Yến Yến

Chương 12
Yến Yến lại ngất xỉu, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, đặc biệt là tinh thần đã bị đả kích mạnh mẽ.

Ân Ly ngồi trên sofa, tư thái tao nhã. Cởi bỏ bộ trang phục có giá trị kia, trạng thái trở nên tùy ý vài phần, chỉ là khó nén sự cao quý cùng vắng vẻ.

Đối diện là người đàn ông cũng có tư thái tương tự.

Áo sơ mi trắng, kính mắt vàng, ăn mặc tỉ mỉ. So sánh với dã tính tàn nhẫn của hắn chính là ôn nhuận như ngọc.

"Cậu dọa cô ta thành như vậy, đoán chừng khó kết thúc lắm đấy."

Dung An nói như vậy, lại mang theo chút ý tứ đắc ý vênh váo khi thấy người khác gặp họa.

Ân Ly không trả lời, chỉ nhẹ nhàng nhìn lướt qua hắn một cái. Ánh mắt dừng lại ở cánh cửa trong góc.

Dung An cũng không xấu hổ, chuyển đề tài.

"Gần đây có uống thuốc không?"

Ân Ly gật gật đầu, hắn có bệnh tâm lý nghiêm trọng, quanh năm dựa vào thuốc để kiềm chế.

Chính xác là hắn đã nhờ thuốc mà máy móc sống nhiều năm như vậy, lần đầu tiên hắn mất khống chế là khi trên người Yến Yến.

Cô ấy có thể là thuốc của hắn.

"Bất quá vẫn là uống ít lại một chút, nếu ỷ lại hoàn toàn vào thuốc thì cũng không phải là chuyện tốt."

"Tôi hiện tại đã tìm được người thay thế."

Ân Ly nói một câu khiến Dung An nuốt những lời muốn nói vào trong miệng.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của người khác, hiếm khi hắn giương khóe miệng lên.

Và không nói về điều này nữa.

Hai người nói một chút về việc xây bệnh viện ở khu đất phía nam thành nam, kết thúc đã là buổi chiều.

Ân Ly vào phòng, nhìn người nằm trên giường.

Đáy lòng mềm mại vài phần.

Hắn muốn cô vĩnh viễn thuộc về mình, không có nơi nào để đi, nuôi nhốt cô như một con chim hoàng yến xinh đẹp, để cô trở thành người phụ nữ của hắn.

Ân Ly không tin thần cũng không tin Phật càng không tin vào tình cảm, hắn muốn tuyệt đối nắm giữ và khống chế.

Để con chim không thể thoát khỏi cái lồng của nó.

......

Mấy ngày nay Yến Yến an phận không ít, mỗi ngày cô đều ở trong biệt thự không đi đâu được.

Tên tiểu nhân tâm cơ rách nát Ân Ly không biết đã ở đâu.

Yến Yến không có cách nào liên lạc với bên ngoài.

Một đám đàn ông vạm vỡ cũng không có tình cảm gì, thời thời khắc khắc mang mặt lạnh, giống như tượng Phật ngồi xổm ở các góc.

Yến Yến không có chỗ trốn.

Chỉ có thể thỉnh thoảng nói một vài từ.

Nhưng cũng không thể tách rời khỏi Ân Ly.

Yến Yến chán ghét người này, mỗi lần nhắc tới hắn đều sẽ thay đổi sắc mặt. Bộ dáng dễ nói chuyện không còn sót lại gì.

Trong biệt thự không có phụ nữ, căn nhà lớn như vậy là do Tiểu Khúc Nhạc quét dọn.

Trước kia cô cũng cho rằng Ân Ly không thể là người xấu, thế nhưng hắn lại xấu xa đến một mức độ nhất định. Chắc hẳn là không có ai tồi tệ hơn hắn.

Nhưng cô lại bị ép cùng với người này ngày đêm ở cùng một chỗ, cô bị người này xem xét qua da thịt, thân thể đang phủ đầy dấu vết của hắn.

Yến Yến nhớ tới lời Ân Ly đã nói, hắn đã nhắc đến việc mang thai, nhớ lại cô liền trở nên khủng hoảng. Phảng phất trong cô là sự thông suốt mà cô tự lý giải được.

Ngày đó cô bị hắn bắt gặp trong tình cảnh một mình ở trong nhà vệ sinh chà xát, chọc rửa những chất lỏng còn lưu lại kia, trên mặt ửng hồng, dáng vẻ không được tự nhiên, tràn đầy sự xấu hổ.

Ân Ly tức giận không nhẹ, hắn đã đè cô ở cửa sổ làm mấy lần.

Cuối cùng nhốt cô ở đầu giường.

Tất cả là để cho Yến Yến có một đứa con.

Sau đó bác sĩ trong biệt thự luôn tới khuyên cô không nên phản kháng Ân Ly, Yến Yến đồng ý, điều kiện cô đưa ra là thuốc tránh thai.

Nhìn kìa, một ngày nào đó con người có thể học được cách xem xét tình hình.

Bất kể môi trường nào.

Yến Yến chưa bao giờ ngừng nghĩ đến việc rời đi.

Cô muốn chạy trốn, chạy thật xa, cả đời cũng không muốn nhìn thấy hắn.

Ân Ly xoa xoa thái dương, chỗ đó lúc nào cũng đau đớn, bệnh tình này vốn đã có từ nhỏ.

