Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 11: Đơn đặt hàng…
Mạnh Tư Duy mãi sau đó mới phản ứng lại chất vấn của Chung Ý.

Cô ấy hỏi cô có phải còn nhớ thương Bùi Thầm không.

Nghe đến cái tên “Bùi Thầm”, Mạnh Tư Duy đột nhiên có cảm giác xa lạ dường như đã qua mấy đời.

Sau đó ký ức trong đầu nhanh chóng nhớ lại, tám năm trước, một thiếu niên lầm lì với mọi người và có mùi bột giặt thoang thoảng trên đồng phục học sinh xuất hiện trong cuộc đời trung học của cô khi cô không có việc gì làm ngoài việc rèn luyện thân thể.

Chung Ý hỏi xong mới thấy hối hận. Lúc đó là cô ấy đã từng trải qua những điều đó với Mạnh Tư Duy, bây giờ cô ấy ghét ngứa răng khi nhắc đến nam idol của mình. Bùi Thầm đối với Mạnh Tư Duy có thể là vết sẹo chôn sâu trong trái tim, không thể vạch trần của cô.

Chung Ý cảm thấy sự im lặng trong điện thoại, ảo não đang muốn nói “xin lỗi” thì một tiếng cười nhẹ đột nhiên vang lên từ ống nghe.

Mạnh Tư Duy bóp chặt điện thoại cười ra tiếng.

“Tớ ở trong lòng cậu vậy mà lại là một người si tình như vậy sao?” Mạnh Tư Duy bật cười: “Chúng ta tốt nghiệp bao nhiêu năm rồi? Đã bảy năm rồi, tớ vẫn còn nhớ mãi không quên bạn học nam cấp ba bảy năm trước, đây là muốn đi tranh cử xem ai si tình nhất sao.”

Cuối cùng Chung Ý cũng thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe thấy tiếng cười của Mạnh Tư Duy.

Sau đó, cô ấy vẫn luôn tránh nhắc đến Bùi Thầm trước mặt Mạnh Tư Duy vì sợ cô vẫn còn khổ sở, vừa rồi nhất thời nhanh mồm nói ra, không ngờ Mạnh Tư Duy phản ứng bình tĩnh nhẹ nhàng, so với khi cô ấy nghiến răng nghiến lợi nhắc đến nam idol bình tĩnh hơn nhiều.

Mạnh Tư Duy: “Còn có gì muốn nói không? Tớ đang lái xe, cúp đây.”

Chung Ý: “Không có, tạm biệt.”

Mạnh Tư Duy dùng điện thoại di động quét một chiếc ô tô nhỏ màu vàng.

Hiện cô đang thuê một căn hộ hai phòng ngủ trong một chung cư cách nơi làm việc chỉ mười phút lái xe. Tiền thuê nhà mỗi tháng bốn nghìn tám, cô chia sẻ nó với một cô gái khác cùng thuê.

Sau khi Mạnh Tư Duy vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học, quán ăn vặt do mẹ Mạnh mở đã kinh doanh khá tốt, sau một vài năm thậm chí còn tiết kiệm được khoản tiền trả trước để mua một căn hộ nhỏ cho Mạnh Tư Duy ở khu mới của thành phố C, chỉ là tuy rằng quán ăn vặt làm ăn tốt nhưng thật sự rất vất vả, năm trước mẹ Mạnh bị bệnh tuy không lớn không nhỏ nhưng yêu cầu phải phẫu thuật, bác sĩ nói có thể liên quan đến việc thức khuya dậy sớm mệt nhọc, vì vậy Mạnh Tư Duy đã để mẹ chuyển nhượng quán ăn vặt để nghỉ ngơi cho tốt.

Căn nhà họ mua ở thành phố C vốn dĩ nói sẽ bàn giao từ giữa năm ngoái, kết quả chủ đầu tư cho biết chuỗi vốn gặp trục trặc nên phải trì hoãn, một nhóm chủ sở hữu đã đến trung tâm bán nhà để làm loạn nhiều lần nhưng không có kết quả, bây giờ chỉ có thể trông mong mà chờ đợi công nhân được nhà thầu thuê không biết để đóng giả hay đang thực sự làm việc hoàn thành nó càng sớm càng tốt, lo lắng đề phòng vô cùng sợ hãi mua phải tòa nhà chưa hoàn thiện.

