ông áo đen ngửi thấy mùi thơm dầu gội đầu của cô bé tóc dài phía trước, kẽ lộ ra một nụ cười đắc thắng khó phát hiện.

Cửa sổ vẫn yên lặng.

Chỉ có điều anh ta còn chưa kịp đem cửa ép xuống, một giây sau, đột nhiên trên cổ tay cảm thấy khối kim loại lạnh lẽo.

Đợi tới lúc anh ta ý thức được cảm giác lạnh lẽo của khối kim loại là gì, thì cô gái nhỏ mặc chiếc váy màu vàng nhạt ở trước mặt đã nhanh chóng quay người lại.

Cổ tay đã bị còng lại.

“Cảnh sát!”

….

Hôm nay trên tuyến số 4, những người công nhân không nghĩ tới việc trên đường đi làm bọn họ có thể được chứng kiến cảnh cảnh sát bắt tên biến thái chụp ảnh.

Sau đó nữ cảnh sát mặc thường phục công khai thân phận, mặt khác một đội cảnh sát mặc thường phục ẩn nấp trong đám đông lập tức lao ra khống chế ý đồ chạy trốn của nghi phạm.

Sau đó bắt thành công tên biến thái chụp ảnh, dẫn anh ta vào trong xe toàn bộ quá trình này tốn không đến một phút đồng hồ. Không làm ảnh hưởng đến một giây tàu điện ngầm hoạt động trong giờ cao điểm.

Thậm chí tận đến lúc bọn họ xuống tàu, mới có người bất tri bất giác không kịp phản ứng chuyện gì vừa mới xảy ra. Sau đó mới nhớ lại hình ảnh vừa xong, bỗng nhiên há miệng, cảm thấy có chút khó tin.

Vừa rồi cô gái mặc bộ váy vàng, tóc dài, chân dài, nhìn qua tưởng tới từ trung tâm đào tạo các cô gái nhỏ…

Là cảnh sát???

….

Thành phố C, Phân cục công an Trung Ninh.

Mạnh Tư Duy cởi bộ váy màu vàng thay bằng bộ đồng phục, buộc tóc lên từ phòng nghỉ đi ra.

Gần đây trong sở nhận được báo cáo, trên tài khoản weibo của một người, mỗi ngày đều chia sẻ những bức ảnh anh ta chụp lén dưới váy của những cô gái trên tàu điện ngầm, còn nhận được không ít fan hâm mộ.

Qua điều tra phát hiện địa chỉ tại thành phố C, những hình ảnh kia được chụp phần lớn ở tuyến số 4 vào giờ cao điểm.

Vừa đúng là thuộc khu vực quản lý của Phân cục Trung Ninh.

Trong cục tra xét, giám sát tàu điện ngầm mấy ngày nay nhưng thu hoạch quá ít, hôm nay quyết định “ Dùng mồi câu cá”.- đọc truyện trên app TYT

Mạnh Tư Duy trở lại văn phòng, Cảnh Bằng đang ngồi chỉnh sửa lại thông tin trên máy tính, thấy cô lập tức quay sang nói: “Mạnh Tư Duy, hôm nay em vất vả rồi.”

Mạnh Tư Duy nghĩ tới chiếc váy ngắn màu vàng cùng với tất chân: “...”

Nếu là: “Dùng mồi câu cá” như vậy thì phải có “Mồi câu”.

Toàn bộ người trong cục chỉ có cô có thể cố gắng.

Mạnh Tư Duy ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Cảnh Bằng: “Anh Bằng xác định chứ? Là hắn sao?”

"Là anh ta, chúng ta tìm thấy trên điện thoại di động của anh ta có rất nhiều ảnh đăng trên Weibo đó." Cảnh Bằng chỉ vào danh sách hộ khẩu trên máy tính, "Tiểu An đang thẩm vấn, nhưng gần như có thể xác định đó là anh ta."

Cảnh Bằng nhìn vào ảnh chụp chứng minh thư trên hệ thống và khịt mũi: "Nhìn qua anh ta trông khá thành thật, rõ ràng tốt nghiệp đại học có bằng cấp, có việc làm. Ai có thể nghĩ đến anh ta là loại người này.”

Mạnh Tư Duy đã xem các bản ghi thông tin nhận dạng cư dân trên máy tính.

