Cái Quỳ Này Tôi Nhận

Chương 89
Lâm Vãn Ngư và Giang Bạch Kỳ chỉ nhìn nhau trong tích tắc rồi lướt qua, sau đó cũng nhanh chóng nhắm mắt lại dưỡng thần.

Lúc này Tống Sư Yểu lại mở mắt ra, nhìn sang Lâm Vãn Ngư, khẽ cau mày lại, rồi lại nhìn sang Giang Bạch Kỳ đang hôn mê.

Kì lạ...

Cô cảm giác được sự rất không ổn đó, cảm giác vừa giống thật mà lại vừa là giả thế này là sao  vậy?

Tống Sư Yểu ôm Kiến Tuyết, ngón tay nhẹ nhàng chạm lên thân kiếm...

...

Tống Sư Yểu vẫn còn việc phải làm, nên tạm thời không thích hợp dẫn theo Giang Bạch Kỳ về Thái Sơ Kiếm Tông. Nếu như có người tới cướp, sợ rằng các sư huynh sẽ không bảo vệ được.

“Có thể phiền Quốc sư để ý Giang Bạch Kỳ giúp tôi được không?” Tống Sư Yểu nói. Miếng thịt Đường Tăng như Giang Bạch Kỳ, không có thế lực mạnh mẽ hoặc người theo dõi mạnh mẽ bảo vệ thì không được.

Lâm Vãn Ngư mỉm cười: “Đương nhiên là được.”

Tống Sư Yểu nhìn chằm chằm vẻ mặt của anh ta: “Tôi mong rằng anh sẽ để anh ấy ở một nơi an toàn dễ chịu, nếu như bây giờ anh ấy đang thuộc về tôi, tôi không muốn đồ của tôi bị động chạm lung tung đâu.”

Nụ cười trên mặt Lâm Vãn Ngư vẫn không đổi: “Được. Sau khi công việc của cô kết thúc, có thể tới phủ Quốc sư dẫn hắn ta đi bất cứ lúc nào.”

Tống Sư Yểu nhìn chăm chú Lâm Vãn Ngư một lát, gật đầu rồi quay người rời đi.

Tống Sư Yểu bận lần này phải tới mấy tuần.

Tống Sư Yểu có mười hai đơn hàng, nhưng bởi vì tên của Tống Sư Yểu đã bị xóa trên shop online của Thái Sơ Kiếm Tông nên tất cả mọi người đều biết Tống Sư Yểu sẽ không dễ dàng nhận đơn, có một số khách hàng không nỡ dùng, vấn đề không lớn thì sẽ đưa cho môn phái khác, hoặc là mời Kiếm tu khác của Thái Sơ Kiếm Tông giải quyết.

Con át chủ bài như Tống Sư Yểu này, sau này không bao giờ ra tay tùy tiện, mà cho dù có ra tay thì cũng không phải chỉ 10 triệu là có thể mời đến. Vì thế, danh sách những người có thể mời cô tới ra tay giải quyết được coi như đại bảo bối. Có tên trong danh sách này thì ra ngoài làm ăn cũng có vốn liếng mà khoác lác, còn có thể chứng minh mắt nhìn và sự quyết đoán của bọn họ. Dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều lập tức tin Tống Sư Yểu ngay sau khi trảm xuống kiếm kia, rồi lập tức bỏ ra 10 triệu để đặt hàng.

Bởi vậy chỉ có sáu đơn hàng Tống Sư Yểu thực sự phải ra tay giải quyết thôi.

Nhưng sáu đơn hàng này chia ra các tỉnh khác nhau, bởi vậy Tống Sư Yểu cũng phải bôn ba khắp đế quốc.

Mà bây giờ hành tung của cô đang được chú ý, đi tới đâu cũng có phóng viên và cư dân mạng.

Lệ quỷ ăn thịt người, Tống Sư Yểu chém nó chỉ với một nhát kiếm...

