Đúng Vậy, Xin Hãy Thương Tiếc Cho Người Yêu Của Anh Nhé!

CHƯƠNG 16: CÓ HẸN

Tống Hàng hào hứng hỏi Lục Trì có cảm thấy bó hoa đẹp hay không.

Nhưng sau đó Tống Hàng nhận ra vấn đề này cũng không quan trọng.

Bởi vì cú ngã ban nãy của cậu đã đè lên bàn tay phải đang bị thương nặng của Lục Trì, khiến anh đau đến mức mồ hôi lạnh đầm đìa.

Tống Hàng trong lòng biết không ổn, thật cẩn thận xin lỗi.

Tống Hàng ở một bên đứng xem bác sĩ kiểm tra tình trạng cánh tay của Lục tổng.

Lục Trì liếc mắt, một ánh mắt khiếp sợ, khiến Tống Hàng phải lén trốn sau lưng quản gia Lâm.

May mà Lục Trì phá lệ không trách tội cậu.

Tống Hàng nghĩ, cũng có thể là quá đau.

Để vượt qua sự tức giận của Lục Trì, Tống Hàng nói vài câu rồi vội vàng chạy về phòng, khi đã vào trong phòng mới nhận ra, bản thân lại có thể vẫn cầm bó hoa tặng Lục Trì trên tay.

Lại đưa qua?

Tống Hàng vuốt cằm, hoa tươi chăm không được bao lâu rồi sẽ héo.

"Bằng không vẫn là đem nó làm thành hoa khô đi."

Cậu cũng có chất làm khô và các vật liệu cần thiết khác.

Khi làm xong hoa khô, nhờ quản gia Lâm tìm một bình hoa rồi cắm lên.

Tống Hàng bận rộn hơn nửa ngày, sau khi xuống lầu ăn tối xong, lại đúng giờ đăng nhập lên mạng cùng Lục Trì hẹn hò.

Lục Trì theo lý sẽ bắn pháo hoa tình yêu cho cậu.

Anh vừa bắn, kênh thế giới trò chơi đều biết Tống Hàng đã lên mạng.

Trong lúc Tống Hàng bấm vào nhân vật đi tìm chồng, nhìn lướt qua.

Phát hiện mọi người đang bàn luận về chuyện lần trước.

"Đại mỹ nhân lên mạng rồi!"

"Mọi người mau vào diễn đàn trò chơi xem ảnh, có người đăng ảnh vợ ông lớn ra."

Tống Hàng giật mình, vừa nói chuyện qua loa với Lục Trì, vừa mở trang diễn đàn.

Trang đầu diễn đàn lập tức xuất hiện bài viết về Tống Hàng.

Người hiểu chuyện chú ý tới đề tài, tối hôm qua ở trong phòng KTV chụp ảnh xong liền đăng lên diễn đàn.

Mặc dù ban quản lý diễn đàn thấy sẽ xóa bài đăng, nhưng cũng không ngăn được tất cả mọi người đăng.

Tống Hàng thầm nghĩ vẻ ngoài của mình không đến mức gây ra ầm ĩ lớn tơi vậy, không ngờ khi ấn vào xem, phát hiện còn có một drama mới mà bản thân chưa đọc.

Trong trò chơi trên mạng sẽ có những người ôm đùi người khác, nếu như phát triển đến bây giờ, phát hiện ông lớn là một người có tiền, liền có thể sẽ có drama tình cảm.

Tống Hàng trước giờ chỉ đọc drama của người khác.

Nay được gặp mỹ nữ Hàn Tiêu được server công nhận, ôm ý nghĩ lúc gặp mặt sẽ cạy được góc tường.

Dù sao Lục Trì yêu đương mù quáng, mỗi ngày đều bắn pháo hoa tình yêu, Tống Hàng đếm "Một nghìn, một nghìn, một nghìn..."

Lịch sử trò chuyện giữa Hàn Tiêu và bạn bè bị bạn giả tung ra.

Trong tin nhắn toàn là chê bai và ghen tị với vợ Lục Trì, nữ thần kiêu ngạo này sở dĩ hạ mình đi gặp mặt, là vì Lục Trì mà tới.

Không ngờ vợ của ông lớn không xấu xí như người ta đồn, còn thu hút sự chú ý và bàn tán của mọi người.

