Bẫy Rập

Chương 113 Quách Nguyên Châu (2)
Tin tức con trai Quách gia thi đậu Đại học A lập tức truyền khắp tiểu khu.   

Không có cách nào, muốn không biết cũng khó.   

Đầu tiên là đám người hiệu trưởng của trường học đến cửa bái phỏng, sau đó lại có người bên trong huyện đến chúc mừng người Quách gia.  

Tóm lại vô cùng náo nhiệt.   

Nhưng mỗi một người tới cửa chúc mừng đều có thể nhìn thấy vẻ mặt đầy mệt mỏi của Quách gia, cũng không có vui mừng mà khóc như bọn họ tưởng tượng.   

Trước khi bọn họ đến, người một nhà đã vui vẻ qua, hiện tại chỉ còn lại đau đầu sau khi say rượu.   

Từ sau khi Quách Nguyên Châu thi đậu vào đại học A, người của Quách gia cũng có mặt mũi hơn.   

Cũng không phải là bọn họ cố ý như vậy, mà là cách nói chuyện của hàng xóm xung quanh thay đổi.   

Những thứ này, Quách Nguyên Châu đã không quan tâm, bởi vì cậu đã là sinh viên đại học thành thục.   

Sau khi vào đại học sẽ trải qua nhiều chuyện kích thích hơn so với ở đây, kích thích nhất đương nhiên là cậu sẽ có bạn gái

Tuy rằng quá trình quen biết như thế nào, đến bây giờ Quách Nguyên Châu còn có chút mơ mơ màng màng, nhưng không cản trở chuyện cậu vô cùng vui vẻ.   

Bạn gái tên là Dịch Nhất, vóc dáng không cao, nhiều nhất là một mét sáu, có chút hơi nước.

Thoạt nhìn rất đáng yêu, cười rộ lên cũng rất ngọt ngào, đương nhiên bộ dạng này chỉ trong khoảng thời gian cô tiếp cận mình, sau khi hai người yêu đương, Dịch Nhất hoàn toàn bại lộ.   

Nhưng mà Quách Nguyên Châu vẫn rất thích cô, mỗi lần bạn gái đều cùng cậu đi xem phim, cậu khóc đến ào ào, Dịch Nhất sẽ ở bên cạnh đưa khăn giấy, còn sẽ không cười nhạo cậu.  

Dù sao hai người cứ như vậy mà yêu đương.   

Bởi vì một nhà già trẻ Quách gia đều thích ăn ngon, hơn nữa lại thích nghiên cứu làm ra, dẫn đến Quách Nguyên Châu cũng vô cùng cảm thấy hứng thú đối với mỹ thực bên ngoài.

Điểm này cũng rất giống với Dịch Nhất, hai người thường cùng nhau đi khắp nơi thăm cửa hàng để ăn ngon.   

Còn có thể ghi nhớ rồi biên soạn thành một danh sách, thuận tiện đưa cho Tô Vãn cùng La Tử Minh bọn họ.   

Đến tết, Quách Nguyên Châu mang theo Dịch nhất về quê của mình.  

Người Quách gia vừa nghe Quách Nguyên Châu muốn mang bạn gái trở về, nhất thời bắt đầu đem hàng tết tăng gấp đôi, cả nhà trên dưới đều chuẩn bị vắt óc suy nghĩ tâm tư làm đồ ăn ngon, để cho bạn gái của Quách Nguyên Châu có thể ăn no.   

Địa phương nhỏ này không quá phát triển, nhưng cũng có thành phố lớn nhộn nhịp, Dịch Nhất vừa mới đến nơi này đã cảm thấy vô cùng tò mò.   

"Cái kia là cái gì, mùi rất thơm." Dịch Nhất là người đầu tiên chạy tới trước người bán hàng rong bên ngoài nhà ga xe lửa, muốn mua.   

Quách Nguyên Châu giới thiệu cho cô, sau đó hai người ăn xong một nửa rồi mới bắt xe trở lại Quách gia.   

