Vô Hạn Phó Bản

Chương 8: Phó bản tân thủ 7

Chậm rãi tới gần, ngón tay xuyên qua bảo rương màu bạc một cách dễ dàng, dường như đó chỉ là ảo ảnh. Hạ Viêm tỏ ra hơi thất vọng, nhưng thật ra cũng không để trong lòng, cô sớm đã biết xác suất rất thấp.

Hàn Phong ngồi bệt trên đất thở dốc, thấy thế đúng lúc nhắc nhở, Người kích sát tử vong, bảo rương sẽ trở thành vật vô chủ, bất luận là ai cũng có thể nhặt.”

Hạ Viêm hơi ngẩn ra, lời này ý là, Ngân bạch bảo rương không biến thành vật vô chủ, cho nên người đánh chết BOSS vẫn còn sống?

Lòng khẽ động, cô nhanh chóng phản ứng lại, đi đến cạnh Hắc thiết bảo rương. Mở ra nhìn một cái, bên trong có một cái bánh bao trắng, một thanh chocolate.

Hạ Viêm không khách khí, nhanh tay cất vật phẩm vào kho hàng tùy thân —— Hàn Phong không phải gợi ý về việc sở hữu Bạch ngân bảo rương, mà là đang nói cho cô, Hắc thiết bảo rương của Lâm Mộc hiện đang là vật vô chủ. Tay nhanh thì có, tay chậm thì hết.

Cô động tác nhanh, là có thể lấy hết các vật phẩm trong bảo rương. Dù sao người chơi không thể tổn thương lẫn nhau, vào túi rồi, chẳng ai có biện pháp ép cô lấy đồ ra.

Bên kia, Hàn Phong đến gần Hắc thiết bảo rương của mình, cầm cơm nắm, bánh bao trắng bên trong ra ăn một thể. Tiếp theo, ánh mắt mọi người tập trung vào Bạch ngân bảo rương trước mặt.

“Vị nào lên thử vận may trước nào?” Hạ Viêm dò hỏi.

Oanh Phi Thảo Trường hừ lạnh một tiếng, “Trừ tao ra, Bạch ngân bảo rương này còn là của ai được?”

Lại gần, vươn tay, thuận lợi xuyên qua ảo ảnh, cả người hóa đá.

Hạ Viêm khẽ cong khóe miệng, ngồi xem trò hay.

Mặt Oanh Phi Thảo Trường nghẹn thành màu gan heo, không dám tin tưởng đưa tay khua khoắng, nhưng làm đủ cách cũng không chạm vào rương được.

Hàn Phong thờ dài một hơi, thần sắc vô thức thả lỏng. Đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất đã bị loại bỏ, xem ra ông trời vẫn chiếu cố ông ta. Thời điểm sắp chết có người ra tay cứu trợ, hiện giờ chiến lợi phẩm giá trị nhất trong phó bản cũng thuộc về ông ta, thật có thể nói là may mắn đỉnh của chóp.

Trong lúc lơ đãng, ông ta lại nghĩ tới Lâm Mộc. Kỹ năng có thời gian đóng băng, bởi vậy cuối cùng là trị liệu cho ai, tất cả phụ thuộc vào một ý nghĩ của mục sư.

Lúc trước ông ta từng giúp Hạ Viêm, chung đụng cũng coi như không tồi, vì thế điểm sinh mệnh bạo tăng chính là ông ta mà không phải Lâm Mộc. Chỉ một chút khác biệt như vậy, cuối cùng ông ta còn sống, Lâm Mộc lại không thể trụ được.

Hàn Phong đang thổn thức không thôi, lại thấy bên cạnh vươn đến một bàn tay, lập tức bắt lấy Bạch ngân bảo rương, “Xin lỗi, nó là của tôi.”

Oanh Phi Thảo Trường, “???”

Hàn Phong, “……”

Hạ Viêm: Oa ô, giờ hay ho rồi đây.

Đoan Mộc bình tĩnh mở rương ra, giây tiếp theo giới hạn sinh mệnh +10, giới hạn pháp lực +10. Anh hướng trong rương liếc một cái, ngay sau đó mặt mày hớn hở, hiển nhiên thu hoạch rất khá.

