[ĐỒNG NHÂN HP] PHÁO HOA VÀ SAO TRỜI

Chương 14: Truth or dare

Thừa dịp lễ Giáng Sinh, thành viên Hội Phượng Hoàng cùng nhau ăn lễ Giáng Sinh ở trụ sở, ngoài đám nhỏ nhà Weasley, Remus, Tonks ra thì Snape cũng bị Dumbledore cưỡng chế kéo tới.

Tiếc là bản thân giáo sư Dumbledore lại không có mặt, nghe nói có lẽ là đi Đức du lịch rồi.

Sirius hào hứng dọn dẹp nhà cửa dưới sự giúp sức của mọi người, trang trí nơi này ngập tràn bầu không khí lễ hội, Lupin với anh cùng nhau trang trí cây thông Noel.

"Cậu yêu đương với Roth thật à?" Remus nhẹ nhàng hỏi, "Cuối cùng con bé cũng bị cậu bắt làm tù binh?"

"Là trái tim tớ bị cô ấy bắt làm tù binh." Sirius nói.

"Thôi giả vờ giả vịt đi." Remus bĩu môi, "Nhìn kiểu gì cũng thấy là cậu gieo họa cho con gái nhà người ta."

"Dù sao cũng chỉ là bây giờ, chuyện sau này ai nói chính xác được?" Sirius cũng mang theo vài phần muộn phiền, "Tớ cũng chỉ có thể bị giam ở nhà, chỉ có thể góp cho Hội Phượng Hoàng một trụ sở, cũng chỉ có thể cho Natalie một nơi nương náu thôi."

"Rồi rồi rồi, được rồi được rồi." Remus chịu không nổi người bạn hướng tới tự do nhất của mình bảy ra dáng vẻ như thế. Remus mềm giọng: "Vậy cậu phải đối xử tốt với con bé một chút."

"Cậu là cha cô ấy à?" Sirius trừng mắt nhìn, “Cứ lo là tớ không đối xử tốt với bé Na, tớ nhất định là người bạn trai kiểu mẫu đó!”

"Bé Na bé Na, cậu gọi thân thiết ghê nhỉ." Remus bĩu môi.

Sirius ngồi dưới sàn nhà, nhìn chằm chằm cây thông Noel một lúc, đột nhiên nói: "Cậu có thấy nhà ai trang trí hoa hồng trên cây thông Noel chưa?"

"Nếu cậu treo thì xem như tớ thấy rồi."

"Cũng đúng." Sirius sờ cằm, vung đũa phép, trên cây thông Noel mọc ra mấy đóa hoa hồng tươi đẹp căng tràn, "Giống Natalie lắm đúng không." Sirius hệt như cậu nhóc mười bảy mười tám tuổi đầu đang khoe khoang cô bạn gái vừa tán được.

Remus nhìn vẻ mặt trẻ trung kia của Sirius, thật ra lúc Sirius yêu đương năm mười bảy mười tám tuổi không giống thế này, cũng miễn bàn đến chuyện sẽ thừa nhận đang yêu đương với cô gái nào đó trước mặt bạn bè. Anh ấy nghĩ, chắc hẳn trên người Natalie có điểm gì đó thu hút Sirius, hơn nữa thời điểm xuất hiện lại vừa lúc Sirius cần một người bạn bên cạnh nhất.

Dưới lầu vang lên tiếng lục đục, tiếng bước chân từ xa đến gần, còn xen lẫn tiếng cười của mấy người phụ nữ. Sirius đứng bật dậy từ trên sàn nhà, để Remus nói thì dáng vẻ vội vàng đón Natalie tan tầm này của anh chẳng khác nào cô vợ nhỏ ở nhà chờ chồng về cả.

Trên mặt Remus lộ ra nụ cười hiền lành, mặc dù thân phận hai người họ mà đảo cho nhau thì càng ngọt ngào hơn một chút.

Trong lúc anh ấy ngẩn người thì Sirius đã dẫn Natalie vào xem cây thông Noel, hai người thân mật không để ý đến ai.

Natalie như chim nhỏ nép vào người... Dù đúng là với chiều cao cô thì chỉ có thể đứng cạnh Sirius như chim nhỏ nép vào người. Cô dựa vào vai Sirius, cười ngọt ngào: "Là cho em hả?"

"Tất nhiên rồi." Chỉ cần Sirius muốn dịu dàng, thì vĩnh viễn bạn cũng không biết lời ngon tiếng ngọt của anh với các cô gái có phải thật lòng hay không.

"Hoa hồng của tôi chỉ nở rộ vì em thôi." Anh nói.

Natalie rất thỏa mãn vì lời nói của Sirius, dù là ai được một người đàn ông đẹp trai bày tỏ thì trái tim cũng sẽ rộn ràng như nai con giẫm loạn.

Tonks vớ Remus liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều là vẻ xấu hổ lẫn bất đắc dĩ, Tonks chỉ dám liếc mắt nhìn Remus một cái rồi quay mặt đi.