Kẻ biến thái bị bắt trên tàu điện ngầm hôm nay tên là Lý Uy, 28 tuổi, tốt nghiệp khoa công nghệ thông tin trường Đại học Công nghệ, hiện đang làm việc trong một công ty tư nhân, chưa có tiền án tiền sự.

Mạnh Tư Duy nhớ lại người chụp ảnh Lý Uy này, anh ta trông giống như bất kỳ người qua đường nào trên đường phố, đeo kính đen, dáng người không cao và ăn mặc rất bình thường. Đem đến ấn tượng đầu tiên về anh ta là người sống nội tâm và thành thật.

Vừa rồi điện thoại di động của anh ta nhận được cuộc gọi từ một lãnh đạo công ty hỏi tại sao hôm nay anh ta không đi làm. Nghe được người nhận cuộc gọi là cảnh sát cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Dường như không thể tin được người bình thường nhìn qua có vẻ lầm lì, ít nói như Lý Uy nhưng có thể làm một điều như vậy.

Tuy nhiên, Mạnh Tư Duy đã nhìn thấy muôn hình muôn vẻ các dạng người trong vài năm qua. Cô biết rằng đánh giá một người bằng vẻ bề ngoài là điều không đáng tin cậy nhất. Cô đã gặp những người đàn ông xăm trổ hết cách tay ở trên phố hết mình vì việc nghĩa đánh nhau với bọn bắt cóc. Cũng từng thấy những người như Lý Uy nhìn có vẻ thật thà chất phác, nhưng thủ đoạn phạm tội rất tàn nhẫn.

Cảnh Bằng cầm chiếc cốc giữ nhiệt trên bàn lên nhấp một ngụm, thấy bên cạnh mình Mạnh Tư Duy đã thay bộ đồng phục màu xanh lam.

Anh nhớ tới hình dáng Mạnh Tư Duy trong chiếc váy màu vàng sáng nay, đột nhiên nói một câu: "Sáng nay nhìn em rất xinh đẹp."

Như sợ Mạnh Tư Duy hiểu lầm, Cảnh Bằng nhanh chóng nói thêm: "Em mua ở đâu vậy? Có đường link không? Anh muốn mua cho chị dâu em một chiếc."

Mạnh Tư Duy không khỏi cảm thấy xấu hổ khi nhắc tới váy, đứng lên: “Bạn em cho mượn."

Cô cầm lên chiếc áo khoác đồng phục cảnh sát nãy giờ vẫn khoác lên lưng ghế khoác lên người: "Em vào phòng thẩm vấn."

Cảnh Bằng mỉm cười.

...

Tất cả công việc đã kết thúc vào buổi chiều.

Hôm nay Mạnh Tư Duy hiếm khi được tan làm sớm.

Sau khi tốt nghiệp đại học, cô đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh liên thông công an và được nhận vào Phân cục Công an Trung Ninh. Khi đó, hầu hết các bạn nữ trong lớp đều thi vào các vị trí tương đối dễ dàng như cảnh sát hộ khẩu, cảnh sát cơ quan, không phải làm công an nghĩa vụ. Chỉ có Mạnh Tư Duy kiên quyết nhất định vào cơ quan điều tra tội phạm. Lý tưởng là trở thành một cảnh sát hình sự, người chuyên phá tất cả các loại án lớn, án nghiêm trọng, án giết người.

Thật tiếc tại buổi phỏng vấn cô bị thiệt thòi về giới tính và ngoại hình.

Mạnh Tư Duy không vào được đội Điều tra hình sự Trung Ninh với tư cách là cảnh sát hình sự, mà trở thành một trong những cảnh sát nhân dân bình thường của Phân cục Công an Trung Ninh với nhiệm vụ giữ gìn trật tự xã hội và bảo vệ an toàn tính mạng nhân dân.

Tuy nhiên, điều này không ngăn cản cô hàng năm đều xin chuyển đến đội Điều tra hình sự, kiên trì đến mức khiến người đã làm cảnh sát hơn mười năm như Cảnh Bằng cũng phải lắc đầu thở dài.

Mạnh Tư Duy cúi đầu và gửi cho Chung Ý một tin nhắn WeChat, cảm ơn chiếc váy của cô ấy. Hai ngày sau cô ấy sẽ giặt và gửi nó lại cho cô ấy.

