Bị Sói Điên Cố Chấp Tha Về Ổ

Chương 4: Tự xúc phạm ( H )
Giang Lâm Vụ sau khi đọc toàn bộ giấy tờ liền đứng dậy giãn gân cốt, buổi trưa nàng đã ngủ một giấc nên hiện tại rất tinh thần vẫn còn rất tỉnh táo. Vậy nên nàng quyết định vào tĩnh thất tu luyện.


Một ngày sớm qua, mặt trời mọc rồi lại lặn.

Giang Lâm Vụ hấp thụ xong lượng lớn linh khí thì xoay người đi ra khỏi tĩnh thất.


Gần đây thời tiết oi bức khiến nàng có cảm giác cả người dính dính, cực kì khó chịu, muốn đi tắm rửa một phen.


Vụ Ẩn Cung có một ao nước nóng ngoài trời, khi tắm bên trong có thể nhìn thấy sao trên trời, có thể cảm nhận được gió thổi mây bay. Giang Lâm Vụ rất thích đi tắm ở đây.


Ánh trăng mông lung, hơi nước mờ mịt, thân thể trắng nõn uyển chuyển bị hơi nước hun phiếm hồng, tất cả tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.


Bên cạnh ao nước nóng có một số cây hoa lê trắng được trồng ở đó. Hoa lê nở rộ kín cây đung đưa theo gió, tầng tầng lớp lớp giống như sóng biển. Hương hoa lê ngọt ngào cũng theo gió tỏa ra tràn ngập trong không khí.


Cánh hoa theo gió rơi vào ao nước nóng, Giang Lâm Vụ chọc chọc cánh hoa lê, tạo thành những gợn nước lấp lánh.


Nàng vừa thoát khỏi mộng cảnh lục ly, tuy rằng thân thể có chút nhũn ra nhưng sau đó thân thể mở rộng vô cùng thoải mái. Ngay cả tâm tình cũng theo đó sung sướng lên, hấp thụ linh khí vận chuyển đều thuận lợi hơn trước kia.


Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, ngân nga những giai điệu nhỏ không biết tên.


Bên này Giang Lâm Vụ thoải mái tắm rửa, Bạch Ngọc lại đang phòng của mình chăm chỉ sao chép mười lần môn quy do Giang Lâm Vụ phạt.


Hắn hạ bút cực nhanh nhưng chữ viết vẫn chỉnh tề, toàn bộ quá trình viết đều rất im lặng, xem ra không ít lần bị phạt sao chép môn quy.


Bút lông bay múa, hắn nghĩ thầm, “Hôm nay hắn đi Ẩn Vụ cung, tiên tôn không có ở đây, chắc là đã vào tĩnh thất tu luyện.”


Hắn rất nhanh gỡ xuống một tờ giấy đã viết xong, chuẩn bị cầm bút chấm mực.
thủy kính chiếu trong phòng bên trong vang lên tiếng kêu.


Tiên tôn đi ra rồi! Bạch Ngọc tâm niệm vừa động liền cẩn thận đặt bút lông xuống rồi bước nhanh đến thủy kính.


Xuyên thấu qua hình chiếu thủy kính, Bạch Ngọc ẩn giấu qua cây lê si ngốc nhìn nữ tử một mình trêu hoa hí thủy, nghe giai điệu nhỏ ngân nga trong đôi môi đỏ mọng của nàng. Sắc mặt hắn sủng nịch, khóe miệng mang theo nụ cười, tình ý tràn đầy.


Tại Vụ Ẩn Cung, dù là ở trong gian phòng ngủ, trên giường, thư phòng, hay cả ao nước nóng đều được lắp đặt đá chiếu có tác dụng giám sát.


Những khí vật này đều đã được hắn cải tiến, bao bọc khí tức linh lực của Giang Lâm Vụ, tuyệt đối sẽ không bị điều tra được.


Mà với tính tình Giang Lâm Vụ lại càng không cẩn thận đi kiểm tra trong phòng mình, phần lớn đều là phóng ra chút linh lực để phá hủy công cụ dò xét một lần coi như xong việc.


Hắn hiểu nàng vô cùng rõ, biết nàng tùy ý phô trương là tản mạn hồn nhiên.


Hắn dần nắm giữ tất cả mọi thứ về nàng; Hắn cố gắng tu luyện, hoàn thành nhiệm vụ tông môn của Vụ Ẩn Cung, dạy đệ tử tu luyện.


Dần dần bên cạnh nàng cũng chỉ có bóng dáng của hắn, thậm chí cuộc sống sinh hoạt của Giang Lâm Vụ đều bất tri bất giác do hắn xử lý.


Bạch Ngọc dùng vẻ ngoài ôn hòa đoan chính vô hại lừa gạt qua mắt nàng, lại chậm rãi dệt một cái lồng giam mang theo dục vọng cuồng si...


Giang Lâm Vụ ngồi trong hồ nước nhắm mắt ngâm nga, bất giác giật giật chân, hôm qua cảm giác kỳ dị tích tụ giữa hai chân lại rõ ràng hơn. Nàng lập tức dừng lại, cúi đầu nhìn xuống. Chỉ thấy trong ao nước nóng, một đôi chân dài thẳng tắp khiến người ta gợi lên dục vọng.