Hạ Viêm thầm nói, không hổ là Bạch ngân bảo rương, không như cái loại Hắc thiết cấp thấp nhất này. Mặt khác không nói, chỉ là khen thưởng thuộc tính, đã làm người ta ghen tị lắm rồi.

Nhưng ai khiến cô là mục sư da giòn cơ chứ? Lực công kích cơ hồ có thể bỏ qua không tính, căn bản không thể đoạt được!

Hạ Viêm dứt khoát xoay người hỏi, “Vì sao người chơi đều là pháp sư da giòn? Những chức nghiệp khác đâu?”

Trong lòng cô kỳ thật đã sớm nghi hoặc, nhưng dù có hỏi chắc người ta cũng không nói cho cô, lúc đó mới nhịn không đề cập tới. Mà hiện giờ, Hàn Phong được cô cứu, có vấn đề nhỏ như này tổng không thể không trả lời chứ.

Người giết BOSS vậy mà không phải hắn……

Qua hơn nửa ngày, Hàn Phong mới hồi thần lại, trầm giọng trả lời , “Trong trò Phó Bản Thực Tế không có chức nghiệp chiến sĩ, cung thủ, kỵ sĩ các loại, toàn bộ là pháp sư.”

Hạ Viêm đờ mặt, tiếp tục hỏi, “Vậy ai khiêng quái?” Trong game online “Chiến Pháp Mục”[1] có thể nói là tổ hợp kinh điển, là có đạo lý nhất định.

“Rèn luyện thân thủ, cố hết sức tránh công kích, trốn không thoát thì gặm thuốc mạnh vào.” Hàn Phong nói.

Hạ Viêm, “……”

Người chơi lão làng dạy dỗ kinh nghiệm sinh tồn quá giản dị tự nhiên, cô cũng không còn lời gì để nói.

“Kỹ năng rốt cuộc có bao nhiêu cấp bậc?” Hạ Viêm truy vấn.

“Năm cấp bậc. Một sao là cấp thấp nhất , năm sao là cấp cao nhất.”

“Tăng cấp sao như thế nào?”

“Đánh giá quá ải cao, mở được bảo rương đẳng cấp cao, đều có cơ hội tăng lên.”

“Chú đã chơi qua bao nhiêu phó bản?”

“Tính cả lần này, năm lần.” Hàn Phong cảm khái ngàn vạn, “Mỗi lần đều gặp nguy hiểm, nguy cơ trùng trùng, chưa từng có ngoại lệ.”

“Thảm vậy sao?” Hạ Viêm thấy lạnh trong lòng.

“Cô nghĩ sao? Không phải người vừa bắt đầu chơi đều phải liều mạng thu liễm cá tính, chỉ cầu sống qua thời gian tân thủ gian nan à?” Hàn Phong nhìn nhìn Hạ Viêm, lại liếc Đoan Mộc, không khỏi quỷ dị mà trầm mặc một lát, rồi sửa lời, “Hai người thì chắc không cần.”

Hạ Viêm là mục sư, có thể nháy mắt khôi phục 35 điểm máu, đi chỗ nào đều được cúng bái.

Đoan Mộc còn xịn hơn, là người mới đã lấy được Bạch ngân bảo rương, tiền đồ tương lai là không giới hạn.

Nghĩ vậy, Hàn Phong nhịn không được mà cân nhắc. Vài tay lão làng ở đây, kích cuối cùng của BOSS sao lại để một người mới cướp được? Việc này không khoa học!

Bất chợt, Oanh Phi Thảo Trường âm u mở miệng, “Trước mắt số lượng Goblin bị thanh lý là 90/100, giao vật phẩm trong Bạch ngân bảo rương ra đây, tao có thể hỗ trợ thanh lý. Bằng không, trước khi mày chết , tao thề sẽ không ra tay.”

Thần sắc Hàn Phong khẽ biến, không nói gì, hiển nhiên là cam chịu. Dưới tình huống lợi ích nhất trí, ông ta không ngại đứng cùng chiến tuyến với Oanh Phi Thảo Trường.

Hạ Viêm dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc liếc hắn, “Đâu phải nhiệm vụ bắt buộc, không hoàn thành vẫn có thể rời khỏi phó bản.”

Oanh Phi Thảo Trường, “……”

Hắn thẹn quá thành giận quát, “Mày câm miệng!”

