Kết Hôn Thật Không Lừa Đâu

Chương 20: Nhiệm vụ mới
Cậu tránh qua một bên để camera làm việc, trầm mặc mở cái rương ra, hai trụ đá hình cầu xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Một mảnh yên tĩnh.

Khu bình luận dừng khoảng chừng ba giây, sau đó điên cuồng nhảy ra dấu chấm hỏi.

Mọi người lúc này hẳn đều có chung một câu hỏi: Sao có thể có người đem tặng loại đồ này đi tặng cơ chứ?

Thứ này có ngụ ý đặc thù gì sao?

【 Tặng một đôi luôn kìa…】

【 Ý là tình cảm của bọn họ vững như Bàn Thạch à…】

【 Hay là chống chịu được mọi thử thách…】

【 Tui muốn biết Yến Yến đang nghĩ gì, cười chết mất. 】



Ánh mắt Lâm Yến chuyển tới trên người Lục Tẫn, ý tứ rất rõ ràng, muốn anh giải thích.

Lục Tẫn hoàn toàn không nhận thấy được không khí quái dị đang bao trùm: “Cậu dùng cái này để chặn cửa đi. Không phải mấy hôm trước chỗ các cậu bị trộm à?”

Lâm Yến: “…”

Mọi người: “Orz…”

Thật xin lỗi, là bọn họ suy nghĩ nhiều.

Dường như Lục Tẫn còn muốn tự tay làm mẫu, khoa tay múa chân hai cái: “Buổi tối trước khi đi ngủ, dùng cái này chặn cửa, ăn trộm khẳng định đẩy không ra nha.”

Lâm Yến rất nhanh đã bình tĩnh lại: “Vậy chỉ cần mua một cái là đủ rồi.”

Lục Tẫn: “Hai cái được giảm ship.”

Lâm Yến: “…”

Woa.

Lục Tẫn: “Hai cái cũng tốt mà, tôi nghĩ, nếu cậu có hứng thú chơi ván trượt ở nhà, còn có thể dùng để làm chướng ngại vật.”

Lâm Yến nhắm mắt: “Cảm ơn?”

Lục Tẫn: “Được rồi.”

Lâm Yến chưa từng nhận được món quà nào thái quá như vậy, thế mà lại là để chống ăn trộm tới thăm.

Lúc này cậu chẳng buồn nghĩ đến việc vì sao Lục Tẫn biết chuyện khu cậu bị trộm, chỉ nghĩ đến việc đặt 2 cục đá giữa nhà, thiểu năng vãi.

Lâm Yến: “Cảm ơn món quà của Lục lão sư, tôi… không dám ngờ đến.”

Lục Tẫn cười cười: “Có phải cậu đã quên cái gì rồi không?”

Lâm Yến bừng tỉnh: “Quà cảm ơn.”

Lục Tẫn: “Không, cậu không nghĩ tới, lúc cậu rời khỏi nhà thì phải làm sao sao?”

Hiện tại Lâm Yến không quá muốn biết.

Lục Tẫn trở tay móc ra một cái thùng giấy.

Lâm Yến dường như không biết anh biến từ đâu ra.

Lục Tẫn nhìn cameras: “Nhưng mà không thể để cho mọi người nhìn được.”

Lâm Yến nhẹ nhàng thở ra.

Cậu thực sự không thể chịu được việc bị đả kích lần hai.

Lâm Yến nhận lấy cái rương nhỏ Lục Tẫn đưa cho, đặt ở một góc trong phòng khách rồi đi lấy món quà đã chuẩn bị đưa cho Lục Tẫn, muốn nhanh chóng kết thúc phân đoạn này.

Lục Tẫn không ngờ được Lâm Yến sẽ chuẩn bị quà cho mình, anh hơi sửng sốt một chút.

Lâm Yến cười nhạt nói: “Quà cảm ơn.”

