[CaoH/NP] Bọn Đàn Ông Này Có Độc

Chương 34
Chương 96

Đến khi mọi người trong đoàn phim tan cuộc thì Tả Ninh sớm đã uống tới say mèm, nhưng cũng không hề ngủ thϊế͙p͙ đi mà ngược lại còn đặc biệt làm ầm ĩ.

“Đi tìm chết đi, đồ khốn nạn, tôi hận bà!”

“Bà mới là người bán bảo hiểm, cả nhà bà đều bán bảo hiểm!”

“Sao mọi người không uống? Cái này uống rất ngon, cụng ly!”

“Tôi là người nói được thì làm được, nói nhận phạt là nhận phạt, tất cả… Tôi đều uống hết rồi nha.”

“Sao không ai uống rượu cùng tôi hết vậy? Bà ta không thương tôi, các người cũng không cần tôi…”

Nghe giọng nói lúc cao lúc thấp của cô, Văn Khải An không khỏi có chút lo lắng, nhìn cô bây giờ còn say hơn cả lần trước khi ở quán bar.

Nhưng anh cũng biết mình không có lập trường để quan tâm cô, huống chi cô cũng sẽ về khách sạn của đoàn làm phim, lý do để anh chăm sóc cô cũng không có, vì thế anh chỉ có thể mang theo Văn Niệm Tình yên lặng rời đi.

Thu Dật Mặc nhìn Tả Ninh thật lâu, cuối cùng cái gì cũng không nói, một mình trở về nhà.

Thu Dật Bạch cùng Cao Hạ lại là bên trái bên phải dìu Tả Ninh về phòng, trong cả quá trình cô vẫn luôn la hét muốn uống, hai người đàn ông trưởng thành cũng xém chút không kéo được cô.



Thang máy dừng lại ở tầng 42, cửa vừa mới mở ra, bọn họ đã nhìn thấy Du Hạo Nam đứng chờ sẵn ở bên ngoài.

Trước khi đoàn phim còn chưa tan tiệc, Du Hạo Nam đã gọi điện đến cho Tả Ninh, là Thu Dật Bạch nhận máy, tuy rằng anh rất khó chịu, nhưng vẫn kể lại tình huống của cô theo đúng sự thật.

Nhìn con mèo nhỏ đã uống say mà vẫn còn giương manh múa vuốt, Du Hạo Nam nhanh chóng đến gần, một tay ôm cô vào lồng ngực của mình xong lại dùng ánh mắt tràn đầy chán ghét quét qua Thu Dật Bạch và Cao Hạ.

Tuy Tả Ninh vẫn không an phận, nhưng đã nhận ra Du Hạo Nam đã tới, cô cũng ôm anh rồi ngước khuôn mặt ửng hồng nhìn anh: “Anh đã đến rồi?”



Cô vừa mở miệng, mùi rượu phả vào mặt khiến Du Hạo Nam nhíu mày: “Sao lại uống nhiều như vậy?”

“Không nhiều lắm mà, em còn chưa có say đâu.” Tả Ninh đung đưa cánh tay Du Hạo Nam làm nũng: “Anh uống rượu với em được không? Bọn họ đều không cho em uống, thật đáng ghét…”

Một chút tức giận vừa dâng lên trong lòng ngực lại bị dáng vẻ này của cô làm cho tiêu tan không còn chút nào, Du Hạo Nam bất đắc dĩ thở dài một tiếng rồi xoa xoa đầu cô: “Đi thôi, anh đưa em về.”

“Về nhà sao?” Cô giống như một đứa trẻ tò mò chớp chớp đôi mắt to tròn: “Anh tới đón em về nhà sao?"

“Ừ, về nhà.”

“Em phải về nhà.” Cô ngã vào trong ngực anh xong không ngừng cọ xát: “Anh nhanh lên, đưa em về nhà đi, em phải về nhà…”

“Ừ.” Du Hạo Nam dịu giọng rồi trực tiếp bế cô lên, cũng mặc kệ hai người đàn ông vẫn đang đứng bên cạnh, anh một lần nữa ấn thang máy đi vào.

Sau giờ tăng ca Du Hạo Nam đã vội vàng lê thân thể mệt mỏi tới đây, cho nên mang theo tài xế, thành ra thuận lợi cho anh chăm sóc Tả Ninh ở ghế sau.