Tà thần mê hoặc lòng người dẫn tới vợ chồng phản bội lẫn nhau vong ơn phụ nghĩa, Tống Sư Yểu chém nó chỉ với một nhát kiếm...

Thủy quỷ muốn cưới vợ, Tống Sư Yểu chém nó chỉ với một nhát kiếm...

Quỷ trẻ con... Tống Sư Yểu chém nó chỉ với một nhát kiếm...

... Tống Sư Yểu chém nó chỉ với một nhát kiếm...

...

Không có tà vật nào mà kiếm của Tống Sư Yểu chém không chết được cả, nếu như một nhát không được, vậy thì hai nhát kiếm.

Ngày hôm nay, bỗng có một video nổi đình nổi đám trên mạng.

Video này là của một hotgirl nổi tiếng trên mạng hay quay đại sư bát quỷ, lần đó cô ta muốn quay quỷ nhập vào con gái của một nhà giàu mới nổi. Con quỷ đó đã tu luyện mấy trăm năm, công lực thâm sâu, vô cùng khó giải quyết. Thiên sư kia bắt thế nào cũng không bắt được, còn suýt chút nữa khiến cô con gái kia khó mà giữ được cái mạng nhỏ.

Lúc này chỉ thấy đôi ba mẹ giàu có kia nôn nóng tới choáng váng đầu óc, bà vợ khóc lóc chửi chồng: “Tôi đã nói rồi phải mời Kiếm tu của Thái Sơ Kiếm Tông, vì sao ông lại không mời?!”

Lúc này cô con gái vì bị quỷ nhập mà vẻ mặt trở nên khủng bố, mà hiện  giờ biểu cảm khủng bố kia dần cứng đờ lại với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.

Nhưng đôi ba mẹ giàu có kia lại không chủ ý tới, vẫn còn đang cãi nhau, ông chồng nói: “Không, không phải chúng ta vẫn luôn mời đại sư Khang sao...”

“Đại sư Khang thì có tác dụng gì, mạng của con gái tôi sắp mất rồi!!! Mời Tống Sư Yểu đi, có táng gia bại sản cũng phải mời được Tống Sư Yểu tới đây!!”

Vẻ mặt của quỷ thiên kim đã nứt toác ra rồi.

“Tôi đi tôi đi, tôi đi ngay bây giờ đây...”

Ngay lúc ông chồng lấy điện thoại ra, cô con gái cất tiếng nói yếu ớt, vẻ mặt cũng bình thường trở lại: “Mẹ... ba...”

“Con gái?! Là con gái hay là quỷ?”

“Là con, con quỷ kia chạy đi rồi, con cảm nhận được, cô ta đã không còn ở trong cơ thể con nữa.”

Đôi vợ chồng giàu có nhìn nhau, đại sư Khang mướt mải mồ hôi khắp mặt kia kiểm tra khắp trong ngoài nhà một lượt. Phát hiện ra rằng nữ quỷ kia thực sự chạy rồi.

Cư dân mạng xem xong video: ??? Đậu má hahaahaaha.

Đây không phải là ví dụ duy nhất, ma quỷ cũng có giới riêng, cũng sẽ lan truyền drama, cũng sẽ chọn trái hồng mềm mà bóp. Danh tiếng của Tống Sư Yểu đã lan truyền trong giới yêu ma quỷ quái rồi, ban đầu cũng có rất nhiều quỷ ló ra coi Tống Sư Yểu và Quỷ vương đánh nhau tới nghiêng trời lệch đất. Tác phong rút kiếm mạnh mẽ “nhất định phải giết được ngươi” đó đã khiến rất nhiều ma quỷ đều sợ hãi. Quá vô tình, không suy nghĩ đến việc siêu độ cho bọn họ luôn à huhuhuuu.

Bởi vậy trừ khi thực lực bản thân mạnh mẽ, nếu không thì chỉ còn con đường chết thôi, có đồ ngu mới không chạy.

Thế là Tống Sư Yểu đã có danh tiếng trong giới yêu ma quỷ quái, ma quỷ nghe tiếng là sợ vỡ mật.

