Yến Yến

Chương 13 (h)
Yến Yến có chút tuyệt vọng, nhìn bàn tay kia của hắn lột ra lớp áo ngực màu trắng, hắn giống như loài rắn chui vào khe hở của song nhũ mà nhẹ nhàng đi dạo bằng đầu mũi.

Hắn làm cô cảm thấy vừa ngứa vừa khó chịu.

Cô ngửa đầu, đường vai cùng chiếc cổ xinh đẹp vẽ ra một đường cong hoàn mỹ, đôi môi cô khẽ nhếch thoát ra một trận rên rỉ cực kỳ nhỏ.

Ân Ly hôn lên xương quai xanh xinh đẹp của cô, trên đó còn in hình ửng đỏ chưa từng phai nhạt của ngày hôm qua.

Hắn lập tức cho rơi xuống một nụ hôn, dấu đỏ lại được nhuộm lên.

Yến Yến lùi về sau, cô chỉ cảm thấy ngứa ngáy, xúc cảm tê dại lan rộng khắp toàn thân.

Làm cho cả người cô mềm nhũn xuống.

Nơi đầu lưỡi Ân Ly cọ qua đều sinh ra từng đợt run rẩy.

Yến Yến muốn thoát khỏi loại khoái cảm quỷ dị này, lại bị Ân Ly ôm chặt mà đắm chìm trong đó. Cô rưng rưng, lại rơi nước mắt.

Lúc Yến Yến khóc không có thanh âm, nước mắt bất giác liền rơi xuống, nhuộm đỏ hốc mắt, như thể trang điểm cho chiếc mũi, giống như vật nhỏ đáng thương đang chịu hết ủy khuất.

Ân Ly rũ mắt nhìn cô rơi lệ một cách đáng thương, hắn vươn tay lau nước mắt cho cô.

"Tiểu yêu tinh, em khóc cái gì?"

Giọng nói của hắn thể hiện ý tứ không thể chịu đựng được, giống như một nam châm mài mòn, vừa có tính gợi cảm cũng vừa dịu dàng.

Yến Yến nghe thấy anh mắng mình, thân thể run lên, hai nhũ hoa trước ngực cũng run rẩy theo.

Như muốn câu hồn đoạt phách hắn.

Bàn tay hắn lại khép lại, nhũ hoa tràn ra trong lòng bàn tay, theo động tác xoa xoa của Ân Ly mà biến hóa thành nhiều hình dạng.

Đầu ngón tay hắn còn không ngừng búng hạt thịt nhỏ trên đỉnh ngực, kích thích nó trở nên vừa căng cứng vừa thẳng đứng.

Yến Yến bị khoái cảm lạ lẫm chi phối, cô như rơi xuống vực sâu vô biên, ý thức rời rạc, chỉ có xúc giác thân thể truyền đến giống như sợi dây bị đẩy không ngừng lắc lư.

Tiếng ngân nga như một giai điệu.

Ôi daaaaaa, nghe vào tai Ân Ly lại là nơi mềm mại đẹp nhất.

Hắn đùa bỡn nơi riêng tư đang tràn lan ra thứ tai họa dưới thân Yến Yến.

Chúng thật ấm mỏng trong lòng bàn tay, hắn kích thích cánh hoa nhạy cảm, co ngón tay lại giống như viên bi mà từ từ di chuyển qua lại.

Yến Yến rạo rực mang theo tiếng khóc và sự kiều ý.

Chất xúc tác tình dục.

Ân Ly xoay vòng thỏa mãn tiểu huyệt của Yến Yến, khi thấy bên trong không ngừng chảy ra nhiều nước, dục vọng nơi hạ thân càng trướng lên như được mở rộng.

Ân Ly nhìn về phía chiếc gương toàn thân được đặt trong góc.

Hắn bế người lên.

Ánh mắt Yến Yến mê ly, cô bị Ân Ly đặt trước gương, hắn đùa bỡn chỉnh cô thành tư thế quỳ rạp.

Mắt thường có thể thấy được hình ảnh tình dục lộ ra trước mắt.

Dọa cô giật mình, muốn đứng dậy.

Lại bị Ân Ly đè lại.

Hắn trực tiếp cắm vào.

Yến Yến bất ngờ phải dung nạp vật lớn như vậy, đau đớn đến run rẩy.

