[ĐỒNG NHÂN HP] PHÁO HOA VÀ SAO TRỜI

Chương 13: Trời sinh một đôi

Sáng sớm Natalie đã chuồn đi làm, sau khi tan tầm Sirius nói với cô là anh đã thừa nhận với Harry rằng hai người họ đang yêu đương.

Ừm, Harry biết nghĩa là Hermione với Ron biết, cũng nghĩa là cả nhà Weasley đều biết, rồi cũng đồng nghĩa là tất cả thành viên của Hội Phượng Hoàng đều biết.

Nhưng rõ ràng là bọn họ chưa yêu đương mà!

Natalie với Sirius bùng nổ một trận cãi vã dữ dội trong phòng.

"Nhưng rõ ràng là ngài không thích tôi mà... Ngài có dục vọng sinh lý với tôi, ngài nói vậy chỉ là để Harry không nghĩ ngài là một người cha đỡ đầu bừa bãi!" Natalie phẫn nộ kêu to.

"Tôi không có." Sirius bình tĩnh khác với mọi hôm, anh nắm chặt cổ tay Natalie, nhấn cô lên tường, "Không phải ai tôi cũng nảy lòng tham với nhan sắc của họ, Na bé bỏng, chúng ta là trời sinh cùng một loại người."

"Em bị Selwyn vứt bỏ, tôi bị Black đuổi đi, từ nhỏ chúng ta đã giống nhau rồi. Tôi thấy rất cô độc, Natalie, ở lại cạnh tôi, được không?"

Natalie nhìn chăm chú vào gương mặt điển trai của người đàn ông trong lòng cô, trong đôi mắt màu xám đậm tràn ngập tình cảm dịu dàng. Câu nói chờ đợi đã lâu lại xuất hiện bất ngờ vào giây phút này càng khiến cả thế giới trông giống như một giấc mơ, cô kéo tay áo Sirius.

"Ngài nghiêm túc ư?" Cô ngập ngừng hỏi.

"Ít nhất bây giờ là thế." Sirius chần chờ một lúc.

"Với em mà nói đã đủ rồi." Natalie kéo ra một nụ cười tươi như nắng, khoác tay lên cổ Sirius, "Em sẽ nhớ kỹ lời anh nói với em lúc này."

Chòm sao Thiên Lang bằng lòng dừng lại một thoáng vì cô thế thôi đã đủ khiến Natalie cảm thấy thỏa mãn lắm rồi. Cô vẫn cho rằng tình yêu là một món hàng xa xỉ, tựa như pháo hoa chỉ sáng rọi một lúc, giây phút khắc ghi lại đã là kết quả lãng mạn nhất dành cho cô.

Có lẽ là vì có nhiều người ở lại ăn Lễ Giáng Sinh với anh, hoặc cũng có thể là do cuối cùng Natalie cũng trở thành bạn gái anh nên Sirius tươi tắn hơn trông thấy. Thậm chí anh còn hát lên Thánh Ca.

"Thượng Đế phù hộ mày, con Bằng Mã may mắn ạ. Thượng Đế phù hộ em, Natalie vừa xinh đẹp vừa quyến rũ của tôi." Sirius vừa hát vừa cho Buckbeak ăn, khi về tới phòng Natalie thì quỳ gối lên giường, vùi đầu vào vai Natalie, dùng râu cọ vùng cổ mềm mại của cô.

Natalie bị anh cọ ngứa, cười đẩy đầu anh ra, giả vờ tức giận nói: "Ngài có chịu đi cạo râu chưa."

"Cạo râu?" Sirius sờ bộ râu quai nón của mình, từ sau khi anh vượt ngục khỏi Azkaban thì không chỉ để râu mà tóc cũng nuôi dài. Anh cảm thấy để thế rất tiện, lúc lưu vong chẳng có thời gian để nghĩ đến chuyện cắt tóc hay cạo râu, thế nên lúc có nhà để ở rồi cũng chưa nghĩ đến chuyện thay đổi hình tượng cá nhân.

"Cần em nhắc ngài không? Ngài Black ạ." Natalie chọc vào ngực Sirius, "Em sinh năm 1976, nhỏ hơn ngài tận mười bảy tuổi, mà bộ râu của ngài càng khiến ngài trông già hơn..."

Sirius dùng một nụ hôn ngăn lại miệng Natalie, anh tranh thủ khoảng thời gian giữa những cái hôn để nói: "Hóa ra em chê tôi già hả, để tôi chứng minh cho em thấy thể lực của tôi cũng chẳng kém mấy thằng nhóc trẻ tuổi."

Anh dừng lại một chút, cười xấu xa.

"Tôi cứ tưởng em thích bộ râu này của tôi, vậy thì có thể thêm chút kích thích mỗi khi tôi hôn em... Dù là ở trên hay ở dưới."

Chương kế tiếp