Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 57. Tham vọng của Lưu Lí
Lúc Lữ Thụ bán xong đậu phụ thối đi vào lớp cũng đã gần đến giờ vào học. Lúc này cậu mới chợt nhận ra tất cả bạn học đều có vẻ rất phấn khởi, chẳng có tí gì tinh thần tự học sáng sớm nào cả, tất cả đều đang thảo luận chuyện gì đó.

Lữ Thụ nhạy cảm cảm thấy mình có thể đã bỏ lỡ tin tức quan trọng nào đó.

Cậu hỏi Khương Thúc Y đang đọc sách bên cạnh: “Các bạn ấy đang thảo luận cái gì thế?”

Khương Thúc Y âm thầm lấy điện thoại ra cho Lữ Thụ xem một đoạn video.

Đoạn video là một đoạn quảng cáo của một thương hiệu thể thao hàng đầu của nước ngoài, trong đoạn quảng cáo có 11 người đang chơi đá bóng. Mặc dù cũng có rất nhiều chiêu trò để chơi bóng nhưng trên người mỗi người đều có dị năng, rực rỡ tươi đẹp đến mức tận cùng.

Không, không thể nói là trên người có dị năng, mà là... nhãn hiệu thể thao hàng đầu nước ngoài này đã thực sự mời 11 Người Thức Tỉnh quay quảng cáo đó!

Video kết thúc bằng dòng chữ trắng trên nền đen: Tất cả đều có thể.

Trời ạ, Lữ Thụ lập tức kinh ngạc, tối hôm qua cậu bận bàn chuyện tu hành với Lữ Tiểu Ngư, sau đó lại tu hành đến rạng sáng, hừng đông đi ra ngoài bán đậu phụ thối, hoàn toàn không có thời gian đọc mấy thứ trên mạng. Kết quả vậy mà lại xảy ra một chuyện lớn như vậy.

Nội dung của quảng cáo này và lời quảng cáo cuối cùng quả thực quá chuẩn xác, đúng vậy, Người Thức Tỉnh đã xuất hiện thì còn cái gì mà không thể chứ?

Trong khi trong nước vẫn đang duy trì sự ổn định, thì người nước ngoài đã bắt đầu dùng Người Tỉnh Thức làm người đại diện để quay quảng cáo, đỉnh thật!

Cậu đưa điện thoại di động cho Khương Thúc Y, cầm điện thoại nội địa lên diễn đàn, quả nhiên mọi người đang thảo luận về quảng cáo này.

Trên thực tế, cũng có quảng cáo chơi bóng rổ, nhưng là không ngầu bằng cái này, nên cũng không hot lắm.

Trong quảng cáo đó, một Người Thức Tỉnh hệ lực lượng vừa sải bước nhảy lấy đà từ khu vực giữa sân thả người tay không nhét bóng vào rổ!

Cảnh tượng này quả thực bá đạo, trước kia đây là điều mà người ta không bao giờ dám nghĩ tới, nhưng bây giờ Người Thức Tỉnh có thể làm được tất cả.

Lữ Thụ chợt nhận ra, hai cái quảng cáo này rất có thể là cột mốc quan Người Thức Tỉnh bước vào cuộc sống hàng ngày: hiện thân của giá trị thương mại.

Thực tế đã chứng minh về phương diện này, quả thực người nước ngoài rất giỏi. Khi sự kiện Người Thức Tỉnh đang sôi sục khắp thế giới, họ đã đi đầu trong việc tìm ra cách tốt nhất để phản ánh giá trị thương mại, đó là để những Người Thức Tỉnh có khát vọng được chú ý này đi lên sân khấu.

Tất cả mọi người trong diễn đàn đang bắt đầu não động: người xuất sắc NBA năm nay, hoặc sẽ có Người Thức Tỉnh xuất hiện đánh bẹp hết tất cả!