Tống Hàng không có tâm trạng đọc drama, cậu rất đau khổ.

Nếu Hàn Tiêu gặp Lục Trì sớm hơn mình, không phải là một đôi hoàn hảo sao?

Yêu đương mù quáng gặp hám của.

Hai người khóa chặt nhau.

Nhưng bây giờ Tống Hàng phải lo chuyện khác.

Đó là hình ảnh của cậu bị lan truyền khắp nơi, trong mắt Lục Trì, dáng vẻ 【vợ Tống Gia】 tương đương với dáng vẻ của Tống Hàng dán sticker và mặc đồ nữ.

Điều này không thành vấn đề.

Chỉ cần Lục Trì không lấy được hình ảnh thực tế của Tống Gia, thì Tống Hàng sẽ không bị lộ.

Nhưng... nếu Mộ Dung Trọng nhìn thấy.

Mộ Dung Trọng chắc chắn sẽ nghi ngờ【Tống Gia】 trông không giống như vậy.

Lúc đó anh ta và Lục Trì sẽ...

Tống Hàng trong lòng than lên, vội vàng liên hệ với quản lý diễn đàn, sau khi nói rõ danh tính, hy vọng quản lý sẽ xóa bài kịp thời.

Khi Tống Hàng rời khỏi giao diện trò chơi để thu dọn tàn cuộc, Lục Trì đang canh chừng nhân vật dược sư nữ của mình,có thể nói là mong vợ đá.

Khi Tống Hàng quay lại, cậu còn tưởng Lục Trì đã thoát trò chơi.

Tống Hàng hô một tiếng.

【Tống Gia】: Anh Trì, anh thoát trò chơi chưa?

【Tống Gia】: Không còn sớm nữa, thật ngại quá, hôm nay em có chút việc, không đi cùng anh được.

【Tống Gia】: Nếu anh đã thoát trò chơi rồi, em cũng...

Tống Hàng một trận pháo phát ra, chuẩn bị thoát trò chơi, đột nhiên trong tai nghe truyền đến một âm thanh.

Lục Trì cười một tiếng: "Không có, anh vẫn luôn chờ em quay lại."

Tống Hàng gỡ tai nghe xuống, tránh xa micro một chút, cảm giác lỗ tai có chút nóng lên.

Chính mình rời đi được hơn một tiếng, anh liền ngồi trước máy tính chờ lâu tới vậy?

Khụ khụ, bạn trai tốt 24 giờ mà.

Tống Hàng đôi lúc cũng tự hỏi, Tống Gia rốt cuộc là sợ dây nào không thích hợp, không coi trọng Mộ Dung Trọng?

Lục Trì thay đổi linh hoạt giữa thân phận biến thái và em rể tốt.

Tống Hàng ngượng ngùng, đeo lại tai nghe.

【Tống Gia】: Xin lỗi, dán dán. Phải rồi, anh Trì, nếu đêm nay lạnh nhạt với anh, ngày mai sau khi tan làm em sẽ ở bên anh nhiều hơn một chút.

【Lục Trì】: Bà xã, có thể hẹn hò với anh không?

Tống Hàng dừng lại một chút.

Mình có thể từ chối không?

Dường như không thể, tìm không được lý do thích hợp.

【Tống Hàng】: Đi đâu chơi đây?

【Lục Trì】: Ngày mai, ngày mai chúng ta đi treo khóa nhân duyên.

Khóa nhân duyên, dự án nhân tạo miếu Thanh Sơn Nguyệt Lão ở vùng ngoại ô thành phố A, người bán ở khu thắng cảnh quảng cáo khi mua một đôi khóa nhân duyên rồi khóa trên cầu Nại Hà, thì hai người sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.

Tống Hàng rõ ràng biết, vì nơi này là địa điểm cầu hôn, trước kia cậu thường giao hoa hồng lên Thanh Sơn.

Khá lắm, Tống Hàng bình thường đều là nhìn theo phản ứng của phụ nữ, lần đầu tiên được một anh chàng mời cùng đi khóa ước.

Tống Hàng rưng rưng đồng ý.

Tâm trạng Lục Trì rõ ràng không tê, trước khi thoát trò chơi còn gọi cậu vài tiếng vợ yêu.