Từ sau khi nghe anh nói sẽ về nhà, Tả Ninh đột nhiên an tĩnh lại, cũng không còn ồn ào muốn uống rượu nữa, chỉ là vẫn còn đặc biệt dính người, ôm lấy cánh tay anh mãi không chịu buông, đầu cũng tiếp tục dựa vào lòng ngực anh.

“Em đã sớm không còn nhà nữa rồi, về nhà thế nào đây?”

Ngay khi Du Hạo Nam cho rằng cô đã ngủ, cô lại đột nhiên nói một câu như vậy.

Cảm nhận được một mảng dính ướt trêи áo sơmi, anh cúi đầu nhìn thì mới phát hiện người trong ngực mình đã rơi lệ đầy mặt.

Đây là lần thứ hai cô lộ ra vẻ yếu ớt trước mặt anh.

Thấy cô cuộn tròn người lại thút thít, Du Hạo Nam chỉ cảm thấy ngực có chút đau đớn, đôi tay lại ôm chặt cô thêm vài phần, anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt cô.



“Du Hạo Nam…” Cô vươn đôi tay câu lấy cổ anh, kề sát vào tai anh và thấp giọng cười nói: “Em nói cho anh nghe một bí mật.”

“Được, em nói đi, anh nghe.”

“Anh biết cha ruột của em là ai không?” Trong con ngươi tràn ngập hơi nước của cô mang theo chút tự giễu: “Nói ra em sợ sẽ dọa đến anh, người kia rất nổi tiếng đó, ông ta tên là… Trịnh —— Thành —— Hoa.”

Những chuyện này, Du Hạo Nam đã sớm biết, cho nên trêи mặt cũng không biểu hiện ra quá nhiều kinh ngạc, chỉ lẳng lặng mà chờ cô tiếp tục nói hết.

“Anh vậy mà không giật mình ha?” Tả Ninh dường như có chút ảo não, cô cúi đầu trầm mặc, thế nhưng vẫn còn nở nụ cười: “Em biết mà, anh không tin. Nghĩ lại cũng đúng, có ai lại tin chứ? Người kia, đã từng là ông trùm chính trị oai phong một cõi, làm sao em lại có thể là con gái ông ta được, đúng không?”

Du Hạo Nam lắc lắc đầu: “Anh tin, chuyện đó... Anh đã biết rồi.”

“Anh biết rồi?” Tả Ninh tiếp tục ngây ngô cười nhìn anh: “Vậy anh không ghét em sao?”

“Vì sao anh phải ghét em?”

“Em là con gái của tù nhân đó, cha ruột của em vì tham ô nhận hối lộ nên bị phán tù chung thân, anh trai và chị gái em, tất cả đều ở trong tù, còn mẹ ruột của em… mẹ em…” Nói tới đây, cô lại đột nhiên khóc rống lên: “Em không có mẹ, em vốn dĩ không có mẹ, cái gì em cũng không có…”

“Em còn có anh, không có việc gì, ngoan, không khóc nữa……”

Đêm nay, Tả Ninh giống như con mèo nhỏ đáng thương bị người ta vứt bỏ. Bất kể là ở trêи xe hay là trở lại biệt thự, cô đều ôm chặt cánh tay của Du Hạo Nam như cọng rơm cứu mạng, gắt gao túm lấy, dính sát vào, như thế nào cũng không chịu buông ra.

Đêm nay, Du Hạo Nam rất khó khăn mới giữ được bình tĩnh, vẫn luôn ôm cô, an ủi cô, thẳng cho tới lúc cô sụt sùi chìm vào giấc ngủ.

Chờ ngày hôm sau cô tỉnh lại thì đã là giữa trưa, trêи giường lớn chỉ có mình cô, cô cho rằng Du Hạo Nam đã đi làm cho nên buồn bã ỉu xìu xuống giường, bước vào phòng tắm.

Tối hôm qua có một trận làʍ ȶìиɦ hoang đường với Thu Dật Bạch, dù chưa để lại dấu vết gì trêи người cô, nhưng đã khắc thật sâu vào trong lòng, đáy lòng cô tràn đầy cảm giác tội lỗi khó nói, làm sao cũng không vứt đi được.

Giơ vòi sen để nước ấm chảy xuống từ đỉnh đầu, cô nghĩ đến đủ mọi cách để thẳng thắng nói chuyện với Du Hạo Nam, cuối cùng cái nào cũng bị cô tự phủ định.