Vừa vào trong tòa nhà, đi lên thang máy, hàng xóm bên cạnh đã chào hỏi cậu: "Yo, sinh viên xuất sắc của A đại đã về, bên cạnh là bạn gái sao? Tiểu Quách thật sự có tiền đồ." - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Tóm lại trên mặt mang theo nụ cười, giọng điệu nhiệt tình, nhưng luôn lộ ra một cỗ âm dương quái khí.   

Tố chất của người trong tiểu khu không cao, nhưng hoàn cảnh chung quanh đều là người Quách gia quen thuộc, hơn nữa ông bà nội cũng không có đề cập đến việc dời đi, nhưng Quách Nguyên Châu đã mua xong phòng ốc ở một chỗ khác, sau đó để cho người Quách gia đi trang trí, thường xuyên qua lại, một ngày nào đó cũng sẽ quen thuộc đối với bên kia.  

"Cháu cũng cảm thấy bạn trai của mình rất có tiền đồ, dì à, con nhà dì đang học ở đâu vậy?" Dịch Nhất ôm bả vai Quách Nguyên Châu, cười doanh doanh hỏi hàng xóm bên cạnh.

Dì hàng xóm cứng mặt, con gái bà thi đậu trường hạng hai, vốn là một chuyện đáng giá để khoe khoang, nhưng so sánh với Đại học A của Quách Nguyên Châu lại trở nên không đáng một đồng, thậm chí nói ra còn có chút mất mặt.   

Bọn họ đến rồi.   

Quách Nguyên Châu dắt bạn gái đi ra khỏi thang máy, vẫn chưa nói chuyện với dì hàng xóm này.   

Vừa mở cửa, người Quách gia đang bận rộn dừng lại, trong nháy mắt vây quanh.   

"Vị này chính là Dịch Nhất đi." Mẹ Quách có chút gấp gáp.   

"Chú dì khỏe, ông bà nội khỏe." Dịch Nhất phát huy đầy đủ ưu thế vóc dáng nhỏ bé của mình, cười rộ lên vô cùng ngọt ngào, giống như lúc trước tiếp cận Quách Nguyên Châu, lại một lần nữa đem người Quách gia dỗ đến cười ha hả.   

"Mau nếm thử khoai tây chiên của ông nội, đặc biệt ngon." Mẹ Quách mang theo Dịch Nhất đến bàn, người một nhà hoàn toàn đem Quách Nguyên Châu xem nhẹ.   

Cũng may Dịch Nhất còn nhớ rõ cậu, sau khi nếm qua một miếng, giơ ngón tay cái lên với ông nội, lại quay đầu gọi Quách Nguyên Châu cùng ngồi xuống nếm thử.  

Không khí ở Quách gia nồng đậm giống như năm mới, trên bàn đầy đủ các món ăn, trên cơ bản đều là những món mà Dịch Nhất chưa từng ăn qua, cô ngồi ở trên bàn, bị bà nội nhét cho một cái chén, mẹ Quách ở bên cạnh không ngừng gắp thức ăn.  

"Lúc trước Tiểu Châu nói muốn dẫn con tới đây, cho nên hôm nay chúng ta làm nhiều hơn một chút." Mẹ Quách vui vẻ nói.

Quách Nguyên Châu nhìn đồ ăn sắp đầy bàn, nghĩ thầm đây là chỉ làm thêm một chút sao?

Dịch Nhất là một người biết xã giao, lại thật tình thích nói chuyện với người Quách gia, rất nhanh cảm giác xa lạ đã biến mất, người Quách gia gần như đã muốn đem cô trở thành người một nhà, chuyện gì cũng nói cho cô.   

Nghe được Dịch Nhất nhắc tới vị hàng xóm cách vách kia, trên mặt người Quách gia lập tức không dễ nhìn lắm, trên bàn cũng một trận an tĩnh.   

Dịch Nhất có chút luống cuống nhìn về phía Quách Nguyên Châu, không biết chính mình đã nói sai cái gì.   

Quách Nguyên Châu nắm tay ho một tiếng: "Chuyện trước kia đều đã qua, hiện tại con cũng sống tốt hơn bất cứ ai."   