Bống chốc danh tiếng của Tống Sư Yểu càng ngày càng lan xa, đơn hàng mà mỗi một Kiếm tu của Thái Sơ Kiếm Tông nhận được đều đầy ắp.

“Aaaaa Tống Sư Yểu aaaaa!!!”

“Tống Sư Yểu nhìn em một cái đi! Em muốn sinh con cho chị!!”

“Tống Sư Yểu!!! Lấy em lấy em đi!!! Aaa!”

Trên màn hình TV, Tống Sư Yểu cầm kiếm đi qua, cả đám fans điên cuồng thét chói tai chạy theo, có nam có nữ, đủ loại tuổi tác.

Tín đồ của Thái Sơ Kiếm Tông vẫn luôn tăng lên không ngừng, đã trở thành môn phái hàng đầu trên bảng xếp hạng. Mà Tống Sư Yểu cũng trở thành khôi thủ chính đạo trẻ tuổi nhất mạnh nhất có lượng fans theo dõi đông đảo nhất.

Cô xinh đẹp, mạnh mẽ, cả người đều viết bốn chữ cương trực công chính, không cho phép trong mắt mình có chút tà khí nào, khiến người ta cảm thấy tất cả tà ác đều bị chém dưới kiếm của cô, có nhiều hắc ám hơn nữa đều cũng bị cô chém sạch. Khí chất cường giả bá đạo lại chính trực như thế này, chính là thứ mà mọi người có nội tâm yếu ớt không có cảm giác an toàn cần nhất, khát cầu nhất trong thời đại này.

Ai mà không bị sự chính trực mạnh mẽ này khiến cho khuất phục chứ.

Trái tim Lâm Vãn Ngư nảy lên điên cuồng, dòng máu sục sôi, sau đó cố ép bản thân dời tầm mắt, nhắm mắt lại. Giống nhau cả thôi, đừng có mơ mộng làm gì, tất cả những người gọi là nhân sĩ chính đạo này, ai ai cũng giống nhau cả.

“Chủ nhân.” Một người đàn ông trung niên đi tới qua con cầu nhỏ, Thang Kiệt cất lời: “Tống Sư Yểu là trở ngại lớn nhất trong sự nghiệp của chúng ta, nhất định phải nghĩ cách trừ khử cô ta mới được!”

“Ông định trừ khử cô ta như thế nào?” Lâm Vãn Ngư nói: “Ông có cách gì để trừ khử được một khôi thủ chính đạo như vậy?”

Thang Kiệt nói: “Chủ nhân, ma quỷ đúng thật là rất khó làm tổn thương cô ta, cô ta thực sự quá mạnh. Nhưng lúc tôi tính một quẻ về cô ta, phát hiện được nhược điểm lớn nhất.”

Lâm Vãn Ngư: “Nhược điểm gì?”

Trông Tống Sư Yểu không hề có nhược điểm nào.

Thang Kiệt: “Sắc.”

Lâm Vãn Ngư sững sờ: “Cái gì?”

Thang Kiệt nói: “Tôi cũng không dám tin, nhưng tôi tính bằng phép tính thiên tinh rất nhiều lần. Nhược điểm duy nhất của Tống Sư Yểu, đúng thật là nam sắc. Có thể cô ta giống với những nhân sĩ chính đạo kia, bề ngoài thì chính trực, nhưng sau lưng lại bẩn thỉu đáng ghê tởm vô cùng.”

Lâm Vãn Ngư nhíu mày, vô thức không tin, nhưng sau đó anh ta sững sờ, vì sao lại không tin? Anh ta mới gặp Tống Sư Yểu có mấy lần? Cái gọi là nhân sĩ chính phái kia, ở mộ Lăng Vương còn không phải vì nước vì dân, có thể hy sinh bản thân à? Nhưng sau lưng thì chuyện ích kỷ đáng ghê tởm nào cũng làm được.

“Vậy thì ông thử đi.” Lâm Vãn Ngư nói.