Hạ Viêm nhún vai, trong lòng lại nghĩ thầm, chẳng lẽ nhiệm vụ bắt buộc / tùy chọn của người chơi không giống nhau?

Lại nói tiếp, Oanh Phi Thảo Trường lúc trước từng nhắc tới, nói cái gì mà “Một trong những nhiệm vụ bắt buộc là liên thủ diệt BOSS”.

Với cả người chơi khác không có kỹ năng trị liệu, hệ thống cũng không thể cố ý làm khó, lấy lượng trị liệu lượng làm nhiệm vụ bắt buộc của bọn họ.

Hạ Viêm đang cúi đầu trầm tư, bỗng nhiên khóe mắt liếc thấy một bóng người vội vàng rời đi, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm nhìn.

Cô ngẩn người, lập tức phản ứng lại , Đoan Mộc đây là tính tìm địa phương trốn đi. Trên thực tế, chỉ cần không bị Goblin bao vây , anh ta sẽ không có việc gì.

Xem những tư thế của những người khác, trước khi giết sạch Goblin sẽ không rời phó bản. Nếu thời gian quá dài, có người không chờ tiếp được, tự nhiên sẽ không thể nhịn được nữa, giận mà ra tay.

Lại nói, nếu thật sự gặp phải Goblin, chẳng lẽ người chơi còn khả năng không ra tay sao? Bọn họ nguyện ý, tiểu quái cũng sẽ không đồng ý nha!

Ý niệm vừa nảy lên, năm con Goblin màu xanh lục xách theo chùy gai chạy tới.

Hàn Phong chút không do dự, nhanh chóng tung ra đạn ma pháp, lời ra lời vào tràn đầy tiếc hận, “Chậc, người mới khôn quá.”

Hạ Viêm, “……”

Nghe khẩu khí này, tựa hồ vừa rồi chỉ tùy tiện nói hai câu hung ác hù dọa người. Đáng tiếc Đoan Mộc không bị hù, cho nên kế hoạch phá sản, bọn họ nên làm cái gì thì làm cái đó.

“Đoan Mộc, đừng để tao gặp lại mày!” Oanh Phi Thảo Trường gằn từng chữ, sắc mặt âm trầm khó tả, thật giống như có người nợ tiền hắn vậy.

Tiếp đó phong nhận cứa cổ tiểu quái, gai đất liên tiếp mọc lên, Goblin thực mau bị quét sạch không còn một mống.

Hạ Viêm mặt cứng đờ, chết lặng múa may pháp trượng, cảm thấy giữa người với người đến một tí ti tín nhiệm đều không có nữa rồi.

**

Chẳng mấy chốc, mười con Goblin tử vong, 【 Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản ( 100/100 ) 】 Hoàn thành.

Oanh Phi Thảo Trường sầm mặt, không rên một tiếng, tự thoát khỏi phó bản.

Hàn Phong tốt xấu cũng đánh tiếng, “Tôi đi đây, chúc cô sống lâu một chút.”

“Tên làm người ta ghét nhất vẫn còn sống, những người khác lại chết, đủ thấy được thực lực là thứ duy nhất bảo đảm mình sống sót.” Hạ Viêm trong lòng dâng lên một tia giác ngộ, theo sau rời đi, cả người hóa thành bạch quang.

**

Khu ghế bao của quán cà phê, chàng trai trẻ ngơ ngác xuất thần, phảng phất như có tâm sự.

Đột nhiên, chớp mắt một cái, khoảng không trước mặt nhiều ra một người. Gã lập tức bị sặc , thiếu chút nữa phun cả cà phê ra.

Đợi gã lấy lại bình tĩnh, phát hiện là Hạ Viêm trở về, sắc mặt hơi chút cổ quái, “Là cô? Vậy mà có thể trở lại?”

Pháp trượng đang nắm trong bàn tay đột ngột biến mất, màn hình di động tự động sáng lên, hiển thị “Đánh giá qua ải”. Hạ Viêm tạm không rảnh xem xét, vì thế nhanh tay tắt màn hình, trầm giọng hỏi, “Anh cũng là người chơi? Vì sao kéo tôi vào trò chơi?”

Chàng trai trẻ dửng dưng trả lời, “Tôi đương nhiên là người chơi. Nếu không phải xui xẻo, đăng ký trò rác rưởi này, thì giờ đang sống sung sướng đấy! Còn cô…… Không phải cho 30 vạn, cái gì cũng chịu làm sao?”