Trêи đời này có lẽ sẽ không có người đàn ông nào chịu được loại chuyện này đúng không, huống chi là người luôn kiêu ngạo như Du Hạo Nam.

Cô cứ ngu ngốc nghĩ rằng hai người có thể mặt đối mặt bình thản nói chuyện, tới lúc gặp thật rồi thì chỉ có mỗi cô là chột dạ không biết phải làm sao.

Tắm xong, cô đi xuống lầu mới phát hiện cái người chưa một lần bước vào phòng bếp kia đang vụng về bận rộn nấu ăn.

Hình như anh tra tài liệu hướng dẫn trêи mạng, cầm cái muỗng khuấy trong nồi một hồi, ngẫu nhiên còn nhìn điện thoại vài lần và thường xuyên nhăn mày lại.

“Dậy rồi?” Nhìn thấy cô, Du Hạo Nam càng thêm ảo não, thậm chí trong mắt hiện lên vài tia xấu hổ: “Anh định nấu cho em ít cháo dinh dưỡng, chỉ là… hình như nấu thành cơm rồi…”

“Như vậy vẫn ăn được mà!” Tả Ninh nhào lên ôm eo anh, cô úp mặt vào ngực anh khiến anh không nhìn thấy biểu tình chột dạ của cô.

Anh hôn lên cái trán của cô: “Chúng ta vẫn là đi ra ngoài ăn đi, đối với mấy chuyện như nấu ăn anh thật sự không có thiên phú.”

“Hôm nay là thứ hai, anh không đi làm sao?”

“Tối hôm qua em uống nhiều như vậy, anh không yên tâm, bây giờ cảm giác thế nào? Có đau đầu không?”

“Không đau.” Bởi vì úp đầu vào trong lòng ngực anh, tiếng nói của cô nghe có chút rầu rĩ.

Rất nhiều người không hề nhớ được chuyện mình đã làm sau khi uống say. Tả Ninh lại ngược lại, cho dù khi đó cô có sử dụng chất cồn, không khống chế được mà mà nói rất nhiều lời, làm rất nhiều chuyện, nhưng thật ra trong đầu cô vẫn luôn giữ lại một chút tỉnh táo cuối cùng, ít nhất hiện tại cô vẫn có thể nhớ rõ, tối hôm qua Du Hạo Nam vô cùng bao dung và cưng chiều cô.

Thấy sau khi cô say rượu tỉnh dậy cũng chẳng khác gì đêm qua, vẫn như con mèo nhỏ cọ trong ngực an, Du Hạo Nam không khỏi cười khẽ ra tiếng: “Làm sao vậy?”

Cô ngẩng đầu, nhón mũi chân nhanh nhẹn hôn một cái lên môi anh: “Em không muốn ăn cơm trưa, em muốn ăn anh.”

Chương 97: Em Muốn Ăn Anh

4 chữ ngắn ngủn, chỉ trong nháy mắt lập tức đã có thể làm bộc phát ngọn lửa ȶìиɦ ɖu͙ƈ của Du Hạo Nam.

Trêи thực tế tối hôm qua nhìn thấy dáng vẻ sau khi say rượu chọc người trìu mến kia của cô, anh cũng đã hận không thể đè cô ở dưới thân mà hung hăng yêu thương, chỉ là vì bận tâm tới cảm nhận của cô, cho nên anh vẫn luôn chịu đựng.

Hiện giờ cô lại quyến rũ trần trụi như vậy, anh tin tưởng chỉ cần là đàn ông thì đều sẽ không nhịn được.

Cô vừa mới tắm rửa xong, trêи người còn khoác chiếc áo tắm dài to rộng của đàn ông, bởi vì động tác ôm nhau vừa rồi của hai người nên thắt lưng bên hông cô bị nới lỏng một chút, cổ áo trực tiếp mở rộng, lộ ra hơn phân nửa bầu иɦũ ɦσα tròn trịa, thậm chí một bên đã có thể mơ hồ nhìn thấy quầng иɦũ ɦσα hồng nhạt.

Chất vải của chiếc áo tắm dài cực kỳ mỏng manh, vừa rồi khi cô vùi đầu ở trong lòng ngực anh, hai nụ hoa còn cọ vào ngực anh thông qua chiếc áo ngủ bằng tơ lụa. Hiện giờ bị ánh mắt như lửa nóng của anh nhìn chăm chú, đỉnh hồng mẫn cảm vậy mà lại dần dần đứng thẳng lên, có thể nhìn thấy hai điểm nhỏ nhô lên phía trêи áo tắm dài.