Vì vậy, Mạnh Tư Duy vốn có thể dọn vào căn nhà nhỏ của riêng mình, giờ phải thuê nhà trong khi hàng tháng phải trả tiền mua nhà, mỗi ngày đều trôi qua rất căng thẳng.

Mẹ Mạnh tái hôn vào năm ngoái, chồng bà là một công nhân bình thường, họ Trần, đã ly hôn một lần và con trai đi theo vợ trước. Mạnh Tư Duy vẫn luôn gọi ông là chú Trần.

Mạnh Tư Duy rất vui khi mẹ mình có thể lại lựa chọn hôn nhân một lần nữa, chú Trần không giỏi nói chuyện, ngày thường tính cách có chút buồn bã, nhưng là người rất chăm chỉ và thành thật, mỗi lần Mạnh Tư Duy đến đó ông không nói gì mà chỉ cúi đầu ở trong bếp nấu một bàn thức ăn lớn, sau đó xoa tạp dề bảo mẹ Mạnh gọi Mạnh Tư Duy đến ăn cơm.

Điều quan trọng nhất là Mạnh Tư Duy đã nhìn thấy ánh mắt của mẹ mình khi ở cùng chú Trần, có tình yêu.

Tình yêu đơn giản và ấm áp, hai người đã trải qua gần hết cuộc đời đã chọn cách kết hợp và hỗ trợ lẫn nhau, sau khi kết hôn, mẹ Mạnh ngày càng trở nên tốt hơn cả về thể chất lẫn tinh thần. Để mẹ và chú Trần sống tốt cuộc sống không phải lo lắng, Mạnh Tư Duy đã không nói với bà rằng việc giao nhà đã bị trì hoãn và nó có thể chưa hoàn thành.

Mạnh Tư Duy nhanh chóng lái xe đến cổng của chung cư thuê nhà.

Cô mua một ít rau ở cửa hàng rau quả ở lối vào chung cư, chuẩn bị tối nay sẽ trở về phía dưới, khi bước vào thang máy, cô bắt gặp hai người mặc áo khoác của công ty chuyển nhà đang chuyển thùng đồ vào thang máy.

Mạnh Tư Duy liếc nhìn tầng nhà họ nhấn sau khi vào thang máy.

Tầng mười bảy.

Cô cũng sống ở tầng mười bảy.

Cả tòa nhà có hai thang máy và sáu hộ gia đình. Mạnh Tư Duy nhớ lại rằng gần đây những hộ gia đình khác ở tầng mười bảy có nói rằng họ sẽ chuyển đi không. Kết quả là khi cô ra khỏi thang máy, nhìn thấy những chiếc hộp đó được chuyển ra từ nhà cô.

Mạnh Tư Duy vội vã bước vào cửa, hai người công nhân đang cùng nhau xách một chiếc hộp to tướng ra khỏi phòng của bạn cùng phòng Mao Lệ Lệ của cô.

Khi người công nhân nhìn thấy Mạnh Tư Duy còn gật đầu chào cô, Mạnh Tư Duy bị sốc trước cảnh này, ngay lập tức đi ra ban công để gọi Mao Lệ Lệ.

Điện thoại được kết nối, tiếng nhạc ồn ào của hộp đêm truyền đến đầu tiên.

Mạnh Tư Duy cau mày hỏi: “Cô muốn chuyển nhà?”

Mao Lệ Lệ: “A, ai?”

Mạnh Tư Duy đành phải lặp lại: “Tôi, Mạnh Tư Duy, cô muốn chuyển nhà sao? Các công nhân đang chuyển đồ khỏi phòng của cô.”

Mao Lệ Lệ nói với DJ trong hộp đêm: “Mạnh Tư Duy à, đúng rồi, tôi quên nói với cô, tôi định chuyển nhà. Bạn trai tôi có phòng.”