Tay cô huơ huơ duỗi ra sau lưng muốn đẩy người ra.

Ân Ly nắm tay cô, gân xanh trên trán nổi lên.

"Bảo bối nhịn một chút, tôi liền sắp đi sâu vào."

Yến Yến khóc lóc muốn dừng lại.

Nghe tiếng khóc, huyệt thái dương của Ân Ly đột nhiên nhảy dựng.

Vươn tay vỗ chiếc mông mượt mà của Yến Yến.

Không nghĩ tới sau khi bị kích thích, cô kẹp hắn càng chặt chẽ hơn, Ân Ly suýt nữa mà bắn ra.

Hắn bắt đầu chậm rãi co rút, tiểu huyệt chỉ thu được đoạn trước của dương vật. Ân Ly đè nén bớt dục vọng, tỉ mỉ nắm chắc tiết tấu, thấy cô an phận một chút.

Cô bắt đầu truyền ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, hắn nắm lấy chiếc eo mảnh khảnh của Yến Yến đang cong lại do tư thế quỳ rạp, ngón cái của hắn xoay vòng quanh eo.

Yến Yến nhìn gương mặt tràn đầy nhục dục, đáy mắt hiện lên một tia biện minh tránh né, đó không phải là mình.

Rồi lại bi ai nhắm hai mắt lại.

Cuộc xâm chiếm từ phía sau đột nhiên trở nên tăng tiết tấu.

Ân Ly hung hăng cắm vào tiểu huyệt càng sâu.

Yến Yến thét lên.

"Ân Ly, đồ đáng ghét, biến thái. Tôi... Tôi... hu hu, một ngày nào đó tôi sẽ rời khỏi nơi này."

Yến Yến bị hắn tập kích đến không nói nên lời.

Đứt quãng mà nói ra mấy chữ, nghe lại giống như mang ý tứ tình dục.

Không khí đều mê ly vài phần.

Âm thanh va chạm của cơ thể mạnh mẽ và hoang dã.

Tiếng nức nở của Yến Yến lại bị ngăn chặn trong cổ họng, đầu ngón tay Ân Ly khuấy đảo trong miệng cô.

Hai ngón tay của hắn kẹp lấy lưỡi cô, đẩy thẳng vào trong.

Yến Yến bị tra tấn đến đỏ mắt.

Nói không nên lời, cũng không thể phát tiết được.

Thứ đồ vật to lớn của hắn chậm rãi co rút lại luôn tránh đi chỗ kia.

Trống rỗng và huyễn diệt đan xen, Yến Yến thấy bản thân trở nên thấp hèn nhất, cũng không có trọng lượng nhất trong cơn mưa gió phiêu diêu.

Lắc lư lại a rồi lại lắc lư.

Dáng người hoàn hảo của Yến Yến bị lật lại, co vẫn trong tư thế nửa nằm sấp, đầu lại ngẩng cao, làm nổi bật xương quai xanh càng thêm rõ ràng.

Ân Ly thấy cô mê mẩn.

Mà ác ý hỏi: "Khó chịu?"

Yến Yến mơ hồ không trả lời, chỉ liên tục hừ hừ gầm gừ.

Khó chịu mà lắc mông, cô muốn nhiều hơn.

Ân Ly đứng yên tại chỗ.

Hắn cũng nhịn đủ, nhưng so với cái biểu hiện trên khuôn mặt này hắn càng muốn nhìn thấy khuôn mặt hoàn toàn bị dục vọng bao trùm của cô.

Ân Ly là một gã doanh nhân tồi tệ.

Bất cứ lúc nào hắn cũng muốn chuyển đổi lợi ích và là lợi ích lâu dài.

Những lần quan hệ trước đó là hắn thuận theo cô, khiến cô đắm chìm. Khi thời cơ vừa đến, chính là lúc hắn tuyệt đối nắm trong tay.

Yến Yến thê thảm nói một câu: "Đau quá."

Thanh âm nho nhỏ, Ân Ly nhìn vành tai cô càng lúc càng đỏ, ánh mắt ảm đạm hơn một chút.

Con rắn độc lúc này thò đầu ra, nôn ra lõi.

Hắn nâng thắt lưng Yến Yến lên, bắt đầu va chạm mãnh liệt lại đều đặn.