ɭϊếʍ ɭϊếʍ khóe môi khô khốc, Du Hạo Nam bế cô lên rồi sau đó đặt cô ở trêи mặt tủ bát bóng loáng, chiếc áo tắm dài vốn khoác lỏng lẻo chỉ bị tùy ý lôi kéo đã hoàn toàn rơi xuống, lót ở dưới ʍôиɠ cô.



Nhìn khối thân thể trần trụi như tuyết trắng trước mắt này, Du Hạo Nam chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc, anh cúi xuống ʍút̼ mạnh cánh môi Tả Ninh xong mới trầm giọng nói ở bên tai cô: "Không mặc nội y còn chưa tính, tắm rửa xong vậy mà ngay cả qυầи ɭót cũng không mặc, cố ý muốn quyến rũ anh?"

"Em tưởng anh đã đi làm rồi, dù sao thì cũng chỉ có một mình em ở nhà... Ưm..."

"Một mình ở nhà thì có thể không mặc qυầи ɭót sao?" Du Hạo Nam hung hăng hút nụ hoa phấn nộn trước ngực cô một ngụm rồi mơ hồ nói: "Xem ra tìm bác sĩ nữ cho em là đúng, chứ để một mình em ở nhà, anh thật sự không yên tâm."

Có chút cảm giác đau đớn tê dại từ bộ ngực truyền đến, Tả Ninh khẽ thở gấp vòng lấy cổ anh, để một bên иɦũ ɦσα bị vắng vẻ chậm rãi cọ xát ngực anh.

Cảm nhận được sự gấp gáp của cô, Du Hạo Nam đặt tay phải lên trêи lưng cô xong chậm rãi vuốt ve về phía trước, cuối cùng dừng lại trêи bên иɦũ ɦσα phải no đủ rồi không ngừng vuốt ve đè ép, để nhũ thịt trắng nõn ở trong tay mình biến hóa thành nhiều hình dạng khác nhau.



Nghe thấy cô vô thức rêи rỉ, anh trực tiếp dùng ngón trỏ phủ lên đầu иɦũ ɦσα nhỏ đã sớm nhô lên, sau đó xoay tròn trái phải, ấn trêи dưới, đồng thời môi lưỡi càng thêm ra sức mà khiêu khích nụ hoa bên kia.

"Ưm......" Cùng lúc đó, Tả Ninh rõ ràng cảm giác được giữa hai chân có thứ gì đó chảy ra, mà chỗ sâu trong hoa huyệt kia có một cảm giác hư không, càng khiến cô mở hai chân ra quấn lên eo anh, dùng chân tâm mẫn cảm cọ xát phần hông anh.

Bàn tay to lớn vẫn luôn nâng phần eo của cô theo da thịt non mịn chậm rãi lướt xuống, duỗi đến giữa hai chân cô xong nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được chỗ ướt át kia, giọng nói của anh càng thêm khàn khàn: "Đã ướt như vậy rồi? Sao em càng ngày lại càng mẫn cảm như thế?""Anh không thích sao?" Cô đã luồn đôi tay mình vào trong cổ áo Du Hạo Nam, không hề có kết cấu mà vuốt ve vai cùng sau cổ anh: "Bởi vì muốn anh nên mới ướt."

"Anh thích muốn chết!" Hô hấp của anh càng thêm dồn dập, Du Hạo Nam lại nhẹ nhàng cắn một ngụm lên đầu иɦũ ɦσα của cô, sau đó mới ngồi dậy, gần như thô lỗ mà kéo quần áo của mình xuống, cả người trần trụi giống như cô đứng ở trong phòng bếp còn bay hương cháo.

Tả Ninh đã thấy thân thể trần trụi của anh rất nhiều lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy đều sẽ làm hai mắt cô nóng lên, căn bản không thể rời mắt.

Anh không có cơ ngực với bắp tay khoa trương, nhưng cơ bắp toàn thân rất cân xứng, đặc biệt là bụng có đường cong rõ ràng, xứng với màu da lúa mạch, gợi cảm lại mê người không nói nên lời.