Thang Kiệt nghe lệnh rời đi.

Trong phòng livestream chương trình phát xét, người xem cũng bị mê hoặc cho lú lẫn đầu óc, đẹp trai quá ngầu quá. Tống Sư Yểu tập này, vừa mở màn đã lớn mạnh như vậy, phán xét cô ấy ư? Ai xứng? Phán xét nổi không?

Đương nhiên, cũng có khán giả cảm thấy rất khó chịu.

/Tập này kiểu quái gì vậy, Tống Sư Yểu hay ho lắm à?/

/Đạo diễn Lương Kiều đâu rồi? Vẫn không nghĩ cách à?/

/Ngoài đời thực cô ta là một tội phạm, trong đây lại trở thành đại anh hùng được ngưỡng mộ, có phải có gì đó không đúng không?/

/Có gì mà không đúng? Vụ án của Tống Sư Yểu có ẩn tình, có thể ngoài đời thực cô ấy vốn là anh hùng rồi, chỉ là do bị hại mà thôi!/

/Có gì mà không đúng hả? Không đúng chỗ nào? Cô ấy lừa người à? Không phải thực lực của cô ấy đang bày ra đó sao? Người ta làm khôi thủ chính đạo dựa vào bản lĩnh, khó chịu à? Khó chịu thì nhịn đê/

Ekip chương trình bó tay không biết làm sao, Lương Kiều gọi điện thoại cho chuyên gia thiết lập cơ thể này của Tống Sư Yểu, tức giận sắp không kìm nổi nữa.

“Thiên linh căn của cô ta thực sự đã chết rồi sao?”

“Chết rồi.”

“Không có khả năng sống lại à?”

“Trong quy tắc của thế giới, linh căn chết thì chính là chết, không thể sống lại được.”

“Vậy không có linh căn, có thể tu tiên không?”

“Không thể.”

“Vậy vì sao Tống Sư Yểu lại lợi hại như vậy?!” Lương Kiều phát rồ.

Đừng nói là Lương Kiều, đến cả đội ngũ chuyên gia xây dựng mô hình phó bản thế giới thực tế ảo này cũng rất hoang mang. Bọn họ kiểm tra đi kiểm tra lại quy tắc thế giới mà mình đặt ra, xác nhận là không có sai sót.

Bí tịch Kiếm tu là khó nhất, bởi vì mới đầu bọn họ không định để Kiếm tu thực sự xuất hiện trong thế giới này, điều này sẽ phá hỏng sự cân bằng trong đó. Giống như bây giờ vậy, Kiếm tu quá lợi hại, trông mấy môn phái khác chẳng khác nào rác rưởi. Nếu như không phải trong đội ngũ có người theo chủ nghĩa hoàn hảo, cảm thấy trong thế giới tu tiên không có Kiếm tu thì không hoàn mĩ, chứng OCD* của anh ta không chịu nổi, thì bọn họ còn định không thiết kế Kiếm tu.

(*: rối loạn ám ảnh cưỡng chế)

Còn Tống Sư Yểu, bọn họ cũng thiết kế hoàn toàn theo yêu cầu của Lương Kiều, vì sao lại như vậy chứ? Bọn họ nhất thời cũng không nghĩ ra, chỉ có thể tạm thời kết luận rằng, Tống Sư Yểu quá thông minh, chắc là cô ta đã tìm được lỗ hổng mà bản thân bọn họ cũng không phát hiện ra.

“Lỗ hổng?” Lương Kiều lập tức nâng cao giọng.

Chuyên gia thiết lập cơ thể ở đầu dây bên kia hơi bất mãn: “Có lỗ hổng không phải là bình thường sao? Trang web nào mà không cần thời gian để tu sửa lỗ hổng chứ?”

Khác biệt ở chỗ, lỗ hổng của những trang web kia có thể tu sửa, còn loại của bọn họ ấy mà, phát hiện ra lỗ hổng cũng không thể tu sửa được. Lúc thế giới thực tế ảo hoạt động, bên ngoài không thể nhúng tay vào.

