Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 55. Lữ Thụ, trên mặt anh có cái gì kìa
Sau khi nghe xong câu chuyện của lão hòa thượng, Lữ Tiểu Ngư bình tĩnh nhìn Lữ Thụ: “Lữ Thụ, trên mặt anh có cái gì kìa.”

Lữ Thụ sửng sốt, theo bản năng sờ sờ mặt: “Cái gì? Ăn cơm xong chưa lau sạch à?”

“Không phải, là ánh mắt khinh thường em...” Lữ Tiểu Ngư nói xong liền lấy chăn bông trùm kín người, quay đầu đi ngủ.

Mịa mày, Lữ Thụ nhức cả trứng xoay người đi ra ngoài. Quả thật cái tính độc mồm của Lữ Tiểu Ngư gần như cùng một ruột với cậu. Hai anh em đều là cao thủ không làm cứng họng chết người không đền mạng.

Đêm nay cậu có chuyện khác phải làm, chẳng hạn như đột phá ngôi sao thứ sáu!

Bây giờ Lữ Tiểu Ngư cũng có công pháp tu hành, thậm chí còn mạnh hơn cậu một chút, ngay cả tu hành bán tự động cũng bị giảm bớt, toàn bộ tự động tăng thực lực, quả thực không hợp lý tí nào.

Chỉ là không biết, tốc độ tu hành của Lữ Tiểu Ngư như thế nào? Sáng mai đợi nó tỉnh lại rồi hỏi sẽ biết.

Lữ Thụ ngồi dưới cửa sổ phòng mình, nhìn ngân hà rực rỡ sâu thẳm ngoài cửa sổ, bắt đầu tu hành hôm nay.

Đêm qua tu hành cả một đêm kết quả tương đương với hai quả ngôi sao. Đêm nay lại tu luyện một đêm, vậy tương đương với một nửa ngôi sao thứ sáu đã được thắp sáng. Nếu đổi thêm 4 quả ngôi sao nữa, chắc chắn đêm nay sẽ đột phá ngôi sao thứ sáu.

Buổi tối lúc Lữ Thụ trở về, trên người đã có hơn 14.000 giá trị cảm xúc tiêu cực. Sau khi sử dụng 5.000 rút thưởng đã biến thành một phần công pháp và 49 phần đậu phụ thối.

Bây giờ cậu vẫn còn hơn 9.000 giá trị cảm xúc tiêu cực trong tay, dư dả để đột phá ngôi sao thứ sáu.

Nuốt từng quả ngôi sao một, tùy ý để sức mạnh của ngôi sao vĩ phi nước đại trong cơ thể, giống như ngân hà mênh mông tung hoành ngang dọc như những dải lụa trong cơ thể, cuối cùng như trăm sông đổ về một biển hội tụ tiến vào bản đồ sao rộng lớn.

Mải miết tu hành, chẳng mấy chốc trời đã tảng sáng.

Ở phía xa xa, bầu trời bắt đầu nổi lên những vệt sáng trắng, lốc xoáy ngân hà mà Lữ Thụ thu hoạch được bằng cách nối liền với ngân hà cũng đang dần dần mờ đi cho đến khi hoàn toàn biến mất, rồi biến thành ánh sáng mặt trời xuyên qua cơ thể của cậu, đốt cháy ngọn lửa trong tim Lữ Thụ.

Hàng loạt biến hóa này làm cho trong lòng Lữ Thụ không khỏi cảm thán trước sự kỳ diệu của tạo hóa. Thế giới này quá tráng lệ, còn quá nhiều điều mà con người chưa biết đến.

Cuối cùng, ngôi sao thứ sáu cũng đã được thắp sáng, khi ánh sao từ từ tỏa ánh sáng từ trong ra ngoài, cứ như sự sống lặng lẽ sinh sôi rồi nở hoa!

