Xuyên Thành Mẹ Kế Nam Chính Thanh Xuân Vườn Trường

Chương 8
Đương nhiên Khương Tân Tân chẳng hứng thú gì với mấy cuộc họp phụ huynh, đến việc hoa khôi trong trường thành khẩn đến cầu xin cô nhưng cô cũng chẳng để trong lòng mấy, dù sao suy nghĩ của người trưởng thành cũng chững chạc hơn một chút, đứng ở góc độ Chu Diễn mà nhìn, cho dù là trợ lý của ba hay là bà mẹ kế là cô đây thì trong lòng cậu chắc cũng ở mức độ ngang nhau. Trước khi cô chưa nhận được cuộc gọi của trợ lý Chu Minh Phong, cô cũng chuẩn bị bỏ qua mấy lời đó và xem nó như gió thoảng qua tai rồi, dù sao cô cũng chưa đồng ý.

Ngày hôm sau lúc cô đang làm thủ tục mở cửa hàng, thì nhận được cuộc gọi của trợ lý Lưu.

Hai ngày nay trợ lý Lưu cũng chẳng rảnh rỗi gì, thân là trợ lý của Chu Minh Phong, phần lớn thời gian anh ấy còn bận rộn hơn mấy vị quản lý cấp cao trong công ty nữa, ngày hôm qua anh ấy còn phải đi đến nhà máy ở nơi khác, nhưng mà cho dù là ở đâu thì anh ấy cũng có thể cập nhật tin tức rất nhanh, sau khi biết Chu Diễn bệnh thì đã nhanh chóng gọi điện cho Khương Tân Tân.

Trợ lý Lưu còn nghiêm túc suy nghĩ, rồi còn chuyện với vợ mình cả đêm về mấy chuyện “Làm sao để đoán được suy nghĩ của phụ nữ” và cũng nhận được sự chỉ bảo của vợ mình.

Cái này chính là cái gọi là ba ngọn lửa khi quan mới nhận chức [1], bà Chu vừa mới đến nhà này chưa được một tháng, cô chắc chắn là muốn mau chóng được làm bà chủ của ngôi nhà này, trở thành nữ chủ nhân chân chính, nếu nhà này chỉ còn mình cô và Chu tổng, thì chuyện này không quá khó, nhưng mấu chốt là, Chu tổng còn có một người con trai, con đường sau này của cô cũng không dễ đi, những người đàn ông đều suy nghĩ giống nhau, muốn trong nhà có thể yên ổn, thái bình, hòa thuận, ấm áp, cho nên, bất luận là vì danh tiếng hay là vì trái tim Chu tổng thì bà Chu đều phải làm người mẹ kế cho thật tốt.

[1] Ba ngọn lửa khi quan mới nhậm chức: Là một thành ngữ của Trung Quốc, ẩn dụ rằng một quan chức mới được bổ nhiệm phải làm một vài việc có ảnh hưởng trước tiên để thể hiện tài năng và lòng dũng cảm của mình.

Trợ lý Lưu nhớ đến lời khuyên của vợ mình nói: “Dù sao sau này, ngoài công việc chính thức của mình thì mọi chuyện trong nhà của bọn họ, tốt nhất anh nên nói với bà Chu một tiếng.”

Sau khi biết Chu Diễn đã khỏe, đã đến trường học từ sớm, trợ lý Lưu lại nhớ đến một chuyện, nói: “Bà chủ, lần này nếu tôi không trở về kịp thì thật ra cô cũng có thể đến tham gia họp phụ huynh, cũng không lừa cô, lần họp phụ huynh này có chút đặc biệt…”

Sau đó, trợ lý Lưu lại tiếp tục bổ túc cho cô một chút kiến thức về trường học quý tộc này, nói về chuyện mà người ngoài không được biết.

Ở mỗi một lớp ngoại trừ có một group chat trong lớp ra thì hội phụ huynh cũng sẽ có một group chat khác nữa, đừng thấy ngày thường họ đều vội vội vàng vàng không có thời gian để làm bạn với con mình, nhưng đối với những chuyện trong trường học thì họ vẫn luôn rất quan tâm, chuyện lớn như chuyện thành tích học tập, còn chuyện nhỏ thì như nhà ăn sẽ cung cấp giống trái cây nào, bọn họ đều biết rõ như lòng bàn tay.

