Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 1
Khương Tân Tân xưa nay không tin vào những kiểu bói toán, đoán mệnh này kia, nhưng mà mấy người lớn tuổi trong nhà rất thích đi khắp nơi nhờ người xem bát tự (*) sinh nhật cho cô, xem thử tương lai sau này cô sống thọ đến bao nhiêu tuổi, còn nhỏ thì như chuyện hôn nhân, tình duyên của cô như thế nào, đến nỗi từ lúc còn bé đã có thể biết trước được một chuyện: Cô vô cùng đào hoa, đã vậy còn thua dưới tay đàn ông.

(*) Bát tự: (hay còn được biết với tên gọi khác là Tứ Trụ) là một trong các bộ môn luận giải của Văn Hóa Phương Đông suy đoán về tính cách, vận số của con người. Tứ trụ cơ bản là bốn trụ (hay bốn yếu tố), bao gồm: Giờ; Ngày; Tháng; Năm.

Từ năm mười sáu tuổi đến năm hai mươi sáu tuổi, trong thời gian mười năm này, Khương Tân Tân cũng có vài mối tình mãnh liệt, mỗi mối tình đều khiến cô khắc cốt ghi tâm, chỉ cần lấy đại một chuyện tình nào đó mang đi chỉnh sửa, trau chuốt một chút cũng có thể trở thành một bộ tiểu thuyết tình yêu lãng mạn. Mãi đến cuộc tình cuối cùng, bạn trai vì cô mà muốn làm một lễ cầu hôn khiến cô nhớ mãi không quên, đưa đến Bắc Cực, kết quả vì chuyện ngoài ý muốn xảy ra ở giữa chuyến đi, nên cô đã tắt thở lúc trên đường đến bệnh viện rồi.

Không biết là do cô tốt số, hay số phận chưa cắt đứt đường của cô, mà cô lại có thể xuyên vào thân thể của một người cùng tên cùng họ với mình, hơn nữa vẻ bề ngoài của hai người giống nhau như đúc.

Cô cũng nhanh chóng hiểu rõ hết đầu đuôi câu chuyện, cô đoán mình đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết.

Nói ra thì cũng khéo thật, trước khi cô xuyên vào đây, cô vẫn đang trong kỳ nghỉ đông nên rất rảnh, nên sau khi cô lướt vòng bạn bè của mình xong thì lại kiên trì đọc hết một cuốn tiểu thuyết với bối cảnh trường học, cốt truyện cũng không phải hấp dẫn gì, nữ chính là một học sinh mới chuyển đến có tính cách hướng nội, nam chính vừa là hotboy vừa là trùm trường, đẹp trai lại còn có khí chất, sau khi hai người trải qua bao nhiêu chuyện hiểu lầm, cuối cùng cũng nắm tay, viết ra một chuyện tình yêu hoàn mỹ từ đồng phục đến áo cưới.

Mà đối với một người già đời trong chuyện tình cảm như cô đây, đối với loại tình cảm trong sáng như tình yêu học đường này thì cô cũng không thấy hào hứng lắm, nhưng mà cũng may cuốn tiểu thuyết này không quá dài, cả truyện tính luôn cả ngoại truyện cũng chỉ khoảng một trăm mấy chục nghìn từ. Nhưng cô tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến chuyện, cô lại có thể xuyên vào trong cuốn truyện này, có lẽ ông trời cũng cảm thấy để một học sinh trung học với tâm hồn của người 26 tuổi thì quá là sai trái, cho nên, cô không xuyên thành nữ chính, cũng không phải là một nữ phụ hoa khôi học đường biết tiến biết lùi, mà là… Mẹ kế của nam chính.

Trong tiểu thuyết cũng có đan xen vài chương miêu tả hoàn cảnh gia đình của hai nhân vật chính, ba của nam chính là thương nhân xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, còn chưa tốt nghiệp đại học đã chung vốn, hùn hạp làm ăn với người khác gây dựng sự nghiệp rồi, chỉ dùng khoảng thời gian mười mấy năm ngắn ngủi đã nhảy lên một tầng cao mới, tập đoàn tự tay thành lập tám năm trước đã được đưa ra thị trường, trên bảng những người giàu nhất luôn có tên của anh, hơn nữa mỗi năm đều dần dần tiến lên, là hình mẫu thương nhân thành công điển hình, ba mẹ của nam chính nảy sinh bất hòa, năm nam chính 10 tuổi thì hai người đã ly hôn trong hòa bình, nam chính lớn lên trong một gia đình đơn thân, chỉ lấy vật chất bồi thường, không nhận được sự ấm áp của tình thân, quan hệ của hai ba con không được tốt lắm.

