Trộm Phu

Chương 9: Sản nhũ(H)
Từ lúc Phùng Viễn bị thương,Quý Nam mỗi ngày sau khi tan học đều chạy đến bệnh viện,chị gái Quý tới mấy lần đều gặp em trai nhà mình ở đó,mừng rỡ cảm thấy được thanh nhàn liền không đến nữa

Quý Nam nhớ thương Phùng Viễn bị thương trên thắt lưng,sợ vết thương do viên đạn sẽ nhiễm trùng,luôn luôn không yên lòng,sau này dứt khoát xin phép ngủ lại bệnh viện chăm sóc hắn. Phùng Viễn vui vẻ cả ngày cười tủm tỉm,đôi lúc giở trò lưu manh,tuy Quý Nam nhăn mặt nhưng thời điểm Phùng Viễn muốn sờ y cũng không giãy giụa,chỉ là sau lần đó Quý Nam có nói cái gì Phùng Viễn đều không cho y dùng miệng,nói là nhìn như thế liền đau lòng y

Lúc này Quý Nam đang ngồi ở bên giường gọt táo cho Phùng Viễn,cầm dao chậm rãi cắt một miếng đưa tới bên miệng đút hắn ăn.Phùng Viễn vết thương đã hồi phục bảy tám phần,đã có thể xuống giường đi lại nhưng lúc Quý Nam đến lại ở trên giường chờ Quý Nam chiếu cố

"Đã đến mùa xuân?" Phùng Viễn nâng cằm xem xét cảnh sắc bên ngoài cửa sổ,nhìn thấy cành liễu rũ xuống,nhịn không được nói "Qua vài ngày anh mang em đi Phùng gia xem"

Quý Nam gọt vỏ táo thành một sợi,sau một lúc lâu mới tiếp tục cắt:"Có cái gì tốt để xem?"

"Cũng là nói,anh mỗi ngày đều nói tới em,nói đến lỗ tai mấy hạ nhân trong nhà đều muốn mọc kén" Phùng Viễn gối cánh tay nằm trên giường cảm khái "Đều khuyên anh sớm chút mang em về nhà,sợ lại bị anh lải nhải đến phiền"

"Đức hạnh." Quý Nam khóe miệng cong lên,đem táo cứng rắn nhét vào miệng Phùng Viễn chặn miệng hắn lại

Phùng Viễn nhai nuốt xong,bắt lấy ngón tay Quý Nam ấn đến bên môi liếm liếm đầu ngón tay y: "Ngọt quá"

Quý Nam cắn miếng táo,nhíu mi nói:"Rất ngọt sao?"

"Anh nói tay của em" Phùng Viễn ngậm ngón tay y hàm hàm hồ hồ cười "Hầu tử ta" *

(Tra ra "hầu tử" là: mụn cơm,bướu nhỏ không biết nên để kiểu gì nên cứ để thế thôi 😅)

Quý Nam thế mới biết anh rể lại trêu hắn đến vui vẻ,đem non nửa quả táo còn lại nhét vào miệng y,đỏ mặt chạy đến bên cửa sổ đứng giận dỗi.Cũng không giận được mấy phút,qua cửa sổ ẩn ẩn nhìn thấy gia nhân Triệu gia,kêu lên một tiếng: "Anh rể,Triệu Tiên Tri hắn đến bệnh viện làm cái gì?"

Phùng Viễn nghe vậy ý cười trên mặt lập tức nhạt xuống,cười nhạo đứng dậy khoác thêm kiện quần áo:"Phỏng chừng là không nhịn được đi."

Quý Nam nghe không có hiểu,do dự đứng ở bên cửa sổ không dám động.Phùng Viễn xem bộ dáng của y lại đau lòng,đem người một phen kéo đến bên giường ôm vào trong lòng: "Có anh rể đây,sợ cái gì?"

Quý Nam ghé vào đầu vai Phùng Viễn muộn thanh khó chịu nói:"...... Hôn ước."

"Chuyện hôn ước kia,hắn dám nói lão tử liền bắn hắn." Phùng Viễn ôm Quý Nam hừ lạnh, nghe tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng gần cũng không buông tay, ôm eo Quý Nam ngồi ở trên giường không chút để ý xoa nắn sau gáy y

"Đông đông đông --" Một thoáng sau quả nhiên truyền đến tiếng gõ cửa bên ngoài

Quý Nam đến gần bên tai Phùng Viễn hỏi:"Mở cửa sao?"