Lục Tẫn phản ứng lại đây là quà cảm ơn cho cái gì, cười: “Cảm ơn.”

Hộp quà được bọc kín mít, còn có mùi hương nhàn nhạt.

Lục Tẫn rất muốn xem thử, hỏi: “Tôi có thể mở không?”

Lâm Yến: “Tốt nhất là không.”

Lục Tẫn chớp chớp mắt, nghi hoặc nói: “Không thể để cho người khác biết sao?”

Lâm Yến biệt nữu mà “Ừm” một tiếng.

Lục Tẫn gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Sau đó anh nhanh chóng mở ra: “Vậy thì tôi càng muốn nhìn.”

Lâm Yến: “……”

ĐM.

Người xem không tự giác dí sát vào màn hình, muốn nhìn xem Lâm Yến tặng cái gì.

Có trụ đường làm nền trước, giờ có thấy món quà gì đi chăng nữa thì bọn họ cũng thấy bình thường.

Sau đó, họ nhìn thấy hình ảnh một cặp trẻ em.

Trên bao bì còn in mấy chữ lớn - mở ra con đường trưởng thành hạnh phúc của bé.

Đây thực chất là một bộ đồ chơi điêu khắc cát.

【Tui đang mong đợi điều gì cơ chứ? 】

【Cái này đắt lắm nhaaa, siêu dễ thương đó, tui đã muốn có được nó từ lâu lắm rồi huhuhuhu~ 】

【Giờ tui có chút bối rối, edit cái video này nên coi nó như là dỗ trẻ con hay đường CP? 】

Lục Tẫn khôi phục lại sự bàng hoàng của mình, anh nhìn Lâm Yến.

Cậu cũng mím môi nhìn anh.

Lục Cẩm cười nói: "Tại sao cậu lại cho rằng tôi thích cái này?"

Lâm Yến dừng lại: "Trực giác mách bảo."

Năm ngoái Lâm Yến đến Lục gia, cậu có thấy được đồ mà Lục Tẫn cất giữ.

Tất cả đều là những món đồ chơi hiếm lạ cổ quái.

Cái gì mà rùa đen có thể leo cây, mô hình rùa và thỏ chơi đuổi bắt, mấy vật chứa kì quái có thể triệu hồi tiểu tinh linh…

Lục Tẫn nói với cậu: “Có khả năng trẻ con sẽ cảm thấy mấy cái này hơi kì quái, nhưng mà đối với người như tôi thì nó lại vừa vặn.”

Khi đó Lâm Yến phát hiện ra rằng, trong lòng Lục Tẫn có lẽ đang cất giấu cả một thế giới cổ tích.

Lục Tẫn thu hồi dáng đứng cẩu thả của mình, nở một nụ cười thật lòng: “Cảm ơn Lâm lão sư, tôi rất thích.”

Lâm Yến nhìn anh hai giây, nhẹ nhàng liếc mắt sang một bên; “Thích thì tốt.”

……

Đoàn người đi thang máy xuống lầu.

Lục Tẫn bỗng nhiên cảm khái: “Thật là một buổi sáng viên mãn.”

Lâm Yến: “?”

Lục Tẫn: “Cả hai chúng ta đều nhận được món quà yêu thích nha.”

Lâm Yến: “…”

Các nhân viên đang theo sau đều lần lượt ho khan.

Lâm Yến chỉ chỉ trong xe đẩy trong tay anh: “Cái này thì sao?”

Lục Tẫn: “Cướp được từ trong tay anh trai chuyển phát nhanh.”

Lâm Yến: “Cướp?”

Lục Tẫn thở dài: “Ừ, dùng tiền cướp. Vốn dĩ anh ta thà chết chứ không chịu khuất phục.”

Lâm Yến: “Mà anh thì lại cường mua cường bán.”

Lục Tẫn: “…”

“Đinh ——”

Thang máy dừng lại ở lầu một.