Vào năm nam chính được 16 tuổi, ba của nam chính tái hôn, điều khiến người đọc vui mừng chính là tuy rằng ba của cậu rất tồi tệ, nhưng cũng không phải người không rõ ràng, anh không để nam chính sống chung với mẹ kế trong truyền thuyết, ba cũng không trở thành người ba kế của người khác, từ đầu đến cuối, những cảnh có xuất hiện mẹ kế rất ít, có thể nói đây là một phông nền vô cùng xuất sắc.

Đối với vấn đề này, Khương Tân Tân cảm thấy bản thân mình xuyên vào một người rất cô đơn.

Nếu xuyên thành những người khác, cô có thể sẽ biết kết cục của bản thân mình, chỉ có duy nhất bà mẹ kế này, tác giả lại keo kiệt chẳng thèm nói tới, đến nỗi khiến cô bây giờ cảm thấy mình hệt như người mù đường.

Nhưng mà điều có thể chắc chắn chính là, ba của nam chính hình như cũng chẳng có chút tình cảm nào đối với người vợ là cô đây.

Nếu Khương Tân Tân không đánh mất tính mạng khi đang trên đường đến chỗ cầu hôn, chắc chắn cô sẽ ngửa mặt lên trời mà kêu to: Yêu đương còn chưa đủ, sao có thể đồng ý bước một chân vào mộ phần hôn nhân!

Nhưng bây giờ cô lại nhớ đến lời dạy dỗ của mấy thầy giải tướng số “Rời xa đàn ông, trân trọng sinh mệnh”, nên chỉ trong một giây cô đã bước vào giai đoạn cắt đứt tình cảm, đã chẳng còn dục vọng của trần thế nữa, như thế, cô cũng không hề chống đối thân phận của người đã kết hôn, trực tiếp nằm xuống.

Khương Tân Tân xuyên đến được một tuần, rất nhiều chuyện đã xảy ra với cô cô đều hỏi thăm được rõ ràng.

Bây giờ cô đang sống trong một căn biệt thự ở Sâm Lâm, có hệ thống an ninh bảo vệ cao cấp, có hai quản gia chăm sóc chuyên nghiệp 24/24, cùng với một số bác gái giúp việc, trong căn biệt thự này có ba người chủ, ngoài cô ra, thì còn nam chính và ba của cậu. Nguyên chủ và ba của nam chính mới tổ chức hôn lễ vào tháng trước, điều khiến người khác thấy tò mò chính là, với kinh tế hiện giờ của ba nam chính, thì hôn lễ này quả thật quá đơn giản, nhưng mà cũng có thể hiểu được điều này, nam chính năm nay 16 tuổi, đang vào thời kỳ phản nghịch, là một người ba cho nên cần phải lo lắng cho cảm nghĩ của con trai mình.

Ngày hôm sau, sau khi hôn lễ kết thúc, ba của nam chính phải đi công tác, thật sự không hổ danh là người cuồng công việc, mãi đến hôm nay cũng chưa thấy trở về, cứ như thế, Khương Tân Tân ngược lại càng cảm thấy thoải mái hơn, đã bảy ngày rồi, ngay cả khuôn mặt của đứa con trai được tặng kèm cô vẫn chưa nhìn thấy, thời gian đi học của học sinh trung học đều là đi sớm về trễ, mà cô vẫn còn đang trong tình trạng cố gắng tiếp nhận hiện thực, nên mỗi ngày đều ngủ đến khi mặt trời lên cao, xét về mặt thời gian thì vô cùng lệch với nam chính, trong núi không có hổ, nam chính và ba nam chính đều không ở nhà, Khương Tân Tân thoải mái dễ chịu đến mức sắp xem nơi này như nhà của chính mình.

Mãi đến khi có một cuộc điện thoại lôi cô về thực tế.

Nhắc nhở cô đang sống trong cuộc sống khó khăn của người mẹ kế.

“Bà chủ, có chuyện cần bà đến ra mặt xử lý một chút.” Người trong điện thoại là trợ lý của ba nam chính, giọng nói rất máy móc, “Buổi sáng bên trường học có gọi điện đến, trường học hy vọng phụ huynh có thể đến một chuyến, bà biết đấy, Chu tổng còn đang đi công tác, hôm nay chắc không về kịp.”

Khương Tân Tân xém chút nữa đã quên mất nam chính là người quậy phá nhất trong trường…

Cô buộc miệng nói: “Tôi đi không tiện lắm nhỉ?”