Phùng Viễn bị hơi thở ẩm ướt bên tai làm tê dại,tâm ý viên mãn vỗ vỗ mông Quý Nam,đứng dậy đem y thả trên giường "Anh đi mở"

Bên ngoài người đến thật đúng là Triệu Tiên Tri,sắc mặt khó coi như ăn trúng cái gì,liếc mắt nhìn Phùng Viễn lại nhìn Quý Nam đang ngồi ở trên giường. Phùng Viễn khoác áo dài đứng cạnh cửa cười đầy ẩn ý,cố ý tới gần Triệu Tiên Tri nghiêng người để lộ dấu hôn ngân trên cổ,miệng nói lời khách sáo: "Khách quý đến khách quý đến"

Triệu Tiên Tri thiếu chút nữa nghẹn một hơi nơi cổ họng lên xuống đều không được,cuối cùng nhả mấy từ qua kẽ răng: "Có khoẻ không?"

Phùng Viễn mở rộng cửa quay đầu đi đến bên giường,đem Quý Nam ôm vào trong lòng,mặt mày hớn hở: "Có Tiểu Nam chiếu cố mỗi ngày,đã sớm khoẻ"

Quý Nam nghe vậy lập tức ngẩng đầu trừng mắt liếc nhìn Phùng Viễn,thầm nghĩ nguyên lai anh sớm đã khoẻ lại ở trên giường không chịu xuống dưới,nhưng trước mặt Triệu Tiên Tri cũng không thể khiến Phùng Viễn mất mặt,liền đem chuyện này đặt trong lòng nhớ kĩ,chờ lúc không có ai lại hỏi tội

Triệu Tiên Tri ấp úng nửa ngày,không kéo được mặt mũi xuống để giải thích,lại nói:"Là do ngươi đánh ta trước"

"Yêu, ngươi đây là thừa nhận đám người ở bến tàu là ngươi phái đi?" Phùng Viễn vắt chân bắt chéo cười nhạo,nói "Ta còn sợ ngươi chơi xấu không nhận tội đây"

Triệu Tiên Tri tức giận đến đỏ mặt tía tai:"Ai kêu ngươi đánh ta trước

"Ai kêu ngươi khi dễ Tiểu Nam,ta không một súng bắn ngươi là do ngươi vận khí tốt" Phùng Viễn thanh âm nhất thời lạnh xuống,từ trong túi rút súng ra,đưa cho Quý Nam để y tự giải quyết

Quý Nam đã nhiều ngày chờ ở bệnh viện,bị Phùng Viễn cứng rắn buộc học cách sử dụng súng,cũng biết là đã lên đạn hay không lên đạn,nhưng Triệu Tiên Tri không biết,bị doạ đến hai chân nhũn ra thiếu chút nữa là ngồi bệt xuống đất

"Ta là người như thế nào ngươi còn không biết?" Phùng Viễn đeo giày ủng vào chân,buộc lại dây xong mới chậm rì rì bước tới trước mặt Triệu Tiên Tri "Ngươi thật nghĩ rằng ta không biết ngươi sau lưng ta làm ra sự tình gì?"

Triệu Tiên Tri trên trán hiện ra một tầng mồ hôi lạnh,đỡ tường muốn hướng ra cửa phòng bệnh chạy trốn

"Sinh ý Quý gia là do ngươi chặt đứt đi?" Phùng Viễn một cước đá vào trên cửa,mũi giày sượt qua lỗ tay Triệu Tiên Tri

Quý Nam nghe xong trong lòng cũng có hỏa khí,giận đùng đùng đi đến phía sau Phùng Viễn,còn chưa tới gần liền bị người này một phen kéo đến phía sau che chở

"Vì muốn cưới nam thê mà đem gia nghiệp của người ta phá hủy,tâm nhãn của ngươi cũng quá xấu xa rồi" Phùng Viễn khom lưng đến trước mặt Triệu Tiên Tri,gợi lên khoé miệng "Còn nghĩ đến chuyện hủy Phùng gia? Ngươi cũng mơ đẹp lắm!" Nói xong cảm giác trong tay nếu có điếu thuốc có thể doạ loại công tử bột này,kì thật hắn nghiện thuốc lá cũng muốn tới hoảng,nhưng nghĩ đến Quý Nam không thích mùi này nên vẫn là cố gắng nhịn xuống

"...... Dù sao Quý Nam đã hứa gả cho ta" Triệu Tiên Tri còn ngạnh cổ lên giãy dụa

"Ngươi còn dám nghĩ đến" Phùng Viễn mở cửa,đạp trên mông Triệu Tiên Tri một cước đá hắn ra ngoài "Ai cho ngươi lá gan muốn cưới người của ta?"