Lúc này người Quách gia mới nhớ tới còn có Dịch Nhất ở đây, một lần nữa náo nhiệt bảo Dịch Nhất mau ăn.   

"Ha ha ha, Dịch Nhất con đừng để ý, không liên quan đến chuyện của con, chúng ta chỉ là giận người khác."   

Dịch Nhất dùng đũa gắp đồ trong chén, chậm rãi nhai, nghĩ thầm việc này hơn phân nửa là có liên quan đến Quách Nguyên Châu, cô tính toán đợi lúc sau sẽ hỏi cậu rõ ràng.   

Tuy rằng huyện này là một địa phương nhỏ, nhưng đồ ăn vặt cũng không ít, đặc biệt là một ít đặc sản, Dịch Nhất chưa từng thấy qua.   

Nhiều ngày như vậy Quách Nguyên Châu vẫn luôn mang theo Dịch Nhất ăn uống khắp nơi, vô cùng thuần thục.   

"Lúc trước anh cũng mang theo lão đại cùng lão nhị tới đây đi qua một chuyến." Quách Nguyên Châu có chút đắc ý nói.   

"Em muốn đến tiệm net Tinh Diệu bên cạnh quán phở xào." Đột nhiên Dịch Nhất nói.   

Quách Nguyên Châu cứng ngắc quay đầu: "Làm sao em biết? Cái này mà mẹ anh cũng nói cho em!"   

Tiệm net này là nơi mà Quách Nguyên Châu thường xuyên đến vào những năm học sơ trung, có đôi khi đói bụng, cậu sẽ đến quán phở xào bên cạnh ăn một chén.  

Về cơ bản tiền tiêu vặt đáng thương của Quách Nguyên Châu đều dùng cho tiệm net và cửa tiệm phở xào này.   

"Em không thể biết sao?" Dịch Nhất hỏi ngược lại.   

"Có thể, đương nhiên em có thể biết." Quách Nguyên Châu lập tức nói, "Chuyện của anh em đều có thể biết."

"Cái này cũng không sai biệt lắm." Dịch Nhất lập tức lộ ra nụ cười, "Nhanh lên, hôm nay em muốn đi cửa tiệm kia."

"Vậy anh nói với người trong nhà một tiếng, chiều nay chúng ta sẽ không trở về." Quách Nguyên Châu gọi điện thoại cho mẹ Quách.   

Mẹ Quách ở đối diện liên tục gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết: "Con dẫn Dịch Nhất đi ăn nhiều đồ ăn ngon một chút."   

Hai người một đường ăn qua, dựa vào đi bộ để tiêu hóa, đi tới trước quán phở xào kia.

"Đó chính là tiệm net mà khi học sơ trung anh thường xuyên đi đến?" Dịch Nhất chỉ vào tiệm net bên cạnh tiệm phở xào nói, "Thoạt nhìn có chút rách nát."

"Sắp mở không nổi nữa, ông chủ nói có thể sẽ đổi thành cà phê mạng." Quách Nguyên Châu có chút cảm khái, trước kia tiệm net rất nóng, hiện tại tất cả mọi người đều có máy tính, cũng không quá nguyện ý đi vào, ghét bỏ máy bên trong lớn.   

Dịch Nhất không quá muốn đi vào nên cùng Quách Nguyên Châu đi đến tiệm phở xào.   

"Một phần mì xào trứng, một phần mì xào thịt." Quách Nguyên Châu vừa đi vào đã gọi hai phần, sau đó ngồi xuống giải thích với Dịch Nhất, "Ông chủ chỉ có hai món này."

Hiển nhiên ông chủ có quen biết với Quách Nguyên Châu, từ cửa sổ bên kia thăm dò hỏi: "Tiểu Quách đã trở lại?"

"Đúng vậy, chú, đây là bạn gái của con." Quách Nguyên Châu chủ động giới thiệu.   

"Cô bé rất xinh đẹp." Ông chủ khen một câu, "Hôm nay cho hai đứa thêm chút thịt."