Đôi tay không tự chủ được mà sờ lên cơ bụng của anh rồi chậm rãi vuốt ve, Tả Ninh cũng không che dấu sự say mê trong mắt mình, cô chỉ lẩm bẩm nói: "Anh luyện ra như thế nào vậy? Thật muốn cắn một cái."Đầu ngón tay cô có chút lạnh lẽo, chạm vào da thịt ấm áp, chọc đến mức vật cứng giữa háng của anh càng thêm đứng thẳng.

"Cũng không phải em chưa từng cắn." Du Hạo Nam trực tiếp bắt lấy tay nhỏ của cô đặt ở trêи ƈôи ȶɦịt nổi đầy gân xanh: "Nhưng bây giờ, nơi này càng cần em hơn nữa."

Ngoan ngoãn nắm vật cứng kia vuốt ve trêи dưới hơn mười lần, nghe anh nặng nề thở dốc, Tả Ninh không khỏi cười ranh mãnh: "Anh chắc chắn nó chỉ cần tay của em sao?"

Dứt lời cô còn cố ý vặn vẹo vòng eo, mở rộng hai chân ra chút nữa, để tiểu huyệt thấm đẫm mật dịch hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà bại lộ ở trước mắt anh.



Du Hạo Nam chửi thầm một tiếng, kéo thân thể của cô tới bàn điều khiển rồi đỡ côn thịt giữa háng mạnh mẽ đâm vào.

"Nếu hôm nay lại không xuống giường được, vậy cũng là do em tự tìm." Anh vừa nhanh chóng thọc vào rút ra vừa thở hổn hển nghiến răng nghiến lợi mà nhìn bộ dáng hưởng thụ của cô: "Là em chủ động quyến rũ anh."

"Sao lại... Không xuống giường được, rõ ràng là... Ưm a... Là không xuống được khỏi bệ bếp..." Hô hấp của cô đã sớm rối loạn, vừa mở miệng chính là tiếng rêи rỉ động lòng người, nhưng cô vẫn mạnh mẽ chống đỡ tiếp tục trêu chọc anh: "Chúng ta còn chưa từng làm ở phòng bếp, thật kϊƈɦ thích..."

"Anh cũng chưa từng thấy em chủ động như vậy, cái này càng kϊƈɦ thích." Anh cúi đầu ngậm cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở của cô vào trong miệng mình, đầu lưỡi anh ở trong khoang miệng cô quấy loạn hơn nửa buổi mới lưu luyến mà rời đi, sau đó anh chuyển qua bên tai cô rồi thấp giọng thở dốc: "Có phải em chưa tỉnh rượu hay không?"

Vẻ xấu hổ kia của Tả Ninh lại bị phóng đại vô hạn ở đáy lòng, cắn cắn môi, cô tiếp tục rêи rỉ ra tiếng, chỉ cam chịu vấn đề của anh.

Bị vòng eo rắn chắc gợi cảm của anh kϊƈɦ thích thị giác, trong đầu Tả Ninh lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề khác: "Anh biết được thân thế của em từ khi nào? Và làm sao mà anh biết được?"

Không ngờ rằng cô còn nhớ rõ lời nói nghe thấy được sau khi uống say tối hôm qua, cả người Du Hạo Nam đều sửng sốt một chút, ngay cả hạ thể vẫn luôn vận động cũng bỗng nhiên dừng lại.

Theo bản năng mà tránh đi ánh mắt của cô, anh chỉ làm bộ không chút để ý nói: "Chẳng phải Thu Quốc Bình đã từng điều tra em sao? Trong lúc đó anh vô tình biết được."Lý do của anh cũng không có gì không ổn, chỉ là biểu tình né tránh quá mức rõ ràng, cho dù Tả Ninh đã bị kɧօáϊ cảm đánh sâu đến đầu óc quay cuồng, nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Có lẽ, cái gọi là thẳng thắn thành khẩn với nhau chỉ là trạng thái cô tự đặt ra, cô không làm được, anh cũng không làm nổi, cô càng không có tư cách đi chất vấn anh bất cứ thứ gì.

Nghĩ đến đây, Tả Ninh dứt khoát vứt tất cả suy nghĩ ra sau đầu, chủ động tiến lên ɭϊếʍ ʍút̼ đầu иɦũ ɦσα đứng thẳng trước ngực anh, thậm chí còn cố ý phát ra tiếng "Tấm tắc" sắc tình.