Trường học quý tộc cũng không phải mọi mặt đều sẽ hoàn hảo, hoàn toàn không có chút sai sót nào, trước đó đã có một vị phụ huynh bắt được nguồn cung cấp trái cây cho nhà trường không phải loại nhập khẩu.

Không phải tất cả mọi người trong hội phụ huynh sẽ vì chút chuyện này mà không ngừng đi tranh cãi, nhưng đa phần đều chỉ ôm suy nghĩ “Chỉ cần không phải là chuyện gì lớn là được”, nhưng cũng sẽ có vài ba nhóm nhỏ rất rất để tâm, nhà ăn mà cung cấp sữa có albumin [2] thấp hơn 3, hay thịt bò bít tết được cung cấp trong một tuần là thịt tổng hợp, hay tốc độ đổi sách mới trong thư viện quá chậm, thì một vài người trong nhóm sẽ có ý kiến ngay.

[2]Albumin là một trong những thành phần protein quan trọng nhất của huyết thanh, chiếm tới 58 – 74% hàm lượng protein toàn phần. 40% Albumin nằm ở huyết tương và 60% nằm ở dịch ngoại bào.

Không còn bao lâu nữa thì bọn họ đều sẽ lên lớp 12, mặc kệ là thi vào trường đại học nào, hay chọn ra nước ngoài thì trong một năm này cũng vẫn rất quan trọng, hội phụ huynh càng không muốn chuyện này cứ làm qua loa như thế, nhưng bọn họ không có thời gian, dường như một đám người này làm gì cũng vội vội vàng vàng, làm sao có thời gian rảnh rỗi suốt ngày nhìn chằm chằm vào trường học được.

Trước đó cũng có một vị phụ huynh đề nghị với mọi người để mình làm thư ký lâu lâu đến trường, nên một học kỳ đã trôi qua cũng bình yên vô sự, sau đó có vài vị phụ huynh nhìn thấy điểm bất thường, lại tiếp tục đến tra xét, thế mà lại phát hiện người thư ký kia đã nhận một chút từ chỗ ban lãnh đạo của nhà ăn.

Sau khi học sinh lên cấp ba thì việc học rất nặng nề, ngoài ra còn có mấy lớp học thêm bên ngoài, còn thêm mấy lớp năng khiếu cũng không thể bỏ qua được, nếu không thể dạy dỗ theo hướng phát triển toàn diện thì họ cũng rất tiếc với số tiền học phí rất lớn đã bỏ ra cho nhà trường, bởi vì một ngày hơn nửa thời gian đã ở trong trường học nên đương nhiên hội phụ huynh này cũng phải quan tâm đến cuộc sống trong trường của con em nhà mình, không biết cuối cùng tiền học phí mà mình phải bỏ ra có đáng giá hay không.

Sau khi Khương Tân Tân nghiêm túc nghe xong, cũng phải trợn tròn mắt há hốc miệng.

Ngoài ra cô còn có thêm một suy nghĩ là: Làm người lo liệu việc nhà cũng khó khăn quá đi, chuồn thôi.

Trợ lý Lưu nói: “Tóm lại, vũng nước trong trường học này rất sâu đấy. Lần này các phụ huynh cũng họp lại để thảo luận chuyện này, nghe qua thì ý của bà Nghiêm là nếu trong hội phụ huynh học sinh có người rảnh rỗi, hơn nữa kiên nhẫn lắng nghe ý kiến, bọn họ muốn đề cử người này trở thành hội trưởng hội phụ huynh học sinh, giúp đỡ mọi người trông chừng bên phía trường học, bọn họ vẫn tin tưởng người ở cùng một lập trường với mình hơn, đương nhiên mấy loại chuyện tốn tâm tư thế này, bọn họ cũng sẽ trả phí chắc là hội phụ huynh có thể trả từ 30 ngàn tệ đến 50 ngàn tệ một học kỳ đấy.”

Vốn dĩ Khương Tân Tân nghĩ mấy chuyện này chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi thôi, cô cũng chẳng hứng thú gì mấy, nên cô rất tập trung nhìn chằm chằm bản thiết kế nhưng khi cô nghe được một câu cuối cùng, đột nhiên ngẩng đầu lên --- Cái gì? Mỗi học kỳ bỏ ra mấy chục ngàn??