Lương Kiều không dám đắc tội với chuyên gia thiết lập, chỉ có thể nhịn cục tức nói xin lỗi rồi cúp máy.

Nhưng anh ta thực sự không thể chấp nhận được, kịch bản ở hai tập trước của Đàm Uy tốt xấu gì cũng phát huy được một chút tác dụng, phán quan minh tinh cũng có tác dụng. Nhưng đến lượt anh ta, rõ ràng là đã dùng tới cả phó bản bất bình thường rồi, còn tưởng rằng có thể gây khó khăn cho Tống Sư Yểu, kết quả là không hề khó, ngược lại còn mở đường cho Tống Sư Yểu đi lên đỉnh cao!

Nhưng cho dù anh ta không thể chấp nhận được, thì sự thật vẫn rành rành ngay trước mắt, cú vá mặt bôm bốp kia cũng không chịu dừng lại.

Thế giới bất bình thường, nhất là loại thế giới ma quỷ như thế này, đúng thật là hệ số nguy hiểm khá cao, nhưng nguy hiểm cao thì báo đáp cũng cao.

Trong thế giới bình thường, tất cả đều bình thường, bạn không thể chơi trò gian lận, học được bất cứ thứ gì đều phải cố gắng học từng chút một thì mới có thể có được. Nhưng thế giới bất bình thường thì lại khác, quy tắc do các chuyên gia thiết kế mô hình đặt ra, một khi tìm được chốt mở tăng cấp là lập tức có thể gian lận.

Nhưng cấu tạo cơ thể của Tống Sư Yểu lại khác, tuy cô bất ngờ tìm được chốt mở này, nếu như cô có linh căn, cũng sẽ nhảy vọt lên trở thành người lợi hại nhất. Nhưng cô không hề có linh căn, bởi vậy mà chốt mở này không có tác dụng đối với cô.

Đương nhiên, cô có thể nói chốt mở này cho huynh đệ cùng sư môn, để bọn họ tiến bộ nhanh chóng, nhưng đương nhiên cô sẽ không nói với bọn họ.

Sao có thể nói với bọn họ được, trong thế giới này, bọn họ sẽ khiến cô từ nhỏ đã bị ghim lên cao, bị bạo lực mạng, bị trầm mình trong cảm giác rơi từ trên cao xuống vũng bùn lầy. Đã vậy thì cô phải trở thành trung tâm của vũ trụ, được cả thế giới yêu thương.

Tống Sư Yểu ngồi trên máy bay, dùng khăn chậm rãi lai Kiến Tuyết, lưỡi kiếm phản chiếu ánh sáng, dừng lại trong đôi mắt cô. Những hành khách khác ở khoang hạng nhất, thi thoảng lại quét mắt sang, vừa căng thẳng vừa nóng lòng.

Kịch bản của Lương Kiều à, cô không thích đâu, vẫn nên theo kịch bản của cô đi.

Tống Sư Yểu hơi cong mắt.

“Chào cô, cô Tống Sư Yểu.” Một giọng nói tràn ngập từ tính vang lên.

Tống Sư Yểu quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai trông rất yêu nghiệt, đôi mắt đào hoa đa tình, giống như đang phóng điện vậy: “Xin hỏi tôi có thể ngồi bên cạnh cô không?”

Phòng livestream của chương trình phán xét đã kêu gào ầm ĩ, NPC này, đẹp trai quá đáng luôn đó!!!

Nhưng Tống Sư Yểu lại cất giọng nói “thẳng nam sắt thép”: “Đây là khoang hạng nhất, không có vé thì không ngồi được.”

Trai đẹp xấu hổ: “... Tôi là fans của cô, thực sự vô cùng thích cô.”

Tống Sư Yểu: “Cảm ơn, tôi cũng rất thích bản thân mình.”

Trai đẹp: ... Thế này thì tán tỉnh kiểu gì.

