Xuyên Nhanh: Tiểu Pháo Hôi Nghịch Tập

Chương 3: Mau Tới Đây Với Vi Sư (3)
Trong lúc An Kỳ còn đang chìm đắm trong suy nghĩ thì hệ thống liền lên tiếng nhắc nhở cô. Lần này không phải giọng lạnh băng của máy móc nữa, thay vào đó là một giọng trầm ấm đầy từ tính của nam nhân.

“Ngươi thật là hệ thống?” An Kỳ vẫn nghi ngờ mở miệng, cô có cảm giác không giống.

“Ân, Tiểu An ta chính là hệ thống của cô, mang số hiệu 3333” Hệ thống ôn hoà giải thích.

“Ta có cảm giác ngươi rất khác ban đầu..” An Kỳ.

“Đó chỉ là chương trình hệ thống dự bị, ta khi đó bị rối loạn chương trình lên mới đưa nó ra, hiện tại đã sửa xong”
3333 chợt nhớ ra gì đấy liền quay sang nói thêm “Tiểu An, ta quên nói với cô mỗi vị diện chúng ta tới sẽ đều có nhân vật chính”

“Nhân vật chính?” An Kỳ vẫn là hơi sửng sốt, mấy nhân vật như vậy chẳng phải chỉ có trong tiểu thuyết sao.

3333 cũng đoán được suy nghĩ của cô, hắn mở miệng nói thêm “đúng vậy nha, nhân vật chính đều là nhi tử của thế giới chi thần. Toàn thân họ đều mang một loại vận khí tốt, nếu theo nhân loại nói chính là có hào quang”

“Còn có việc này nữa sao? Vậy nhân vật chính có thể chết không?” An Kỳ vẫn tò mò.

“ nếu người ngoài thế giới sẽ không thể giết họ, có phản phệ. Cơ mà chúng ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tốt là được rồi” 3333.

Vậy tức là không thể giết nhân vật chính, nhỡ làm nhiệm vụ gặp phải tên muốn giết mình thì sao? An Kỳ thở dài.

Chợt nhớ ra việc gì đó mắt An Kỳ liền phát sáng lên “ngươi nói là thế giới chi thần!!”

“Phải, thế giới chi thần cũng giống như chủ hộ của vị diện. Cũng có thể coi như người cai quản vị diện đi, thế giới chi thần là chính là thiên địa a”3333.

“Mỗi thế giới chi thần đều cai quản một vị diện, vậy có ba ngàn tiểu thế giới vẫn là họ cai quản hết sao” An Kỳ.

“Ngoài thế giới chi thần ra còn có chủ thần, chủ thần sáng tạo ra vạn vật, ngài ấy quản lý tổng hợp ba ngàn tiểu thế giới.” Nhắc tới chủ thần 3333 tràn ngập ngưỡng mộ.

“Ngươi đều do chủ thần chế tạo? Hệ thống không phải có mình ngươi đi”

“Tiểu An thật thông minh, hệ thống chúng ta có tổ chức riêng. Cũng chia ra thành nhiều loại hệ thống”3333

“Cảm ơn” An Kỳ cũng khách khí nói với nó một tiếng.

3333: ( ¬¬)

Thật ra nó cũng chỉ thuận miệng khen Tiểu An một câu, ai ngờ ký chủ nhà nó liền tưởng thật, còn khách khí cảm ơn nó.

3333 lật lật số liệu về An Kỳ ra xem, hảo đi. Ký chủ nhà nó IQ mới có 110.

An Kỳ bỗng dưng có cảm giác bản thân bị ghét bỏ.

“....”

Ta đi!

Từ dưới đất bò dậy, người An Kỳ hơi lảo đảo một chút, đầu óc vẫn hơi đau. Nàng tí nữa lại gã xuống đất, cũng may nàng nhanh tay bám vào thân cây bên cạnh.

“Đoá Nhi”

Nghe thấy tên nguyên chủ An Kỳ liền quay đầu lại, hướng về nam nhân phía xa đang đi tới.

Lục Ngạn bước chân ngày càng gần, nhìn thấy dáng vẻ này của An Kỳ hơi sửng sốt một chút.
Từ nhỏ tới lớn, đây là lần đầu tiên hắn thấy sư muội trong bộ dạng này.

“Ngươi...”

“Sư huynh, ngươi đỡ ta về viện tử được không?” An Kỳ mở miệng.

“Được” hắn chân tay hơi luống cuống một chút, ân cần mà đỡ An Kỳ đi.

“Cảm ơn” An Kỳ

Vị sư huynh này là đồ đệ duy nhất của chưởng môn, tính tình ôn hoà, mặt mày như ngọc, khó chất bất phàm vẫn luôn được mọi người yêu thích.

Từ nhỏ hắn đã ở trong Vân Môn Phái, vẫn luôn cùng nguyên chủ học tập từ bé tới lớn.

Sau này nguyên chủ phạm nhiều sai lầm mà vẫn không biết hối cải, dần dần cũng khiến người ta mất hi vọng về nàng. Vị sư huynh này cũng chính vì lần nguyên chủ muốn giết Tuyết Lạc mà trở lên điên cuồng cũng hết hi vọng về nàng.

An Kỳ bông xuống lông mi, che dấu đi cảm xúc tự giễu dưới đáy mắt.

Nàng vẫn không thể hiểu.

Rốt cuộc tình là gì? Lại khiến người ta điên cuồng
Chương kế tiếp