“Cho nên không tức giận, chỉ muốn biết vì sao.” Hạ Viêm cũng không nổi cáu.

Gã trai trẻ nhấp cà phê, trầm mặc một lát, lúc này mới đại phát từ bi nói ra lý do, “Bởi vì trò “Phó Bản Thực Tế” rất thiếu người. Nếu người chơi cũ có thể kéo người mới vào trò chơi, có thể được nghỉ một tháng.”

“Phiền toái chính là, hệ thống thiếu người thì thiếu người, yêu cầu lại cực cao. Cần cả ma lực và thể chất, mới có thể thấy app, tiếp đó đăng ký tài khoản.”

“Cô phù hợp yêu cầu, lại vừa lúc thiếu tiền, thực dễ dàng bị thuyết phục.”

“Có lẽ theo ý của cô, là đi đường gặp kẻ điên, gấp không thể chờ mà nhét tiền cho cô. Nhưng trên thực tế, trước khi gặp mặt, tôi cũng đã tìm hiểu cô từ nhiều con đường.”

Hạ Viêm tính toán, “Một người một tháng, một năm 12 người. Dùng tiền dẫn dường, kéo sáu bảy trăm người vào trò chơi, liền có cơ hội bình an vui sướng quả cả đời này.”

“Tôi đúng là tính toán như vậy.” Gã trai trẻ cũng không phủ nhận, hắn tự giễu cười cười, “Phó bản tân thủ nguy cơ tứ phía, thiếu chút nữa mất mạng. Sau đó tôi thầm hạ quyết tâm, đời này tuyệt đối sẽ không vào lại phó bản!”

“Dù cho cô bất mãn, dù cho cô phẫn nộ, thời gian quay ngược, tôi vẫn sẽ làm như vậy.”

“Không có gì mà phẫn nộ, tôi đã sớm đoán trò chơi có vấn đề, 30 vạn vốn dĩ không thể dễ kiếm như vậy.” Hạ Viêm biểu tình lạnh nhạt.

“Trước đã nói, nếu anh thật sự nguyện ý hỗ trợ trả hết nợ, để tôi đăng ký tài khoản hoàn toàn không thành vấn đề. Hiện tại những lời này vẫn vững vàng như cũ.”

“Nếu anh cho rằng chính mình thành công dụ dỗ người vô tội mắc lừa, không khỏi đánh giá cao bản thân đấy, đây chỉ là giao dịch hai đồng ý thôi.”

Nghe vậy, gã trai trẻ kinh ngạc không thôi.

Hạ Viêm đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nói, “Giao dịch đã hoàn thành, không còn việc khác nhỉ? Tôi đi trước.”

Dứt lời, cô thong dong rời đi.

Gã trai trẻ nhẹ giọng lẩm bẩm, “Biết bị lừa lại không tức giận? Con bé kỳ quặc.”

**

Rời khỏi quán cà phê, Hạ Viêm tìm một cái ghế dài ở ven đường ngồi xuống, sau đó bắt đầu xem tin tức trò chơi.

【 Nhiệm vụ bắt buộc một: Lượng trị liệu lớn hơn 300. ( đã hoàn thành ) 】

【 Nhiệm vụ bắt buộc hai: Tự tay giết 5 con Goblin. ( đã hoàn thành ) 】

【 Nhiệm vụ tùy chọn một: Tự tay giết 3 con Goblin tinh anh. ( chưa hoàn thành ) 】

【 Nhiệm vụ tùy chọn hai: Thanh lý toàn bộ Goblin trong phó bản. ( đã hoàn thành ) 】

【 Xin chờ đánh giá tổng hợp……】

【 Trải qua hệ thống đánh giá, người chơi biểu hiện “Rất tốt”, đạt được thuộc tính “Trí lực +1” , đạt được Thanh đồng bảo rương *1. 】

“Mệt chết mệt sống hoàn thành hai cái nhiệm vụ bắt buộc, một nhiệm vụ tùy chọn, đánh giá chỉ là tốt?” Hạ Viêm nhịn không được mà hoài nghi nhân sinh.

[1] Chiến pháp mục : Chiến sĩ + Pháp sư + Mục sư – tổ hợp 3 chức nghiệp đánh quái ~^^~

Chương kế tiếp