Mạnh Tư Duy đỡ trán: “Cô muốn chuyển nhà thì tốt xấu gì phải báo trước cho tôi một tiếng chứ.”

Mao Lệ Lệ: “Không phải tôi đang nói với cô đấy sao, chỗ tôi đang bận, cúp máy trước đây.”

“Ơ.” Mạnh Tư Duy nghe thấy một âm báo bận bíp từ điện thoại.

Sau đó, điện thoại di động của cô nhận được một tin nhắn WeChat, là Mao Lệ Lệ chuyển khoản qua WeChat cho cô, tiền thuê nhà đã được thanh toán cho đến ngày hôm qua, chính xác đến hai chữ số thập phân.

Khi Mạnh Tư Duy gửi một tin nhắn khác sang, một dấu chấm than màu đỏ xuất hiện bên cạnh khung thoại, Mao Lệ Lệ đã xoá cô.

Mạnh Tư Duy mắng một câu thô tục trong lòng trước dấu chấm than màu đỏ.

Căn hộ này thuê với chủ nhà dưới danh nghĩa của cô, Mao Lệ Lệ là bạn cùng phòng sau này cô tìm được, lần đầu gặp cô cứ nghĩ Mao Lệ Lệ trông ngọt ngào, ăn mặc đẹp nên có thể ở chung, cho đến khi hai người sống chung một thời gian mới phát hiện phát điên bao nhiêu.

Mao Lệ Lệ rất ít đổ rác, cô ta không dọn dẹp phòng tắm sau khi tắm, ống thoát nước toàn là tóc của cô ta, có lúc Mạnh Tư Duy trực đêm phải ngủ bù nhưng Mao Lệ Lệ thích đưa nhóm bạn của cô ta về tụ tập tiệc tùng, âm thanh rất lớn.

Tuy nhiên, Mạnh Tư Duy đang ở trong tình trạng quá bận rộn để đi làm và quá lười biếng để chịu đựng, Mao Lệ Lệ vốn nên chia đều chi phí điện nước nhà ở với cô thì cô cũng không so đo, khi thuê nhà bởi vì cô ta khóc lóc nên cũng không đòi tiền đặt cọc, kết quả hôm nay nói chuyển đi là chuyển đi, còn trực tiếp chặn cô không thấy bóng người.- đọc truyện trên app TYT

Mạnh Tư Duy cũng không biết bạn trai nào của cô ta có phòng.

Công nhân chuyển nhà trong phòng đã chuyển gần hết đồ đạc của Mao Lệ Lệ.

Mạnh Tư Duy đi đến nhìn thoáng qua căn phòng mà Mao Lệ Lệ đã từng ở, túi rác đựng đồ ăn vặt đầy đất, khăn giấy dùng rồi thậm chí cả lõi táo khô trên sàn nhà.

Mạnh Tư Duy nhìn thấy mà mí mắt giật giật, vò đầu bứt tóc, biết mình buổi tối cuối cùng cũng được tan làm sớm nhưng chỉ sợ không được nghỉ ngơi.

...

Vào buổi tối, Mạnh Tư Duy vừa dọn dẹp phòng vệ sinh của Mao Lệ Lệ vừa nói chuyện phiếm với Chung Ý qua tai nghe.

“Đáng lẽ cậu không nên đồng ý khi cô ta khóc lóc tội nghiệp không trả tiền đặt cọc, tớ đã sớm đoán được sẽ có một ngày như vậy.” Chung Ý nói qua điện thoại: “Cậu là cảnh sát nhân dân chứ không phải mẹ cô ta, sao có thể luôn mềm lòng như vậy được.”

Mạnh Tư Duy buộc một bao rác lớn cuối cùng cũng thu dọn xong, thở hổn hển nói: “Chuyện này bây giờ đừng nói nữa, việc quan trọng nhất bây giờ là tìm một người bạn cùng phòng, cuối tháng tớ phải trả tiền thuê nhà quý sau.”

