Vương Phi Gả Thay Bị Bắt Đi Làm Ruộng
- Tác giả
- Bất Dạ Hầu
- Thể loại
- Đam Mỹ, Xuyên Không, Điền Văn, Cổ Đại, Mỹ Thực, 1v1, HE
- Trạng thái
- Lượt xem
- 0
- Chương
- 27
Thể loại: Làm ruộng, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, 1x1, HE
Nguồn: wikidth.com/truyen/the-ga-vuong-phi-bi-bat-lam-ruong-YJdTGTzLchl4debj)
Tình trạng bản gốc: Hoàn 86 chương
Editor: Dưa Biển
Văn án
Vương phủ có thêm một Nguỵ Nhược Cẩn, dù là tâm không cam tình không nguyện.
Nói Vương phủ nghe có vẻ oai, chứ Vương gia không được thánh sủng, đất phong thì xa xôi, Nguỵ Nhược Cẩn muốn cáo trạng rằng bản thân bị hạ dược, không tỉnh táo, nhưng ai ngờ được Hoàng đế còn đứng ra xác nhận việc hôn nhân này.
Còn làm sao được, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!
Nhưng cũng không có ai nói trước cho y biết rằng Tây Bắc xa xôi đến vậy, hoang vắng đến vậy, tiền bạc không có, lương thực cũng không nốt. Còn về binh lính... thì càng miễn bàn. Mỗi năm nơi biên ải này còn phải hứng chịu sự xâm phạm, cướp bóc từ tộc Nhiên Quyết.
Nếu không phải do vị Vương gia này điểm nào cũng tốt, y đã sớm chuồn mất. Bây giờ chỉ có thể hao hết tâm tư, nỗ lực trồng nhiều loại lương thực, kiếm thêm nhiều tiền. Chỉ có vấn đề nhỏ là hình như lỡ tay trồng hơi nhiều lương thực, làm ra vũ khí hơi mạnh, còn san bằng đi hơn phân nửa vùng thảo nguyên Nhiên Quyết.
Khuyết điểm duy nhất của Vương gia chính là: quá phá của.
Y có hơi chịu không nổi, muốn đổi lấy một Vương gia khác.
Lận Hành: "Ngươi muốn đổi ai?"
Hơi thở Ngụy Nhược Cẩn gấp gáp: "Làm gì có chuyện đó."
Lận Hành: "Vậy thì tốt..."
- -------------------------
CP: Công tử như ngọc Thần Tài thể chất thụ X Cây vạn tuế ra hoa Phá của công
Tag: Xuyên qua thời không, làm ruộng văn, mỹ thực, xây dựng cơ bản
Một câu tóm tắt: Sau khi gả xong mở ra con đường làm ruộng
Ý chính: Lao động nhân dân vĩ đại nhất
Nguồn: wikidth.com/truyen/the-ga-vuong-phi-bi-bat-lam-ruong-YJdTGTzLchl4debj)
Tình trạng bản gốc: Hoàn 86 chương
Editor: Dưa Biển
Văn án
Vương phủ có thêm một Nguỵ Nhược Cẩn, dù là tâm không cam tình không nguyện.
Nói Vương phủ nghe có vẻ oai, chứ Vương gia không được thánh sủng, đất phong thì xa xôi, Nguỵ Nhược Cẩn muốn cáo trạng rằng bản thân bị hạ dược, không tỉnh táo, nhưng ai ngờ được Hoàng đế còn đứng ra xác nhận việc hôn nhân này.
Còn làm sao được, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!
Nhưng cũng không có ai nói trước cho y biết rằng Tây Bắc xa xôi đến vậy, hoang vắng đến vậy, tiền bạc không có, lương thực cũng không nốt. Còn về binh lính... thì càng miễn bàn. Mỗi năm nơi biên ải này còn phải hứng chịu sự xâm phạm, cướp bóc từ tộc Nhiên Quyết.
Nếu không phải do vị Vương gia này điểm nào cũng tốt, y đã sớm chuồn mất. Bây giờ chỉ có thể hao hết tâm tư, nỗ lực trồng nhiều loại lương thực, kiếm thêm nhiều tiền. Chỉ có vấn đề nhỏ là hình như lỡ tay trồng hơi nhiều lương thực, làm ra vũ khí hơi mạnh, còn san bằng đi hơn phân nửa vùng thảo nguyên Nhiên Quyết.
Khuyết điểm duy nhất của Vương gia chính là: quá phá của.
Y có hơi chịu không nổi, muốn đổi lấy một Vương gia khác.
Lận Hành: "Ngươi muốn đổi ai?"
Hơi thở Ngụy Nhược Cẩn gấp gáp: "Làm gì có chuyện đó."
Lận Hành: "Vậy thì tốt..."
- -------------------------
CP: Công tử như ngọc Thần Tài thể chất thụ X Cây vạn tuế ra hoa Phá của công
Tag: Xuyên qua thời không, làm ruộng văn, mỹ thực, xây dựng cơ bản
Một câu tóm tắt: Sau khi gả xong mở ra con đường làm ruộng
Ý chính: Lao động nhân dân vĩ đại nhất
Danh sách chương
Chương 1: Gả chồng Chương 2: Ta cũng không tính đối xử với cậu như một nữ nhân Chương 3: Ta đi cùng cậu Chương 4: Cậu muốn làm như thế nào thì cứ làm như thế nấy Chương 5: Cậu không thấy thiệt thòi là được Chương 6: Cậu là do đích thân bệ hạ chỉ hôn cho ta Chương 7: Vào thành để đưa cho người thân chút đồ Chương 8: Mùi hương trong phòng làm ta thấy hơi khó chịu Chương 9: Lên ngựa nào Chương 10: Muốn nắm giữ trái tim của một nam nhân, đầu tiên phải...
Chương 11: Hạt giống bắp ngô Chương 12: Đưa người tên Trần Hàng kia đến đây giúp ta nhé Chương 13: Con không muốn cưỡng ép cậu ấy Chương 14: Tới đâu hay tới đó Chương 15: Ta rất yêu thích Chương 16: Chỉ muốn sống sót Chương 17: Ăn ngon chứ? Chương 18: Phương pháp làm muối tốt hơn Chương 19: Ta thấy cậu cứ nhìn ta mãi, nên ta mới nhìn cậu Chương 20: Ta đã ăn dở rồi mà