Sức mạnh của ngôi sao bắt đầu nuôi dưỡng cơ thể của Lữ Thụ, nhưng lần này, thay vì gột rửa toàn bộ cơ thể, nó tập trung vào da và gân cốt của Lữ Thụ.

Giống như thủy triều, không gột rửa bờ biển một lần, như thể bờ biển càng trở nên vững chắc hơn.

Trong lòng Lữ Thụ có hơi nghi hoặc, lúc trước cậu đoán có lẽ sau khi thắp sáng ngôi sao thứ sáu, khí lực của cậu sẽ càng tăng thêm một cách biến thái, lúc đó cậu sẽ ở cấp độ nào?

Kết quả là bây giờ, sau khi thắp sáng ngôi sao thứ sáu, sức mạnh của cậu vẫn không thay đổi tí nào, nhưng da và gân cốt của cậu dường như đã có sự biến đổi về chất.

Mặc dù làn da vẫn mềm mại như cũ, nhưng lại mang đến cho Lữ Thụ cảm giác không thể phá vỡ.

Lữ Thụ suy nghĩ một hồi, quyết định hạ ngoan tâm dùng dao cắt ngón tay của mình, thế nhưng... không cắt được...

“Không phải chứ...” Lúc trước mặc dù Lữ Thụ đã thắp sáng ngôi sao thứ năm, thăng cấp lên Người Thức Tỉnh hệ lực lượng cấp E, nhưng cậu chưa từng thử tìm hiểu rốt cuộc mình có điều gì khác biệt. Cậu chỉ biết mình đã phản ứng nhanh hơn và mạnh mẽ hơn.

Bây giờ bỗng nhiên phát hiện sau khi thắp sáng ngôi sao thứ sáu, bản thân vậy mà lại đao thương bất nhập! Các Người Thức Tỉnh khác cũng như thế sao? Hệ lực lượng cấp E sẽ có hiệu quả này à?

Thì ra đây chính là những gì như lời Tây Phệ nói, năng lực kháng đòn của Người Thức Tỉnh hệ lực lượng?

Cậu không chắc liệu những Người Thức Tỉnh hệ lực lượng khác có giống như vậy sau khi đạt đến cấp E hay không, vậy nên sau này chỉ có thể nhìn kỹ đã rồi hẵng nói.

Loại cảm giác cường độ thô sơ giản lược này, mặc dù hiện tại cậu đang thí nghiệm dao không thể cắt đứt da thịt, nhưng là đây là trong tình huống cậu chưa dùng hết sức lực, khi đánh nhau sinh tử nếu như đối phương cầm vũ khí sắc bén, dùng hết sức lực, chỉ sợ trong phút chốc cắt đứt cổ là xong đời.

Vì vậy... súng ống chắc là không thể chống đỡ được.

Nhìn thế này thì có vẻ hơi gân gà*, dù sao ở thời đại Người Thức Tỉnh, nếu không chơi được vũ khí nóng, thì số mệnh đã được định trước là sẽ không có triển vọng, cuộc sống vẫn chưa đủ tự do. Với lại giá trị phòng ngự này dường như không quá cao, vẫn có thể bị phá vỡ.

* Gân gà (鸡肋): ăn thì vô vị, vứt thì tiếc, ví với những việc làm vô bổ, không mang lại lợi ích gì

Nhưng vấn đề là sức mạnh của Lữ Thụ đã khá lớn, có lẽ phải dùng một nửa khí lực của cậu thì mới có thể gây ra thương tổn cho cậu được. Còn những người khác thì sao? Ngay cả khi một Người Thức Tỉnh cấp F như Lý Đồng đánh cậu, cũng giống như mất máu -1 -1 nhưng không thể nào phá vỡ phòng thủ trong trò chơi vậy....

Đây có lẽ là... sự khác biệt giữa cấp E và cấp F!

Nghĩ đến đây, Lữ Thụ vui vẻ lắm, ít nhất cậu mạnh hơn những người đồng trang lứa, đúng không? Lỡ như đột phá tầng tinh vân đầu tiên, ngôi sao nhỏ sẽ tạo cho mình một bất ngờ khác nữa, phải không?