Nàng thăm dò xoa nắn hai chân, cảm giác tê dại lan tràn từ giữa hai chân.


Nàng nhất thời "Ừ~" một tiếng. Cảm giác này là gì vậy? Đó không phải là cảm giác khi mơ sao? Đôi mắt xinh đẹp của Giang Lâm Vụ khẽ mở.


Luồng tê dại này làm cho nàng có chút khó nhịn. Vì thế nàng lại nhấc chân lên thăm dò xoa nắn. Lần này cảm giác rất rõ ràng, tê dại từng trận.


Nàng khẽ há hốc tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn ngoài bị hơi nước hun nóng còn mang theo chút phiếm hồng, khóe mắt phiếm hồng lấp lánh khóe mắt, trông kiều mị muôn vàn.


Bạch Ngọc ở phía trước thủy kính nhìn thấy rõ ràng và đầy đủ toàn bộ quá trình.
Hắn hơi kinh ngạc nhìn chằm chằm tiên tôn đang tự mình thỏa mãn trong thủy kính. Cổ họng hắn khô khốc, một luồng hơi nóng quen thuộc xông thẳng vào một chỗ nào đó dưới thắt lưng.


Tiên tôn đang ở đây... Sự tình đối với hắn vẫn là quá mức kích thích.


Nam căn trong tiết khố sớm đã cao lên tạo thành một lều trại lớn.


Hắn do dự vài hơi thở, cuối cùng nhịn không được đưa tay vào trong tiết khố. Bàn tay thon dài trắng như ngọc của hắn cầm lấy nam căn đỏ cứng rắn chậm rãi lay động, cảm giác khoái cảm lan tràn đến xương cụt.


Hắn thở hổn hển, đôi mắt ôn nhuận đa tình tràn đầy dục sắc. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào nữ tử trong thủy kính, bàn tay bên dưới nhanh chóng chuyển động, tiếng thở dốc trầm thấp lan tràn trong phòng tao nhã sạch sẽ...


Giang Lâm Vụ gập hai chân, cảm giác tê dại lan tràn giữa hai chân.


Nàng cảm thấy thiếu chút gì đó nhưng không rõ đó là gì, tựa như muốn nhiều hơn một chút, nhiều hơn một chút. Nàng không hiểu đây là thủ dâm, không được phép cũng không biết làm thế nào để mình lên đỉnh.


Sau vài cái cọ xát, nàng cảm thấy mệt mỏi liền dừng lại. Qua một lúc chuẩn bị đứng dậy ra khỏi ao nước nóng.


Bạch Ngọc bên này đang hưng phấn giữa chừng mơ hồ muốn bắn. Thấy Giang Lâm Vụ buông hai chân đang kẹp ra, bước khỏi ao nước nóng.


Cánh tay hắn gân xanh nổi lên chống kính nước si ngốc hô: "Đừng đi! Đừng đi! Tiên tôn, cùng Bạch Ngọc cùng một chỗ..." Nhưng người trong gương lại giống như trước kia rời đi, chỉ còn lại bóng dáng xinh đẹp từ từ.


Bạch Ngọc đột nhiên bỏ tay xuống. Khơi mào dục vọng chính là nàng, dễ dàng từ bỏ cũng là nàng, chỉ có hắn một mình ở chỗ này trướng đau khó an ủi.


Bạch Ngọc cúi đầu nhìn xuống phía dưới, nam căn dữ tợn đang nhảy lên, quy đầu ra thanh dịch khó nhịn... Khóe mắt hắn đỏ bừng, mím đôi môi hồng nhuận.


Cuối cùng cắn răng bước nhanh vào nội thất. Chỉ chốc lát sau, thân ảnh một thân thường phục giao lĩnh màu đen từ cửa sổ nhảy ra, trong vài hơi thở đã không thấy bóng dáng.


Giang Lâm Vụ tắm xong liền đứng dậy. Thân thể màu hồng nhạt, nước chảy xuống ướt át theo đường cong uyển chuyển.


Thân thể nàng ướt đẫm bước ra khỏi ao tắm, đưa tay cầm một cái nội y mỏng treo trên móc khoác lên người.


Đôi chân trắng nõn mượt mà đi trên sàn nhà lạnh lẽo, chỉ mới đi vài bước mà hơi nóng của đôi chân ngâm trong ao tắm đã bị sàn nhà lạnh lẽo mang đi hết.

Giang Lâm Vụ lúc này mới cảm thấy lạnh, dùng linh lực sấy khô thân thể.


Trở về phòng ngủ, hai tay hai chân tê liệt nửa người nằm trên giường. Nàng lăn qua lăn lại hai vòng, thở dài một ngụm thích ý.


Bỗng nhiên nàng cảm thấy mí mắt dần dần nặng. Dùng hết ý chí cuối cùng, giãy dụa tung ra một chưởng mang theo cơn gió tắt nến.


Nằm xuống liền bất tỉnh.


Bóng dáng hắc y trong bóng tối lặng yên không một tiếng động xuất hiện bên cạnh giường. Thân ảnh gầy gò cao ngất, mặt mày ôn nhu đa tình đã bị dục sắc xâm chiếm, chỉ lưu lại cảm giác sợ hãi phảng phất như muốn xé người ăn sâu vào tận xương tủy...


......
Chương kế tiếp