Mao Lệ Lệ đi rồi, cô ta chỉ trả tiền thuê nhà cho đến ngày hôm qua. Tuy nhiên Mạnh Tư Duy đã ký hợp đồng với chủ nhà đến cuối năm, điều đó có nghĩa là nếu cô không thể tìm được bạn cùng phòng thì Mạnh Tư Duy sẽ phải một mình gánh vác bốn nghìn tám tiền thuê nhà mỗi tháng.

Chung Ý nghe thấy có chút buồn, đột nhiên thở dài: “Mạnh Tư Duy, cậu thật là thảm.”

Mạnh Tư Duy: “...”

Chung Ý: “Vừa còn khoản vay mua nhà còn phải vừa trả tiền thuê nhà, cmn quá thảm. Nhà phát triển chó.”

Mạnh Tư Duy giật giật khóe miệng: “Cảm ơn. Tớ cũng thấy tớ có chút thảm.”

“Nếu có thể, tớ bằng lòng biến thành công nhân xây dựng đích thân đến công trường để sửa nhà của tớ.”

Chung Ý: “Cậu giao phòng cho người môi giới treo ra ngoài trước đi, thiếu tiền thì nói cho tớ biết.”

Mạnh Tư Duy nhấc túi rác lớn trong phòng của Mao Lệ Lệ: “Ừ.”

...

Mạnh Tư Duy ủy thác người môi giới treo phòng của Mao Lệ Lệ ra ngoài. Lần tìm bạn cùng phòng lần này cô giới hạn một số điều kiện, phải là phụ nữ, ưa sạch sẽ, không nuôi thú cưng.

Kết quả xử phạt Lý Uy vì lén chụp ảnh váy phụ nữ trên tàu điện ngầm cũng đã được đưa ra, bị tạm giữ hành chính trong mười lăm ngày và nộp phạt một nghìn nhân dân tệ.

Mạnh Tư Duy bĩu môi sau khi nghe kết quả xử phạt.

Tất nhiên, cô sẽ không hài lòng với hình phạt, nhưng cô không thể thay đổi các quy tắc và quy định hiện hành.

Mặc dù tạm giữ hành chính không tốt bằng tạm giữ hình sự nhưng cũng coi như lưu lại trong hồ sơ tội phạm, sau này cho dù là thẩm tra chính trị khi thi công chức hay là thi biên chế đều sẽ bị lôi ra.

Trong quá trình giam giữ Lý Uy đã xảy ra một chút nhạc đệm nhỏ.

Mẹ của Lý Uy sau khi nghe nói con trai bị bắt vì chụp lén váy phụ nữ đã vội vã chạy đến phân cục Trung Ninh, một người phụ nữ nông thôn trông mạnh mẽ hung hãn, vừa đến đã bắt đầu làm loạn nói Cảnh sát Nhân dân đổ oan cho con trai bà ta, con trai bà ta từ nhỏ đã là người hướng nội thật thà, là sinh viên đại học đầu tiên trong gia đình bọn họ, căn bản sẽ không làm ra loại chuyện này, bà ta muốn đi tố cáo cảnh sát bọn họ vì tình riêng mà làm trái pháp luật bắt người bừa bãi.

Cảnh sát Nhân dân đành phải cho bà ta xem ảnh váy trên điện thoại di động của Lý Uy, Weibo đã đăng ký và video giám sát được bí mật quay trong tàu điện ngầm.

Tất cả đều là bằng chứng.

Mẹ của Lý Uy sững sờ hồi lâu không nói gì sau khi nhìn thấy màn hình giám sát, đột nhiên nhìn thấy Mạnh Tư Duy ở bên cạnh.

Bà ta nhận ra Mạnh Tư Duy là một người phụ nữ bị một trong những camera giám sát bí mật chụp ảnh, lúc này vậy mà cô lại đang mặc đồng phục cảnh sát, vì vậy bà ta đột nhiên thẹn quá hóa giận, nổi điên lao về phía Mạnh Tư Duy.