Đẩy người ra gần gương vài phần.

Yến Yến khuôn mặt ửng hồng, khóe miệng quấn lấy lưỡi, trong ánh mắt không có thần thái, nhìn giống như một oan hồn bị chi phối.

Các giác quan đều đắm chìm theo chuyển động của hắn.

Càng sâu bên trong là tiếng hò hét khống chế dục vọng, hai loại thanh âm tranh đấu lẫn nhau.

Tâm Yến Yến lại càng thêm tuyệt vọng.

Cô trở thành một kẻ bị chi phối bởi ham muốn tình dục.

Ân Ly nhìn hạ thân Yến Yến giống như một cảnh mỹ loạn, hai đóa hoa nở rộ như sung huyết.

Hắn đụng vào trong, thắt lưng tinh xảo va chạm với da thịt trắng nõn của Yến Yến, gợn sóng thịt.

Ân Ly nghe thấy tiếng rên rỉ vụn vặt của cô, thật dễ nghe như một khúc nhạc nhỏ, trêu đùa cảm xúc của Ân Ly.

Ân Ly ôm cô đứng dậy.

Hắn nâng một cái đùi có dấu đỏ của Yến Yến lên, một chân khác thì giẫm lên chân hắn.

Những ửng đỏ cùng sự dâm loạn trực tiếp in và trong mắt, Yến Yến nhìn thấy thứ kia xuyên qua thân thể của mình, ra vào ra vào.

Cô bị sự sợ hãi kéo trở về, tâm trí thanh tĩnh không ít.

Cô quay đầu lại, cố không nhìn.

Hốc mắt nghiễm nhiên ướt át, đỏ ửng có chút đáng thương.

Ân Ly thấy cô né tránh, vươn tay xoay cô quay người lại.

Hắn ép buộc cô quan sát vẻ mặt của mình, Yến Yến cắn môi, lực đạo mười phần, hiện lên vết máu, thống khổ nhắm mắt lại.

Ân Ly tiến đến bên tai cô, thanh âm trầm thấp, có chút khàn khàn, bao bọc bởi tình dục cùng áp lực.

"Yến Yến." Anh gọi cô với mục đích kích thích cùng quyến rũ cô.

Thanh tuyến âm trầm dài theo tai cô mà cọ xát, Yến Yến toàn thân giật bắn lên, kẹp hắn càng chặt hơn.

Tay Ân Ly đặt trên mông cô, nắm lấy mông se khít, không ngừng xoa xoa.

Nhìn thân thể run rẩy trong ngực, Ân Ly cười cười.

"Nếu em nhắm mắt lại, tôi sẽ tiếp tục làm như vậy với em, làm cho đến khi bình minh. Dung An cho người đưa thuốc tới cũng đừng uống, em vốn phải mang thai đứa trẻ của tôi."

Thân hình Yến Yến chậm lại.

Có chút hoảng sợ mở to hai mắt, bên trong tràn đầy hoài nghi.

Thì ra cái gì hắn cũng biết, Yến Yến đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, cô tự cho là có chút phản kháng thế nhưng trong mắt hắn sự tính toán của cô lại là cái gì?

Hài hước, nghịch ngợm, thêm chút thú vị cho cuộc sống?

Cô bất quá chỉ là một kẻ không có tư tưởng, không có cảm xúc, chỉ có thể ở đó mà chờ người đàn ông này đến thao túng.

Đầu hàng hắn ta và tôn thờ hắn ta.

Yến Yến tự so sánh mình với loài chó nhỏ tự nhiên cô cảm thấy bản thân cũng không khá hơn nhiều.

Cô tê liệt mở mắt ra, nhìn vào chính mình trong gương, trái tim cô dường như đã thành sa mạc hoang vắng.

Ân Ly thấy cô thuận theo, đáy mắt lại là vẻ đắc ý trong dự liệu.

Yến Yến thả mình vào tình dục.

Ân Ly lại tiếp tục cắm vào, dương vật màu xanh tím co giật trong huyệt đạo nhỏ hẹp của Yến Yến, từng trận co rút mãnh liệt hơn.

Nơi phình to giống như chiếc túi cũng theo va chạm mà đánh vào huyệt khẩu nhạy cảm của Yến Yến.

Khiến cô cực kỳ run rẩy.