Tống Sư Yểu bắt đầu phát hiện ra rằng, hoa đào trong hành trình của mình trở nên nhiều hơn rồi.

Cũng không phải trước đây cô không có hoa đào, nhưng hoa đào xuất hiện gần đây, bề ngoài đều vô cùng đẹp, hơn nữa còn đủ loại hình khác nhau. Kiểu hoa hoa công tử yêu nghiệt, sinh viên đại học trong sáng hào sảng, đàn ông bá đạo hoang dã, trai đẹp văn nhã bại hoại thậm chí là shota đủ kiểu. Tóm lại là tất nhiều loại hình, phong cách vô cùng đầy đủ, khiến Tống Sư Yểu không thể không nghĩ rằng đang có người chơi trò mỹ nam kế gì đó với cô.

Ekip chương trình à? Ekip chương trình đã hết mưu kế tới mức phải dùng tới mỹ nam kế ư? Không, không giống lắm, chắc hẳn Lương Kiều không đến mức làm việc vô dụng như thế này đâu.

Khán giả chương trình phát xét cất tiếng thét chói tai, gào thét nữ vương có thể mở hậu cung được rồi, hận không thể để Tống Sư Yểu nhận hết, vứt cả Giang Bạch Kỳ ra sau đầu luôn. Nhưng lần nào Tống Sư Yểu cũng từ chối như một thẳng nam thẳng hơn ống thép, khiến bọn họ tiếc nuối không thôi.

/Ôi, Yểu Yểu chỉ thích kiểu như Giang Bạch Kỳ thôi/

/Xin đó, mấy tên đàn ông đẹp thì đẹp thiệt, nhưng chỉ đẹp thôi thì bình thường quá, Kỳ Kỳ mới là đặc biệt nhất không thể thay thế được nhất!/

/Đúng đó, tôi còn sợ cô ấy sẽ không nhịn được cơ, kết quả là Yểu Yểu chung tình thật đó/

/Cho nên ấy à, sao trong hiện thực Tống Sư Yểu có thể cưỡng gian một thiếu niên chẳng hề phù hợp với thẩm mỹ của cô ấy chứ!/

Lại một người thất bại khi dùng mỹ nhân kế nữa quay về báo cáo tình hình, Thang Kiệt vô cùng hoang mang.

“Tôi tính thêm một lần nữa... điểm yếu của Tống Sư Yểu, thực sự là sắc mà! Phép tính thiên tinh không thể sai được, vì sao chứ? Rốt cuộc Tống Sư Yểu thích kiểu như thế nào?”

Lâm Vãn Ngư nghe thấy vậy, không biết vì sao trong lòng lại hơi thả lỏng.

Thang Kiệt nhìn sang chủ nhân, chủ nhân của ông ta cũng là một người đàn ông đẹp trai hiếm có khó tìm trên thế gian này, cũng rất nổi tiếng, cho dù hai chân tàn tật cũng có rất nhiều phụ nữ gào thét muốn sinh con cho anh ta. Hơn nữa nghe nói còn có một số người thích vẻ đẹp tàn tật.

Nghĩ đi nghĩ lại, ông ta bỗng nhiên nói ra lời đại nghịch bất đạo: “Chủ nhân, hay là... ngài thử xem?”

“Vớ vẩn!” Lâm Vãn Ngư quát.

Vẻ mặt Thang Kiệt biến sắc, vội vàng cúi đầu: “Xin chủ nhân tha tội.”

Lâm Vãn Ngư không so đo nữa: “Ông cử ra nhiều người như vậy, cô ta chắc chắn đã nghi ngờ rồi, đừng có rút dây động rừng thêm nữa, lui xuống đi.”

“Vâng.” Thang Kiệt lui xuống.

Trong đầu Lâm Vãn Ngư bỗng nhiên quanh quẩn câu nói Thang Kiệt bảo anh ta thử quyến rũ Tống Sư Yểu, sau đó anh ta lắc đầu, đúng là vớ vẩn. Nhược điểm của Tống Sư Yểu là sắc ư? Quá vớ vẩn.