Lời mắng chửi trong việc bà ta rất khó nghe, nói là bọn họ sắp đặt hãm hại con trai bà ta, mắng Mạnh Tư Duy dâm đãng, không biết xấu hổ, cố tình mặc váy ngắn để quyến rũ đàn ông.

Một số đồng nghiệp đã kịp thời ngăn cản mẹ của Lý Uy. Mạnh Tư Duy không nói nên lời đối với sự thẹn quá hóa giận của mẹ Lý Uy, một tia đồng tình cuối cùng dành cho người phụ nữ tưởng chừng có hoàn cảnh gia đình nghèo khó này cũng biến mất.

Công việc của công an cơ sở chính là như vậy, rườm rà mà bận rộn, bạn không bao giờ biết được mình sẽ phải đối mặt với những người, việc kỳ lạ như thế nào trong giây tiếp theo.

Trước đó trong cục đã quay một tiết mục “Người bảo vệ” cũng đã được ấn định vào tuần sau, nền tảng video trong nước.

Lãnh đạo cục yêu cầu mọi người phải tuyên truyền tiết mục này nhiều hơn trong nhóm, xét cho cùng trong thời đại dữ liệu lớn, tầm quan trọng của việc tuyên truyền bằng miệng không cần phải nói nhiều, đối với cục công an cũng vậy.

Mạnh Tư Duy âm thầm giữ thái độ bi quan trước những ý tưởng tốt đẹp của lãnh đạo, cũng ấn vài lượt thích cho cơ quan công an thành phố C giống bọn họ.

Chỉ là một tiết mục trực tuyến bình thường với vốn đầu tư rất thấp, không phải ngôi sao tên tuổi, cũng không có lượng truy cập lớn, hồ sơ cũng không phải là những vụ án lớn kích thích bí ẩn và gay cấn, chỉ là những chuyện vặt vãnh của cục công an cơ sở, số lượng người xem có thể tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu.

Mạnh Tư Duy đã gửi thời gian phát sóng của “Người bảo vệ” cho Chung Ý vẫn luôn hỏi.

Chung Ý trả lời “ok” và hỏi cô có tìm được người bạn cùng phòng mới không.

Nhắc tới vấn đề này Mạnh Tư Duy lại bắt đầu đau đầu: “Không.”

Mấy ngày nay vừa qua mùa tuyển sinh mùa xuân, hầu hết lao động nhập cư đến thành phố c đều đã tìm được nhà, còn một khoảng thời gian nữa mới đến mùa tốt nghiệp, nên hiện tại tình trạng là nhà nhiều mà ít người thuê, có rất ít người thuê tìm thuê.

Người môi giới trong ba ngày chỉ mang theo hai cô gái qua xem phòng, sau khi trở về căn bản không có việc gì. Người môi giới cho biết trước đó cũng có khách thuê nam muốn đến xem nhà và hỏi có phiền chia sẻ hợp đồng thuê nhà không nhưng Mạnh Tư Duy từ chối.

Mạnh Tư Duy lập tức phải trả tiền thuê nhà hàng tháng là bốn nghìn tám trăm nhân dân tệ cho quý tiếp theo.

Chung Ý gửi một biểu cảm thở dài đến: “Nếu không cậu nói với người môi giới sửa một chút điều kiện đi.”

“Đàn ông cũng được.”

Mạnh Tư Duy dừng một chút.

Các cô gái trong thành phố thuê nhà ở ghép từ trước đến nay luôn là một vấn đề có giải quyết. Lúc trước cô giới hạn giới tính, bây giờ bởi vì mãi không tìm được bạn cùng phòng mà bắt đầu dao động.

Chung Ý: “Các cô gái khác ngại ở chung nhà với người khác giới vì sợ không an toàn, cậu thì có cái gì mà sợ.”

"Đến lúc đó cậu lấy thẻ cảnh sát ra móc vào đồng phục cảnh sát treo nó trên ban công”

“Tớ xem tên điên to gan nào dám đưa đến cửa cho cảnh sát Mạnh của chúng ta “bắt” để tạo ra công trạng.”

Mạnh Tư Duy: “...”


App TYT & Euphoria Team

Chương kế tiếp