Cô là mẹ kế đấy.

Nam chính người ta đều có ba mẹ ruột của mình, dù có thế nào cũng không đến lượt cô xuất hiện đâu nhỉ.

Trợ lý dừng một chút, hình như có hơi bất ngờ với câu nói “Không tiện lắm” này của Khương Tân Tân.

Muốn làm mẹ kế đã khó, còn làm mẹ kế của gia đình giàu có càng khó hơn, Khương Tân Tân được gả vào đây chưa đến một tháng, dưới tình huống như thế này, không phải cô nên xuất hiện để tạo cảm giác tồn tại và thể hiện với Chu tổng quyết tâm bản thân tuyệt đối sẽ đối xử tốt với con trai anh như con đẻ hay sao?

Khương Tân Tân từ chối thế này nằm ngoài dự đoán của trợ lý, sau khi bình tĩnh thì anh ta lại nói: “Bây giờ cô Chung đang ở Nhật Bản, hôm nay cũng không trở về kịp.”

“…” Khương Tân Tân dùng đầu ngón tay tính toán một chút, ba mẹ ruột đều không ở đây, hình như thật sự đã đến phiên người mẹ kế là cô đây ra trận rồi.

“Thế được rồi.”

Trợ lý nghe thấy giọng nói đầy sự miễn cưỡng của cô, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói gì.

Có thể đoán được, bà chủ mới nhậm chức này chỉ sợ là thời gian lấy mặt mũi người khác cũng lười đi làm.

Điều khiến cho trợ lý vui mừng chính là, Khương Tân Tân vẫn biết được địa chỉ trường học và lớp học của “Con trai” mình.

Có thể thấy được cô cũng không phải không chút để tâm nào, chắc là còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để làm một người mẹ kế, dù sao năm nay bà chủ cũng chỉ vừa mới 27 tuổi, tính ra thì anh ta còn lớn hơn cô tận hai tuổi đấy.

Sau khi cúp điện thoại, Khương Tân Tân cũng bắt đầu chuẩn bị, đây là lần đầu tiên cô lấy thân phận phụ huynh đến trường trung học, khó tránh được cảm giác nóng lòng muốn thử, thật ra cô đối với chuyện sống chung với nam chính cũng không thấy quá mức khẩn trương hay lo lắng, tuy nam chính có hơi bá đạo, cũng là đứa nhỏ không chịu nói đạo lý, nhưng trong tiểu thuyết, mẹ kế và nam chính đều luôn ở trong mối quan hệ nước sông không phạm nước giếng, cũng không ầm ĩ hay mâu thuẫn gì với nhau.

Biệt thự có khu nhà chính và khu nhà phụ, khu nhà phụ đều để cho quản gia và người giúp việc ở, còn khu nhà chính có tổng cộng ba tầng, phòng ngủ chính nằm ở lầu ba, cô có một phòng giữ quần áo vô cùng lớn, bên trong đều là tất cả quần áo mới nhất của quý này, một bên vách tường đều là các loại túi xách, cho dù dùng hết một tháng cũng chẳng lặp lại cái nào. Trong phòng ngủ chính cũng chỉ có dấu vết cuộc sống của cô, lúc đầu Khương Tân Tân cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng mà nghe thấy ba của nam chính sau khi kết hôn, ngày hôm sau đã rời đi công tác, đi gấp như thế, nên trong phòng này không có quần áo của anh cũng rất bình thường.

Cùng sống trong một mái nhà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, Khương Tân Tân cũng không lớn tuổi đến mức muốn đi làm mẹ của người ta. Năm nay, nam chính mới 16 tuổi, cho dù là 6 tuổi, người mẹ kế là cô đây trong mắt của mấy đứa nhỏ cũng là “Kẻ xâm chiếm”, hơn nữa người ta cũng có mẹ ruột của mình, cô có lớn đến mức nào cũng không cần đến gần tiếp cận, sau này xem đối phương như bạn cùng nhà là được rồi, cô tin chắc với khả năng thích ứng như cá gặp ứng trong ký túc xá suốt bốn năm đại học mà nói, thì cùng chung sống với người bạn cùng nhà là nam chính này chắc chắn không khó.

Tương lai trong đội ngũ bạn cùng nhà này, nói không chừng sẽ có thêm ba của nam chính nữa.

Khương Tân Tân chọn một bộ áo đầm đơn giản mà thanh lịch, sau khi trang điểm đơn giản thì chuẩn bị ra khỏi cửa.