...

Tống Sư Yểu hoàn thành sáu đơn hàng nhiệm vụ, trong quá trình còn phát hiện ra một chuyện thông qua một Đan tu, thế là cô còn tiện đường đi tới mấy Đan tông, mượn đọc bí tịch của bọn họ.

Điều này khiến khán giả vô cùng hoang mang, không hiểu sao một Kiếm tu lại đi đọc bí tịch Đan tông làm gì? Người của Đan tông cũng tò mò không biết vì sao Tống Sư Yểu lại mượn đọc bí tịch của bọn họ, bí tịch của bọn họ chỉ có bọn họ đọc hiểu được thôi, người ngoài không thể nào biết được những loại cây cỏ thuốc trong sách là gì. Hơn nữa hệ thống tu luyện của Kiếm tu và Đan tu khác nhau, Tống Sư Yểu là người của Kiếm tông, trừ khi tẩy sạch thụ ấn của tông môn, nếu không cũng không thể tu luyện được bí tịch của Đan tông. Bởi vậy bọn họ cũng không để ý tới việc cho thiên tài siêu cấp như cô thể diện, để cô được đọc.

Nhưng bọn họ đợi rồi lại đợi, cuối cùng vẫn không đợi được cái ngày Tống Sư Yểu trở thành Đan tu, cũng vĩnh viễn không biết Tống Sư Yểu đọc bí tịch của bọn họ để làm gì.

Tống Sư Yểu đi chuyến này tốn không ít thời gian, cuối cùng quay về thủ đô, để tránh thoát được những người sùng bái phiền phức, vừa xuống máy bay cô đã ngự kiếm bay đi, tới phủ Quốc sư đón người.

Phủ Quốc sư cách phủ Tổng thống không xa, bên ngoài có binh sĩ canh giữ, trên đường thường có quân đội đi tuần tra.

Tống Sư Yểu ngự kiếm tới bên ngoài đường chính thì dừng lại, Lâm Vãn Ngư đã dặn dò trước, mà Tống Sư Yểu lại là nhân vật lớn đang hót hòn họt trên toàn đế quốc, đương nhiên là lập tức có người dẫn đường.

“Mời cô đợi một chút, Quốc sư đang đánh cờ với Tổng thống trong phủ Tổng thống, giờ tôi sẽ cho người đi mời.” Trong phủ Quốc sư, quản gia mặc vest đuôi tôm lễ nghi hoàn mỹ nói.

“Không cần đâu, tôi dẫn Giang Bạch Kỳ đi luôn.” Tống Sư Yểu nói: “Ông dẫn đường cho tôi là được.”

Tống Sư Yểu nói như vậy, quản gia do dự một chút rồi cuối cùng quyết định không đi gọi nữa.

Tống Sư Yểu đánh giá phủ Quốc sư, không giống như phủ Tổng thống sẽ đổi chủ nhân mấy năm một lần, phủ Quốc sư luôn có chủ nhân cố định, cô vừa xem vừa hờ hững nói: “Có hơi lạnh lẽo nhỉ. Người hầu cũng chẳng có mấy người.”

Quản gia nói: “Đúng vậy, trong phủ ngoài Quốc sư ra, cũng chỉ còn lại mấy người hầu chúng tôi thôi.”

“Tôi nghe nói người nhà của Quốc sư đều qua đời trong trận chiến với vợ chồng nhà họ Giang vào ba mươi năm trước rồi à?”

Quản gia thở dài một tiếng, nói rằng: “Đúng vậy, đáng thương cho Quốc sư khi đó vẫn còn là đứa trẻ, mới có bốn tuổi, tuổi còn nhỏ đã phải chịu nỗi đau mất đi ba mẹ, còn phải cố gắng học tập để thừa kế nhà họ Lâm nữa, có thể trưởng thành xuất sắc như bây giờ, thực sự không dễ dàng gì.”