Khiến Tống Hàng trằn trọc mất ngủ, trong mơ cũng cảm thấy bản thân bị Lục Trì đang ôm eo từ sau lưng, đối phương gối lên vai cậu, không ngừng gọi vợ yêu.

Tống Hàng vô thức có chút vùng vẫy, bị người bóp cằm, cương quyết lại chậm rãi cưỡng bức hất cằm cậu quay đầu lại.

A...

Tống Hàng tỉnh dậy, rưng rưng nước mắt.

Em gái nếu em không về nước, anh trai cũng sắp thay em cùng em rể kết hôn sinh con rồi.

Ngày hôm sau, mặc dù Tống Hàng thức dậy trong đau lòng, nhưng vẫn chuyên nghiệp bắt đầu phát sóng trực tuyến.

Hôm qua đã bùng nổ đơn rồi, Tống Hàng còn chưa tuyển thêm nhân viên, nên hôm nay không bán hàng, tiếp tục làm vòng hoa.

Quản gia Lâm bận rộng làm việc của mình, cũng cùng Tống Hàng lên hình, hỗ trợ cậu.

Ông nói, người trẻ tuổi khởi nghiệp không dễ dàng.

Ông cũng không dám khuyên Tống Hàng đừng quá liều mạng, dù sao cậu vẫn còn nợ tiền của ngài Lục.

Tống Hàng vừa làm vòng hoa vừa trò chuyện với khán giả.

"Chủ phòng, hôm nay không nhảy nữa sao?"

"Ô ô ô, nếu chủ phòng lặn,chính là phúc lớn cho quần chúng đấy."

"Thấm nước, chủ phòng sáng nay còn giao hoa, tôi đã gặp người thật, thật sự rất đẹp luôn."

Tống Hàng trả lời từng câu một.

Bỗng tai cậu khẽ động, nghe được tiếng bước chân truyền đến từ trên cầu thang.

Tống Hàng lập tức quay màn hình phát sóng sang một bên, không thể để Lục Trì vào khung hình.

Anh ấy quá đẹp trai, chắc chắn sẽ bị người xem nhận ra.

Như vậy lấy Lục Trì ra làm sợi dây ràng buộc, cũng dễ dàng liên hệ với chủ phòng Tống Hàng và vợ ông lớn trong trò chơi có khuôn mặt rất giống nhau.

Nhưng Tống Hàng mới đổi hướng ống kính điện thoại đi, phát hiện Lục Trì đang đi tới.

Chuyện này không thể được.

Tống Hàng vội vàng đứng dậy, đẩy người sang một bên.

Tống Hàng cười dịu dàng: "Lục tổng, anh muốn uống nước, để tôi đi rót cho anh, tôi đút cho anh, không làm phiền anh bận rộn công việc."

Lục Trì bị cậu chặn lại, cau mày muốn đi vòng qua.

Tống Hàng chặn đường anh, xoay người Lục Trì, hai tay đẩy lưng anh, dồn anh lên lầu.

Lục Trì cau mày: "Không cần, tự tôi làm được."

Tống Hàng vỗ lưng cười: "Cần, cần, anh mau lên lầu đi."

Hai tay Lục Trì không tiện, hôm qua mới được bác sĩ cảnh cáo.

Mặt khác anh không ra sức cự tuyệt mạnh mẽ, còn có một nguyên nhân, nếu Tống Hàng thật sự là nam cải trang, vậy bây giờ không phải là vợ cùng anh âu yếm sao?

Một bên, quản gia Lâm cảm thán, vẫn là người trẻ tuổi nhiệt tình, nhìn xem, lập tức liền cùng cậu chủ bình thường không giỏi giao tiếp cùng tranh luận rôm rả.

Thật sự là kỳ tích khi cậu chủ không đuổi nam mẹ kế này ra ngoài.

Nghĩ tới đây, quản gia Lâm gãi đầu.

À...

Đối tượng của cậu chủ là em gái Tống Hàng.

Vậy anh là em rể Tống Hàng.

Nhưng Tống Hàng lại có quan hệ với ba cậu chủ.

Vậy anh chính là con riêng trên danh nghĩa của Tống Hàng.

Đối với Tống Hàng mà nói, con riêng của mình là em rể của mình?

Quản gia Lâm: Thật rối.

Sau khi đẩy Lục Trì lên lầu xong, Tống Hàng lập tức chạy xuống tiếp tục làm vòng hoa.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Quản gia Lâm hỏi cậu: "Gấp gáp như vậy sao?"