Triệu Tiên Tri thất tha thất thểu ngã trên hành lang bệnh viện,run run đứng lên,đáy mắt  không cam lòng muốn mở miệng ngay tại thời khắc gặp ánh mắt Phùng Viễn liền biến mất

Phùng Viễn thu lại nụ cười đối phó trên mặt,lạnh lùng mở miệng "Các ngươi muốn tra xét Phùng gia lập tức tiếp nhận" (câu này t chém,hoang mang quá TT)

Nói ra lời này cho Triệu Tiên Tri xong tâm trạng khó chịu của Phùng Viễn nhất thời thư sướng,quay đầu muốn cùng Quý Nam thân thân thiết thiết,chưa đến gần đã bị chặn lại. Tiểu tổ tông đang ngồi trên giường dùng mũi chân đặt lên chỗ băng vải quấn bên hông Phùng Viễn,híp mắt hỏi: "Anh đã sớm khoẻ?"

Phùng Viễn làm bộ dáng như bị đau chơi xấu:"Sao có thể a?"

Quý Nam hừ một tiếng không phản ứng Phùng Viễn,chỉ cần Phùng Viễn vừa nghĩ có thể áp sát vào liền giơ chân đá,Phùng Viễn thử một lát như thế nào đều không lại gần hôn Quý Nam được,liền không quản không để ý nhào qua,để mặc y đá trúng chính mình.Quý Nam ngược lại nóng nảy,luống cuống tay chân thúc giục hắn"Vết thương,anh còn đang bị thương"

"Này không phải là đang đau lòng anh?" Phùng Viễn cổ họng có chút ách,đè nặng lên hai chân Quý Nam,dán lại gần hôn lên miệng y "Nháo cái gì mà nháo"

"Anh...... Anh người này sao lại......" Quý Nam né một lát,mệt mỏi,nằm ở trên giường để mặc Phùng Viễn hôn,hai chân cũng dây dưa nâng lên,lại dùng mũi chân nhẹ nhàng đụng đụng hạ khố đã sưng lên một khối của anh rể

Phùng Viễn bị Quý Nam đụng đến mức thoải mái,thở ra một hơi liền đem quần áo chính mình cởi ra,lại đi lột quần áo Quý Nam,Quý Nam bị hù choáng váng,quần đều bị cởi một nửa mới kinh ngạc hỏi:"Này giữa ban ngày ......"

"Anh cũng không ít lần cùng em thân thiết vào ban ngày" Phùng Viễn kéo thắt lưng quần y dùng một chút lực,Quý Nam liền trần trụi nằm ở trên giường,bắp đùi tràn đầy dấu hồng ngân chưa biến mất,vừa thấy liền biết bị Phùng Viễn khi dễ nhiều bao nhiêu

Quý Nam trong lòng một tia tức giận kỳ thật đã sớm không còn,quản Phùng Viễn đến cùng lừa hay không lừa hắn,chỉ cần vết thương thật sự khỏi liền không sao,y nhấc chân đi đụng tính khí nóng bỏng của anh rể,dưới bàn chân tính khí dựng thẳng lên,co người cười đến vui vẻ

Phùng Viễn bị chân Quý Nam khơi đến dục hoả đốt người,lúc này cầm mắt cá chân tách hai chân y ra,qua loa cọ sát đoá hoa ướt sũng,sau đó nhanh chóng thẳng lưng đi vào

Quý Nam còn chưa ngừng cười,bất ngờ bị sáp đến tận cùng,hai tay ôm chặt bả vai Phùng Viễn,kêu lên vài tiếng "Anh rể"

"Sớm không náo loạn,muộn không náo loạn,cố tình là lúc này?" Phùng Viễn ôm eo y ở trên giường bệnh dùng lực bên dưới đụng chạm "Đã đem em chiều quen"