Sau khi trang trí cây thông Noel xong, Sirius lại mời mọi người xuống phòng khách lớn dưới lầu hai ngồi, anh hào hứng dào dạt lấy một cái hộp ra, mới lũ nhóc cùng chơi trò chơi - trông anh cứ như đứa trẻ cầm đầu vậy.

Bà Weasley đi St. Mungo, Moody với Kingsley lại không ở đây, sau khi Snape nghe thấy lời đề nghị của Sirius thì cau mày muốn bỏ đi, nhưng sau khi bị người nào đó dùng ngôn ngữ châm chọc thì chọn ở lại.

Snape ngồi đối diện với Sirius, cách bàn tròn, là khoảng cách an toàn lớn nhất rồi. Natalie tự giác rằng chẳng ai dám ngồi cạnh chủ nhiệm nhà Slytherin nên lập tức ngồi cạnh Snape. Sirius cau mày không hờn giận, Snape hừ lạnh một tiếng, biểu đạt sự tán dương đối với hành vi thức thời này của Natalie.

Tonks ngồi cạnh Natalie, đám nhỏ nhà Weasley với Harry, Hermione cố gắng lấp những chỗ ngồi còn trống. Đối diện Natalie là Bill.

Các vật dụng trong nhà Black quả thật đủ lớn, muốn ngồi bao nhiêu người cũng nhét vừa.

"Đến đây, mỗi người viết một tờ giấy bỏ vào hộp, thay phiên rút." Sirius dùng đũa phép triệu hồi giấy và bút tới.

"Không được chơi quá mức." Remus yên lặng bổ sung.

"Không thú vị tí nào." Tonks bất mãn lầu bầu. Natalie quay đầu cười với Tonks.

Từng người lần lượt viết giấy rồi bỏ vào hộp. Sirius không chùn bước làm người chơi đầu tiên, ngoài dự đoán mọi người là anh lại chọn nói thật.

"Tôi cóc thèm mạo hiểm trong căn nhà vốn đã toàn những thứ tôi cực kỳ căm ghét." Sirius bĩu môi, rút một tờ giấy ra.

Câu hỏi trên tờ giấy là bạn từng có bao nhiêu cô bạn gái.

Bill huýt sáo, chuẩn bị xem kịch vui. Harry nhìn cha đỡ đầu của mình, lại nhìn Natalie, cảm thấy lo lắng thấp thỏm hộ mối quan hệ yêu đương mới vừa thành lập giữa hai người họ, sợ nữ Thần Sáng trẻ tuổi sẽ đá cha đỡ đầu của mình... Chú ấy bị giam ở nhà đã đủ khó chịu rồi, nếu còn thất tình, Harry chợt nhớ đến Cho*, nhìn Sirius đồng cảm.

(*Cho Chang, học sinh nhà Ravenclaw, mối tình đầu của Harry.)

"Harry, sao cháu lại dùng ánh mặt thương hại người chết để nhìn chú như vậy?" Sirius hỏi, "Câu hỏi này đơn giản mà."

"Khả năng tính toán không tệ tí nào nhỉ." Snape trào phúng.

Trái lại Remus còn cười rộ lên: "Câu hỏi này không cần tính cũng biết câu trả lời."

"Bời vì tôi chỉ từng có một người bạn gái." Sirius liếc mắt đưa tình nhìn Natalie.

Hermione sặc nước trà, Ginny nhìn Sirius tỏ vẻ không thể tin nổi.

"Đừng nghi ngờ sức hút nam tính của chú..." Sirius phất tay với Ginny, "Nhưng thật sự là chú chỉ từng có một cô bạn gái này thôi." Đối diện với ánh mắt kinh ngạc của Harry, Sirius hỏi lại, "Trong lòng mấy đứa chú phong lưu vậy hả?"

"Chỉ cần nhìn vào gương mặt này của chú, kết quả chú đưa ra có thể nói là khó mà tưởng tượng được." Con gái út nhà Wealsey nói thẳng thắn. Cậu anh nhỏ của cô bé trừng mắt nhìn cô một cái, lại bị cô bé trả về một cái nhìn khinh bỉ.

Bill hắng giọng: "Tôi muốn hỏi cái nhìn của một đương sự khác."

Đây là chỗ tốt của việc nhà có đông con, mỗi đứa nhỏ nhà Weasley chỉ cần chêm một câu là đã nâng bầu không khí lên đến đỉnh, Fred với George cũng bắt đầu gõ bàn, Harry muốn cười nhưng lại băn khoăn đến tâm trạng cũng như lòng tự tôn đàn ông của cha đỡ đầu nên không dám cười.

"Cảm thấy vô cùng vinh hạnh." Natalie nói nghiêm túc, "Nhưng mà tôi không tin."

"Đúng là có rất nhiều cô gái bị tôi xoay vòng, nhưng tôi chưa từng yêu đương với mấy cô ấy." Sirius kiêu ngạo nói.

Snape hừ lạnh một tiếng, không rõ chuyện này có gì hay mà khoe ra... Sirius Black nói cứ như một gã đàn ông cặn bã ngủ xong là xách mông chạy đi.