“Chờ một chút, phí phụ huynh này là gì thế?”

Trợ lý Lưu giải thích: “Cũng không có gì cả, chỉ là hội phụ huynh muốn bỏ chút tấm lòng mình ra, dù sao cũng không thể để người ta làm hội trưởng không công được.”

Ánh mắt Khương Tân Tân sáng rực lên: “Có nhiều phụ huynh không thế?”

“Một lớp có hai mươi tư học sinh, nhưng trong hội phụ huynh này, chỉ có 15 phụ huynh thôi.”

Trong hai mươi tư học sinh này, không phải nhà ai cũng có điều kiện.

Ngoại trừ mười lăm người phụ huynh này, những người khác, cũng không bận lòng về mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này, dù sao trường học cũng đã miễn giảm tất cả học phí cho con họ rồi.

Khương Tân Tân tính toán một chút, mười lăm người phụ huynh này, dựa theo chuyện một người 30 ngàn tệ mà nói, thì một học kỳ cũng đã có 450 ngàn tệ rồi!

Cô thừa nhận cô bắt đầu thấy động lòng rồi.

“Đã chọn được hội trưởng chưa?”

Trợ lý Lưu thở dài một hơi: “Vẫn chưa, hình như mấy phụ huynh khác cũng không có thời gian, dù sao cũng tận một tuần, mỗi ngày đều phải đến trường học một chuyến, chuyện này muốn làm cũng khó quá rồi.”

Suýt chút nữa Khương Tân Tân đã thốt ra: “Nhiều tiền như thế mà bọn họ cũng chẳng muốn kiếm hay sao!” May mà cô kịp thời nghĩ được, hình như mỗi người phụ huynh này cũng chẳng thiếu tiền.

Vì một học kỳ chi tận 40 ngàn tệ, bỏ công việc trong tay mỗi ngày đều chạy đến trường học, chẳng có chút lời.

“Thế nếu không ai làm hội trưởng thì sao?”

Trợ lý Lưu nói: “Thế thì có thể phải dựa theo từng kỳ, tìm được một người bên ngoài đáng tin một chút. Nhưng mà mấy vị phụ huynh đó hình như cũng không hài lòng lắm.”

Khương Tân Tân nghĩ một chút, thành tâm thành ý đặt câu hỏi: “Trợ lý Lưu, anh nói xem tôi có thể đi được không?”

Chuyện tiền nong chỉ là điều thứ hai thôi, chủ yếu là muốn san sẽ giúp mấy người phụ huynh đó một chút, muốn vì mấy bông hoa nhỏ của tổ quốc mà để tâm một chút.

Trợ lý Lưu rất ngạc nhiên.

Nhưng nghĩ đến chuyện đã phân tích và thảo luận với vợ mình, nhất thời cũng bình tĩnh chút, ít nhất bây giờ bà Chu này, là thành tâm thành ý muốn có mối quan hệ tốt với Chu Diễn, nếu không cô cần gì phải ôm lấy chuyện này, chuyện này đối với cô mà nói cũng chẳng có ích lợi gì.

“Có thể thì có thể, nhưng mà, bà chủ này tôi phải nhắc nhở cô một chút, ngoại trừ cuối tuần, thì mỗi ngày đều phải đi đến trường học đấy.”

Khương Tân Tân: Không phải cô còn đang lo lắng không có tiền để làm việc của mình hay sao, lấy bằng cấp của nguyên chủ mà nói, muốn đi tìm công việc có sáu chữ số thì quả thật khiến cô đau hết cả đầu đấy!

“Dù sao tôi cũng không có việc gì để làm mà.”

Trợ lý Lưu thấy Khương Tân Tân nóng lòng muốn thử, đành phải nói: “Thế cô có thể đến buổi họp phụ huynh, đến lúc đó nói với hội phụ huynh, tôi nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ rất vui mừng.”

Bây giờ người sáng suốt đều có thể nhìn thấy được, Khương Tân Tân là người mới đảm nhận chức vụ gì, không chừng còn đang muốn làm người mẹ kế thân thiết, giao chuyện này cho cô, sao lại có thể khiến người khác không yên tâm được chứ?

Khương Tân Tân chỉ hận không thể lập tức tham gia hội phụ huynh để tự đề cử mình thôi đấy!