Quý Nam bị đỉnh nhanh có chút không thoải mái,ngửa đầu nhìn bóng cây lung lay ngoài cửa sổ,dư quang thoáng nhùn bức màn trong phòng bệnh phiêu động nhẹ nhàng trong gió,giống vô số đoá hoa nở rộ.Y bỗng nhiên liền không quậy nữa,ôm eo Phùng Viễn đem mặt vùi vào lồng ngực anh rể,lẳng lặng đón ý hoà theo va chạm kịch liệt,toàn thân như nở rộ,hoa huyệt trào ra dâm thủy đậm sệt,đem ga giường màu trắng phun ướt một bãi nhỏ

"Giờ mới chịu ngoan" Phùng Viễn theo ngọn tóc Quý Nam trượt vào,dừng ở sau gáy ý mềm nhẹ xoa niết

Quý Nam thư thư phục phục "Ân" một tiếng, hai chân đặt tại bên hông Phùng Viễn,gót chân cọ cọ sau lưng hắn.Phùng Viễn cũng chưa ý thức được chính mình đang cười, thẳng đến khi Quý Nam hàm hồ hỏi đến,mới phát giác căn bản không biết chính mình đang cười cái gì,đáp:"Thích em"

Quý Nam nghe vậy cười lên tiếng,lại bị dục căn nóng hổi rong ruổi trong cơ thể làm cho nói không nên lời,ôm bắp đùi chính mình nằm trên giường thở dốc.Y bị sáp đến hoa huyệt đỏ bừng liều mạng co rút,nhục huyệt mấp máy vuốt ve tính khí dữ tợn,nước dâm chảy ra đều bị nệm giường bên dưới thấm hút,nơi nơi đều là dấu vết trắng đục,trước người cũng đã tiết vài lần

"Tính nhẫn nại không tốt" Phùng Viễn ôm y trêu đùa "Rất dễ dàng liền cao trào"

Quý Nam trong tình triều hơi thở phập phồng,lười cùng Phùng Viễn tranh cãi,trả lại cho hắn một câu: "Cũng không phải là bởi vì thích anh mới....." Lời còn chưa dứt liền bị Phùng Viễn hôn lấp,Quý Nam mở mắt ra còn muốn châm chọc Phùng Viễn vài câu,đập vào mắt y lại là ánh mắt chứa đầy sóng ngầm mãnh liệt,y liền cái gì cũng quên gắt gao cùng Phùng Viên ôm nhau trên giường,dương vật bên dưới va chạm ngày càng kịch liệt,động tác mạnh tới nỗi đem giường bệnh vang lên tiếng cọt kẹt,chăn cũng rơi xuống đất hơn phân nửa. Phùng Viễn vẫn còn đem tay tách mở hai phiến mông dâm thủy dính đầy của Quý Nam,dục căn tím đen dọc theo phía sau cọ xát lên,sau đó 'phốc xuy' một tiếng cắm vào hoa huyệt,cắm sâu đến tận gốc

Quý Nam nghĩ,nhất định phải làm cho anh rể bắn qua một lần thì mới được yên tĩnh,y nhếch mông lên ghé người trên giường,chủ động dùng tay tách phiến mông ra để lộ hoa huyệt dính dâm thủy bốn phía: "Kia,....vào đi"

Phùng Viễn ôm eo y không nói hai lời liền đâm mạnh vào,ghé nằm vào bên tai Quý Nam nhẹ giọng hỏi: "Em không phải không thích tư thế này sao?"

Quý Nam đang trong cơ kích thích từ chỗ giao hợp,mơ hồ hỏi: "Anh còn biết a?"

Phùng Viễn vỗ vỗ mông y: "Sao có thể không biết,lần trước để em nằm sấp,em liền bò trên giường trốn."

Quý Nam hai chân sắp chống đỡ không nổi dần dần hướng hai bên tách ra,huyệt khẩu càng thêm bại lộ rõ ràng bên trong con mắt Phùng Viễn,cái miệng nhỏ nhắn đỏ au sưng lớn sau nhiều lần va chạm chảy ra dâm thủy mê người,huyệt khẩu lộ ra thịt mềm bên trong dính đầy dâm dịch đậm sệt,bị dục căn tím đen hung hăng đập trúng lập tức mấp máy không thôi. Phùng Viễn sáp đâm đến thoải mái đưa tay tìm hoa hạch Quý Nam nhéo nhéo:"Còn chưa chạm vào nơi này của em đâu"