Thời gian gần đây quản gia mơ hồ cảm thấy tiên sinh nhà bọn họ có tình cảm khác lạ với Tống Sư Yểu, trong mắt ông ta đây là đối tượng không thể nào tốt hơn được nữa. Xinh đẹp chính nghĩa, còn là khôi thủ chính đạo, thân phận tôn quý, so với anh ta thì vô cùng phù hợp. Bởi vậy lúc này không nhịn lòng được bắt đầu kể khổ cho Quốc sư, muốn kéo được chút thiện cảm.

Nhưng lại không ngờ rằng đã rơi vào cạm bẫy của Tống Sư Yểu.

“Đúng là không dễ dàng gì, tôi còn nhờ anh ta giúp tôi chăm coi kẻ thù là Giang Bạch Kỳ nữa, đúng là tôi sơ sót, đôi chân của anh ta cũng là vì Giang Bạch Kỳ à?”

Quản gia: “Không phải đâu, buổi sáng một ngày nào đó tỉnh dậy thì đột nhiên bị như vậy. Vì ác khí xâm nhập vào cơ thể, nếu như có cách loại bỏ được ác khí trong đầu gối ngài ấy, thực ra ngài ấy có thể đứng lại được.”

“Nếu như anh ta không nhịn lòng được mà đánh Giang Bạch Kỳ mấy trận, tôi cũng không để ý đâu.” Tống Sư Yểu nói, đôi mắt hơi híp lại.

Quản gia vội vàng nói: “Quốc sư không phải người như vậy, Quốc sư chưa bao giờ đánh anh ta cả, cũng không để bất kỳ ai động vào anh ta.”

Tống Sư Yểu gật đầu, cụp mắt xuống im lặng suy nghĩ, không nói gì nữa.

Quản gia dẫn Tống Sư Yểu tới một căn nhà độc lập, căn nhà cổ xưa xây dựng trên một hình bát quái, bốn góc mái hiên có treo chuông, nhưng chuông kia dù bị gió thổi cho lắc lư cũng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Nhà họ Lâm vẫn luôn là gia tộc trấn quốc, tuyệt học của gia tộc cũng lợi hại hơn những môn phái khác, không nhận đệ tử không truyền ra bên ngoài. Đáng tiếc là hình như cũng chính vì lợi hại cho nên vẫn luôn chỉ truyền cho một người, bởi vậy sau khi ba mẹ Lâm Vãn Ngư chết trong trận quyết đấu với vợ chồng nhà họ Giang, nhà họ Lâm chỉ còn lại một mình Lâm Vãn Ngư.

Cũng không có ai có thể dạy anh ta, đều dựa vào việc tự mình học. Lâm Vãn Ngư có thể thừa kế được ngôi vị Quốc sư, chứng minh anh ta đúng thật là thiên tài.

Đẩy mở cánh cửa ra, quản gia không đi vào theo, nhắc nhở Tống Sư Yểu rằng: “Cô Tống, anh ta bị xích. Đây là chìa khoá.”

Giang Bạch Kỳ rất tà môn, rõ ràng ở trong phòng, bọn họ cũng biết anh bị khóa, nhưng mỗi lần mang cơm tới đều có cảm giác anh không ở trong phòng, không thể tìm thấy anh ngay lập tức, cứ phải tìm theo sợi xích mới nhìn thấy được anh. Nhưng khi hỏi Lâm Vãn Ngư, Lâm Vãn Ngư lại nói Giang Bạch Kỳ trời sinh đã như vậy, không có cảm giác tồn tại, không phải tà thuật gì cả.

Tống Sư Yểu nhận lấy hộp gỗ nhỏ mà quản gia đưa tới, tự mình đi vào bên trong, Giang Bạch Kỳ đang nằm trên giường ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tống Sư Yểu.

Lâm Vãn Ngư đang đánh cờ vây với Tổng thống ở phủ Tổng thống, đột nhiên nhìn thấy Tống Sư Yểu, bàn tay đang hạ cờ bỗng dừng lại.

TYT & Lavender team
Chương kế tiếp