Kể từ bây giờ, Thế vận hội Olympic sẽ là sân khấu cho những Người Thức Tỉnh!

Điều này quả thực không sai, với tố chất thân thể hiện tại của Lữ Thụ, cho dù thể lực của một nhà vô địch Olympic tốt gấp đôi cũng không thể vượt qua cậu.

Hai người chơi tennis, một người là người bình thường, người kia là Người Thức Tỉnh, trong trường hợp đó, sự thật là Người Thức Tỉnh sẽ treo ngược người bình thường lên đánh đó.

Thì ra sau khi Người Thức Tỉnh xuất hiện, chưa hẳn nhất định sẽ xuất hiện chiến tranh.

Nhưng Lữ Thụ đang nghĩ về một vấn đề. Có thể có hơn 100.000 Người Thức Tỉnh trong một quốc gia. Mỗi người sẽ chỉ cảm tâm kiếm tiền như thế này không? Mở một livestream hô hào cảm ơn mũi tên thiết hỏa 6666, đây thực sự là chuyện mà Người Thức Tỉnh muốn làm sao?

Không hẳn, không phải ai cũng yêu hòa bình!

Riêng từ góc độ này, Lữ Thụ càng có khuynh hướng tán thành cách làm của áo khoác đen, quốc gia ổn định rồi mới nói đến sự phồn vinh hưng thịnh khác, nếu không sẽ là bỏ gốc lấy ngọn.

Một người nào đó trong diễn đàn nói rằng hiện nay một số công ty và tập đoàn lớn ở nước ngoài đang tranh giành tài nguyên Người Thức Tỉnh. Cả đám đều ra giá rất cao, bất kể có thực sự được sử dụng hay không, ít nhất họ cứ thu thập vào trong túi của mình trước đã.

Điều này thì hơi không đáng tin cậy ở trong nước. Người Thức Tỉnh, thậm chí cả Người Thức Tỉnh dự bị, về cơ bản đều nằm dưới sự kiểm soát của đám người áo khoác đen.

Nhưng cũng có người nói, một số công ty lớn cũng đang bí mật mời chào Người Thức Tỉnh. Các học sinh đạt tiêu cấp A của lớp Đạo Nguyên bên phía họ bị rò rỉ thông tin, thì đã được các công ty lớn ném cành ô-liu rồi. Bởi vì bây giờ lớp Đạo Nguyên chỉ yêu cầu giữ bí mật đối với chuyện của lớp Đạo Nguyên, không yêu cầu giữ bí mật về năng lực của mình! Càng không có yêu cầu họ không được có mối quan hệ liên quan đến tiền tài hoặc quan hệ thuê mướn với bất kỳ ai!

Không chỉ tư chất cấp A, từ A xuống F, những công ty lớn dường như ai đến cũng không cự tuyệt. Một số được tuyển dụng làm người đại diện, một số được tuyển dụng làm vệ sĩ cho các tổng giám đốc.

Ngoài ra còn có một loại Người Thức Tỉnh đặc biệt, loại Người Thức Tỉnh này, sau khi thức tỉnh trí nhớ cực kỳ mạnh mẽ, có thể so sánh với sự tồn tại của máy tính. Nhiều công ty lớn coi loại Người Thức Tỉnh này như một loại tài nguyên nhất định phải tranh giành, nhưng số lượng Người Thức Tỉnh như vậy là khá thưa thớt.

Cảm giác như thể mọi người đang nói về Internet sau sự trỗi dậy của ngành công nghiệp Internet vào năm ngoái, mỗi ngày đều Internet +, ngay cả những người bán hàng ổ trục cũng tự hỏi liệu họ có thể kết hợp nó với Internet không...

Bây giờ trở thành một Người Thức Tỉnh, giống như trong tương lai, nếu không một hoặc hai Người Thức Tỉnh trong công ty thì sẽ rất xấu hổ đi phải ra ngoài.