Quý Nam eo lập tức hạ xuống,mông nâng cao lên,hoa huyệt được trừu sáp nhanh càng không ngừng phun nước,người cũng mất đi thần trí,trước sau bị kích thích đến mức cả người phát run,Phùng Viễn vẫn chưa ép buộc bao nhiêu mà y đã cao trào xụi lơ nằm trên giường.Đổi lại lúc bình thường Phùng Viễn sẽ bỏ qua cho y nghỉ ngơi một chút,nhưng hôm nay cố tình gặp phải Triệu Tiên Tri,lại nghe Quý Nam nói tiếng thích vì thế lại đặt người lên trên người y,liên tiếp cắm vào trong huyệt đạo đang co rút cao trào,ngón tay cũng niết âm vật lôi lôi kéo kéo

Hoa huyệt vừa trải qua cao trào mẫn cảm đến cực điểm,nơi nào chịu được đỉnh lộng thô bạo,nhất thời siết chặt ga giường ẩm ướt khóc kêu,phía trước không còn bắn ra cái gì,phía sau lại ướt đến rối tinh rối mù,huyệt đạo tham lam mút cắn côn thịt Phùng Viễn,cửa tử cung cũng co lại giữ chặt đỉnh dục căn

"Anh rể.....Đừng đâm nữa......." Quý Nam khó nhịn đá đá chân "Trướng......"

Phùng Viễn cho rằng y nói là phía sau trướng,cúi người tìm đến bên tai Quý Nam,côn thịt nhanh chóng đảo lộng trong hoa huyệt ướt nóng:"Ráng nhịn"

Quý Nam ủy khuất ghé vào trên giường,qua một lát thật sự chịu không nổi,ngẩng đầu lên thét chói tai,hai tay bưng lấy hai vú sưng lớn điên cuồng xoa nắn.Phùng Viễn đang hưởng thụ huyệt đạo mút cắn không để ý đến hành động của Quý Nam,hết sức chuyên chú đâm vào rút ra,cảm giác Quý Nam đều đã khóc đến sức cùng lực kiệt mới trầm eo bắn ra

Cơ thể bị đổ vào dòng nước nóng khiến Quý Nam bị kích thích đến run rẩy,hai chân duỗi thẳng nức nở nắm đầu vú xoa bóp,theo Phùng Viễn đạt đến đỉnh cao tình dục,sau đó chậm chạp chưa lấy lại được tinh thần

Phùng Viễn bắn xong cảm thấy mỹ mãn ôm Quý Nam lật lại hôn hôn y,bàn tay mò xuống đến trước ngực bỗng nhiên dừng lại,cảm thấy nhũ hoa Quý Nam hôm nay sưng vô cùng,bầu vú lúc bình thường đều bị lòng bàn tay hắn lăn lộn,hắn là người biết rõ nhất. Hắn đem người y kéo đến gần trước mặt cẩn thận xem xét,chỉ thấy trên đầu vú đỏ hồng tựa hồ có một tia nước trắng đục,Phùng Viễn miệng khô lưỡi khô cúi đầu lại gần hít một hơi

Bên trong hô hấp đều là hương sữa ngọt ngào

"Ai u tiểu bảo bối của anh......" Phùng Viễn há  miệng liền đem đầu nhũ vào miệng bú mút

Quý Nam theo bản năng ưỡn ngực,thống khổ rên rỉ,nhũ nhục cũng càng thêm phồng lên.Phùng Viễn liếm xung quanh quầng vú cố sức hút,lại như thế nào cũng không hút ra được,trong tâm khẽ nhúc nhích liền thẳng lưng cắm vào hoa huyệt,Quý Nam cong người kêu lên một tiếng,đầu nhũ chảy ra một tia sữa.Phùng Viễn lúc này ôm y một bên dùng sức đâm vào,một bên ngậm vú y uống sữa,thay phiên mút vào hai bên đem ngực Quý Nam mút ra vô số hồng ngân mới lưu luyến dừng lại,tay niết nhẹ lên âm vật nhô cao khiến Quý Nam lại một lần nữa đạt cao trào mới bỏ qua

Ngoài cửa sổ ánh sáng loang lổ,sợ không bao lâu nữa trời liền tối,Phùng Viễn ôm Quý Nam đang ngủ say sưa nhẹ nhàng xuống giường,thật sự không nghĩ ở lại bệnh viện qua đêm liền kêu hoả kế vẫn luôn ở dưới lái xe lại đây,đem Quý Nam đang mê man mang về Phùng gia
Chương kế tiếp