Dưới lầu có nhân viên chuyển phát nhanh đang chờ, Lục Tẫn trả xe đẩy lại rồi mang theo Lâm Yến lên xe.

Lục Tẫn lái xe, Lâm Yến ngồi ở ghế phụ.

Mới vừa lên xe, điện thoại của Lâm Yến đã vang lên.

Lâm Yến cúi đầu xem: “Đạo diễn nhắn tin tới, ông ấy nói nhiệm vụ hôm nay là tìm kiếm bốn nơi mà các cặp yêu nhau hay đến nhất và hoàn thành khiêu chiến, gom đủ điểm số. Buổi chiều phải đến được ngôi nhà của người thương trước 6 giờ.”

Nhiệm vụ khiêu chiến?

Lâm Yến nhớ tới nhiệm vụ uống cà phê giao bôi, mặt có chút nóng.

Lục Tẫn quay tay lái: “Đi, chúng ta đi đến địa điểm đầu tiên.”

Lâm Yến sửng sốt: “Không bàn bạc địa điểm trước à?”

Lục Tẫn: “ Vừa đi vừa nói.”

Lâm Yến: “…”

Lục Tẫn nhìn trái nhìn phải:“Nơi này không có chỗ đậu xe, cậu suy nghĩ một chút. Thành phố A có chỗ nào có thể đến chơi không?”

Lâm Yến bất đắc dĩ: “Tôi nhớ anh là người thành phố A mà.”

Lục Tẫn: “Đúng vậy. Nhưng địa điểm hẹn hò của các cặp tình nhân thì liên quan gì đến tôi?”

Lâm Yến: “Vì sao anh lại có vẻ tự hào vậy?”

Lục Tẫn: “Như vậy sẽ kiến người ta cảm thấy có vẻ tôi cũng không đáng thương lắm.”

Lâm Yến nghĩ nghĩ: “Công viên giải trí?”

Lục Tẫn đồng ý: “Được, vậy chúng ta đến công viên giải trí.”

Lâm Yến: “Chỉ là công viên giải trí ở đây rất nhiều… đi cái nào đây?”

Lâm Yến nhìn Lục Tẫn chọn ra một nơi, cậu không biết chỗ này.

Lục Tẫn giải thích nói: “Thành quỷ, công viên sát thủ dành cho các cặp tình nhân trong truyền thuyết, nghe nói nơi này đặc biệt giỏi đánh uyên ương.”

Lâm Yến không thể hiểu được: “Khoan đã, tổ chương trình thực sự sẽ chọn nơi này sao?”

Lục Tẫn: “Đi.”

Lâm Yến: “Anh đợi chút.”

Lục Tẫn: “Đừng chần chừ, cứ đi đi đã.”

Lâm Yến cảm nhận được ô tô đang chạy như bay ở trên đường, đau đầu nói: “ Anh có còn nhớ chúng ta đang tham gia chương trình yêu đương không?”

Lục Tẫn lạnh lùng “A” một tiếng: “Cậu còn nhớ tổ chương trình edit video BE cho chúng ta không?”

Lâm Yến: “…”

Lâm Yến không có cách nào phản bác lại được.

Lục Tẫn đột nhiên nghiêm túc: “Cậu biết cái này gọi là gì không?”

“A?”

“Nghịch thiên sửa mệnh.”

“Hả…” Đm.

Nửa giờ sau.

Lâm Yến đứng ở cửa thành quỷ, nhìn camera và các thiết bị quay phim cách đó không xa, lâm vào trầm tư.

Sao Lục Tẫn lại đoán trúng?

Lục Tẫn đỗ xe xong, đi đến bên người cậu.

“Sao anh lại biết?”

Lâm Yến khiêm tốn học hỏi.

Lục Tẫn: “Bởi vì này giá thuê phòng rẻ nhất.”

Tác giả có chuyện nói:

Vô cùng cảm ơn mọi người đã đi cùng tôi, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!
Chương kế tiếp