Bị kϊƈɦ thích như vậy, Du Hạo Nam lại bắt đầu thâm nhập mà đâm vào, không ngừng va chạm chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của cô."Ưm... Nhanh lên đi... Ưm... Chính là như vậy... A... Nơi đó... Nơi đó... A..." Ở dưới kɧօáϊ cảm kϊƈɦ thích, cuối cùng cô làm càn mà thét lên tiếng rêи rỉ chói tai.

Chương 98: Phía Dưới Lại Ướt

Tả Ninh càng ngày càng cảm thấy, một người đàn ông tràn đầy tinh lực lại không biết kiềm chế như Du Hạo Nam này thật sự rất đáng sợ.

Giống như bây giờ, cô đã bị anh đè ở trong phòng bếp cao trào ước chừng 5 - 6 lần liền, anh cũng đã bắn ra 2 lần, nhưng vẫn không hề có ý định dừng trận làʍ ȶìиɦ này lại.

Nhìn nhìn cự vật giữa háng mới mềm xuống không bao lâu lại cương cứng của Du Hạo Nam, Tả Ninh hữu khí vô lực mà híp mắt liếc anh: "Không mệt sao?"

"Phục vụ cho em, sao có thể mệt được cơ chứ?" Anh đắc ý nhìn cô nhướng mày, giọng điệu có vài phần vô tội: "Rõ ràng là anh xuất lực, sao mỗi lần đều là em kêu không được trước?"

"Sao em biết được?" Tả Ninh trừng anh một cái, cô lười biếng mà giương hai tay làm nũng: "Ôm em đi tắm rửa được không? Đừng làm nữa, phòng bếp đều bị biến thành như vậy, thật dơ."

Mắt nhìn bệ bếp và dưới mặt đất bị ɖâʍ dịch của hai người thấm ướt đến không ra hình dạng, cuối cùng Du Hạo Nam ôm Tả Ninh lên, vừa đi ra ngoài vừa cười nói: "Xem ra phòng bếp này thật sự không thích hợp để nấu cơm, về sau dứt khoát dùng để làʍ ȶìиɦ đi."

Tả Ninh mệt mỏi bất kham cũng không để ý tới lời anh nói, chỉ mềm mại dựa vào trong lòng ngực anh, nhưng mà anh vẫn chưa ôm cô vào phòng tắm, ngược lại cầm cái khăn lông sạch sẽ lót ở trêи bàn cơm rồi thả cô lên trêи đó.

"Du Hạo Nam, anh làm gì vậy? Đây là bàn ăn, phía dưới của em... Phía dưới còn chưa có lau đâu, sẽ làm dơ bàn."

"Dù sao cũng phải dọn dẹp, dứt khoát làm dơ cả chỗ này đi, đến lúc đó cùng dọn một lượt."

Bởi vì đang là kỳ an toàn, vừa rồi anh vẫn chưa mang áo mưa, nhưng tất cả cũng đều bắn ra bên ngoài, bây giờ chất lỏng chưa khô dọc theo hai đùi trắng nõn của cô chảy tới khăn lông, mà tiểu huyệt khẽ đóng mở giữa hai chân cũng vẫn phun mật dịch ra bên ngoài như cũ.

Hình ảnh ɖâʍ mĩ này, Du Hạo Nam nhìn đến ánh mắt âm u, giọng nói cũng càng thêm khàn khàn: "Chúng ta còn chưa thử làm ở nhà ăn."

Nhìn ƈôи ȶɦịt có kϊƈɦ cỡ kinh người kia ở giữa háng anh, Tả Ninh đã biết hôm nay như thế nào cũng không trốn thoát, cô dứt khoát nhận mệnh nằm xuống bàn và chỉ ủy khuất nói: "Dù sao em cũng không còn sức lực, anh tự mình làm đi."

"Với cái thể lực này của em, lần nào chả phải là tự anh làm?" Du Hạo Nam cười khẽ vỗ vỗ eo cô: "Xoay người lại, anh muốn tiến vào từ phía sau."

Tả Ninh vẫn luôn cảm thấy ngại ngùng với tư thế tiến vào từ phía sau, nhưng không thể phủ nhận, như vậy cũng đủ làm cho người ta thoải mái, cho nên cô cũng không bài xích nó.