Về đến nhà, Tiểu Khúc tiếp nhận áo khoác của hắn, cúi đầu thuận mắt vốn đã phân định.

"Yến Yến đâu?" Ân Ly không nhìn thấy bóng dáng trước kia hay nằm trên sô pha, có chút cảm thấy ngoài ý muốn.

"Yến tiểu thư đang ở trong phòng."

Ân Ly đi về phía căn phòng ở góc biệt thự, đẩy cửa ra, trong phòng trống rỗng.

Trái tim trong nháy mắt nhấc lên, đáy mắt lại là một trận cuồng phong đảo giang đảo hải.

Giữa hai hàng chân mày chau lại, toát ra lãnh ý.

Hắn đi một vài bước vào bên trong, nhìn xung quanh căn phòng.

Tầm mắt hắn dừng lại bên trong tủ quần áo, hôm nay Yến Yến mặc một chiếc áo dệt kim cổ chữ V màu xanh vani, kỳ thực vô cùng mềm mại.

Khi ăn sáng, trong tay cô cầm kem, khóe miệng đều là nước ép ngọt ngào.

Ân Ly đã không nhịn được mà kéo người vào lòng hôn hồi lâu.

Yến Yến đến bây giờ cũng không học được cách hô hấp khi hôn, Ân Ly buông cô ra, thay cô thuận khí.

"Ngốc nghếch." Mắng một câu, thấy cô oán hận trừng mắt nhìn mình, trong lòng hắn sinh ra chút thỏa mãn khó hiểu.

Tủ gỗ đàn hương không khép lại, giữa khe hở kẹp một đoạn vải vani màu xanh lá cây.

Ân Ly chậm rãi buông xuống, nhẹ giọng, cất bước đi đến bên cạnh tủ.

Hắn mở tủ ra.

Yến Yến nằm trong một đống quần áo, ngủ ngon lành.

Khí chất bức người, mặt cô chìm trong một đống quần áo, cuộn tròn thành một nắm nho nhỏ, nhìn dáng vẻ có chút đáng thương lại hài hước, cô an an tĩnh tĩnh, điềm đạm giống như một tiểu thiên sứ.

Có một loại thần khí và phép thuật làm tan chảy tất cả mọi thứ.

Thấy vậy, đáy mắt Ân Ly hiện lên tia khát máu, hắn muốn phá hủy cảnh tượng này.

Hắn ôm người từ trong tủ quần áo ra, đặt trên giường, nhìn đôi môi đầy đặn kia, mí mắt nhảy lên.

Dục vọng càng lúc càng mãnh liệt.

Hắn liền cúi đầu hôn lên.

Nụ hôn của hắn mang tính cướp bóc và xâm phạm như một con thú hoang dã.

Yến Yến từ trong mộng có chút tỉnh lại, ngửi thấy mùi hương quen thuộc kia, đột nhiên bừng tỉnh.

Ân Ly xúc động mà hút lấy tất cả không khí trong miệng cô, Yến Yến đỏ mặt, tim cô nhảy nhót một trận.

Co dùng tay đẩy lồng ngực hắn ra nhưng lại giống như mèo con gãi ngứa có chút mềm nhũn vô lực.

Ngược lại giống như có vài phần tán tỉnh.

Tiếng cầu xin tha thứ bị che lấp trong nụ hôn của Ân Ly.

Giống như một trận hỗn chiến, vài giọt nước theo chiếc cằm xinh đẹp chảy xuống.

Khiêu gợi lại kiều diễm.

Yến Yến nhìn thấy ý vị tình dục nồng đậm trong đáy mắt hắn.

Theo thói quen mà trốn về phía sau.

Cô luôn cảm thấy hạ thân đau đớn không thôi.

"Ân Ly, hôm nay không như thế không được sao? Tôi vẫn còn đau lắm." Hốc mắt Yến Yến hồng hồng, chính cô cũng không cảm giác được ý tứ làm nũng trong giọng nói.

Ngược lại Ân Ly ngẩn người.

Thoạt nhìn lại là dáng vẻ của một thương nhân khôn khéo kia.

"Có thể."

Nhìn thấy đôi mắt đột nhiên sáng lấp lánh, Ân Ly dục hỏa càng thêm mạnh mẽ.

"Em dùng chỗ khác giúp tôi giải quyết, hôm nay tôi liền không động đến chỗ đó của em."

Ân Ly mang vẻ mặt của người tốt mà nhìn cô thương lượng.

"Sao lại... Tôi làm thế nào để giúp đỡ anh?"

Yến Yến có chút sợ hãi khó hiểu.

"Miệng phía dưới của em không thể dùng, không phải em còn có phía trên sao?"

Yến Yến bị những lời này của hắn phản bác làm cô nói không ra lời.

Tiến thoái lưỡng nan.

Nhân lúc hắn không chú ý, nhảy ra khỏi giường.

Muốn chạy ra ngoài.

So với tốc độ phản ứng của hắn, cô bị một bàn tay to lớn của Ân Ly kéo trở về.

Tay hắn vừa vặn đặt ở trên hoa nhũ trước ngực cô, cách lớp áo ngực, cô còn có thể cảm nhận được nhiệt độ từ hai tay kia truyền đến.

Nóng bỏng như có thể đốt cháy da.

Yến Yến bị xoa nơi mềm mại.

Mấy ngày nay dưới sự trêu chọc của Ân Ly, thân thể cô càng thêm mẫn cảm.
Chương kế tiếp