Yến Yến chỉ có thể nhỏ giọng hô chậm một chút.

Nhưng không có gì khác có thể được nói.

Ân Ly sinh ra chút thú vị kiều diễm.

Hắn muốn đem hai khối tròn tròn phía dưới chen vào cái chỗ âm sâu ẩm ướt ấm áp kia, để cho nó bao bọc mút mát cùng trấn an hắn.

Ân Ly xâm nhập vào trong, Yến Yến khó nhịn mà cuộn mình, đầu ngón chân co lại, phía trên là một cây khấu đơn màu đỏ thẫm, xinh đẹp.

Yến Yến bị đẩy lên đến toàn thân mềm nhũn xuống, muốn khom lưng, Ân Ly chống đỡ thân thể mềm mại của cô, một tay xoay quanh đỉnh nhũ hoa.

Cô bị tra tấn đến mức không thở nổi.

Mặt đầy nước mắt, thần sắc thinh thích sự kích thích.

Nhìn ánh nước lóng lánh, hắn nhịn không được mà cảm thấy tâm lý bạo liệt cùng ngược đãi trong lòng như được thỏa mãn cực lớn.

Hắn va chạm vào trong, lưng Yến Yến cứng ngắc, ngưng trệ ở nơi đó.

Trong đầu là một ánh sáng trắng.

Khó khăn mà chớp chớp mắt.

Cực khoái.

Đùi co giật không ngừng run rẩy, khe hở giữa hai chân chảy dài suối nước đê mê.

Không chỉ là cực khoái.

Đó là thủy triều của sự triền miên.

Ân Ly thừa dịp cô lơi lỏng, hiển nhiên không dừng lại ở đó.

Hắn nâng thân thể Yến Yến, đẩy vào chỗ sâu hơn, túi tròn tròn to lớn đều theo khe hở rất nhỏ mà muốn chui vào bên trong.

Yến Yến kêu lên.

Ân Ly phóng đãng va chạm.

Tại một điểm nào đó phù hợp, giống như nhận thấy cái gì đó, trên mặt có thêm chút cảm xúc bất thường.

Yến Yến có chút sợ hãi, muốn thoát khỏi trói buộc, chạy về phía trước.

Nhưng lại bị hắn gắt gao giữ chặt thắt lưng, khiến cô không thể nhúc nhích.

"Ân Ly, anh làm gì vậy?" Thanh âm của Yến Yến đã khàn khàn.

Ân Ly vươn ngón tay quấy rầy chiếc lưỡi trong miệng cô, ngăn chặn tiếng nức nở.

Cô vặn vẹo nhiều hơn.

Ân Ly một tay nắm lấy eo cô, tiếng vào trong một thật sâu.

Yến Yến nhìn cái bụng lồi lên của mình.

Giãy dụa càng ngày càng thảm thiết.

Ân Ly giống như hán sĩ, không biết mệt mỏi mà co giật liền hồi. Trên mặt rốt cục cũng nhuộm màu dục sắc, phát ra hơi thở nặng nề cùng tiếng thở dốc.

Phả ra làn hơi mỏng ở nơi giữa cổ Yến Yến, làm cho cô vừa rụt cổ vừa muốn chạy trốn.

"Ân Ly, thật đáng ghét."

Câu nói mơ hồ bị chặn thành công.

Ân Ly dường như đã tiến đến biên giới, hắn muốn bắn vào bên trong.

Giật mình nhớ tới cái gì đó, lại cau mày.

Cuối cùng lấy thứ vũ khí nóng ấm ra, trong huyệt đạo không ngừng nhúc nhích, phát ra tiếng nước hỗn tạp, có vẻ đặc biệt khiêu dâm.

Ân Ly đùa nghịch thân thể cô lại nằm sấp trên mặt đất, nhìn xương bướm xinh đẹp cùng mông nhỏ nhắn chặt khít, cuối cùng hắn bắn lên thân thể xinh đẹp của Yến Yến.

Không có Ân Ly chống đỡ Yến Yến sẽ giống như một con búp bê vải rách nằm sấp trên mặt đất.

Được bao phủ bởi cảm giác bất lực.

Đáy mắt là sự tuyệt vọng và luống cuống thực sự.

Cô muốn trốn thoát, làm thế nào để trốn thoát?
Chương kế tiếp