Chung Ý hiện là giáo viên thể dục của một trường tiểu học ở thành phố C. Mạnh Tư Duy đã thực hiện thành công lời hứa "Tớ có độc thân cũng quyết không thể để bạn tớ độc thân". Từ thời đại học mỗi người bạn trai cô ấy yêu đều do Mạnh Tư Duy giới thiệu.

Bạn trai hiện tại của Chung Ý là đồng nghiệp của Mạnh Tư Duy cũng là cảnh sát của Phân cục cảnh sát Trung Ninh, tên anh ấy là Chu Vũ An. Hai người họ tình cảm rất tốt, tết năm nay hai gia đình đã gặp mặt.

Chung Ý trả lời tin nhắn rất nhanh: “ Câu không cần trả lại cho tớ, tớ đặc biệt mua bộ này cho cậu, tặng cậu.”

“Lần tới tớ sẽ mặc cái váy này đi hẹn hò.”

“Là đàn ông đều sẽ muốn quỳ gối dưới chiếc váy thạch lựu của cậu .jpg”

Mạnh Tư Duy: “...”

Đội công an nhìn qua có vẻ có nhiều đàn ông, nhưng trên thực tế tìm được một người tầm tuổi tương đương chưa có gia đình còn khó hơn lên trời. Vì vậy cuối cùng cô đã đi vào một cuộc hẹn hò mù quáng.

Hơn nữa, Mạnh Tư Duy không muốn tìm một người có cùng nghề nghiệp với mình. Cả hai người đều rất bận rộn với công việc còn phải làm việc theo ca, nếu ở bên nhau, có thể sẽ không gặp nhau trong một tuần liền. Vì vậy, cô đã hẹn hò vài lần từ năm ngoái, nhưng cô chưa bao giờ gặp được người phù hợp.

Chung Ý gọi điện thoại tới: "Nhân tiện, Mạnh Tư Duy lần trước cậu đã nói với tớ tên chương trình của cậu là gì, khi nào được phát sóng?"

Mạnh Tư Duy: "Người bảo vệ, tớ cũng không biết khi nào nó sẽ được phát sóng, chắc sẽ sớm thôi."

Một thời gian trước Phân cục Trung Ninh đã nhận lời mời của một tổ chương trình làm video nhất định và đã thực hiện một bộ phim tài liệu tại Cục Công an thể hiện rõ về công việc hàng ngày của cảnh sát thành phố và bảo vệ sự an toàn của thành phố.

Tổ chương trình đã đến quay tổng cộng ba ngày, một ngày trong số đó là ngày Mạnh Tư Duy trực ban, và sau đó tổ chương trình tạo cảnh báo cảnh sát.

Mạnh Tư Duy: “Cậu hỏi chuyện này để là gì?"

Chung Ý cười nói: "Cậu nghĩ xem có thể nhờ tổ chương trình truyền tin tức cá nhân của cậu là người độc thân. Người nào quan tâm vui lòng liên hệ số 183xxxxx3353."

Mạnh Tư Duy: "..."

“Đi.” Chung Ý trêu.

Chung Ý: "Đùa thôi."

Ngoại trừ mẹ Mạnh, không ai quan tâm đến chuyện tình cảm của Mạnh Tư Duy hơn Chung Ý.

Thời trung học, khi đó Mạnh Tư Duy rất thích Bùi Thầm cùng lớp, nhưng kết quả cuối cùng lại bị từ chối tình cảm.

Khi lên đại học, Mạnh Tư Duy rất khó để yêu đương lần thứ hai, nhưng cuối cùng lại chia tay sau đó không lâu.

Chung Ý nhắc nhở Mạnh Tư Duy chuyện tình cảm hiện nay chưa hết hy vọng: "Mạnh Tư Duy, cậu là người phụ nữ đầu tiên tớ từng thấy chia tay bạn trai vì bạn trai quá giàu."

Mạnh Tư Duy bắt đầu đau đầu sau khi nghe lời nói sáo rỗng của Chung Ý: "Tớ nói rồi, không phải vì quá giàu."

Chung Ý: "Vậy cậu nói xem vì sao cậu chia tay với Thịnh Tinh Bác?"

Mạnh Tư Duy đáp: "Vì không phù hợp."