Điều này khiến Lữ Thụ hơi khó hiểu, trong khoảng mười năm trở lại đây, mặc dù chính phủ đã càng ngày càng trở nên nhẹ nhàng và tôn trọng cá nhân hơn trong việc giải quyết các công việc dân sự, nhưng không giống như việc nhìn thấy những tài nguyên như Người Thức Tỉnh bị đào đi như vậy, phải không?

Dù sao, một người như Lữ Thụ chắc chắn sẽ không huênh hoang xuất hiện như vậy, cậu biết đạo lý súng bắn chim đầu đàn.

Nếu cậu thực sự đi quay quảng cáo, lỡ như một ngày nào đó có thực sự hỗn loạn, mọi người đều biết cậu có năng lực gì, vậy thì còn chơi cái rắm.

Bây giờ trên diễn đàn cũng xuất hiện những bình luận tích cực và tiêu cực về thức tỉnh.

Bình luận tích cực là Người Thức Tỉnh có thể mang lại tiến bộ cho xã hội, làm cho khoa học kỹ thuật tăng nhanh hơn, sức sản xuất tăng cao hơn và thêm tính giải trí cho cuộc sống.

Tất nhiên bình tiêu cực nói là có thể Người Thức Tỉnh đang sẽ làm loạn.

Lữ Thụ nghiêng về phía bình luận tiêu cực hơn, dù sao trên đời này không phải ai cũng là người tốt, đa số người có được sức mạnh vượt trội hơn hẳn đồng loại nhất định sẽ phồng lên một chút.

Trong lúc Lữ Thụ đang xem diễn đàn, Khương Thúc Y đi tới, tò mò hỏi: “Cậu đang xem cái gì thế?”

“Diễn đàn, xem mọi người đang nói gì về chuyện Người Thức Tỉnh. Nhiều người được thông tin khá đầy đủ đấy.” Lữ Thụ giải thích.

“Gửi địa chỉ internet cho tớ với, tớ cũng muốn xem.” Khương Thúc Y nói.

“Được.” Lữ Thụ không nghĩ là Khương Thúc Y không đọc diễn đàn.

Đúng lúc này, lớp trưởng Lưu Lí bỗng đi tới, kéo một cái ghế ngồi bên cạnh Khương Thúc Y và Lữ Thụ, Lữ Thụ liếc mắt nhìn cậu ta, cảm thấy có chút quái lạ, tên này lại muốn làm cái gì.

“Tớ sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn.” Lưu Lí nói: “Nhà tớ mở một công ty, tối hôm qua tớ đã thương lượng với ba tớ. Nhà tớ muốn ký một số hợp đồng với một số Người Thức Tỉnh, trả lương hàng tháng, nói cách khác là tuyển dụng Người Thức Tỉnh trở thành nhân viên của công ty nhà tớ.”

Lúc đó Lữ Thụ nhức cả trứng, cậu nghĩ Người Thức Tỉnh là cải trắng à, muốn tuyển là tuyển? Hiện tại, chỉ có một số Người Thức Tỉnh đồng ý trở thành vệ sĩ, chứ đừng nói làm nhân viên bình thường cho cậu, cậu muốn tớ cười chết để thừa kế điện thoại nội địa của tớ à? Lữ Thụ cảm thấy ba của Lưu Lí có lẽ thực sự có ý định mời chào một số Người Thức Tỉnh, nhưng không hiểu sao nói ra từ miệng Lưu Lí lại như một trò đùa...

Tuy vậy, vẻ mặt Lưu Lí vẫn vô cùng chân thành nhìn Khương Thúc Y và Lữ Thụ.

“Khụ khụ.” Lữ Thụ hắng giọng một cái: “Bộ dạng nghiêm túc của cậu giống như một miếng dán điện thoại vậy...”

Lưu Lí: “???”

“Giá trị cảm xúc tiêu cực từ Lưu Lí +377!”

Chương kế tiếp