Rất nhanh hai phần mì xào đã được bưng lên, Quách Nguyên Châu thuần thục đem hai phần chia làm bốn phần, lại trao đổi một phần của mỗi người, sau đó đẩy cho Dịch Nhất.  

"Em nếm thử."   

Mấy cửa hàng trong thị trấn nhỏ tràn ngập hơi thở pháo hoa, không có trang trí tinh xảo như ở các thành phố lớn, nhưng hương vị lại không hề kém cạnh chút nào.   

"Anh quen người kia sao?" Ăn được một nửa, Dịch Nhất ngẩng đầu hỏi Quách Nguyên Châu, ý bảo cậu nhìn về phía sau.   

Quách Nguyên Châu quay đầu nhìn lại, sau đó lại quay đầu lại: "Con gái nhà hàng xóm cách vách."   

"Người hàng xóm mà em gặp khi chúng ta đến?" Dịch Nhất lập tức nhớ tới chuyện này.  

Quách Nguyên Châu gật đầu, còn muốn nói cái gì đó, nữ sinh sau lưng đã đi tới gọi cậu một tiếng.   

"Nguyên Châu, đã lâu không gặp."

Nữ sinh kia mặc một chiếc áo len màu trắng, phía dưới là váy dài, nhìn dịu dàng uyển chuyển, thanh nhã lại ôn nhu.   

Dịch Nhất dừng đũa lại, đặt lên đĩa, hai tay khoanh vào nhau nhìn hai người.   

Quách Nguyên Châu thấy Dịch Nhất buông đũa xuống, chính mình cũng buông xuống, nhìn nữ sinh kia: "Đã lâu không gặp."   

Nữ sinh kia mang theo một loại hơi thở ai oán, Dịch Nhất đến nỗi trong lòng bực bội, người không biết còn tưởng rằng bọn họ có một chân, nhưng căn cứ vào sự hiểu biết của cô đối với Quách Nguyên Châu, không có khả năng.   

"Cô có việc gì?" Quách Nguyên Châu đợi nửa ngày, cô ta vẫn còn chưa đi, cứ như vậy mà đứng ở đó.   

Vành mắt nữ sinh đỏ lên, sau đó kéo ghế bên cạnh ngồi ở bàn bọn họ, thấp giọng nói: "Trước kia là do mình có lỗi với cậu."   

"Chuyện trước kia tôi đã quên không sai biệt lắm." Quách Nguyên Châu nhìn đĩa còn có hơn phân nửa phở xào, trong lòng rất khát, đối với bộ dáng sắp rơi nước mắt của cô ta thì thờ ơ.   

Nữ sinh đưa tay bắt lấy cánh tay đang đặt trên mặt bàn của Quách Nguyên Châu, vùi ở phía trên khóc nức nở: "Thật sự xin lỗi."   

Dịch Nhất mở to hai mắt, sau đó bật cười, cô nhìn Quách Nguyên Châu: "Tôi đếm một hai ba, nếu anh không rút tay về, tôi liền băm. Một..."   

Thứ hai còn chưa nói ra miệng, Quách Nguyên Châu đã lập tức rút về, cũng mặc kệ đầu của nữ sinh kia trực tiếp đụng vào mặt bàn.   

"Nếu không chúng ta đổi bàn khác ăn đi." Quách Nguyên Châu tích cực đưa ra đề nghị.   

"Có thể." Dịch Nhất bưng đĩa của mình đứng dậy.   

Hai người xoay người đổi lấy một cái bàn khác.  

Nữ sinh ôm trán bị đụng đỏ, có chút khó có thể tin đứng dậy nhìn hai người bọn họ.   

Dịch Nhất thấy cô ta còn đứng đây không đi, dứt khoát không ăn nữa, hỏi Quách Nguyên Châu: "Anh có muốn giải thích một chút hay không?"   