Chuyện yêu đương thời đại học của cô, trong trường với những bạn xin phương thức liên lạc của cô, cũng không có cảm giác. Khi cô đến quán bar để làm việc bán thời gian vào cuối tuần, cô đã gặp Thịnh Tinh Bác nghe nói là học sinh trường bên cạnh cũng vừa học vừa làm. Thịnh Tinh Bác đẹp trai hay chuyện phiếm, Mạnh Tư Duy làm việc cùng anh ấy quan hệ rất tốt, nên đồng ý lời tỏ tình của Thịnh Tinh Bác.

Không lâu sau khi họ quen nhau, vào ngày sinh nhật của Mạnh Tư Duy, Thịnh Tinh Bác đã tặng cô một chiếc túi.

Lúc đó Mạnh Tư Duy không biết logo thương hiệu hai chữ C là gì nên đã nhận quà sinh nhật của bạn trai. Khi cô mang theo chiếc túi đó đi chơi với bạn cùng lớp, kết quả là tất cả bạn học nữ vây quanh chiếc túi của cô ấy cực kỳ hâm mộ.

Sau đó, cô trở về kiểm tra và phát hiện ra chiếc túi mà Thịnh Tinh Bác tặng là hàng xa xỉ, giá niêm yết là 48000 NDT không giảm giá.

Về sau, cô biết rằng quán bar mà cô làm việc với Thịnh Tinh Bác thuộc sở hữu của nhà Thịnh Tinh Bác. Thịnh Tinh Bác cũng không phải là một sinh viên nghèo cần vừa học vừa làm mà chính xác là một cậu chủ nhà giàu.

Dường như Mạnh Tư Duy nhận được một củ khoai lang nóng nên nhanh chóng cất chiếc túi vào hộp. Cô không thể chịu nổi một món quà đắt tiền như vậy nên đã đi trả lại chiếc túi. Sau đó nhìn thấy Thịnh Tinh Bác đang ngồi trên ghế quầy bar, lười biếng thả đôi chân dài xuống, vây xung quanh là những cô gái xinh đẹp trang điểm tinh tế, trò chuyện thân mật.

Thịnh Tinh Bác là một người rất tốt, giàu có, sáng lạn, biết cách nói chuyện, chưa bao giờ từ chối những cô gái có ý muốn tới gần.

Lúc đó Mạnh Tư Duy biết rằng cô không thích hợp với Thịnh Tinh Bác.

Chỉ có Chung Ý luôn cố chấp cho rằng cô chia tay vì Thịnh Tinh Bác có tiền, mỗi khi nhắc đến chuyện tình cảm của Mạnh Tư Duy đều đem chuyện Thịnh Tinh Bác ra nói.

Sau khi Mạnh Tư Duy đề nghị chia tay Thịnh Tinh Bác nhiều lần níu kéo, thậm chí anh ấy còn không biết tại sao Mạnh Tư Duy lại đề nghị chia tay, mà vẫn luôn thông qua Chung Ý gửi lời xin lỗi và ý muốn quay lại.

Hôm nay, Chung Ý lại bất ngờ nhắc đến bạn trai cũ, Mạnh Tư Duy tự hỏi liệu có phải Thịnh Tinh Bác lại đi tìm Chung Ý hay không.

Dù sao trong mắt Chung Ý thì Thịnh Tinh Bác là người tốt nhất không ai có thể so được, rất thích hợp cùng cô qua lại, còn là người đàn ông yêu cô sâu sắc.

Mạnh Tư Duy thở dài: "Chung Ý, Thịnh Tinh Bác và tớ thực sự không thể được."

Trên điện thoại Chung Ý lầm bầm “hừ” một tiếng.

Hai năm nay Chung Ý đối với Thịnh Tinh Bác luôn kiên quyết, dù mấy lần gặp cũng là qua loa cho xong việc, nếu là một lần hai lần thì cũng thôi nhưng thời gian dài không thấy có dấu hiệu thay đổi. Điều này làm cô không thể không suy nghĩ giải quyết chuyện này theo hướng khác.

Cảm giác nhiệt tình trong tình yêu chỉ đến với Mạnh Tư Duy một lần vào rất nhiều năm trước.

Chung Ý đột nhiên căng thẳng và hung dữ hỏi: "Mạnh Tư Duy cậu vẫn còn thương nhớ cái tên Bùi Thầm đó sao?"

Mạnh Tư Duy bị sửng sốt trước giọng điệu đột ngột hung dữ của Chung Ý: "Ai?"


App TYT & Euphoria Team

Chương kế tiếp