Nhưng hôm nay nghe Du Hạo Nam vừa nói như vậy, cô không khỏi lại nghĩ tới tối hôm qua ở trong WC, cô cùng Thu Dật Bạch chính là lấy tư thế này để làm cái chuyện hoang đường kia.Hối hận, áy náy, tự trách... Những cảm xúc bị cô cưỡng chế đè nén lại lập tức nảy lên trong lòng, cô yên lặng nhìn Du Hạo Nam hai giây rồi đột nhiên mở miệng nói: "Đổi tư thế khác, được không?"

Nhìn dáng vẻ như là cầu xin của cô, lại nhìn nhìn mặt bàn cứng rắn, Du Hạo Nam mới ý thức được yêu cầu của mình có bao nhiêu không ổn, nếu để cho cô quỳ bò ở trêи mặt bàn lâu như vậy, đầu gối chẳng phải là hỏng luôn sao?

"Xin lỗi, là anh không suy nghĩ chu đáo." Du Hạo Nam cúi đầu hôn lên khóe miệng Tả Ninh xong ôm cô vào trong lòng ngực: "Chúng ta qua sô pha làm, nơi đó mềm, em sẽ không bị thương."

Thấy trong mắt anh tất cả đều là cưng chiều cùng thương tiếc, Tả Ninh càng cảm ngực khó chịu đến sắp không thở nổi: "Du Hạo Nam..."

"Làm sao vậy?"

Câu "Thật xin lỗi" nghẹn trong cổ họng cuối cùng vẫn không có thể nói ra miệng được, Tả Ninh do dự một lát rồi đột nhiên giương hai tay giống như bạch tuộc treo ở trêи người anh: "Phía dưới của em lại ướt rồi, thật muốn, anh mau cắm vào đi."

Nói trắng ra như thế, làm cho vật nóng bỏng của Du Hạo Nam vốn sưng to đứng thẳng lại nhịn không được run rẩy một chút, trêи đỉnh thậm chí đã tràn ra một ít chất lỏng màu trắng.

"Em cái tiểu yêu tinh này chính là thiếu làm!" Hung tợn nói xong câu này ở bên tai cô, Du Hạo Nam điều chỉnh tư thế ôm cô một chút rồi thúc eo một cái lập tức cắm côn thịt cực đại xỏ xuyên vào trong, chọc cho cô yêu kiều rêи rỉ liên tục.

"Muốn ở trêи sô pha, hay là về phòng?" Sau khi thỏa mãn mà than thở một tiếng, anh bế toàn bộ thân thể cô lên xong mở miệng hỏi.

"Nơi nào... Cũng được, đều nghe anh... A... Sắp... Ngã xuống..." Cảm giác thân mình đang trượt xuống, cô sợ tới mức gắt gao bám vào cổ anh.

Đường đi vốn chật hẹp lại bởi vì cô khẩn trương mà không ngừng co rút lại, Du Hạo Nam bị kẹp đến kêu lên một tiếng, mồ hôi từ giữa trán lăn xuống: "Thả lỏng chút, đừng kẹp chặt như vậy..."

"Anh muốn bắn rồi sao?" Tả Ninh cố ý nghịch ngợm mà chớp chớp mắt nhìn anh: "Muốn bắn thì bắn đi, em đang trong kỳ an toàn, cho phép anh bắn bên trong một lần."

Nhận được khiêu khích của cô, đôi tay Du Hạo Nam càng dùng sức ấn cái ʍôиɠ mềm mại cao vút, làm cho cơ thể của cô và anh càng dán chặt vào nhau, đồng thời thẳng lưng tăng nhanh tốc độ, một lần so với một lần thâm nhập sâu hơn mà thọc vào rút ra, cố ý va chạm vào điểm mẫn cảm của cô.



Thẳng đến khi cô nghẹn ngào xin tha, anh mới đắc ý nhìn cô: "Còn dám giễu cợt anh không?"

"Không... Không dám... A nha... Chậm... Chậm một chút... Sắp hỏng rồi..." Kɧօáϊ cảm cực hạn làm cho nước mắt cô không thể ức chế mà lăn xuống, theo gương mặt ửng hồng chảy tới trước ngực, sau đó lại bị anh cúi đầu nuốt vào miệng.

"Đây là em tự tìm, anh làm em đến ngày mai cũng không xuống giường được."

Lời nói tàn nhẫn của Du Hạo Nam quả thực không có sai, tuy còn chưa tới ngày hôm sau, nhưng mà khi đến chiều Tả Ninh đã giống như bị tê liệt, hai chân run tới mức không đi được, toàn thân vô lực, ngay cả đi toilet cũng phải để anh ôm đi.

