Danh Môn Đoạt Yêu

Chương 21: Cô ngu xuẩn chỗ nào chứ?
“A Kiêu, chị không sao, em yên tâm!”

“Chị, chị thật sự không sao chứ? Nếu như ông già kia dám làm gì chị, em tuyệt đối sẽ không tha cho ông ta, nếu chị ở bên ngoài bị ức hiếp, chị nhất định phải nói cho em biết!”

Dư Du Nhiên cười chua xót: “Được, em cũng nghỉ ngơi sớm một chút, học tập cho tốt, đừng phụ lòng mong đợi của chị dành cho em.”

Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Dư Du Nhiên dễ chịu hơn nhiều.

“Cám ơn anh, xin hỏi anh là....”

“Tôi là Ngụy Lăng Thành, tôi làm bên bộ phận IT.”

“Tôi là Dư Du Nhiên, tôi làm bên bộ phận tiêu thụ hàng hoá, vừa rồi cảm ơn anh.”

“Không có việc gì, tôi cũng đang trực ban, sau đó nghe thấy bên này có âm thanh bèn đến xem thế nào.” Ngụy Lăng Thành cười nhã nhặn.

Một đêm này, Dư Du Nhiên tới khuya mới trở về, cô lo lắng Trương Quốc Lương ở bên ngoài canh giữ cô, đến lúc đó nhân cơ hội muốn đưa cô trở về, vậy thì tiêu rồi.

Sau khi Dư Du Nhiên đi ra ngoài lại đụng phải Ngụy Lăng Thành.

“Du Nhiên, trễ như thế này rồi rất khó có thể gọi xe, tôi đưa cô trở về nhé!” Ngụy Lăng Thành nói.

“Cái này… Cái này không được đâu, anh trực ban cũng đã mệt mỏi rồi.”

“Không sao đâu, đều là đồng nghiệp với nhau, sau này còn gặp nhau nhiều nên cô không cần phải khách sáo với tôi như vậy, hơn nữa cô lại là phụ nữ, bây giờ cũng đã khuya rồi, đi lại cũng rất nguy hiểm.”

“Vậy được rồi.” Lúc này Dư Du Nhiên mới đồng ý.

Từ cách ăn nói và cách cư xử của Ngụy Lăng Thành, có thể thấy được anh ta là một người đàng hoàng, Dư Du Nhiên cũng yên tâm hơn.

......

Ngày hôm sau.

Khi Dư Du Nhiên đi vào công ty.

Mỗi một người trong các bộ phận đều đang bận rộn, cô cảm thấy hơi kỳ lạ.

“Dư Du Nhiên, tất cả mọi người đều đang bận, cô còn ngẩn người ở đó làm cái gì?” Giám đốc đi tới bên này, sau đó hỏi.

“Giám đốc, hôm nay có chuyện gì xảy ra sao? Tại sao tất cả mọi người lại như vậy?”

“Dư Du Nhiên, cô thật sự là không biết hay là giả vờ không biết vậy? Tôi cũng nghi ngờ, không biết cô có phải là nhân viên của công ty hay không, công ty của chúng ta đã bị thu mua, hôm nay ông chủ mới sẽ đến đây, bây giờ cả công ty từ trên xuống dưới có thể không bận rộn hay sao? Muốn để lại ấn tượng tốt với ông chủ mới.”

Dư Du Nhiên: “...”

Cô thực sự là không biết, bây giờ mới biết mà!

Cộng với vụ cháy xảy ra một thời gian trước, cô không có mặt ở công ty, càng không biết tới chuyện công ty bị thu mua.

Khó trách bây giờ họ lại có dáng vẻ căng thẳng như vậy.

Đổi mới, chắc là sợ hãi sau khi ông chủ mới tới sẽ cắt giảm biên chế đây mà!

“Dư Du Nhiên, cô đi theo tôi.” Giám đốc nói với Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên vội vàng đi theo.

“Giám đốc, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?”

“Cô đi theo tôi, nếu như lát nữa có việc thì làm giúp tôi.”

“Vâng.” Dư Du Nhiên khẽ gật đầu.

Rất nhanh có một đám người đông đúc cuồn cuộn từ ngoài cửa đi vào.

Dư Du Nhiên còn tưởng rằng là ai đó khoe khoang thô tục, thu mua công ty Lệ Nhã chứ!

Hoá ra là Phó Trọng Đình!!!

Người đàn ông đi ở phía trước phong thái hiên ngang, mạnh mẽ, không phải Phó Trọng Đình thì là ai chứ?

Không ngờ, cô mới rời khỏi tập đoàn Phó Thị, bây giờ trong nháy mắt Lệ Nhã lại thuộc về tập đoàn Phó Thị.

Thật sự là nghiệt duyên!

Trong nháy mắt Dư Du Nhiên cảm thấy, cuộc đời này cô và Phó Trọng Đình đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Giám đốc nhìn thấy Phó Trọng Đình đã tới, sau đó chân chó lập tức đi tới tiếp đón.

Phó Trọng Đình đương nhiên nhìn thấy Dư Du Nhiên, nhưng anh chỉ khẽ liếc nhìn cô, ánh mắt hơi quét qua người cô, sau đó làm như không có chuyện gì xảy ra.

Dư Du Nhiên nhìn thấy Phó Trọng Đình đứng ở đây, cô cũng yên tâm hơn.

Chỉ cần anh không sao là được, trong lòng cô cũng sẽ dễ chịu hơn.