Quách Nguyên Châu đành phải không ăn, cũng không nhìn sắc mặt nữ sinh bên cạnh mà trực tiếp nói ra: "Trước kia lúc học sơ trung bọn anh là bạn học cùng lớp, cô ấy vụng trộm yêu đương với tên lưu manh của lớp bên cạnh, sau đó bị một nữ côn đồ khác phát hiện, nữ côn đồ thích nam côn đồ, cho nên gọi đại ca của mình đến bắt nạt cô ấy. Lúc ấy ở ngay phía sau cửa tiệm net, anh vừa đi ra thì đụng phải, bảo bọn họ đừng bắt nạt người khác, cuối cùng đánh nhau, vừa vặn hôm đs chủ nhiệm lớp tới điều tra, bắt lấy anh rồi ghi tội."

Sau đó vị nữ sinh này, cũng là hàng xóm kế bên trực tiếp chuồn mất, phía sau cũng không dám đứng ra giải thích một câu, dẫn đến Quách Nguyên Châu ăn xử phạt.   

Sau đó cô ta thi vào trường cao trung trọng điểm, cậu đi phổ cao, hai người cũng không liên lạc nữa.   

Hơn nữa người trong nhà biết chuyện vì cô ta nên Quách Nguyên Châu mới bị xử phạt, trực tiếp cắt đứt với nhà hàng xóm kia.

"Trước kia là do mình quá nhát gan, thực xin lỗi." Nữ sinh nghe xong lời của Quách Nguyên Châu, cuối cùng nước mắt cũng rơi xuống, "Không nghĩ tới lại bị cậu nhớ rõ như vậy."

Dịch Nhất: "?" Lời nói âm dương quái khí này quả thực giống hệt mẹ cô.   

"Tôi tha thứ cho cậu, có thể đừng quấy rầy tôi được không?" Quách Nguyên Châu đều sắp quên đi sự tồn tại của người này, vẫn là muốn cho người trong nhà sớm một chút quen với tiểu khu kia, sau đó chuyển đi.   

"Mới sơ trung đã yêu đương với người khác?" Dịch Nhất quay đầu nhìn cô ta, đánh giá từ trên xuống dưới, hoài nghi nói, "Nhìn rất thanh thuần, không ngờ lại phản nghịch như vậy."

"Mẹ anh nói có lẽ là do đọc nhiều tiểu thuyết, cảm thấy lưu mạnh có khí phách vương bá, cho nên mới vụng trộm yêu đương với cậu ta." Quách Nguyên Châu học theo cách nói chuyện của mẹ mình.   

Dịch Nhất nở nụ cười: "Dì nói có đạo lý."   

Nữ sinh đứng đó không khỏi nhíu mày: "Sao dì có thể bát quái ở sau lưng người khác?"  

"Nói loại người như cô một câu thì như thế nào?" Dịch Nhất không kiên nhẫn nói, "Chỉ cho phép người nhà cô nói."

Mặt nữ sinh kia một trận đỏ một trận trắng, cô ta tự giữ diện mạo thanh tú, trong thời gian đi học thường xuyên có người theo đuổi, tuy rằng chuyện trước kia là do cô ta làm không đúng, nhưng lúc đó bản thân vẫn còn nhỏ.   

Lần này ngẫu nhiên gặp được Quách Nguyên Châu cũng là thật lòng muốn xin lỗi, dù sao lúc trước cậu ta đã vì mình mà đứng lên, hơn nữa lại thi đậu đại học A.   

Dịch Nhất nhìn kỹ nữ sinh này từ trên xuống dưới một lượt, bỗng nhiên hỏi Quách Nguyên Châu: "Cô ta sẽ không cho rằng lúc đó anh giúp cô ta, là vì thích cô ta đi?"   

Quách Nguyên Châu vội vàng phủ nhận: "Anh chỉ là nhìn thấy là bạn học cùng lớp nên mới hỗ trợ, lớn từng này nhưng mới chỉ thích một mình em thôi."   

Dịch Nhất vừa lòng: "Chúng ta trở về đi, lần sau lại đến."   

Hai người nhìn cũng không thèm nhìn nữ sinh, trực tiếp ra cửa, giờ này có lẽ người nhà Quách gia đã làm xong đồ ăn nóng hổi.   


App TYT & Cá Voi team

Chương kế tiếp