Trong truyện nam chính học trong một trường học quý tộc, năng lực của giáo viên đều rất tuyệt vời, mục đích muốn hướng đến không phải thi vào trường đại học nào mà là muốn vào trường danh tiếng ở nước ngoài, bởi vậy bên trong đều là các học sinh có thành tích rất xuất sắc không cần phải đóng học phí nhiều, hoặc là ba mẹ sẽ rót tiền để dát vàng thành tích cho con mình đi du học, đương nhiên nam chính là kiểu người sau. Trường học quý tộc là điểm mù trong đầu của Khương Tân Tân, thật sự là trước khi cô xuyên vào sách thế này, những trường tốt mà cô nghe nói đều là những trường công lập với tỉ lệ đậu vào đại học chính quy vô cùng cao.

Vốn dĩ Khương Tân Tân nghĩ đến trước cổng trường học là phải xuống xe rồi, nào biết cô vẫn còn chưa cởi dây an toàn, lái xe đã lái thẳng vào trong trường học.

Ngày thường lái xe cũng thường hay đi theo Chu tổng nên cũng đã sớm nuôi dưỡng ra thói quen quan sát sắc mặt, nhìn từ trong kính chiếu hậu thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Khương Tân Tân ở phía sau nên từ từ giải thích: “Năm trước, Chu tổng có quyên tặng cho trường ba tòa nhà dạy học.

Khương Tân Tân: Cô hiểu rồi, đây là năng lực của đồng tiền đấy!

Đối mặt với những bậc phụ huynh học sinh hào phóng như thế, ban lãnh đạo trường học chắc chắn là sẽ cho rất nhiều “Đặc quyền”.

Nhưng mà, vấn đề lại đến nữa.

Trường học luôn có đặc quyền dành cho sự ngang ngược của nam chính, vậy thì đến cuối cùng cậu ấy đã làm ra cái chuyện gì, mà khiến cho trường học phải mời phụ huynh đến chứ?

Đột nhiên Khương Tân Tân lại có một dự cảm xấu.

Sao cô lại có thể tự rước phiền phức vào người thế này chứ nhỉ!

Khi nghe thấy trợ lý nói, cô hoàn toàn có thể động não để từ chối khéo mà, dù sao nam chính cũng không phải con trai cô, cô cũng không cần phải nhận trách nhiệm và nghĩa vụ này.

Bây giờ hối hận còn kịp không đây?

*

Trong lớp 11/3, Chu Diễn hiên ngang ngồi trong lớp ngủ bù, cũng chẳng nhìn thấy chút hoang mang, lúng túng vì bị mời phụ huynh, trái lại vẫn còn đang rất vui vẻ, chỉ là trên mu bàn tay lộ ra chút vết thương, chứng tỏ rằng sáng nay cậu vừa đánh nhau với ai đó. Thời trung học của các cậu thiếu niên, nếu không sợ mời phụ huynh, vậy thì chỉ có vài lý do, một là phụ huynh cậu đã mất đi vị trí ở trong lòng cậu, hai là, cậu chắc chắn rằng phụ huynh mình sẽ không đến.

Chu Diễn là người thuộc vế sau.

Cậu biết mẹ ruột cậu đang tận hưởng niềm vui với người khác ở Nhật Bản, ba cậu thì bận công việc còn đang đi công tác.

Căn bản sẽ chẳng ai quan tâm đến cậu.

Cậu đã thành thói quen rồi.

Khi cậu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, điện thoại trong túi quần của cậu rung lên vài cái, cậu không kiên nhẫn lấy ra nhìn thử là một tin Wechat.

[Anh Diễn, người nhà anh đến kìa!]

[Mẹ anh, không đúng, là mẹ kế anh đến đây!]

--

Tác giả nói:

Quy tắc cũ, giải thích trước:

[Vốn dĩ không muốn nói đến chuyện C hay không chuyện C này, nhưng vẫn muốn ghi chú lại một chút, nam chính không kể, trước khi nữ chính xuyên sách cũng không, kể cả nguyên chủ chính cũng không. Đều không nói đến.]

Nam chính và nam chính nhỏ là cha con ruột, nam chính từng có một đoạn hôn nhân, nữ chính cũng có vài mối tình, hơn kém nhau 12 tuổi, thuộc kiểu chồng già vợ trẻ, gần đây tôi bỗng muốn viết về câu chuyện của người đàn ông và người phụ nữ trưởng thành, hai người cũng không phải là nhân vật hoàn hảo gì, nếu có thể chấp nhận được thế thì cứ tiếp tục xem đi nhé ~ 
Chương kế tiếp