Còn cái kẻ chủ mưu kia sau khi hung hăng lăn lộn cô một phen vậy mà còn có thể thần thanh khí sảng mà vào phòng làm việc mở video hội nghị, đối với chuyện này, Tả Ninh cũng thật sự là chịu phục.

Lúc chiều đã ngủ mấy tiếng, ngược lại bây giờ cô không ngủ được, chỉ có thể chán đến chết mà nằm ở trêи giường chơi di động.

Mới vừa mở WeChat ra thì liền lập tức nhìn thấy tin nhắn của Phương Kinh Luân gửi cho cô: Khi nào có thời gian rảnh, cùng nhau ăn một bữa cơm đi.

Tin nhắn được gửi đến từ 6 tiếng trước, mà khi đó, cô còn đang rêи rỉ phóng đãng ở dưới thân Du Hạo Nam.

Từ sau ngày gặp nhau ở bệnh viện tâm thần, cô và Phương Kinh Luân vẫn chưa từng liên hệ, nhưng cô cũng biết, chuyện nên đối mặt, cuối cùng vẫn trốn không thoát.

Suy tư một lát, cô trả lời: Mấy ngày nay mình đều rảnh, cậu chọn thời gian đi.

Không qua vài phút đã có tin nhắn đến: Được, vậy ngày mai sau khi tan tầm tôi tới đón em, có tiện gửi địa chỉ cho tôi không?

Tả Ninh: Không cần, mình gọi taxi đi là được, như vậy tương đối tiết kiệm thời gian.

Cùng Phương Kinh Luân xác định xong địa điểm, Tả Ninh lại tiếp tục chơi di động, mở Weibo ra nhìn bảng hot search, cả người cô đều sửng sốt một chút.

Cô vậy mà lại lên hot search, hơn nữa còn có liên quan đến Cao Hạ.



Lượng chia sẻ lớn nhất Weibo, trêи đó là 9 tấm ảnh chụp chung của Cao Hạ cùng Tả Ninh, đương nhiên bên cạnh bọn họ còn có 9 fan hâm mộ trêи mặt bị làm mờ.

Tiêu đề Weibo là: Fan CP rốt cuộc cũng nghênh đón mùa xuân, gương mặt của anh Cao Hạ và chị Tả Ninh thật sự rất xứng đôi, tôi là fan siêu cấp của đảng Ninh Nạ.

Quang minh chính đại mà kéo CP như vậy, Tả Ninh phỏng đoán bản thân khẳng định lại bị đám fans nhỏ kia của Cao Hạ mắng đến thương tích đầy mình, không ngờ rằng khi click mở bình luận, đứng đầu tất cả đều là tiếng trầm trồ khen ngợi.

"Quả thực là xứng đôi."

"Nhìn ánh mắt kìa, nếu nói hai người bọn họ không có gì với nhau, mẹ nó tôi sẽ phát sóng trực tiếp ăn bàn phím."

"Cảm giác Cao Hạ thật cưng chiều Tả Ninh là chuyện như thế nào?"

"Trời ạ, ngọt chết tôi rồi!"

Tả Ninh nghiêm túc nhìn hình ảnh, đặc biệt là cái bình luận hot nhất, lúc này mới ý thức được, bọn họ nhìn nhau cách một fans nhỏ, nhìn qua xác thật quan hệ giữa cô và Cao Hạ có chút không giống bình thường.

Cô còn nhớ rõ lúc ấy là bởi vì bị bạn fans CP Ninh Hạ kia phổ cập khoa học, cô cảm thấy buồn cười nên nhìn về phía Cao Hạ, mà Cao Hạ đồng thời cũng đang nhìn về phía cô.

Rõ ràng chỉ là ánh mắt đối diện nhau rất bình thường, nhưng sao khi bị chụp lại, lại có thể biến hóa kì quái như vậy?

"Như thế nào? Em cũng cảm rất thực xứng đôi sao?"

Bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói trầm thấp của Du Hạo Nam, Tả Ninh sợ tới mức di động cũng đánh rơi trêи giường.

Nhìn ánh mắt mang theo tức giận của anh, Tả Ninh lại biết, đêm nay cô sợ là không có cách nào ngủ ngon.
Chương kế tiếp