Lữ Thụ hớn hở đi gọi Lữ Tiểu Ngư dậy: “Lữ Tiểu Ngư, xem bản đồ sao có gì thay đổi không?”

“Lữ Thụ, anh không biết bây giờ mới 6 giờ thôi hả?” Lữ Tiểu Ngư tức giận!

“Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Lữ Tiểu Ngư +199...”

“Đừng lề mề nữa.” Lữ Thụ vui vẻ nói: “Mau mau cảm nhận đi.”

Lữ Tiểu Ngư cảm nhận thử: “Có ba ngôi sao hoàn toàn đen.”

Nếu đổi lại là bản đồ sao của Lữ Thụ, có lẽ nên được gọi là, ba ngôi sao được thắp sáng lên...

Lữ Thụ như bị sét đánh ngang tai đứng tại chỗ như trời trồng, lúc trước khi mình thắp sáng ba ngôi sao, tổng cộng dùng hai quả ngôi sao.

Nói cách khác, một đêm tu hành của Lữ Tiểu Ngư cũng bằng với tốc độ của chính mình.

Nhưng vấn đề là, con bé đang ngủ đó! Một bên ngủ, một bên phải tự động tu hành toàn bộ, kết quả thì tốc độ tu hành giống như chính mình, còn có thể vui sướng chơi đùa không hả trời?

“Lữ Thụ, có phải tiến độ của em hơi chậm không? Anh đã thắp sáng bao nhiêu ngôi sao rồi? Kỳ lạ thật, tại sao ban ngày không thể tiếp tục tu hành?” Lữ Tiểu Ngư tò mò hỏi.

“Haha, khá là chậm, anh đi nấu bữa sáng cho em...” Lữ Thụ không muốn tiếp tục thảo luận đề tài này nữa. Quả thực không so sánh không đau thương mà.

Hai người cùng ăn tám quả tẩy tủy, kết quả tốc độ tu hành cũng giống nhau, chuyện này quả thực rất thần kỳ, nhưng... Một ngày nào đó mình sẽ không bị Lữ Tiểu Ngư bắt kịp tiến độ đúng không?

Lỡ mà như vậy thì mình là anh trai đấy, còn gì là uy nghiêm nữa chứ! Cứ như bây giờ, Lữ Tiểu Ngư đã có thể nhảy loạn xạ rồi, nếu con bé bắt kịp tiến độ tu hành của mình thì nguy mất!

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Lữ Thụ có thể ăn quả ngôi sao, nhưng Lữ Tiểu Ngư không thể, Lữ Thụ có thể tu hành ban ngày, còn Lữ Tiểu Ngư thì không. Có một sự khác biệt rất lớn.

Lòng tự trọng là một người anh trai của Lữ Thụ bị lung lay, đột nhiên có cảm giác lửa sém lông mày phải kiếm giá trị cảm xúc tiêu cực để mua quả ngôi sao...

Phải có giá trị cảm xúc tiêu cực, phải giữ vững uy vọng anh trai của mình!

Cậu lập tức cầm điện thoại di động đăng một bài bấm vào để mở toàn bộ nội dung vào vòng bạn bè.

Các cậu dậy sớm như vậy, nhất định là vì

.

.

.

.

.

.

Xem động thái mới của tớ, phải không?

“Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Lý Thanh Ngọc +211”

“Từ Viên Lĩnh Kỳ...”

“Từ Khương Thúc Y...”

Một đợt thu nhập hơn 1.000. Điều đầu tiên các học sinh làm khi thức dậy vào buổi sáng là gì? Hầu hết mọi người đều theo bản năng lướt vòng bạn bè...

Lúc này Khương Thúc Y đang ngồi ăn cháo ở một cái bàn ăn lớn, bộ dạng như thể vừa sáng sớm đã gặp ma...

Chương kế tiếp