Tống Hàng nói mơ hồ: "Ngày mai tôi bận."

Tối nay cậu sẽ không về nhà, cậu phải suốt đêm đi tìm người bạn đồng tính trang điểm, sau đó sáng hôm sau đi hẹn hò với Lục Trì.

Lần trang điểm này nhất định phải hoàn hảo.

Dù sao cũng là gặp mặt ban ngày, còn phải leo núi nữa.

Tại sao không ở nhà... thật sự bình thường mà.

Ngày mai cũng không thể để Lục Trì ở nhà đón vợ mà phải nằm viện nghỉ dưỡng.

...

Ngày hôm sau.

Tống Hàng đứng trước cửa hàng chờ Lục Trì tới. Hôm nay cậu mặc một chiếc áo khoác có mũ, đội mũ, tóc giả dài đâm vào cổ, làm cổ có chút đỏ lên.

Một chiếc xe màu đen sang trọng dừng ở bên đường.

Tống Hàng ngước mắt nhìn thoáng qua, hai tay Lục Trì trong xe không tiện, là thư ký Hứa lái xe.

Thư ký Hứa tùy ý liếc Tống Hàng một cái, mí mắt giật giật, Tống Hàng quá dễ nhận ra, trang điểm khác biệt không lớn, vốn có làn da đẹp ngũ quan tinh xảo.

Thư ký Hứa nói với Lục Trì: "Ông chủ, tôi cảm thấy anh nên làm rõ một chuyện, tin nhắn lần trước chúng ta nhìn thấy."

Lục Trì gật đầu: "Tôi đã suy nghĩ qua, nếu cậu ta là nữ, cải trang thành nam là có nỗi khổ, thì tôi có thể chấp nhận."

Thư ký Hứa: "..."

Tuy nhiên, Lục Trì lại nói: "Tôi sẽ tìm hiểu kỹ giới tính của vợ."

Lúc này, Lục Trì nhìn qua cửa sổ xe, thấy Tống Hàng, đối phương mặc chiếc quần đùi và chiếc áo ngắn đơn giản, sau lưng đeo balo.

Dưới ánh nắng, Tống Hàng nhàn rỗi đến nhàm chán chân đá hòn đá ven đường một cái, Lục Trì nhìn đôi chân thon dài trắng nõn của cậu đến mê mẩn.

Chân bà xã đẹp, nhưng cũng không quá gầy như que củi, dường như sờ vào bóp chặt, kẽ ngón chân trắng nõn có thể cưỡng chế...

Lục Trì thấy Tống Hàng hơi căng thẳng, thỉnh thoảng cắn môi, màu son trên môi bị đầu lưỡi liếm đi một ít, lộ ra màu môi nhạt ban đầu.

Lục Trì thầm nghĩ chẳng lẽ vì lâu rồi mới mặc lại đồ nữ, quá phấn khích?

Dù sao cô ấy cũng nguyễn ý cùng mình đi hẹn hò, chứng tỏ trong lòng cô ấy có mình.

Lục Trì bước xuống xe, Tống Hàng thở phào nhẹ nhõm, may mắn vẫn không nhận ra.

Lục Trì cũng không phải mất hết lý trí, anh nói ra nghi hoặc của mình: "Vợ yêu, anh nhớ trước đây em từng nói bản thân không cao thế này mà?"

Chênh lệch gần 10cm.

Tống Hàng ngượng ngùng kéo cánh tay anh, cười nói: "Cái này... bình thường thích uống sữa, nên cao lên... phát triển lần hai, ha ha."

"Nhanh lên, anh Trì, lên xe đến chân núi Thanh Sơn đi."

Lục Trì không vạch trần cậu.

Lục Trì còn đang quan sát Tống Hàng, chỉ là khi anh tiến lại gần, ngửi thấy trên người vợ có mùi hương nhẹ đặc trưng của Tống Hàng.

Là ông chủ nhỏ của cửa hàng hoa lâu ngày nhuộm trong hoa, mà nhuộm hương hoa lâu ngày đã thấm vào.

Trước đây cũng ngửi thấy, chỉ là không chú ý lắm.

Bây giờ cổ hỏng Lục Trì đang nuốt nước bọt, trên người bà xã thơm quá...

Chương kế tiếp