Sau chuyện đó cô cũng muốn đi thăm anh, nhưng mà Trần Tuệ và Đường Mộ Tuyết đều nhìn cô chằm chằm, cô không có bất cứ cơ hội nào cả.

“Dư Du Nhiên, cô còn không nhanh đưa tài liệu tới đây, để tổng giám đốc xem.” Giám đốc nói với Dư Du Nhiên.

Dư Du Nhiên nhanh chóng đưa tài liệu đã được chuẩn bị sẵn ra, đi đến bên cạnh Phó Trọng Đình, nhẹ nhàng mở ra đặt ở trước mặt anh.

Phó Trọng Đình lại liếc nhìn Dư Du Nhiên lần nữa: “Giám đốc Lý, mắt nhìn người của Lệ Nhã thế nào vậy, người ngu xuẩn như vậy mà cũng tuyển dụng?

Ngu xuẩn?

Dư Du Nhiên không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Phó Trọng Đình.

Người đàn ông xấu xa này, lại dám nói cô ngu xuẩn! Cô ngu xuẩn chỗ nào chứ?

Do tình hình hiện tại nên cô nhịn.

Vẻ mặt giám đốc hơi xấu hổ, nhưng vẫn cười nói: “Tổng giám đốc, thật là ngại quá, tôi sẽ sa thải cô ấy ngay.”

Sa thải!

Mẹ kiếp! Không phải chứ!

Trong lòng Dư Du Nhiên thầm kêu không ổn!

“Được rồi, cho cô ấy một cơ hội, lát nữa báo cáo tình hình ở bộ phận tiêu thụ cho tôi nghe, tôi muốn biết tình hình tiêu thụ hiện tại của Lệ Nhã.”

“Tổng giám đốc, hay là để tôi tự báo cáo với anh nhé, cô ấy chỉ là một nhân viên nhỏ, vẫn còn có nhiều thứ chưa hiểu.”

“Đây là người của giám đốc Lý mà, thế nào, anh không tin vào người của mình sao?” Lục Kinh Vũ ở bên cạnh nói.

Giám đốc Lý chỉ có thể ngậm miệng.

Dư Du Nhiên đứng ở một bên không lên tiếng, Phó Trọng Đình đáng chết, anh ta chính là cố ý.

Quả nhiên, đến lúc cuối Dư Du Nhiên chuẩn bị lẻn đi, lúc này Lục Kình Vũ nói: “Cô Dư, tổng giám đốc gọi cô tới phòng làm việc để báo cáo công việc.”

“Tôi biết rồi.” Dư Du Nhiên không thể trốn thoát.

Đi vào phòng làm việc, Phó Trọng Đình đang ngồi bắt chéo chân chờ cô.

“Tổng giám đốc, tôi tới để báo cáo công việc với anh.” Dư Du Nhiên nói.

“Ừ.” Phó Trọng Đình khẽ hừ.

Theo sau đó, Dư Du Nhiên nói đại khái tình huống hiện tại của bộ phận tiêu thụ, may mắn là đêm qua khi cô trở về, lúc rảnh rỗi nhìn số liệu một chút, nếu không cô thật sự là không biết gì cả.

“Số liệu của cô sai rồi.” Một lúc sau, Phó Trọng Đình mới lên tiếng.

“Sai? Sai chỗ nào?”

Phó Trọng Đình chỉ cho Dư Du Nhiên biết.

Dư Du Nhiên lập tức ngạc nhiên đến mức líu lưỡi, dáng vẻ của anh thờ ơ, cô còn tưởng rằng anh cố ý làm cô khó xử, dáng vẻ không giống như là đang nghe.

Nhưng bằng cách này, anh lại có thể tìm ra chính xác sai sót ở bên trong, ngay cả cô là một người quen với nghiệp vụ cũng chưa từng phát hiện ra.

Phó Trọng Đình có thể lên làm tổng giám đốc, quả nhiên là có tài năng.

Sự thông minh này vượt xa người bình thường.

“Được rồi, lát nữa trở về, kiểm tra lại cẩn thận, đi ra đi!” Phó Trọng Đình nói.

Dư Du Nhiên lại chậm chạp không đi.

“Sao vậy? Không muốn đi? Muốn ở lại ăn tết sao?” Phó Trọng Đình nói.

“Cái kia...Vết thương của anh...Đã đỡ hơn chưa?” Dư Du Nhiên vẫn hỏi ra.

“Có liên quan gì tới cô sao?”

Dư Du Nhiên: “...”

Mẹ kiếp, người đàn ông xấu xa này, thế mà vẫn còn tức giận, giả bộ kiêu ngạo.

Dư Du Nhiên ôm tài liệu, lập tức quay người đi ra ngoài.

......

Buổi trưa, Dư Du Nhiên đang chuẩn bị ra ngoài ăn cơm.

Cô không ngờ, Trương Quốc Lương dê xồm này vậy mà lại chờ cô ở công ty, thật sự là không biết xấu hổ.

Đêm qua sau khi cô trở về đã kéo số điện thoại của ông ta vào danh sách đen.

Bây giờ ông ta lại có thể tìm tới công ty của cô.

Dư Du Nhiên nhìn thấy không thể ăn được nữa, chuẩn bị bỏ đi.

“Du Nhiên.” Trương Quốc Lương lập tức đi tới ngăn cản cô lại.

TYT & Một Chút Chút
Chương kế tiếp