"Điều này tôi có thể làm chứng." Remus cười muốn chảy nước mắt, Tonks vẫn nhịn không được dời tầm mắt lên người anh ấy, cô ấy rất thích những lúc chú người sói u buồn này bật cười vui vẻ.

"Tới nay Sirius chưa từng chạm vào mấy cô gái ngoan ngoãn, bọn tôi chỉ biết có đôi khi cậu ấy sẽ hẹn hò với cô nào đó, nhưng tới bây giờ cậu ấy vẫn chưa chính thức yêu đương với ai, mấy cô gái bên cạnh cậu ấy cũng đổi tới đổi lui mãi, tôi còn nhớ người đầu tiên là Ravenclaw thì phải, tên là Helena, còn một người ở Slytherin, hình như còn là thuần huyết... Cậu chê cô ấy mở miệng ngậm miệng toàn là vinh quanh và sự cao quý." Remus kết thúc cậu chuyện kỳ lạ này, "Sau đó, tụi tớ cũng lười để ý đến cậu nữa."

"Helena, tên này nghe hay quá." Natalie nói nhẹ nhàng.

"Honey, tôi thề em là người duy nhất của tôi." Sirius nhanh chóng nói, tất cả mọi người đều bị lời bày tỏ này Sirius làm rợn người.

Natalie vuốt tóc, "Tiếp theo." Cô nói, "Đừng phí thời gian nữa."

Remus cũng chọn nói thật, câu hỏi này rất đơn giản, người bạn mà anh ấy quan tâm nhất là ai.

Anh ấy trả lời mà chẳng thèm nghĩ ngợi, "Sirius."

"Ai viết câu này thế?" Sirius hỏi.

"Cháu viết ạ." Harry sờ cánh mũi, "Cháu không nghĩ được câu nào khác, nên viết vậy."

"Cám ơn." Remus nâng chén trà lên với Harry.

"Anh viết câu này là muốn hỏi Hermione với Ron xem họ để ý người nào hơn hả?" Ginny tò mò hỏi.

Harry bị câu hỏi này quay cuồng, sau đó trả lời kiên định: "Anh chỉ trả lời câu hỏi trong hộp thôi!"

Kế tiếp là Tonks, cô ấy chọn mạo hiểm... Vấn đề cô ấy bóc trúng ngẫu nhiên cũng rất đơn giản, là bắt chước một con chó, cô ấy không cần phí sức đã dùng khả năng của một Metamorphmagus* để hoàn thành nhiệm vụ.

(*Metamorphmagus hay còn gọi là Phù thủy biến hình, là một phù thuỷ hoặc thuật sĩ với khả năng tự biến đổi hình dạng vật lý mà không cần dùng độc dược hoặc thần chú trong khi Animagus thì cần phải học. Họ cực kỳ hiếm.)

"Đây là tôi viết." Remus nhấc tay lên, "Tôi định dùng nó cho Sirius đấy, hoặc là nhìn người khác bắt chước Sirius, sẽ rất thú vị đó."

"Vậy câu hỏi của tôi là ai viết đó?" Sirius lớn tiếng ồn ào, "Vấn đề của tôi riêng tư nhất."

"Cháu viết ạ." Ginny thừa nhận sảng khoái.

Kế tiếp đến phiên Natalie, cô chọn mạo hiểm, trong tờ giấy bóc ngẫu nhiên là hôn môi người khác phái năm giây.

"Là tôi bỏ vào đó." Sirius cười đắc ý.

"Cậu không nghĩ tới chuyện lỡ như người khác bóc trúng thì sao à?" Remus nói, "Ở đây còn tụi nhỏ nữa đấy."

"Ở đây nhỏ nhất là Ginny đúng không?" Sirius nghiêng đầu nhìn về phía Ginny, "Năm nay con bé cũng mười bốn tuổi rồi."

Ginny gật gù.

Giọng điệu của Ron có chút tức giận: "Đúng rồi, cô nàng mười bốn tuổi là có thể hẹn hò với con trai rồi."

"Ron!" Ginny trừng mắt nhìn Ron.

Vẻ mặt Fred với George thay đổi, Bill là người duy nhất có thể chấp nhận được chuyện em gái yêu đương.

"Đừng nhắc đến chuyện này nữa." Anh ấy nói, "Chơi trước đi, chứ không đến lúc mẹ về tụi mình còn chưa chơi hết một vòng đó."

Natalie đứng lên, vòng qua Snape, giả vờ như muốn đến cạnh Bill, Sirius như biến thành một con rồng, ánh mắt như tóe ra lửa.

Bill phất tay: "Tôi không có số hưởng này."

Lúc này cô mới đi tới cạnh Sirius, ngồi thẳng lên đùi Sirius rồi ôm lấy cổ anh.

Harry ngơ ngác nhìn cha đỡ đầu của cậu, đến giờ cậu mới biết hóa ra chỉ là một cái hôn đơn giản thôi cũng có thể nóng bỏng như vậy.

Chương kế tiếp