Nhưng sau khi cúp máy, cô lại nghĩ đến một chuyện rất quan trọng – Lấy thân phận là phụ huynh của Chu Diễn đến trường thế chắc là nên cần sự đồng ý của cậu nhỉ?



Chu Diễn cũng không phải người mỗi ngày đều trốn học.

Hôm nay cậu cũng chẳng có tâm trạng gì, đợi sau khi tan học, lúc này cậu mới từ trong lớp đi ra, bên ngoài có một chiếc xe hơi có rèm che màu đen xa hoa đậu ở đấy.

Đây chính là đặc quyền của Chu Diễn.

Xe của mấy học sinh khác đều chỉ có thể đứng bên ngoài trường, nhưng đương nhiên bọn họ đối với đặc quyền như của Chu Diễn cũng không có ý kiến gì, dù sao ba của người ta cũng đã quyên tặng cho trường ba tầng lầu dạy học.

Lái xe đã sớm đứng trước xe chờ rồi, vừa thấy cậu bước xuống bậc thang, không chút hoang mang mở cửa xe ra, Chu Diễn chân dài, thoải mái bước xuống đến xe ngồi.

Hôm nay cũng giống như những ngày trước thôi chẳng có gì khác nhau cả.

Mãi đến khi cậu đi vào biệt thự, trong phòng khách đèn đuốc sáng ngời , người trên sô pha nở một nụ cười thật tươi nhìn cậu.

Người này là mẹ kế của Chu Diễn.

Chu Diễn: “?”

Sao cậu lại có cảm giác người này đang đợi cậu đến nhận lỗi thế này?

Nhưng rồi cậu cũng nhanh chóng biết, đó không phải ảo giác.

Khương Tân Tân đứng lên, trên khuôn mặt nở một nụ cười thật tươi nói mấy thứ đã luyện qua trước đó, cô dịu dàng lên tiếng: “Hôm nay trợ lý Lưu gọi điện thoại cho tôi, anh ấy còn đang ở tỉnh ngoài, nghe nói mấy đứa sắp thi cuối kỳ, thi xong sẽ họp phụ huynh, cậu có để ý chuyện tôi sẽ tham gia không?”

Vừa mới dứt lời, cô lại đặc biệt bổ sung thêm: “Để ý cũng chẳng sao, tôi sẽ nhắc nhở trợ lý Lưu nhanh chóng làm xong việc trở về.”

Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng trong lòng cô vẫn đang niệm kinh: Đừng để ý đừng để ý, cậu nhìn xem tôi nghèo thế này này, cậu lại nhẫn tâm từ chối đẩy tôi đến bước đường cùng sao?

Chu Diễn ngạc nhiên, đối với mấy lời cô nói này cậu không thể nghĩ ra nên cũng rất ngạc nhiên, nhưng mà trên mặt không hề có chút cảm xúc nào khác, thái độ của cậu xem như vẫn rất lạnh lùng, nhưng mà trong lời nói, giọng giống như của tự nhiên ---

“Tùy ý đi.”

Cậu nói, cũng là điều cậu nghĩ.

Bất kể là ai đến họp phụ huynh, cũng chẳng sao cả, đều tùy ý đi.

Khương Tân Tân rất vui vẻ.

Chu Diễn mím môi, không biết nên nói gì với cô, sau mấy giây im lặng thì lập tức bước đến cầu thang lên lầu.

Khương Tân Tân rất vui vẻ, 40, 50 ngàn tệ đang vẫy tay với cô, mà số tiền này, là do Chu Diễn dễ thương này đưa đến.

Đúng thế, cô thật sự nghĩ như thế, ai có thể làm cô có tiền, cô sẽ kính trọng với người đó, xem người đó như người thân của cô.

Sao lại tốt như thế, đang buồn ngủ còn có người đưa gối đầu đến, thiếu tiền còn có người đưa một khoản tiền đến…

Cô không thể nào khống chế được tâm tình rạo rực của mình, còn có thể đứng phía sau người nam chính lạnh lùng này nói: “Ngủ ngon, mơ đẹp nha!”

Còn kém chút đã nói ra “Người tốt cả đời bình an” luôn rồi.

Cả người Chu Diễn cứng lại, nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ lên lầu. 
Chương kế tiếp